Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 1 » Phần 58

Lâm Vãn Vinh - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 58

Hai người lại bắt đầu hàn huyên vài câu, vị nhị tiểu thư này dường như đã mở lời trước, một lát sau hỏi quê quán của hắn, một lát lại hỏi hắn đã theo học ở trường nào, lại cả chuyện tại sao hắn lại tới Tiêu gia làm gia đinh nữa.

Lâm Vãn Vinh khóc cười không xong, tuy Tiêu Ngọc Sương này tuổi còn nhỏ, nhưng lại thông minh nghịch ngợm, bất kể câu hỏi kì quái như thế nào cũng có thể nghĩ ra để hỏi được, không biết chuyện ở đâu mà nhiều như vậy.

Nói chuyện một lúc, thấy sức khoẻ của nàng đã đỡ hơn nhiều, đã có thể đứng dậy đi lại nhẹ nhàng rồi, Lâm Vãn Vinh trong lòng chắc bẩm, liền mặc cho Tiêu Ngọc Sương có níu giữ như thế nào cũng cáo từ chạy trốn cho nhanh. Thực sự hắn đã không thể chịu đựng được những câu hỏi trên trời dưới đất đủ thể loại của tiểu nha đầu này nữa rồi, biết như vậy thì thà hắn đánh nhau với Trấn Viễn tướng quân một trận còn hơn.

Quay trở lại nơi ở của mình, hắn không nhìn thấy bóng dáng Phúc bá đâu cả, với ông lão đã bán rẻ mình cho Tiêu Ngọc Sương này khiến Lâm Vãn Vinh trong lòng vô cùng tức giận. Hơn nữa hễ nghĩ tới những gì đã trải qua cùng với Tiêu nhị tiểu thư ngày hôm nay, cũng thật sự là một kì tích, thần công đánh vào mông lại có thể thuần phục được tiểu nha đầu đó. Lâm Vãn Vinh không thể không cảm thán, không ngờ vận may của mình lại tuyệt như vậy.

Buổi sáng ngày hôm sau, Lâm Vãn Vinh vừa tới thư phòng thì lại thấy trong tay biểu thiếu gia cầm một bức tranh chữ nói:

– Tiểu tử này giỏi thật, hoá ra là nhà ngươi thâm tàng bất lộ.

Lâm Vãn Vinh không biết hắn ta có ý gì, liền cười nói:

– Nhưng không biết thiếu gia muốn hỏi chuyện gì?

Biểu thiếu gia đưa bức tranh chữ trong tay cho Lâm Vãn Vinh nói:

– Ngươi hãy tự đi xem đi.

Đây là một bức tranh giấy lớn, màu mực thấm qua giấy lan ra chung quanh đằng sau, nét bút đều đặn rõ ràng. Bút tích trên giấy ngay ngắn thanh tú, nếu như so sánh với Đổng Xảo Xảo thì cũng có phần nhỉnh hơn, hễ nhìn là biết đấy là nét bút của nữ nhi, nội dung bức tranh chính là bài thơ mà Lâm Vãn Vinh ngâm tối qua.

Bài thơ này chỉ có Lâm Vãn Vinh và Tiêu Ngọc Sương hai người biết mà thôi, không cần nói nữa, chắc chắn là do Tiêu nhị tiểu thư viết. Không ngờ rằng nha đầu này tuy ngoan cố cổ quái, tuổi lại nhỏ, mà nét bút lại đẹp như vậy, trước đây quả là đã xem thường nàng ta rồi.

– Đây là bức tranh hôm nay biểu muội viết tặng ta đó, nàng nói đây là do ngươi sáng tác, Lâm Tam, ta lại không hề phát hiện ra, nhà ngươi còn có tài năng này nữa, quả là ta đã coi thường nhà ngươi quá rồi.

Biểu thiếu gia nói với giọng hầm hừ, bài thơ này hắn đã đọc qua mấy lần rồi, không ngờ rằng một kẻ hầu người hạ lại có thể có tài năng như vậy, làm sao có thể không khiên hắn tức giận chứ. Hắn tự biết chuyện nhà mình, muốn hắn có tài hoa này e rằng chỉ có đầu thai khiếp sau làm người lại thì mới có thể.

Tây Tịch tiên sinh nhìn thật kĩ Lâm Vãn Vinh rồi nói với giọng cung kính:

– Hoá ra tiên sinh dấu nhiều tài không tỏ ra ngoài như vậy, đệ tử xin thụ giáo.

Lâm Vãn Vinh vội vàng nói:

– Làm sao có thể nói vậy được, vãn sinh chỉ là ngẫu nhiên mà làm ra nó thôi, chứ đâu có đại lễ được bằng tiên sinh đây.

Vị Tây tịch tiên sinh này quả là người thật thà, thấy học vẫn người khác hơn mình liền hạ tiết, cũng không cần biết tới danh tiếng học vấn của họ ra sao.

Vốn hắn chỉ muốn đùa tiểu nha đầu kia một chút thôi, ai biết rằng tiểu nha đầu đó lại không kín tiếng, khiến cho Lâm Vãn Vinh nổi trội, trong lòng Lâm Vãn Vinh không được vui lắm. ‘Phẫn trư cật lão hổ’, đây mới thú vị, tiểu nha đầu này rõ ràng là cố ý làm khó dễ cho ta.

Cự tuyệt lời thỉnh mời học vấn mạnh liệt của Tây tịch tiên sinh, trong lòng Lâm Vãn Vinh cũng tức giận vô cùng, nha đầu Tiêu Ngọc Sương đó chẳng phải chơi xỏ mình sao, rõ ràng biết mình không có hứng thú với thơ văn, lại còn tuyên truyền loạn lên, lẽ nào hôm qua đánh vào mông ả vẫn còn chưa đủ sao.

Thấy biểu thiếu gia bộ dạng không vui chút nào, Lâm Vãn Vinh liền vội vàng nói thấp giọng xuống:

– Thiếu gia, không cần lo lắng, thật ra bài thơ này là… do ta sao chép lại thôi.

Biểu thiếu gia mắt bỗng sáng rực lên:

– Thật vậy ư?

Lâm Vãn Vinh gật đầu giọng trịnh trọng nói:

– Đương nhiên rồi. Người thử nghĩ xem, thiếu gia anh minh thần vũ như vậy còn không làm được thơ hay thì một kẻ hầu người hạ làm gia đinh như ta làm sao có thể làm được chứ?

Biểu thiếu gia gật đầu nói:

– Quả đúng là như thế.

Dường như còn nghĩ ra điều gì đó nữa liền nói:

– Lâm Tam, bài thơ này nhà ngươi chép ở đâu ra vậy, có văn tập không?

Biểu thiếu gia này mắt tròn xoe nhìn, Lâm Vãn Vinh liền biết hắn đang nghĩ ra trò xấu xa gì, không cần nói chắc chắn là có ý sao chép, đệ tử phú gia như hắn học hành chính thức thì không, nhưng những trò gian lận lại không ít.

Lâm Vãn Vinh chớp mắt nhìn nói:

– Đây đều là những tác phẩm do tài tử ở quê ta làm ra, ở đây có lẽ là chưa hề nghe qua, văn tập thì không hề có.

Thấy Biểu thiếu gia khuôn mặt thất vọng tràn trề, Lâm Vãn Vinh chuyển ngay giọng điệu khác nói:

– Có điều, ta lại nhớ được hầu như gần hết

Biểu thiếu gia từ thất vọng liền chuyển thành vui vẻ nói:

– Lâm Tam, thật sự nhà ngươi nhớ được sao?

Lâm Vãn Vinh nói:

– Nhớ được không nhiều, nhưng cũng đủ để thiếu gia người dùng. Thiếu gia, người hãy yên tâm, có ta ở đây, đảm bảo là hai vị tỷ tỷ sẽ phải nhìn người bằng con mắt khác.

Câu này đã nói trúng được ý đồ của Biểu thiếu gia, Biểu thiếu gia trong lòng cảm kích vô cùng không diễn tả được bằng lời nữa.

Lâm Vãn Vinh lại nói nhè nhẹ mấy câu, Biểu thiếu gia khuôn mặt vui mừng khôn xiết, đọc đi đọc lại bài thơ, mất bao nhiêu thời gian mới thuộc được cả bài, liền vội vàng kéo lấy tay của Lâm Vãn Vinh, hắn trở thành người có công không nhỏ.

Hai người đang nói chuyện thì lại thấy Tiêu nhị tiểu thư mặt mày hớn hở tươi cười, đẩy cánh cửa bước vào, thi lễ với tiên sinh:

– Chào tiên sinh.

Lâm Vãn Vinh thấy nàng ta bước đi có vẻ khó khăn, biết nàng tối qua vẫn chưa được khoẻ hẳn, trong lòng nghĩ, hôm nay còn phải dạy dỗ lại nàng ta một lần nữa, để tránh nàng lại tiết lộ bí mật của ta.

Tây tịch tiên sinh vội vàng hoàn lễ, Tiêu Ngọc Sương quay đầu lại, liếc Lâm Vãn Vinh một cái, lại bất giác sờ vào cánh tay, hiển nhiên là hậu quả của hắn hôm qua đã thô bạo.

Trong lòng Lâm Vãn Vinh thầm cười, để cho tiểu nha đầu ngươi giở trò ma quỷ, hắn giả vờ cung kính hành lễ Tiêu Ngọc Sương:

– Chào nhị tiểu thư.

Tiêu Ngọc Sương hừ nhẹ trong mũi một cái, bỉu môi nhìn hắn một cái, trên mặt có chút ngượng ngùng, nhưng lại không nói gì với hắn cả, trực tiếp nói với Quách vô thường:

– Quách ca ca, hôm nay người tới sớm quá nhỉ?

Biểu thiếu gia thấy Nhị tiểu thư chủ động nói chuyện với mình, liền vội vàng hân hoan nói:

– Nhị biểu muội, ta luôn ở đây đợi ngươi mà.

– Người đợi ta có chuyện gì vậy?

Biểu thiếu gia nói:

– Ngày hôm qua ta đặc biệt làm một bài thơ tặng biểu muội, hôm nay ta muốn tặng cho biểu muội đó.

Lời này hắn vừa nói ra không chỉ là nhị tiểu thư, ngay cả Tây Tịch tiên sinh cũng có chút ngạc nhiên, Biểu thiếu gia này làm gì cũng được, có điều là không biết làm thơ thôi.

Nhị tiểu thư bịt miệng cười nói rằng:

– Đừng có là cái gì quan quan sư cưu nữa nhá?

Biểu thiếu gia cười híp mắt nói:

– Biểu muội nói gì thế, hôm qua ta chỉ đùa với biểu muội thôi mà. Thật ra, ta sớm đã lời muốn nói rồi.

Biểu thiếu gia bước nhẹ vài bước, ngọc phiến nhẹ lay người, làm bộ làm tịch ngâm thơ:

– Ngọc lâu thiên bán khởi sanh ca, phong tống cung tần tiếu ngữ hòa.
– Nguyệt điện ảnh khai văn dạ lậu, thủy tinh liêm quyển cận thu hà.

Nhị tiểu thư và Tây Tịch tiên sinh đều có chút ngây người ra, rõ ràng là không thể nghĩ ra được bài thơ hay như vậy lại do Biểu thiếu gia đọc ra, phải hiểu là hôm qua hắn mù tịt không biết gì cả, mà hôm nay lại có tài hoa như vậy là sao?

Tiêu Ngọc Sương tuy tuổi còn nhỏ, nhưng lại có suy nghĩ lanh lợi, nghĩ tới biểu hiện xuất thần của Lâm Vãn Vinh ngày hôm qua liền không nhịn được quay sang nhìn tên ác đinh, chỉ thấy Lâm Vãn Vinh nhè nhẹ lắc đầu, trầm ngâm theo, dường như hắn cũng đang chìm đắm trong những câu thơ hay của thiếu gia.

Bài thơ này là do biểu ca sáng tác sao? Trong lòng Tiêu Ngọc Sương tuy có một câu hỏi rất lớn, chỉ là thần sắc Lâm Vãn Vinh như thường, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thấy được điều gì.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/04/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 28
Trường Hồng âm dương quái khí đến một câu: Chỉ lo cho chính mình nhất thời thống khoái, cãi lời quân lệnh, người như thế giữ lại hậu hoạn vô cùng, bằng không trực tiếp chém ra ngoài. Chém tốt. Ừm, thưởng phạt phân minh thôi. A di đà phạt, lấy chính quân kỷ! Bốn vị khác đã ở một bên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 15
Sưu Sưu. Tất cả người của Bắc Cung gia tộc lại lần nữa nhảy lên lưng Thiên Mộc Độc Long. Ngao. Một tiếng thú minh vang vọng trong không trung. Chúng thú xoay người bay vút về phía chân trời để lại hình ảnh Lục Vô Song vẫy tay cáo biệt mọi người. Đám Thiên Mộc Độc Long nhanh chóng hóa thành...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đường Môn – Quyển 1
Đứa bé trai quần áo đơn giản, bộ dáng nhìn qua mười hai, mười ba tuổi, thân cao khoảng một thước bảy, mặc một bộ trang phục màu lam nhạt, rất lanh lợi. Bên hông quấn quanh một cái đai lưng có hai mươi bốn khỏa ngọc thạch, tóc dài màu đen miễn cưỡng buông xuống bả vai, tướng mạo tuy không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân