Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Ma Vương – Quyển 4 » Phần 31

Ma Vương - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 31: Chọc Ngươi Thì Thế Nào!

Trên bình nguyên cách xa Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ mười dặm, đám cướp bóc do bốn chi cường đạo lớn tạo thành đang chầm chậm hành quân đến Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ.

Chúng bất đồng với những nhóm cường đạo nhỏ lén lút giữa Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ và thành Hải Lam. Nhân số Huyết Nha cường đạo đoàn ít nhất cũng hơn hai ngàn người. Số lượng Lục Hỏa cường đạo đoàn nhiều nhất với hơn sáu ngàn người. Số lượng này so với thành vệ quân của Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ còn hơn gấp đôi.

Nhóm này cũng giống như đoàn cường đạo Đồ La Đạt Hồng Hồ Tử đã bị diệt, đều thường xuyên chạy qua lại gây ra tai họa cướp bóc các thành trấn tại bảy đại công quốc. Những thành trấn nơi chúng đi qua đều bị tẩy kiếp càn quét sạch. Bởi vì bảy đại công quốc chiến tranh với nhau không ngừng, hơn nữa giữa các công quốc lại có rất nhiều đồi núi có thể ẩn nấp, bởi vậy đám cường đạo này quả thật như cá gặp nước, trở thành sâu mọt mà cả bảy đại công quốc đều căm thù đến tận xương tủy.

Chúng bất đồng so với những đoàn cường đạo thông thường. Chúng được trang bị rất tốt, trong đó mấy chi thậm chí vốn chính là quan quân nào đó của bảy đại công quốc, bởi vì bất hòa với quý tộc trong nước mình hoặc phạm phải trọng tội gì đó, liền dẫn luôn thủ hạ đi làm cướp.

Những người này vốn là xuất xứ từ quân nhân chính quy, mặc dù thành cường đạo nhưng kỷ luật và tri thức tác chiến không bị tụt lùi, trở thành cường đạo, tài phú sau khi cướp được đều trang bị cho binh lính cùng chiến mã, khiến cho trang bị cùng lực chiến đấu của bọn chúng thậm chí không kém gì quân chính quy của bảy đại công quốc.

Bốn đoàn cường đạo lần này tới Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ phân biệt là Lục Hỏa cường đạo đoàn, Chiến Phủ cường đạo đoàn, Phi Long cường đạo đoàn và Huyết Nha cường đạo đoàn. Chiến Phủ cường đạo đoàn cùng Phi Long cường đạo đoàn phân biệt có hơn bốn ngàn người và hơn ba ngàn người, cũng là phỉ đồ khát máu có trang bị tốt cùng kinh nghiệm ma luyện.

Lúc này, bốn tên thủ lĩnh đang đi giữa đội ngũ, vẫn đang thương nghị việc tiến công Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ.

– Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ thực sự giàu có như các ngươi nói chứ? Nửa năm trước ta vừa mới tới một chuyến, chỗ đó ngoại trừ đá ra thì giống như không có thứ gì đáng tiền. Các huynh đệ đi cùng ta không kiếm được thứ gì a! – Thủ lĩnh Huyết Nha Lý An Tư, hơi bán tín bán nghi nói.

Lần này Lý An Tư được ba người kia mời mới tới. Vốn hắn đang định hạ thủ một trấn nhỏ ở công quốc Hi Luân, nếu không phải hiểu được ba tên kia càng thêm tham lam, Lý An Tư dám chắc không muốn gia nhập hành động cướp bóc Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ.

– Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ khác trước kia rồi. Tên thành chủ mới nghe nói rất giàu có. Ngay cả ma tinh pháo của con đàn bà Hải Luân của công quốc Hi Luân cũng đoạt được, bên ngoài còn đồn con mụ đó còn bị tên thành chủ kia chiếm đoạt rồi. Bà nội nó, con mụ kia chính là mỹ nhân nổi danh cả bảy đại công quốc, còn là Đại công tước của công quốc Hi Luân, không nghĩ tới vậy mà lại bị thằng kia “chơi” trước. Thật sự là*** không tưởng tượng nổi! – Thủ lĩnh Chiến Phủ cường đạo đoàn Bái Nạp Mỗ là một gã lỗ mãng cao quá hai thước, sau lưng dắt một cây chiến phủ cực lớn dài tới một thước rưỡi. Da để trần đầy những lông giống như là bán thú nhân vậy.
– Lý An Tư, tin tức ta thu được là xác thực, Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ tuyệt đối khác so với trước kia. Chỉ bằng vào sáu khẩu ma tinh pháo giá trị sáu mươi vạn kim tệ, cộng thêm số kim tệ trên người tên thành chủ và lũ thương nhân thì bây giờ nó ít nhất có hơn một trăm vạn kim tệ rồi. – Thủ lĩnh Lục Hỏa Pháp Tư, giải thích cho Lý An Tư.

Pháp Tư từng là một quan quân cao cấp của công quốc Nội Sâm, trong chiến đấu giữa bảy đại công quốc có chút danh tiếng, nhưng bởi vì tùy tiện giết hại tù binh mới bị miễn chức. Pháp Tư thu được tin tức dứt khoát dẫn thuộc hạ đi làm cường đạo mua bán. Từ lúc từ một gã quan quân cao cấp chuyển thành cường đạo, Pháp Tư càng như cá gặp nước, phát triển thành Lục Hỏa cường đạo đoàn hơn sáu ngàn người như hiện nay, rốt cuộc không chịu ước thúc của bất luận kẻ nào.

Trong bốn đoàn cường đạo tại đây thì Lục Hỏa của Pháp Tư chẳng những nhân số nhiều nhất. Mà ngay cả lực chiến đấu cũng mạnh nhất, dẫu sao hắn cũng từng xuất xứ từ quân nhân chính quy, đối với lĩnh binh tác chiến rất có thủ đoạn.

Nghe Pháp Tư giải thích như vậy, ba tên kia kể cả thủ lĩnh Phi Long cường đạo đoàn Á Phi vẫn chưa nói gì tướng mạo hung ác nham hiểm cũng lộ ra mục quang tham lam. Một trăm vạn kim tệ trong mắt bất luận kẻ nào cũng là một số lượng lớn. Đừng nói là đám cường đạo tham lam này, cho dù là mấy tên công tước của bảy đại công quốc mà biết, e rằng cũng sẽ tới cướp như vậy?

– Pháp Tư quả nhiên lợi hại, ha ha. Một trăm vạn kim tệ a. Chỉ bằng vào phương sách phòng ngự của Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ thì lần này thật sự phát tài rồi. – Bái Nạp Mỗ của Chiến Phủ cười điên cuồng ha ha, dường như đã thấy kim tệ đầy trời đổ lên đầu hắn.

Á Phi của Phi Long cường đạo đoàn liếc nhìn Bái Nạp Mỗ xem thường. Thầm nghĩ thật là một tên ngu xuẩn, nếu Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ mà dễ công phá như vậy thì cái tên Pháp Tư hung tàn tham lam như vậy tại sao không độc chiếm một mình, lại còn hảo tâm mời chúng ta tới cùng chia phần?

Trong bốn thủ lĩnh đại cường đạo, Pháp Tư mặc dù hung tàn tham lam biết lĩnh quân tác chiến, nhưng tính cách cũng không quá âm độc và nhiều tâm cơ đến vậy. Nhưng cái tên thủ lĩnh Á Phi của Phi Long cường đạo đoàn này có ngoại hiệu là “Độc long”, chữ độc này là chỉ tâm địa ngoan độc của hắn, hắn cực kỳ am hiểu những quỷ kế âm hiểm ti bỉ.

Ngay khi Pháp Tư nói ra con số một trăm vạn kim tệ, đầu óc Á Phi chuyển một vòng, đã ngầm định chủ ý. Đợi khi tới Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ nhất định không đưa chủ lực ra, ít nhất cũng phải xem tình thế thế nào rồi quyết, tránh việc tiền vốn vất vả tích lũy lại đáp đi.

Mang theo sự hấp dẫn của kim tệ tiến tới trước, bốn đoàn cường đạo lớn mặc quần áo màu sắc khác nhau, dần dần hành quân tới trước Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ.

Trước mặt chúng là tường thành đồ sộ rộng lớn sừng sững, thành tường qua sửa chữa đã không còn một lỗ thủng nào. Từ phía ngoài mà xem mơ hồ có thể thấy được nó có phòng tuyến vững chắc.

– Ê. Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ thực sự thay đổi lớn rồi, ta nhớ lần trước khi ta tới cửa thành có một số lỗ thủng. Thành cũng không cao như vậy a, lúc đó chúng ta rất dễ dàng công phá vào. Căn bản là không gặp phải kháng cự như thế này, xem chừng Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ hiện nay đã khác rất nhiều. – Lý An Tư ngẩng đầu nhìn về phía Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, không kìm được thốt lên.
– Ồ. Ma tinh pháo ngươi nói đâu Pháp Tư? – Thủ lĩnh của Chiến Phủ Bái Nạp Mỗ nhớ rất rõ ma tinh pháo giá trị sáu mươi vạn kim tệ, hắn đối với uy lực kinh khủng của ma tinh pháo thật ra không ham muốn nhiều. Chỉ suy nghĩ sau khi lấy được nó thì làm sao đổi chúng thành kim tệ chói mắt, mỗi khi nghĩ đến cảnh tượng kim tệ bao phủ hắn, Bái Nạp Mỗ đều có một loại cảm giác thỏa mãn vui sướng.

Pháp Tư đang cưỡi trên chiến mã cũng không lập tức trả lời câu hỏi của Bái Nạp Mỗ. Hắn bắt đầu phân phó thuộc hạ xếp thành đội ngũ, ổn định đội hình chuẩn bị tùy lúc nghênh chiến. Đợi đến khi toàn bộ chúng chuẩn bị xong, Pháp Tư mới dõi về phía tường thành, phát hiện trên tường thành cao cao kia tựa hồ không có ma tinh pháo gì hết.

Nhíu mày suy nghĩ một chút, Pháp Tư nói:

– Ma tinh pháo dám chắc đang trong Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, các ngươi chỉ cần nhớ kỹ điểm này là được. Ừm, thành này tổng cộng có bốn cửa thành, bốn phương chúng ta cứ mỗi phương công kích một cái. Dựa theo sự ước định từ trước, sau khi thấy ta phát tín hiệu thì cùng đồng thời tiến công vào.

Thành vệ quân của thành Bố Lôi Đặc Nhĩ chỉ có ba ngàn người. Một cửa thành nhiều nhất chỉ có ngàn người phòng ngự. Lực chiến đấu của bọn chúng chắc các ngươi cũng đều được nghe nói. Sau khi tiến công các ngươi chỉ cần phân tán đội ngũ ra thì Ma tinh pháo cũng không thể tạo nên tổn thương trầm trọng được. Mặt khác, ma tinh pháo phải có ma tinh quáng bổ sung, sau mỗi một pháo bắn ra lại có một khoảng thời gian trống, bọn chúng cũng nhất định không có đủ ma tinh quáng. Cho nên các ngươi căn bản không cần e ngại.

Bốn phương chúng ta chỉ cần một phương công phá được tường thành, bằng vào thực lực chúng ta là thành Bố Lôi Đặc Nhĩ sẽ xong đời. Lần này có lẽ sẽ có một số thương vong. Nhưng các ngươi hãy nghĩ đến một trăm vạn kim tệ, kim tệ chói mắt kia đang chất đống trong phủ thành chủ. Muốn lấy được mà không để lại tí huyết nào thì sao được.

Bái Nạp Mỗ xoa xoa tay, khá hưng phấn nói:

– Ta không chờ đợi được nữa rồi!
– Tốt lắm, cửa thành chính giao cho chúng ta. Ba người các ngươi tự thương lượng mỗi bên tiến công cửa thành nào. Hai giờ sau ta sẽ phát tín hiệu đồng thời công kích, ai phá được cửa thành trước thì được bốn phần kim tệ. – Pháp Tư trầm giọng nói.

Đây là biện pháp đã sớm thương lượng, bốn tên cũng không có dị nghị. Vì vậy ba cường đạo thương lượng một chút, rồi đều rời đi. “Độc long” Á Phi đi tới phía trước cửa thành mình đã chọn lựa, phân phó cho mấy tên thủ hạ:

– Chú ý ba cửa thành kia, một khi bọn họ công kích thì các ngươi lập tức phát tín hiệu cho ta.
– Yên tâm đi thủ lĩnh. Chúng ta biết nên làm như thế nào. – Trong đó một gã cường đạo gật đầu, tướng mạo hèn mọn cùng những người khác đồng thời rời đi. Bọn chúng sớm biết rằng thủ lĩnh của mình rất âm hiểm, loại chuyện này đã sớm thành thói quen.

Lực phòng ngự của thành Bố Lôi Đặc Nhĩ chính thức mạnh như thế nào, Á Phi cũng không muốn Phi Long đoàn của hắn thử trước, mặt khác Á Phi sợ Pháp Tư cố ý tìm bọn chúng để làm pháo hôi. Cứ cẩn thận đề phòng Pháp Tư, tránh Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ có vũ khí hỏa lực cường đại gì đó. Như vậy hắn sẽ xem xét có nhất thiết phải án chiếu theo căn dặn của Pháp Tư để hành sự không.

Sự hấp dẫn của một trăm vạn kim tệ đích xác rất lớn, chỉ có điều nếu không có mạng mà hưởng thì Á Phi tự nhiên sẽ không chút do dự chạy trốn, dám chắc sẽ không quản an bài trước đó của Pháp Tư, bảo tồn thực lực của mình. Từ nay về sau mới có càng nhiều cơ hội phát tài, nếu không vốn ban đầu bỏ vào đấy không lấy lại được.

Trong thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, Hàn Thạc, Đa Khắc Tư, Phạt Khắc Lan, Địch Khắc vừa mới bàn bạc bí mật từ phủ thành chủ đi ra. Trong đó Hàn Thạc, Đa Khắc Tư, Phạt Khắc Lan mỗi người đi tới trước một cửa thành, đám Địch Khắc, Thiết Tư Đặc và Phú Tân Ân tới cửa thành còn lại.

Âm ma duy nhất bay tới lượn lờ, đã nghe không sót cuộc nói chuyện của bốn đoàn cường đạo lớn. Công cụ hỏa lực lớn trên tường thành tạm thời được thu lại, số binh lính thưa thớt đứng trên đó chỉ giương cung nỏ lên, cảnh giác nhìn về phía đoàn cường đạo nơi cửa thành xa xa.

Cửa thành chính là nơi Hàn Thạc tọa trấn, binh lính và vũ khí ít nhất. Binh lính chỉ có ba trăm người, một khẩu ma tinh pháo cũng không có tại đây, nhưng hắn phải đối mặt cũng chính là Lục Hỏa cường đạo đoàn với sáu ngàn người. Thực lực của chúng mạnh nhất, cũng là chủ lực của lần này.

– Bố Lai Ân, ngươi có nắm chắc hay không? – Tiểu Kiệt Khắc mập nhìn cường đạo phía trước đông nghịt, thanh âm so với lúc bình thường hơi run run.

Kiệt Khắc là do Hàn Thạc yêu cầu tới, trước khi tới hắn đã nói thẳng với tiểu mập:

– Cùng ta xem trận đánh này. Sau khi chấm dứt ngươi nếu vẫn đồng ý lưu lại, ta sẽ đồng ý cho ngươi trở thành quan tài vụ của Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ.

Kiệt Khắc nghe xong những lời Hàn Thạc nói, không có bất cứ do dự gì liền đáp ứng nhưng bây giờ chính thức đứng trên tường thành rộng rãi, nhìn đám cường đạo trang bị tốt tướng mạo hung ác, trong lòng vẫn hơi run rẩy.

– Sao thế, sợ rồi à? – Hàn Thạc khẽ cười, trêu chọc Kiệt Khắc.

Thình lình ưỡn ngực lên, Kiệt Khắc giống như đang thuyết phục chính mình reo lên:

– Sợ cái gì, chỉ là lần đầu tiên nên có chút khẩn trương mà thôi. Huống chi ta ở lại Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ cũng chỉ là làm một viên quan tài vụ, lại không cần ta ra chiến trường đánh trận, ta có cái gì phải sợ chứ!
– Tốt lắm, nếu ngươi có thể kiên trì xem hết trận chiến đấu này, sau đó vẫn tiếp tục kiên cường như bây giờ thì ta cam đoan ngươi có thể có được tiểu thư quý tộc Kiệt Tây Tạp Na kia. – Hàn Thạc cười ha hả nói.

Vừa nghe Hàn Thạc nhắc tới Kiệt Tây Tạp Na, đôi mắt tiểu Kiệt Khắc mập đầu tiên là có một chút buồn bã, sau đó lập tức đổi thành kiên định, gật mạnh đầu. Hắn nắm chặt bàn tay nhìn Hàn Thạc nói:

– Bố Lai Ân, mặc dù ta không thể trở thành một kỵ sĩ, nhưng ta nhất định sẽ trở thành một vị quý tộc!

Hàn Thạc mỉm cười không nói, chỉ nhìn về đám cường đạo Lục Hỏa ở đằng xa đang sử dụng các giá gỗ đơn giản để dựng lên một cái mộc tháp cao cao. Khoảng mười tên ma pháp sư các hệ được đám cường đạo nâng đỡ từ từ đi lên trên mộc tháp.

Trong những tên ma pháp sư này thì thực lực cao nhất là một gã Lôi hệ Ma đạo sư. Ngoài ra đều là một số tiểu ma pháp sư các hệ. Ma pháp sư trên đại lục khan hiếm nên bất luận tại quốc gia nào cũng có thể được trọng dụng. Căn cứ vào thực lực cao thấp mà mức độ được trọng dụng cũng không giống nhau, đám cường đạo Lục Hỏa này có thể có một Lôi hệ ma pháp sư cấp bậc Ma đạo sư, nghe nói người nhà vị Ma đạo sư kia đã bị bắt cóc rồi đám cường đạo uy hiếp hắn. Nếu không một Ma đạo sư tự nhiên sẽ không cam nguyện đồng lõa với một bọn cường cường đạo đê tiện.

Những ma pháp sư ở trên Mộc tháp có những trang bị bất phàm, chẳng những ma pháp bào tinh xảo đẹp đẽ dị thường mà còn có ma pháp trượng giá trị không nhỏ, xem chừng Pháp Tư thật sự đã dốc vốn vào trên người bọn họ. Nghĩ thì cũng đúng. Ma pháp sư có tác dụng thật lớn trong chiến tranh. Một nhóm cường đạo mà có thể có ma pháp sư thì thực lực tự nhiên sẽ mạnh hơn nhiều. Mặt khác đối với một vị thủ lĩnh cường đạo mà nói, trong đội ngũ mà có một vị Ma đạo sư thì cũng là biểu tượng cho thân phận của mình.

Mộc tháp cách Hàn Thạc khoảng sáu trăm thước, phía dưới còn có bánh xe có thể di động. Vài tên cường đạo cầm lá chắn trong tay cũng bò lên trên mộc tháp, bảo vệ những tên ma pháp sư trân quý ở trung tâm để cho bọn họ không phải lo nghĩ mà phóng thích ma pháp. Khi chiến tranh thật sự bắt đầu, lợi dụng những bánh xe phía dưới là có thể đẩy mộc tháp tới gần thành tường, để cho ma pháp sư có thể dễ dàng phóng ma pháp xuống Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ.

Sáu trăm thước đối với Hàn Thạc có Lục Ma Phong mà nói, cũng không phải là một khoảng cách không thể vươn tới. Một khi phóng Lục Ma Phong bay ra, ma pháp sư trong khoảng cách này nhất định sẽ bị bất ngờ không kịp phòng ngự mà chết thảm trọng. Bất quá, cuộc chiến vừa mới bắt đầu, lúc này mà đã vội phóng ra Lục Ma Phong là không sáng suốt, cho nên Hàn Thạc mới trơ mắt nhìn bọn họ chuẩn bị mộc tháp, cũng không vội vã động thủ.

Sau khi lắp ghép thành công mộc tháp. Bốn cỗ nỗ xa bắn liên tiếp sáu phát cũng được đám cường đạo đẩy đến. Loại nỗ xa này có tầm bắn khoảng năm trăm thước, một lần có thể phóng ra sáu mũi tên với lực xuyên thấu kinh người. Lần này, từ Bố Tư Đặc thương hội Hàn Thạc cũng thu mua được hai mươi chiếc, giờ đây trên tường thành này cũng đang ẩn giấu năm chiếc. Đối với lực xuyên thấu của loại nỗ xa này thì trong lòng Hàn Thạc hiểu rất rõ.

– Kiệt Khắc. Lát nữa khi cuộc chiến đấu bắt đầu, ngươi ngàn vạn lần không được rời khỏi ta. Ở trong phạm vi mười thước chung quanh ta, ta có thể bảo đảm sự an nguy của ngươi, một khi ngươi rời xa hơn mười thước, lập tức nằm sấp xuống bên trong tường thành cho ta, có hiểu không? – Thấy đám cường đạo không ngờ lại còn có nỗ xa, Hàn Thạc lập tức xoay người nhìn tiểu Kiệt Khắc mập, thận trọng căn dặn.

Vừa nghe Hàn Thạc nói như vậy, Kiệt Khắc lại có chút khẩn trương, vội vàng tiến lại gần hắn hơn một chút, cơ hồ sắp dính vào thân thể Hàn Thạc, nói giọng khô khốc:

– Yên tâm đi, ngươi đi đâu thì sẽ ta đến đó.

Sau khi mộc tháp và chiến xa đã được đẩy dời đi, thủ lĩnh toán cường đạo Lục Hỏa là Pháp Tư cưỡi một con ngựa to cao, vẻ mặt ngạo mạn đứng ra hướng về phía Hàn Thạc ngẩng mặt hét lớn:

– Thành chủ Bố Lai Ân của thành Bố Lôi Đặc Nhĩa, mục đích các huynh đệ chúng ta tới lần này chắc ngươi cũng đã biết. Điều kiện sống của các huynh đệ gần đây không tốt, sắp tới còn không có cơm ăn nữa, chỉ cần ngươi xuất ra một trăm vạn kim tệ, các huynh đệ sẽ quay đầu bước đi, tuyệt đối không động đến thành Bố Lôi Đặc Nhĩ của các ngươi một chút nào.
– Pháp Tư tiên sinh đáng thương, đối với những việc quý đoàn gặp phải, ta rất thông cảm. Bất quá thành Bố Lôi Đặc Nhĩ nghèo nàn đã thành tiếng rồi, các bình dân bên trong lãnh địa của ta đều ăn không đủ no. Một trăm vạn kim tệ ta thật sự không đào đâu ra được. – Hàn Thạc mặt nhăn mày nhó cảm thán một tràng.

Tiếng nói của hắn vang lên không cao không thấp, nhưng mà dù là cường đạo ở phương xa hay binh lính trên tường thành ai nấy đều nghe rõ ràng, ngay cả những người dân thành Bố Lôi Đặc Nhĩ ở gần chỗ này cũng đều nghe được. Rất nhiều thành dân to gan một chút thậm chí còn chạy ra ngoài đường để nghe cho cẩn thận. Một vài người còn cố gắng đến tận cửa thành để nghe cho rõ ràng.

– Vậy ngươi có thể xuất ra bao nhiêu kim tệ? – Vừa nghe thấy trong giọng nói của Hàn Thạc tựa hồ mềm yếu, có vẻ muốn thương lượng đường sống, Pháp Tư sửng sốt một chút rồi lại một lần nữa hét lớn.

Bây giờ thành Bố Lôi Đặc Nhĩ không có một chỗ thủng nào. Trên tường thành cao ngất, binh lính mặc dù ít nhưng đều được trang bị vũ khí sáng loáng. Nghe nói bản thân Thành chủ Bố Lai Ân của thành Bố Lôi Đặc Nhĩ này chính là một vị Vong Linh Ma đạo sư, nếu thực sự miễn cưỡng tấn công thì nhất định Lục Hỏa cũng có tổn thất. Nếu có thể không lãng phí một người nào mà vẫn có thể kiếm được nhiều kim tệ, chỉ cần không phải kẻ ngu đều biết hẳn là nên làm như thế nào. Bởi vậy vừa nghe thấy giọng điệu của Hàn Thạc, Pháp Tư suy nghĩ một chút liền hỏi xem hắn muốn thế nào.

– Úi, Pháp Tư tiên sinh. Một kim tệ có thể được hay không? – Trên mặt tường thành, Hàn Thạc chăm chú tự hỏi một chút rồi quay sang lớn tiếng nói với Pháp Tư.
– Oa ha ha…

Bọn lính thủ thành vốn còn có chút khẩn trương, bây giờ nghe thấy Hàn Thạc nói như vậy thì đều không nhịn được bật cười ha hả, ngay cả một số dân chúng bên trong thành Bố Lôi Đặc Nhĩ nghe được câu nói cũng đều tỏ ý cười thú vị, thầm nghĩ vị Thành chủ tân nhậm này đúng là có chút khiếu hài hước.

– Con mẹ ngươi dám đùa giỡn ta! – Pháp Tư bạo nộ, đã rất lâu không hề tức giận như vậy. Đám cường đạo thủ hạ của hắn cũng đều biểu lộ sắc mặt khó coi, chỉ hận không được lập tức xông lên xé xác bọn Hàn Thạc thành mảnh nhỏ.
– Ha ha. Đùa giỡn ngươi thì sao? Hôm nay các ngươi một kim tệ cũng không kiếm được, hắc hắc, nói không chừng các ngươi còn có thể lưu lại kim tệ cho bổn Thành chủ sử dụng đó. Các ngươi dám đến cướp đoạt, rõ ràng đúng là không muốn sống nữa. Ta thành thực nói cho các ngươi biết tất cả tài bảo của Hồng hồ tử Đồ La Đạt đều bị ta lấy được. Hơn nữa, còn có bốn mươi vạn kim tệ của Hải Luân Đế Na và số kim tệ trong tay bổn Thành chủ, bên trong thành Bố Lôi Đặc Nhĩ bây giờ có nhiều hơn một trăm vạn kim tệ nhiều. Ngươi muốn lấy thì phải xem có bản lĩnh này hay không đã. Đồ ngu. Đến đây! – Hàn Thạc đứng ở trên mặt tường thành càn rỡ ha hả cười to, chỉ vào Pháp Tư ở xa xa chế nhạo như là nói với một gã ngu ngốc vậy.

Pháp Tư thật sự phẫn nộ! Rất nhiều năm qua, từ sau khi rời bỏ công quốc Nội Sâm, Pháp Tư đã lâu không bị người khinh thị như vậy. Nhìn người Thành chủ trẻ tuổi vô cùng huênh hoang ở trên tường thành đối diện, Pháp Tư cáu tiết như muốn ăn tươi nuốt sống hắn. Đám cường đạo thủ hạ của hắn cũng có cảm giác tương tự, tái mặt bắt đầu hướng về cửa thành Bố Lôi Đặc Nhĩ phóng đi.

– Tiến công. Đồ thành (giết sạch cả thành) cho ta! – Pháp Tư nổi giận xung thiên hét lớn một tiếng, xông về phía thành Bố Lôi Đặc Nhĩ hạ mệnh lệnh tấn công.
– Đồ… đồ thành! – Kiệt Khắc mềm nhũn đầu gối, thiếu chút nữa ngã phịch xuống mặt thành bằng đá hoa cương lạnh như băng.

Những người dân thành Bố Lôi Đặc Nhĩ nghe được mấy chữ “đồ thành”, lúc trước bởi vì lời nói hóm hỉnh của Hàn Thạc mà buông lỏng tâm trí, trong nháy mắt lại bị đánh rớt vào vực sâu vô tận. Ánh mắt mọi người trở nên xám xịt, bỗng nhiên không biết ứng phó thế nào.

Mặc dù thành Bố Lôi Đặc Nhĩ đã trải qua nhiều trận chiến hỏa tàn khốc, nhưng cho tới bây giờ vẫn không đối diện với sự đẫm máu của việc bị “đồ thành”, nếu không thì thành Bố Lôi Đặc Nhĩ đã sớm là một tòa thành chết. Bọn họ chỉ là tài vật thực phẩm bị cướp đoạt nhưng còn có thể bảo trụ được tính mạng.

Trừ phi là cuồng ma khát máu, trừ phi có cừu hận vô cùng vô tận còn không thì dù là cường đạo hung hãn hay là hai nước giao chiến cũng không xem thường hạ mệnh lệnh “đồ thành”, bởi vì điều này có ý nghĩa là hủy diệt tất cả mọi sinh linh của một thành thị. Điều này chính thức có ý nghĩa là máu chảy thành sông, gà chó không để sót.

Một người như vậy thông thường sẽ bị tất cả quốc gia khiển trách, người dám “đồ thành” còn có thể bị chính nhân mã của quốc gia của mình khinh thường chỉ trích, bên bị “đồ thành” sẽ bằng mọi giá trả thù. Bảy đại công quốc mặc dù chiến loạn không ngừng nhưng hành động “đồ thành” cũng cực kỳ hiếm hoi, người bình thường căn bản không dám làm như vậy.

Thủ lĩnh Pháp Tư của nhóm cường đạo Lục Hỏa không hề bị bất cứ quốc gia nào ước thúc, đối mặt với Hàn Thạc cuồng vọng cực kỳ khiêu khích, nhục mạ không nể mặt, rốt cuộc không nén được lửa giận trong lòng, lúc này mới hạ mệnh lệnh điên cuồng này. Hắn thấy rằng chỉ có tàn sát Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ mới có thể đủ để rửa sạch sự vũ nhục của Hàn Thạc đối với hắn.

– Hừ. Chỉ bằng các ngươi thì không xứng!

Hàn Thạc ở trên tường cao hừ lạnh một tiếng, quay đầu nói với những binh lính bên cạnh:

– Đem chiến xa và máy bắn đá ra đi. Ta xem bọn chúng sẽ chết như thế nào!

Sau khi hạ lệnh “Đồ thành”, lá cờ có ngọn lửa màu xanh biếc của toán cường đạo Lục Hỏa được tô thêm một lớp máu tươi thành ngọn lửa màu đỏ. Những ma pháp sư ở trên mộc tháp chậm rãi được đẩy về hướng thành Bố Lôi Đặc Nhĩ. Bốn chiếc nỗ xa chất đầy tên cũng được đẩy lên. Hai ngàn tên cường đạo tức giận điên cuồng, bám vào thang, dây thừng, móc sắt xông lên về hướng Hàn Thạc.

Chiến xa, nỗ xa, máy ném đá còn có đá tẩm dầu là những khí tài thủ thành được mấy trăm binh lính tất bật chuyển từ nơi cất dấu đến, chia làm các phương hướng đặt ở trên mặt tường thành rộng lớn, chỉ có điều số lượng binh lính và chiến xa, nỗ xa đều quá ít ỏi. Trên tường thành có thể dung nạp bảy tám ngàn người mà chỉ có mấy trăm binh lính đứng nên thật có vẻ thưa thớt khó coi một chút.

– Giết!

Đám cường đạo đã vọt tới. Cảm giác bị vũ nhục khiến chúng quyết tâm phải giết sạch tất cả mọi người trong thành Bố Lôi Đặc Nhĩ này. Thủ lĩnh Pháp Tư xám ngoét mặt như bị bệnh tâm thần, điên cuồng hét lên:

– Huynh đệ nào xông lên thành tường trước tiên, thưởng một ngàn kim tệ!

Một đóa lửa ma pháp thật lớn từ trong tay Pháp Tư bắn lên trên trời cao, đây là tín hiệu ước định trước của bốn toán cường đạo. Lúc tín hiệu ngọn lửa cháy sáng rực rỡ trên trời cao, trận chiến tấn công thành lần này chính thức mở màn.

Đám cường đạo bị mùi vị và ánh sáng của kim tệ làm hoa mắt, trong lòng phẫn nộ không sợ chết, chen lấn xô đẩy nhau xông tới. Hàn Thạc tỉnh táo quan sát, không phát lệnh nào, chờ bọn chúng tới trong tầm bắn thì mới quay sang bọn lính đang khẩn trương đến toát mồ hôi ướt đẫm lòng bàn tay hạ lệnh:

– Công kích!

“Ầm ầm oành…”

Tiếng chiến xa ầm ầm vang khắp toàn thành, bắn đá, phun một lưỡi lửa đến tận trời. Nỗ xa nỗ tiễn bắn ra vèo vèo. Máy bắn đá bắn ra những tảng đá to tướng đồng thời rơi xuống giữa đám cường đạo, trong nháy mắt tạo thành một quang cảnh thê thảm không thể chịu nổi. Những nơi bị chiến xa phun lưỡi lửa đi qua thì phát sinh những tiếng nổ mạnh thật lớn, chân tay gãy, đầu lâu ào ào mang theo máu tươi bay tán loạn trong bầu trời ngập đầy tro bụi.

Những tảng đá thật lớn rơi xuống, đập trúng đám cường đạo biến chúng thành thịt vụn. Nỗ tiễn bay vèo vèo, lực xuyên phá cường đại, liên tiếp bắn thủng mấy tên cường đạo mới ngừng lại. Trước thành Bố Lôi Đặc Nhĩ trong nháy mắt máu chảy thành sông, xác vương khắp đất.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Ma Vương – Quyển 1
Ma Vương – Quyển 2
Ma Vương – Quyển 3
Ma Vương – Quyển 4
Ma Vương – Quyển 5
Ma Vương – Quyển 6
Ma Vương – Quyển 7
Ma Vương – Quyển 8
Ma Vương – Quyển 9
Ma Vương – Quyển 10 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/01/2022 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ba và tôi
Bước vào cửa phòng... tôi ôm lấy cổ ba mà hôn... lưỡi tôi ngoáy. Ba biết tôi đã rất nứng lồn... ba dựa vào cửa và bíu lấy lưỡi rồi... tôi lột áo của ba ra... tôi đè lên vú ba liếm, và bú... tôi dùng răng cửa mà nhơi nhơi núm vú ba... ba sướng rên, ba ưỡn ngực ra cho tôi bú liếm. Ba tốc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc
Chuyện tình buồn
Phương mới ngủ được một lúc thì đã nghe thấy giọng mấy thằng bạn ầm ầm ngoài cửa: Có cho bọn tao ăn không đây? Giờ còn ngồi ôm nhau! Suytttt, bé mồm thôi, Phương vừa ngủ. Chẳng kịp nữa, Phương đã dụi mắt ngồi dậy rồi chẳng nói chẳng rằng chạy vụt vào bếp, để lại đằng sau là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Nguyệt - Tác giả Oceano
Khi trên đường quay về Hà Nội, cả tôi và anh Tùng đều phấn khích khi nhận được thư cảm ơn từ chú Mạnh kèm theo khoản phí thanh toán theo hợp đồng. Công ty của chúng tôi đã xuất hiện trên báo chí và thư mời đích danh để tham gia thiết kế cho một số dự án nghỉ dưỡng chuẩn bị đầu tư...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex cô giáo
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân