Không chút do dự, thân hình Long Nhất loáng lên, nhằm thẳng vào một Kim giáp thi vương ở ngoài xa, chân khí thổ ra đánh thẳng vào ót nó. Sau khi đánh nhau cùng hai Kim giáp thi vương thì hắn cũng phát hiện ra điểm yếu nhất của chúng nằm ở trên ót.
Tên Kim giáp thi vương này phản ứng cũng không chậm, cặp móng vuốt như hai đạo kim quang chọc thẳng vào giữa ngực Long Nhất. Hắn biết gã Kim giáp hậu vương này thực lực khủng khiếp, vội lách người xảo diệu luồn ra sau lưng nó. Cùng lúc đó đạo chân khí lúc đầu Long Nhất đánh ra cũng hung hãn bắn thẳng vào lưng nó, chỉ nghe một tiếng trầm vang. Thân thể thi vương ở giữa không trung lảo đảo rồi vững vàng hạ xuống trên mặt đất, sau lưng chỉ có một vết bầm chừng hai tấc. Đối với Kim giáp thi vương mà nói thì loại thương tích này chẳng thể làm gì được nó.
Long Nhất than thầm, dựa theo phân cấp thực lực của nhân loại thì gã Kim giáp hậu vương này có thể tương đương với một siêu cấp ma thú cấp SS.
Long Nhất còn chưa kịp kinh ngạc thì Kim giáp thi vương đã nhanh chóng xoay người, thở ra một hơi thi khí, thân thể giống như một mũi tên màu vàng đâm thẳng vào chỗ Long Nhất đang né tránh.
Long Nhất biết rằng trong vùng thi khí bao phủ quanh người nó có hơn nửa là thi độc, mà thi độc của Thi vương thì thật quá kinh khủng. Hắn cũng không muốn thử mạo hiểm, vội vàng xuất ra một kết giới ngăn cách với lớp thi độc. Cả người Kim giáp thi vương đâm sầm vào kết giới Long Nhất vừa lập, một đòn cường bạo này khiến cho kết giới rung lên mãnh liệt, suýt chút nữa là vỡ tan.
Long Nhất không dám sơ ý khinh thường, cặp mắt đang khép hờ mở ra, thần quang như điện bắn ra, tinh thần lực phô thiên cái địa lập tức vây khốn kim giáp thi vương vào trong.
Kim giáp thi vương mãnh liệt giãy dụa, chậm rãi xuyên qua kết giới, Long Nhất không ngừng niệm các loại chú ngữ càng lúc càng lợi hại hơn.
Rốt cuộc, gã Kim giáp thi vương này cũng khẽ run lên, môt đạo tinh thần ấn kí từ Long Nhất nhập vào giữa mi tâm của nó. Hai bên lập tức sinh ra cảm ứng liên thông, Kim giáp thi vương cuối cùng cũng trở thành vong linh triệu hoán của Long Nhất.
Long Nhất đắc ý cười lớn hai tiếng, dùng ý niệm ra lệnh cho Kim giáp thi vương kiềm chế Ngân giáp và Đồng giáp thi vương đứng yên. Sau đó để ười tám cỗ siêu cấp khô lâu thoải mái thu thập, hấp thu hết hắc ám ma pháp lực từ trên người bọn chúng, mỗi tên đều có thu hoạch rất lớn.
Hai con đường lập tức thông suốt, mà Long Nhất lại vừa thu phục hai Kim giáp thi vương, cơ hồ đem dị giới vong linh hậu vương trong khu vực tuyệt diệt. Cũng may là cả vùng này có đến hai mươi tám gã Kim giáp thi vương nhưng lại phân tán ra từng khu vực nhỏ, nếu không Long Nhất cũng chỉ có thể đào tẩu mà thôi. Hai mươi tám gã Kim giáp thi vương này ngoại trừ ba gã vừa bị hắn thu phục, còn lại đều bị Long Nhị giết hết. Hắc ám ma lực khổng lồ bị nó trong nháy mắt hấp thu không còn một chút dấu vết nào.
Trên đầu, bầu trời cũng đã tối dần, mặt trời đã lặn. Khi bốn người bọn Long Nhất đi đén cuối tử vong không gian thì màn đêm cũng đã hoàn toàn buông xuống, cả thế giới chìm trong bóng đêm. Thực lực cỡ Long Nhất mà cũng chỉ có thể miễn cưỡng trông thấy một màn mông lung hư ảo.
– Long Nhất, bây giờ chúng ta nghỉ lại đây hay là đi tiếp?
Vô Song ở bên cạnh cất giọng hỏi, chẳng trách nàng hỏi thế, ở đây vào ban đêm tử khí còn nồng nặc hơn ban ngày gấp mấy lần. Tử khí âm lãnh như vậy khiến cho các nàng có chút sợ hãi không tự chủ được.
Long Nhất cau mày suy nghĩ một chút rồi hỏi:
– Các ngươi có thể kiên trì nữa không?
Man Ngưu quơ Lục Ngọc Tài Quyết trong tay, lớn giọng nói:
– Đương nhiên là có thể, từ hôm đó đến giờ còn chưa được độgn thủ, thật là ngứa tay ngứa chân quá đi mất.
– Phu quân, ta cũng không có chuyện gì.
Nạp Lan Như Nguyệt tin tưởng nhìn Long Nhất hỏi.
– Ta có ý kiến, phía trước là một khu rừng lớn rậm rạp, cho dù là ban ngày sợ rằng ánh sáng cũng không thể xuyên vào. Chi bằng đi luôn ngay bây giờ, đỡ lãng phí thời gian.
Vô Song nói.
– Nếu không còn vấn đề gì nữa thì chúng ta tiếp tục đi tới. Nơi này không tiện ở lâu, cố gắng đi ra ngoài sớm một chút, bằng không sẽ có phiền toái lớn.
Long Nhất quyết định.
Bốn người thống nhất ý kiến, bắt đầu hành động. Bọn họ cũng không dám mạo hiểm dùng đến chiếu minh thuật hay là hỏa cầu, vì họ biết, chúng nhất định sẽ thu hút tất cả các vong linh tới. Mà những vong linh ở phía trước càng lợi hại hơn dị thế thi vương gấp bội. Mỗi bước đi đều như bước trên lớp băng mỏng vậy.
Đi được một đoạn đường, Long Nhất trong lòng cảm thấy càng lúc càng lạnh lẽo, mà ba con thần thú tựa hồ cũng như càng lúc càng bất an.
– Long Nhất, ta cảm thấy không ổn. Ngươi có cảm thấy có rất nhiều con mắt đang nhìn chúng ta hay không?
Vô Song tiến lại gần Long Nhất, nhẹ giọng nói.
– Ta cũng có cảm giác này, nhưng khí tức của chúng đều rất hỗn loạn, lúc này thì cảm thấy chúng đều là linh hồn đã chết, lúc khác thì lại cảm thấy chúng như những sinh vật còn sống.
Long Nhất cười khổ nói, hắn biết loại tử khí âm lãnh này sẽ khiến con người ta phát sinh các loại tâm tình phức tạp, vừa sợ hãi, đa nghi, lại thúc đẩy huyết tính sát niệm nổi lên.
Nạp Lan Như Nguyệt trong lòng phát lạnh, bàn tay nhỏ bé của nàng ta nắm chặt lấy bàn tay to lớn ấm áp của Long Nhất.
Đúng lúc này, Hỏa Kì Lân đang đi bên cạnh đột nhiên rống lên giận giữ, ngọn lửa trên người thần thú bốc cao. Nó há miệng phun ra một ngụm thánh hỏa nhằm vào một gốc đại thụ cao vút.
Lúc này mọi người mới phát hiện trên người Hỏa Kì Lân đầy những xúc tu thô ráp. Trong nháy mắt những xúc tu này lập tức bị thiêu đốt thành tro, mà luồng thánh hỏa được Hỏa Kì Lân kích thích lại càng mãnh liệt lao tới công kích gốc cây đại thụ nọ. Nhờ vậy mọi người mới thấy phía trên cây đại thụ nọ là một sinh vật có đủ ngũ quan. Khi thánh hỏa của Hỏa Kì Lân phun tới thì nó cũng biến mất vào trong rừng rậm, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh với một tiếng thét đau đớn chói tai, hiển nhiên là đã bị thánh hỏa đánh trọng thương.
– Đó là quái vật gì vậy?
Nạp Lan Như Nguyệt hoảng sợ hỏi.
– Nếu ta đoán không sai thì đó là thụ yêu, là một loại sinh vật kì dị trong dị giới vong linh, có một trí tuệ nhất định. Xem ra chúng ta đã xông vào trong địa phận của thụ yêu rồi.
Long Nhất đáp, hắn không chút bận tâm, xuất ra mấy cái hỏa cầu thuật và chiếu minh thuật chiến sáng cả một vùng không gian rộng lớn. Hắn biết, rất có thể trong cây đại thụ bên cạnh cũng có thụ yêu tồn tại.
Những điều mà Phong Linh nói cho hắn về thụ yêu còn hết sức giản lược, là một trong những loại vong linh không thể triệu hoán được. Long Nhất lúc này đã có thể chắc chắn, tử vong không gian này là cùng một loại với thế giới vong linh dị giới. Vạn nhất mà gặp phải loại dị giới vong linh kinh khủng nhất là Tam đầu ma long thì quả là đáng sợ.
Long Nhất gõ gõ đầu, nguy cơ trước mắt còn chưa thể hóa giải, nghĩ xa như vậy để làm gì chứ?
Đúng lúc này, cách đó không xa chợt bùng lên một vầng lửa đỏ sáng rực, ngay sau đó lại có vài tiếng thét thê lương vang lên, rồi mọi vật lại chìm vào trong tĩnh lặng.
– Không cần sợ, vừa rồi chỉ là một thụ yêu tập kích Hỏa kì lân mà thôi, Thánh hỏa của Kì Lân không chỉ có thể thiêu hủy vạn vật hữu hình mà còn có thể tiêu diệt linh hồn vô hình, một khi bị nhiễm phải thì thương tổn không ngừng lan ra cho đến khi tịch diệt.
Long Nhất vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của Nạp Lan Như Nguyệt an ủi.
Để đề phòng vạn nhất, không cho thụ yêu có bất kì cơ hội nào để đánh lén, ngay từ đầu Long Nhất đã phát quang hết một khoảng không gian rộng lớn xung quanh mở ra một con đường. Hắn không biết thụ yêu có những năng lực gì, nhưng chính vì khôgn biết cho nên càng phải cẩn thận hơn.
Cứ như thế đi được chừng hơn mười dặm, đột nhiên Long Nhất cảm thấy trước mắt tối sầm, bên trong phương viên mười thước tịnh không có một vật gì, nhưng bên ngoài phạm vi mười thước là cả một rừng thụ yêu rậm rạm chen chúc, trên thân cây, hai con mắt tản ra hồng quang phập phù.
– Lão đại, chúng ta bị bao vây rồi.
Man Ngưu cầm chặt Lục Ngọc Tài Quyết nói, trên người sát khí lưu chuyển.
Long Nhất trợn tròn mắt nhìn Man Ngưu, bị vây kín như vậy mà hắn còn hưng phấn được, thật là chỉ biết đánh nhau mà thôi.
Từ lúc đầu, một thụ yêu đã bị thánh hỏa của Hỏa Kì Lân tiêu diệt, xem ra, thánh hỏa chính là khắc tinh của chúng rồi. Long Nhất liền dùng ý niệm ra lệnh cho Hỏa Kì Lân phát động công kích.
Không có Liệt diễm ngọc thì lực công kích của Hỏa Kì Lân là cũng không thể xem thường. Chỉ nghe nó rống to một tiếng, thân hình đột nhiên mạnh mẽ lớn lên, thánh hỏa như một mũi đao quét ra bốn phía, Sức nóng mãnh liệt thiêu đốt khiến cho cả không gian cũng như bị đốt cháy.
Bọn thụ yêu này tựa hồ như đã có chuẩn bị, chỉ thấy hơn mười con thụ yêu đang dùng Di hình hoán vị đại pháp chạy trốn. Thân thể khổng lồ đột nhiên nổ tung, một cỗ tử khí âm lãnh tràn tới ngăn cản thánh hỏa của Hỏa Kì Lân, thậm chí còn vây Hỏa Kì Lân vào trong, không cho nó thoát ra ngoài.
Sau khi hơn mười tên thụ yêu hi sinh tính mạng giam giữ Hỏa Kì Lân thì những thụ yêu còn lại, hai con mắt đỏ quạch đều bắn ra những luồng hồng quang yêu dị, tụ hợp lại thành một luồng quang mang khổng lồ đánh úp bốn người bọn Long Nhất.
Đúng lúc này, tầng tầng hàn khí lưu chuyển bao bọc mọi người vào trong, hình thành một cái lồng cực lớn. Thì ra là Vô Song đa thi triển ra thần cấp phòng ngự “Băng toàn chi bích”.
Rắc rắc… vài tiếng, huyết quang công kích lên Băng toàn chi bích lập tức bị phản xạ quay trở lại, mấy trăm thụ yêu lập tức kêu thảm một tiếng, tan thành mây khói.
Nhưng như vậy vẫn còn chưa đủ, số lượng thụ yêu vượt xa sức tưởng tưởng tượng của bốn người. Băng toàn chi bích của Vô Song cũng không chi trì được bao lâu.
Băng toàn chi bích ah? Long Nhất hai mắt sáng ngời, nhớ tới khi ở Thánh Ma học viện, nữ kiếm thánh thần bí nó từng phong ấn một hạt giống Băng Toàn Chi bích tặng ình.
– Không cần lo lắng, kế tiếp ta sẽ ngăn cản. Không còn cách nào khác, Vô Song, nàng chuẩn bị ma pháp công kích mạnh nhất đi.
Long Nhất vừa lấy hạt giống từ trong giới chỉ ra vừa nói với Vô Song.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Long Nhất Pháp Sư - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/06/2018 06:36 (GMT+7) |