Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hướng Nhật – Quyển 6 » Phần 33

Hướng Nhật - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 33

– 3000 Vạn.

Trương Thế Gia vừa mở miệng đã nâng giá lên thêm 2000 vạn, rõ ràng là hắn muốn có được thứ này cho bằng được. Với lại cái giá này vừa hay lại đúng bằng số tiền mà Hướng Nhật bỏ ra để mua chiếc dây chuyền bảo thạch, như thế chẳng những có thể làm nhục Hướng Nhật, mà còn có thể dọa lui những kẻ có ý cạnh tranh đấu giá.

Và quả thật hắn đã được như ý, rất nhiều người có ý đấu giá cây trâm sau khi nghe thấy cái giá cao ngất này đều sáng suốt lựa chọn rút lui.

Tuy nhiên Trương Thế Gia lại đánh giá sai Hướng Nhật, Hướng Nhật căn bản chẳng hề cảm thấy mình bị làm nhục, ngược lại còn thấy hứng thú với cái giá mà Trương Thế Gia đưa ra, hắn cười khẩy, đối phương càng ra giá cao thì trò chơi mới càng thú vị, sau đó giơ bảng số trong tay lên:

– 5000 Vạn.

Thư Dĩnh bên cạnh lập tức có vẻ mặt khẩn trương, mặc dù nàng cho rằng Hướng Nhật định mua tặng nàng, về điểm ấy trong lòng nàng cảm thấy rất ngọt ngào, nhưng nàng lại không muốn thấy nam nhân tiêu tiền như nước như vậy:

– Hướng Quỳ, anh mua nó làm gì? Anh tin nó thật sự có thể giúp người ta vĩnh viễn giữ được dung mạo ở tuổi 20 sao?

Nàng khéo léo khuyên nhủ nam nhân không nên mua.

Nhưng Hướng Nhật lại không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy eo nàng.

Nữ hoàng vốn cũng định cạnh tranh đấu giá, nhưng thấy Hướng Nhật ra giá, bảng số vừa định giơ lên liền hạ xuống. Sắc mặt rất phức tạp, mi mắt rủ xuống, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Trương Thế Gia đang đắc ý quét mắt bốn phía, không ai ra giá, tưởng rằng cây trâm chắc chắn đã lọt vào tay mình, ai ngờ một giọng nói đột nhiên vang lên làm xáo trộn sự sắp xếp của hắn, cũng nâng giá lên thêm 2000 vạn, điều này làm cho hắn thấy vô cùng khó chịu, đảo mắt nhìn, khi phát hiện đấy là Hướng Nhật thì sầm mặt:

– 6000 Vạn.

Đây không phải tăng thêm 100 vạn một, mà tăng theo đơn vị nghìn vạn. Chung quanh mặc dù cũng có vài người giàu có, nhưng bọn họ thấy rằng không đáng cho mình phải phí một đống tiền đi mua thứ không biết là có tác dụng thật sự hay không chỉ để lấy lòng nữ nhân bên cạnh, mà bọn họ càng muốn chứng kiến tấn tuồng của hai gã oan gia mới vừa đấu nhau một mất một còn. Hiện tại ai cũng đã nhìn ra, hai người Hướng Nhật và Trương Thế Gia nhất định là có thù, bằng không cũng sẽ không đua nhau nâng giá lên cao như vậy.

– 8000 Vạn.

Hướng Nhật mặt không đổi sắc, lần thứ hai giơ bảng số trong tay lên.

Trương Thế Gia tức đến nghiến răng nghiến lợi, tuy nhiên hắn không dám nâng giá bừa nữa, hắn cho rằng Hướng Nhật căn bản mua không nổi, nhưng định “chơi” mình nên mới cố ý nâng giá lên cao như vậy, vì thế, theo lý trí, hắn chỉ thêm 500 vạn:

– 8500 Vạn.
– Một trăm triệu.

Hắn vừa ra giá, Hướng Nhật đã hô tiếp ngay.

Vị chủ trì đấu giá trên bục vô cùng hưng phấn, hắn cảm thấy vị khách số 23 vốn chính là phúc tinh của mình:

– Hoan hô, lại là vị tiên sinh số 23, còn ai ra giá cao hơn không?

Mặc dù giọng điệu của hắn giống như là đang hướng đến tất cả mọi người trong đại sảnh, nhưng ánh mắt lại không ngừng liếc về phía Trương Thế Gia, rõ ràng là chờ gã ra giá.

Cho đến lúc này, cái giá 100 triệu đã vượt ra ngoài dự liệu của những người ở đây, nhưng toàn trường lại không hề có tiếng ồn ào, bọn họ cũng giống vị chủ trì đấu giá, đều đưa mắt nhìn về phía Trương Thế Gia, chờ kẻ ngốc này ra giá lần nữa.

Trương Thế gia lại có nỗi khổ không nói thành lời, giờ hắn rất hối hận vì vừa rồi đã tranh đấu giá chiếc dây chuyền bảo thạch với tiểu tử kia, nếu không chưa chắc đối phương đã “chơi xỏ” mình, từ giá khởi điểm 1000 vạn, đến bây giờ đã tăng lên gấp 10 lần. Nhưng hắn nhất định phải đấu giá thứ này cho bằng được, không thì… Nhìn thoáng qua gã có đôi mắt phóng điện, từ lúc phiên đấu giá bắt đầu gã không nói lời nào mà chỉ nhìn chằm chằm vào viên bảo thạch trên cây trâm, Trương Thế Gia cắn răng một cái, rồi giơ bảng số trong tay lên:

– 120 Triệu.

Ra giá xong, Trương Thế Gia lại trừng mắt nhìn Hướng Nhật, ánh mắt lấp lóe sát ý, xem ra định dùng cách này hăm dọa đối phương.

Ai ngờ Hướng Nhật vốn là tên “đạo tặc” vô tâm, vừa trộm được vài tỷ đô la, có bỏ ra chút tiền cũng chả tiếc, không suy nghĩ nhiều, hắn lớn tiếng hộ:

– 140 Triệu.

Trương Thế Gia tức đến nỗi chỉ muốn nổi sung ngay tại chỗ và xông tới làm thịt tên khốn kiếp kia, nhưng lý trí nói cho hắn biết làm vậy sẽ có hậu quả gì, cuối cùng đành nín nhịn:

– 150 Triệu.
– Hoan hô! Bây giờ đã là 150 triệu, còn ai ra giá cao hơn không?

Vị chủ trì đấu giá hướng thẳng ánh mắt về phía Hướng Nhật, hắn cảm thấy rằng vị khách số 23 này sẽ cho hắn một niềm vui lớn bất ngờ.

Quả nhiên, Hướng Nhật không để cho hắn thất vọng, bởi vì Hướng Nhật nghĩ, đại công tử Trương gia ra giá càng cao thì vật này xem ra càng quan trọng, bất kể thế nào hắn cũng phải lấy được. Hắn cũng đã hết kiến nhẫn để chơi đùa, quyết định phân thắng bại trong một lượt luôn, giơ bảng số trong tay lên:

– 200 Triệu.

“Xì xào”. Toàn trường cuối cùng cũng có phản ứng, người trong đại sảnh đều hướng ánh mắt về phía Hướng Nhật, bọn họ nhìn hắn mà như nhìn một kẻ điên – đúng vậy, đây quả thực là một kẻ điên hết thuốc chữa, nếu ai bị hắn cắn, nhất định là thương tích đầy mình. 200 triệu tuyệt đối là một con số rất lớn, rất nhiều người ở đây dốc hết cả gia tài cũng chỉ có từng ấy. Mà Hướng Nhật, trong mắt họ vốn chỉ là gã phương đông đến từ một đất nước lạc hâu, lại vung tay bỏ ra số tiền bằng cả gia tài của bọn họ, hơn nữa còn không thèm nhăn mày. Bọn họ không thể không đánh giá lại gã trẻ tuổi có gương mặt phương đông này, trong lòng bắt đầu suy đoán thân phận của đối phương. Rất nhiều người đã hạ quyết tâm, nhất định phải kết giao với gã “phá gia chi tử” này, nếu như có thể, xem xem mình có thứ nào tích trữ lâu năm hay không, có lẽ gã này là đối tượng tốt nhất để mua giúp mình mấy món đồng nát ấy.

Trương Thế Gia bại trận, mặc dù tài sản nhà hắn đúng là rất nhiều, nhưng cũng không thể lấy ra hơn 200 triệu đi mua một thứ không có tác dụng gì đối với gia tộc mình mà có lẽ chỉ hữu dụng đối với người kia. Hắn buông bảng số trong tay ta, cũng không hề tức tối nhìn Hướng Nhật, mà thì thầm với gã có đôi mắt phóng điện bên cạnh.

Gã có đôi mắt phóng điện đầu tiên là lộ ra vẻ mặt phẫn nộ, sau đó dần dần dịu đi, cuối cùng gật đầu. Sau khi xong, gã còn dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn thoáng qua Hướng Nhật và hai cô gái bên cạnh hắn.

Cảnh tượng này đương nhiên không thoát khỏi mắt Hướng Nhật, hắn biết thế có nghĩa là gì, tuy nhiên trong lòng lại không hề lo lắng, có chăng chỉ là mong chờ. Ban đầu hắn còn sợ đối phương không tìm hắn gây phiền toái, giờ xem ra không cần phải băn khoăn nữa rồi.

Vị chủ trì đấu giá trên bục cũng không phát hiện ra dưới bục đang có cuộc giao phong, hắn chỉ cảm thấy hôm nay là ngày may mắn nhất trong cả năm nay, một thứ có giá khởi điểm 1000 vạn mà hắn có thể bán được với giá 200 triệu, mặc dù là nhờ vào sự cạnh tranh của hai vị khách kia, nhưng đây vẫn là một cái giá kinh người. Tin chắc rằng, mình, một vị chủ trì đấu giá không ai biết đến, chỉ sau đêm nay sẽ có tiếng vang trên toàn thế giới.

Nữ hoàng cũng hết sức giật mình, ngẩn người ra nhìn nam nhân đang ngồi cách mình một người, mặc dù nàng có không ít tiền, nhưng cũng không thể theo được với cái giá mà nam nhân đưa ra. Lúc trước khi nàng muốn đấu giá, cũng chỉ định bỏ ra tầm trên dưới 100 triệu, giờ xem ra vừa rồi mình rút lui quả thật là một quyết định sáng suốt. Có điều nàng không thể tưởng tượng được, một nam nhân ngay cả tiền cơm cũng thích so đo với nàng mà lại có cả một gia tài như vậy, điểm ấy nàng hoàn toàn không ngờ tới.

Thư Dĩnh cũng thấy kinh sợ trước cách tiêu tiền của nam nhân, dù nàng đã sớm biết hắn có tiền, nhưng thế này chẳng khác nào coi tiền là rác. Chồng tương lai của mình là người như vậy, có bao nhiêu tiền e rằng cũng miệng ăn núi lở mất. Lúc này nàng không biết trong lòng nên cảm thấy hạnh phúc (nàng vẫn tưởng nàng nam nhân mua cây trâm là vì nàng) hay lo lắng nữa. Tuy nhiên nàng biết chắc một điều, đã hô giá thì nhất định không thể nuốt lời.

Vị chủ trì đấu giá trên bục vốn đang tự sướng cũng đã phục hồi lại tinh thần, biết 200 triệu đã là giá cao nhất cho vật phẩm đấu giá cuối cùng này, vội vàng cầm chiếc búa lên:

– 200 Triệu lần một.
– 200 Triệu lần hai.
– 200 Triệu lần ba, thành giao!

Sau khi thanh toán tiền và phí thủ tục, Hướng Nhật nhận được hai vật phẩm đấu giá đã được đóng gói kỹ càng – giờ phút này chúng là tài sản riêng của hắn.

Lúc ra cổng, rất nhiều người không quen biết gì cũng bắt đầu thay nhau chạy lại chào hỏi, Hướng Nhật chỉ ứng phó qua loa.

Mặc dù ở cổng cũng gặp Trương Thế Gia và gã có đôi mắt phóng điện, nhưng hai người đối phương đều không liếc mắt về bên này mà vội vã rời đi.

Trái lại lão già tóc vàng giáo chủ Matthew thì xán lại gần, tỏ vẻ rất thân thiết:

– Hướng tiên sinh, chúc mừng anh đã đánh bại một đối thủ mạnh và lấy được thứ mình muốn.

Thứ mình muốn? Lão già này đúng là chẳng biết vuốt mông ngựa gì cả.

– Giáo chủ Matthew, ông còn chưa đi sao?

Nói thật, Hướng Nhật mặc dù không có ác cảm với lão già này, nhưng cũng chẳng có thiện cảm gì. Cho nên hắn lên tiếng với ngụ ý hạ lệnh trục khách.

Giáo chủ Matthew lại không tỏ ra xấu hổ, đầu tiên là gật gật đầu với nữ hoàng và Thư Dĩnh xem như chào hỏi, sau đó nói tới một vấn đề khác, vẻ mặt rất là tự nhiên:

– Hướng tiên sinh, bây giờ tôi đã biết vì sao mục tiêu lại có mặt ở nơi này.
– Ồ?

Hướng Nhật thoáng giật mình, hắn nhớ tới chuyện gã có đôi mắt phóng điện kia cứ nhìn chằm chằm vào cây trâm, chẳng lẽ lão già tóc vàng này biết bí mật của cây trâm?

Matthew lại cười thâm thúy, sau đó quay người đi theo hướng mà Trương Thế Gia và gã có đôi mắt phóng điện rời đi.

Lão già chết giẫm này, còn làm trò để khơi dậy lòng hiếu kỳ của mình, mk! Thật đê tiện! Giáo chủ Matthew đã không muốn nói, Hướng Nhật cũng chẳng buồn đuổi theo hỏi cho rõ làm gì, dù sao đồ ở trong tay mình, sớm hay muộn cũng sẽ biết nó có gì đặc biệt. Hơn nữa, nói không chừng có thể biết ngay thôi, Hướng Nhật thấy đại công tử Trương gia và gã có đôi mắt phóng điện đều không có tính kiên nhẫn, nhất định sẽ sớm tìm đến mình.

Cùng nữ hoàng và Thư Dĩnh đi thang máy lên tầng 66, giữa đường cũng không có ai đi vào, thế nên rất tiện cho ba người nói chuyện phiếm.

Nữ hoàng không nén nổi lòng hiếu kỳ, nhìn Hướng Nhật, nói:

– Hướng tiên sinh, ta quả thực có chút tò mò, anh cho rằng món trang sức mà nữ hoàng Võ Tắc Thiên từng đeo thực sự có thể giúp người ta trẻ mãi không già sao?

Nữ hoàng dù sao cũng biết tiếng Trung, có hiểu biết về văn hóa Trung Quốc, cho nên câu hỏi tương đối chuẩn, không giống vị chủ trị đấu giá kia, ngay cả tên nữ hoàng Võ Tắc Thiên cũng đọc ngược. Đương nhiên, đấy là cách gọi trước giờ của người ngoại quốc, chỉ là ở Trung Quốc thì không được coi là đúng.

– Tôi không biết, nhưng thấy có người liên tục nâng giá lên cao như vậy, tôi chỉ cần biết đây là thứ tốt là được rồi.

Hướng Nhật ám chỉ gã đại công tử Trương gia xui xẻo kia.

Nữ hoàng phần nào đã hiểu ra, y như lời nam nhân nói, nếu thứ này không có tác dụng gì, liệu có người cam tâm tình nguyện bỏ ra nhiều tiền như vậy sao? Ban đầu nàng còn tưởng rằng nam nhân làm thế là để gây khó dễ cho gã thanh niên người người Hoa mà nàng từng gặp trong nhà hàng Trung Quốc, nhưng giờ xem chuyện không đơn giản như vậy.

Thư Dĩnh bên cạnh nhịn không được cũng xen miệng vào:

– Hướng Quỳ, mau lấy cây trâm ra đi, em muốn xem rốt cuộc nó có gì tốt.

Nói xong, môi dẩu lên, hiển nhiên đến bây giờ nàng vẫn cho rằng nam nhân đã phí phạm 200 triệu.

Nữ hoàng lộ ra vẻ hứng thú, nàng vẫn muốn xem cây trâm mà chính nàng cũng rất muốn có.

– Giờ lấy ra không hay lắm, trong thang máy có camera, chờ về phòng đã.

Hướng Nhật tìm lý do từ chối, sau đó nói với Thư đại tiểu thư:

– Tiểu Dĩnh, đêm nay em ở cùng nữ hoàng, anh ngủ một mình.
– Tại sao?

Thư Dĩnh đỏ bừng mặt, chuyện thân mật riêng tư lại nói trước mặt người thứ ba, nàng không khỏi có chút xấu hổ, nhưng vẫn bất mãn hỏi.

Hướng Nhật lại áy náy nhìn nữ hoàng:

– Thật ngại quá, Teru tiểu thư, chưa được cô đồng ý mà đã…
– Không sao, Hướng tiên sinh, ta và Thư tiểu thư mới gặp mà như đã quen từ lâu, cũng có nhiều điều muốn tâm sự cũng cô ấy.

Dù sao nữ hoàng từng chứng kiến bản lĩnh của nam nhân, giờ nghe Hướng Nhật nói như vậy, nàng cũng mơ hồ ý thức được cái gì đó.

Hướng Nhật bố trí như thế là để chuẩn bị cho kế hoạch đêm nay, đại công tử Trương gia và gã có đôi mắt phóng điện không có được thứ mình muốn thì chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nhìn cái cảnh bọn chúng thì thầm với nhau trong hội trường đấu giá là biết chúng định dùng thủ đoạn bất chính đoạt đồ, như vậy không cần tốn tiền mà hàng vẫn tới tay, quả thực là một vụ mua bán vô cùng có lời. Nếu đổi lại là Hướng Nhật, hắn cũng sẽ làm như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hướng Nhật – Quyển 1
Hướng Nhật – Quyển 2
Hướng Nhật – Quyển 3
Hướng Nhật – Quyển 4
Hướng Nhật – Quyển 5
Hướng Nhật – Quyển 6
Hướng Nhật – Quyển 7
Hướng Nhật – Quyển 8
Hướng Nhật – Quyển 9
Hướng Nhật – Quyển 10 (Update Phần 100)
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/08/2022 03:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đất và người
Ngay tối hôm đó Biên được thả về. Gương mặt tiều tụy, sưng húp bầm tím một số chỗ, quả nhiên là bị đánh. Cả người anh cũng vô số vết bầm tím. Hậu đau đớn chảy nước mắt, chạy lại đỡ chồng. Nhưng đổi lại, là cái hất tay của Biên cùng ánh mắt lạnh lẽo: Đi đi... Hậu đờ đẫn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em dâu Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex ngoại tình Truyện xã hội Tuyển tập Đất và người
Bảo mẫu thiên thần
Ở thành phố H nơi quái vật cấp B xuất hiện, tuy mức độ tàn phá về công trình không lớn nhưng số người bị trở thành quỷ sa tăng không ngừng. Nhóm Biệt Đội Gìn Giữ Hòa Bình không thể ngăn chặn con Quỷ cấp B và những người bị biến đổi cứ thế ra tăng. Con quỷ đó bay trên bầu trời, nhìn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bắn tinh lên mặt Đụ lỗ đít Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm cặc Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh
Tình yêu và thù hận
Trở về Việt Nam sau ngày thi đấu ở Thái, Hạnh Vi rút được cho mình nhiều bài học đáng giá. Đó là trong cuộc sống sẽ luôn có những người bạn và những kẻ thù, cuộc sống sẽ không thể luôn là màu hồng được, sẽ có những người tìm cách hãm hại nàng như Elise, cũng có những người sẽ giúp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân