Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 3 » Phần 13

Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 13

Vào một buổi tối mát mẻ, gió hiu hiu thổi từng cơn, John cùng hai người bạn Ez và Taric của mình trở về phòng ở, John nằm thẳng cẳng trên giường, một tuần trôi qua nhanh chóng, những thứ hắn cần học thì chưa thấy đâu, mỗi lần lên lớp mấy người phụ trách giảng dạy chỉ toàn nói nào là về đặc tính của từng hệ phép thuật, rồi nguồn gốc, cách sử dụng v.. v.. mấy thứ đó hắn đâu cần biết, bây giờ thứ hắn muốn học nhất chính là việc sử dụng tinh thần lực, rồi luyện tập nó sao cho thật cường đại.

Ba người nằm trên ba chiếc giường cảm nhận sự thoải mái, John lên tiếng phá tan bầu không khí nói: “Ezreal này, cậu từng bảo học viện ma pháp này cũng như một điểm dừng chân trong cuộc hành trình thảm hiểm của mình đúng không?”

Ezreal gật đầu đáp: “Phải, nơi này cũng là một trong những điểm trong cuộc hành trình thám hiểm của mình thôi.”

John cười nói: “Vậy cậu giàu thật đấy, nếu muốn vào học viện này cần đóng học phí ban đầu là 10 triệu, cậu thật dư tiền.”

“Ha.. ha…” – Ezreal cười ha hả đáp: “Thực ra thì trong những cuộc hành trình thám hiểm trước đây tôi có tìm được ít của cải vậy nên có thể nói là không thiếu tiền cho lắm. ”

“Ha… ha…” – Taric thường ngày là người ít nói nhất, anh ta đột nhiên cười phá lên nói: “Tôi thì đơn giản hơn cậu nhiều Ezreal à, tôi chỉ cần lấy một viên đá nhỏ trên giáp của mình là đủ để đóng học phí rồi, thậm chí khi cần thiết tôi có thể kêu gọi sức mạnh của đất mẹ để tạo ra đá quý nữa kìa.”

“Ồ” – John và Ezreal ồ lên kinh ngạc, sau đó Ezreal nhìn với ánh mắt thèm muốn: “Bộ giáp, rồi vũ khí trên người cậu xem ra rất có giá nha.”

Taric lườm Ezreal nói: “Cậu định làm gì đấy? Trộm à?”

Ezreal lắc lắc tay nói: “Ấy, chúng ta là anh em kết nghĩa với nhau mà, ai lại đi trộm cướp như thế, John này…..”

Ezreal đột nhiên nhìn sang John nói: “Thực ra điều này cả tôi và Taric đều không muốn nói ra, nhưng tôi nghĩ chúng ta là anh em với nhau, ở chung phòng và cũng từng kết nghĩa, tôi hi vọng cậu không dấu chúng tôi.”

Khuôn mặt Ezreal và taric đột nhiên trở nên rất nghiêm túc, John có chút kinh ngạc nhưng không hiểu hai người họ muốn gì, Ezreal hỏi: “Một tuần qua chúng ta ở cạnh nhau chúng tôi thấy rằng mặc dù cậu không thể sử dụng sức mạnh phép thuật nhưng thể lực của cậu rồi thính giác thị giác…. tất cả đều rất kinh khủng, cả thân thế và quá khứ nữa, cậu vẫn giấu chúng tôi, chúng ta là anh em với nhau mà, cậu có thể nói thật ra cho chúng tôi biết được chứ?”

John lúc này mới hiểu thứ hai người họ muốn nói, hắn thở dài sau đó gật đầu nói: “Thôi được, dù gì hai cậu cũng thân thiết như anh em nên tôi cũng không muốn dấu, thực ra Ezreal cậu không nói điều này ra thì tôi cũng muốn nói một chút về quá khứ của mình.”

“Vậy cậu nói đi John, chúng tôi nhất định sẽ giữ bí mật cho cậu, những điều gì khó nói quá thì thôi.” – Taric ngồi dậy nhìn thẳng vào hắn nói với giọng điệu quan tâm như một người anh em thân thiết.

“Các cậu tựng nghe truyền thuyết về một vị anh hùng đã cứu Ionia khỏi diệt vong và tìm lại hòa bình cho họ rồi chứ?” – John hỏi hai người bạn của mình.

Ezreal lập tức gật đầu nói: “Tất nhiên là đã nghe qua và không chỉ một lần, truyền thuyết về người anh hùng ấy hầu như ai cũng biết cả, ngay cả một đứa con nít cũng biết, mà hình như người anh hùng ấy có tên giống với cậu đấy, nhưng chắc chắn là không phải cậu rồi, tôi đã từng đến Ionia để thám hiểm, những người dân ở đó vì tưởng nhớ vị Anh hùng đã mất mà dựng lên một bức tưởng rất lớn tôi đã thấy qua bức tượng ấy nó không giống cậu chút nào.”

Ezreal nói vậy bởi vì cậu ta không biết rằng, bức tượng ấy do chính người dân Ionia xây nên mà người dân Ionia lại nghĩ John chính là một người Ionia cho nên khi xây nó họ đã để mái tóc của hắn theo đúng kiểu phong tục cổ xưa của người Ionia, trang phục trên người hắn cũng được tạc sao cho giống với trang phục chiến đấu của người dân Ionia, nhưng cái làm bức tượng ấy khác với John nhất chính là khuôn mặt, mặt dù được Irelia, Kennen cùng những người khác miêu tả thật kĩ khuôn mặt của hắn nhưng khi xây bức tượng những nhà thiết kế vì muốn hắn mang cho mình vẻ mặt lạnh lùng như một tướng quân từng trải qua hàng trăm cuộc chiến, vậy nên khuôn mặt của hắn sau khi làm xong có chút khác chút so với mặt thật, điều này mặc dù Irelia và mọi người quen biết John có chút không đồng tình lúc đầu nhưng sau khi được những nhà thiết kế kia giải thích thì cũng đã chấp nhận.

John lắc đầu cười nói: “Thực ra người ấy đúng thực là tôi đấy.”

“Cái gì?” – cả hai người Ezreal và Taric hốt hoảng kinh hô, họ như không tin vào tai của mình, Taric liên tục lắc đầu nói: “Không thể nào, điều này…”

Ezreal cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, John cậu đang đùa với chúng tôi đúng không? Cậu không thể là vị anh hùng trong truyền thuyết đó được, cậu bị mất một cánh tay và khuôn mặt, đúng rồi, tôi nghe người ta nói vị anh hùng trong truyền thuyết kia đã chết rồi mà.”

John cười đáp, đôi mắt hắn mông lung như nhớ đến những hồi ức trước kia, hắn nói: “Thực ra trong trận cuối cùng trên bãi biển lúc đó, tôi đã bị Ww – một nhà khoa học, một con người độc ác của bên Noxus ném vào một loại bom kì lạ, quả bom ấy sau khi phát nổ đã cuốn tôi vào một con đường không gian kì bí làm tôi mất tích tại đó, cả cánh tay bị mất này cũng do trái bom ấy gây nên.”

Nhìn vào điệu bộ của hắn, cảm xúc của hắn khi nói ra những điều này, Ezreal và cả Taric nhìn nhau, họ không thể tưởng tượng được nhân vật trong truyền thuyết mà thường ngày họ hay nghe lại đang ngồi trước mặt mình, à không phải nói là suốt một tuần nay cùng ở với mình, ăn cùng mình, tắm cùng mình. Ezreal đứng dậy nói: ” John… chúng tôi tin cậu, từ ánh mắt của cậu cho thấy, trong lời nói không hề có chút giả dối, nhưng tôi không hiểu, tại sao cậu còn sống mà không nói cho những người thân của mình biết để họ đỡ thương tâm?”

John lắc đầu đáp: “Tôi cũng muốn lắm chứ, nhưng với tình trạng hiện tại khi họ biết được và nhìn thấy tôi thế này thì càng thương tâm hơn nữa, tôi không muốn làm gánh nặng cho họ, Ezreal, Taric hai cậu đã biết bí mật này, tôi mọng hai cậu không cho ai biết chuyện này, được chứ?”

Ezreal lẫn Taric nhìn nhau sau đó cả hai gật đầu, Taric nói: “Cậu yên tâm… John, chúng ta là anh em kết nghĩa, bí mật của cậu cũng như bí mật của chúng tôi, à đúng rồi, tôi thấy việc cậu không công khai việc mình còn sống là đúng đấy, bởi vì trên đường đến đây tôi vô tình biết được bên Noxus đang phái rất nhiều sát thủ đi khắp nơi để tìm tung tích của cậu, xem ra họ vẫn không tin cậu đã chết.”

John nghe điều này lập tức kinh ngạc vô cùng hắn hỏi: “Điều này là thật chứ?”

Taric gật đầu: “Là sự thật một 100% đấy.”

Ezreal tiếp lời: “Nếu vậy cậu ở tại nơi này là an toàn nhất rồi, người của Noxus sẽ không bao giờ dám làm điều bậy bạ tại nơi này.”

John ừ ừ, hắn thật không ngờ bên phía Noxus lại phái sát thủ đi tìm tung tích hắn, nếu như với sức mạnh hiện tại, e rằng không chống nổi vài chiêu từ những sát thủ ấy. Hắn từng biết đến vài cái tên sát thủ cực kì đáng sợ của Noxus như Katarina, Talon, nếu hai người này mà tấn công hắn, e rằng hắn khó mà sống được.

Ezreal nói: “Được rồi, đêm nay chúng ta nghỉ sớm thôi, ngày mai còn phải lên lớp học nữa, cúp học nhiều quá rồi. ”

“Phải.”

John nói: “Hai cậu ngủ sớm đi, tôi muốn đi ra ngoài một lát.”

Nói xong John liền rời khỏi phòng hắn đi dạo vài vòng nhằm giảm bớt căng thẳng cũng như những hồi ức của quá khứ đang ùa về.

Cùng lúc đó tại một nơi khác của học viện, đúng hơn là tại một chiếc hồ nước nhỏ nuôi đầy cá, Lux ngồi ở đây một mình ngằm nhìn những con cá ấy bơi lội, cô tự nói với chính mình: “Cá ơi là cá, sao ta muốn được như ngươi quá, được bơi lội thoải mái, được người ta chăm sóc, được người khác yêu thương, hài ta thật là cô đơn mà, từ ngày trở về học viện chẳng có chút gì thú vị cả, lúc trước đi với cái tên ngốc kia hóa ra lại vui hơn thế này, bây giờ hắn cũng đã gia nhập học viện, lại lên lớp học sớm tối, không còn ai chơi với ta nữa, thật là chán.”

“Hừm… tiểu thư kiêu kì bướng bỉnh nhất đế quốc Demacia, Luxanna của dòng họ Crownguards, lại ngồi một mình nói chuyện với những con cá vô tri hay sao?” – Đột nhiên một giọng nói thanh niên trầm trầm vang lên sau lưng cô.

Lux giật mình xoay người lại, khuôn mặt cô đột nhiên lạnh lại, cô nhếp môi nói: “Ồ, hóa ra là thiếu gia Vagan, ngài đã trở về học viện rồi hay sao?”

Ồ hóa ra tên vừa nói kia chính là Vagan thiếu gia, kẻ lúc trước trong rừng đã có ý định xấu xa với Lux và sau đó bị John cắt đứt quần, chạy trốn trong nhục nhã, hắn hóa ra lại là một học viên của học viện ma pháp, điều đó cũng giải thích vì sao khi chiến đấu phép thuật với Lux hắn cũng không hẳn bị rơi vào thế hạ phong. Vagan một thiếu gia nổi tiếng ăn chơi và quậy phá các nữ sinh tại học viện, nhưng bù lại hắn cũng được xem là một thiên tài sử dụng sức mạnh phép thuật cho nên nhiều vị giáo sư mắt nhắm mắt mở cho những hành vi quậy phá của hắn.

Vagan nghe Lux nhắc lại chuyện nhục nhã trước kia sắc mặt hắn đanh lại nói: “Hừm, ta biết được thằng nhãi kia đã gia nhập học viện rồi đúng không, nếu vậy hắn sẽ ở tại kí túc xá của nam sinh, như vậy sau này ta sẽ có nhiều cơ hội để phục thù rồi, ta sẽ cho hắn nếm mối nhục gấp trăm ngàn lần những gì ta đã nhận.”

Lux nghe Vagan nói hắn sắp lằm khó John liền trở nên tức giận nói: “Ngươi dám sao? Ngươi nghe cho kĩ đây, nếu ngươi dám làm hại hắn ta nhất định đừng mong một ngày yên ổn.”

Vagan trêu chọc Lux: “Cô sợ gì à? Hay cô với hắn có gì đó mờ ám, à, ta biết rồi nhé, chuyện này mà truyền ra ngoài nhất định nhiều tên nam sinh sẽ rất rất ghen tị, đến lúc đó không cần ta ra tay bọn chúng cũng không để hắn sống.”

“Rắc” – Nắm tay Lux nắm lại thật chặt, cô tức giận cùng cực, đôi mắt như muốn bốc lửa, cô quát: “Câm cái miệng thối của ngươi lại cho ta, nếu ngươi dám ăn nói bậy bạ đừng trách vì sao ta lại ra tay không nể tình là học viên cùng trường.”

Lux nói xong tức giận rời đi, Vagan đứng đó cười ha hả, một nụ cười ác độc, ghê tởm, ánh mắt hắn cũng thể hiện điều đó.

Cạnh đó có hai học viện vô tình đi ngang qua và thấy Lux cùng Vagan đang cãi cọ, một người trong số đó nói: “Hai người họ lại cãi nhau à, thật là khổ mà.”

“Thôi để ý làm gì, hai người họ vốn là kẻ thù của nhau, điều này ai trong học viện mà không biết chứ. Đi thôi.”

Vagan thấy nơi này không còn gì thú vị nữa, hắn xoay người rời đi, thì đột nhiên lúc này, một bóng đen từ đằng sau lao nhanh ra như một tia chớp, một thứ cứng như sắt đập thật mạnh vào đầu của Vagan. Người ta thường nói “Minh thương dễ đỡ ám tiễn khó phòng”, dù Vagan có giỏi phép thuật đến đâu thì bị một người lạ mặt có tốc độ cực nhanh như thế mà tấn công lén từ đằng sau bằng một thứ hung khí cực kì cứng thế kia cũng không thể phản ứng kịp, Vagan ngã gục trên đất, đôi mắt hắn tỏ ra căm phẫn, hai tròng mắt rung lên từng đợt, hắn cố sức nhìn ra kẻ đã đánh mình, hơi thở bắt đầu yếu đi.

Tên hung thủ sau ghi gây án liền lập tức bỏ chạy, hình như hắn biết chắc rằng với cú đánh đó Vagan không thể nào sống nổi, và sự thật là hắn đúng, Vagan đã tắt thở nhưng trước khi chết hắn kịp lấy tay phải của mình vẽ vài thứ trên mặt đất.

John đang đi dạo vài vòng thì bắt gặp Lux chạy đi, khuôn mặt cô tỏ vẻ vô cùng tức giận, John lập tức đuổi theo gọi: “Này… tiểu ác ma… cô đi đâu đấy?”

Lux dừng chân lại, nhìn hắn với ánh mắt đầy căm tức, cô quát: “Ta yêu cầu ngươi không được nói xấu ta rồi mà, nhớ chứ? Có tin ta đánh ngươi một trận hay không?”

John tiến lại cười ha hả đáp: “Cô nghĩ mình khôi phục lại được sức mạnh phép thuật là có thể đánh được tôi sao? Mà cô đi đâu vào giờ này? Trông cô khá là tức giận.”

Lux giậm chân tức tối nói: “Ta vừa gặp Vagan và cãi nhau với hắn.”

“Vagan!” – John tỏ vẻ kinh ngạc, hắn không nghĩ cái tên thiếu gia kia ại ở trong học viện ma pháp.

Lux hiểu sự kinh ngạc của hắn nên giải thích: “Tại ngươi không biết thôi, hắn ta vốn là một học viên của học viện và là một trong số ít những người được xem là thiên tài đấy, chỉ có điều ta rất ghét hắn mà thôi, hắn là tên vô sỉ hạ lưu, ác độc… đồ thối tha… đồ… đồ… đáng chết…”

Lux bắt đầu bài ca chửi rủa của mình, John nghe mấy bài ca này của cô như đã quen tai hắn cười nói: “Được rồi đấy, đêm khuya thế này không về kí túc xa ngủ mà đi đâu thế này?”

Lux liếc nhìn hắn nói: “Không phải người cũng đi rong ngoài này hay sao?”

John gãi gãi má gật đầu nói: “Tại muốn hít thở chút không khí ấy mà.”

Lux đáp: “Thì ta cũng muốn hít thở không khí.”

John trêu chọc: “Cô không sợ bị ma bắt hay sao?”

“Hứ…” – Lux hứ một tiếng đáp: “Lúc trước vì ta bị khóa sức mạnh phép thuật cho nên mới sợ ma mà thôi, bây giờ à, còn lâu.”

Nói rồi cô lại bước tiếp, John lắc đầu sau đó đi sát cô, đêm đó cả hai cùng đi dạo mát cùng nhau, Lux được ở cạnh hắn được, được mắng chửi, chơi đùa theo ý thích, những tức giận về chuyện Vagan nói đều như biến mất cả. Nếu như ngày mai cô biết được Vagan đã chết thì không biết cô sẽ nghĩ gì, đến lúc đó thái độ ra làm sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Danh sách truyện cùng bộ:
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 1
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 2
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 3
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 4
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 6
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 7
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 9
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/02/2017 06:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vợ là giáo viên
“Cốc... cốc... cốc.” Vợ: Có người từ từ anh. Ai thế. Tôi: Chồng đây vợ ơi. Vợ: Ối chồng em về, anh vô toilet mặc đồ đi nhanh đi. Quân: Ừ ừ... Vợ: Đợi vợ xí vợ ra liền. Tôi: Làm gì lâu thế vợ, nhà mình có khách hả. Vợ: Dạ Quân qua làm bài với em đó mà. Tôi: À mở của anh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện sex cô giáo Truyện sex ngoại tình Vợ chồng
Địt cả mẹ lẫn con
Trong căn nhà này, phòng ngủ của Thu Sương và ông Sung là phòng ngủ rộng nhất, vì trong đó có sẵn phòng tắm riêng, đó cũng là nơi mà hai vợ chồng thời còn trẻ vẫn thường âu yếm nồng nàn với nhau, khi thì trên giường, khi thì dưới vòi sen tươi mát. Vẫn là chiếc vòi sen xả nước quen thuộc đó...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện người lớn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex phá trinh
Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi
Những ngày tháng chăm chỉ học hành cứ thế trôi qua, thành tích của tôi ở khối Tự nhiên vẫn luôn rất tốt, thời điểm tốt nhất, nếu không vướng môn Lịch sử và Địa lý mà tôi chẳng học hành gì, tôi đã vươn lên xếp thứ 5 toàn trường rồi. Nhưng vậy thì vẫn chưa đủ tư cách lên bục sân...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân