3 em hot girl kia mỗi em cũng làm 1 bài, đến lượt tao thì tao bảo mọi người đều hát mùa xuân, tôi cũng hát về mùa xuân. Tao chọn bài Xa rồi mùa đông: Tạm biệt, tạm biệt mùa đông. Tạm biệt ánh lửa hồng… Xa rồi vòng tay ấm… Mùa đông sẽ đi qua… Rồi em cũng đi xa… Chỉ còn lại mình anh… Ngồi hát cùng dòng sông… Chỉ còn lại mình anh… Nhớ về một mùa đông…
Vừa hát đến đây thì Em Vợ Sếp hô cắt cắt, bài này không vui, không tính. Hát bài khác đi… Nó chạy lại ấn tạm dừng luôn. Mấy người còn lại xôn xao ừ đúng đấy, hát bài khác đi cho không khí. Tao bảo tao không hát được nhạc tiết tấu nhanh đâu, không cho hát thì thôi. Em Vợ Sếp bảo hát đi, chọn bài khác là được. Tao lại chọn bài Biển cạn…
Có người hẹn tôi cuối phương trời… Biển xưa lắng nghe trắng xóa nỗi niềm, biển không lên tiếng… Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao, biển tràn nỗi đau… Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái… Sóng ru não nề, hải âu không về… Vắng em trên đời, biển thầm than khóc ngàn lần với tôi.
Lần này thì tất cả lắng nghe, tao hát da diết lắm. Mọi người trầm ngâm, tao thấy mình hơi vô duyên khi phá không khí vui tươi nên chỉ hát nửa bài. Rồi bảo cho hát thêm nửa bài khác nhé. Chọn bài mùa xuân vui cưới…
Không khí năng động hơn, Em Vợ Sếp lên hát bài đéo gì mà stronger stronger… Nhún nhảy ác…
Hát hò từ 12 rưỡi đến 3 rưỡi mới về. Ai có nhà nấy về. Vừa về đến nhà gặp ngay mụ kính cận, vẫn hình ảnh quen thuộc tay xách nách mang đủ thứ, tao chào hỏi vài câu rồi lại đóng vai bốc vác hộ. Mụ bảo tối qua đây ăn cơm nhé, anh nhà chị tí nữa về. Hỏi ra thì biết lão phải trực ở công trường từ hôm mồng 2, đến mồng 6 rồi lại được nghỉ từ mồng 6 đến mồng 10. Nghĩ bụng thế thì tao lại mất mấy hôm nghe tiếng cọt kẹt của chúng mày rồi. Dư âm tết thêm vài hôm, ngày lên công ty treo hoa ghẹo bướm, tối về nghe vợ chồng mụ kính cận phá bướm dập hoa.
Cơ mà đợt này có vẻ hạn chế hơn, chắc trước tết đã dền dã rồi. Sếp cũng cho đi chùa chiền vài chỗ cơ mà tao không đi chỗ nào. Rồi cũng phải vào công việc, cùng Sếp xuống công trường, cơ bản là xong cả rồi, chủ đầu tư vẫn đang lắp máy móc thiết bị thấy đã có bộ sậu và tuyển công nhân, nhiều cháu đến nộp hồ sơ lắm. Lão Hàn không thấy xuống công trường, hỏi mấy đồng chí người việt thì kêu không biết, tao gọi điện cho lão, chúc mừng năm mới vài câu, lão bảo sang Việt Nam rồi nhưng ở văn phòng, công trường đấy hoàn thiện rồi lão không cần xuống nữa, lão bảo mai lên văn phòng gặp lão nhé.
Sếp hỏi chú suy nghĩ về việc ở ở đi đi chưa, tao trêu hay là em làm cả 2 chỗ ăn 2 lương. Sếp bảo nếu mà theo được thằng tổng thầu này thì như thế cũng không phải vấn đề. Chú làm cho tổng thầu, hỗ trợ công ty anh, anh vẫn trả lương như cũ… Sếp lì xì cho mấy anh em dưới công trường, tao cũng là lì xì cho mấy anh em.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensextv1.com/
Mẹ cái này đéo ai bảo ai, chỉ sợ bao lì xì của tao nặng đô hơn của Sếp thì lại ngại quá. Chiều về Hà Nội. Mụ phiên dịch gọi điện bảo đi làm chưa, đéo mẹ mồng 10 rồi còn hỏi đi làm chưa. Mụ bảo chị vừa xuống Hà Nội đấy, tao giả vờ lạnh nhạt bảo xuống làm gì, mụ kêu chả biết lão giám đốc dự án hàn gọi xuống nhờ bảo mai đi dịch cho lão 1 hôm, không rõ có việc gì nên chị xuống luôn từ tối nay.
Tao bảo thế ở đâu để chúc mừng năm mới cái nào. Mụ hihi bảo chị đang đi cùng đứa bạn, để tối nhé, có gì alo sau. Đéo gì, lâu lâu bí bách, lại gặp đúng hồ ly tinh, chắc đêm nay bị nó vắt kiệt mất thôi. Nghĩ đến và hừng hực và phấn chấn hơn. Về văn phòng Vĩnh Yên hỏi có gì mà huýt sáo vui thế, tao bảo tự dưng nhớ đến 1 bài hát vui nên thổi sáo vậy thôi.
Vĩnh Yên bảo tối đi chơi nhé, mấy hôm rồi không đi đâu. Tao trả lời luôn tối anh bận rồi, để mai. Vĩnh Yên hình như đoán ra điều gì bèn bảo em muốn đi chơi tối nay. Tao tiện mồm nói thế em rủ ai đi cùng đi, anh bận mà. Mặt nàng cúi sầm, không nói gì, vẻ như sầu bi lắm. Tao không đành lòng. Thế đi về sớm thì được, mai anh có việc trên tổng thầu nên phải về nhà sớm chuẩn bị tí việc. Lúc này Vĩnh Yên mới ngẩng đầu lên cười toe như chưa từng phiền muộn. Tao nghĩ bụng ơ thế nãy là nó diễn à, mẹ nó.
Trong đầu nghĩ về cái hẹn với mụ phiên dịch nên tan làm là bảo Vĩnh Yên đi luôn, đi đâu thì đi luôn rồi về cho sớm. Chung quy thì Hà Nội buổi tối có gì mà chơi đâu, cũng chỉ đi ăn vặt, lượn phố, xem phim, cafe thế là hết. Chở Vĩnh Yên đi ăn vài quán, lượn vài vòng Hà Nội thì hơn 8h rồi, tao bảo về chứ thì ẻm kêu muốn ôm anh thêm chút nữa, thế là lại làm vài vòng nữa. Rồi cũng chở em về, em bảo anh chở em về rồi đi xe của em luôn xong sáng mai đón em nhé vì khi nãy tao vứt xe tao ở công ty.
Nghĩ bụng tí còn đi chịch mụ phiên dịch, đi xe em phiền bỏ mẹ bèn bảo thôi mai anh đi taxi lên tổng thầu luôn cũng được… Tao về nhà tắm giặt sạch sẽ chuẩn bị tinh thần, thế đéo nào đến hơn 9h vẫn không thấy mụ phiên dịch gọi, tao chủ động gọi cho mụ thì mụ kêu ôi đang ở nhà đứa bạn, chắc tối nay ngủ lại với nó rồi. Đm thế là thế đéo nào, lỡ hẹn à.
Tao bảo mẹ nhà chị, mất công em kỳ cọ sạch sẽ tắm giặt thơm tho, mụ bảo đứa bạn nó giữ lại quá, để lúc khác nhé. Đậu phộng, chắc đang ngồi cùng bạn nên đéo thấy thốt ra từ dâm đãng nào. Chán đời… Buông điện thoại thì Vĩnh Yên nhắn: “Muốn ôm anh mãi cơ, vừa về 1 lúc đã nhớ rồi.”
Đang bực bội vì bị hớ mụ phiên dịch, đọc tin nhắn này dịu cả người. Tao reply thế thì đi làm không đủ tiền xăng đâu, lượn đường mòn hết cả lốp rồi. Vĩnh Yên hihi thả trái tim.
Nằm vật vờ, mãi chưa thấy Hóa Đơn nhắn tin. Tao nhắn trước, không thấy trả lời… Chờ tin nhắn rồi ngủ quên lúc nào không hay.
Sáng hôm sau ngủ bảnh mắt, đi ăn sáng đàng hoàng rồi lên tổng thầu. Lão Hàn vẫy vẫy gọi vào phòng, có mụ phiên dịch và lão giám đốc công ty ngồi đấy rồi. Mụ nháy mắt tao, mẹ con hồ ly hôm qua làm bố hớ, nhớ cái mặt mày. Tao nhìn vào ngực mụ vài giây rồi thôi, đến ngồi cạnh mụ.
Lão Hàn nói xê ô xi mi tà với lão giám đốc mấy câu, mụ phiên dịch bảo lão đang giới thiệu em và khen em làm việc tốt, lão bảo lão muốn em sẽ làm trợ lý cho lão ở dự án mới, quản lý công việc dưới công trường, còn lão tập trung vào kiếm việc. Tay giám đốc công ty gật gù rồi nói tiếng anh hỏi tao vài câu bảo mày có muốn làm cho bọn tao không, mày sẽ làm trợ lý cho ông kia, nhưng thực ra mày sẽ nhận trách nhiệm quản lý dự án. Ông kia chỉ thỉnh thoảng xuống thôi.
Tao trả lời là công việc đó tao làm được, tuy nhiên tao còn mấy việc làm dở ở công ty cũ nên cũng không thể sang ngay bên công ty mày được. Lão Hàn dự án cười bảo không sao, hết tháng này mày bắt đầu sang cũng được, giữa tháng sau thì mới triển khai dự án mới ở hưng yên. Tao bảo cho tao suy nghĩ, tao sẽ trả lời trong tuần này…
Ra buồng hút thuốc với lão hàn dự án, lão bảo đây là cơ hội rất lớn của mày đấy. Đúng bối cảnh, tao cũng thấy mày làm việc tốt và rất quý mày, ban đầu ông giám đốc công ty không nghe đâu, ông bảo có thể lấy thêm 1 thằng hàn nữa làm trợ lý, tao nói vài lần ông ấy mới nghe và khi biết là mày thì ông ấy mới đồng ý, ông ấy cũng ấn tượng với mày từ hôm đấu thầu. Tao cũng trình bày rằng nhưng tao không thấy sự vững mạnh của công ty này, tính ổn định không cao…
Lão cười khà khà bảo chính thế nên tao mới ở đây và tao cho mày làm quản lý dự án, còn tao thì phải lo việc đấy đấy. Chém gió mất dạy mấy câu nữa, đại khái bảo mụ phiên dịch lâu ngày không gặp vẫn ngon với thế lọ thế chai, 2 thằng 1 già 1 trẻ nhìn săm sôi mụ phiên dịch ngoài kia thi thoảng cười ha hả, cả bọn văn phòng thi thoảng lại quay ra nhìn bọn tao.
Tao bảo lão hàn gọi mụ phiên dịch lên có chuyện gì thì lão bảo chiều đi gặp khách hàng, đối tác là 1 công ty của hàn nhưng có cả vốn của người việt, chiều nay gặp đại diện là 1 người việt mà con bé phiên dịch kia non quá lại chả tìm được ai nên gọi mụ phiên dịch này lên giúp buổi.
Mẹ nó thế là mụ bận buổi chiều à, tao bèn rút vội và bảo tao mời chị phiên dịch kia đi cafe sáng tí, chiều thì trả lại cho mày. Lão cười cười bảo ok.
Ra nói nhăng cuội vài câu với mụ phiên dịch rồi kéo mụ đi luôn, chờ một lúc mới có taxi, bảo cho thẳng vào nhà nghỉ lần trước. Vào phát quần luôn, mụ hỏi đợt tết giờ có được xả chỗ nào không, tao bảo không, thế nên hôm qua hớ là bực mình lắm. Mụ bảo thế để chị đền…
2 tiếng làm 2 nháy. Công nhận là sướng. Đưa mụ đi ăn xong thì tạm biệt, hỏi mụ khi nào về thì mụ bảo chiều xong việc thì về, tao bảo tối ở lại tí đê, mụ nháy mắt bảo tối nhường lại cho các em trẻ xinh đẹp ở công ty cậu. No đủ rồi, về văn phòng thôi. Các em kế toán chắc đang ngủ, Vợ Sếp đang ngồi 1 mình xem máy tính chăm chú, thấy tao vào ả mỉm cười chào. Tí sau vẫy vẫy tay ra dấu vào chị bảo, không dám nói to sợ bọn kia tỉnh giấc chắc.
Tao vào ngồi bàn khách tự nhiên rót chè uống như ở nhà, chè còn ấm, gạt tàn có vài mẩu thuốc, chắc Sếp cũng mới lượn. Mụ vợ bảo chắc em cũng nghe qua về vụ sáp nhập công ty. Chị nói sơ sơ thế này, anh chị ý định cho cậu phụ trách 1 phòng, gọi là phòng dự án, sẽ chuyên về các dự án xây dựng và sẽ thêm 1 số dự án mà công ty làm chủ đầu tư luôn.
Tao hỏi lại thế mấy đứa kế toán thì sao, Vợ Sếp bảo cho vào kế toán công ty, hoặc cho vào phòng cậu quản lý. Mụ im lặng 1 lúc rồi hỏi cậu thấy dì út nhà chị thế nào, tao bảo cái này có liên quan gì đến công việc không ạ, mụ cười cười bảo chỉ là nói chuyện thôi mà, tao trả lời Em Vợ Sếp xinh, đáng yêu, da trắng, đặc biệt đùi rất trắng và đẹp.
Vợ Sếp cười to, rồi vội đưa tay bịt miệng, cậu thông minh quá nên đang giả vờ không hiểu phải không, chị có hỏi cậu mô tả đâu. Tao cười, bị mụ này bắt thóp. Tao nói tiếp Em Vợ Sếp đáng yêu đấy, có điều hơi tiểu thư bá đạo. Có nhiều nét rất giống Hóa Đơn… Vợ Sếp trầm xuống 1 chút hỏi em vẫn định chờ Hóa Đơn à, chờ đến bao giờ? Tao không trả lời, câu này nhiều người hỏi tao lắm và tao cũng tự hỏi mình nhiều lần.
Tao chỉ trả lời đúng 1 lần do thuận miệng cho Em Vợ Sếp là vạn sự tùy duyên thôi. Vợ Sếp nói tiếp nếu cậu và em gái chị đến với nhau được thì tốt biết mấy. Tao giật nhẹ cái mình, câu chuyện đang đi đâu không biết, tao xin phép về ghế ngồi nghỉ tí. Vợ Sếp gật đầu. Về ngồi ghế ngửa cổ ra nhắm hờ mắt, đầu tiên là phê pha 2 nháy với mụ phiên dịch, sau là suy nghĩ về việc lão hàn nói rồi lại nghĩ tiếp về những điều Vợ Sếp vừa nói.
Thảo nào nhiều lần tao để ý Vợ Sếp cứ tạo điều kiện để tao gần gũi em gái mụ, kể cả từ lúc Hóa Đơn còn ở nhà, khi đó có lẽ vì Hóa Đơn quá mạnh nên ít cơ hội hơn, từ khi Hóa Đơn đi Em Vợ Sếp tiếp cận tao nhiều hơn, mà còn tạo cho tao cảm giác em ấy giống như Hóa Đơn thứ 2… Kể ra thì em cũng ngon nghẻ, phong cách cũng khá giống Hóa Đơn, đùi trắng hơn 1 chút, mặt kém xinh hơn 1 chút.
Cơ mà đéo ổn, giả sử phai nhạt với Hóa Đơn đi nữa thì vẫn còn 1 tấm chân tình Vĩnh Yên luôn bên cạnh kia. Với Em Vợ Sếp hiện tại tao chỉ coi em như 1 người bạn thân hơn 1 chút để có thể ôm ấp, đi chơi riêng, và làm vài điều thuần khiết mà thôi… Cửa ngửa mặt thế mà ngủ thiếp đi lúc nào, thấy buồn buồn mũi, mở mắt ra thấy Em Vợ Sếp đang ngoáy ngoáy, tao đưa mẹ tay lên kéo đầu nó phát thế là mặt áp mặt, môi kề môi. Con bé giãy nảy bảo toàn mùi thuốc lá, mấy đứa kia cười hà hà, Vợ Sếp cũng cười thành tiếng.
Những trò đùa và đụng chạm kiểu vậy với tao là bình thường và với các em cũng là bình thường, chỉ là đùa thôi, không ai bận lòng gì cả. Ngày còn Hóa Đơn, đang lúc mặn nồng, tao vẫn ra bựt bựt dây áo Hà Đông, con bựa Hà Đông này toàn để im cho bật, còn bảo bật nhé thôi kẻo đau đấy…
Hóa Đơn nhắn tin ngày hôm nay tham gia cái lễ hội mẹ gì nên sáng dậy đi luôn không cầm điện thoại, giờ mới sờ đến. Gửi cho tao xem vài cái ảnh, nhìn vẫn chảnh xinh lung linh. Tao nghĩ trong đầu 1 lần nữa khẳng định Hóa Đơn vẫn là ngon nhất. Thêm vài lời yêu thương thì Hóa Đơn bảo đi ngủ đây, bên đó đang là 12h đêm…
Ngày bỗng dài lê thê, mãi mới hết giờ. Tao về luôn tranh thủ lúc các em còn say sưa đọc báo, không để cho các em có cơ hội rủ rê. Thế đéo nào Hà Đông nhìn thấy vẫn ẳng lên câu Honey làm gì về vội thế. Tối ở nhà em qua đón đi chơi nhé. Mẹ cái con này nói đi chơi cả trăm lần mà có đi lần nào, tao nghe câu này quen tai quá rồi nên thủng thẳng bảo ừ qua đi, trước 8h nhé, sau 8h giờ thì anh nhốt luôn ở phòng anh chơi đấy.
Không để ý thái độ chúng nó thế nào, té luôn. Lúc này tao cần thời gian và không gian để suy nghĩ, để có hướng đi hợp tình hợp lý nhất. Công ty hiện tại từ khi Hóa Đơn đi, cái động lực đi làm của tao giảm đi 1 nửa, phần vì hụt hẫng của tình yêu, phần vì lúc có Hóa Đơn không khí văn phòng vui tươi lắm, em như kiểu đầu tàu cho mấy trò đùa, ăn chơi… Lâu lắm không ăn cơm bụi, lang thang ra thấy đã mở quán rồi.
Nghĩ trong đầu đi ăn tầm này dễ đụng em phong thủy lắm, y như rằng, mà mượn đàn của em từ ngày nào chưa trả. Thấy tao em cười tươi lắm bảo chúc mừng năm mới. Vâng, chúc mừng. Hỏi thăm vớ vẩn rồi thì bảo em qua nhà anh anh gửi trả đàn, mượn lâu quá rồi. Bé cười hihi bảo anh cứ dùng đi, vẫn theo tao về. Bé kêu anh hát vài bài cho em đỡ ghiền, chiều lòng em tao bật mấy sợi bông ca Ngày xưa mỗi lần em buông tiếng anh, thì anh tay phím nắn nón cung đàn… Nghe xong em phong thủy khen tấm tắc mãi không thôi.
Em bảo tao dạy em vài bài đơn giản được không, tao chỉ trò hướng dẫn mấy cái linh tinh rồi đưa em đàn bảo làm thử, con bé cầm ngượng nghịu cứng nhắc, tao phải cầm tay chỉ trỏ. Bàn tay nhỏ nhắn, trắng trẻo, mềm mại. Tao tranh thủ sờ sờ tay vài chỗ, đoán ngay con bé này chắc cũng không phải làm lụng vất vả gì, không thấy chỗ nào thô ráp hay bị chai, mềm lắm.
Con bé có vẻ hơi ngại ngại nhưng đây là tao đang dạy đàn, với lại tao cũng không có ý định dâm dục gì ở đây. Bấm vài dây thì em kêu đau tay lắm, tao bảo phải bấm nhiều khi đầu ngón tay rộp da lên, rồi sẽ hết, rồi quen thì từ sau không bị nữa… Tưng tưng mấy hồi thì em kêu về, bảo anh kê thêm cái mô hình thuyền buồm vào giá cây là không hợp phong thủy, tao hỏi thế là thế nào thì nó bảo để thế kia là thuyền mắc cạn hoặc thuyền bị neo.
Mà thuyền không được ra biển thì còn gì là thuyền nữa, chỉ là mấy ván gỗ không hơn. Tao hỏi thế kê ở đâu cho hợp. Nó nói cho vào trong phòng tắm mà ngắm, hihi ra về. Đéo biết thật hay đùa. Tao ngẫm nghĩ nó nói cũng có lý, không biết Em Vợ Sếp có biết về phong thủy không mà đặt thuyền chỗ kia, là nó đặt chứ không phải tao đặt. Định cho tao mắc cạn vào sóng tình của nó chăng?
Tao nằm 1 mình ngẫm nghĩ mình đi làm vì cái gì, vì niềm vui hay vì mưu sinh, vì đam mê nghề nghiệp hay vì cơm áo gạo tiền… Đắn đo, cân nhắc rồi cũng tìm ra phương án. Quyết định là thế đi. Vừa nghĩ xong thì có điện thoại, Hà Đông gọi bảo honey ơi em đang qua rồi nhé, nhà anh ở chỗ nào, em đang ở Mỹ Đình rồi. Giờ là 7h52. Tao bảo cho em 5 phút nữa, nói địa chỉ sơ sơ rồi bảo em đến muộn anh nhốt em vào phòng anh chơi đấy.
Đầu kia cúp máy luôn. Tao nghĩ con ranh này thích đùa bố à. Ra cửa châm điếu thuốc, nhìn lên tầng trên không biết chồng mụ kính cận đi chưa, thấy cửa khép, đèn sáng. Hút chưa hết điếu thuốc thì Hà Đông gọi điện bảo đang đứng ở cửa ồi nhé, muộn 2 phút không tính. Tao đéo tin bảo thế nhìn thấy quán tạp hóa chưa, nó đọc vanh vách cửa hàng tạp hóa xxx địa chỉ số x y z. Đéo mẹ nó đến thật à…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Kỹ sư tự truyện |
Tác giả | Tại Hạ |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ với hàng xóm, Làm tình với đồng nghiệp, Tâm sự bạn đọc, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện sex có thật, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex ở nhà trọ, Truyện sex sinh viên, Truyện teen |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 16/09/2020 06:39 (GMT+7) |