Cổ đại sư ở một bên tràn đầy tự tin nói.
Nam Cung Liệt thì híp mắt nhìn chằm chằm vào một người một thú kia!
– Nguy rồi!
Lăng Tiếu trong lòng hoảng sợ nói.
– Tới tốt, lão phu rất lâu không nhúc nhích qua thân cốt rồi, hôm nay cùng ngươi chơi đùa!
Đổng gia lão tổ lão mục lòe ra hai luồng tinh quang, tay chậm rãi dò xét đi ra, xung quanh 100m rõ ràng giống như bị hắn khống chế, một cỗ năng lượng cường hãn hướng phía Thanh Thiên Giao Long đẩy mạnh.
Một phương một thế giới, là chỉ ở trong phương viên trăm dặm vì một Tiểu Thế Giới, mà phương viên trên trăm dặm là Đại Thế Giới.
Một phương một thế giới đúng là thủ đoạn công kích mà chỉ Thiên tôn giai mới có.
Đây là Thiên tôn giai đối với linh khí cảm ngộ, đối với mình cảm ngộ, ngưng tụ thành tiểu phương thế giới đặc biệt của mình.
Ở trong tiểu phương thế giới, sẽ trở thành thế giới thuộc tính của hắn, công kích thế giới, ở trong đó hắn là chúa tể cường hãn nhất.
Đổng gia lão tổ là Thổ Lôi song thuộc tính cùng tu, mà cái Tiểu Thế Giới này ngưng tụ thành năng lượng lực công kích như có núi cao va chạm, lôi minh điện thiểm đáng sợ.
Thanh Thiên Giao Long thiên phú thần thông tái khởi, rồng ngâm trời cao, núi cao nổ nát, lôi điện biến mất.
– Tốt, không nghĩ tới tu vi của ngươi đã là lục giai đẳng cấp cao, lão phu toàn lực chơi với ngươi.
Đổng gia lão tổ tiểu phương thế giới bị phá hủy, hắn cũng không nhụt chí, sau khi đại khen một tiếng, song chưởng càng không ngừng đánh ra năng lượng công kích của Tiểu Thế Giới.
Ba tòa núi cao, mang theo xu thế dời núi lấp biển, hướng phía Thanh Thiên Giao Long đánh tới.
Lần này, Đổng gia lão tổ đem hết toàn lực, cái uy thế kia để cho Lăng Tiếu ngồi ở trên lưng Long rất là thất thố Hắn phảng phất chứng kiến 3 tòa núi cao cự đại kia hướng phía hắn nện đi qua, loại cảm giác này để cho hắn hít thở không thong, khó chịu đến cực điểm, nếu không phải lực ý chí của hắn cứng cỏi, sẽ bị dọa đến ngã xuống rồi.
– Oa!
Núi cao chưa đến, Lăng Tiếu trước tiên nhịn không được nhổ một ngụm máu tươi.
Thanh Thiên Giao Long y nguyên không sợ, ngược lại hung tính nổi lên, đuôi rồng cực lớn càng như thiên quân vạn mã đánh hướng ba tòa núi cao này.
Ầm ầm!
Giao Long sao mà khủng bố, mà ngay cả núi cao kia cũng đều bị chấn đến bay ra thật xa, không thể tổn thương nó mảy may.
Đổng gia lão tổ thừa cơ tế ra mấy đạo lôi điện như là thùng nước, hướng phía Long Bối oanh khứ.
Thanh Thiên Giao Long bị điện đến không ngừng gào rú, long thân khổng lồ kia hướng phía Đổng gia lão tổ đụng tới.
Trước người Đổng gia lão tổ hình thành núi cao cực lớn ngăn trở Thanh Thiên Giao Long công kích.
Đáng tiếc, cái núi cao kia tuy lớn, nhưng vẫn không ngăn cản được Giao Long hung hãn.
Núi cao vắt ngang, Đổng gia lão tổ bị đánh bay ra vài trăm mét.
– Tổ gia gia!
Đổng Cần Cần kêu đau một tiếng, đón lấy đối với Minh Vân Báo kêu lên.
– Nhanh đi giết Giao Long cùng dâm tặc kia!
Minh Vân Báo gầm nhẹ một tiếng, hướng Giao Long đánh giết mà đi.
Minh Vân Báo còn chưa tới, Giao Long cũng đã co lại thân thể mấy chục mét, lạnh lùng trừng mắt nó, một cỗ long uy vô thượng thể hiện ra khí vương giả.
Minh Vân Báo bị cổ long khí này chấn nhiếp đến dừng lại bộ pháp, trong miệng càng không ngừng gào thét, tựa hồ kháng cự ý chí khuất phục của mình.
– Minh Vân Báo trở về.
Đổng gia lão tổ chẳng biết lúc nào tới tại chỗ, đối với Minh Vân Báo kêu to nói.
Minh Vân Báo là tọa kỵ của Đổng gia lão tổ, không có bất kỳ kháng cự, lập tức quay đầu liền trở về bên cạnh Đổng gia lão tổ.
– Tổ gia gia ngươi không sao chớ.
Đổng Cần Cần nhìn qua lão nhân quan tâm hỏi.
Đổng gia lão tổ lau vết máu ở khóe miệng thoáng một phát nói.
– Giao Long quả nhiên đáng sợ, ta không phải đối thủ của nó.
Đổng gia lão tổ lời này rơi xuống, người xung quanh đều đối với Lăng Tiếu quăng đi ánh mắt kiêng kỵ, thần sắc cũng trở nên hết sức phức tạp, trong nội tâm tư vị tạp trần.
Vừa rồi bọn hắn vẫn còn châm chọc nhục mạ Lăng Tiếu não tàn, hôm nay đến cùng ai mới là não tàn, cái này rõ ràng rồi.
– Tiền bối ngươi không sao chớ.
Lăng Tiếu ngồi ở trên Long Bối đối với Đổng gia lão tổ hỏi.
Tuy nói Đổng gia lão tổ nhận thua, nhưng hắn cảm thấy lão nhân kia khẳng định còn có hậu chiêu, người ta cũng không muốn liều cái ngươi chết ta sống mà thôi.
Lăng Tiếu đối với Cổ đại sư có kính ý, càng không muốn thêm cường địch, tự nhiên đối với Đổng gia lão tổ khách khí vài phần.
– Không có việc gì, ta cái lão già khọm này còn cường tráng lắm.
Đổng gia lão tổ đáp.
Cổ đại sư từ bên cạnh cười nói.
– Lão gia hỏa, đây chính là oa nhi ta nói cho ngươi muốn thu làm đồ đệ, nhưng tiếc người ta chướng mắt ta!
Đổng gia lão tổ kinh ngạc thoáng một phát, đón lấy lại liếc nhìn Lăng Tiếu nói.
– Kẻ này lông mày xanh đôi mắt đẹp, thần đình no đủ, trong cương có nhu, xác thực là trẻ tuổi thiên tài khó gặp.
Cổ đại sư hắc hắc cười cười nói.
– Người ta vừa ý tự nhiên sẽ không quá kém, dừng thoáng một phát hắn hạ giọng nói.
– Ngươi cảm thấy để cho tiểu Thất đi theo hắn như thế nào.
Cổ đại sư nói lời này cũng không có truyền âm, Đổng Cần Cần ở một bên nghe được rõ ràng.
– Cổ gia gia! Ai cùng hắn cái dâm tặc này nhận thức, ngươi lại nói lung tung ta đem râu ria còn lại của ngươi đều nhổ rồi.
Đổng Cần Cần đôi mắt dễ thương nộ trừng Cổ đại sư khẽ kêu nói.
Cổ đại sư tranh thủ thời gian bưng kín cái cằm, bộ dáng sợ hãi, tựa hồ rất sợ Đổng Cần Cần thật làm như vậy.
– Nói giỡn nói giỡn.
Cổ đại sư cười khan nói, sau đó lại nói thầm.
– Xác thực rất xứng đi!
– Cổ gia gia!
Đổng Cần Cần cưỡi Minh vân báo hướng Cổ đại sư nhào tới.
Bên kia Lăng Tiếu đưa ánh mắt bỏ vào trên thân bọn người Cự Giang tông.
Hơn mười người Cự Giang tông rõ ràng bị Lăng Tiếu nhìn tới dọa đến liên tiếp lui về phía sau.
Bọn hắn cũng không phải sợ Lăng Tiếu, mà là sợ Lăng Tiếu tọa kỵ Giao Long mà thôi, phải biết vừa rồi Vệ gia ba gã Địa hoàng giai chỉ ở một lát tầm đó đã bị oanh thành trọng thương, nếu không phải Đổng gia lão tổ ra tay, chỉ sợ đã mệnh vẫn tại chỗ.
– Vừa rồi các ngươi không tin đây là tọa kỵ của ta.
Lăng Tiếu nhàn nhạt hỏi thăm.
Giang Vô Sinh liên tục khoát tay nói.
– Tiểu huynh đệ đã hiểu lầm, ta chúng ta đương nhiên đã tin tưởng.
Hắn cho tới bây giờ còn chưa tin đây này, cảm giác mình tựa hồ là đang nằm mơ.
Cái này rõ ràng là ác long trấn áp trong Long Đào, làm sao lại trở thành tọa kỵ của người tuổi trẻ này rồi, cái này cũng quá không có thiên lý đi à nha.
Lăng Tiếu đưa ánh mắt chuyển qua tên trưởng lão đời trước sau lưng Giang Vô Sinh kia thản nhiên nói.
– Vừa rồi ngươi mắng ta yêu huyễn ngốc nghếch.
Tên trưởng lão đời trước kia liên tục khoát tay cười khan nói.
– Lão ta Khẳng định không phải ta, ngươi nhất định là nghe lầm.
Sau đó hắn chỉ vào đám người Long Hải các nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/05/2019 03:29 (GMT+7) |