Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 4 » Phần 6

Lưu Phong - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 6

Thủ lĩnh Cấm quân hừ một tiềng không nói nữa, xem như đồng ý với đề nghị của Lưu Phong.

“Phùng đại nhân, bệ hạ hiện đang ở đâu? ” Lưu Phong vội hỏi.

“Bệ hạ hiện đang ở Thượng thư phòng, hảo thủ của Cẩm Y Vệ đã bảo vệ nơi đó. Bệ hạ sẽ vô sự. ” Phùng Nguyệt tự tin nói.

“Đừng quên còn có một ngàn cao thủ cấm quân. ” Phiền Tử Kiện cũng không cam lòng yếu thế, nói.

Lưu Phong trầm tư một chút, hỏi: “Có phát hiện ra bóng dáng hung thủ không?”

Phùng Nguyệt sắc mặt trở nên trầm trọng, lắc đầu, thở dài một tiếng: “Nói đến cũng lạ, hơn một ngàn Cẩm Y Vệ và mấy ngàn Cấm quân tìm cả canh giờ mà không thấy ai khả nghi, không lẽ bọn chúng có khả năng bay lên trời?”

Lưu Phong khẽ động tâm thầm nghĩ, việc này có phải là Hắc Ám võ sĩ hoặc tu chân làm ra không. Nếu là người thường thì hẳn không thể thoát được sự tra xét của Cẩm Y Vệ và Cấm quân được.

Nghĩ tới đây Lưu Phong vội vàng nói: “Phùng đại nhân, chúng ta lập tức đến Thượng thư phòng. Ta nghĩ bệ hạ…

Phiền Tử Kiện không nghĩ như vậy: “Có hơn một ngàn hảo thủ cấm quân canh giữ ở thượng thư phòng, bệ hạ dám chắc sẽ không có chuyện gì.”

Lưu Phong hừ lạnh một tiếng, không hề để ý đến Phiền Tử Kiện mà nhìn Phùng Nguyệt nói: “Đại nhân, ngươi đi trước dẫn đường, chúng ta nhanh chóng đến đó.”

Phùng Nguyệt thấy vẻ mặt Lưu Phong nghiêm túc, cũng không dám chậm trễ, lập tức dẫn đường, rời đi.

Phiền Tử Kiện do dự một chút cũng vội vàng điểm thêm 500 đại đao vệ sĩ đi theo hai người.

Đoàn người đi đến thượng thư phòng đã thấy hơn mười hắc y nhân bịt mặt đang giao đấu cùng cấm quân. Lưu Phong cảm ứng được khí tức Hắc Ám từ những người này. Mỗi người hơn nữa còn là hảo thủ, đặc biệt là người cầm đầu, đại đao dày đặc phát ra khí hắc mang, mỗi đao phát ra đều có vài tiếng kêu thét của Cấm quân vang lên.

Cấm quân mặc dù nhân số đông đảo nhưng lại không thể áp chế được nhóm Hắc Ám võ sĩ này. Đối với Hắc Ám võ sĩ thì cao thủ Cấm quân căn bản chẳng là gì cả.

“Phùng đại nhân, Phiền tướng quân, nhóm hắc y này đều là cao thủ. Cấm quân và Cẩm Y Vệ không phải là đối thủ của bọn chúng. Mau điều động cung thủ. ” Lưu Phong vội vàng đề nghị.

Phiền Tử Kiện cũng không do dự, lập tức xoay người đi bố trí.

Phùng Nguyệt mang theo Cẩm Y Vệ dưới tay, giờ đây cũng gia nhập vòng chiến.

Tên hắc y cầm đầu dường như nhận thức được Lưu Phong, thấy Lưu Phong tức thì sắc mặt biến đổi.

Nhất thời hắc y nhân đồng loạt gia tăng lực lượng, trong nháy mắt phá vòng vây, đạp không mà đi, nhảy lên tường của Thượng thư phòng.

Lưu Phong thầm kêu không hay, đang muốn phi thân lại, không nghĩ ra vừa mới muốn bước tới Thượng thư phòng đã thấy Hắc Ám võ sĩ bị một bóng đen bức lui lại.

Lưu Phong kinh hãi, không nghĩ đến lão hoàng đế lại có một người hộ vệ như vậy, xem tình huống thì bóng đen đó hoàn toàn có đủ lực để đối phó với Hắc Ám võ sĩ.

Lưu Phong vốn đang muốn gia nhập vòng chiến, giết chết vài tên Hắc Ám võ sĩ, lập lấy công lao. Bất quá hắn phát giác ra xung quanh vẫn ẩn chứa khí tức Hắc Ám dày đặc, hiển nhiên là vẫn còn có Hắc Ám võ sĩ mai phục ở đâu đó.

Hắn quyết định quan chiến, theo dõi diễn biến.

Chỉ cần cao thủ ẩn nấp không ra tay thì hắn sẽ không ra tay.

Ngay lúc này bóng đen và thủ lĩnh của Hắc Ám đối đầu với nhau.

Hắc Ám võ sĩ hiển nhiên không nghĩ đến bên cạnh lão hoàng đế lại có cao thủ tu chân lợi hại như vậy bảo vệ.

Hành động ám sát tiến hành đến bây giờ, hắn cơ bản đã nhận thấy nhiêm vụ thất bại, tình báo của tổ chức lại một lần nữa sơ suất.

Mặc dù hắn hoàn toàn có thể cùng tu chân cao thủ trước mắt cầm cự nhưng còn có Lưu Phong ở đây. Ngay cả khi trưởng lão tổ chức ra tay vị tất cũng đã có thể thắng được Lưu Phong.

Nghĩ nhiều, hắn quyết định đánh trước đã, tính sau. Một đạo hắc mang nhanh chóng kích đến bóng đen.

“Sát! ” Thủ lĩnh Hắc Ám võ sĩ đã ra tay.

Ngay khi đao khí màu đen sắp đến gần bóng đen thì trên người bóng đen phát ra quang mang chói mắt, cả người trong nháy mắt phát sáng như ánh mặt trời.

Hữu thủ phát ra Long chỉ, phát ra âm thanh bén nhọn rít lên.

Thủ lĩnh hắc y nhân kinh hãi, không nghĩ ra tu chân giả này có lực lượng cường đại như vậy.

Lưu Phong quan sát bóng đen cũng cảm thấy giật mình, kiếm đạo tu vi của bóng đen quả thật không thể xem thường.

Mặc dù hắn không biết thân phận của bóng đen này nhưng căn cứ vào pháp môn thì dám chắc là thuộc danh môn tu chân.

“Bùng!”

Kiếm quang giao kích, triệt tiêu lẫn nhau.

Cấm quân và Cẩm Y Vệ xung quanh bị dư chấn từ vụ nổ ảnh hưởng, nhất thời ai ai cũng máu huyết nhộn nhạo, sắc mặt trở nên đỏ bừng.

Ngay cả mặt đất cũng khẽ rung lên nhè nhẹ.

Giữa không trung, song phương đối diện nhau. Bóng đen chắp hai tay sau lưng đứng thản nhiên nhìn đối phương. Thủ lĩnh hắc ám, cầm đao, mũi đao chỉ xéo xuống đất, bất quá sắc mặt đã tái nhợt.

“Ta đã thất bại, ” Thủ lĩnh Hắc y nhân trong lòng khẽ cảm thấy chua chát. Nguyên hắn tưởng mình có đủ lực lượng đánh ngang tay với bóng đen. Bất quá chỉ qua một chiêu đã phát giác ra mình căn bản là không cùng đẳng cấp với đối phương. Chỉ cần bóng đen kia muốn, tất có thể giết được hắn.

Bất ngờ ở chỗ bóng đen cũng không hề muốn giết hắn: “Cút.”

Sau đó bóng đen quay lại nhìn Lưu Phong nói: “Tiểu Tước gia, còn tên ẩn nấp nữa, ta giao cho ngươi. Ta quay về Thượng thư phòng chiếu cố bệ hạ.”

Lưu Phong gật đầu nói: “Tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định không nhục sứ mạng.”

Lưu Phong chuyển ánh mắt sang tên võ sĩ Hắc Ám vừa bị đả bại kia, lạnh lùng nói: “Gọi trưởng lão của các ngươi ra đi, có lẽ hắn là hy vọng duy nhất của các ngươi.”

Thủ lĩnh Hắc Ám không khỏi giật mình. Xem ra Lưu Phong đối với tổ chức của mình, rất hiểu rõ.

“Lão lục, nhiệm vụ thất bại, các ngươi mang theo huynh đệ phá vòng vậy, để ta nói chuyện với vị tiểu oa nhi này… ” đột nhiên trên không trung xuất hiện một lão già thấp lùn, tóc bạc, bất quá trong mắt lộ ra sát khí thật dày đặc.

Thủ lĩnh hắc y cung kính nhìn vị lão giả gật đầu, lập tức nhảy vào vòng loạn chiến.

Phùng Nguyệt và Phiền Tử Kiện thấy tặc nhân đã mất đi khí thế, đời nào chịu bỏ qua, Cẩm Y Vệ và Cấm quân ùn ùn kéo đến bao vây trong ngoài.

Nhóm hắc y, cho dù có lăng không lên cao thì ngay lập tức bị cung thủ bức lùi.

Lưu Phong thản nhiên nhìn lão già lùn, trầm giọng nói: “Xuất chiêu đi.”

Lão già gật đầu, lập tức trên người di tán ra hắc sắc quang mang, trên tay xuất hiện một thanh hắc kiếm, quát lên một tiếng: “Tiểu oa nhi, ngươi thật tự phụ. Ngươi cho rằng ngươi có thể đánh thắng ta sao?”

Lưu Phong khinh miệt mỉm cười: “Khơi khơi chỉ là một lão già, ta như thể nào không thể đối phó được. ” Nếu như trước kia thì còn có chút phiền toái nhưng Lưu Phong bây giờ đã là Nguyên Anh kỳ cao thủ. Ngay cả tại tu chân giới thì cao thủ có thể đánh ngang tay với hắn cũng không phải là nhiều.

“Cuồng vọng. ” Lão già đối với thái độ của Lưu Phong rất khó chịu: “Tiểu oa nhi, ngươi có biết dưới thanh Hắc Minh kiếm của lão phu đã giết chết bao nhiêu tu chân thành danh chưa?”

Hắc Minh kiếm là cái rắm thối. Lưu Phong ngạo nghễ cười: “Vậy ngươi có biết là dưới thanh Hạo Thiên Kiếm của ta đã có bao nhiêu ma đầu bị giết không?”

“Muốn chết. ” Lão già bị Lưu Phong chọc tức, không còn nói nữa, gầm lên một tiếng, thân ảnh như tia chớp xông đến.

Lưu Phong cũng không dám chậm trễ, Hạo Thiên Kiếm xuất ra bạch sắc kiếm khí dài năm thước đâm đến.

Một kiếm này của Lưu Phong đã vượt xa sức tưởng tượng của lão già.

Cấm quân chung quanh, ngay cả Hắc Ám võ sĩ nhìn thấy kiếm khí do Lưu Phong phát ra cũng kinh hãi không thôi. Thầm nghĩ đó cũng là lực lượng con người phát ra sao?

“Ầm. ” Một âm thanh kinh thiên liệt bạo vang lên. Hắc Minh kiếm quang mang tiêu tán, lão già mặc dù sắc mặt có chút tái nhợt nhưng vẫn đứng vững được.

Lưu Phong cũng có chút kinh ngạc. Một kích này hắn đã thi triển bảy thành công lực, không nghĩ ra chưa thể đả thương đối phương.

“Tiểu oa nhi, ngươi quả nhiên cũng có chút môn đạo, trách không được lão tam chết trong tay ngươi. ” Lão già trong mắt bắn ra tinh quang, trầm giọng nói.

“Yên tâm, ngươi rất nhanh chóng sẽ gặp lại lão tam của ngươi. ” Lưu Phong mỉm cười, mỉa mai đối phương.

“Ra tay đi, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi. ” Lưu Phong dám chắc nếu thúc giục thanh sắc hỏa diễm của Phi nhi thì Hắc Ám lão giả này sẽ chết chắc.

“Tiểu oa nhi đi chết đi. ” Lão già quát lên, Hắc Minh kiếm chậm rãi nổi lên, hắc mang kiếm khí không ngừng kéo dài.

Vô hình sát khi như thủy triều dâng lên. Cấm quân và Cẩm Y Vệ không chịu nổi khí bức áp của kiếm khí nọ, bất giác lui lại sau vài bước.

“Hắc Minh Thôn Thiên. ” Trường kiếm trong tay lão già trong nháy mắt tinh quang đại thịnh, vẽ lên một đường cong bắn tới Lưu Phong.

Lưu Phong lạnh lùng như trước, Hạo Thiên Kiếm khẽ vung lên chém xuống.

Kiếm thế cường đại của song phương va chạm nhau, kình khí tản mác ra tứ phía, một vài tòa kiến trúc ở gần đó bất giác đã sụp đổ.

Sau nổ mạnh, lão già bỗng phóng người lên cao, lăng không chém xuống, trong nháy mắt đã hoàn toàn tập trung công kích vào Lưu Phong.

Đối mặt với công kích của đối phương. Lưu Phong cũng không dám khinh thường, hai tay thúc dục Nguyên Anh lực truyền vào Hạo Thiên Kiếm, nghênh tiếp.

Song phương ngạnh tiếp, lão già bị chấn bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống mặt đất, ngay cả Hắc Minh kiếm cũng tuột khỏi tay.

“Lão Lục, rút.”

Lão già miễn cưỡng đứng dậy, quay về phía nhóm Hắc Ám võ sĩ đang giao đấu với Cấm quân và Cẩm Y Vệ, hét lớn một tiếng.

“Bất hảo.”

Lưu Phong thầm kêu không hay, đang muốn ra tay chế ngữ, nhưng đã thấy mấy đạo huyết quang nổi lên, đã có mười tên Hắc Ám võ sĩ biến mất.

Lưu Phong vội vàng triển khai tâm thần, truy tung theo khí tức của bọn hắc ý, không nghĩ ra ngay lúc này trong thượng thư phòng truyền đến một tiếng hô: “Tiểu Tước gia, bọn chúng đã thi triển huyết độn. Ngươi không đuổi kịp đâu.”

“Huyết độn? ” Lưu Phong khẽ kinh hãi. Vội thu lại tâm thần.

Ngay lúc này những tên Hắc y còn lại đồng loạt phục dụng độc dược tự sát.

Lưu Phong mặc dù đã đoán trước nhưng vẫn thầm cảm thấy kinh hãi, như thế nào có thể bồi dưỡng được tử sĩ như vậy?

Một hồi nguy cơ đã được hóa giải. Mặc dù Dưỡng Tâm điện bị đốt nhưng may mắn là Hoa Hạ đại đế không sao cả.

Hỗn loạn nhanh chóng được bình định, Phiền Tử Kiện suất lĩnh đại đội Cấm quân dọn dẹp bãi chiến trường. Phùng Nguyệt mang theo Cẩm Y Vệ điều tra xem tại sao Hắc y nhân lại có thể đột nhập vào hoàng cung.

Lưu Phong vốn là đang muốn đi cùng Phùng Nguyệt nhưng Trương công công đã tiến tới ngăn cản: “Tiểu Tước gia, bệ hạ cho mời ngươi.”

Thấy chung quanh không có ai để ý, Trương công công thấp giọng nói: “Tước gia, ngươi lần này cứu giá có công, bệ hạ dám chắc sẽ ban thưởng. Được rồi, Nương nương cũng đang ở Thượng thư phòng. Đã nói nhiều điều tốt về Tước gia cho bệ hạ nghe. Bệ hạ đối với ngươi cũng rất tán thưởng.”

Đi vào Thượng thư phòng quả nhiên đã thấy Ân quý phi, hắn nhìn Ân quý phi mìm cười, biểu đạt sự cảm tạ đối với nàng.

Hoa Hạ đại đế sau cơn nguy biến, trên mặt vẫn tồn tại một chút sợ hãi, lúc này lão đang nằm nghiêng trên Long sàng trên cao, một bên là Ân quý phi đang đấm lưng cho lão.

“Vi thần tham kiến hoàng thượng. Chúc hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế. ” Vạn tuế cái rắm gì, hôm nay nếu không có người cứu giá kịp thời thì bây giờ ngươi đã trở thành tử quỷ rồi.

Ánh mắt Hoa Hạ đại đế vẫn còn sợ hãi, thật làm cho Lưu Phong xem thường. Lão già này già rồi mà vẫn ham sống sợ chết, xem ra là tầm thường à.

Hoa Hạ đại đế khẽ nhỏm dậy, thong thả nhìn Lưu Phong, trong mắt lộ ra vẻ tán thưởng: “Ái khanh không cần đa lễ. Hôm nay ngươi có công cứu giá, trẫm nhất định phải ban thưỡng cho ngươi. Nói đi, ngươi muốn ta thưởng cái gì. Trẫm hôm này sẽ toàn bộ phê chuẩn cho ngươi.”

Lưu Phong trầm giọng nói: “Bệ hạ, thần thân là Cẩm Y Vệ, hộ vệ bệ hạ cũng là trách nhiệm của thần. Chuyện hôm nay thần vẫn cảm thấy sợ hãi không làm tròn nhiệm vụ, còn dám mong ban thưởng cái gì. Bệ hạ bây giờ đã bình an vô sự. Đó đã là sự ban thưởng lớn nhất đối với thần. ” Lưu Phong không ngừng vỗ mông ngựa lão hoàng đế một chút, cho lão đỡ sợ.

Hoa Hạ đại đế nghe vậy ánh mắt có chút bình tĩnh trở lại, nhìn Lưu Phong nhưng không nói gì nữa.

Đừng xem Hoa Hạ đại đế giờ phút này vừa kinh tâm động phách xong mà coi thường, ánh mắt lão vẫn sắc bén như thường ngày, nhìn Lưu Phong một lúc lâu, không khỏi làm cho hắn run sợ.

“Hảo. ” Hoa Hạ đại đế vui vẻ nói: “Trẫm quả nhiên không nhìn lầm người, lão Thiên Sư cũng không nhìn lầm, ái khanh… không, Phong nhi, ngươi thật là làm cho trẫm vui vẻ.”

Hoa Hạ đại đế mặc dù đã già nhưng chưa có ngốc. Lúc nãy ngoài điện giao phong một trận, lão đã biết được thực lực của Lưu Phong, chính là cường giả. Có một cường giả như vậy, tất phải thu phục lấy hắn.

“Ái phi, cặp mắt của ngươi nhìn người thật là tốt, có thể tuyển được một chất tử tốt như vậy. ” Hoa Hạ đại đế nhìn Ân quý phi nói.

“Phong nhi, ngươi tiến lên đây để cho ta ngắm kỹ ngươi một chút. ” Hoa Hạ đại đế biểu diễn rất thành công, vẻ mặt của lão thật giống như một vị cô phụ (chồng cô cô) hiền lành.

Lưu Phong biết rõ lão đang diễn trò nhưng cũng vui vẻ hợp tác cùng lão hoàng đế đóng kịch. Hắn biểu hiện vẻ cảm kích ra mặt, ngay cả nước mắt cũng lăn ra.

Lưu Phong đi đến trước mặt Hoa Hạ đại đế, lão hoàng đế thân mật vỗ vỗ vai của hắn, thật là thân thiết.

Hoa Hạ đại đế khẽ nói: “Hài tử, hôm này ngươi có công rất lớn, nói đi, ngươi muốn cái gì?”

Lưu Phong như trước, một bộ dạng chính khí nói: “Bệ hạ, bảo vệ người chỉ là trách nhiệm của vi thần, thần thật sự không hề nghĩ đến chuyện được ban thưởng.”

Hoa Hạ đại đế sắc mặt biến đổi, cười nói: “Phong nhi, trẫm nếu có thần tử như ngươi thì lo gì đế quốc của ta không hưng thịnh.”

“Trẫm luôn thưởng phạt phân minh, ngươi có công với trẫm, cũng có công với quốc gia. Hôm nay trẫm sẽ ban thưởng cho ngươi. ” Hoa Hạ đại đế bị Lưu Phong làm cho cảm động.

Lưu Phong giả bộ một vẻ mặt sợ hãi, nói: “Bệ hạ, hôm nay tặc nhân tiến cung, Cẩm Y Vệ vốn là chịu trách nhiệm, hy vọng bệ hạ có thể xá tội cho Cẩm Y Vệ và Cấm quân, về phần ban thưởng cho vi thần thì không cần.”

Người tốt đây, thần tử tốt đây… bất kể là Lưu Phong nói thật hay nói dối, Hoa Hạ đại đế đều cảm động: “Hài tử, ngươi yên tâm. Hôm nay thích khách cũng không phải là người thường. Trẫm sẽ không trách cứ Cẩm Y Vệ và Cấm quân. Về phần ban thưởng cho ngươi, đó nhất định phải làm. Trẫm sẽ tăng cho ngươi lên thành Nhất đẳng Bá tước, thường ngàn lượng hoàng kim, mỹ nữ mười người…”

Lưu Phong mặc dù vẻ mặt sợ hãi nhưng trong lòng thầm bật cười. Vàng bạc thì không tính nhưng Nhất đẳng bá tước thì thật làm cho hắn vui mừng. Trong lịch sử của Hoa Hạ đế quốc có, thể nhanh chóng đạt đến Nhất đẳng bá tước như hắn quả là hiếm thấy.

Ân quý phi cũng chớp chớp đôi mắt đẹp, mỉm cười, nhìn Lưu Phong nói: “Phong nhi, còn không tạ thiên ân của bệ hạ.”

Lưu Phong lúc này mới phục hồi tinh thần.

“Vi thần Lưu Phong khấu tạ thiên ân bệ hạ. ” Lưu Phong vội vàng quỳ xuống đất tạ ơn.

Hoa Hạ đại đế cười ha ha nói: “Phong nhi, không cần khách khí, mau đứng lên. ” Không thể phủ nhận một điều, Hoa Hạ đại đế đúng là diễn viên đại tài. Mặc dù là một câu dối trá nhưng từ miệng lão nói ra thì người ta lại có cảm giác chân thật. Tâm thuật của đế vương quả nhiên là bất phàm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/08/2018 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lưu Phong – Quyển 5
“Muội muội, chuyện này e là có chút không phải.” Kim Vận cười nói: “Ngươi và ta đều là nữ nhân của tướng công, ta làm sao có thể thu ngươi làm nha hoàn được. Việc này nếu để tướng công biết thì hắn sẽ không vui.” “Kim Vận tỷ tỷ, người nghe muội nói đã.”...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Ma Vương – Quyển 6
Thần Uy Của Tiểu Khô Lâu... Tô Phỉ sao có thể là đối thủ của Hàn Thạc chứ. Khi Tô Phỉ thở hổn hển lao về phía hắn, Hàn Thạc chỉ mỉm cười nhìn nàng, căn bản không hoàn thủ không phản kháng, đưa ngực ra nhận mấy cú đấm của Tô Phỉ, cười cười rồi cũng giả kêu đau vài tiếng. Nắm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Hạ Thiên – Quyển 7
An Khả Khả nhớ khi mình định nhào lên thì giường vẫn còn trống trơn, căn bản không có ai, nhưng vấn đề là khi nàng nhào đến nơi thì phát hiện mình đụng vào thứ gì đó mềm mềm, sau khi xem xét thì thấy đó là một người, vì vậy nàng phải vô thức kêu lên sợ hãi. Sao vậy? Trần Di vội vàng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân