Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hướng Nhật – Quyển 2 » Phần 73

Hướng Nhật - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 73

Hướng Nhật cuối cùng cũng ngồi trên máy bay đi Pháp, là đại diện cho công ty Hướng Nhật qua Pháp thị sát chi nhánh công ty đồng thời bàn bạc một số hợp tác làm ăn, cùng đi tháp tùng còn có một người khác đó chính là Phương đại thư ký.

Chuyện trong nước cơ bản đều đã giải quyết ổn thỏa, tuy rằng ngay từ đầu nữ sĩ quan cảnh sát cực lực phản đối việc hắn xuất ngoại, nhưng sau khi Hướng Nhật trước mặt nàng biểu diễn kỹ năng mới lĩnh hội kia, rốt cuộc mới qua được sự “miễn cưỡng” đồng ý của nàng, nhưng nàng vẫn hết sức yêu cầu hắn chú ý đặt an toàn bản thân lên trên hết, thậm chí còn đồng ý để cho hắn mang khẩu Desert Eagle theo bên mình. Nhưng Hướng Nhật ngay lập tức gạt bỏ đề nghị này, thực ra mà nói hắn cũng muốn mang theo, nhưng máy kiểm tra vũ khí tại sân bay cũng không phải là vật để trang trí, một khi bị phát hiện chỉ có một kết quả – đó là “được mời” vào trong đồn cảnh sát uống trà.

Về phần đồ đệ, Hướng Nhật bịa một lời nói dối nho nhỏ, nói mấy ngày này muốn ra nước ngoài xả stress, đồng thời còn dặn nàng đừng nói lại với Sở sở, tránh để đối phương lo lắng.

An đại tiểu thư thì một lòng muốn giết hắn diệt khẩu, Hướng Nhật càng làm cho cô nàng hoàn toàn muốn phát điên khi để lại tờ giấy nhắn tin: “Ngực cô quá nhỏ, tôi xuất ngoại du lịch thuận tiện coi xem có áo ngực màu đen sẽ giúp cô mua một cái”. Đương nhiên, phần sau vẫn không quên nhắc nhở đối phương không nên ở lại nơi đó nữa, để tránh bị sát thủ “nhớ nhung” mà đến hỏi thăm.

Sau khi hết thảy đều thu xếp đâu vào đấy, Hướng Nhật lúc này mới yên tâm thoải mái lên máy bay, nhưng không phải máy bay của nữ hoàng mà là máy bay chuyên dụng, chuyến bay xuất phát sớm trước một tiếng. Hướng Nhật cũng không lo lắng tìm không được nữ hoàng bệ hạ, bởi vì hắn có số điện thoại di động của nàng trong tay do nữ sĩ quan cảnh sát đưa cho hắn. Nghe đâu là do nữ hoàng bệ hạ vì nghĩ đến Thiết Uyển nhiều ngày qua chiếu cố bảo vệ cho nàng, do đó nàng cố ý đưa cho Thiết Uyển, hy vọng một ngày nào đó Thiết Uyển nếu có kđến Pháp có thể dùng nó để liên lạc.

Trên máy bay, nếu nói một người nào đó quả thực đang rất buồn chán thì đó chính là lưu manh, tuy nói hắn ngồi bên cạnh người đẹp sở hữu vòng số một vĩ đại 36F, nhưng đối phương y hệt như một cái cọc gỗ không hơn không kém, thủy chung không hề mở miệng, một chút cũng không thèm để ý đến hắn. Hướng Nhật cũng không tìm được cơ hội tốt để nói chuyện, tuy không phải thân thiết gì với nàng ta nhưng ít ra cũng có một ít xung đột nho nhỏ.

Nhận một tờ báo từ tay tiếp viên hàng không, Hướng Nhật cũng chỉ có thể đọc cái này để giết thời gian, nhưng khi hắn mở báo ra xem, cô nàng bên cạnh hình như cũng không muốn để cho hắn dễ chịu, lạnh lùng hừ một tiếng nói:

– Ngươi biết tiếng Pháp sao?

Hướng Nhật liếc xéo nàng một cái, tiếp tục đọc tờ báo trên tay, rồi giả bộ kinh ngạc hỏi:

– Có người nào đó đang nói chuyện với tôi sao?
– Ngươi…

Phương đại thư ký nghẹn họng, quay đầu đi thở phì phò. Thực ra chính bản thân Phương Oánh Oánh cũng không muốn cùng tên công tử bột đàng điếm đồng cộng sự, tiếc rằng đây lại là yêu cầu của thủ trưởng, hơn nữa lại năm lần bảy lượt nhấn mạnh tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này, nếu như hoàn thành được tốt thì chi nhánh tại Paris sẽ có cơ hội cực tốt để phát triển. Từ khi lên máy bay, nàng chỉ lén lút quan sát phản ứng của tên công tử bột đàng điếm, thấy hắn vài lần muốn nói chuyện với mình đều bị ánh mắt của mình ngăn trở nên phải ngậm bồ hòn, Phương Oánh Oánh cảm giác trong lòng từng đợt thống khoái. Nhưng hiện tại, chỉ vì một câu nói của đối phương, trong lòng cảm thấy tức nghẹn không thôi.

– Đừng cứ ta ta ngươi ngươi, xem cảnh đẹp ngoài trời đi.

Hướng Nhật ngẩng đầu lên nói một câu, rồi lại cúi xuống tiếp tục xem báo.

Phương Oánh Oánh tức cành hông, giọng điệu châm biếm nói:

– Có một số người rõ ràng là không biết tiếng Pháp, nhưng lại cứ thích ta đây.

Hiện tại nàng nghĩ bản thân sở dĩ bị cấp trên yêu cầu cùng theo gã này đến Pháp, ngoài chuyện bàn thảo hợp tác làm ăn tự nhiên là chuyện không thể tránh khỏi, chỉ sợ nàng còn phải “kiêm thêm” công tác phiên dịch, bởi vì có đánh chết nàng cũng không tin, một tên nào đó “học chẳng hay, cày chẳng biết” ngoại trừ quốc ngữ làm gì có trình độ nói tiếng nước khác.

– Cô biết không?

Hướng Nhật cũng không thèm để ý đến vẻ châm biếm của nàng, đặt tờ báo sang một bên, nhẹ nhàng thoải mái nói:

– Quả thật cô được nuôi dưỡng lớn lên cũng không tệ chút nào, hơn nữa bộ ngực cũng khá lớn…

Nói tới đây, Hướng nhật cố ý dừng một chút, cũng không thèm chú ý tới vẻ mặt của nữ thư ký nào đó ngày đang càng sầm xuống, lắc đầu thở dài nói tiếp:

– Đáng tiếc tính tình hơi kém một chút, suy nghĩ vẫn có chút nông nổi, muốn tôi làm ông xã của cô…
– Đáng tiếc ngươi lại không phải!

Hướng Nhật còn chưa nói xong, Phương đại thư ký đã lạnh lùng cắt đứt lời nói của hắn.

– Cái này chỉ là ví dụ…
– Ví dụ cũng không có cơ! Ta nói cho ngươi biết, cho dù lấy heo lấy chó ta cũng sẽ không gả cho ngươi!

Phương Oánh Oánh nói như chém… đinh chặt sắt, đồng thời người rụt lui vào chỗ ngồi bên trong, để tránh bản thân cùng thằng cha bên cạnh có bất cứ tiếp xúc thân thể nào.

Nhưng nàng không ngờ tới bởi vì âm thanh quá lớn, làm cho mọi người ngồi xung quanh quay ngó sang bên này.

Trước mặt nhiều người như vậy, lại bị một cô gái cự tuyệt, mặc dù Hướng Nhật cũng không có cái ý tứ kia, nhưng ít nhiều gì thì hắn cũng từng là đại ca bọn lưu manh, do đó có chút tức khí không nhịn được:

– Dù cô có muốn gả, ông đây cũng đếch thèm!

Nói xong, hắn cũng không thèm để ý tới phản ứng cuẩn cô nàng thư ký ngực bự, nhắm mắt lại dưỡng thần.

Phương Oánh Oánh cũng quay mặt ra ngoài cửa sổ, lòng buồn phiền không thôi. Sự trầm mặc của hai người cũng làm mọi người xunh quanh nguyên đang nhàm chán chờ xem kịch vui giờ không thấy có gì không khỏi thất vọng thu sự chú ý trở về, tiếp tục nói chuyện linh tinh hoặc theo dõi chương trình trên TV, chỉ có một số gã vẫn nhìn hau háu vào bộ ngực to cực phẩm của cô nàng.

Vừa lúc đó, chợt có bốn gã cao lớn từ chỗ ngồi đứng lên, vừa đi ra chỗ ngồi, mỗi người rút ra một khẩu súng chỉ bốn hướng, lớn tiếng quát:

– Cướp đây, không được cử động!

Không khí vốn náo nhiệt bất chợt bởi vì tiếng quát của bốn gã này trở nên yên ắng, sau một lúc sửng sốt, mọi người lúc này mới bắt đầu phản ứng, hơn nữa còn hoảng sợ hét lên, thậm chí một số cô gái tính tình có chút nhát gan sợ đến phát khóc, nhưng cũng không được sự thông cảm của bốn tên cướp, ngược lại bọn chúng còn hung hăng dùng báng súng đáng mấy người, mấy vị hành khách bị đánh đau khóc nức nở, lúc này mọi người mới bình tĩnh lại.

Hướng Nhật từ lúc nghe được tiếng quát “cướp đây” liền mở mắt ra, nhưng trong lòng hắn thật ra cũng không lo lắng gì, chỉ bình tĩnh ngồi yên tại chỗ của mình, quay sang nhìn cô nàng bên cạnh thấy nàng mặc dù đang cố kiềm chế bản thân, nhưng vẻ mặt lại trắng bệch đồng thời thân thể còn đang run lên nhè nhẹ, hiển nhiên nội tâm đang cực kỳ sợ hãi. Nhưng khi nàng thấy hắn nhìn mình thì lại hung hăng trừng mắt một cái, sau đó thân thể cũng theo đó mà bình thường trở lại.

Hướng nhật không khỏi buồn cười không thôi, chẳng lẽ trừng mình một cái sẽ không còn cảm thấy sợ hãi? Mình chắc không cường đại đến mức chỉ liếc mắt là có thể làm cho người khác an lòng đấy chứ? Hướng Nhật sau một hồi suy nghĩ kỹ liền hiểu được đạo lý bên trong, xem ra cô nàng thấy mình không có lộ vẻ sợ hãi ra ánh mắt, cho nên cô nàng háo thắng vì không muốn thua thiệt mới phải “cưỡng chế” bản thân bình tĩnh trở lại, thật sự sĩ diện quá xá!

Hướng Nhật vẫn có một chút không hiểu được, mấy gã này cầm súng cướp máy bay, nhưng bọn hắn làm sao có thể đem vũ khí lên máy bay? Phải biết rằng, máy kiểm tra vũ khí cũng không phải trưng bày cho đẹp mắt, nếu không mình đã sớm giấu khẩu Desert Eagle mang theo qua Pháp.

Nhưng tình huống hiện tại không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, chỉ thấy một trong bốn gã to lớn có một thằng người da trắng cầm súng thoạt nhìn hình như là thủ lĩnh của cả bọn lớn tiếng nói:

– Các vị, chúng tôi cũng không muốn làm thương tổn các vị, chỉ cần mọi người có thể hợp tác, tôi cam đoan mọi người nhất định sẽ được an toàn! Hiện tại nghe tôi ra lệnh, rõ rồi chứ, là ra lệnh, tôi tuyệt đối không cho phép bất cứ người nào có chút chần chờ, nếu không đạn trong súng của tôi sẽ nói chuyện… Tốt lắm, mời tất cả lấy những gì đáng giá trong người ra, đô la, bảng Anh, đồngro đều phải toàn bộ giao ra, à, đúng rồi, còn có thẻ tín dụng… một cái cũng không thể thiếu!

Sau khi nói xong, hắn phân công hai người trên tay cầm theo túi plastic đi dọc theo hành lang hai bên dãy ghế hành khách đi xuống.

Hướng Nhật cẩn thận nhìn chăm chú tên đầu sỏ người da trắng kia nói chuyện, trong mắt lộ ra vẻ nghi ngờ, hắn cũng không cho rằng mấy kẻ có gan, không sợ nguy hiểm như vậy lại chỉ vì món tiền cỏn con này mà làm ra vụ cướp bóc trên máy bay, có cho ngươi nghèo đến độ điên khùng cũng sẽ không làm việc ngốc như vậy. Rõ ràng ngay cả có cướp máy bay thì cũng nên xác định địa điểm bay tới, sau đó buộc chính phủ đưa tiền chuộc, như thế so với cướp bóc nho nhỏ kiếm được nhiều hơn. Nhưng trước mắt mấy gã này lại không để ý đến điều đó, hắn hoài nghi bọn này giấu đi mục đích chính.

Nghĩ tới đó, Hướng Nhật không nóng nảy động thủ, mặc dù thu thập mấy tên này chưa tới một phần mười phút, nhưng hắn muốn xem một chút bọn chúng mục đích cuối cùng là gì.

Phần đông hành khách dưới sự uy hiếp của nòng súng đen ngòm dù không tình nguyện cũng phải mang những thứ đáng giá trên người giao ra, tất cả đều ném vào trong túi plastic đang mở của hai tên cướp.

Dãy ghế của Hướng Nhật là những chỗ ngồi phía sau, cho nên tên cướp tạm thời còn chưa đi đến…

Nhìn mấy tên cướp càng ngày càng đến gần, hắn có thể cảm giác được cô nàng bên cạnh càng lúc càng khẩn trương, ngón tay nắm chặt cái bóp nhỏ tùy thân, khuôn mặt trắng bệch, cắt không còn tí máu. Hướng Nhật không khỏi có chút kỳ quái, chẳng lẽ trong bóp của cô nàng này có cái gì đó quan trọng?

Đang suy nghĩ, một tiếng gầm truyền đến:

– Đem đồ vậy kia giao ra đây!

Hướng Nhật ngẩn ra, bởi vì hắn nghe ra tên này không phải nói tiếng Pháp mà là đang nói tiếng Anh, tầm mắt hắn tranh thủ nhìn đến nơi phát ra âm thanh.

Chỉ thấy hành lang phía bên trái kia, tên cướp da đen cầm trên tay túi plastic đang hung tợn bức bách một lão già râu bạc, xem tuổi ít nhất cũng hơn bảy mươi, trên mũi có một cái kính đeo mắt, đỉnh đầu bị hói, rất giống khoa học gia nghiên cứu lâu năm.

– Vật, vật gì?

Lão già râu bạc vẻ mặt dè dặt hỏi.

– Vẫn còn giả bộ!

Vẻ mặt tên cướp da đen dữ tợn hẳn lên:

– Đương nhiên là… vật đáng giá!
– Nhưng tôi đều đã giao ra hết rồi!

Lão già râu bạc trong mắt hiện lên một tia bối rối.

– Đồ chó giữ nhà! Trên tay ngươi cái ví da màu đen kia là cái gì!

Tên cướp da đen hỏi.

Lão già râu bạc càng lộ vẻ bối rối:

– Cái này, cái này… bên trong là một ít tư liệu tâm lý học mà tôi nghiên cứu.
– Đưa cho ta!

Tên cướp da đen thân thủ nhanh chóng đoạt lấy ví da trên tay lão già râu bạc, sau đó lục lọi bên trong, khi nhìn thấy một cuốn sổ màu xanh bên trong mắt lập tức sáng lên, rồi hắn hướng đến gã thủ lĩnh vẫn chú ý bên này đánh mắt, gã kia lập tức đáp lại một ánh mắt hiểu ngầm.

Tên cướp da đen không biến đổi sắc mặt đem cuổn sổ nhỏ màu xanh bỏ vào trong túi plastic, sau đó cầm lấy báng súng đập vào đầu lão già râu bạc một phát, bất chợt chất lỏng màu đỏ bắn tung tóe lên người hành khách bên cạnh, còn lão già râu bạc mềm oặt ra ngã vào chỗ ngồi tắt thở.

Hướng Nhật tận mắt chứng kiến từ đầu đến đuôi, nhất là ánh mắt mập mờ của hai tên cướp nháy nhau, bởi vì vị trí của lưu manh đang ngồi khá thuận lợi nên càng không thể bỏ qua, hắn hiện tại đã có thể xác định gút mắc của vấn đề, tên cướp này đối với người khác không có kiểm tra gắt gao như vậy, chỉ là làm qua loa tới khi người ta giao tiền, nhưng đối với cá nhân lão già râu bạc kia thì khác hẳn, hiển nhiên bọn chúng đã sớm biết trên người lão già kia có vật gì đó, chỉ vì che giấu không muốn người khác phát hiện bọn chúng vì món đồ vật kia mà đến, bọn chúng liền cố ý bày ra một màn diễn xuất cướp bóc tệ hại như vậy, ngay trên máy bay mà cướp bóc.

Mấy tên cường đạo to gan lớn mật này ngay cả việc uy hiếp chính phủ đưa ra tiền chuộc hấp dẫn đều có thể bỏ qua được dễ dàng, nói cách khác cuổn sổ nhỏ màu xanh bên trong có chứa cái gì đó có giá trị hơn hẳn cướp máy bay đòi tiền chuộc. Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Hướng Nhật liền kích động không thôi, lòng tham nổi lên!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hướng Nhật – Quyển 1
Hướng Nhật – Quyển 2
Hướng Nhật – Quyển 3
Hướng Nhật – Quyển 4
Hướng Nhật – Quyển 5
Hướng Nhật – Quyển 6
Hướng Nhật – Quyển 7
Hướng Nhật – Quyển 8
Hướng Nhật – Quyển 9
Hướng Nhật – Quyển 10 (Update Phần 100)
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/07/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô Thư ký dâm dục
Hôm nay là thứ Bảy, từ chiều hôm qua ông Dương đã nháy mắt và thì thầm với hẹn là sáng hôm nay đến công ty với ông để “ấy”. Cũng như mọi khi, Thanh Phương đến thật sớm trước tất cả mọi người, cô gửi xe ở một hiệu sách gần đó rồi đi bộ đến công ty và mở khóa vào trong...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chuyện tình nơi công sở Đụ cave Đụ công khai Đụ tập thể Đụ thư ký Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Trao đổi vợ chồng Truyện 18+ Truyện bú cặc Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình Váy công sở Vợ chồng
Hẹn hò với mẹ - Tác giả kiehry
Điều ngạc nhiên mà hai bà mẹ dành cho chúng tôi là một phòng khách sạn ngay bên kia đường từ rạp chiếu phim, trong một tòa nhà cao tầng lạ mắt, là một phần của toàn bộ trung tâm giải trí ở trung tâm thành phố. Chúng tôi bỏ qua quầy lễ tân, và tôi đoán là những người bên trong đã cho hai bà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ dì Đụ mẹ ruột Truyện dịch Truyện người lớn Truyện NTR
Người lính thích lái máy bay - Tác giả Bá Tòng
Sau khi bị đánh cho mang nhục với tụi đàn em... Thọ Súng trở về nhà trong tâm trạng đầy thù hận... Nhìn Nguyên Dê mà hỏi... Thọ Súng: Thằng đó là thằng nào vậy Nguyên Dê... Nguyên Dê: E cũng không biết nửa a... nó làm ở đó thì phải... Thằng Ngọ nhìn Nguyên Dê mà chửi thề... Ngọ: Đụ má chưa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân