Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 5 » Phần 27

Lâm Vãn Vinh - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 27

– Lâm Tam, chúng ta đi đâu đây?
Nhị tiểu thử ngồi trên xe ngựa, dựa vào người Lâm Vãn Vinh, tò mò hỏi.

– Tới một nơi hay lắm, nàng nhất định sẽ thích.
Lâm Vãn Vinh cười ha hả:
– Hôm nay nàng gạt phu nhân với Đại tiểu thư trốn đến đây, mấy người đó chắc chắn lúc này sẽ lo lắng không yên. Sau khi ta đưa này đến chỗ kia sẽ đưa trở về nhà ngay, có được hay không?

Nhị tiểu thư “vâng” một tiếng, nói:
– Vậy, còn chàng, sao không trở về?

– Ta chỉ du ngoạn bên ngoài dăm ba ngày thôi. Ngày tháng trước kia quá mệt mỏi, nhân tiện lúc này nghỉ ngơi. Đằng nào qua năm chúng ta sẽ cùng nhau tiến kinh.
Lâm Vãn Vinh đáp, quan hệ của hắn và Đại tiểu thư bây giờ khá mập mờ, lại có chút hồ đồ, trở về bây giờ sẽ là mọt vấn đề khó khăn.

Nhị tiểu thư nhu thuận ‘ừm’ một tiếng, ỷ ôi trong lòng hắn:
– Thiếp nghe lời chàng. Vậy sau khi đến nơi kia thì chàng hộ tống thiếp trở về nghe. Nhưng mà, chàng mỗi ngày đều phải đến thăm thiếp, thiếp còn nhiều vấn đề muốn hỏi chàng. Nếu chàng không chịu ở bên thiếp thì… thiếp sẽ… thiếp sẽ mỗi ngày chửi mắng chàng cho đến khi chàng chàng chịu đến thăm thiếp thì thôi…

Lâm Vãn Vinh bật cười: ‘ Nha đầu thật sự uy hiếp ‘kinh người’ a!’

Nhị tiểu thư hừ một tiếng, nhéo vào ngực hắn một cái, liếc mắt nhìn hắn với vẻ hoan hỉ lẫn chút thẹn thùng, ngẩn khuôn mặt nhỏ nhắn lên say đắm nhìn Lâm Vãn Vinh với một ánh mắt mê người, thì thầm:
– Chàng là đồ xấu xa, bỏ nhà đi lâu như vậy, mà chỉ gửi có một bức thư về nhà, mà cũng chỉ có vài ba chữ, trên cái thứ giấy bỏ đi không dùng được, thật là tức chết mà!

“Cuộn giấy đó không dùng được ư? Ta đâu có tiết kiệm đến như vậy?” Lâm Vãn Vinh lấy làm kì quái, cầm lấy mảnh giấy trên tay Ngọc Sương xem xét, chỉ thấy trên đó có mấy chữ như phượng múa rồng bay: “Nhị tiểu thư, ta nhớ nàng!”

Ngày đó tới Phong huyện, nhận được phong thư của Đại tiểu thư, hắn trong đêm viết ngay một bức thư hồi âm, nhờ người của Từ Vị chuyển về lập tức. Hắn dĩ nhiên còn nhớ chắc chắn rằng bức thứ đó rõ ràng có ba câu, nêu rõ tên của ba người, chẳng hiểu như thế nào chỉ có một câu tới tay Nhị tiểu thư?

– Nhị tiểu thư, ai gửi mấy chữ này cho nàng?
Lâm Vãn Vinh lấy làm kỳ quái hỏi.

– Đương nhiên là do tỷ tỷ đưa cho thiếp. Tỷ ấy nói là chàng gửi thư cho thiếp làm thiếp mừng muốn chết, ai dè chỉ có vài chữ thôi. Chàng đúng là kẻ độc ác mà!

Mặt Nhị tiểu thư đỏ hồng, giữ chặt mảnh giấy nhỏ ấy trước ngực, dựa vào lòng hắn, nũng nịu nói:
– Chỉ có mấy chữ này đây mà làm thiếp ngày nào cũng nằm mơ tới chàng, đáng ghét!

Lâm Vãn Vinh đã hiểu rõ ra, dĩ nhiên là Đại tiểu thư thấy lời lẽ trong bức thư không hay ho, nên cắt bức thư thành ba mảnh chia cho từng người, chỉ khổ là hình dạng mấy mảnh thư hơi kém một chút. Nhưng hợp lại thì cũng không khác là bao nhiêu: “Choáng, ta thật không ngờ tới điểm này, Đại tiểu thư thật quá tài mà!” Lâm Vãn Vinh hận không cười dài ba tiếng: “Đại tiểu thư thật hiểu lòng người a! Chỉ bất quá không biết Tiêu phu nhân có nhận được mảnh giấy kia không. Chẳng lẽ bị Đại tiểu thư giữ luôn? Cái đó cũng chính là tội chứng a!”

Cỗ xe ngựa đi được một chút, Lâm Vãn Vinh vén rèm lên xem, vô ý nhìn thoáng qua ra bên ngoài, thấy bên dưới chân núi nơi Tê Hà tự có ngôi miếu tranh, một hình bóng của nữ nhân ẩn ẩn hiện hiện, giống như là một nữ tu sĩ.

Nhị tiểu thư ngạc nhiên hỏi:
– Làm sao vậy?

Lâm Vãn Vinh đáp:
– Nhìn bộ ngực kia… ồ… không phải… trông thật quen mắt. Nhị tiểu thư, nàng ở đây đợi ta một chút, ta xuống xem xét rồi sẽ lập tức quay về.
Tiêu Ngọc Sương nhẹ nhàng gật đầu.

Lâm Vãn Vinh nhảy xuống xe ngựa, tiến tới ngôi mái tranh đơn sơ kia, đi một vòng, liền thấy một cô gái trong chiếc áo lam nhạt, mái tóc vấn cao thanh tú, đội một chiếc mũ ni cô nho nhỏ, như là một nữ cư sĩ

Lâm Vãn Vinh vừa nhìn thấy khuôn mặt của cô gái này liền kinh hãi, khẽ thốt lên:
– Đào tiểu thư, có phải nàng không?

Đào tiểu thư vừa nhìn thấy hắn, buộc miệng khẽ ‘a’ một tiếng, mặt liền đỏ bừng, tay đánh rơi quyển kinh xuống đất, lập tức đứng lên, hân hoan nói:
– Lâm Tam… Lâm thí chủ, sao lại là người?

Thấy nữ nhân âu sầu trước mắt, Lâm Vãn Vinh không thể ngờ được lại tương ngộ nàng tại nơi này. Thân hình đầy đặn mỹ miều của nàng vẫn khuất sau lớp áo bào dài rộng thùng thình, nhưng vẫn không che hết vẽ đẹp vô ngần kia. Nhớ tới tính cách mạnh mẽ xưa kia của cô gái này, Lâm Vãn Vinh chìm trong nghi hoặc:
– Đào tiểu thư, sao nàng lại tới nơi này? Mà ở đây làm gì?

Đào Uyển Doanh nhẹ nhàng ừm một tiếng, bình tĩnh nghiêm trang nói:
– Ta đã ở đây nhiều ngày rồi, đang chờ cắt tóc quy y.

“Cắt tóc quy y? Nhà đầu này như một đóa hoa rực rỡ như thế kia sao lại muốn xuất gia cửa phật, chẳng lẽ là do gây sự với Hầu công tử?”

Hắn vội vàng khuyên giải:
– Đào tiểu thư, nàng đang trong tuổi hoa tươi đẹp, sao lại nghĩ tới chuyện xuất gia? Có phải lại cãi nhau với Hậu công tử không? Ài, các người còn trẻ tuổi, gây gỗ là chuyện thường thôi, không nên cố chấp quá sẽ làm hối hận cả đời đó.

Đào Uyển Doanh lắc đầu nói:
– Lâm thí… Lâm Tam, đừng nói bậy bạ, ta đâu có một điểm quan hệ gì với Hầu công tử đâu.

“Không có một chút quan hệ?” Lâm Vãn Vinh hồ nghi nhìn nàng một cái, cười nói:
– Đào tiểu thư, chuyện của nàng với Hậu công tư thì mọi người đều đã biết. Lúc này Lạc tiểu thư đã thực sự cự tuyệt Hầu công tử, nàng đáng lẽ phải vui vẻ cùng hắn hợp thành một đôi mới đúng, làm sao lại một mình chạy đến nơi này tu hành thế này?

– Nói bậy…
Mi mày Đào Uyển Doanh dựng lên, trong mắt lộ ra những tia nhìn giận dữ, mờ hồ thấy được hình ảnh của cô gái ngang bướng trước kia:
– Ta tuy có chút kính phục Hầu công tử, nhưng không phải tới mức như ngươi tưởng đâu. Đã trải qua biết bao chuyện, ta với hắn không thể thành đôi được, ngươi ngàn vạn lần không được ngộ nhận mới phải chứ.

Thấy giọng điệu của Đào Uyển Doanh quyết liệt, không giống như giả dối, Lâm Vãn Vinh đành nói:
– Được rồi, được rồi! Ta không nói nữa, mất công nàng lại tức giận rút đao chém tới nữa.

Nghe hắn nhắc lại chuyện cũ trêu chọc mình, Đào Uyển Doanh đỏ mặt:
– Lâm Tam, sao ngươi lại tới nơi này? Trong kí ức của ta thì ngươi không phải là loại thờ phật tín thần mà.

– Ta tới đây để làm một chuyện trọng yếu. Mà này Đào tiểu thư, sao nàng lại muốn xuất gia?

Đào Uyển Doanh khẽ thở dài:

– Nhà ta gần đây xẩy ra nhiều chuyện. Phụ thân bị cách chức, ca ca thì ra thế, gia cảnh loạn lạc, sớm đã mất hết phồn thịnh rồi. Ta biết đây là do ông trời trừng phạt Đào gia, vì những việc sai trái mà cha và ca ca đã làm. Vốn định cầu đại sư trong miếu quy y giúp, nhưng bọn họ từ chối vì Tê Hà tự không nhận nữ đệ tử. Ta cầu khẩn mãi nên mới cho ra đây lập một miếu tranh tu hành, hi vọng rằng phụ thân và đại ca sẽ giảm bớt tội nghiệt.

Nàng nói về chuyện phụ thân và ca ca, Lâm Vãn Vinh cũng không thoát khỏi liên hệ, nhưng mà so với chuyện ác mà bọn chúng làm thì hắn cũng chẳng áy náy gì trong lòng, gật gật đầu:

– Đào tiểu thư thực là một người con hiếu thuận. Chỉ là ta thấy nàng mặt mày thanh tú, vầng tráng sáng lạng. Chứng tỏ rằng nghiệp hồng trần còn chưa dứt, nên việc xuất gia xem chừng sẽ không đâu.

Đào Uyển Doanh phì cười:
– Ngươi không phải là đại sư mà cũng đòi xem tướng ư? Ta mà không thể xuất gia thì chính là do cái mỏ quạ đen của ngươi gây ra, sẽ không tha cho ngươi!

Lâm Vãn Vinh tuy đã tương giao với nàng vài lần nhưng kể ra cũng không phải thân thuộc lắm, bất quá chỉ thấy cô bé hạt tiêu mạnh mẽ lại bỏ cõi trần xuất gia tu hành, trong lòng cảm thấy không thanh thản nên mói đùa giỡn với nàng đôi câu. Thấy nàng trong lớp áo bào rộng thùng thình, chẳng biết nên nói cái gì nữa.

Đào Uyển Doanh buồn bã nói:
– Được rồi, còn quyên chúc ngươi độc chiếm khôi thu ở Tái thi hội nữa. Ngươi bây giờ được người người kính ngưỡng, muốn cái gì là có cái nấy rồi…

– Chỉ là đùa vui thôi, nói thật ra, ta trời sinh rất phản cảm với mấy cái tài tử danh sĩ đó.
Lâm Vãn Vinh cười nói.

Đào Uyển Doanh liếc nhìn hắn:
– Vậy ngươi thật sự sẽ thành thân với Lạc Ngưng tỷ tỷ?

– Cái này… hẳn là phải thế.
Lâm Vãn Vinh mỉm cười, thầm nghĩ: ” đã lâu rồi không gặp nha đầu Lạc Ngưng này, phải nghĩ cách gặp gỡ nàng ta mới được.”

Đào Uyển Doạnh nhẹ gập đầu:
– Ta đây trước tiên chúc các người trăm năm hòa hợp. Ngươi cũng là một kẻ rất giỏi việc thu phục lòng người, Lạc Ngừng tỷ tỷ thật sự tài mạo song toàn. Các người là một cặp đôi hoàn hảo, được ông trời tác hợp.

– Đào tiểu thư, nàng không cần phải nói ta mấy điều dễ nghe kia. Nơi này sinh hoạt cực khổ, nàng nên bỏ chút thời gian ra ngoài hoạt động, tâm tình sẽ tự nhiên tốt hơn. Ta phỏng chừng chỉ vài ngày nữa thôi, nàng sẽ không nghĩ tới việc xuất gia nữa.

Đào Uyển Doanh trừng mắt:
– Nếu ngươi còn làm dao động tâm cảnh của ta, ta mới không nghe người đó.

Lâm Vãn Vinh cười ha hả, xoay người bỏ đi, Đào Uyển Doanh bỗng ngây ngốc:
– Lâm Tam, ngươi phải đi ư… ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/04/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 9
Hạ Tưởng cũng nghe qua tin tức về việc điều chỉnh mới lại các cán bộ cấp tỉnh, nhưng vẫn chưa biết rõ danh tính cụ thể, đương nhiên cứ coi như là hắn biết đi, thì mạng lưới quan hệ ai với ai hắn cũng không rõ lắm, dù sao cấp bậc hắn chưa tới, trình tự không cao, không thể nhìn thấu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Mật thám Phong Vân
Ngô Oánh Oánh có yêu thích Lăng Phong hay không? Chắc là... không. Ngô Oánh Oánh có biệt danh “tiểu muội cạnh nhà”, vì nàng tính cách dễ gần, dễ trò chuyện. Nhưng nói cho cùng nàng vẫn là một idol. Nhiều năm sống trong hào quang, tiếp xúc với nam nhân tài hoa không một ngàn cũng tám trăm. Người...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện xuyên không
Lăng Tiếu – Quyển 26
Hắn không lo lắng Vũ Bất Phàm sẽ nuốt lời, cho nên liền tiến vào trạng thái bế quan. Một lần bế quan này hắn cũng không phải là muốn đột phá cảnh giới cao cấp Chí tôn, mà là muốn tham ngộ Đế Long Diệt Thiên quyết đệ cửu thức, cùng với nhìn xem có thể hay không ma luyện thương quyết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân