Tôi: “Có, đang chơi LOL”, Linh đi sang phòng tôi: “Tớ mới mua cái giá sách mới, loay hoay mãi không treo lên được, cậu sang giúp tớ một chút được không?”
Hôm nay Linh búi tóc, lộ ra cái cổ trắng ngần, ở nhà sinh viên nữ chả bao giờ trang điểm, nhưng chính vì không trang điểm nên tôi có thể thấy được vẻ đẹp tự nhiên trên khuôn mặt của Thuỳ Linh. Thuỳ Linh là một người rất biết cách ăn mặc, áo thun bó sát và một chiếc quần thể thao, cả người Linh toát lên phong cách trẻ trung, tự tin và thu hút.
Chạy sang phòng Thuỳ Linh thì thấy phòng bài trí khá ngăn nắp, gọn gàng, dưới nền là khung sắt để treo giá sách, một vài cái đinh với một cây búa, chắc mượn được của bác chủ nhà. Trong đầu tôi bỗng lóe lên một ý tưởng.
Tôi: “Cái giá sách này mà để nhiều sách lên thì sẽ rất nặng linh ạ, nếu dùng đinh tớ e là nó không giữ được, đến một lúc nào đó nó sẽ sập xuống thôi, với cả dùng đinh đóng khó lắm, nếu đóng vào phần gạch bên trong nữa nó còn chả vào, nứt tường ra nhìn xấu lắm”.
Linh: “Thế thì phải làm sao, hay là phải khoan vào”.
Tôi: “Bác chủ nhà kiểu gì chả có cái khoan điện, còn vít với tắc kê nhựa thì mình tự mua lấy thôi, cậu chạy vù ra quán đồ điện nước hoặc quán bán đồ sắt hỏi kiểu gì chả có. Đợi tí tớ chạy lên hỏi bác chủ nhà xem có khoan không đã nhé”.
Tôi phi như tên bắn lên nhà bác chủ nhà trọ.
Tôi: “Bác ơi, nhà mình có cái khoan cầm tay không ạ, cái Linh nó muốn lắp cái giá sách bác ạ”.
Bác chủ nhà: “Nhà bác có, nhưng tháng trước nó bị hỏng rồi”.
Mặt tôi lúc đó như một đứa trẻ đợt tết đang ăn mừng vì được vài triệu tiền lì xì, bỗng bị mẹ lấy mất với lý do: Để mẹ giữ hộ.
Tôi: “Vâng, cảm ơn bác”. Rồi lết cái xác đi về, được nửa đường thì bác í ới gọi lại.
Bác chủ nhà: “Bác quên mất hôm vừa rồi nhà bác cũng treo mấy cái móc quần áo, có mượn tạm của anh Lâm nhà gần đây thôi, nhưng trả rồi, thế có mượn nữa không?”
Tôi mặt lại rạng ngời như bóng đèn Rạng Đông 120w: “Có, có chứ ạ”.
Bác chủ nhà: “Thế mày đi theo Bác”.
Tôi: “Vâng ạ”.
Bác chủ nhà: “Lâm ơi, có nhà không”.
Nhà anh Lâm cách nhà trọ chúng tôi vài dãy nhà, ngôi nhà 2 tầng được thiết kế khá đẹp, nổi bật giữa những ngôi nhà ở đây.
Một anh tầm khoảng 30 tuổi đi ra.
Anh Lâm: “Chú Định ạ, đi vào trong nhà uống nước chú”
Tôi: “Em chào anh”.
Bác chủ nhà: “Thôi để khi khác, cháu đây là người thuê trọ nhà chú, sang nhà cháu muốn mượn cái khoan nhà mình một chút, của nhà chú hỏng vẫn chưa mua cái mới”
Anh Lâm: “Vâng, thế chú đợi cháu chút nhé, hay là chú và em vào trong nhà uống nước đã”.
Bác chủ nhà: “Thôi, chú đợi ở đây cũng được”.
Anh Lâm cũng đi ra với một cái hộp chuyên dụng để đựng máy khoan, và đưa cho tôi, cảm xúc tôi lúc đó giống như ngày Vía Thần Tài được mẹ tặng cho vài chỉ vàng lấy hên vậy.
Mang được cái khoan về lòng tôi vui phơi phới. “Ta đi trong muôn ánh sao vàng, rừng cờ tung bay. Rộn ràng bao mê say những bước chân dồn về đây”
Tôi: “Linh ơi, tớ mượn được cái khoan rồi nè, kaka”
Linh: “Khiếp đi đâu lâu thế?”
Tôi: “À, cái khoan này là mượn của một anh gần đây, cái khoan của bác chủ nhà bị hỏng rồi”
Linh: “Vậy được rồi, tớ chạy đi mua… mua cái gì nhỉ”
Tôi: “Bảo chủ quán bán cho loại vít, tắc kê cho mũi khoan Phi 8 nhé, có 8 lỗ tất cả, mua dự phòng thêm vài cái nhé”
Linh lẩm bẩm: “Vít, Tắc kê phi 8, vít tắc kê phi 8…”
Tôi bắt đầu đo đạc, đánh dấu các vị trí cần khoan. Đánh dấu xong tôi bắt đầu lắp mũi khoan dài nhất và cắm điện, tiếng động cơ điện gầm rít làm tôi thích thú nhìn vào vị trí khoan, mũi khoan đầu tiên không phải ở các vị trí đã đánh dấu mà nằm hẳn về bên phải cách vị trí đánh dấu khoảng 7cm. Tiếng động cơ điện gầm rít, tôi đang rất tập trung vào vị trí khoan, trên mặt đang cười một nụ cười đen tối. Tôi không để ý ngoài cửa bác chủ nhà đã đứng đó từ bao giờ.
Bác hàng xóm: “Có cần bác giúp một tay không”
Tôi giật mình, cố trấn tĩnh nói: “Dạ không cần đâu ạ, cái này cháu làm được”
… Bạn đang đọc truyện Lén lút tại nguồn: http://truyensextv1.com/len-lut/
Bác chủ nhà: “Thế cũng được, thanh niên phải thế, tao đi chạy bộ đây”
Tôi thở phào nhẹ nhõm, ngó ngó bác chủ nhà đi xa rồi bắt tay vào khoan, sử dụng mũi khoan dài nhất có trong bộ đồ, động cơ lại gầm rít, khói bay mù mịt, tôi chỉnh góc khoan sao cho nó chếch về bên trái và hơi hơi chếch xuống dưới chứ không để thẳng tưng, vì ở vị trí này cao quá đầu tôi luôn, nếu khoan thẳng nhìn từ phòng tôi sang coi như chỉ nhìn thấy bức tường đối diện. Cảm giác mũi khoan dài đã thông sang phòng tôi, tôi lại ngó ra ngoài sợ bị ai đó phát hiện, thay mũi khoan ngắn vào khoan các vị trí đã đánh dấu. Xong việc tôi gom lại bụi, đá dưới nền nhét vào lỗ khoan sâu đầu tiên thông sang phòng tôi, cẩn thận nhét từng chút một đến khi hố khoan gần đầy chỉ để lại một hố khoan nông.
Nhìn lại thành quả của mình, tôi cười nụ cười đầy đen tối, tưởng tượng cái khoan mình đang cầm giống như một người lính vừa cầm khẩu AK47 bắn hàng loạt đạn: Tằng tằng, tằng tằng, tằng tằng… đầy chuẩn xác, kẻ địch chết như ngả rạ.
Đúng lúc đó Linh đi mua vít với tắc kê nhựa trở về. Tôi loay hoay một lúc cuối cùng cũng lắp xong, người nhễ nhại mồ hôi.
Linh hỏi: “Ủa, còn 1 cái lỗ khoan này là sao Nguyên?”
Tôi: “À, lỗ khoan đó lúc đầu chưa “đúng tư thế” nên nó hơi lệch với cả tớ căn nhầm chiều dọc sang chiều ngang ấy mà, để lấy 1 cái tắc kê nhựa đóng vô đó, khi nào cần dùng đến thì đóng vít vô.”
Linh cười cười, khuôn mặt kèm theo một nét ranh ma: “Ra vậy”
Nhân lúc Linh không để ý tôi nhanh trí cắt bỏ phần đầu Tắc kê nhựa để tạo lỗ thông có thể nhìn thông qua đó, rồi nhanh chóng đóng vô lỗ khoan. Tôi tự nhủ nhờ có “Thiên thời, địa lợi, nhân hòa” coi như đã hoàn thành giai đoạn khó nhằn nhất của kế hoạch. Nhìn ngắm chiến lợi phẩm của mình một cách hoàn mỹ.
Lỗ khoan đó nằm gần đỉnh của giá sách, độ cao khoảng 1m75, được khoan thông sang nhà tôi. Từ vị trí phòng tôi có thể nhìn xuyên tường và thấy cánh cửa phòng Linh (trong trường hợp Linh ở nhà và mở cửa) cửa sẽ che đi lỗ khoan đó, trường hợp này coi như bỏ không nhìn thấy gì. Nhưng nó lại có ích bởi vì ban ngày sáng rõ mọi người sẽ để ý đến lỗ khoan đó. Mà lúc Linh mở cửa thì làm gì có chuyện gì để phải nhìn lén cơ chứ. Lúc đó thì cứ đi thẳng sang nhà nó mà nhìn.
Vị trí đó tôi cực kỳ tâm đắc và hài lòng:
Thứ nhất: Ở vị trí cao Linh hoặc ai đó không thể nhìn thấy bên trong lỗ tắc kê có gì, vả lại có nhìn đi nữa thì cũng chỉ thấy một mảng đen nhánh sâu hun hút, vì tôi đã bịt từ đầu kia rồi. Với cả sẽ không có ai rảnh tay táy máy nghịch ngợm ở vị trí cao như vậy.
Thứ hai: Vị trí này sẽ không ai mảy may nghi ngờ sự bất thường của lỗ khoan kỳ dị đó. Bởi vì giường của Linh nằm ở ngay bức tường sát vách phòng tôi. Mà lỗ khoan lại ở vị trí cao chót vót trong bức tường đó, thành ra nếu muốn nhìn trộm giường ngủ qua lỗ khoan đó là không thể.
Có người sẽ thắc mắc: Ủa, vậy cái lỗ đó chỉ để nghe lén cho chân thực hơn thôi à?
Tôi là một người cầu toàn và luôn khao khát sự hoàn hảo, một người tương đối tỉ mỉ và thận trọng trong mọi việc, mặc dù học hơi ngu nhưng luôn cố rèn luyện trí não để có một tư duy toán học logic. Tôi luôn nghĩ: Mọi vấn đề trên đời này đều có rất nhiều cách giải quyết, quan trọng là bạn phải biết sử dụng chất xám trong mọi việc.
Ở trường hợp này, vì để bảo vệ mình một cách an toàn nhất, không bị phát giác, phải cần có một điều kiện nữa: Góc nhìn của tôi cần có một vật hỗ trợ nữa đó là: GƯƠNG. Một phát minh vĩ đại từ thời xa xưa.
Thời phong kiến Trung Quốc họ đã biết sử dụng đồng hoặc hợp kim của đồng để chế tạo gương, nếu để ý một chút thì trong các bộ phim cổ trang của Trung Quốc sẽ thấy phụ nữ hay soi những chiếc gương màu vàng vàng, chính nó đó, hình ảnh không được “trong” cho lắm. Còn tuyệt nhiên tôi chưa bao giờ thấy phái mạnh thời đó sử dụng gương, bởi vì họ bận đi chiến tranh, chiếm lãnh thổ hoặc tu luyện một môn phái ma quái nào đó mà theo mô phỏng lại trên phim ảnh cổ trang các nhà sản xuất phim đã kỹ xảo hóa hình ảnh khiến cho những cái đầu đầy trí tưởng tượng hoang đường của các mọt phim cổ trang mê như điếu đổ. Ấy thế là tôi nói phim cổ trang hồi tôi còn là học sinh (Tây du ký, Thủy Hử, Tam Quốc, Võ Lâm, Thiên Long Bát Bộ…) đến thời điểm hiện tại phim cổ trang TQ càng ngày càng dở ẹc, diễn viên thì đẹp đấy, trang phục xịn đấy, kỹ xảo thì phát triển đấy nhưng chỉ đóng cho các thiếu nữ tuổi đôi mươi xem mấy bộ phim ngôn tình cổ trang. Tôi thấy chướng mặt vô cùng, nhạt toẹt.
Thời kỳ hiện đại kỹ thuật tráng gương đã được phát triển, và gương được ứng dụng phổ biến trong đời sống.
Trở lại với cái Gương của phòng Linh, một chiếc gương hình chữ nhật được treo cao khoảng 1m65 chiều dài đâu đó vào khoảng 25x35cm, tôi đã tính toán hướng đi của mũi khoan để tạo thành góc nhìn với chiếc gương, phản chiếu hình ảnh của chiếc giường phòng Linh. Hy vọng tính toán của tôi là ăn khớp. Tôi đã có ý tưởng về chiếc gương lớn hơn, nhưng sẽ phải chờ thời cơ thích hợp mới triển khai được.
Mọi việc đã xong, trong lòng dâng lên một cảm giác tội lỗi nhẹ, xin lỗi tổ tiên, Cháu không dùng gương vào nghiên cứu khoa học, phát triển văn minh nhân loại mà lại ứng dụng gương vào việc đen tối và đầy tội lỗi này.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lén lút |
Tác giả | Khởi nguồn dục vọng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ máy bay, Truyện bóp vú, Truyện sex cô giáo |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 14/10/2021 22:33 (GMT+7) |