Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3 » Phần 97

Long Nhất Pháp Sư - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 97

Ngoài trời, bông tuyết chẳng biết từ khi nào đã ngừng rơi, chỉ là bầu trời vẫn âm u như cũ. Gió bắc thê lương gào thét thổi tới, cho dù cường hãn như Long Nhất cũng không chịu được mà run lên, cũng không phải cái lạnh giá toàn thân mà giống như đóng băng ngàn dặm, vạn vật tiêu điều, cảnh tượng khiến cho tinh thần con người cảm giác giá lạnh.

Long Nhất vừa nói vừa ngáp, xoay người vặn eo một cái, nhìn khuôn mặt đang đỏ bừng của Bối Toa cười to nói: “Mới sáng sớm mà ngươi đã kêu la cái gì, thật sự là quấy rầy giấc ngủ của mọi người. ”

Bối Toa hừ một tiếng rồi nói: “Quấy rầy giấc xuân mộng của ngươi cũng không sai biệt lắm, chúng ta không bắt đầu khởi hành thì đợi đến trời tối à. ”

Bối Toa nói vậy cũng không sai, vào mùa này thời tiết như vậy, thời gian ban ngày rất ngắn, lúc rạng đông trời vẫn còn chưa sáng, đặc biệt là lại còn có mây mù âm u. Ban ngày mà khí trời mờ mịt u ám, nếu ở kiếp trước cũng có thể khiến ọi người đâm sầm vào nhau.

Sau nửa ngày, hai nàng mới mặc xiêm y từ bên trong đi ra, khuôn mặt đỏ ửng, một tràng trời long đất lở vừa rồi làm cho hai nàng càng thêm xinh đẹp quyến rũ.

“Được rồi, thu hồi trướng bồng rồi xuất phát thôi. ” Long Nhất hô to một tiếng, mọi người đều tự thu trướng bồng bên trong không gian giới chỉ, năm người bắt đầu bước vào Hoang mãng thảo nguyên.

Hoang mãng thảo nguyên thực sự bây giờ đã trở thành một vùng hoang vu, những cây cỏ dại bị gió bắc thổi ngã ngục trên mặt đất, tựa như một tầng thảm mềm mại màu vàng. Điều kỳ quái chính là lối vào Hoang mãng thảo nguyên tách biệt với đường biên giới Ngạo Nguyệt đế quốc, nhưng do thời tiết xâu nên chỉ thấy có một tầng tuyết mỏng đọng một bên, ở những chỗ khác không nhìn thấy một mảnh bông tuyết nào cả, nhưng trên bề mặt cỏ dại lại kết thành dịch trong suốt như băng hoa, mỗi bước chân đặt xuống lại tạo thành thanh âm vỡ vụn của băng.

“Cáp, thật sự thú vị. ” Bối Toa kêu lên một tiếng, vui sướng nhảy sang bên trái, bên phải, bộ dạng tựa hồ như một tiểu cô nương.

“Tiểu thí hài, có cái gì mà chơi đùa. ” Nạp Lan Như Nguyệt lầm bầm nói, hiển nhiên trong lòng vẫn khó chịu đối với việc sáng nay bị Bối Toa quấy rầy.

Tai Bối Toa rất thính, hiển nhiên là nghe được lời Nạp Lan Như Nguyệt nói, nàng quay đầu hướng Nạp Lan Như Nguyệt làm mặt quỷ, cái đuôi trắng vẫy vẫy, rồi lại tiếp tục chơi đùa.

“Được rồi, không chơi nữa, chúng ta tăng tốc tiến về phía trước. ” Long Nhất hô lên.

Càng vào trong Hoang mãng thảo nguyên, tác động của không khí lạnh càng ít đi, không giống như với bên ngoài ngay cả một điểm sinh khí cũng không có, tất cả ma thú đều di chuyển sâu vào bên trong.

Ngày thứ tư sau khi tiến vào Hoang mãng thảo nguyên, các loại ma thú có cấp bậc bắt đầu xuất hiện. Vài năm trước đây nhóm người Long Nhất đã từng thảm sát vô số ma thú, nhưng dường như cũng không có ảnh hưởng tới số lượng của ma thú. Bất quá Hoang mãng thảo nguyên rộng lớn như thế nào, số lượng ma thú sống bên trong chắc chắn không thể nghi ngờ là có hơn hàng vạn con, Long Nhất mới giết được một ít, đâu có đáng kể.

Long Nhất thả con cọp tiểu ba, Hỏa kỳ lân cùng với Cuồng lôi thú từ hắc ám thứ nguyên không gian ra, để bọn chúng tùy ý đuổi ma thú chạy tán loạn. Con cọp tiểu ba sau biến thành một màu trắng thuần khiết, thực lực cũng nhanh chóng tăng lên. Còn hai thần thú Hỏa kỳ lân cùng Cuồng lôi thú này thực lực lại nội liễm, ẩn tàng vào bên trong. Long Nhất lại nhớ tới bộ xương khô Long Nhị, cũng không biết bóng đen trong cơ thể khi nào mới có thể khôi phục hoàn toàn cho nó.

Hiện tại tâm cảnh cùng thực lực của Long Nhất cao hơn rất nhiều so với mấy năm trước. Ma thú tại Hoang mãng thảo nguyên đối với Long Nhất không có uy hiếp gì, cho dù gặp phải siêu cấp ma thú thì sao? Ba thần thú, hơn nữa lại có Long Nhất cùng Vô Song là hai người có thực lực kinh khủng, cường giả của nhân gian, cho dù có là siêu cấp ma thú cấp SSS cũng phải cúi đầu thuần phục.

Hai mươi ngày sau, nhóm người Long Nhất đứng ở trên một đồi nhỏ ở giữa Hoang mãng thảo nguyên, nhìn thấy cách đó không xa là một vùng di tích đổ nát điêu tàn. Trên bầu trời di tích vẫn bao phủ một tầng hắc vụ nhàn nhạt như cũ, khí tức hắc ám nồng đậm từ phía trước truyền tới.

“Phụ thân, mẫu thân, tử dân thánh thành, Băng Ngưng đã trở lại… ” Vô Song vận một thân bạch y, thân áo lay động, hai mắt bi thương nhìn về phía trước, nơi đã từng có nền văn minh ma pháp huy hoàng Thánh thành, đó chính là nhà nàng. Nhưng bây giờ nơi đó chỉ còn là một đống di tích đổ nát.

Bốn người Long Nhất ở sau lưng, yên lặng nhìn Vô Song, không có quấy rầy nàng. Nàng cần một không gian riêng để giải thoát tình cảm của bản thân.

Giấc mộng một ngàn năm, thế gian đã trải qua biết bao thay đổi, tất cả các thân nhân đều nằm lại trong lòng đất, thế giới quen thuộc không còn nữa, bất kỳ ai cũng không cách nào giữ được sự tỉnh táo.

Đột nhiên một giọt nước mắt trong suốt chảy xuống trên khuôn mặt Vô Song bị gió thổi bay lên mặt Long Nhất. Long Nhất chỉ cảm thấy đau lòng, cảm thụ chân thật của Vô Song truyền đến Long Nhất, khiến trong lòng hắn vừa cảm thấy thương tiếc, vừa thấy đau lòng.

“Hoang mãng thảo nguyên là cội nguồn của ta, nơi đó có thân nhân, vô số tiên hoa, Thánh thành nguy nga là nhà của ta, nền văn minh sáng lạng và những thứ xinh đẹp khác. ” Vô Song khẽ mở miệng hát lên một bài ca du dương ca ngợi Hoang mãng thảo nguyên. Đây chính là bài ca ca tụng Thánh thành, chỉ là bài ca vốn vui tươi xuất phát từ trong miệng Vô Song lại có chút thê lương.

Nạp Lan Như Nguyệt cùng Bối Toa rơi lệ, tâm trạng buồn bã, hiển nhiên đã bị sự bi thương của Vô Song tác động, hai nàng cũng cảm thấy thương tâm theo.

Vô Song lại một lần nữa ngâm xướng bài hát, đến cuối cùng thì lệ đã rơi đầy mặt, nàng bước từng bước một, chậm rãi hướng tới phế khu đi tới. Có thể thấy được nơi này đã từng là một đại thành thị.

“Phu quân, chúng ta có nên đi khuyên can Vô Song tỷ tỷ hay không, tỷ ấy quá đáng thương. ” Nạp Lan Như Nguyệt kéo ống tay áo Long Nhất, vừa khóc vừa nói.

Long Nhất lắc đầu, vỗ nhẹ Nạp Lan Như Nguyệt, khẽ thở dài rồi nói: “Chúng ta đi theo nàng từ phía xa, không nên quấy rầy nàng, nơi đây là thế giới thuộc về nàng. ”

Long Nhất nhìn xung quanh, trong đầu hiện lên tình cảnh lúc trước cùng Lãnh U U, Lộ Thiến Á và Mang Ngưu đang thám hiểm nơi này. Lúc ấy thực lực bọn họ yếu như vậy nhưng vẫn còn sống sót rời khỏi Hoang mãng thảo nguyên, quả thật là một kỳ tích.

Di thất chi thành này so với lúc mấy năm trước đã từng tới thì vẫn duy trì y nguyên hiện trạng. Nhưng hiện tại bởi vì cơ quan của Thành chủ phủ đã phát động, tòa Di thất chi thành cơ bản đã bị chôn vùi sâu dưới đất. Trên mặt đất cỏ dại mọc đầy, chỉ còn một số ít dấu vết còn có thể nhìn thấy được.

Leng keng, lách cách, đột nhiên từ phế khu xuất hiện rất nhiều vong linh sinh vật mặc khôi giáp rách nát, tàn phá, tay những vong linh sinh vật ấy cầm những vũ khí đã han rỉ. Bốn người Long Nhất lập tức tiến lên theo sát phía sau Vô Song, tất cả đều trong trạng thái phòng vệ.

Điều kỳ quái chính là những vong linh sinh vật này cũng không có phát động công kích, ngược lại còn tạo thành hai đội ngũ thật dài, đứng ở hai bên Vô Song. Vô Song tiến tới chúng cũng tiến tới, Vô Song dừng bước chúng cũng dừng bước, tựa hồ là hộ vệ của Vô Song.

“Đã mấy ngàn năm, chẳng nhẽ Vong Linh sinh vật còn nhận chủ sao? ” Long Nhất thầm nghĩ, bất quá văn minh Di thất chi thành đã đạt tới một trình độ mà Long Nhất cũng không tưởng tượng được, có sự tình gì phát sinh cũng không quá ngạc nhiên.

Dần dần một nhóm đi theo, vong linh hộ vệ ngày càng nhiều, ước chừng hai, ba nghìn người, tạo thành một chi vong linh quân đội. Vô Song phảng phất cảm giác nước mắt trên mặt nàng đã khô lại, vẻ mặt đã trở lại lạnh lùng như trước kia.

Cuối cùng thì Vô Song đi tới một một khoảng đất trống liền dừng lại, ở chỗ này khí tức hắc ám nồng đậm. Vô Song bắt đầu niệm chú ngữ, thủy hệ ma pháp nguyên tố bắt đầu điên cuồng ngưng tụ. Mặc dù nơi đây bị bao phủ bởi khí tức hắc ám nhưng thực lực của Vô Song là Pháp thần nên việc phóng xuất ra ma pháp thuộc tính bổn hệ cũng dễ dàng.

“Thủy liên phá” Vô Song khẽ kêu một tiếng, băng lam pháp trượng trong tay tản ra một vòng sáng lam sắc.

Rất nhanh, khắp nơi trên mặt đất bắt đầu chấn động, từng cột nước bắt đầu xuất hiện trên mặt đất.

“Lão đại, Vô Song đang thi triển ma pháp gì mà lại xuất hiện suối nước vậy? ” Man Ngưu vẻ mặt nghi hoặc nhìn Long Nhất hỏi.

Long Nhất nhún vai, cảm thụ từ sâu trong lòng đất truyền lại chấn động, nhẹ giọng nói: “Cứ nhìn sẽ biết, không nên nói năng lung tung. ”

Long Nhất vừa mới nói xong, cơn địa chấn đột nhiên gia tăng, chấn lực khổng lồ làm cho người ta muốn hộc máu. Man Ngưu ngã ngồi trên mặt đất, Nạp Lan Như Nguyệt cùng Bối Toa kinh hô lên một tiếng, một trái một phải khẩn trương nắm lấy tay Long Nhất.

Đột nhiên một thanh âm nứt vỡ vang lên, một cột nước thật lớn mang theo cả bùn đất phóng lên cao, thanh thế quả thực làm cho người ta hoài nghi có phải thế giới đã tới ngày tận thế.

Chỉ là cột nước này vừa hiện ra, Long Nhất đả triển khai kết giới ngăn cản nước và bùn đất tứ phía dưới tấn công, xung động thật lớn, cho dù là kiếm sư hay chiến sĩ cũng không khỏi phải thổ ra ba lít máu.

“A… các ngươi nhìn xem, căn phòng lớn như thế này làm như thế nào mà lại xuất hiện? ” Bối Toa trợn mắt há mồm nhìn căn phòng lớn phía trước.

Long Nhất cũng ngạc nhiên, bởi vì gian phòng bị Vô Song làm cho xuất hiện từ phía dưới chính là thành chủ phủ, cũng chính là ngôi nhà trước kia của Vô Song. Không thể tưởng tượng được chấn động lớn như thế cũng không thể làm cho thành chủ phủ này bị đổ vỡ.

Theo Vô Song thất hồn lạc phách đi vào đại môn, phát hiện ma pháp đăng cũng không có tự động sáng lên. Lúc trước Long Nhất vừa tiến vào thì ma pháp đăng trên vách tường liền tự động sáng lên, có thể hiện tại thiết bị này đã bị hư hỏng.

Xuyên qua đại sảnh liền tới một hành lang thật dài, có lẽ lâu lắm rồi không có thông gió, mùi vị nơi này vô cùng khó ngửi, lại còn mùi vị của những thứ bị phân hủy nồng nặc có thể làm người ta phát ốm, tuy nhiên bọn Long Nhất cũng không phải thuộc loại công tử tiểu thư gì, vẫn có thể chịu được.

Vô Song đi dọc theo hành lang một đoạn, tới trước của một gian phòng liền dừng lại. Long Nhất nhớ mang máng, lúc trước chính là tại căn phòng này gã đã phát hiện ra hình dáng Vô Song trong ma pháp thủy tinh cầu kia, không thể nghi ngờ đây có thể là khuê phòng của Vô Song.

Quả nhiên hai tay Vô Song có chút run rẩy, đẩy cửa đi vào, các thứ bên trong đã bị hư hỏng, đồ đạc bị đụng vào liền hóa thành bụi phấn rơi xuống.

“Phụ thân, mẫu thân. ” Đột nhiên Vô Song rơi vào trầm mê, bạch quang trên người chợt lóe lên rồi biến mất khỏi phòng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 1
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 2
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 6
Thông tin truyện
Tên truyện Long Nhất Pháp Sư - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/06/2018 06:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 29
Nguyên Công và Mạc Tín Hùng đi theo phía sau nhìn nhau, lặng thinh. Đô thống đại nhân để cho bọn họ ra ngoài làm ăn phi pháp kiếm sống, gia hỏa này lại công nhiên dắt bọn họ đi dạo phố, cứ tựa như sợ nhiều người khác không biết bọn hắn vậy. Thật là có tật xấu, may mắn thay cả mấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Đường Môn – Quyển 4
Tiến sát gần chân hải thần sơn, bọn họ lập tức cảm giác được chung quanh tràn ngập một loại không khí uy nghiêm, Giống như có một năng lượng đặc thù nào đó tác động lên bọn họ. Dũng khí trong lòng tràn ngập dâng lên. “Đi.”Đái Mộc Bạch trả lời chỉ một từ. Ngay sau đó, hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Hạ Thiên – Quyển 12
Thư Tịnh tức giận, cặp mắt đẹp có chút bất mãn: Sao lại là tôi không đúng? Tất nhiên là chị không đúng, chị muốn xử lý tên ngoại quốc kia thì cứ nói cho tôi biết, chỉ cần chị nói, tôi sẽ lập tức xử lý hắn, nào cần phiền toái như vậy? Hạ Thiên rất có lý do: Chị xem, bây giờ rõ ràng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân