Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hoàng Vi » Phần 10

Hoàng Vi

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 10

Làng xóm nhỏ bé lại nhộn lên một hồi lâu. Khói bếp của bà cuộn lên không trung từng vòng… từng vòng… Ngồi ăn với bà bữa cơm cuối, thỉnh thoảng lại dụi dụi vào bà nũng nịu. Bà lại cốc đầu mắng.

– Thằng cu khỉ, ăn nhanh rồi còn về không muộn xe!

Biết là chẳng níu lại được mãi, đầu giờ chiều mình và em chào bà rồi xách đồ ra cổng. Bà chân yếu nên chỉ tiễn mình một đoạn. Vi nắm tay rồi đeo cho bà một chiếc lắc bạc, dặn bà giữ gìn và đeo luôn luôn để tránh gió. Mình ứa nước mắt không biết làm gì. Vừa đi vừa quay lại nhìn bà. Bà cứ khóc lén hoài à. Làm tim mình thắt lại. Đau ơi là đau. Bóng bà cứ nhỏ dần. Mình có thể tưởng tượng rõ hình ảnh bà cầm vạt áo chấm chấm nước mắt rồi quay vào nhà. Lại những chuỗi ngày lủi thủi một góc quê nhớ con nhớ cháu, đợi mãi mà chẳng đứa nào về thăm bà thăm mẹ. Tối nay, chỉ còn lại một mình bà ăn cơm bên bếp lửa…

Ra cổng làng thì thấy bọn trẻ đứng đó đợi từ bao giờ. Mình dúi cho thằng Học bọc quần đùi. Cái tài sản mà lúc nào mình cũng ôm khư khư và sẵn sàng khóc thét nếu bị mất.

– Cầm đi, dấu kỹ vào. Khi nào bố mày dấu quần còn có cái mà mặc. Nếu chật quá thì tháo ra rồi khâu lại cho rộng. Mày cố gắng lo học hành đi. Đừng nghịch nhiều. Tao đi đây!

Mẹ cái thằng. Đã đang não hết ruột. Thấy mình đưa quần cho lại còn khóc ầm lên. Mũi rãi tèm lem đầy mặt.

– Dm mày cút nhanh đi… rồi thỉnh thoảng về chơi với bọn tao.

Nói xong nó cũng dúi cho mình một bọc giấy.

– Sắn tao mới luộc. Có cả túi đường trong ý. Mang lên xe mà ăn.

Mình phải bước nhanh không khóc òa lên mất. Sao cái lũ này nó lại làm mình khổ thế chứ. Vẫy từng đứa một. Định nói thêm với chúng nó lúc nữa thì chúng nó cứ đuổi quyết liệt.

– Thôi mày đi nhanh đi. Không tao bủm rắm vứt vào mặt giờ.

– Đi đi. Bao giờ về thì sang hú tao nhá.

– Lâu không về thì đừng có quên bọn tao nhá!

– Lần sau về bọn tao làm cho cái diều to hơn!

– Hè về lâu nha. Tao sẽ dẫn mày đi lội hồ bắt cá!

– …

Biết bao nhiêu là lời hứa hẹn. Em dắt mình đi thật nhanh. Em không nín được khóc. Cứ nức nở từng hồi. Ôm lấy vai em mà đi. Lau nước mắt cho em. Dỗ em mãi. Mình biết em buồn lắm. Rời góc quê bình yên để về lại ngôi nhà đầy rẫy những hiểm nguy và sợ hãi. Ước gì được che chở cho em mãi. Để không bao giờ thấy em khóc như thế này.

– Hoàng ơi!

– Ừ!

– Mình sẽ lại về đây nhé!

– Ừ!

– Thật nhé Hoàng!

– Ừ, anh hứa! Nhất định sẽ về!

Em cố nhoẻn miệng cười. Tay lau nước mắt nhìn đi chỗ khác. Cái hồ sen hôm về em chỉ cho mình cứ lăn tăn nước như vẫy chào. Không biết lần sau về có đúng mùa sen không nhỉ. Cho em ngắm sen thỏa ước mơ luôn. Ngoảnh lại đằng sau vẫn thấy lũ trẻ loi choi loi choi ở cổng làng. Những tiếng hát nghịch ngợm vẫn vang vang sau lưng.

‘Khi tóc thầy bạc, chúng em vẫn còn ngu.

Khi tóc thầy bạc trắng chúng em vẫn ngu như lúc đầu.

Thời gian trôi qua, tiền nhiều mà không khôn ra.

Tuổi ấu thơ… em đi học, ngu như bò’…

Xe về tới Hà Nội vừa lúc chiều xuống. Mình và em chen chúc qua những con đường tắc mệt gần chết. Khổ thân em đi đôi giày búp bê hôm trước mới mua nên còn cứng, xước hết gót chân. Cuối cùng không chịu được em bỏ giày vào balo rồi đi đất. Bây giờ mà đeo cho em cái nón rách đằng sau rồi đeo cái ông bơ trước cổ thì có đầy người đến vứt tiền cho em mất. Vừa đi vừa thỉnh thoảng phải quay sang trọc em để em giật mình tỉnh ngủ chứ nhiều lúc em cứ gật gật gù gù tí ngã ra đường.

Về đến ngõ là em lại tung tăng ngay lập tức. Em phi ngay vào nhà bác Tâm để đón Ki. Nhìn chủ và chó rối rít với nhau mà thấy ghen. Ngứa mắt! Bác Tâm thấy bóng mình gọi cả mình vào.

– Thằng Hoàng đem mấy con mèo mẹ mày gửi về này. Cho bác một con để nuôi bắt chuột nhé. Hôm nọ con Tít ngủ bị chuột leo lên giường cắn toét cả tay.

– Dạ thế bác lấy hai con cho chúng nó có bạn chứ tách mình nó ra tội nghiệp.

– Ừ thế bác lấy hai con tam thể nhé!

– Mẹ cháu gửi lâu chưa hả bác?

– Gửi hôm kia. Mẹ mày đi công tác mấy ngày.

Lại đi công tác. Mẹ sắp sửa giống cô Thi rồi. Cứ bỏ con vật vờ ở nhà suốt ngày. Nhưng mà mình cũng thấy sướng. Lại được tung hoành với em. Hễ hả ra mặt. Ngó vào thùng vuốt vuốt mấy con mèo. Lông bọn này dài mượt hơn chứ cũng chẳng lớn hơn mấy. Mình với em lôi đống động vật về. Nhà sắp thành sở thú đến nơi.

Mở cửa vào nhà thấy thân thuộc quá. Em không dám về nhà ngay. Vào nhà mình trước rồi nghe ngóng tình hình trước. Lúc sau em mới dám trèo qua ban công về mở cửa phòng cất đồ.

– Vi ơi!

Em thò đầu ra cửa. Trông mặt tự nhiên nham hiểm dễ sợ. Làm mình thấy ghê ghê.

– Sang nấu cơm cho anh!

– Cho Hoàng nghỉ. Em ngủ đây!

Hả? Cái gì vậy trời! Thế tối nay mình ăn gì? Lụi hụi cất đồ vào tủ, bê lũ mèo lên nhà kho, vào nhà tắm thay quần áo cho hết mùi xe. Ngửi đã thấy say. Lò dò xuống bếp đã thấy em đang cặm cụi lau chùi nồi chảo. Yêu thế!

– Sao tưởng đi ngủ không nấu?

– Thấy Hoàng chịu đi tắm em mới chăm thôi!

Em vênh mặt lên nhìn rồi với cái tạp dề vòng qua đầu mình.

– Hoàng nấu đi!

– Cái gì? Anh không biết nấu cơm!

– Không biết em chỉ cho.

– Không! Vi không nấu thì nhịn.

Chưa nói xong em đã cấu cho một cái đau điếng người.

– Nhưng anh mệt lắm. Hu hu…

– Em cũng thế! Hi hi…

Vừa nói em vừa giả bộ ỏn ẻn. Ghét cái mặt. Mò trong tủ lạnh thấy có con cá mẹ đã mổ và rán qua. Nhăn nhó bỏ ra. Rau thì có đỗ. Hic. Em nhìn túi đỗ cứ bần thần một hồi. Biết là em nhớ bà. Mình vội giằng lấy đem ra nhặt. Hai đứa ăn đỗ xào mới cá rán là no rồi. Em lấy gạo đặt nồi cơm. Mình vừa làm vừa cười. Lần thứ lẻ vào bếp. Ngày trước bị mẹ quát vô tâm nên thỉnh thoảng cũng xuống bếp nói chuyện, giúp mẹ mấy thứ, nhưng chưa bao giờ được đứng nấu chính thế này. Em vừa vo gạo vừa ngó ngó chỉ mình phải làm thế này thế kia.

– Mệt quá! Vi giỏi thì làm đi!

– Chú ý lắng nghe! Đã dạy cho còn cãi. Người đâu kỳ cục.

– Có ai bắt người yêu nấu cơm thế này không chứ?

– Có Vi, được chưa? Hở? Hoàng còn cãi em tụt quần ra lót ổ cho Ki…

Bà nội này lại quay trở về bản chất rồi. Khổ mình rồi. Phụng phịu làm theo em những gì em chỉ. Em mở tủ lạnh mò gừng và ớt để làm nước chấm cá. Ớ. Nhắc mới nhớ. Lát phải đi mua quần. Quần đùi mình cho thằng Học hết rồi còn đâu!

– Vi ơi!

– Lại gì nữa?

– Tí đi mua quần cho anh!

– Không, sao quần anh lại bắt em đi mua?

– Anh ngại!

– Thế thì nấu cơm ngon đi rồi em mua cho. Tiện thể em đi mua nhíp luôn!

– Cái gì?

– Không nghe rõ à? Có cần em nhắc lại không?

– Không! Không! Khỏi!

Hị hị. Thật là hết nói. Mình bảo mua quần không sao. Hắn bảo mua nhíp mà không thấy ngại gì hết là sao. Mà tự nhiên lại nghĩ đến cái lần bị tát vì post ảnh dìm hàng. Thôi mình rình đêm nay chụp trộm được cái ảnh nào hay mình… dìm tiếp!

Bữa cơm dọn ra sau gần nửa tiếng hai đứa vừa làm vừa cãi nhau. Bị em đấm mấy phát đau khiếp. Con gái gì mà giỏi đấm giỏi đá người ta không à. Em vừa ăn vừa cười, chân tay khua khoắng kể đủ thứ chuyện của em và mấy đứa bạn ở lớp. Mình vừa cắm cúi ăn vừa nghe. Thỉnh thoảng gật gật ừ ừ cho em đỡ tủi thân. Hiếm khi thấy em hào hứng buôn chuyện thế này.

– Hoàng!

Giật mình. Từ nhiên gọi to tướng làm rơi cả đũa.

– Hở? Anh vẫn đang nghe mà!

– Nghe cái gì! Ăn nhanh rồi còn đi mua quần. Về ngủ sớm. Em mệt rồi!

Hờ hờ. Nghe cái đoạn “về ngủ sớm” sao thấy yêu yêu. Ăn thật nhanh để đi cùng em. Trong lòng thấy vui khó tả.

Em chạy khắp nơi trong siêu thị. Khổ. Đi mua quần đùi mà toàn lượn qua mấy hàng mỹ phẩm, váy vóc, đồ ăn. Kéo mãi mới chịu về đúng chỗ.

– Mua 2 cái thui nha!

– Cái gì? Mua 2 cái thì anh mặc thối chim à?

– Im! Em bảo mua hai cái thì mua hai cái!

– Không! Mua cả tá luôn. Anh lười giặt lắm!

– Không mua nữa! Đi về!

– À ừ mua hai cái!

Hic. Em chọn hai cái quần xấu nhất quả đất. Trông xám xịt không có hình hoa hòe minh họa gì hết. Biết thế này tự đi còn hơn. Tức quá đi. Chỉ muốn đè em ra đấm một trận cho hả cơn bực. Trên đường về ức chẳng nói được gì. Em thì vừa đi vừa hát. Mua được cho người yêu hai cái quần đùi đại xấu, cực xấu mà làm như lập được chiến tích to lớn lắm.

– Hoàng! Con chó, đi đâu lâu thế? Bố đợi sốt ruột.

Thằng Hưng! Trời ơi thằng quỷ. Làm gì ở đây giờ này? Mình hoảng hốt giấu ngay hai cái quần đùi xuống cuối giỏ xe.

– Hôm nay cho tao ngủ nhờ!

– Cái gì??? Nhà mày đâu sao không ngủ? Sang nhà tao làm chi?

– Con Hoa nhà tao sinh nhật lôi đống bạn về, hát hò như bò rống ở nhà. Lại còn say rượu nôn ọe khắp nơi ghê chết. Không sống nổi với nó đêm nay.

Đời mình xong rồi. Đã được em quậy. Lại thêm thằng này. Làm sao đỡ nổi hả trời. Mà đã thế em với nó còn có mối hận thù sâu đậm nữa. Mình ở giữa thế nào cũng chết!

– A bạn Vi! Xin chào bạn. Ôm nhau thể hiện hòa khí cái nào!

– Khỏi! Tối vui!

Em hằm hằm bỏ mình đi vào nhà. Thằng mất dậy! Phá vỡ hết cả không gian lãng mạn của mình.

– Cái gì đây? Ô, có cả bim bim với thịt bò khô. Ô! Kẹo dẻo nữa! Ngon! Ô! Lại còn cả nhíp! Tính dọn sạch lông khắp nơi hả mày? Hả? Lại còn quần đùi? Óe. Quần đùi xấu thế? Mua cho bố mày à?

Thằng chó. Ức hộc cả máu ra. Chỉ muốn tát cho nó mấy phát.

– Vào nhanh cho bố đóng cửa.

Thằng khốn ôm đống bánh kẹo vào nhà, bỏ lại cho mình hai cái quần đùi với cái nhíp ở giỏ xe. Bực như con mực. Nhìn lên tầng hai đã thấy đèn phòng em sáng. Hic. Em giận bỏ về rồi. Chán thế không biết. Người yêu thì không được ôm. Đêm nay phải ngủ với thằng dở người.

– Mượn máy tính online nha!

– Mày bật mẹ rồi còn hỏi mượn làm gì? Rách việc.

– Tiện thể tao mượn cái quần đùi. Quên không mang!

– Có mỗi hai cái quần của bố này thôi. Mặc thì mặc.

– Thế thôi. Tao mặc sịp.

– Mày bệnh vừa thôi thằng chó. Tao lẳng mày ra ban công bây giờ.

Tức quá đi mất. Bạn bè là cái bẹ bàn nhiều khi làm mình giận ói cả máu. Nó còn thản nhiên ăn hết bánh kẹo em mua để hai đứa mình tối nay ngồi chơi nữa chứ. Ra ban công ngó thấy cửa phòng em đóng im ỉm. Lại buồn bã đi vào.

– Hoàng mày gãi tao cái mông phát. Ngứa quá!

– Con chó. Mày không có tay à?

– Tay tao còn nhúp bò khô. Gãi xong đầy ghét ăn bẩn chết.

– Thằng khùng. Tự làm đi. Mày mà biết bẩn thì đã tắm hàng ngày.

Chả nhẽ lại ra đạp cho nó một phát quay đơ ra. Trèo lên tầng thượng chăm lũ mèo, ra hóng gió thấy em ngồi trên đó từ bao giờ. Nhưng vui cái em không ngồi bó gối như những lúc buồn khổ. Em ngồi trên ghế trèo để phơi đồ. Chân em đung đưa. Miệng hát bài gì đó không rõ. Mình đứng ngắm một lúc mà em không biết.

– Xuống phòng đi! Lạnh đó!

– Hơ. Hoàng lên bao giờ?

– Lên lúc em bắt đầu lắc lắc đầu hát ý!

– Xấu tính!

– Đêm nay Vi ngủ một mình nha!

– Biết rồi còn nhắc.

– Anh… xin lỗi!

Nghe lời xin lỗi (mà cũng chẳng biết mình có lỗi gì mà xin) em hơi sững lại. Rồi em bảo đợi em, em chạy xuống nhà một lúc. Sau em mang lên một bọc gì đó đưa cho mình. Trời ơi. Mấy cái quần đùi ngày xưa em lấy của mình rồi nhét xuống ống nước.

– Ủa sao Vi còn giữ hả?

– Hử? Mấy cái quần đẹp thế ai vứt làm gì? Đêm hôm đó em lôi xuống giặt đấy!

– Hic, thế đợi anh, anh trả áo đồng phục cho mai còn đi học.

Chạy ngay xuống phòng, cất quần vào tủ không thằng Hưng nhìn thấy nó lại đòi mặc. Quần em giặt, không cho nó mặc được. Ôm cả hai cái áo đồng phục của em, nghĩ thế nào lại cất đi một cái. Đem trả em một cái thôi.

– Cho anh một cái nha! Anh để treo trong tủ cho thơm!

– Hư! Bày đặt!

Nói giọng lạnh lùng nhưng mình biết em thích lắm. Cười tít mắt nhìn dễ thương kinh khủng.

– Mà Hoàng này!

– Ơi!

– Ông Hưng sợ gì nhất?

– Vi định làm gì? Hả?

– Nói đi mà!

– Ờ! Sợ nhện. Mấy con nhện bụng to chân xù xù lông ý!

– Ờ ha!

– Này nha! Không được quậy nữa nha!

– He he…

Mặt em lại nham hiểm rồi. Dặn em đi ngủ sớm rồi xuống phòng. Hơn 10h đêm. Phải ngủ sớm mai còn đi học. Xuống phòng đã thấy thằng khùng kia cởi quần bò, mặc mỗi sịp nằm phơi thây ra giường.

– ĐM, mày mặc quần dài vào cho tao cái. Nhìn bệnh bệnh!

– Thôi, khó chịu lắm. Mày quay mặt vào tường là xong.

– Tiên sư mày. Nằm dẹp ra. Bố ghét!

Đạp nó sang bên cạnh, tắt điện trùm chăn ngủ. Được một lúc đã thấy nó ngày như kéo gỗ. Trời ơi, thế này thì sao ngủ được. Đã thế còn gác. Mỗi lần mò mẫm đẩy chân nó sang lại chạm phải cái đống bùi nhùi ở háng nó. Tuy giống mình nhưng vẫn ghê thấy mồ! Khó ngủ quá vớ điện thoại nhắn tin cho em.

– Vi ơi dậy chơi với anh!

– Hoàng khùng à? Ngủ đi!

Hic. Yêu nhau mà không có tí ngọt ngào nào hết. Mấy ông làm thơ về tình yêu toàn nói phét. Nhắm mắt đếm cừu để ngủ. Hình như đếm đến con thứ mấy tỉ là mình cũng lịm đi về mệt quá!

Bạn đang đọc truyện Hoàng Vi tại nguồn: http://truyensextv1.com/hoang-vi/

Chuông điện thoại reo lên lúc gần 5h sáng! Không biết em gọi làm gì sớm thế. Mò ra ban công đã thấy em đứng cười nhe răng.

– Gì đây bà nội?

– Này! Hoàng có sợ nhện không?

– Không!

– Thế cầm cái này cho em!

Em đưa cho mình con nhện lông lá xù xì. Không sợ mà cũng khóc thét cả lên. Định bày trò gì nữa?

– Lại định làm gì nữa? Không được quậy anh nữa nha…

– Sợ gì? Nhện giả! Cầm đi…

Nhón nhón tay cầm thử, ờ, nhện làm bằng xơ vải. Trông giống thật khiếp. Ai sợ nhện nhìn thấy ngất luôn mất.

– Hoàng nhét vào quần ông Hưng cho em…

– Không!

– Hoàng không làm em sẽ giận cái vụ Hoàng nói vớ vẩn với ông ấy!

Rồi rồi. Vì tình phản bạn. Mình là thằng khốn nạn nhất quả đất. Khổ nỗi thằng này mặc mỗi cái sịp. Hic. Nhét trong sịp thì chắc nó chạy thẳng về nhà cắt luôn quá. Vén chun quần sịp lên rồi vứt đại vào. Leo lên giường nằm tiếp. Hic. Mình sợ Vi dần rồi!

Không phải đợi lâu. Thằng Hưng tỉnh giấc ngay sau đó 10 phút. Chắc là ngứa quá. Mình nằm ngắm tình hình. Thấy thằng bé ngồi bật dậy, móc quần ra xem.

– AAAAAAAAAAAAAAAA. Hoàng ơiiiii!

Tiếng thét của nó kinh khủng đến mức báo thức mấy dãy nhà. Nó nhảy dựng xuống giường rũ rũ con nhện lọt xuống đất rồi nhìn kỹ. Mấy giây sau nó chạy thẳng ra ban công. Mình không gọi nó lại chắc nó phi luôn xuống dưới sân mà ngã gazy cổ quá! Mình bật dậy, cố làm mặt ngạc nhiên.

– Cái gì? Cái gì hả mày?

– Thằng chó. Mày quét ngay cái của nợ dưới sàn đi cho tao.

Lật đật lấy chổi quét phòng. Trông thằng này y như hôm mình bị em nhét gián vào áo. Mà thằng điên. Nhà ngay mặt đường. Mặc mỗi cái quần sịp ra ban công hét ầm lên. Chạy ra với nó. Thấy em đứng bịt miệng cười ban công bên. Thằng Hưng nhìn sang em, em còn toe toét với nó.

– Xin chào buổi sáng bạn Hưng! Bạn ngủ ngon chứ?

Thằng Hưng lúc này mặt cắt không còn giọt máu rồi. Phi ngay vào nhà tắm dội nước. Mình quay sang cười với em.

– Cho nghịch nốt lần này thôi nha. Lần sau Vi nghịch nữa anh đánh!

– Dạ!

Mặt em vẫn hả hê vì trả được thù. Chỉ tội thằng bạn mình thôi. Tiếng xả nước của nó rào rào át hết cả tiếng xe đi dưới đường.

– Thôi đây, mặc quần của tao đi! Tao mới mặc được một lần thôi!

Mình áy náy ghê gớm. Cầm cái quần sịp còn mới mới đưa cho thằng Hưng, lúc nó đang đứng vò đầu bứt tóc ở cửa nhà tắm.

– Mày khai đi thằng kia! Em Nhíp nhà mày chơi tao phải không?

– Dở à? Em ấy cũng sợ nhện bỏ bố ra.

– Mày cứ liệu hồn đấy. Tao mà biết được vợ chồng nhà mày ủ mưu gì troll tao thì tao giết…

– Ờ. Giết tao thì dễ, giết được Vi thì mày cứ làm!

Thay quần áo xong chạy ra ban công gọi em. Thằng Hưng đứng lườm mình từ đầu đến cuối.

– Vi ơi sang ăn sáng rồi còn đi học.

– Dạ!

Thằng Hưng đứng trề môi nhại theo:

– Zịaaaaa…

– Mày nữa. Mặc quần áo vào xuống ăn sáng. Ở bẩn kiểu gì mà nhện chui vào cả chim.

Vi xuống bếp ốp lếp trứng trong khi mình chạy ra ngoài ngõ mua bánh mì. Chạy ra khỏi nhà chỉ mong về nhanh không ở nhà hai người kiếm cớ giết nhau mất. Chạy vào bếp đã thấy thằng Hưng vừa ngồi cầm dưa chuột vừa lườm Vi.

– Thằng này mày thái độ gì vậy? Đã nấu cho ăn còn cau có…

– Tao ăn cái gì người ta nấu đâu? Dưa chuột Vi trồng hở?

– Không! Ăn nhanh lên muộn học giờ. Đây! Ăn trứng đi. Mày đàn bà bỏ mọe ra.

– Tao không ăn!

– Không ăn thì thôi. Cảm ơn!

Đến phải lạy hai ông bà nội này. Sáng sớm ra đã đau hết đầu. Chỉ lo thằng Hưng bày trò gì trả thù em thì mình biết làm sao. Ăn xong dắt xe ra cổng, thằng bạn bệnh của mình cứ ngồi sau ôm chặt eo rồi dựa lưng vào mình trêu ngươi em. Em tức lắm nhưng chắc chưa nghĩ ra trò gì đáp lại. Đi trên đường mình cứ đi ngang hàng để ngắm em. Thỉnh thoảng em liếc sang cười cười với mình. Trái tim lại xốn xang. Đưa em đến cổng trường. Dặn em chiều đợi mình đến đón. Ngắm em dắt xe vào cổng trường rồi mới phóng đi. Lúc này thằng Hưng mới buông mình ra. Cái thằng. Cứ đi trêu ngươi con gái.

– Đi nhanh lên!

– Mày lên mà lái!

– Được, để bố lái!

Thằng này lúc nãy sợ quá hóa điên hay sao ấy. Nó nhảy lên trước xe đánh võng vèo vèo. Mình ngồi sau mà mặt biến sắc. Người bên đường chửi gần chết hai thằng thanh niên mất dậy. Đến cổng trường soi gương mà thấy mặt mình phờ phạc do phóng nhanh.

Ngồi học chỉ mong chóng đến chiều để gặp em thôi. Mình nghiện em rồi. Nhiều lúc nhớ em không thở được. Yêu vào khổ quá. Lúc nào cũng như vật thuốc. Thỉnh thoảng thằng Hưng quay sang nói đểu:

– Mới yêu thế thôi ông nội. Tao với gấu yêu nhau 2 năm, giờ gặp nhau toàn kiếm cớ oánh nhau.

– Thế hả? Biết bao giờ mới được 2 năm như mày để đỡ vật bây giờ.

– Cơ mà em Nhíp nhà mày thì không biết mày có chịu được một năm không nữa.

– Mày im đi. Vi như thiên thần ý, Vi đáng yêu nhất trên đời.

– Chúng mày ơi, đưa tao mượn cái bô. Ựa!

Mặc kệ lũ bạn trêu gì thì trêu. Mình nằm bò ra bàn nghĩ về em. Nghĩ về những lúc em nghịch ngợm quậy phá, về những lúc em khóc, lúc em cười, lúc em ngồi đung đưa chân rồi hát. Trường mình mà cho mặc quần đùi hoa đi học thì sướng. Mình sẽ mặc mấy cái quần em giặt suốt ngày.

– Chúng mày ơi thằng Hoàng bệnh rồi!

– Còn đâu cái thời oanh liệt, cứ đến lớp là cả ngày ngồi nói xấu em Nhíp hàng xóm.

– Nói mới nhớ facebook thằng này cả tháng chưa cập nhật cái stt nào!

– Để tao. Tối tao sang nhà nó rình chụp trộm em ý!

Thằng Hưng đập bàn kết thúc câu chuyện. Mặc kệ. Mình cứ ngồi cười mơ màng giữa những lời than phiền.

Chiều đến cổng trường đợi em. Mà sao có cái thằng nào lúc nào cũng lẽo đẽo theo em ra đến tận đường thế nhỉ. Em lại còn cười tươi vẫy tay chào nó chứ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Thông tin truyện
Tên truyện Hoàng Vi
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex có thật, Truyện sex nhẹ nhàng, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/07/2020 04:51 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi
Năm học mới đã bắt đầu. Đồng phục của trường cấp III Tinh Thành như sau, con trai mặc quần dài màu cà phê, con gái mặc váy jupe màu cà phê, cùng với áo sơ mi trắng, cặp sách vải màu xanh lam. Nhà trường phân lớp dựa theo một câu vè thuận miệng nghe rất oách: “Trung, hiếu, nhân, ái, tín...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Sở thích chịch public
Ăn sáng xong thì cũng đến trưa trưa, hai đứa rủ nhau đi siêu thị mua đồ các thứ, với lại nhà mới cũng cần mua vài vật dụng linh tinh cần. Thấy dạo này trên mạng hay có mấy cái dare ở siêu thị các thứ, mình chợt nảy ra ý định hay là cho nàng thử nhỉ. Nàng thay một cái áo dây và khoác một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Làm tình nơi công cộng Sex public Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện móc lồn
Trai quê
Sáng dậy, cô đã đi làm sớm lúc nào không hay, có lẽ cô không muốn nhìn thấy mặt tôi, nói chuyện với tôi vào lúc này, chỉ còn em, cửa phòng vẫn đóng, em vẫn còn đang ngủ. Tôi gõ cửa không thấy th, sơ em muộn tôi rồi cầm điện thoại gọi, không nghe máy, tôi mở cửa bước vào kéo chăn ra...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ nát lồn Phá trinh lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân