Ezreal và Taric chính là hai người lo lắng nhất, họ tìm John từ sáng đến tối, tìm khắp các ngõ ngách tại thành cổ nhưng không thể nào tìm ra bóng dáng của hắn, Lux cũng như thế, cô thúc giục các học bạn của mình đi tìm hắn nhưng vẫn không thể nào có kết quả.
Lúc này tại căn phòng của viện trưởng học viện ma pháp, viện phó Gillad thở dài nhìn viện trưởng nói: “Viện trưởng, bây giờ sao đây? Cậu ta đột nhiên mất tích, đã vậy trong học viện chúng ta phát hiện ra một vị giáo sư bị giết, mọi chuyện thực sự.. hài…”
“Đừng lo lắng.” – Viện trưởng học viện ma pháp nổi tiếng là người sáng suốt, ông cười nói: “Cái chết của vị giáo sư ấy ta đã xem qua, tròng mắt không hề có con ngươi, da khô, chứng tỏ ông ấy đã bị người ta rút lấy linh hồn, ta biết trên vùng đất này chỉ có duy nhất một người có thể làm được điều đó, chính là kẻ đến từ Shadow Isles. Chắc chắn hắn ta đang cố ý nhắm đến thứ sức mạnh bị phong ấn ở trong tòa lâu đài.”
“Sức mạnh bị phong ấn.” – Viện phó giật mình: “Không phải đó là thứ sức mạnh tối thượng có từ thời cổ ngữ đã được các tiền bối đời trước của học viện viện ma pháp chúng ta phong ấn lại hay sao? Làm sao tên đó biết được bí mật này?”
“Cái này thì ta không rõ lắm.” – Viện trưởng lắc đầu thở dài nói tiếp: “Chuyện của cậu học viên John đó không cần phải lo đâu, nếu ta đoán không nhầm có thể cậu ta đã đi theo tên đó đến nơi bị phong ấn ấy rồi.”
“Sao?” – Viện phó lại một lần nữa kinh ngạc, ông nói: “Viện trưởng làm sao người biết được chuyện này?”
“Ha… ha…” – viện trưởng đột nhiên cười phá lên vuốt râu, nói: “Ông nghĩ ta già rồi nên chuyện gì cũng không biết hay sao? Nhất cử nhất động của mọi học viên trong học viện này ta đều biết cả, tuy nhiên ta thấy việc cậu ta tìm đến sức mạnh bị phong ấn kia chính là điều may mắn cho học viện chúng ta.”
Gillad viện phó hoàn toàn mờ tịt ông hỏi: “Viện trưởng người nói rõ hơn một chút được không?”
Viện trưởng gật đầu nói: “Ông không nhớ những gì được ghi lại bởi các vị tiền bối của học viện chúng ta sao? Trong cuốn sách bí mật truyền lại qua các đời viện trưởng và viện phó, họ có ghi mong ước lớn nhất chính là lập ra một liên minh tập hợp những những chiến binh mạnh nhất vùng đất này. Tuy nhiên làm việc này không hề đơn giản, cần có một người đứng ra để chiêu mộ các chiến binh, người này đòi hỏi phải có sức mạnh và trí tuệ cực kì lớn.”
Gillad viện phó suy ngẫm một lúc đột nhiên như bừng tỉnh: “Ý viện trưởng là chúng ta sẽ hỗ trợ hết sức cho John, để cậu ta sau này trở thành người đứng đầu lập ra liên minh ấy?”
“Không sai!” – Viện trưởng cười cười vuốt râu, nói tiếp: “Thực ra, ngay khi cậu ta vào học viện ta đã bắt đầu để ý đến nhất cử nhất động của cậu ấy rồi, một người thanh niên trẻ tuổi thế mà trong người lại có đến hai nguồn sức mạnh cực kì quái dị, một nguồn sức mạnh chứa năm hệ nguyên tố ma pháp: “Lôi, hỏa, thủy, phong, địa”, một luồng kia là sức mạnh thần bí mà nếu ta đoán không nhầm chính là do người đó đã đưa cho cậu ấy.”
“Người đó là ai vậy viện trưởng?” – Gillad viện phó biết chuyện trong người John có hai nguồn sức mạnh rất đặc biệt thế nhưng khi nghe viện trưởng nói đến “người đó” thì lại vô cùng khó hiểu.
Viện trưởng cũng không muốn dấu nên nói: “Thực ra, người đó là một người quen với ta từ khá lâu rồi, ông ấy không thuộc thế giới này, mà đến từ hư không? Cách đây một năm, ông ấy có đến gặp ta và nhờ ta chú ý đến John nếu như nó đến xin gia nhập học viện.”
“Thế giới hư không? Vùng đất bí ẩn nhất, mà chưa ai biết đến.” – Gillad viện phó kinh sợ, ông bắt đầu sợ hãi cho cái thân phận đầy thần bí của John.
Viện trưởng nói tiếp: “Chuyện này tạm thời chưa nên nói cho ai biết cả, có lẽ người đó đã biết trước được John sẽ trở thành thủ lĩnh của liên minh và đang ra sức cố gắng giúp cậu ấy, chỉ có điều lúc đó người ấy có bảo với ta rằng, mục đích giúp John không chỉ để đưa cậu ta lên làm thủ lĩnh của liên minh mà còn có một sứ mạng khác vô cùng quan trọng, nó có an nguy đến cả vùng đất này.”
“Sao nghe giống một cuộc chiến tranh sắp diễn ra vậy?” – Gillad viện phó buột miệng nói ra nhưng những lời này như làm thông suốt mọi chuyện, viện trưởng có chút kinh ngạc cùng lo lắng nói: “Nếu đúng như ông nói thì có lẽ sắp đến một cuộc chiến tranh kinh khủng sẽ diễn ra, lúc đó mọi niềm tin và sự sống của chúng ta sẽ đặt hết lên vai của cậu ấy.”
“Vậy bây giờ chúng ta cũng nên âm thầm chuẩn bị mọi thứ?” – Viện phó nói.
Viện trưởng gật đầu, sau đó đưa tay ý bảo viện phó mau đi giải quyết mọi chuyện đi.
Ngồi trên ghế viện trưởng nhìn vào quyển sách trước mặt, trong đó có ghi rằng: “Trên đời này không có một người nào có thể sở hữu quá hai loại sức mạnh phép thuật trong người.”
“Hiện tại cậu ta đã có năm loại, nếu có thêm hai loại đó nữa không biết sẽ thành ra thứ gì đây, thật là một kẻ nghịch thiên.” – Viện trưởng đã nghĩ như vậy.
… Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv1.com/lien-minh-huyen-thoai-quyen-4/
Trở lại với John, sau vài ngày đi bộ và hỏi hang những ngôi làng ven đường hắn đã tìm đến nơi nằm giữa Noxus và Đồng bằng bão tố. Ở đây chỉ toàn vách núi dựng đứng đầy nguy hiểm, John sử dụng thị giác của mình một cách tối đã để hi vọng có thể tìm thấy cái tòa lâu đài bí ẩn gì đó mà Mordekaiser đang truy tìm.
Thế nhưng thực sự thất vọng, hai ngày đi quanh quẩn khắp dảy núi này hắn vẫn chưa tài nào tìm ra được.
Đêm buông xuống, lúc này ngồi bên đóm lửa, John đang nướng một con dê núi, đêm nay đối với hắn ăn là chuyện quan trọng nhất.
John gặm mạnh vào cái đùi dê, mùi thịt thơm phức mềm mại truyền từ đầu lưỡi cho đến khi vào dạ dày.
Trong lúc đang say sưa nếm mùi vị thịt dê nướng do chính ta hắn làm, thính giác cực nhạy của mình hắn nghe thấy một thứ âm thanh gì đó cực kì quen thuộc. John vứt cả con dê nướng ở đó sau đó xoay người lao về hướng đông, chạy qua một khe núi nhỏ, hắn mừng rỡ phát hiện kẻ đang xuất hiện trước mặt, kẻ đó chính là Mordekaiser, người mà hắn tìm kiếm suốt mấy ngày trời.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/02/2017 06:36 (GMT+7) |