Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5 » Phần 21

Long Nhất Pháp Sư - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 21

Long Nhất trong lòng chấn động, trên khuôn mặt xuất hiện sự kích động, đuổi theo bóng trắng kia.

Vận dụng đến tầng thứ năm của Ngạo thiên quyết, sử dụng nội lực vận dụng Càn khôn đại nã di, tốc độ so với quỷ mị chỉ có nhanh hơn chứ không có kém. Trên đời này người có thể đạt tới tốc độ loại này sợ rằng ngoại trừ Liễu long vương trong truyền thuyết thần tộc ra thì không ai có thể làm như vậy. Tuy nhiên có lẽ phong hệ thần pháp cũng có thể đạt tới tốc độ này.

Tốc độ của bóng trắng đó so với Long Nhất không chậm hơn bao nhiêu, chạy không được bao lâu thì đã lọt vào khu rừng rậm rạp phía tây Đằng Long thành.

Gặp rừng rậm chớ có vào – đối với Long Nhất chỉ là câu nói vô nghĩa. Huống hồ hắn cũng đoán được trong rừng cây đang có cái gì chờ đón hắn. Long Nhất thong thả bước, trong lòng không thể kìm nén sự kích động không ngừng. Hắn đi xuyên qua rừng cây, tuyết đọng trên cây rơi xuống quần áo hắn nhưng hắn không thèm để ý tới.

Đi được một đoạn, Long Nhất nhất thấy quang cảnh trở nên trống trải, rừng cây trung ương chẳng biết khi nào xuất hiện một vòng tròn trống. Một vòng tròn bình thường với vô số bông tuyết rơi xuống.

Trong bông tuyết trắng đột ngột xuất hiện một đốm lửa hồng lung linh, giống như một ngọn lửa đang rực cháy.

“Phượng Nhi. ” Long Nhất cả kinh kêu lên một tiếng.

Đốm lửa hồng kia xoay người lại, khoé miệng tươi cười, hai mắt trong sáng, hỏa hồng bì giáp vô cùng quen thuộc, hỏa hồng cự kiếm chói mắt có thể so với ánh mặt trời, không phải là Ngu Phượng mấy năm chưa gặp thì còn ai nữa?

Từ biệt nhiều năm, đã hơn một ngàn ngày đêm, loại tư niệm này thường nhân không thể hiểu được.

Hai người đều hướng đối phương phóng tới, một làn hương thơm quen thuộc thoảng qua, Long Nhất ôm lấy Ngu Phượng, vô số bông tuyết trắng rơi, Phong Tuyết thần điêu đậu trên ngọn cây, chẳng biết khi nào lặng lẽ đưa con mắt màu tím nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ chủ nhân ở phía dưới. Bức tranh này thật đẹp.

Một nụ hôn thật kêu chấm dứt, khuôn mặt tươi cười của Ngu Phượng ửng hồng, ngây ngốc nhìn khuôn mặt anh tuấn của Long Nhất. Mấy năm không gặp, nam nhân của nàng đã trầm ổn hơn rất nhiều, chỉ có nụ cười xấu xa cùng đôi mắt vẫn như cũ.

“Phu quân, ta đã trở về, chàng cũng đã trở về? ” Ngu Phượng đưa bàn tay nhỏ bé vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của Long Nhất.

“Nha đầu ngốc, ta cho tới bây giờ chưa từng rời đi. ” Long Nhất nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Ngu Phượng hôn lên, trong tim vô cùng vui sướng. Mặc dù hắn có nhiều hồng nhan nhưng Ngu Phượng thủy chung vẫn giữ một chỗ trọng yếu trong lòng hắn.

Trong lòng Ngu Phượng run lên, thế gian còn có lời tình thoại nào hay hơn không? Cùng hắn ở một chỗ, luôn được nghe những lời tình tự. Nếu có thể nàng nguyện ý cả đời này chịu trầm luân, chỉ cần được ở bên hắn một khoảng thời gian, hết thảy tất cả mọi thứ tựa hồ đều không quan trọng.

“Chi chi, chi chi… ” Đang lúc ánh mắt hai người giao nhau thì Phong Tuyết thần điêu cũng từ trên ngọn cây nhảy xuống, đậu trên vai Long Nhất kêu chi chi. Cùng lúc đó huyết sắc khô lâu ở tay trái Long Nhất truyền đến một trận dao động.

“Nó nói rằng nó tưởng nhớ tới đồng bọn của nó. ” Ngu Phượng mỉm cười nói.

Long Nhất không nhịn được, mở hắc ám thứ nguyên không gian thả tiểu lão hổ tiểu tam, Hỏa kỳ lân, Cuồng lôi thú ra. Long Nhị đã có ý thức cũng được thả ra ngoài.

Mấy con thần thú đều là đã lâu không gặp mặt. Cuồng lôi thú cũng đã lâu không có ra ngoài, vừa ra liền không ngừng náo động ở rừng cây. Tựa hồ khắp nơi trong rừng cây đều có ánh chớp lóe lên, tuyết đọng rơi xuống. Còn Long Nhị vừa ra khỏi liền theo phản xạ đứng sau lưng Long Nhất, hốc mắt lóe ra hồng mang.

“Đại ca. ” Thanh âm Long Nhị vang lên khiến cho Ngu Phượng chưa có sự chuẩn bị hoảng sợ kêu lên một tiếng.

“Long Nhị gọi chị dâu đi. ” Long Nhất cười hắc hắc nói.

Đợi đến khi Long Nhị theo phân phó của Long Nhất hướng Ngu Phượng gọi một tiếng. Khuôn mặt của Ngu Phượng ngạc nhiên. Nàng đánh giá sinh vật toàn thân khô cốt màu đen quỷ dị trước mặt. Trước đây nàng đã từng nhìn thấy Long Nhị nhưng Long Nhị bây giờ không giống lúc trước. Khi đó Long Nhị chỉ có một tầng xương cốt bao phủ, thoạt nhìn rất đơn bạc. Nhưng bây giờ toàn thân Long Nhị lại bao phủ một bộ xương cốt thần bí, bên ngoài xương cốt có một vầng tử sắc phù văn thần bí. Đặc biệt phía sau lưng lại nhô lên lục căn tô với tử quang, làm tăng thêm khí sát phạt quỷ đị. Điều duy nhất giống nhau chính là trong tay nó nắm huyết sắc liêm đao.

“Không thể nghĩ tới. Phu quân, Long Nhị như thế nào lại có thể nói? Chẳng lẽ… chẳng lẽ nó thật sự có ý thức? ” Ngu Phượng không dám tin tưởng lẩm bẩm nói. Khô lâu có ý thức. Trời ạ, đây có còn trong nằm trong nhận thức nàng biết không?

“Đúng vậy. Mặc dù hắn chỉ có năng lực của tiểu hài tử vài tuổi. Nhưng hắn quả thực có ý thức độc lập. ” Long Nhất mỉm cười.

Ngu Phượng không dám tin tưởng, nàng cũng không biết rằng ban đầu khi Long Nhị mở miệng nói chuyện cũng đã dọa hắn sợ hãi.

Ngu Phượng tò mò lấy tay sờ xương cốt cứng rắn của Long Nhị, không khỏi hỏi: “Long Nhị ngươi như thế nào lại có xương cốt dài như vậy? ”

“Không biết. ” Long Nhị nghi hoặc suy nghĩ một chút rồi đáp. Chuyện phức tạp như vậy hắn làm sao mà biết được?

Bầu trời tối dần, tuyết rơi ngày càng lớn. Gió lạnh mang theo bông tuyết thổi qua, mang đến hơi lạnh thấu xương.

Nghĩ lại hai ngày liền trời nắng cháy như mùa hè. Nhưng hôm nay tuyết rơi ngàn dặm, khí trời biến hóa vô thường. Nghĩ đến khí trời đột nhiên biến đổi khiến cho các đại thành thị có nhiều người ốm, cần quang minh tế tự trị bệnh.

Lúc này tại phía tây Đằng Long thành, một âm thanh du dương vang lên, lập tức truyền đến một tiếng hý hùng hậu của tuấn mã. Một mảng hỏa vân nhanh như thiểm điện phóng tới, trong chớp mắt đã tới trước mặt Long Nhất cùng Ngu Phượng. Đó chính là ái câu Hồng Vân của Ngu Phượng.

Thời gian trước đây Long Nhất sau khi tới Đằng Long thành liền tới Phượng Hoàng lữ điếm ở qua một lần. Sau khi Long Nhất rời đi thì Hồng Vân liền chạy ra vùng dã ngoại. Linh câu có linh khí vô cùng sung mãn. Vì vậy khi Ngu Phượng lần nữa quay trở về thì nó liền tới trước mặt chủ nhân.

Hồng Vân dúi đầu vào ngực Long Nhất, hiển nhiên cũng không quên nam chủ nhân này.

“Phu quân, chúng ta đi đâu? ” Ngu Phượng cười hỏi.

“Nơi này nhiều tuyết như vậy, trên đỉnh núi nhất định là có hoa mai. Chúng ta đạp tuyết tìm hoa mai coi. ” Long Nhất mỉm cười nhìn Ngu Phượng, hai người cùng phi thân lên lưng ngựa, hoá thành một ngọn lửa nhằm hướng đỉnh núi chạy tới. Bởi vì nơi đó có một rừng mai lớn.

Đối với Hồng Vân là giống linh câu mà nói, một ngọn núi cao vài trăm thước cũng không phải là việc khó khăn. Trong chốc lát hai người liền lên tới đỉnh núi. Đúng như Long Nhất dự đoán, trên đó là một rừng mai kiêu ngạo trước gió lạnh, hương hoa mai tỏa ra nhàn nhạt, thấm vào lòng người.

“Hoa mai thật đẹp. ” Ngu Phượng than thở, ngàn vạn đoá hoa mai tại đỉnh núi nghênh đón gió tuyết, thánh khiết mà cao ngạo, không có nửa điểm trần thế ô nhiễm.

“Đúng vậy, rất đẹp và hấp dẫn. ” Long Nhất ôm chiếc eo nhỏ nhắn của Ngu Phượng khẽ cười nói. Hai mắt đen nhánh chợt có chút mê ly, nhìn những bông hoa mai tươi đẹp này chống lại gió lạnh, Long Nhất không khỏi nhớ tới Vô Song tại băng nguyên.

Ngu Phượng ngẩng đầu nhìn Long Nhất mang theo sự nhớ nhung, hai mắt mơ màng ôn nhu hỏi: “Phu quân, chàng đang nhớ tới Vô Song tỷ tỷ? ”

Long Nhất lấy lại tinh thần, khẽ cười, có chút không hiểu Ngu Phượng như thế nào lại đoán được.

Dường như nhìn thấu tâm tư Long Nhất, Ngu Phượng cười nói: “Tại đây băng tuyết bao trùm đầy trời, nhưng cũng có sự cao ngạo lạnh lùng của hoa mai. Ngay cả ta cũng không tự chủ được nhớ tới Vô Song tỷ tỷ, huống chi là phu quân chàng? ”

Long Nhất mang theo Ngu Phượng tựa người vào một gốc cây mọc ra từ khe đá. Cách đó không xa là đám thần thú đang cười huyên náo, tư niệm mất mát hiện lên trên khuôn mặt. Đúng vậy, nhìn bông tuyết bay tán loạn đầy trời như vậy, làm sao mà không nhớ tới tiên tử xinh đẹp cao ngạo đứng trong gió tuyết?

Ngu Phượng tựa vào vai Long Nhất, lắng nghe Long Nhất bình thản kể lại những chuyện phát sinh trong vài năm gần đây bên cạnh hắn. Một người kể, một người chăm chú lắng nghe, giống như là kể lại một truyền thuyết mỹ lệ xa xưa. Có lẽ bởi vì sự tích về hắn vốn là một truyền thuyết.

Ngu Phượng sợ hãi than khi nghe nhắc tới chuyện Lôi thần cấm khu, Nạp Lan đoạt quyền, nhân ngư thần bí dưới biển sâu, Long đảo thần bí, còn có sự thay đổi bất thường của thế cục tại Thương Lan đại lục cùng với Long Nhất. Nguyên lai mấy năm gần đây lại xảy ra nhiều chuyện như thế. Đáng tiếc nàng lại không có tham dự, điều này làm cho nàng hết sức tiếc nuối.

Long Nhất cũng từ Ngu Phượng biết được chuyện mấy năm nay của nàng. So với kinh nghiệm của Long Nhất thì kinh nghiệm của Ngu Phượng đơn điệu, buồn tẻ, không thể so sánh cùng. Nàng tìm được bí cấp tu luyện Phượng hoàng đấu khí tại phế khu của Liệt diễm sơn trang, nhưng cũng bị phong ấn tại mật thất của Hỏa diễm sơn. Chỉ đến khi luyện được Phượng Hoàng đấu khí đến tầng thứ ba mới có thể phá vỡ kết giới ra ngoài.

Hai người im lặng ôm chặt nhau hồi lâu, lẳng lặng nhìn tuyết bay xuống, nhẹ nhàng bao quanh hai người. Hai người không khỏi thầm nghĩ nếu như cả đời có thể như vậy thì thật đẹp biết mấy.

Long Nhất nhìn trời một cách chăm chú, đột nhiên hét lớn: “Ta đã quên, hôm nay còn phải lên đường tới Quang minh thành. ”

“Quang minh thành? Vừa lúc ta cũng nghĩ tới mẫu thân, rất muốn tới Quang minh thành. Chúng ta cùng nhau đi thôi. ” Ngu Phượng hưng phấn từ trong lòng Long Nhất đứng lên. Nàng cũng vừa mới rời khỏi Hỏa diễm sơn liền trực tiếp chạy tới Đằng Long thành, mà Phượng Hoàng gia tộc vốn đang ở Quang minh thành. Nàng cũng vô cùng nhớ tới nơi đó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 1
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 2
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 6
Thông tin truyện
Tên truyện Long Nhất Pháp Sư - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/07/2018 06:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Thằng nhóc bán vé số - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh đưa hai cô bạn thân của mình là Mỹ Mỹ và Kỳ Kỳ đi ăn Lotteria. Hai cô gái này là chị em song sinh, đều xinh đẹp, da trắng, dáng ngon. Ba đứa dự định đi ăn xong sẽ vào khách sạn chịch nhau. Đang ngồi ăn thì có một thằng nhóc đến mời mua vé số. Không hiểu sao thằng nhóc lại vào đây...
Phân loại: Truyện nonSEX
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 4
Minh Thúc vẫn còn do dự, cảm thấy Shirley Dương có chút phức tạp hóa vấn đề, đường rành rành ra đấy thì không đi, lại cứ bắt phải leo lên cái tảng nham thạch dốc đứng kia. Tôi và Tuyền béo thì biết Shirley Dương xưa nay rất nghiêm túc thận trọng trong những chuyện này, chưa đùa cợt bao giờ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lục Thiếu Du – Quyển 42
Lục Linh do dự, sắc mặt ngượng ngùng nói với Lục Thiếu Du: Ta cảm giác, nàng dường như có hảo cảm với ngươi mà không phải ta. Thật sao? Lục Thiếu Du sững sờ, lập tức nhìn qua Lục Linh, hỏi: Chẳng lẽ ngươi không có lòng tin với mình như vậy sao? Chuyện này không giống Lục Linh ngươi. Lục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân