– Bà Tu Mỹ Ngọc của Tu La tộc, Phong Du Du, chúng ta đã lâu không gặp.
Phong Du Du ngẩng đầu nhìn Bà Tu Mỹ Ngọc, lập tức nói với Lục Thiếu Du:
– Trận này xem ra ta phải lên rồi. Bà Tu Mỹ Ngọc này hơn một ngàn năm trước ta đã từng gặp qua. Đồng thời còn từng giao thủ qua với nàng ta. Khi đó chúng ta mới chỉ là Ngộ Chân cảnh mà thôi.
– Cẩn thận một ít.
Lục Thiếu Du nói, trong lúc mơ hồ ánh mắt hiện lên vẻ ngưng trọng.
Lục Thiếu Du không khó biết rõ, Phong Du Du đột phá tới Tam Nguyên Hóa Hồng còn chưa được bao lâu, mà Bà Tu Mỹ Ngọc đã tới Tam Nguyên Hóa Hồng đỉnh phong. So với U Giác của Dạ Xoa nhất tộc vừa mới ra tay chỉ mạnh hơn chứ không yếu. Ít nhất khí tức bên ngoài mạnh hơn không ít.
– Ta sẽ cố hết sức, ít nhất Bà Tu Mỹ Ngọc kia muốn thắng ta cũng không dễ.
Phong Du Du cũng tự biết trên phương diện tu vi, tu vi của nàng yếu hơn Bà Tu Mỹ Ngọc. Nàng nhìn Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, y phục màu trắng khẽ tung bay, âm thanh vừa dứt, cự thạch phía trước lập tức bắn ra.
Oanh.
Tiếng nổ trầm thấp vang vọng, y phục màu trắng trên người Phong DU Du tung bay, nhất cử nhất động đều làm tăng thêm vẻ mê người của nàng. Thân hình mềm mại uyển chuyển theo khối cự thạch lập tức phóng về phía trước, đứng đối diện với Bà Tu Mỹ Ngọc.
Bà Tu Mỹ Ngọc, Phong Du Du, nhị nữ này bất luận là ai đều là những nhân vật quan trọng, đỉnh tiêm trong đám người trẻ tuổi trong ba ngàn Đại thiên thế giới.
Lúc này nhị nữ đứng đối diện với nhau, từ trong tới ngoài Thưng Khung chiến trường, trong mật địa Thiên giới của tất cả các đại thế giới, từng ánh mắt bỗng nhiên chăm chú tập trung vào hai người.
– Phong Du Du của Phong gia rốt cuộc ra tay.
– Phong Du Du Phong gia, nhất định phải đoạt được Hồng Hoang điện.
Bốn phía chung quanh Chiến đài trong mật địa Thiên giới của Thượng Thanh thế giới, trăm vạn ánh mắt nhìn vào, nhanh chóng nhìn chăm chú vào trong truyền tống trận hình chiếu thời không.
– Đã lâu không gặp. Lần trước không phân ra thắng bại, lần này nhất định phải phân ra thắng bại.
Thân ảnh xinh đẹp động lòng người của Phong Du D đáp xuống, y phục màu trắng tung bay, trong không gian hiện lên chấn động như ẩn như hiện. Một khuôn mặt thánh khiết, cao quý tới thoát tục không nhiễm khói lửa nhân gian, giống như đáng lẽ không nên tồn tại trên thế gian này. Thế nhưng lại cao quý khiến cho người ta không dám khinh nhờn. Đứng trước mặt Bà Tu Mỹ Ngọc xinh đẹp kia dường như còn mạnh hơn một phần.
Bà Tu Mỹ Ngọc nhìn qua Phong Du Du, khí chất chỉnh thể thua Phong Du Du một phần, thế nhưng so với Phong Du Du dường như lại có vẻ kinh nghiệm, khóe miệng khẽ nhúc nhích, trong đôi mắt sáng nổi lên không ít chấn động, nàng nói:
– Lần trước đó nếu không phải có người nhúng tay vào ngươi nhất định sẽ thua. Lần này ngươi sẽ không may mắn như vậy nữa đâu. Hôm nay ai cũng không cứu được ngươi. Bây giờ có lẽ ngươi nên đầu hàng còn kịp.
– Thật sao?
Phong Du Du ngẩng đầu nhìn qua Bà Tu Mỹ Ngọc, trong đôi mắt thanh tịnh có tinh mang tràn ra, bờ môi son khẽ mở, nói:
– Vậy ra tay đi, nếu như thực sự có thể thắng ta, khi đó có nói mạnh miệng cũng không muộn.
– Tóm lại ngươi nhất định sẽ thua.
Bà Tu Mỹ Ngọc nói, hàm răng mơ hồ hiển hiện trong bờ môi, âm thanh giống như hoàng oanh hót, khí tức tu la cuồng bạo âm hàn quanh thân lập tức chấn động. Váy dài trên người run lên, khí tức Tu La cuồng bạo bắt đầu khởi động, khiến cho không gian bốn phía chung quanh bắt đầu run lên.
– Có chiêu gì cứ ra, ta sẽ tiếp.
Âm thanh giống như âm thanh của thiên nhiên vang vọng, y phục màu trắng trên người Phong Du Du cũng bỗng nhiên run lên, khí tức vô hình lập tức từ trong cơ thể nàng tràn ra. Nương theo đó còn có khí tức thương cổ khuếch tán, đối chọi gay gắt với Bà Tu Mỹ Ngọc.
Oanh.
Khí tức của nhị nữ va chạm, gợn sóng trong không gian lập tức lan tràm ra bốn phương tám hướng. Khí tức âm hàn cuồng bạo, thương cổ từ nơi hai cỗ khí tức va chạm với nhau tạo thành hình cung giống như gợn sóng lan tràn ra, khiến cho không gian run run không ngớt.
Hai cỗ khí tức va chạm, trong nháy mắt hai đạo thân ảnh mềm mại, uyển chuyển của Phong Du Du và Bà Tu Mỹ Ngọc giống như hai đạo thiểm điện trong chốc lát phóng ra.
– Tu La diệt hồn chỉ.
Thân ảnh xinh đẹp của Bà Tu Mỹ Ngọc đập ra, trong tay có một đạo chỉ ấn âm hàn cuồng bạo phá không bắn ra, chỉ ấn xuyên thủng không gian bắn thẳng tới Phong Du Du.
– Cổ Phong Phá Diệt chỉ.
Vẻ mặt của Phong Du Du không có một chút chấn động nào, năng lượng thiên địa thuộc tính Phong đột nhiên hội tụ quanh thân. Một đạo chỉ ấn cực lớn bằng năng lượng giống như sấm sét bắn ra. Chỉ ấn giống như thiên thạch xé rách không trung, trong lúc mơ hồ mang theo uy áp chấn động nhân tâm. Nhanh chóng va chạm với chỉ ấn của Bà Tu Mỹ Ngọc kia.
Xoẹt.
Hai đạo chỉ ấn va chạm, không trung rung động kịch liệt. Hai đạo thân ảnh mềm mại đã biến mất tại chỗ. Tiếp đó trong nháy mắt hai đạo thân ảnh đã va chạm ở vị trí cách đó ngoài trăm thước.
– Diệt Tuyệt Tu Linh ấn.
Ánh mắt Bà Tu Mỹ Ngọc lạnh lùng, trên đầu ngón tay có một đạo chỉ ấn phá không bắn ra. Khí tức TU La âm hàn và cuồng bạo tuôn ra, khí tức này khiến cho linh hồn người ta rung động, tự dưng áp chế linh hồn.
– Kình Phong chưởng.
Phong Du Du không cam lòng yếu thế, khí tức chấn động, vung tay đánh ra một đạo chưởng ấn.
Ầm ầm.
Hai đạo công kích lập tức va chạm vào cùng một chỗ, kình khí khủng bố giống như một cơn lốc kết nối giữa trời và đất quét qua, không gian chung quanh lập tức bị san bằng.
Rầm rầm rầm.
Hai đạo thân ảnh xinh đẹp nhanh như thiểm điện, đều nhanh chóng vô cùng. Trong giây lát đã giao thủ được mấy chiêu. Mỗi lần khi hai đạo thân ảnh xinh đẹp va chạm đều mang theo năng lượng va chạm, khiến cho cả phiến không gian lớn bị xé rách.
Hai người va chạm, trong lòng hai người lại đều biết, không thể rời khỏi đạo quang mang bằng năng lượng vô hình bao phủ khối cự thạch này, bằng không một khi ra ngoài coi như bị thua.
– Lão đại, tình huống thế nào rồi?
Tiểu Long nhìn nhị nữ Phong Du Du và Bà Tu Mỹ Ngọc quyết đấu bên trong, sau đó lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du hỏi. Sau đó mới lại nhìn về phía nhị nữ đang giao thủ nhanh như thiểm điện phía trước.
Nhị nữ giao thủ cực kỳ kịch liệt, chuyện này cũng là bởi vì nhị nữ có thực lực không hơn kém nhau nhiều lắm, cho nên khi giao thủ mới càng thêm kịch liệt. Nếu như thực lực kém quá xa mà nói, không bao lâu là có thể nhẹ nhõm giải quyết. Mà thường thường gặp người có thực không kém bao nhiêu thì mới có thể khó phân thắng bại được.
Nếu như một khi cầm cự được, rất có thể mấy ngày mấy đêm cũng không có cách nào giải quyết được trận đấu. Ánh mắt Lục Thiếu Du lúc này vẫn nhìn chăm chú về phía trước, nghe Tiểu Long hỏi vậy, hắn lập tức nói:
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 45 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 03/06/2019 03:36 (GMT+7) |