Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Khoái Lạc Hệ Thống » Phần 47

Khoái Lạc Hệ Thống

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 47

Trên khán đài, nơi đang chật ních các khán giả, có hai thiếu niên cứ sốt sắng nhìn ngó xung quanh. Họ chính là Quốc Vinh và Hoài Nam. Hai tên này cũng như những người khác, đang lo lắng về Khải Minh và những thành viên khác trong đội tuyển tham dự kì thi của học viện Hoa Sen.

“Haizzz, lo cho thằng Khải Minh quá.” Quốc Vinh than thở.

“Đã đến giờ thi mà chẳng thấy đâu… ” Hoài Nam hai tay nắm chặt lại nhau, giọng đầy muộn phiền.

“Tao còn chưa đưa cho nó cái này nữa…” Quốc vinh nói xong liền nhìn xuống chiếc túi màu đen nằm dưới chân. Không biết trong đó có gì quan trọng.

Hoài Nam khẽ liếc sang chiếc túi. Sau đó hắn lại đưa mắt nhìn về phía khác. Chợt, hắn la lên, tay liên tục chỉ về phía trước:

“Ê, hình như kia là hiệu trưởng của học viện Dã Thú đúng không?”

Quốc vinh nhìn theo hướng Hoài Nam chỉ và thấy một tên béo đang đứng cùng với các hiệu trưởng khác. Tên này có một khuôn mặt vô cảm, ẩn trong đó lại có vài nét gian xảo, cáo già. Không ai khác, hắn chính là Quốc Bảo, hiệu trưởng học viện Dã Thú.

Hoài Nam và Quốc Vinh đã được Yến Nhi kể về học viện Dã Thú cũng như “bơm” cho cả hai suy nghĩ học viện Dã Thú là đáng nghi nhất trong việc bắt cóc Bách Huệ vừa qua. Bởi vậy nên khi vừa thấy Quốc bảo xuất hiện, cả hai lập tức để ý ngay.

Không chỉ hai tên đó để ý, ngay khi Quốc Bảo xuất hiện, các hiệu trưởng của trường khác lập tức dồn ánh mắt vào hắn. Quốc Bảo chẳng hề ngạc nhiên khi thấy mọi người nhìn mình như vậy, phải chăng hắn đã quá quen với việc bị nhìn thế này, hay là hắn đã biết trước việc sẽ bị mọi người chú ý.

“Quốc Bảo! Có phải ngươi đã bỏ thuốc độc vào đồ ăn của đội ta không? May mà ta phát hiện , nếu không thì…” Hiệu trưởng của trường Thiên Long nóng nảy, bật dậy khỏi ghế và nói.

Những người khác thì ngồi im không nói gì. Không phải vì trường của họ không bị học viện Dã Thú chơi xấu. Đêm qua, tất cả các trường đều bị Quốc Bảo bày trò hãm hại, tuy nhiên họ đã đoán trước được sẽ bị như vậy nên đã đề phòng khá cao. Nhờ vậy nên tối qua chẳng đội nào gặp rắc rối, trừ học viện Hoa Sen.

Quốc Bảo vẫn giữ nguyên gương mặt vô cảm và nói: “Xin lỗi, nhưng tôi không biết ngài đang nói gì.”

“Cái gì? Ngoài ngươi ra thì còn ai làm nữa chứ?” Vị hiệu trưởng học viện Thiên Long bực tức khi nghe thấy hắn nói. Quốc Bảo vừa bước đi đến chỗ ngồi vừa nói: “Sao ngài không nghi ngờ người mà đến giờ vẫn chưa có mặt.”

Nghe câu nói đó, không ai lại không biết hắn đang nói đến ai. Tất cả đồng loạt nhìn về chiếc ghế còn đang trống, chiếc ghế mà Linh Nguyệt ngồi hôm qua. Ai cũng đang thắc mắc lí do tại sao nàng lại đến trễ như vậy.

“Bùm!”

Một làn khói hồng đột nhiên xuất hiện ở giữa sân gây sự chú ý cho người khác. Giống như ngày hôm qua, từ làn khói đó, tên dẫn chương trình bước ra. Mảng đất dưới chân hắn một lần nữa tách khỏi mặt đất và bay lên cao.

“Xin chào tất cả mọi người. Rất vui vì đã được gặp lại mọi người trong vòng thi thứ hai của kì thi liên trường năm nay.” Dẫn chương trình hét thật to.

“Hú hú…”

“Bốp, bốp!”

“Hay lắm sắp bắt đầu rồi.”

“Hóng!”

Dẫn chương trình nở một nụ cười khi thấy mọi người hào hứng như vậy. Sau đó, hắn cất tiếng nói: “Được rồi, đầu tiên chúng ta hãy chào đón các đội ra sân đi nào.”

Ngay sau khi hắn dứt lời, các đội tuyển từ các cánh cửa quanh quảng trường bước ra. Tất cả đều có mặt đông đủ, ngoại trừ…

“Ể, học viện Hoa Sen đâu?”

“Ừm, sao chẳng thấy học viện Hoa Sen nhỉ?”

Mỗi người ngay lập tức phát hiện ra đội của học viện Hoa Sen chưa có mặt. Ai nấy cũng ngạc nhiên kể cả thành viên của đội khác.

“Hmmm…” Đăng Quang đứng khoanh tay khi không thấy đội Hoa Sen.

Mọi người ngồi ở phía trên bắt đầu bàn tán xôn xao với nhau.

“Sao học viện Hoa Sen lại chưa có mặt nhỉ?”

“Không biết nữa.”

Một vài học sinh của trường khác buông lời trêu chọc: “Chắc có lẽ sợ thua nên bỏ chạy rồi!”

“Ừm đúng đó, mấy đứa đó nhìn có vẻ chẳng làm ăn được gì đâu!”

“Có lẽ tụi nó chỉ giỏi kiến thức thôi… còn thực chiến chắc không ra gì nên trốn rồi.”

Và hàng loạt, hàng loạt những lời bàn tán khác. Tên dẫn chương trình im lặng một tí rồi nói: “Kính thưa quý vị và các bạn. Như mọi người đã và đang thấy, đội của học viện Hoa Sen đang vắng mặt. Theo những gì chúng tôi được biết thì họ đang có một số việc bận, vì thế nên hãy đợi họ một chút…”

“Bận bận cái gì?”

“Gạch mọe ra khỏi danh sách thi đấu đi.”

“Đợi gì mà đợi.”

Khán giả có vẻ không hài lòng. Họ đã rất háo hức muốn xem vòng thi này từ tối hôm qua đến giờ, vậy mà đến giờ lại bắt họ phải đợi, bảo sao không khó chịu.

“Xin mọi người bình tĩnh. Chúng tôi chỉ có thể cho họ 5 phút. Trong 5 phút nữa mà họ vẫn chưa đến thì… chúng tôi sẽ tước quyền thi đấu của học viện Hoa Sen.”

“Cái gì?!” Yến Nhi đứng ở trước cổng lo lắng khi nghe thấy điều đó. Vậy là chỉ còn 5 phút cuối cùng. Liệu họ có kịp đến nơi?

Trên chuyến xe ngựa chở các thành viên thuộc đội Hoa Sen và hiệu trưởng Linh Nguyệt.

“Hic…” Khải Minh ngồi im một góc đau đớn. Trên mặt hắn vẫn còn in dấu bàn tay năm ngón của Hồng Diễm.

“Đờ mờ, đờ mờ, đờ mờ… số mình nhọ như con bọ vậy… đờ mờ, đờ mờ!” Khải Minh tự chửi bản thân. Sau vụ việc xảy ra lúc sớm, Hồng Diễm đã giận và không thèm nói chuyện với hắn.

“Hmmm…” Linh Nguyệt lo lắng khi nhìn chiếc đồng hồ đang cầm trên tay. Đã đến giờ bắt đầu cuộc thi mà họ vẫn chưa đến nơi.

“Còn bao xa nữa?” Yến Ly nóng lòng hỏi lái xe. Bác lái xe chậm rãi đáp: “Sắp đến nơi rồi…”

Vừa dứt lời, hàng loạt âm thanh ồn ào vang đến. Nó phát ra từ đám đông phía trước. Mọi người trong xe ngay lập tức kinh ngạc khi nhìn ra ngoài bởi vì trước mắt họ đang diễn ra một vụ kẹt xe lớn.

“Trời? Kẹt xe ư?”

“Làm sao đây?”

“Ặc…”

Các thành viên của đội Hoa Sen cuống cuồng lên. Họ đã gấp mà còn phải gặp vụ kẹt xe này, thật quá xui xẻo.

“Trời ạ? Giờ làm sao đến kịp đây?” Công Khanh vò đầu bức tai cố tìm cách. Đây là con đường duy nhất có thể đến quảng trường, vì vậy họ không còn cách nào khác ngoài việc chờ đợi hết kẹt xe.

Không, đó chỉ là khi họ sử dùng xe, còn nếu dùng đến cách khác thì…

“Chậc, chỉ còn cách này thôi…” Linh Nguyệt nói thầm rồi quay sang bảo: “Mấy đứa xuống xe đi, cô sẽ đưa các em đến quảng trường.”

“Hả?!” Ai nấy cũng tỏ vẻ khó hiểu khi nghe điều đó.

“Cô tính đưa bọn em đi bằng gì vậy?” Thất Hứa hỏi.

“Quang Lộ!” Linh Nguyệt trả lời ngay.

“Quang Lộ? Là gì vậy hệ thống?” Khải Minh vừa nghe xong liền hỏi hệ thống ngay. Vài giây sau đó, thông tin lập tức được bơm vào não hắn.

Quang Lộ: Kĩ năng chỉ những người sở hữu quang hệ mới dùng được. Đưa một hay nhiều vật thể đến một vị trí nào đó. Càng xa càng tốn nhiều hồn lực.

“Ồ… Hóa ra là vậy. Nếu thế thì chúng ta có thể đi đến đó rồi.” Khải Minh vui mừng reo lên.

Các thành viên của đội tuyển sau đó đứng sát lại với nhau. Linh Nguyệt sau đó nhắm mắt tập trung, tạo thành một vòng tròn dưới chân của họ.

“Anh đi nha!” Thất Hứa vẫy tay chào Bách Huệ đang đứng cạnh Linh Nguyệt. Cô bé cũng vẫy tay chào lại và nói: “Chúc anh hai và mọi người may mắn!”

“Ừm, anh nhất định sẽ chiến thắng để có tiền chữa bệnh cho em.” Thất Hứa nói bằng ánh mắt quyết tâm.

Ngay sau đó, vòng tròn dưới chân cả bọn sáng rực lên, nó tạo thành một cột sáng chiếu thẳng lên bầu trời.

Quay lại Quảng trường Lung Linh. Năm phút đã gần hết.

“Chỉ còn 30 giây cuối cùng.” Dẫn chương trình nhìn kĩ lại đồng hồ và thông báo.

“Sao họ vẫn chưa tới??” Bích Thảo dùng ngón tay bấm chặt vào bàn tay còn lại, mạnh đến nỗi mà nó rỉ cả máu ra.

“Còn 15 giây…” Dẫn chương trình lại thông báo.

Yến Nhi, Mỹ Linh nắm chặt hai tay cầu nguyện.

“Còn 10 giây…”

“9…”

Khán giả xung quanh bàn tán. Họ đang thầm tiếc cho Học Viện Hoa Sen.

“8…”

Các vị hiệu trưởng nhìn nhau thắc mắc.

“7…”

“Chuyện gì vậy? Sao hắn chưa đến?” Như Ngọc lo lắng thầm hỏi.

“6…”

Quốc Bảo hé môi cười. Một nụ cười hiếm hoi trên gương mặt lạnh lùng của hắn. Điều này cho thấy hắn đang rất đắc chí.

“5…”

“4…”

“3…”

“2…”

“CHỜỜỜỜỜỜỜ ĐÃÃÃÃÃÃ!!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Thông tin truyện
Tên truyện Khoái Lạc Hệ Thống
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ cave, Đụ lỗ đít, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện sắc hiệp, Truyện sex phá trinh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/08/2018 13:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tình yêu đẹp
Từ bé tới giờ thì mẹ tôi luôn nói thật với tôi, hoặc có là nói dối thì cũng chỉ là muốn tốt cho tôi thôi, ai ngờ bữa nay, lời nói dối ấy có thể “giúp” cho mẹ thẳng thừng và đàng hoàng từ chối được Tiểu Ly, từ chối cho tôi và oppa của tôi được chơi với nhau: Cái gì cơ, mẹ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Diệp Phi - Dịch giả Sấu Bất Liễu
Thật vậy sao? Liễu Diệc Như kinh hỉ hỏi một câu, lại nói: Để cho mụ mụ tới thử khí lực của ngươi một chút. Nói xong nàng liền vươn tay giữ chặt tay Diệp Phi. Nắm bàn tay nhỏ bé mềm nhũn của mụ mụ, trái tim Diệp Phi lại đập mỗi lúc một nhanh hơn, trước kia hắn cũng không phải là không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang
9 ngày trong địa ngục
“Ối...” Người đàn bà rú lên vì cơn đau truyền đến từ phía hậu môn. Trên giường hai thân thể một già một trẻ đang trần chuồng kẹp một người đàn bà tuổi tứ tuần ở giữa. Hai tay bà ta nắm chặt lấy ga trải giường khuôn mặt đã đẫm lệ như thể đang cực kỳ đau đớn. Ngồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ tập thể Truyện 18+ Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex bạo dâm Truyện sex hạng nặng Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh Truyện sex nặng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân