Anh Lâm: “Chồng có mua cho vợ một món quà từ trước hôm chồng đi công tác, vì dự tính là sẽ về sau sinh nhật vợ, để đúng hôm sinh nhật gọi điện cho vợ biết, mà hôm qua nhiều việc quá quên mất, tối lại đi tiếp khách nên về ngủ mất tiêu”.
Cô Ngọc Lan: “Thật á, chồng để đâu”
Anh Lâm: “Chồng để ở ngăn tủ quần áo bên trái dưới cùng, sâu bên trong”
Cô Ngọc Lan: “Thế đợi vợ xíu, đi bật đèn”
Tay cô Ngọc Lan che Mic điện thoại lại, ra hiệu cho tôi dừng lại.
Tôi vẫn không buông ra, cô Ngọc Lan bật sáng màn hình rồi ấn vào tắt Mic đi.
Cô Ngọc Lan: “Tránh ra”
“Để em đưa cô đi tìm”
Cô Ngọc Lan: “Không cần”
Tôi không nghe theo lệnh cô mà bế xốc cô lên.
Cô Ngọc Lan: “A… a làm gì thế”
“Để em đưa cô sang tìm”
Cô Ngọc Lan: “Không được, em không được sang đấy”
Tôi vẫn kệ, bế cô Ngọc Lan ra ngoài phòng, đẩy cửa phòng ngủ của vợ chồng cô, bật điện, bế cô tiến vào bên trong.
Cô Ngọc Lan: “Thả ra, thả ra, đủ rồi đi về phòng đi” 2 chân cô vẫy vẫy, vùng vằng muốn đi xuống.
Điện thoại lại vang lên tiếng anh Lâm: “Alo, sao im thế vợ ơi, alo”
Cô Ngọc Lan ra dấu cho tôi im lặng rồi bật mic điện thoại: “Vợ đây, đang mở tủ đây”.
Tôi bế cô Ngọc Lan đến cái góc tủ bên tay trái, đặt cô xuống, tôi mò vào sâu bên trong chạm vào một cái hộp, lôi nó ra, hộp này được trang trí bằng một lớp giấy bọc màu đỏ, trang trí thêm bằng một cái nơ khá xinh xắn.
Cô Ngọc Lan: “Cái hộp màu đỏ ạ”
Anh Lâm: “Chuẩn, vợ mở ra đi”
Cô Ngọc Lan ra hiệu cho tôi mở nó ra, tôi xé lớp giấy bọc ra, bên trong là một cái hộp, mở nắp hộp ra là 2 chiếc đồng hồ màu trắng một to một nhỏ, đã được chỉnh ngày, giờ chuẩn và đang chạy đúng giờ.
Cô Ngọc Lan tròn mắt: “2 Chiếc”
Anh Lâm cười ha hả: “Đúng rồi, đồng hồ đôi, vợ đeo thử đi”
Cô Ngọc Lan: “Um”.
Tôi nhanh trí, lấy ra chiếc đồng hồ nhỏ, đeo vào tay cô.
Anh Lâm: “Đẹp không vợ”
Cô Ngọc Lan: “Wa, đẹp lắm, khi nào chồng về chúng mình cùng đeo nhé”
Anh Lâm: “Chồng cũng sắp xong việc rồi, khoảng 2 – 3 hôm nữa là được về thôi…” 2 người tiếp tục tâm sự, tôi thì nhàn rỗi chả có việc gì làm, lại lôi cái đồng hồ còn lại ra ướm thử vào tay mình, đem lên so với cái đồng hồ của cô. Cô Ngọc Lan trừng mắt lên, ra hiệu cho tôi cất cái đó đi.
Tôi cảm thấy hơi chạnh lòng, cảm giác ghen tị bắt đầu dâng lên mãnh liệt hơn, nhìn lại căn phòng ngủ khác hẳn phòng làm việc, mọi thứ rất ấm cúng, hiện đại, tấm ảnh cưới to đùng của hai vợ chồng cô nổi bật lên rất rõ ràng, trên đó 2 vợ chồng cô cười mãn nguyện, hạnh phúc.
Tôi cất cái đồng hồ còn lại vào tủ, cô Ngọc Lan vẫn đứng bên cạnh nói chuyện và ngắm nhìn chiếc đồng hồ mới trên tay mình. Cất xong, tôi ngồi bệt xuống dưới đất, gương mặt chán nản.
Nhìn qua nhìn lại, chả còn gì hứng thú, tôi định đi về phòng, ngó lên thấy váy cô Ngọc Lan đung đưa theo nhịp, bên dưới là cặp đùi trắng miên man, cô không mặc quần lót. Tôi tiến sát hơn ôm lấy chân cô, xoa xoa cặp chân cô, xem xét lại vết thương trên đầu gối của cô, mà mục đích chính là hạ thấp đầu để nhìn lên phía trên. Cô Ngọc Lan dường như biết được mục đích xấu xa của tôi, nhanh chóng đẩy tôi và bước tránh xa tôi…
Tôi cảm giác đã bất lực rồi, không còn hy vọng gì nữa, tôi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng ngủ, lách nhẹ qua cánh cửa đang mở và đi phía nhà vệ sinh, vào bên trong vẫn còn mùi cô Ngọc Lan ở đây, tôi cởi bỏ hết quần áo, tranh thủ tắm nhanh nhất có thể để làm dịu cơ thể mình lại, tôi không gội đầu vì không có khăn tắm để lau. Sau khi tắm một cách chóng vánh, tôi quay lại phòng, đi đến trước cửa phòng ngủ, cánh cửa đã đóng kín, không có chút ánh sáng nào hắt ra, tôi nhẹ nhàng ghé tai vào cửa để nghe ngóng, chả có tiếng động nào phát ra cả.
… Bạn đang đọc truyện Lén lút tại nguồn: http://truyensextv1.com/len-lut/
Tay tôi vô thức cầm lên tay gạt cửa, hơi đẩy nhẹ nó xuống, tôi chưa thể xác định được cửa đã được khóa hay chưa nên muốn gạt xuống để xem thử, nhưng cuối cùng tôi cũng kìm hãm lại được bản thân, giữa đường tôi ngừng lại, thở dài một hơi, tôi thu tay lại, đứng như trời trồng ở đó một lúc, cơn buồn ngủ lại kéo đến mắt díu lại, tôi định quay trở lại phòng, cảm thấy hơi khát nước nhìn vào ca đựng nước đã hết sạch, tôi đành tắt điện, đi chân trần, dùng đèn pin điện thoại nhẹ nhàng khép hờ cửa rón rén đi xuống tầng 1 để tìm nước uống.
Xuống phòng bếp, uống sạch một cốc nước lớn, cảm thấy hơi đói tôi lại mò vào tủ lạnh lấy ra một miếng thịt đánh chén ngon lành, cảm thấy đã ổn tôi vào phòng vệ sinh rửa tay, súc miệng bằng nước súc miệng, thơm tho tôi lại lò mò đi lên tầng 2, tôi quyết định tắt đèn điện thoại, cứ thế mò lên tầng 2 để một lần nữa nghe ngóng xem phòng ngủ cô Ngọc Lan có tiếng động gì không. Nhẹ nhàng bước qua những bậc thang đã quá đỗi quen thuộc tôi đi lên tầng 2 một cách dễ dàng.
Cảm nhận được thứ gì đó nguy hiểm, tôi giật nảy mình, tim đập liên hồi, trước cửa phòng làm việc có một bóng đen làm tôi suýt ngất xỉu, người ta thường nói “đi đêm lắm, có ngày gặp ma” là thật. Tôi núp vào bức tường, tim vẫn đập thình thịch, lúc này có một mùi hương dịu nhẹ lan tỏa trong không khí làm tôi bình tĩnh suy xét lại sự việc. Như chợt nhận ra điều gì đó, mắt tôi sáng lên, xoay người, nhẹ nhàng bước từng bước về phía bóng đen.
Tôi ôm chầm lấy eo cô, cô giật mình, nhảy dựng lên, kèm theo một tiếng AAA… to và dài, làm tôi phải lấy một tay đưa lên bịt miệng cô lại, chứ kêu nữa sợ hàng xóm thức giấc mất…
“Tự dưng cô đứng trước phòng em làm gì”
“Nhà tôi, tôi đứng đâu trả được”
“Không phải cô muốn vào với em sao, để em giúp cô”
Cô phản kháng lúc đầu rất mãnh liệt, về sau lại yếu dần, tôi say mê ngửi mùi hương từ cơ thể cô, mùi da thịt, mùi tóc, tay tôi mò xuống váy vén nó lên cao rồi mò vào trong, thật bất ngờ, cô đã mặc quần lót lại rồi, nhưng chút đó sao ngăn cản được bàn tay hư hỏng của tôi, đi sâu vào trong, bỗng cả hai tay cô nắm chặt lấy tay tôi không cho tôi đi sâu vào trong hơn nữa, tôi chuyển hướng tấn công lên bên trên bằng bàn tay còn lại, mò ra phía trước đi lên trên chạm vào chiếc áo ngực, tôi không trần trừ nữa tiến thẳng vào bên trong bóp vào ngực cô: “Aaaaa… đừng”
Mỡ dâng miệng mèo, dừng lại là thất bại, bàn tay tôi tham lam ôm trọn lấy một bên ngực cô, chạm vào núm vú, cô cong người, hai tay cô ngăn cản tôi bên dưới giờ chuyển lên bên trên để phòng thủ, bên dưới lại không được bảo vệ tôi nhanh chóng đi sâu xuống, chạm vào khu rừng đen mượt, đi xuống tiếp một khu vực thật mềm, thật ấm, ngón giữa tôi trượt xuống, đi sâu vào trong chạm vào cái hột, xoa xoa liên hồi, liên tục bị tập kích ở 2 vùng nhạy cảm, cô Ngọc Lan hoảng loạn không phòng thủ kịp, chẳng mấy chốc đã mềm nhũn, phản kháng yếu ớt.
Cả mặt tôi ma sát liên hồi vào gáy cô, hít hà mùi thơm từ da thịt, từ tóc, quá phê, thỉnh thoảng môi tôi ngậm lấy vành tai cô. Cả người cô vặn vẹo, đùi kẹp chặt, một tay chống vào tường vì hình như cô đã không còn trụ vững.
Tay tôi mò xuống đáy quần lót, bên ngoài chưa gì tôi đã cảm nhận được nước đã thấm qua quần lót, luồn vào bên trong thì ôi thôi, đê vỡ rồi, mênh mông là nước. Tôi lại nhớ đến tên Khanh Béo đã từng nói: “Động vào là ra nước, nhưng vẫn ra vẻ đoan trang”, tôi lẩm bẩm: Không phải thế, cô Ngọc Lan của tôi không phải như vậy!
Tôi ngừng lại, không tấn công nữa, cô Ngọc Lan cũng nhận ra điều bất thường, từ nãy đến giờ phản kháng lại tôi cũng có vẻ thấm mệt, đứng thẳng người dậy. Tôi cầm tay cô, kéo nhẹ để thăm dò cô và nói: “Chỉ ngủ thôi”. Cô ngay lập tức tin vào lời nói đó và theo tôi vào phòng.
Có phải cô Ngọc Lan quá dễ bị lừa? Không, tuyệt nhiên là không rồi, những lời nói đó quá đơn giản để nhìn ra đó là một cái bẫy thô sơ đơn giản.
Nhưng tại sao lại vẫn nghe theo? Tại sao ư, tại vì cô ấy muốn như vậy nhưng vẫn cần tôi năn nỉ, lôi kéo cô ấy.
Những giây phút tiếp theo cô Ngọc Lan lại nói một câu hơi dối lòng mà tôi đã biết trước: “Đồ lừa đảo”
“Em có lừa cô đâu, là cô muốn thế ấy chứ”
Lưỡi tôi tham lam khám phá cơ thể cô, từng ngóc ngách trên cơ thể, tay tôi cũng chả nhàn rỗi, xoa bóp khắp thân người cô, tôi được tự do khám phá toàn bộ cơ thể cô, nhưng có một điều tôi chưa bao giờ đạt được: Trái tim cô chưa thuộc về tôi, chưa một lần tôi được hôn môi cô, cô luôn lảng tránh khi tôi muốn hôn nó, tôi khao khát một lần được chạm vào bờ môi ấy, cần một nụ hôn dài, mãnh liệt, được quấn lấy đầu lưỡi cô, tham lam mút lấy nó…
Có điều gì đó khiến cô không hoàn toàn buông lỏng và chấp nhận tôi, dường như tôi mới chỉ khai phá và chạm được đến ham muốn thể xác trong cô, còn trái tim cô, tôi chưa lần nào được chạm đến. Có vẻ công việc đó hơi khó nhỉ, thôi thì việc nào dễ ta làm trước vậy: Tôi rút cây súng đã cứng ngắc, hiên ngang ra.
Cô Ngọc Lan: “Làm gì thì làm nhưng đừng cho vào trong”
Để chiều theo ý cô, tôi cũng có cách XXX khá hay mà tôi thường xuyên áp dụng với cô là không cho vào trong, chỉ cho cây súng ma sát vào hạ thể cô, day vào phần hột bé, tạo ra khoái cảm, nhưng do ham muốn quá lớn cả hai vẫn có thể lên đỉnh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lén lút |
Tác giả | Khởi nguồn dục vọng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ máy bay, Truyện bóp vú, Truyện sex cô giáo |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 14/10/2021 22:33 (GMT+7) |