Khi tôi vẫn còn đang mơ màng với những dòng suy nghĩ trên trời dưới đất, tôi dừng ở trước lớp 12 Hóa lúc nào không hay. Một lần nữa, tôi bị tụi 12 Hóa cướp cạn . Đúng là một lũ thất đức!!!
– A chúng mày ơi! Đại gia ăn ngon quá quay lại ủng hộ tiếp này – thằng Dũng nhanh như sóc quàng lấy vai tôi khi thấy tôi xuất hiện.
– Mày dở à. Cái món mì xào cá gia truyền của bạn Hà tao còn chưa đụng tới kia kìa – tôi né người để tránh cánh tay của nó đang đặt trên vai mình. Đàn ông đàn ang với nhau mà cứ đụng chạm. Thấy mà ghê.
– Thôi M để hộp đó chút nữa ăn nhé. Còn hộp này thì ăn ở đây đi không đói đấy – nhỏ Hà nói dẻo quẹo và quay đầu sang bên trái, nháy mắt, ra dấu để đứa bạn đưa cho một cái hộp đã được chuẩn bị sẵn.
Bình thường nói chuyện thì tôi biết nhỏ Hà này cũng chẳng hiền lành gì, vậy mà hôm nay tôi biết thêm con nhỏ này rất là cà chớn.
– M lạy Hà đấy. Hà tha cho M đi – tôi nửa đùa nửa thật.
– M con trai chịu đói thì không sao, nhưng còn cô bé xinh đẹp này thì sao? Chẳng lẽ M để em ấy bụng lép kẹp như vậy à
Tôi quay sang nhìn QC nháy mắt rồi giả bộ hỏi.
– Em ăn rồi đúng không?
– Em đã ăn gì đâu. Em chờ anh đói muốn chết – QC nhẹ nhàng rút kíp và thảy quả lựu đạn vào chỗ tôi đang đứng. Em ấy thảy chính xác lắm, vì tôi đang đầy máu, nghe xong là chỉ còn có 10 giọt thôi.
Điên người, tôi bấm tay QC. Người đâu mà đần thế không biết. Đã nháy mắt thế rồi. Bị tôi bấm mạnh, QC la lên.
– Á đau em!
– Em ấy chưa ăn mà M cứ ép em ấy nói xạo làm gì không biết – nhỏ Hà ranh mãnh nhận thấy việc tôi vừa làm liền đổ thêm dầu vào lửa.
– Vậy chứ em mua 20 cái gỏi cuốn này để làm gì? – tôi đưa cái túi đang cầm lên ngang mặt, vừa để cho nhỏ Hà khỏi thấy tôi đang nháy mặt ra dấu cho QC muộn rụng cả lông mi, vừa để chất vấn em.
Mà hình như, QC sinh ra là để vùi dập tôi hay sao ấy…
– À! Em mua cho các anh chị lớp anh mà. Em đâu có ý định ăn đâu. Anh cho em ăn thử món gia truyền gì đó của lớp này đi – cô bé rút dao găm luôn vào đầu tôi cướp đi 10 máu ít ỏi còn lại.
Nhỏ Hà và mấy đứa lớp Hóa nghe thấy thế cười như được mùa.
– M kìa! Mua cho em ấy đi
Hết thuốc, tôi đành bấm bụng móc tiền ra trả…
– Nãy em có thấy anh nháy mắt không vậy? – tôi hỏi QC với ánh mắt bất bình.
– Có. Mà em tưởng mắt anh bị ngứa
– Có em ngứa thì có. Hâm!
– Haha… – QC bật cười.
– Tự nhiên cười – tôi hừ mũi.
– Thật ra em cố tình làm vậy
– Để làm gì? – tôi ngạc nhiên.
– Để trêu anh thôi – cô bé cười hiền.
– Trêu được anh em vui lắm hả?
– Nếu không vui thì em đã chẳng làm
Bỗng dưng, tôi thấy đôi mắt của QC buồn thăm thẳm…
– Có chuyện gì?
– Chuyện gì là chuyện gì? – em hỏi lại nhưng nhìn lảng sang chỗ khác.
– Anh có cảm giác em đang có chuyện gì không vui
– Anh lại nhạy cảm quá rồi… – cô bé cười nhạt.
Tôi nắm chặt hai vai của QC rồi xoay để cô bé đứng đối diện với mình. Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt của em.
– Có chuyện gì? Nói anh nghe – tôi ra lệnh.
Em nhắm hờ mắt lại và khẽ lắc đầu.
– Không sao đâu anh
– Em muốn anh phải năn nỉ em hay sao?
– Dù anh có năn nỉ thì em cũng không nói được đâu
– Nói đi
– Làm ơn… – cô bé nhìn tôi van nài.
Tôi vội buông vai QC ra…
– Em sẽ không sao chứ?
– Điều này trước hay sau nó cũng sẽ xảy ra thôi. Em chỉ không ngờ nó đến sớm hơn em dự tính
– …
– Vì vậy anh ạ… Nếu em mà có thích trêu anh thì cũng đừng thắc mắc gì cả. Em chỉ đang muốn tận dụng tối đa những giây phút hiếm hoi bên cạnh người đó của em thôi…
Tôi đang định phủ nhận cụm từ người đó của em – vì thực chất là tôi chẳng là gì của QC, nhưng nghĩ sao lại thôi. Điều này không giống với tính cách của tôi lắm… rất rõ ràng trong chuyện tình cảm… không thích là nói không thích chứ không có ỡm ờ để người ta hiểu nhầm.
Tôi gật đầu chấp nhận lời thỉnh cầu của QC, bởi tôi biết chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra…
… Bạn đang đọc truyện Hương tình đầu tại nguồn: http://truyensextv1.com/huong-tinh-dau/
Lễ hội ẩm thực kết thúc với kết quả lớp tôi đứng nhất vì đồ ăn được bán xong sớm nhất. Đây là năm thứ hai liên tiếp lớp tôi dành được giải này. Phần thưởng là một phong bì 50 nghìn thì phải. Khỏi phải nói đứa nào đứa nấy mặt mũi hớn hở, sung sướng vì công sức mình bỏ ra đã được đền đáp. Sau khi chung tay dọn dẹp vệ sinh, cổng trường đã được đóng lại. Bây giờ trong sân trường chỉ còn lại học sinh trường chuyên.
Lúc này, mọi người được thông báo quay trở lại lớp của mình để nhường không gian sân trường lại cho ban chấp hành đoàn trường. Được thông báo từ trước, các thành viên trong ban chấp hành cùng với một số trai tráng không xung phong mỗi người một tay, phụ việc chuẩn bị sân khấu cho văn nghệ quần chúng tiếp đó.
Trước khi văn nghệ diễn ra là màn đốt lửa trại và lớp 11 Lý được giao trọng trách này. Lũ đàn em của tôi chịu trách nhiệm từ khâu chuẩn bị củi cho đến lên lửa. Đúng 9h tối, nhận được lệnh từ cô tổng phụ trách, nhỏ Thảo, lớp trưởng lớp 11 Lý cầm mic tuyên bố lí do. Tất cả mọi thành viên trong trường đứng quây quần thành hình tròn xung quanh đống củi, cùng nín lặng chờ đợi giây phút thiêng liêng sắp đến…
Nếu như pháo hoa là biểu tượng của Năm Mới thì lửa trại lại là biểu tượng của Hội Trại. Tôi không biết các bạn thế nào, nhưng quả thật nghĩ đến thời học sinh điều làm tôi nhớ nhất đó chính là những đêm trắng bên cạnh lũ bạn vào những dịp như thế này. Ngủ bình thường với chăn ấm nệm êm chẳng thể so sánh với khách sạn ngàn sao nhưng đầy ắp tiếng cười. Đúng thật, cái gì càng khó khăn đạt được lại càng kích thích người ta, cái gì dễ dàng sở hữu thì chẳng để lại cảm xúc gì. Và chính thời khắc đốt lửa trại mang đến cho chúng tôi nhiều cảm xúc nhất.
Nhỏ Thảo không mồi lửa theo cách bình thường. Nhỏ chỉ tay lên tầng 3.
– Hôm nay lớp 11 Lý chúng em xin được thắp lửa trại bằng một cách sáng tạo nhất
Tất cả cùng hướng theo tay của nhỏ. Bây giờ tôi mới để ý có một sợi dây nối thẳng từ đống củi cho đến tầng 3, nơi có một vài thành viên lớp 11 Lý đang chờ. Sau một cách ra dấu điệu đà của nhỏ Thảo, mồi lửa đã được châm từ đầu dây bên kia. Lửa chạy dọc theo đường dây thừng đã được tẩm xăng và… phừng… lửa trại đã được thắp lên trong tiếng ồ của những người đứng xem và sự reo hò của những thành viên lớp 11 Lý. Thật là một màn dàn dựng ấn tượng!
Sân khấu cho phần văn nghệ cũng khá đơn sơ, chỉ bao gồm những khối gỗ được dùng để làm bục giảng cho thầy cô. Thời tôi còn đi học, vì trường còn nhỏ nên phòng học cho tất cả các lớp sau khi có thêm lớp cận chuyên là không đủ. Do đó, có vài ba lớp phải học trong những phòng được tách ra từ hội trường. Đó là lí do tại sao vẫn còn những lớp phải học cùng với cái bục gỗ tạm thời như vậy. Sau này trường chuyên chuyển đến trường mới đẹp, hoành tráng và cơ sở vật chất hiện đại hơn hẳn, nhưng tôi lại chẳng có cảm giác gì. Có phải cái gì gắn liền với kỉ niệm mặc dù cũ mèm và xấu xí nhưng vẫn khiến người ta hoài niệm hơn?
Nhiều lớp, chủ yếu là lớp 12, nắm tay nhau nhảy nhót, hát hò chung quanh đống lửa. Những giai điệu còn vang mãi…
Về mối tình đầu…
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, Em chở mùa hè của tôi đi đâu ? Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18, Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp, Tà áo ai bay trắng cả giấc mơ Là bài thơ còn hoài trong vở, Giữa giờ chơi mang đến lại mang về.
Về thời cấp ba đong đầy kỉ niệm…
Màu phượng hồng, đầy trang lưu bút Mùa hè ơi, có trở lại bao giờ Ngồi bên nhau, chuyền tay trang giấy trắng Kỷ niệm ơi, có lúc nào phai ? Tuổi học trò, hồn nhiên mơ ước Từng buồn vui, lắng động lại nơi nào Mùa chia tay, trường xưa trong ký ức
Về người thầy…
Khi Thầy viết bảng Bụi phấn rơi rơi Có hạt bụi nào Rơi trên bục giảng Có hạt bụi nào Vương trên tóc Thầy ?
Em yêu phút giây này Thầy em, tóc như bạc thêm Bạc thêm vì bụi phấn Để cho em bài học hay.
Phần văn nghệ chủ yếu được diễn ra xung quanh đống lửa trại mà quên bẵng sự có mặt của cái sân khấu be bé đã được dựng sẵn. Phần văn nghệ đúng là vui nổ trời không uổng công mọi người chuẩn bị và chờ đợi cho sự kiện này…
… Bạn đang đọc truyện Hương tình đầu tại nguồn: http://truyensextv1.com/huong-tinh-dau/
Tiếng hát của các lớp kéo dài đến tận 11h đêm. Sau đó, ai về lớp nấy và cuộc vui giữa các thành viên trong lớp mới thật sự bắt đầu.
Cũng có nhiều đôi trong trường lại tìm niềm vui bằng cách khác, đó là trốn lớp rủ nhau tìm một góc tâm sự. Ở trong cái hoàn cảnh đó, thật khó để từ chối một cơ hội tuyệt vời hơn thế. Ngày đó học sinh tụi tôi còn ngây thơ lắm chứ không có dạn như con nít bây giờ. Ngây thơ qua cách ngồi cạnh bạn gái là đỏ mặt chứ làm gì có cái kiểu khua môi múa mép, nói cứ như không như học sinh thời này. Do đó việc các bạn trẻ hẹn hò nhau ngay dịp này không thể hợp lí hơn. Hoặc cũng có thể hồi đó tôi ngây thơ thật nên thấy con nít bây giờ lớn quá. Tôi cũng không rõ nữa, tôi chỉ có cảm giác tôi thích cái kiểu ngây thơ, e thẹn của nam học sinh khi tỏ tình với người mình thích ngày xưa hơn…
Tôi là người khai mào cái trò đánh bài uống nước. Nghe đến thế đứa nào đứa nấy môi cũng dài thườn thượt.
– Đánh bài uống nước thì mày xuống chơi với mấy em cấp 1 đi nhé – thằng Khánh khinh khỉnh.
– Chứ đánh bài kiểu gì mới trở thành người lớn? – tôi bắt bẻ.
– Đánh bài truth or dare đi – nhỏ L, bạn thân tôi, lên tiếng.
– Là sao?
– Tức là đứa nào bét thì phải chọn một trong hai hình phạt. Truth phải nói sự thật. Còn dare thì phải làm theo điều thằng nhất yêu cầu
– Nghe có vẻ hấp dẫn đấy. Chiến đi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hương tình đầu |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/08/2016 16:01 (GMT+7) |