Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 1 » Phần 45

Lâm Vãn Vinh - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 45

Hắn bước khỏi cánh cửa, chỉ nhìn thấy trong sân hơn chục nha đầu, đều trẻ đẹp thanh tú, tuy không được mĩ miều, nhưng đều rất trẻ. Bọn họ đang bận rộn trong vườn hoa, không ngừng hái hoa.

Hái hoa trước rồi hái chàng đẹp trai sau, đôi mắt Lâm Vãn Vinh chớp chớp thích thú, những tiểu nữ này cũng chẳng phải hạng tầm thường, mà có vẻ như là cực phẩm trong số tầm thường

– Các tỉ tỉ ở đây làm gì vậy?

Lâm Vãn Vinh đứng ở cổng tươi cười hỏi lớn

Mấy nha hoàn ngẩng đầu nhìn thấy Lâm Vãn Vinh, cùng một lúc kinh hãi kêu lên.

– Ồ, chàng ta thật giống gia đinh tài ba đó.

Một nha đầu ngạc nhiên thốt ra, vài nha đầu túm tụm vào nhau bắt đầu bàn tán cười khúc khích, tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên trên thân Lâm Vãn Vinh, nhìn hắn khắp từ đầu tới chân.

Một cô gái thì có lẽ vẫn còn ngượng ngùng nhút nhát, nhưng mười cô gái thì mạnh bạo hơn vạn lần không sợ cả trời, dù sao thì mọi người cũng không ai cười ai, vậy thì yên tâm mà nhìn rồi.

– Chàng có phải là Lâm Tam không?

Một nha đầu nhỏ bé mảnh khảnh cất tiếng hỏi, đây là một cô gái quan tâm thật sự, ngay cả tên của hắn cũng đã nghe ngóng biết được.

– Chính là tại hạ đây. Không biết vị tỷ tỷ này có gì dặn dò.

Lâm Vãn Vinh cười nói. Cũng chỉ là chục cô gái thôi, sợ quái gì, cùng lắm thì cởi hết quần áo cho các nàng ấy… hái thui.

Tiểu nha đầu đôi má ửng hổng đáp:

– Lâm Tam, hôm nay chàng đã thật sự bước vào từ cửa chính ư?

Câu hỏi này bây giờ tất cả nha hoàn và gia đinh trong viện đều đang thảo luận, vài tiểu nha đầu cũng tự nhiên rất hiếu kỳ, ánh mắt đều đổ dồn lên hắn.

Lâm Vãn Vinh gật đầu đáp:

– Đúng vậy

Một nha hoàn khác nói với vẻ ngạc nhiên:

– Theo như ta biết thì mỗi một gia đinh khi bước vào cửa đều là từ cửa ngách, lẽ nào chàng không sợ Vương quản gia ư?

Lâm Vãn Vinh nghĩ một lát rồi cười nói:

– Mỗi một người đều có tôn nghiêm, mỗi một người đều có quyền được tôn trọng, tôn nghiêm, đôi khi còn quan trọng hơn cả tính mạng

Một vài nha hoàn có vẻ mơ hồ, trong suy nghĩ lý giải của họ thì đã làm người hầu thì ngay cả tính mạng của mình cũng phải giao cho chủ nhân, chứ lấy đâu ra tôn nghiêm gì chứ?

Lâm Vãn Vinh cũng cảm thấy tư tưởng này của mình vượt trước thời đại so với bọn họ, liền dừng lại không tranh luận với bọn họ những chuyện này nữa, cười nói rằng:

– Đúng rồi, các tỷ tỷ còn chưa nói cho ta biết tới nơi này làm chi vậy? Có phải là muốn tìm Phúc bá không?

Một vài nha hoàn tuy không hiểu lời hắn nói cho lắm, nhưng trong lòng vẫn vô cùng ngưỡng mộ nể phục, rốt cuộc thì có thể đối phó được với bọn Vương quản gia, cả khu Tiêu gia rộng lớn này chẳng tìm ra mấy ai như vậy đâu.

– Tam ca, chúng ta không phải tới để tìm Phúc bá, chúng ta muốn hái vài bông hoa ở trong khu vườn này, chàng đừng nói cho Phúc bá biết được không?

Một nha đầu khác bạo dạn hơn một chút, thần tượng Lâm Vãn Vinh một cách mù quáng, bất giác gọi Tam ca, vẻ mặt đầy xấu hổ ngượng ngùng.

– Có phải là hái hoa trước rồi hái chàng đẹp trai sau không?

Lâm Vãn Vinh trêu đùa cười hỏi.

Các nha đầu hét lên kinh ngạc, ai nấy cũng đều đỏ hết mặt, biết được những lời nói kia bị hắn ta nghe thấy, trong lòng tự nhiên xấu hổ dị thường. Bất quá, bọn họ người đông thế mạnh, không ai sợ bị chê cười cả, nên cười khúc khích, một nha hoàn mạnh bạo nói:

– Tam ca, chàng xấu quá, không để ý chàng nữa. Chúng ta đi hái hoa thôi các tỉ muội.

Các nha hoàn cười hì hì, bỏ mặc Lâm Vãn Vinh, bắt đầu hái hoa.

– Tam ca, chàng nhìn ta cài bông hoa mẫu đơn này lên có đẹp không…?

– Tam ca, chàng nhìn bó hoa cúc này có hợp với bộ xiêm y của ta không…?

– Tam ca, vóc dáng của ta có phải rất giống với vẻ đẹp chín chắn của đoá thược dược này không… ?

Những lời oanh thanh yến ngữ cứ vờn quanh tai Lâm Vãn Vinh, những nha hoàn này cùng nhau nói, có vẻ như gan lớn hơn nãy nhiều, ai nấy cũng đều gọi Tam ca một cách thân mật, mà chỉ một khắc trước thôi vẫn chưa hề quen hắn.

Không ngờ rằng những nha hoàn này lại nhiệt tình thân thiết như vậy, Lâm Vãn Vinh có chút cảm giác được yêu mà sợ. Tuy không xinh đẹp mĩ miều, nhưng đây đều là những cô gái đầy sức sống tuổi thanh xuân, giống như những con bướm hoa, cứ không ngừng bay lượn nhảy múa trước mặt Lâm Vãn Vinh. Oanh oanh yến yến, những lời nói như rót mật của các nàng khiến Lâm Vãn Vinh người trong vườn hoa mà có cảm giác mất hết phương hướng.

Tuy nhiên, cảm giác sau đó rất nhanh chuyển sang đau khổ, các nha hoàn rất thích Lâm Vãn Vinh, không ngừng lôi kéo hắn lại hỏi đông hỏi tây, quê hắn ở đâu, nhà còn có ai khác nữa không, năm nay bao tuổi, đã kết hôn chưa, tiểu thư đầu tiên mà hắn thích là con nhà nào. Ai ai cũng láu cá đanh đá, khiến cho Lâm Vãn Vinh không thể ứng phó kịp bọn họ.

Không phải là ta không hiểu, thế giới này biến đổi rất nhanh, Lâm Vãn Vinh bị vài nghìn con vịt vây xung quanh quả là đau khổ mà khó nói ra lời, đây chẳng phải là hưởng thụ, rõ ràng là sống chịu tội mắng chửi, sớm biết thế này thì có đánh chết ta cũng không ra ngoài.

– Tam ca, thật sự là chàng trước kia chưa từng thích tiểu thư nhà nào sao?

Một nha đầu với đôi mắt tinh nghịch đang đứng cạnh Lâm Vãn Vinh, đang cố tìm hiểu ẩn tình tâm tư của hắn.

– Chưa, chưa hề, từ trước tới nay ta chưa thích “tiểu thư” nào.

Lâm Vãn Vinh nói với giọng nghiêm túc. Ở quê của hắn thì làm ý của hai chữ “tiểu thư”, người người đều rõ, Lâm Vãn Vinh tự nhiên không thích “tiểu thư” rồi.

Không thích tiểu thư, vậy chẳng phải là thích nha hoàn ư? Người nói thì không nghĩ gì, người nghe lại suy diễn ra nhiều điều, một vài nha hoàn tỉ tỉ đã hiểu nhầm ý của hắn, khuôn mặt nhanh chóng đỏ ửng lên xấu hổ. Tên Lâm Tam này tuấn tú, hay đùa vui với mọi người, nếu như không phải do thân phận thấp hèn thì cũng có thể gọi là nhân vật phong lưu. Nha hoàn mặt ai nấy đều ửng hồng, đều không ai dám nhìn hắn nữa.

Lâm Vãn Vinh vẫn không biết những lời nói của mình đã gây nên sóng to gió lớn, thấy những nha hoàn này đều yên lặng mà cúi đầu xuống, đang định cất lời thì bỗng loáng thoáng nghe tiếng kêu từ xa vang tới.

– Tiếng gì vậy?

Lâm Vãn Vinh thính lực vô cùng tốt, hắn nghe thấy rõ mồn một, âm thanh đó không hề lạ lẫm, nghe như tiếng chó sủa. Tiêu gia này đều là nhà của đàn bà con gái, nơi này có người nuôi chó sao? Lâm Vãn Vinh trong lòng nghi ngờ, còn cho rằng là mình đã nghe nhầm.

– Cái gì, âm thanh gì cơ?

Nha hoàn có đôi mắt to vừa ngắm nét âu tư trên khuôn mặt Lâm Vãn Vinh vội vàng hỏi, đôi má vẫn còn đỏ ửng như hai trái đào

Âm thanh đó ngày càng vang tới gần hơn, Lâm Vãn Vinh đã hoàn toàn có thể khẳng định rằng đây chính là tiếng chó sủa, mà dường như nó đang hướng về phía này vậy. Tiêu trạch nhà cửa rộng lớn, nuôi vài con chó canh nhà cũng không hề khiến người ta lấy làm lạ, Lâm Vãn Vinh giải thích nỗi nghi ngờ trong lòng như vậy.

Cùng với âm thanh của tiếng chó sủa đang ngày càng gần hơn, một vài nha hoàn cũng đã nghe thấy, thần sắc của bọn họ đều thay đổi:

– Không hay rồi.

Những nha hoàn này hét lên kinh sợ như thể đã gặp ma vậy:

– Tam ca, chạy mau, chạy mau thôi, còn không chạy là không kịp nữa đâu.

Lâm Vãn Vinh sửng sốt, tiếng chó sủa này lại đáng sợ như vậy sao, tại sao những nha đầu này sợ tới mức sắc mặt tái mét thế kia? hắn không cho rằng vậy cười nói:

– Không sao, không sao, ta không sợ.

Mấy nha hoàn mặt mày biến sắc, nhìn Lâm Vãn Vinh với ánh mắt lo lắng, ngay cả hoa đã hái cũng không cần nữa, thuận tay ném xuống đất, sau đó chạy như bay đi.

Bọn nha hoàn vừa đi cả thế giới này như thể yên tĩnh đi rất nhiều, tai của Lâm Vãn Vinh cuối cùng cũng nhàn rỗi. Hắn huýt sáo vài tiếng dài, rồi lắc đầu bất đắc dĩ, đẹp trai tuấn tú cũng thật là phiền phức quá đi, hắn thầm thích thú nghĩ ngợi.

Tiếng chó sủa ngày càng lớn dần lên, ngày càng gần hơn, cứ như thể đang chạy xông tới vườn hoa này không bằng. Ý, đây chẳng phải là địa bàn của Phúc bá sao, ai dám vào đây thả chó chứ, thật sự là chán sống rồi

– Con súc sinh nhà nào vậy, còn không mau cút đi.

Lâm Vãn Vinh đứng dậy, quát mắng thật to.

Chỉ xoay người lại một cái hắn liền giật cả mình, đây có phải là chó đâu, trông nó giống cứ như con chó sói vậy. Một con chó sói to có đôi chân cao bằng nửa con người, đôi mắt xanh lè chớp chớp, đang nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt nó vô cùng hung hãn, là điều mà ai cũng có thể thấy được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/04/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hướng Nhật – Quyển 5
Không thể nói hết bao nhiêu kinh ngạc khi Hướng Nhật nhanh chóng bay trở về nhà, hắn vừa mới rơi xuống sân thượng bất chợt một âm thanh vang lên: Đã trở về rồi. Hướng Nhật thân thể nhất thời có chút ngưng lại, nhìn về hướng phát ra âm thanh. Từ trong bóng tối, Phạm Thải Hồng chầm chậm...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Miêu Nghị – Quyển 33
Miêu Nghị trong lòng có chút bốc hỏa, nhưng trước mắt binh mã đều nghe lệnh Lệnh Hồ Đấu Trọng, vẫn chưa nắm ở trong tay hắn, hắn bốc hỏa cũng vô dụng, không thể không chịu nhịn nhàn nhạt hỏi: Nguyện ý nghe cao kiến! Lệnh Hồ Đấu Trọng hỏi ngược lại: Đại đô đốc, giết những người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hàn Lập – Quyển 8
Ngày đó sau trận chiến Hoàng Long Sơn, dưới sự cầm đầu của tam Đại Thần sư, đại quân pháp sĩ chỉ mất hơn nửa tháng đã xuất kỳ bất ý tiến vào Điền Thiên Thành. Cửu Quốc Minh trở tay không kịp nên đành phải tự mình nghênh địch. Cũng may Đại trưởng lão trong Minh đồng thời là một...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân