– Sao, em thấy cách hòa âm của anh có được không em?
– Anh hỏi em à?
– Ừ, trong phòng này chỉ có anh với em, không hỏi em chẳng lẽ anh hỏi bản thân anh sao?
– Vâng, em thấy cách hòa âm của anh thật tuyệt vời, nhưng em thấy… em thấy thiếu mất đi cảm giác táo bạo, hứng thú.
– Ừ!! Em nói đúng đó, nhưng trình diễn kỳ này đa số là những bài hát chậm nên anh không dám bỏ những âm điệu ấy vô được.
– Không đâu anh ạ, nếu được, anh có thêm những âm thanh nổi vào phần điệp khúc, vớI những âm kêu vào phần đầu, thì sẽ hay hơn đó.
– Ðây, em lại đây. Em hòa âm cho anh một bản đi.
Tưởng anh Sơn nói đùa, tôi chỉ cười khì. Nhưng, nhìn vào ánh mắt anh, tôi thấy ẩn lộ tia thành khẩn và trìu mến, tôi bèn chiều ý anh ngồi cạnh anh làm phần hòa âm. Dàn máy hifi tuyệt hảo trị giá gần cả trăm ngàn dĩ nhiên rất tối tân và đương nhiên cũng rất khó sử dụng. Cũng may, tôi đã học ngành âm luật nhiều năm, nên chức năng của dàn máy này cũng không khác lắm so với những dàn máy tôi đã sử dụng trước đó. Anh Sơn đưa tôi bản nhạc “Tình đơn côi”. Ðiệu nhạc này tuy không chậm lắm nhưng khá đơn điệu. Tôi nghe đi nghe lại bản đó ba lần, rồi quyết định chuyển cả tông bản nhạc thành điệu giật. Âm thanh ban đầu nghe thật náo loạn và chẳng ra gì cả, nhưng sau tôi sửa đi sửa lại từng khúc một trong bản nhạc, lúc cho nhanh hơn lúc cho chậm lại. Ðộ mười lăm phút sau, tôi hoàn tất phần hòa âm cho bản nhạc. Anh Sơn nghe xong, mỉm cười nhìn tôi nói:
– Rất hay! Bản nhạc tuy mất đi âm điệu trầm và buồn, nhưng bù lại em đã trám nó bằng những âm violin và guitar làm bản nhạc kích thích. Khá lắm, nhưng em cho thêm những nhịp trống vào phần điệp khúc thì sẽ tuyệt hảo.
Tôi và anh Sơn trò chuyện say mê quên cả thời gian, anh Sơn lấy hết những bản nhạc trình diễn hôm đó ra và cùng tôi sửa điệu. Anh Sơn còn chỉ cho tôi những điều lý thú trong âm nhạc. Thật ra, âm nhạc vốn không có một triết lý hay ràng buộc nào. Âm nhạc vốn chỉ là những tiếng động được liên nối với nhau và nó được tạo ra như là một công cụ giải trí.
Một bản nhạc hay được tạo nên bởi nhiều yếu tố, từ những âm điệu, lời ca, tiếng hát, nhạc đệm phải được phối hợp chặt chẽ và biến hóa uyển chuyển làm thính giả chú ý thì mới gọi là thành công. Công việc hòa âm chính là công việc bao gói những yếu tố ấy. Ngoài những kiến thức cần biết, người hòa âm cần có một tâm tính tế nhị, biết sắp xếp mọi việc và gắn bó những âm thanh trong đời sống mà hòa hợp vào âm nhạc.
Buổi trình diễn hôm ấy, thính giả được hưởng thụ những điệu âm mới do tôi và anh Sơn phối hợp sáng tác. Cuộc trình diễn được thành công rực rỡ. Sau bữa đó, anh Sơn ngỏ lời muốn tôi làm việc trong công ty hòa âm của anh ta. Tôi vui mừng đồng ý.
Cơ sở của anh Sơn là một công ty hòa âm khá nổi tiếng trong nghề. Anh Sơn giới thiệu tôi làm giám đốc của hai bộ phận hòa âm, và sản xuất dĩa. Tiền lương mới của tôi khá cao, đủ sức cho tôi nuôi sống bản thân và Thảo. Tôi mua một căn nhà gần thành phố, vừa tiếp tục những lớp học khóa ban đêm để hoàn tất bằng âm luật gia. Cuộc sống tuy khá bận rộn và tôi rất ít có thời gian gặp nàng. Trừ những ngày cuối tuần, hoặc nghỉ lễ chúng tôi mới có dịp thảnh thơi ngồi trò chuyện với nhau. Tuy vậy, tình cảm chúng tôi không nhạt đi, mà trái lại còn nồng nàn và quyến luyến từng giây từng phút ở bên nhau.
…
Ngày 19/10/01, 7: 30am…
Bà xã Thảo…
Sáng nay anh phải đi làm sớm nên không cùng em ăn sáng và đưa em tới trường được. Xin lỗi bà xã nhé, anh hứa chiều về anh sẽ phụ giặt đồ và nấu cơm chiều nay chịu chưa? À còn nữa, trứng ốp la và xúc xích anh đã chiên sẵn, chỉ việc bỏ microwave một vài phút là ăn được liền.
Thương bà xã nhiều…
Ông xã của em!!
Ngày 19/10/01, 2: 30 pm…
Ông xã quý của tôi ơi…
Trứng ốp la anh làm sao mà khét và đen quá vậy, ăn không ngon chút xíu nào hết. Nhưng hôm nay quý bà xã vui vì ông xã có lòng dậy sớm nấu cho bà xã ăn. Thương… Muah… Nè, em đã nấu sẵn bữa cơm chiều rồi đó. Khi về, anh chỉ việc bắc bếp lên đun 15 phút là ăn được. Bảo đảm là kỳ này anh ăn hết chỗ chê đó nhe…
Thân…
Thảo…
Ngày 19/10/01, 10: 00 pm…
Bà xã ơi…
Em đọc thư này thì anh đã khì khì giấc mộng đẹp rồi. Cảm ơn bà xã nhiều nhé, bữa ăn chiều thật là ngon. Em thật đúng là bà nội trợ giỏI giang. Nè, anh đã giặt hết quần áo và dọn dẹp nhà cửa đâu ra đấy. Em khỏi lo. À còn nữa, anh đã nấu chè đậu xanh đó, em ăn cơm xong múc một chén ăn cho mát người nhe.
Ngủ ngon nhe bà xã…
Ngày 19/10/01 11: 00 pm…
Gửi ông chồng dễ ghét của tôi…
Sao hôm qua anh ngoan thế? Có phải ăn vụng ở ngoài rồi nên về nhà ăn năn không đây? Ấy nhé mà hôm qua, trong lúc ngủ, tôi nghe anh nói mớ nào là chào em Hồng, em Lan… Hứ, nói mớ mà cái giọng nghe ngọt xớt làm sao ấy. Ông xã liệu hồn nhé! Nhỡ mà làm bậy thì nên tự thú bằng không tối nay bà xã này không cho ngủ yên đâu. À, quần áo em đã ủi ngay ngắn rồi đó. Anh ăn mặc chỉnh tề và nhớ đừng xáp vào cô nào đó nhe, chiều về em hửi có mùi phấn son là anh ra khỏi nhà nằm đó nhe!
Bà xã thương của anh…
Ngày 19/10/01 7: 00am…
Ối bà xã ơi…
Bà xã nghi oan cho anh quá, có em là ông xã đâu dám mơ màng đến cô nào nữa. Tên cô Hồng, cô Lan là hai khách hôm qua nhờ anh sản xuất cho họ một số dĩa băng. Hai cô ấy đã trên năm bó, đáng tuổi làm mẹ của ông xã thì ông xã nào dám nghĩ đến, mà bà xã ghen bóng ghen gió không hay chút nào cả. Chiều nay, anh bận việc về trễ phiền bà xã nấu cơm dọn dẹp nhà cửa nhé. Ðừng buồn bà xã nhé, cuối tuần này, anh được nghỉ phép suốt hơn tuần lễ, thế là có dịp chăm lo và “thương” bà xã nhiều hơn nhé! À nè, trên bàn là phần điểm tâm anh mới mua về đó, bảo đảm là bà xã sẽ thích.
Thương, ông xã của em.
…
Hằng ngày, tôi và Thảo đều có viết những mảnh thông điệp cho đối phương. Chúng tôi kể cho nhau nghe những chuyện vui buồn và nhắn nhủ, tâm sự với nhau. Có những buổi tối, khi chúng tôi về tới nhà cùng giờ, chúng tôi hè nhau ra làm một bữa tối thật linh đình. Ðối với tôi, đó thật là những giây phút thần tiên. Bên cạnh người vợ đẹp, được ăn những món ăn đặc sắc do nàng làm, nhâm nhi những ly rượu nàng pha, và hơn nữa, cùng nàng tâm sự đã làm tôi quên hết đi mọi phiền não, bực nhọc sau một ngày dài.
Rồi, vào một ngày thứ sáu, sau khi đi làm về, lòng tôi thật phấn khởi. Sau hôm nay, tôi có một tuần lễ nghỉ phép và thế là tôi có dịp gần gũi Thảo nhiều hơn. Buổi tối hôm đó, sau bữa ăn tối no nê, chúng tôi lục tục về phòng. Khi cửa đóng, tôi choàng hôn lên Thanh Thảo. Tôi hôn thật nồng nàn lên đôi môi anh đào của Thảo. Lưỡi tôi luồn lẫy như con rắn bám dính vào lưỡi Thảo, và như muốn nuốt hết nước miếng thơm tho của Thảo. Chợt, Thanh Thảo khẽ đẩy tôi ra, và nũng nịu trách móc:
– Khoan đã ông tướng, người mình dơ dáy quá, tắm rửa cho sạch đi rồi hãy lên giường!
Tôi bồng cả người Thảo lên, bước vào phòng tắm.
– Hai đứa mình tắm chung cho vui nhe Thảo!
Thảo đỏ mặt, và gật đầu. Vào phòng tắm, tôi để Thanh Thảo xuống và vặn vòi nước cho chảy đầy bồn tắm. Rồi, tôi cởi dần từng lớp áo trên người Thảo xuống. Không biết là do khéo léo hay trùng hợp, mà Thanh Thảo lại mặc bộ quần áo mà lần đầu tiên tôi gặp nàng ở trạm ga. Thanh Thảo mặc một chiếc áo thun đen để lộ đường xẻ tới ngực. Khoác ngoài chiếc áo thun ấy là một chiếc áo khoác adidas 3 sọc trắng.
Phần dưới của nàng là một chiếc quần kaki màu xám bọc lấy đôi chân trường túc của nàng. Trước ngực nàng là một sợi dây chuyền có hình trái tim thật xinh xắn. Tôi cởi lớp áo ngoài và cặp áo ngực trắng tinh ra, để lộ cặp nhũ hoa tròn, và cân đối. Cặp vú ấy phập phồng lên xuống theo nhịp thở của Thảo trông thật sinh động. Tôi cúi người xuống cởi nốt những mảnh vải ở phần dưới xuống.
Thanh Thảo bây giờ đang lõa thể trước mặt tôi. Da Thảo trắng muốt và mịn như những tấm lụa đào xếp thành. Thân hình cân đối, dáng đi uyển chuyển, và một vẻ đẹp mặn mà, quyến rũ. Thảo là người đàn bà đẹp nhất mà tôi đã gặp. Nàng khịu vào lòng tôi, ngắm nhìn vào bức gương đang lờ mờ vì hơi nóng của nước.
– Anh Bàng coi, mình có xứng đôi với nhau không?
– Anh không biết, còn em, em nghĩ sao?
– Em thấy rất xứng, thời gian ở bên anh, em rất vui và hạnh phúc.
Rồi, nàng lấy ngón tay viết lên tấm gương “I LOVE YOU”, và nhìn tôi mỉm cười khúc khích. Tôi sung sướng, lấy ngón tay viết dưới hàng chữ kia, “WILL YOU MARRY ME?”
Và tôi rút trong túi quần ra chiếc nhẫn cầu hôn, để trước mắt nàng. Nét mặt ngạc nhiên và xúc động đột ngột khi Thanh Thảo thấy tôi chìa ra một chiếc nhẫn kim cương. Tôi nói:
– Anh đã mua chiếc nhẫn này hai tháng rồi, nhưng anh không dám đưa em, vì lúc đó anh còn nghèo, kiếm không ra tiền. Nay, anh đã có sự nghiệp, đủ sức gồng gánh gia đình này… Em bằng lòng với anh nhé!!
– Yes!! Yes!! I Do!!
Thanh Thảo choàng ôm lấy tôi. Mắt nàng rưng rưng lệ. Giọng nàng nghẹn ngào nói không ra lời nữa.
Một lúc sau, tôi buông nàng ra, nhìn nàng, tôi cười:
– Thôi em! Bồn nước đầy rồi đó, tắm rửa nhé, không lẽ đứng đây tới trời sáng sao?
– Xí!!
Nàng lườm nguýt tôi. Tôi rất thích như vậy, vẻ đẹp lúc giận dữ, càng làm Thảo thêm xinh đẹp. Chợt, Thanh Thảo xô tôi vào bồn tắm. Bị mất thăng bằng, tôi té ập vào bồn tắm làm mình mẩy áo quần bị ướt nhẹp. Thanh Thảo cười thích chí:
– Lêu lêu, lêu lêu, ướt nhẹp như chuột lột chưa!!
– Ây da, bà xã chơi tôi cú này đau quá, không chịu đâu, xuống nước chung với tôi mới được.
Tôi nhấc Thanh Thảo lên và hạ nàng xuống bồn tắm, xong tôi đè lên người, và chọc cù lét nàng. Thu Thảo rên la quá chừng, và phải van xin lắm tôi mới buông ra. Tôi lấy chiếc khăn ấm và lau chùi lên tấm lưng thon thả của Thảo. Không biết Thảo tẩm dưỡng cơ thể thế nào mà làn da nàng thật mịn mà trắng bóc. Sờ vào da Thảo mà tôi có cảm giác sờ lên tấm lụa đào thướt tha êm đềm.
Tôi vuốt ve kheo kẽ lưng nàng xuống phần mông, vòng lên trước ngực. Tôi hôn lên núm vú đen sẫm, hai tay quàng lấy eo Thảo áp sát vào tôi. Hạ bộ tôi cọ xát liên tục với mu hạ bộ của nàng. Thanh Thảo ửng đỏ mặt lại, mắt nàng vô thần, không tự chủ được nữa. Người nàng quằn quẹo theo những cái cuống liếm của tôi. Tôi với chiếc khăn tắm bọc lấy cơ thể Thảo và bồng nàng rờI khỏi bồn tắm.
Tôi đặt nàng ở bệ giường. Thanh Thảo hiểu ý tôi, nàng banh háng rộng ra để lộ một khe thịt đỏ ngát và những chùm lông đen bao bọc lấy miếng thịt ấy. Tôi chách lưỡi vào khe lồn Thảo và đánh chắt lưỡi liên tục.
“Á á aa ahahah…”
Thảo rú lên, nàng khịu phần bụng nàng xuống hơn, úp cả âm hộ lên mặt tôi. Nàng quặn người và hơi thở gấp gáp. Tôi ghì sát âm hộ Thảo và bú nùn nụt vào những mảnh thịt hé hấp nửa mở nửa úp ấy. Thảo nứng kinh khủng. Nàng rên rỉ, dẫy dẫy liên miên, nước lồn bắn tứ tóe làm ướt cả mặt tôi. Bú liếm đã, tôi thọc hai ngón tay vào kẽ lồn nàng, và bắt đầu sục liên tục.
“Ưưưu ây âyda… áá…”
Thanh Thảo trân mình, nàng ghì chặt hàm răng trắng ngọc để khỏi phát ra, nhưng tôi càng xoáy càng nhanh càng sâu trong âm đạo nàng, làm nàng nhịn hết nỗi.
“Á… Chết em rồi, chết em rồi… ưưu… Sướng quá anh Bàng ơi, sướng quá.”
Nước dâm của Thảo tràn ra làm tôi nuốt đến nghẹn thở.
“Á…”
Thảo gồng người, đứng vội dậy, và tưới lên mặt tôi một dòng nước đục ngầu… ưưư, Thảo thở hồng hộc, nhưng chưa thôi, nàng rặng cả thân thể nàng lại, và… Thảo tiểu lên mặt tôi, nước đái nàng trắng, không mùi hôi bắn thẳng vào miệng tôi.
Tôi nuốt hết. Xong, tôi đè nàng xuống giường, chĩa thẳng cu và bắt đầu đụ… Cặc tôi nãy giờ đã hứng tình lắm rồi. Nó cương thẳng và nhìn cũng khá hùng dũng. Tôi để nàng nằm sấp, và đụ thiệt nhanh mạnh vào lồn cho đỡ cơn nghiền. Âm đạo ướt át ấm cúng của Thảo bấu sát lấy cặc tôi làm tôi sướng lắm. Rồi, tôi đặt Thanh Thảo nằm ngửa lại, gác hai chân nàng lên vai tôi. Tư thế này cho tôi cơ hội dòm lấy thân hình tuyệt đẹp của Thảo và đụ sát lồn nàng hơn. Chọp chẹp, hự hự áá, Tôi nắc càng hăng. Thanh Thảo bấy giờ đang lim dim, hưởng thụ từng cái đụ vào lồn nàng. Từng cái nhấp của tôi là nàng lại rung người và rít lên những tiếng khó hiểu.
Ðể đổi kiểu, tôi bồng nàng lên, áp sát nàng vào lòng mà đi vòng quanh phòng. Thanh Thảo luôn chới với kiểu đụ này. Nàng không quen ở trong một tư thế chân không đụng đất như vậy, nên luôn bấu sát vào tôi. Nhờ vậy, mà tôi hửi được mùi thơm ngan ngát tỏa ra từ phần ngực và nách nàng. Tôi rất thích mùi thơm của Thảo, một mùi bạch lan luôn quyến rũ lòng người. Ði như vậy được 5 phút, thì tôi hơi mệt.
– Anh để em cưỡi ngựa cho…
Thảo nhìn tôi trìu mến và cũng có hơi phần quỷ quái. Nhưng tôi mặc kệ. Ðẩy tôi ngã xuống giường, Thanh Thảo chợt lấy trong tủ ra hai cái còng khóa lấy hai tay, hai chân tôi vào bốn thành giường. Rồi Thanh Thảo nhấp nhô trước mặt tôi, phần lồn nàng rộng mở, lễu nhễu những giọt tơ sương làm tôi hăng máu. Ðịnh vùng đến bú liếm lấy nó, nhưng không được.
Thanh Thảo mặc kệ tôi, nàng dòm lấy con cặc đang ngỏng đầu như một con rắn hổ mang làm nàng thích thú. Khuỵu người xuống, nàng bú lấy nó nùng nụt làm tôi sướng đến phát run. Thanh Thảo lắm lúc lại thọc chiếc lưỡi vào giữa tâm mang của lỗ cặc làm tôi xém chịu không nổi phải xuất tinh. Bú liếm chán, Thanh Thảo từ từ ngồi lên đùi tôi. Cặc tôi thấm sâu vào lồn nàng…
“Á ahaa…”
Thanh Thảo rên lên, nàng chụm môi lại và hôn tôi một nụ hôn đắm say.
Tôi uống nước miếng của nàng mà như uống được nước dâu, thơm tho và ngọt ngào. Thanh Thảo vẫn nhấp nhô trên người tôi. Nàng quặn chặt lấy cặc tôi, những ngón tay thon, và mịn bấu bụng tôi như đang ép dần tinh dịch chảy ra. Ðụ vậy chừng mười phút, Thanh Thảo xoay người để lộ phần lưng hướng mặt tôi và đụ ngược chiều. Tư thế này làm cặc tôi thọc 45 độ vào phần tử cung của Thảo.
Tôi gồng người, lòng bứt rứt không tả nỗi, không biết tôi gồng mạnh đến mức nào đã làm đứt cái còng khóa tay tôi. Tôi chồn ngồi lên, ngực tôi áp sát vào lưng nàng, mà nắc lên.
“Á á ưưư.”
Thanh Thảo rên to hơn bao giờ hết, nàng xoay lại dòm tôi. Tôi và nàng từ từ ngã xuống hai hướng khác nhau. Càng xuống thấp, mông tôi và mông nàng càng sát nhau hơn.
Thanh Thảo dẫy đẩy liên tục trong cơn cầm cự cuối cùng và người nàng chợt giật giật như người lên cơn kinh phong. Lồn nàng siết chặt lấy cu tôi, làm tôi chịu hết nổi, và xuất tinh. Từ trong lồn nàng, tinh dịch tôi và âm dịch nàng trộn lẫn với nhau, nhưng không toát ra được vì bị cu tôi khóa chặt lấy lồn nàng. Tôi và Thảo nằm bất động một thời gian khá lâu sau khi ái ân. Khi cu tôi đã dịu xuống, trong lồn Thảo mới trào ra một bãi tinh dịch ngầu ngầu khá nhiều làm ướt một vũng trên tấm drap trắng tinh.
Một lúc sau, chúng tôi hồi phục lại sức và ân ái thêm vài lần nữa. Lần nào tôi cũng đắm say với làn da trắng mịn của Thảo và những nụ hôn ướt nàng trao tôi. Chúng tôi đụ nhau nhiều kiểu, kiểu mà tôi thích nhất là khi tôi để Thảo ngồi lên đùi tôi, mặt tôi đối diện mặt nàng, chiêm ngưỡng lấy vẻ đẹp tú lệ của nàng. Chúng tôi chỉ rung rung nhẹ thân mình là cặc tôi cứ rung rung thọt vào những điểm bí hiểm trong âm hộ Thảo.
Chơi kiểu đó thật lâu, và tôi chuyển sang kiểu chó. Ở tư thế này, Thanh Thảo nhìn rất khiêu gợi. Cặp mông lơ lẳng chổng lên, từng thớ thịt đỏ hồng rung lại theo mỗi nhịp tôi giáng xuống. Những miếng thịt sần sùi đỏ hồng ấy cứ bọc ép sát tôi không khát một bọc nước thịt thơm ngát, đòi hỏi những sự giao cấu tuyệt vời nhất. Tôi xuất tinh hơn 4, 5 lần đêm hôm ấy. Lần nào, tôi và Thảo cũng sướng đến mây xanh.
… Bạn đang đọc truyện Khúc hát tình yêu tại nguồn: http://truyensextv1.com/khuc-hat-tinh-yeu/
Một buổi chiều đẹp trời, tôi và Thảo hiện diện trong một tiệm bán áo cưới. Hôm ấy là ngày tôi và Thảo chụp hình cưới, cũng như thử những bộ dạ phục cho đám cưới vào đầu tháng tới của chúng tôi. Khi Thanh Thảo bước ra từ phòng thay đồ, tôi trố mắt, ngạc nhiên trước vẻ đẹp lộng lẫy của Thảo. Có lẽ người phụ nữ nào khi đã mặc chiếc áo cưới lên đều bộc lộ vẻ đẹp kiều mỹ ấy, hơn nữa người đó lại là Thảo, người phụ nữ đẹp nhất trong lòng tôi.
Một người đàn ông mặc quần áo đen bước vào tiệm cưới. Vẻ mặt hắn tràn đầy sát khí, tia mắt hung dữ. Hắn là Ðạt. Tên ấy rút khẩu súng dấu sau lưng hắn ra và nhắm vào tôi nổ súng. Tôi lúc đó bàng hoàng, tính né tránh nhưng không kịp nữa. Bùng… tiến súng đã nổ rền.
– Anh Bàng!!! Coi…
Thanh Thảo kế bên tôi, ôm choàng lấy tôi và đỡ lấy viên đạn tử thần ấy.
“Á…”
Thanh Thảo rú lên và ngã xuống, tôi ghì chặt lấy người nàng, và để nàng hạ xuống, xong tôi nhanh như chớp bẻ ngoặc lấy tay tên Ðạt, tước đoạt lấy súng của hắn và tính cho hắn ăn một viên xong đời.
“Ðừng, anh Bàng… anh… tha cho hắn… Giết hắn, anh sẽ bị tù… Ðừng… anh Bàng, em xin anh. Tội tình gì chứ…”
Tôi trợn mắt tóe lửa chiếu thẳng vào vẻ mặt sợ sệt của tên Ðạt. Cái cò súng chỉ cần tôi nhấn mạnh thêm một tí nữa là sẽ khạc lửa kết liễu đời hắn.
– Cút đi!! Cút đi!!!
Tôi hét, và chạy bồng lấy Thanh Thảo. Viên đạn đã bắn ngay phần mạng bụng của Thảo làm máu trào ra khó cầm được.
– Thảo… Trời… Thảo, em sẽ không gì đâu… Em sẽ không bị gì mà…
Tôi với tay bấm số 000 gọi xe ambulance đến. Thanh Thảo chợt cầm lấy tay tôi, lắc đầu nói:
– Em… em không xong rồi… Anh… anh chụp hình… với em nhé… Em muốn trông thấy bức ảnh cưới… a. A…
Tôi gục đầu vào nàng khóc nức nở. Ông chủ tiệm thấy tình cảnh vậy, vội với lấy máy chụp hình, và điều chỉnh ánh sáng trong giây lát đã xong. Tôi để nàng ngồi lên chiếc võng cưới, áp sát nàng vào lòng. Mắt tôi bấy giở đỏ và dòng lệ tuôn trào. Thanh Thảo sắc mặt nhợt nhạt, nhấc tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt tôi:
– Ðừng khóc anh Bàng, hôm nay là ngày cưới chúng ta mà, vui lên đi anh…
Tôi nhìn về Thảo, trìu mến, đau xót và thương yêu. Một ánh sáng phát lên và bức hình đã được chụp. Giây lát, bức ảnh đã lộ rõ, ông chủ trao cho tôi. Tôi đưa cho Thảo. Mắt Thảo lộ lên một niềm vui tươi:
– Ðẹp quá… đẹp quá… bức hình đẹp quá… áá… Anh Bàng, anh… anh… bảo… bảo… trọng…
– Ðừng, đừng đi Thảo. Ðừng… Ðừ… ng…
… Bạn đang đọc truyện Khúc hát tình yêu tại nguồn: http://truyensextv1.com/khuc-hat-tinh-yeu/
Em như muôn sao lung linh trên bầu trời, khiến tôi luôn nhung nhớ. Muôn sao bao la xa xăm, tôi chỉ ngắm nhìn, và mơ ước. Ðêm đêm sao rơi, sao long lánh mơ mộng, vẫn vơi trong tuyết. Sao rơi như mưa, sao rơi, sao đếm như lệ, buồn nhớ thương. Thắp những chiếc lá trên dòng tóc em xanh hay là tia sáng ấm áp, ánh mắt hoa mỉm cười. Từng vì sao như hoa trên cao rơi rụng xuống đêm nay, sao thành hoa trắng kết chiếc áo trắng như hoa cưới, có những lúc ánh sáng như là ánh sao đêm. Xa tầm tay với em yêu như mưa sao nơi cuối trời. Sao ngàn chuông xa, em là những bông hoa trời cao.
Ánh sao là giấc mộng, nhìn sao thành đóa hồng thơ mộng quá. Sao rơi trong mắt buồn, từng vì sao xa lắng trời xa như người xa. Ánh sao là ước vọng, từng đêm ngồi đếm sao rơi kỷ niệm xưa, sao rơi như cánh hoa giữa trời là mộng mơ miên mang mơ ước tình yêu xa mãi rồi.
… Bạn đang đọc truyện Khúc hát tình yêu tại nguồn: http://truyensextv1.com/khuc-hat-tinh-yeu/
Mất đi Thanh Thảo, tôi chẳng còn thiết tha với những chuyện xung quanh nữa. Hằng đêm, tôi vùi mình vào những quán bar, nốc hết ly này đến ly nọ, chỉ mong say sưa quên đi mọi chuyện. Cuộc đời tôi tưởng chết theo Thanh Thảo, nhưng rồi, cây muốn dừng nhưng gió chẳng muốn lặng. Tôi lại yêu, một tình yêu quái gỡ nhưng có được một kết cục mỹ mãn.
Người ấy là nữ ca sĩ Tú Quyên. Hôm ấy, tại hộp đêm Tuổi trẻ, ông bầu đã mời được nữ ca sĩ Tú Quyên đến trình diễn cho hộp đêm. Tú Quyên là một nữ ca sĩ tài sắc trọn vẹn. Tú Quyên có một cân hình tuyệt mỹ, một khuôn mặt khả ái, tú lệ. Mày thanh, mắt phượng, một chiếc mũi dọc dừa trên đôi môi thắm hồng. Ngoài sắc đẹp mê hồn ấy, Tú Quyên có một giọng ca cuốn hút, cao và trong suốt. Ðêm ấy, hộp đêm thiệt đông và náo nhiệt. Dưới ánh đèn màu mập mờ, Tú Quyên uyển chuyển uốn mình theo điệu bản. Trong một chiếc ảo mỏng, để lộ phần ngực trên, và phần bụng, và với chiếc quần jean bó sát cặp giò trường túc, nàng ca sĩ xinh đẹp ấy đã chinh phục tất cả những gã trai trẻ trừ tôi ra.
Con tim tôi luôn nhớ về Thảo. Tôi vùi mình trong men rượu để hy vọng quên đi nỗi buồn mất nàng. Từng ly, từng ly tôi nốc mà cứ như là tôi uống nước lã. Những ly rượu tôi uống đều trở thành vô vị, không phải là người pha rượu chế biến dở, mà lòng tôi vẫn nhớ đến mùi vị rượu của Thanh Thảo pha. Tôi đã đến nhiều nơi, uống nhiều loại rượu nhưng thủy chung vẫn không tìm lại vị giác say nồng ấy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Khúc hát tình yêu |
Tác giả | Lạc Hồng Bàng |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện bú cặc |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 23/08/2024 05:55 (GMT+7) |