Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hướng Nhật – Quyển 3 » Phần 54

Hướng Nhật - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 54

– Hình như… mày rất tò mò?

Hướng Nhật nhìn gã xấu xí đối diện, trong giọng nói đậm chất khiêu khích. Mà trên thực tế, đối với việc gã xấu xí này biết phóng điện, Hướng Nhật vẫn có chút giật mình, nhưng lập tức lại nghĩ đến bản thân sau khi mượn xác sống lại, trên người cũng có thể phát sinh những chuyện thần kỳ kiểu dạng này, cho nên dễ dàng chấp nhận sự tồn tại của gã xấu xí biết phóng điện này. Chỉ là hắn ngay từ đầu không ngờ tới đối phương có thể phóng điện, vừa mới định đi dạy cho thằng đó một bài học, không dè cái thằng xấu xí không nói không rằng quăng tới một vật thể phát sáng, bởi vì tốc độ quá nhanh căn bản tránh không được, nên chỉ có miễn cưỡng chịu đựng. May mà vật thể trông phát sáng kia ngoại trừ làm cho thân thể mình tê dại một chút, căn bản không có bất kỳ công dụng thực tế gì. Đương nhiên cũng không phải hoàn toàn không có hậu quả gì, nếu thân thể mình đã ngứa ngáy rồi, vậy thì có thể biến đối phương thành một thứ đồ gãi ngứa, chỉ là không biết tên đối diện kia có chịu hay không?

– Không ngờ mày cũng là một dị năng giả.

Nam sinh tóc đuôi ngựa đã khôi phục lại bình tĩnh đồng thời đưa ra kết luận của mình. Trong lòng hắn đã có đáp án cho việc trước đây không nhìn ra đối phương là dị năng giả, đó là đối phương nhất định có đạo cụ có thể che giấu sóng năng lượng của bản thân. Vừa nghĩ tới đây, thì trong lòng nam sinh tóc đuôi ngựa kích động lên, chỉ cần có được đạo cụ này bản thân cũng không cần sợ mấy tên truy sát kia nữa, bất cứ lúc nào cũng có thể ẩn mình trong đám người bình thường, bọn chúng tuyệt nhiên không tìm được mình. Mà đạo cụ có thể khiến cho mình tiêu dao khắp nơi này hiện tại đang ở trên người tên phế vật xem ra chỉ có thân thể to lớn trước mặt, chỉ cần mình tiêu diệt hắn thì đạo cụ kia sẽ thuộc sở hữu của mình. Mà rốt cuộc có thể tiêu diệt đối phương hay không, điều này không nằm trong suy nghĩ của nam sinh tóc đuôi ngựa. Tuy đối phương đã trúng một quả lôi đạn vẫn có thể đứng dậy không việc gì, nhưng mình vừa rồi không có ý sát hại hắn, chỉ là muốn cho hắn một bài học nho nhỏ nên chỉ dùng rất ít năng lượng. Vả lại, lôi đạn này cũng không phải là dị năng mạnh nhất của mình. Nam sinh tóc đuôi ngựa rất tự tin đối với năng lực của bản thân.

Hướng Nhật hiển nhiên không biết “dị năng giả” mà gã xấu xí đã nói là cái gì, nhưng đại khái có thể đoán được là chuyện gì, “dị năng giả” là người có năng lực khác thường có thể phóng điện giống như gã xấu xí kia. Song mình hình như không phải là loại người này, nếu có đặc biệt cũng chỉ là một kẻ mượn xác, nhưng loại việc cao cấp như thế này thì cái tên xấu xí đến mức có thể dọa chết quỷ và cực kỳ ngu dốt đối diện kia rõ ràng là không thể hiểu được. Có lẽ đối phương thấy mình đã trúng một quả cầu điện mà không sao cho nên mới khoác cho mình cái mác là cùng một loại với hắn, nhưng đây là nỗi nhục lớn nhất đối với mình. Hơn nữa… Hướng Nhật nhìn thoáng qua Sở Sở ở bên cạnh, nước mắt trên mặt cô bé vẫn còn chưa khô, càng nhìn càng khiến người ta đau lòng. Liên tưởng đến tiếng la hét xé nát tim phổi của cô bé lúc nãy, trong lòng Hướng Nhật bất giác trở nên hung ác, ánh mắt lạnh lùng nhìn nam sinh tóc đuôi ngựa:

– Tao là cái gì không quan trọng, quan trọng là mày lại khiến cho người phụ nữ tao yêu nhất rơi lệ, hậu quả này mày không thể gánh nổi đâu!

Sở Sở ở bên cạnh, trong lòng lập tức tràn đầy cảm giác vô cùng ngọt ngào, người phụ nữ yêu thích nhất, Hướng Quỳ nói mình là người phụ nữ anh ấy yêu nhất! Thì ra người Hướng Quỳ yêu nhất vẫn là mình. Sau khi nghe lời này, Sở Sở cảm thấy giờ phút này cho dù chết đi cũng cam lòng.

Thần sắc của Liễu Y Y ngày càng phức tạp hơn, ánh mắt quét qua quét lại trên khuôn mặt của chàng trai nổi trận lôi đình và cô gái nét mặt hạnh phúc, hình như từ trong đó đã phát hiện ra điều gì.

– Ha ha ha…

Một trận cười điên cuồng chói tai vang lên, nam sinh tóc đuôi ngựa chỉ tay vào tên phế vật kia, hắn có lẽ là lần đầu tiên nghe thấy có người dám nói như vậy với hắn, làm sao mình mới vài năm không xuất hiện, mà bây giờ lại có một thằng dám quát mình hai câu?

– Tiểu tử, mặc dù tao không biết mày là ai, nhưng tao rất khâm phục dũng khí của mày.

Nói tới đây, tóc đuôi ngựa dừng lại một chút, chỉ qua hướng Sở Sở bên cạnh nói:

– Đây là người phụ nữ mày nói yêu nhất hả? Đợi đó, tao sẽ ở trước mặt mày cho mày tận mắt thấy…
– Nếu mày còn dám nói tiếp, tao đảm bảo mày tuyệt đối sẽ hối hận đó! Hướng Nhật lạnh lùng ngắt lời tóc đuôi ngựa, trong mắt lồ lộ hung quang, đồng thời không hề biến sắc di chuyển cơ thể, bảo vệ mấy bạn nữ ở sau người, và từ từ rút ngắn khoảng cách giữa hắn và tóc đuôi ngựa. Chỉ cần năm thước, vậy là đủ rồi! Hướng Nhật nắm chặt nắm tay.
– Khiến tao hối hận sao? Tao ngược lại muốn xem coi mày có năng lực gì có thể khiến tao hối hận.

Tóc đuôi ngựa sớm nhìn ra mục đích di chuyển của đối phương, nhưng hắn tuyệt không một chút lo lắng, tự tin mãnh liệt với thực lực bản thân nên hắn căn bản không sợ đối phương bất ngờ xông lên tấn công, không nói trước hắn có tốc độ nhanh như vậy hay không, cho dù có e là cũng không gây thương tổn cho mình. Chỉ cần 0. 01 giây là mình có thể đưa khiên chống đỡ, đến lúc đó cho dù thằng phế vật ở trước mắt này có mạnh thế nào đi nữa cũng không thể tổn hại đến nửa sợi lông của mình.

– Thử một chút chẳng phải sẽ biết sao?

Trong mắt Hướng Nhật hiện lên một tia đùa cợt không thể nhận biết, mắt thấy khoảng cách giữa hai bên đã đủ rồi, nhất thời quyết định, thân ảnh Hướng Nhật phóng tới phía trước, đồng thời nắm tay trái cũng vung ra hết sức.

– Chỉ thế này thôi hả?

Tóc đuôi ngựa rất xem thường, trong mắt hắn tốc độ của tên phế vật này thật sự quá chậm, dựa vào trình độ này mà xem thì mình không dùng khiên cũng… Vừa nghĩ đến đây, tóc đuôi ngựa đột nhiên thần sắc biến đổi, cảm giác sởn tóc gáy bởi một trận nguy hiểm đang tới gần từ đáy lòng hắn dâng lên, lập tức không chút do dự kết thủ ấn: “Thuẫn…” một vòng tròn sáng màu lam trong nháy mắt bao trùm lấy hắn.

Mà lúc này chỉ nghe một tiếng “bang”, không có bất kỳ điềm báo nào, vòng tròn sáng màu lam giống như bị vật thể gì va trúng, chỉ thấy một trận hồ quang điện hỗn loạn ở bên ngoài.

– Không nhìn thấy dị năng công kích?

Tóc đuôi ngựa trong lòng thầm kêu, ngoài công kích tinh thần ra hắn chưa từng gặp qua loại dị năng kỳ lạ này, qua một lát hắn lại nghĩ đến “Lẽ nào là tác dụng của đạo cụ kia?” Vừa nghĩ tới đây, trong lòng hắn liền không ngừng nhảy lên điên cuồng, thực sự là quá tốt rồi, có cái này rồi bản thân còn phải sợ mấy kẻ truy sát kia mà trốn đông trốn tây nữa hay sao?

Có ý nghĩ này rồi, tóc đuôi ngựa tạm thời đã quẳng những ý nghĩ khác qua một bên, trước mắt là phải tiêu diệt tên dị năng giả phế vật đã đánh trúng mình, sau đó cướp lấy đạo cụ hùng mạnh kia trên người hắn.

– Lôi!

Tóc đuôi ngựa đã ra tay, một dòng quang điện xuất hiện trên tay, quang điện nhấp nháy ánh sáng màu lam đẹp kinh người trực tiếp bắn về phía đối phương.

Hướng Nhật không né tránh, hắn biết rằng nếu mình né tránh, mấy phụ nữ phía sau sẽ nguy hiểm. Vả lại tuy không rõ chuyện như thế nào nhưng căn cứ vào bản thân vừa mới chịu một quả lúc nãy mà xem, Hướng Nhật có thể khẳng định mấy đồ chơi thuộc loại quang điện này tuyệt đối không tổn thương được hắn. Lần đầu tiên sở dĩ bị đánh trúng là bởi vì không đoán trước được đối phương sẽ phóng điện, mà bây giờ đã có chuẩn bị nên Hướng Nhật rất tin tưởng tuyệt đối có thể tiếp nhận được.

Đương nhiên, tin tưởng thì có tin tưởng nhưng vẫn phải cẩn thận. Hướng Nhật tập trung sức mạnh to lớn trong cơ thể ở lồng ngực, tuy lúc bình thường không thể phóng ra khỏi cơ thể những thứ giống như “phách không chưởng”, nhưng chỉ cần ở trong cơ thể bất luận là ở chỗ nào hắn đều có thể điều khiển bọn chúng giống như sử dụng cánh tay, cho dù phải tập trung bọn chúng dưới phần eo một chút để tăng thêm một chút công năng cũng chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể. Đương nhiên, đây tất cả đều là công lao của việc lần đó bị xe đụng, nếu như không phải đêm đó bị xe đụng một cái, bản thân lúc nguy cấp chỉ muốn bảo vệ chính mình khỏi bị đụng chết mà khiến cho sức mạnh vốn dĩ không thể khống chế trong cơ thể tỏa ra toàn thân, không chừng đã sớm chết rồi. Nhưng hắn cũng có chút hối hận, nghĩ tới lúc đầu nếu mình sớm có thể lợi dụng kỹ xảo này, tay phải đó dưới sự bao bọc của năng lượng nội thể, đừng nói đục thủng một bức tường bê tông cốt thép sẽ bị thương nặng, e rằng muốn nhổ lông tay xuống cũng là vọng tưởng.

“Bộp” một tiếng, hồ quang điện đánh trúng ngực Hướng Nhật, song ngoại trừ giống như một chậu nước hắt lên người hắn rồi tung tóe đi, tuyệt nhiên không có bất kỳ tác dụng gì.

– Không thể nào!

Đây là cách nghĩ chung trong lòng hai người tóc đuôi ngựa và mỹ nhân lạnh lùng. Trong lòng tóc đuôi ngựa ngoại trừ kinh ngạc ra còn thêm cuồng nhiệt hơn, bởi vì hắn cứ mãi cho rằng đó là đạo cụ mà đã được nâng cấp thành thần khí trong lòng hắn đang tác quái, cho nên hắn càng gia tăng lòng muốn giết chết lưu manh để đoạt lấy đạo cụ như vậy. Liễu Y Y thì hết sức kinh hãi và không thể tin được, trước khi người đó vẫn chưa tới đây, nàng đúng là thấy rất rõ ràng ngay cả nhân vật mạnh cấp đội trưởng mà sau khi trúng một quả cầu hồ quang điện nho nhỏ, chỗ bị đánh trúng cũng cháy xém hết một mảng thịt rất lớn đồng thời còn thổ ra một ngụm máu. Mà chàng trai đó hiện tại không những không có bất kỳ dấu vết cháy xém gì thậm chí da dẻ còn bóng loáng giống như mới nãy.

Hướng Nhật đã vọt tới trước mặt tóc đuôi ngựa, lại vung quyền đánh tới.

Mà tóc đuôi ngựa bởi vì vừa mới tấn công lúc nãy cho nên muốn lui cũng không kịp nữa rồi, huống chi hắn cũng không có dự định này. Đối với hắn mà nói, dị năng mới là công kích có sức sát thương cao, mà hiện tại đối phương lại dùng thân thể trực tiếp công kích, đây đúng là không khác biệt gì với tìm cái chết. Ai ngờ, công kích có tính sát thương cao của Hướng Nhật lại chính là thân thể, mặc dù sức mạnh trong người rất lớn nhưng phát ra ngoài thì lại yếu hơn nhiều, chỉ có thân thể tiếp xúc được mới là công kích cực đại.

“Bốp!” Một quyền đánh mạnh vào vòng sáng màu lam, vòng sáng màu lam trong nháy mắt bị nắm đấm công kích làm cho lập tức ảm đạm lại, tựa như có thể biến mất bất kỳ lúc nào.

Chờ đến lúc tóc đuôi ngựa phản ứng lại thì đã muộn rồi, mới vừa kết thủ ấn muốn tạo một cái khiên nữa, liền bị đầu gối của Hướng Nhật trực tiếp đánh qua, bởi vì tay phải vẫn chưa lành hẳn mà vừa nãy tay trái đã vung một quyền, bây giờ chỉ còn đầu gối là có thể công kích nhanh nhất thôi.

Quả nhiên, vòng tròn sáng màu lam dưới sự tấn công vô tình của Hướng Nhật cuối cùng đã hoàn toàn vỡ nát giống như bình thủy tinh bị rơi vỡ trên đất, vòng tròn sáng hóa thành những đốm sáng màu lam rối từ từ biến mất trong không khí.

Nhưng vẫn chưa hết, đầu gối của Hướng Nhật sau khi đánh vỡ vòng tròn sáng màu lam lại tiến về phía trước mà không có dừng lại, trực tiếp đánh vào người tóc đuôi ngựa. Mà chết tốt không chết, chỗ bị đánh trúng vừa vặn là bộ phận tối cần thiết của một người đàn ông.

“Á…” một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa vang lên, tóc đuôi ngựa dùng tay che chỗ bị thương, song đụng đến cũng chỉ là một đám gì đó giống như bùn nhão. Đau đớn cực độ khiến hắn quên sử dụng dị năng sở trường nhất của mình để làm tê liệt chỗ bị thương, do đó có một chút run rẩy. Nhưng lúc tay hắn chạm đến hạ bộ, hắn – kẻ đã mất đi vật tượng trưng cho đàn ông – càng phải đối mặt với nỗi giày vò nghiêm trọng cả về thể xác lẫn tinh thần.

Hướng Nhật thật không hiểu cái gì gọi là thủ hạ lưu tình, thái độ làm người của hắn trước giờ đều là tuân theo nguyên tắc “thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn”, huống chi đối phương còn nói những lời lăng nhục người phụ nữ của hắn, Hướng Nhật càng xuống tay tàn nhẫn.

Thấy gã xấu xí gào khan trên mặt đất, Hướng Nhật một cước bay tới trực tiếp đá hắn ra ngoài cửa, vừa nhanh chóng xông ra ngoài, lại một cước bay tới đá người ta đến chỗ xa hơn nữa giống như đá một trái banh. Bởi vì tiếp theo muốn làm những hành động thâm hiểm hơn chút nữa, Hướng Nhật thật không muốn bị mấy bạn nữ bên trong nhìn thấy, như vậy sẽ tạo thành ấn tượng xấu về mình là kẻ “khát máu”.

Nhìn lướt lại phía sau còn chưa có người đuổi tới, Hướng Nhật đoán là bọn họ vẫn còn đang khiếp sợ, nhìn một chút gã xấu xí đã biến thành bộ dạng giống như chó chết trên mặt đất, Hướng Nhật oán hận đạp một cái lên cái miệng rộng của hắn.

“Phốc” một tiếng động quái dị giống như tiếng gió lùa. Ngay sau đó là một tiếng “oẹ”, tóc đuôi ngựa điên cuồng phun ra một ngụm lớn chất lỏng màu đỏ tươi kéo theo mười mấy vật như hòn đá nhỏ.

– Rác rưởi, cho rằng biết phóng điện thì rất giỏi sao? Đối phó mày, lão tử dùng một tay cũng đủ rồi.

Hướng Nhật rất vô liêm sỉ nói, hắn nghiễm nhiên đã quên mất sự thực vừa mới dùng đầu gối đánh vào tiểu đệ đệ của người ta. Nghĩ lại còn chưa hết hận, lại đạp một cái lên miệng của gã xấu xí, rắp tâm muốn cho hàm răng của đối phương mất sạch. Đương nhiên, nếu không phải vừa nãy miệng tóc đuôi ngựa nói những lời không sạch sẽ, đoán chừng cũng không dẫn đến tai họa thế này.

Tóc đuôi ngựa đã hoàn toàn mất đi tri giác, nhưng Hướng Nhật lại không có dự định buông tha hắn như thế này, mắt chuyển xuống hạ bộ của đối phương, có lẽ nếu mình đạp thêm một cái nữa không chừng hắn sẽ tỉnh dậy, sau đó sẽ tiếp tục cơn ác mộng vừa rồi? Ngay lúc đang suy nghĩ độc ác thì mấy bóng người nhanh chóng lướt tới. Hướng Nhật cho rằng là người đến giúp gã xấu xí, nên vội vàng một cước đạp vào chỗ chí mạng của hắn, rồi bày trận đón địch. Sở dĩ lưu manh làm như vậy chỉ là muốn cho mấy người kia “sợ ném chuột vỡ đồ”, nhân tiện muốn nghe một chút “âm nhạc tuyệt vời” của gã xấu xí.

Nhưng Hướng Nhật làm thế nào cũng không ngờ mấy người kia ngoại trừ một người lạ ra, ba người khác đều là quen biết:

– Ấy, sao lại là mấy người?

Một tên mặc đồ ăn mày, trước ngực bị cháy xém một mảng lớn, trên má có ba vết cào nho nhỏ, rõ ràng không giống người lương thiện. Hướng Nhật nghĩ như vậy, lại nhìn mấy người khác, tóc đỏ, dáng người cao, mặt trắng, nếu mình nhớ không lầm là ba tên có biệt hiệu “Hồng” “Hắc” “Bạch” nghe nói là tới để bảo vệ mình kỳ thực là để giám sát mình đây.

Liên tưởng đến cuộc hội thoại vừa nãy của băng mỹ nhân và gã xấu xí, kết hợp với vết cháy xém trên ngực của tên bất lương kia mà xem xét, Hướng Nhật đoán đây hẳn là mấy đồng bạn sắp quay lại mà băng mỹ nhân đã nói.

Nhưng đối với câu hỏi của Hướng Nhật rõ ràng là mấy người kia lại không có ý trả lời, chỉ đưa ánh mắt nhìn chăm chăm vào người tóc đuôi ngựa đang nằm rên rỉ oai oái dưới chân của lưu manh.

Trên thực tế, nhân vật cấp đội trưởng kia sau một hồi tìm không thấy mục tiêu thì sớm biết mình đã trúng kế điệu hổ ly sơn, lập tức dẫn người quay trở lại, lo lắng chỗ này sẽ xảy ra chuyện gì, vả lại trong lòng cũng đã dự tính chuyện xấu nhất rồi. Nhưng không ngờ vừa quay về liền gặp phải cảnh thế này, cái thằng “Cá mập trắng” rất hung hãn lại bị một tên thân thể gầy yếu tay phải lại bị thương ném xuống đất và điên cuồng giẫm đạp. Điều này thật khiến cho mấy người vừa mới quay lại thở dài một hơi, đồng thời toát đầy mồ hôi lạnh, nhất là thấy lưu manh vẫn một chân đạp lên vật nối dõi tông đường của thằng “Cá mập trắng” xúi quẩy kia, nhìn một đám đỏ trắng vàng loang lỗ, chắc hẳn là nó cũng không thể thực hiện chức năng nên thực hiện từ xưa đến nay của nó nữa.

Mấy người kia bất giác liếc nhìn nhau, thân là đàn ông trông thấy tình cảnh này, không khỏi có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, thương hại cho số phận của thằng xúi quẩy kia.

Nhưng Hướng Nhật rõ ràng không để cho bọn họ tiếp tục cảm khái, lại truy hỏi:

– Này, sao không nói chuyện?

Mấy người kia lúc này mới tỉnh lại, đội trưởng đang định nói chuyện, thì thanh niên quái dị đầu tóc đỏ chói bên cạnh đã đi trước một bước chạy tới trước mặt hắn báo cáo thân phận của lưu manh. Sắc mặt đội trưởng hơi hơi kinh ngạc, lại lập tức khôi phục bình tĩnh, có chút không xác định chỉ tên quỷ xui xẻo nói:

– Tên này… là ngươi đánh ngã hả?
– Có vấn đề sao?

Hướng Nhật vung tay trái của mình xuống, trong lòng có chút khinh bỉ, mấy tên trước mặt này rõ ràng là không thể thu thập đối phương, bị người ta quay vòng vòng không nói, ngay cả một cọng lông của hắn cũng không lấy được, bây giờ lại nghi ngờ năng lực của mình, thật là cặn bã. Bất quá trong lòng khinh bỉ thì có khinh bỉ, nhưng người ta suy cho cùng cũng là người của quốc gia phái tới, vả lại vừa nãy còn cứu cả nhà nhạc phụ của mình, làm thế nào cũng phải cho họ chút thể diện.

– Ngại quá, vừa nãy không chú ý, nhất thời dùng một chút lực, nếu mấy người muốn hỏi cái gì từ miệng của tên này – phỏng chừng còn phải điều dưỡng một thời gian, kìa… ta làm hàm răng của hắn… cái này, mấy người rõ rồi đấy.

Hướng Nhật có chút gượng gạo nói. Mặt mấy tên này có bộ dạng giống như muốn ăn thịt tên quỷ xấu xí kia, đoán chừng cũng có chút chuyện gì muốn từ miệng của hắn nhử nói ra, nhưng mình lại cố ý đánh gã xấu xí này đến mức nói chuyện không được, mở miệng không được, thậm chí cuộc sống sau này cũng không thể tự lo liệu nữa, đuối lý vẫn là mình.

Mấy người vừa tới thiếu chút nữa là đầu ngã xuống đất, cái gì gọi là không chú ý dùng một chút lực? Cái tên đó có thể dùng một chút lực mà đánh ngã sao? Nếu dễ dàng như vậy còn cần gì đến bọn tao? Nhưng mấy người đó nghĩ thì cứ nghĩ, vẫn là có cách nghĩ tương đối thống nhất, đều đoán “cá mập trắng” kia mới vừa rồi bị một vết thương lớn ở lưng, có lẽ bị thương rất nặng, đã không có sức chiến đấu tốt nữa. Quay ngược lại mà xem thì lúc hắn sắp xuống tay với mấy người bình thường, lại không khéo bị một tên mà ngay cả xe đụng cũng không chết tình cờ chiếm tiện nghi, cuối cùng còn đánh thành dở sống dở chết.

Nhưng Hướng Nhật nói một câu tiếp theo lại lập tức đánh tan suy nghĩ này của bọn họ:

– Đúng rồi, tên này rốt cuộc là ai? Lại còn biết phóng điện? Nếu không phải nắm tay của lão tử lợi hại, thật đúng là đập không bể cái mai rùa kia của hắn… chính là đồ vật giống bóng đèn điện trong suốt phát ra ánh sáng màu lam kia.

Mấy người kia đồng thời cả kinh, tuy đối phương biểu đạt không rõ ràng mấy, nhưng cũng đủ cho bọn họ hiểu được chi tiết, lại nhìn trên ngực của đối phương cũng có dấu vết cháy xém tương tự, song da dẻ lại không có nửa điểm tổn thương, lập tức chấn động toàn thân, một lần nữa lại liếc nhìn nhau, đều thấy được thần sắc cực kỳ kinh ngạc từ trong mắt nhau, cái tên này, không giống là người nhặt được món hời, càng giống với người đã trải qua một phen khổ chiến. Vả lại nghe giọng điệu của hắn, thì “Lôi thuẫn” xúi quẩy kia còn bị hắn đường đường dùng nắm tay đập bể, trời ạ, trên thế gian sao lại có người khác thường như vậy chứ?

Đội trưởng hung hăng gật đầu một cái, trong lòng đã quyết định bất luận thế nào đều phải lôi kéo tên biến thái này vào trong cục, mà ban đầu dự định tự mình ra tay thử trình độ võ công của đối phương một chút thì giờ cũng bị hắn trực tiếp cho biến mất ngay tức thì.

Mà lúc này, mấy người đợi trong đại sảnh đã hồi phục lại tinh thần và cũng đã chạy ra tới, khi phát hiện ở đây nhiều hơn mấy người mà tên đầu sỏ tội lỗi gây ra tai họa đã nằm co giật trên đất, tất cả đều thở dài một hơi.

– Hướng Quỳ…

Sở Sở đi trước một bước nhào lên ôm chặt lấy người lưu manh. Hướng Nhật vuốt vuốt tóc nàng, dịu dàng kéo nàng vào trong lòng, đồng thời dùng thân thể che mắt nàng lại, để tránh cho nàng nhìn thấy cảnh tượng máu tanh.

Băng mỹ nhân hơi phức tạp nhìn đôi nam nữ đang thân mật một cái, sắc mặt bình tĩnh đi tới bên cạnh đồng bạn.

Mà Sở A thân là chủ nhân tự nhiên sớm đánh tiếng chào hỏi, đừng nói người khác cứu cả nhà mình, riêng chuyện nhìn thấy bên trong có ân nhân cứu mình ba năm trước, ông ấy cũng nên hết mình cảm tạ một phen.

– Chung đội trưởng, lần này thật sự là rất cảm ơn, nếu không có mấy người, Sở A ta…
– Sở tiên sinh nghiêm trọng rồi, nhiệm vụ lần này của chúng tôi vốn dĩ là truy bắt đào phạm vượt ngục, đây là việc chúng tôi nên làm mà.

Tên đội trưởng mà Hướng Nhật cho là không giống người lương thiện khách sáo nói, đối với Sở A hắn thật không dám lãnh đạm, suy cho cùng người ta tuy không có bất kỳ quân hàm nào, nhưng thế nào cũng là nhà giàu nhất nước, nếu hất tay một cái kinh tế của cả quốc gia đều phải chịu ảnh hưởng. Một nhân vật quan trọng thế này, đúng là phải đối đãi cẩn thận kỹ lưỡng, nếu không quốc gia cũng không cần phải cử một tổ nhân viên đến bảo vệ ông ấy.

Sở A lại nói mấy lời khách sáo, sau đó lại gọi đối phương đi đến biệt thự khác của ông ta nói chuyện, dẫu sao tòa biệt thự này đã không thể tiếp đãi khách nữa rồi, bên trong đều bị đập nát, cũng may là chủ nhân của khu biệt thự Chân Long, Sở A tại đây còn có mấy tòa biệt thự nhỏ bình thường chuyên dùng để tiếp khách vãng lai, cho nên cũng không lo không có chỗ ở.

Nhưng đội trưởng lại cự tuyệt hảo ý của ông ta:

– Sở tiên sinh, ngài biết đó chúng tôi còn có nhiệm vụ, nên không tiện quấy rầy.

Nói xong, nhìn thoáng qua nam nhân kia đang thân mật cùng bạn gái, tay nhấc tên “Cá mập trắng” giống như chó chết kia, mang theo mấy tên thủ hạ rời đi. Vả lại, bởi vì lúc tới, bọn họ đã chuẩn bị sẵn một chiếc xe ở cổng lớn gia đình giàu có này, cho nên căn bản không cần lo lắng bị người ta phát hiện cảnh tượng người nào đó trên tay đang mang một người máu me đầm đìa. Nhưng trên thực tế, cũng không phải đội trưởng không muốn ở lại, mà là hắn nóng lòng muốn biết toàn bộ quá trình sự việc xảy ra sau khi bản thân đi truy đuổi “Cá mập trắng”, mà Lam vừa nãy chờ trong này để bảo vệ ba người nhà họ Sở chắc biết rõ, chỉ cần hỏi cô ấy một chút thì có thể xác định thực lực thực sự của người đó rồi.

Sở A cũng biết đối phương làm công việc gì, nghe nói vậy cũng không có giữ lại, từ trong ga – ra chạy một chiếc xe ra chở vợ với con gái, con rể thẳng đến biệt thự gần nhất. Vả lại, bởi vì người làm trong nhà lúc bình thường đa số ở tại biệt thự này cho nên lúc đi căn bản không cần băn khoăn không có người chăm sóc.

Dọc đường đi, Sở Sở cũng nói nguyên nhân hậu quả sự tình cho Hướng Nhật, khiến cho Hướng Nhật tuy có đoán ra một chút nhưng vẫn không rõ tình hình nội bộ, nói chung hiểu được đại khái, lần này Sở A không có ngăn cản hai người bọn họ nữa chỉ là khuôn mặt đang trầm tư cũng không biết đang nghĩ cái gì.

Đến nơi rồi, mấy người hầu thấy lão gia đột nhiên xuất hiện tuy có chút tò mò, nhưng đây cũng không có gì lớn lao, dù sao người ta mới là lão gia, muốn khi nào tới thì khi đó tới. Vả lại cho dù xem ra có chút nhếch nhác nhưng cũng không dám hỏi, mấy người hầu vẫn biết địa vị làm người hầu của mình, không đến lượt mình biết thì tuyệt đối không thể hỏi nhiều, nếu không chỉ có đường mất đi chén cơm.

Sau khi lên lầu tắm rửa xong Hướng Nhật thay lên người bộ quần áo khô thoáng, nghe nói là của tên anh họ khá dâm đãng đã gặp qua một lần, vì mấy năm trước mua để ở đây đều chưa mặc qua một lần, cho nên Hướng Nhật mặc vào coi như vừa người. Chỉ là quần áo tây âu chính thức giống như vậy khiến hắn cảm thấy có chút khó chịu, nhưng dù sao cũng tốt hơn so với việc mặc lại bộ đồ ăn mày kia của mình.

Hướng Nhật vừa mới thay xong quần áo, thì nhận được một cú điện thoại, trong khi ấn phím nối máy, hắn cũng không thể không cảm thán sức sống của cái điện thoại cần vứt đi này, sau khi trải qua một phen đánh nhau kịch liệt như vậy vẫn có thể làm việc bình thường, thật sự là khiến người ta không phục không được. Điện thoại là của An đại tiểu thư gọi đến, vốn dĩ thấy mình vội vàng xông ra ngoài đến giờ vẫn chưa quay lại rất là lo lắng, lại chồng chất oán giận nói…

Hướng Nhật giải thích đơn giản một lần sự việc đã trải qua và sau khi đồng ý lập tức trở về, mới khiến An đại tiểu thư hài lòng cúp điện thoại.

Đợi đến khi dưới lầu ba người nhà họ Sở đã thay xong quần áo ngồi xung quanh trên ghế sô pha ở phòng khách, Hướng Nhật vừa mới nói rõ mục đích đến của mình, Sở Sở liền nôn nóng hẳn lên, muốn cùng trở về với hắn. Nhưng tiếc rằng cha mẹ đều không đồng ý, nhất là dưới sự khuyên nhủ của mẫu thân đã lâu không gặp mặt, nên cũng chỉ có thể tiếc rẻ nói tiếng tạm biệt với lưu manh. Hướng Nhật nhìn thấy vậy gần như muốn ở lại, nhưng cân nhắc chính mình đã đồng ý với cô nàng họ An, với lại hôm nay còn là lần đầu tiên đặt chân đến nhà họ An, lại mượn xe nhà người ta, không thể cứ thế mà lượn được.

Nhưng lúc hắn vừa mới ra đến cửa, nhạc phụ tương lai Sở A đột nhiên gọi hắn lại:

– Ta cho người lái xe tiễn cháu đi nhé?

Hướng Nhật lấy làm kinh ngạc, nhưng vẫn rất lễ phép nói:

– Không cần đâu bá phụ, cháu còn có một chiếc xe đậu ở chỗ kia, tự cháu đi về là được rồi.

Mờ mờ có chút trực giác, Hướng Nhật cảm thấy Sở lão đầu hình như đối với mình không giống như trước đây, cụ thể ở chỗ nào thì không nói rõ được, nhưng có một chút có thể dám chắc là đối với mình tốt hơn nhiều rồi, có lẽ là cảm kích hôm nay được mình cứu chăng? Hướng Nhật nghĩ như vậy. Nếu như là trước đây, lão này lại biết nói cho người chạy xe tiễn mình sao? Trực tiếp tống một chữ “cút” coi như là khách sáo rồi.

“Ừ” Sở A gật đầu, đưa mắt tiễn con rể tương lai rời đi. Lại liếc nhìn con gái rõ ràng có chút không vui ở bên cạnh, thở dài một hơi.

Bạn đang đọc truyện Hướng Nhật – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv1.com/huong-nhat-quyen-3/

– Hướng Quỳ, anh làm sao ngay cả quần áo cũng thay rồi?

Mặc dù trong điện thoại đã nghe giải thích rồi, nhưng cũng chỉ là đại khái, với lại An Tâm lại không có nghe qua lưu manh nói là thay quần áo.

– Quần áo rách rồi, chỉ có thay một bộ đồ thôi mà.

Hướng Nhật có chút gượng cười nói, tiếp theo lại ngại ngùng nói với An Lão Hổ ngồi đối diện:

– Thật ngại quá bá phụ, bởi vì cháu có việc kéo chân nên về muộn chút.
– Đừng lo, người trẻ tuổi nhất định phải có nhiệt tình như vậy.

An Lão Hổ cười ha ha nói.

Nhưng Hướng Nhật lại nói tiếp một câu làm cho nụ cười của ông ấy ngưng lại trên mặt:

– Xe của người, bá phụ… có lẽ phải đổi lại một chút rồi.

Dù Hướng Nhật nói chuyện rất là tối nghĩa, nhưng An Lão Hổ vẫn nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn, nụ cười do cởi mở biến thành cười miễn cưỡng, trong lòng càng chửi lớn tên lụn bại, đó chính là chiếc xe mình rất vất vả lợi dụng quan hệ mới làm ra được, toàn Bắc Hải chỉ có một chiếc, không ngờ mới ngày đầu tiên chạy thử, kết quả là bị làm hư đến nỗi phải đổi một chiếc khác. Ngươi cho rằng cái đó muốn đổi là đổi sao? Nhưng trong lòng chửi thì có chửi, trên mặt vẫn phải duy trì phong độ vốn có, cố ra vẻ hào phóng nói:

– Đổi lại thì đổi đi, dù sao chiếc xe đó cũng không phải ta rất thích, ha ha…

Trong lòng An Lão Hổ đang chảy máu, đó chính là chiếc xe mình nhìn một cái đã thích rồi.

Hướng Nhật tự nhiên có thể thấy An Lão Hổ cười có chút cổ quái, lập tức biết đối phương không phải không thích chiếc xe đó, mà là đối với con rể mình đây không tiện chửi ra miệng, Hướng Nhật liền xấu hổ, đối với việc lần đầu tiên đến chơi lại làm hỏng đồ của nhà nhạc phụ khiến hắn cảm thấy rất ngại.

– Nếu không, bá phụ, cháu sẽ giúp người mua một chiếc giống y hệt như vậy?
– Không cần phiền phức đâu, ngươi có lòng là được rồi.

An Lão Hổ ngoài miệng khách sáo nói, trong lòng đối với con rể tương lai xem ra cực kỳ lụn bại này cũng hết sức nghi ngờ có thể mua về một chiếc xe giống y hệt hay không. Tuy đã nghe con trai lớn miêu tả, tên tiểu tử này ban đầu lúc bị giam ở cục cảnh sát cũng có mấy người đi nộp tiền bảo lãnh cho hắn, tóm lại mà nói cũng xem như có chút thực lực ở Bắc Hải, nhưng vẫn không khiến An Lão Hổ tin tưởng hắn có năng lực này. Dẫu sao chiếc xe đó, chính mình cũng trải qua một phen nỗ lực mới kiếm về được.

Tuy nói An Lão Hổ không truy cứu, nhưng là người tương lai sẽ kế thừa An thị, An Ổn con lớn của nhà họ An lại không đồng ý, chiếc xe đó hắn cũng chưa chạy đi phơi nắng một lần, thế mà lại bị tên tiểu tử nhìn không hợp nhãn thử qua trước, còn biến thành thứ rách nát đưa về, vả lại nghe giọng điệu của đối phương giống như chiếc xe đó muốn có là có, đối với việc này hắn ngoài tức giận ra còn quyết định khích đối phương một cái:

– Được thôi, nếu ngươi đã muốn tặng ta cũng không khách sáo nữa, tuy chiếc xe đó cha ta không thích, nhưng ta lại tương đối vừa ý, khi nào đem tới tặng?
– Đại ca…

An Tâm cũng không thể nhìn thấy có người nói chuyện quái gở như vậy với nam nhân của mình, cho dù là đại ca cũng…

Không được.

– Ngày mai đi.

Hướng Nhật ở bên cạnh tiếp lời nói, hắn cũng nghe ra ý châm chọc trong giọng điệu của tên đại ca kia, mặc dù rõ ràng biết chiếc xe kia rất khó kiếm được nhưng vẫn đồng ý. Thực sự nếu không được thì kiếm Trần Thượng Tướng kia thôi. Tin rằng với năng lực của hắn chắc là không có vấn đề gì. Vả lại mình đã làm cho hắn điều tốt đẹp lớn lao như vậy, tin rằng hắn sẽ không cự tuyệt mình.

– Được, vậy ta sẽ đợi xem.

An Ổn ném xong câu này, đứng dậy đi lên lầu.

– Ba, ba xem đại ca, anh ấy ức hiếp con!

An Tâm cong cái miệng nhỏ nhắn, bắt đầu làm nũng với cha mình.

– Được, được, được, để ba đi thu thập nó!

Đối với con gái bảo bối thương yêu nhất An Lão Hổ từ trước đến nay đều là “xin gì được nấy”, tiếp theo lại áy náy nhìn con rể tương lai:

– Tiểu Hướng, nó tính khí nóng nảy, ngươi đừng để trong lòng. Nhà này còn có ta làm chủ, còn như chiếc xe đó, ngươi cũng đừng so đo, cứ quyết định như vậy đi!

Trên thực tế, An Lão Hổ nói như vậy cũng là để bảo toàn thể diện của con rể tương lai, chiếc xe đó làm sao có thể làm được chứ? Đừng nói trong một ngày, cho dù là một tháng e cũng là vọng tưởng. Phải biết rằng, mình có thể làm được chiếc xe đó cũng là ba tháng trước đã dự định hết rồi.

Tuy đối với tên đại ca khốn kiếp kia không có cảm tình, nhưng vợ tương lai và nhạc phụ tương lai đều đã nói chuyện giúp mình, Hướng Nhật cũng không muốn so đo, huống chi hắn không có dự định này. Chỉ là nghĩ đến ngày mai lúc mình đem xe đến, xem thằng đại ca khốn kiếp kia có bộ mặt gì. Bây giờ hắn đã hoàn toàn khẳng định chiếc xe đó sẽ kiếm được, bởi vì hắn còn có Trần Thượng Tướng là chỗ dựa vững chắc, không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?

Nhưng tiếp theo Hướng Nhật liền có chút đau đầu, nghĩ tới ngày mai chính là ngày chủ nhật, hình như mình đã đồng ý với “cây gậy trúc” phải đi giúp cô nàng chơi bóng, phiền thật!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hướng Nhật – Quyển 1
Hướng Nhật – Quyển 2
Hướng Nhật – Quyển 3
Hướng Nhật – Quyển 4
Hướng Nhật – Quyển 5
Hướng Nhật – Quyển 6
Hướng Nhật – Quyển 7
Hướng Nhật – Quyển 8
Hướng Nhật – Quyển 9
Hướng Nhật – Quyển 10 (Update Phần 100)
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/07/2022 11:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

1 năm thử thách
29 tết năm đó... Hôm ý phải bàn giao lại việc cho ông phó phòng nên về hơi muộn, tại mình xin nghỉ mấy ngày tết vì chỗ mình mùng 1 tết 1 số bộ phận vẫn phải làm việc, nhưng bù lại được thưởng 1 khoản tiền, mình thì chịu, làm quanh năm rồi giờ đến mấy ngày nghỉ tết thì thôi, không ham...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Đánh thức tình thu - Tác giả Khởi nguồn dục vọng
Hồng sen Hai người nắm tay lên giường, chiếc váy cưới khá là đồ sộ khiến mẹ vợ phải khéo léo nắm lấy chân váy rồi mới trèo lên giường. “Sao anh ngại ngùng thế, bẽn lẽn như gái mới về nhà chồng, không phải chúng ta đã làm chuyện này thường xuyên rồi sao?” “Bố... à... Anh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện sex Full Truyện sex học sinh
Phụ Thể Đại Lục
Quay lại với 3 huynh muội Mộng Nhi, sau khi tắm táp ăn uống xong, đầu óc thư thái bọn chúng bắt đầu lấy chủ đề là tạo hình cái trứng cuối cùng ra bàn luận tìm giải pháp. Muội nghĩ nếu muốn làm cái cuối này thì phải thay sỏi bằng vật liệu khác! Các huynh xem sỏi này giòn và dễ vỡ với...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân