Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Long Nhất Pháp Sư – Quyển 1 » Phần 185

Long Nhất Pháp Sư - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 185

Long Nhất nhận thấy Tây Môn Vô Hận hay cáu gắt ầm ĩ với hắn. Trước lúc vụ tắm táp diễn ra còn đối với hắn vui vẻ thân thiết nhưng sau đó không ngờ lại trở nên lãnh đạm lạnh nhạt. Mỗi lần ánh mắt hai người gặp nhau nàng lại hừ lạnh quay đầu về phía khác, khiến trong lòng Long Nhất không khỏi cười khổ không thôi. Nha đầu này, mình có trêu chọc ả sao?

Đoàn người càng lúc càng vào sâu trong Ma ảo sâm lâm. Trong thời gian này Đại đầu quái đã hoàn toàn hòa nhập vào đội ngũ bọn họ. Nó đặc biệt rất thích dính chặt lấy Long Nhất, hắn đi đâu nó theo đấy, quả đúng là như bóng với hình.

Sau khi được mây mưa tắm gội Lăng Phong tâm tình càng lúc càng tốt, thường nhân lúc mọi người không chú ý ngấm ngầm chọc ghẹo Long Nhất, có lúc thì nhéo tay hắn, lúc lại ném sang cái nhìn sắc lẻm.

Bóng tối bao trùm vạn vật, từ trong trướng Long Nhất đứng dậy ra ngoài đi dạo bâng quơ. Vừa bước ra đã nhìn thấy Tây Môn Vô Hận ngồi trên thảm cỏ gần đó, miệng mấp ma mấp máy, tay thon hung hăng bứt đám cỏ non dưới chân.

“Nhị ca chết bầm, nhị ca thúi, đồ xấu xa, đồ quỷ chết dẫm, muội đánh chết huynh, đánh chết huynh. ” Tây Môn Vô Hận vừa bứt ngọn cỏ vừa lẩm bẩm.

Long Nhất tức thì trán vã mồ hôi. Không biết mình đã làm chuyện gì khiến cho đại tiểu thư này không vui vậy. Hắn nhẹ nhàng bước tới sau lưng Tây Môn Vô Hận, thấp giọng cười nói: “Hóa ra ta còn có nhiều danh hiệu như vậy a, thế mà trước kia ta không biết a. ”

Tây Môn Vô Hận hừ lạnh một tiếng, lại xoay mình tiếp tục lấy lưng ong nghênh đón hắn.

Long Nhất thở dài, đặt mông ngồi xuống cạnh Tây Môn Vô Hận, hỏi: “Đến đây, nói cho nhị ca biết, nhị ca đã làm gì khiến công chúa nhà ta tức giận vậy? ”

“Huynh chọc tức muội, muội ghét huynh. ” Tây Môn Vô Hận bĩu môi nói.

“Quay lại đây nhìn ta nào. ” Long Nhất dỗ dành.

‘Không” Tây Môn Vô Hận giận dỗi cự tuyệt.

Long Nhất vươn hai tay ra ôm lấy gương mặt xinh tươi của Tây Môn Vô Hận, xoay đầu nàng lại đối diện mình, hắc hắc cười nói: “Công chúa nhà ta không biết từ bao giờ thành tiểu trư vậy, xem ra cái miệng xinh xắn này cũng treo được đến hai bình dầu chứ chả chơi. ”

Tây Môn Vô Hận đẩy tay Long Nhất ra, một trận phấn quyền trút lên người Long Nhất, yêu kiều nói “Đáng ghét, đáng ghét, nhị ca xấu. ”

Bàn tay to lớn của Long Nhất giữ lấy tay thon của Tây Môn Vô Hận, nhẹ nhàng nói: “Được rồi, tiểu muội, mau nói cho nhị ca, nhị ca có chỗ nào làm muội giận vậy? ”

Tây Môn Vô Hận nghe ngữ khí ôn nhu của Long Nhất thôi không làm loạn nữa, cặp mĩ mục u oán nhìn Long Nhất, nói: “Nhị ca, huynh toàn trêu hoa ghẹo nguyệt, vậy huynh có còn nhớ tới thâm tình của Linh nhi đối với huynh không? ”

Long Nhất liền ngây người. Hóa ra là chuyện này. Hắn tự hỏi lòng mình, không khỏi có chút xấu hổ. Đúng vậy, sau khi Long Linh Nhi ra đi hắn rất ít khi nhớ tới nàng.

“Nhị ca không hề quên nàng, thực đấy. Muội có phải vì chuyện Phong Linh mà tức giận a? ” Long Nhất hỏi.

Tây Môn Vô Hận gật đầu, cái đầu nhỏ dựa vào vai Long Nhất, nhích thân thể sát lại gần hắn, lẩm bẩm nói “Muội cũng không biết tại sao lại tức giận, trong lòng cảm thấy không thoải mái. Huynh có nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, một ngày nào đó liệu có quên muội không? ”

Long Nhất bật cười, Tây Môn Vô Hận thật vẫn là cô nhóc con a. Hắn vuốt mái tóc mềm mại như tơ của nàng, cười đáp: “Sao có thể vậy? Muội là tiểu muội ta, cho dù nhị ca có bao nhiêu hồng nhan, trong lòng nhị ca muội vĩnh viễn vẫn là người quan trọng. ”

“Thật vậy chứ? Nếu như… ” Tây Môn Vô Hận trong lòng Long Nhất ngấm ngầm mỉm cười. Nàng vừa buột miệng định nói ra liền ngưng lại kịp, hai má ửng hồng. Nàng vốn định nói nếu nàng không phải là thân muội muội của hắn, Long Nhất liệu có coi nàng ta như hồng nhan tri kỉ của hắn không?

“Nếu như sao? ” Long Nhất kì quái hỏi.

“Không, Không có gì, huynh có nhớ nhà không? ”Tây Môn Vô Hận hoảng loạn vội thay đổi chủ đề. Ý niệm kì quái không tuân theo luân thường đạo lý ấy khiến tâm lý nàng ta cực kì bất an.

Nhà? Long Nhất chấn động. Nhà tức là Tây Môn gia tộc à? Long Nhất cẩn thận suy nghĩ, nhận thấy trong lòng đích thực có một cảm giác nhớ nhung kì dị. Mặc dù linh hồn là một người khác, nhưng huyết dịch lưu chuyển trong thể nội hắn thủy chung vẫn là dấu tích của Tây Môn gia tộc.

Long Nhất gật đầu nói: “Nhớ chứ, rời nhà đã một năm rưỡi, không biết phụ thân và mẫu thân có khỏe không? ”

Tây Môn Vô Hận đột nhiên trầm mặc không nói. Lúc này, Long Nhất cảm thấy trước ngực ẩm ướt, nâng cằm nàng lên mới phát hiện nàng đang lệ rơi đầy mặt.

“Tiểu muội? Muội sao vậy? Nhớ nhà sao? ” Long Nhất ôn nhu lau nước mắt trên gương mặt Tây Môn Vô Hận, nhẹ nhàng hỏi.

Tây Môn Vô Hận gật đầu, sụt sịt nói: “Muội nhớ mẫu thân, rất nhớ người. ”

Long Nhất ngây người, trong kí ức mẹ của Tây Môn Vô Hận đã mất nhiều năm. Nhất thời hắn không biết nói gì để an ủi nàng, chỉ nhẹ nhàng vỗ nhẹ lưng ong.

“Nhị ca, huynh biết không? Muội lúc trước rất hận huynh, ghen tị với huynh. Huynh xấu xa tồi tệ như vậy nhưng cái gì cũng có. Phụ thân đối với huynh vô cùng sủng ái, nhưng đối với muội cùng đại ca lại không nóng không lạnh. Huynh còn có mẫu thân thương yêu bảo vệ, mẫu thân muội lại đã mất quá sớm. Muội thường hay nghĩ, vì sao trời cao lại bất công vậy. ” Tây Môn Vô Hận không thể khống chế tình cảm của mình, nức nở nói.

Long Nhất nghe vậy trong lòng cảm thấy đau xót. Đúng vậy, Tây Môn Vô Hận dù là đại tiểu thư trong Tây Môn gia tộc, ăn ngon mặc đẹp không thiếu gì, cái thiếu duy nhất là tình thân. Hắn cũng không hiểu rõ, trong nhà chỉ có một kim chi ngọc diệp như vậy, ngay cả nắm trong tay cũng sợ rơi mất, ngậm trong miệng cũng sợ tan mất, sao phụ thân lại đối với nàng lãnh đạm như vậy?

“Ngoan nào, tiểu muội đừng khóc nữa. Sau này nhị ca sẽ yêu thương muội, ai cũng không thể khi phụ muội. ” Long Nhất ôm Tây Môn Vô Hận vào lòng vỗ về an ủi.

“Nhị ca, huynh cả đời cũng đều luôn thương yêu muội chứ? ” Tây Môn Vô Hận thổn thức hỏi.

“Đương nhiên là suốt đời. Ai dám khi phụ muội, nhị ca đảm bảo sẽ đánh cho hắn tơi bời hoa lá, răng rơi đầy đất. “ Long Nhất vỗ ngực bảo chứng.

“Nếu nhị ca khi phụ muội thì làm sao? ” Tây Môn Vô Hận đang khóc cũng phải bật cười hỏi.

“Nhị ca sao có thể khi phụ muội chứ? ” Long Nhất cười nói.

“Sao không thể? Trước kia huynh thường hay khi phụ muội, sao không tự đánh mình cho răng vãi đầy đất đi, hi hi. ” Tây Môn Vô Hận khúc khích cười.

Long Nhất tức thì hai mắt trắng dã. Chuyện trước kia đâu phải lão tử ta làm, hắn nhéo cái mũi nhỏ của Tây Môn Vô Hận, cười nói “Khóc khóc cười cười, cún con tồ dầm. ”

“Đáng ghét, huynh mới là cún con ấy? ” Tây Môn Vô Hận không kịp nói hết đã vội vàng rúc vào lòng Long Nhất, đem nước mắt nước mũi chùi sạch cả lên y phục Long Nhất.

“Á, y phục ta vừa mới thay xong a, tiểu nha đầu này chán sống rồi a. ” Long Nhất làm bộ hung thần ác sát, hai tay không ngừng cù Tây Môn Vô Hận.

Tây Môn Vô Hận cười khanh khách tránh né. Hai người chọc ghẹo nhau lăn cù trên thảm cỏ.

Đột nhiên, thân thể Tây Môn Vô Hận cứng đờ, khuôn mặt ửng hồng nhìn Long Nhất. Long Nhất cũng vội vàng hồi thủ. Vừa rồi không cẩn thận chạm vào vùng thịt mềm mại phía trên của nàng, khiến hắn có chút ngượng ngùng.

“Xú nhị ca, dám chiếm tiện nghi của người ta. ” Tây Môn Vô Hận cong môi giận dỗi nói. Nói thì nói thế, nhưng nàng vẫn đổi bên rồi lại tựa vào người Long Nhất, ai bảo bên kia có nước mắt cùng nước mũi của nàng chứ.

Lăng Phong ở gần đó theo dõi cảnh huynh muội tình thâm một hồi, trong lòng lại thấy có chút quái lạ. Nàng là nữ nhân, trực giác nữ nhân thông thường rất chính xác. Có thể Long Nhất đối đãi với Tây Môn Vô Hận thân tình như một thân muội muội đích thực, nhưng nàng lại cảm thấy tình cảm Tây Môn Vô Hận đối với Long Nhất có chút vượt ngoài quỹ đạo.

“Rất đầm ấm, không phải sao? ” Phía sau đột nhiên vang lên thanh âm của Thủy Nhược Nhan.

“Thì sao? Thủy Nhược Nhan giáo sư không phải cũng có khát vọng vậy sao? Vai của ta có thể cho nàng mượn dùng tạm. ” Lăng Phong không để lộ dấu vết lên tiếng chọc ghẹo.

Thủy Nhược Nhan liếc qua đôi vai gầy mỏng của Lăng Phong một cái, khinh khỉnh nói: “Cậu ba hoa ít thôi, bộ dạng cậu e rằng đến một cành trúc còn đỡ không nổi. ”

“Hắc hắc, bờ vai Long Nhất chắc cũng đủ rộng rãi chứ nhỉ? ” Lăng Phong cổ quái cười chọc lại.

Gương mặt Thủy Nhược Nhan ửng hồng, nhưng vẫn nghênh đầu đáp: “Không sai, bờ vai hắn ấm áp hơn cậu nhiều. ”

Lăng Phong nhìn Thủy Nhược Nhan, trong ánh mắt lướt qua chút sầu não. Nàng sớm đã biết Thủy Nhược Nhan rất có cảm tình với Long Nhất, nhưng lại chưa từng quang minh chính đại nói ra như vậy. Là nữ nhân của Long Nhất, tâm lý nàng tự nhiên là rất không thoải mái.

“Hồng nhan tri kỉ của Long Nhất nhiều như vậy, Thủy Nhược Nhan giáo sư phải nỗ lực nhiều vào. ” Lăng Phong cười cười nói, quay mình trở về trướng.

Thủy Nhược Nhan cảm thấy kì quái cùng ngượng ngùng. Ngữ khí Lăng Phong có gì đó không đúng a, tựa như là uống nhầm dấm. Chẳng lẽ hắn đối với Long Nhất… Thủy Nhược Nhan nghĩ đến đây không khỏi lạnh người, không lẽ đấy là nguyên nhân hắn không thèm để ý tới Nhân Nhân mĩ lệ ôn nhu sao?

Thủy Nhược Nhan cũng không nghĩ nhiều, chỉ nhìn bóng hình Long Nhất nơi xa thở dài. Tên xú gia hỏa này mấy ngày nay toàn giả vờ giả vịt khờ khạo với nàng. Nàng đã biểu lộ rõ ràng như vậy, hắn lại không có chút phản ứng, chẳng lẽ vẫn còn muốn một nữ hài tử tự mình nói trắng ra với hắn mới được hay sao.

Một đêm với mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng rồi cũng trôi qua. Tây Môn Vô Hân đêm qua còn tức tối cáu gắt cũng đã thân mật với Long Nhất hơn, lại còn cùng với Đại đầu quái tạo thành cái đuôi của Long Nhất.

Một đoàn người cứ như vậy dần dần đi sâu vào trong, nhưng cho đến tận giờ vẫn không phát hiện ra tung tích Long tộc. Mấy ngày gần đây, Tây Môn Vô Hận đều gọi Đại đầu quái là con của Long Nhất, thỉnh thoảng lại tự ngôn tự ngữ với Đại đầu quái rồi chỉ Long Nhất bảo đấy là phụ thân của nó.

Đối với đứa con Tây Môn Vô Hận cưỡng ép ban cho này, Long Nhất có chút khóc cười không được nhưng trước sự áp bức của tiểu muội đành phải nhận đứa con xấu xí này. Mà Đại đầu quái tự hồ đã quen với việc được gọi là con như vậy, mỗi lần Long Nhất gọi con ơi là lại lóc chóc lăn mình đến.

Chuyện đấy kể ra cũng chưa là cái gì, sau này còn phát sinh một việc khiến đám người Long Nhất chấn kinh như bị sét đánh, tất cả khủng khiếp nhìn nhau như gặp quỷ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Danh sách truyện cùng bộ:
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 1
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 2
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 6
Thông tin truyện
Tên truyện Long Nhất Pháp Sư - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/06/2018 06:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ma Vương – Quyển 2
Chó Cắn Nhau... Cảm giác của hắn quả thật không sai. Một tiếng nổ bỗng từ thi thể Y Liên vang lên. Thân thể vốn đang lưu huyết không ngừng của nàng ta trong nháy mắt tứ phân ngũ liệt hóa thành từng mảnh huyết nhục. Lực xung kích mãnh liệt như lũ lớn trên núi cao ập xuống, trong khoảnh khắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Dân buôn đồ âm
Lão Thử tiền bối đứng tại chỗ run lên thật lâu rồi tự nhủ “Chỉ sợ Vĩnh Lạc quan tài, thật không phải vật tốt.” Lý mặt rỗ lập tức gấp gáp, vốn đối với việc của Sở Sở hắn sẽ tận sức. Lúc này Lão Thử tiền bối lại nói như vậy, Lý mặt rỗ trong lòng tự nhiên không...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm
Miêu Nghị – Quyển 12
Yến Bắc Hồng mặc áo đỏ chậm rãi đi tới vách núi đón gió thổi: Ngươi cũng biết là ta... tu luyện ma công. Sau khi trở về từ hội dẹp loạn Tinh Túc Hải thì ta và Ma quốc không cắt đứt liên lạc, luôn giữ liên lạc với Vân Phi Dương. Thật ra ta đã có thân phận khác bên Ma quốc, chẳng qua bên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân