Khi Hàn Thạc nhìn kỹ lại, chỉ thấy năng lượng trong cơ thể thiếu nữ thanh cao thoát tục kia nhập vào trong người Thủy Giáp thi rất nhanh. Thủy Giáp thi ôm thiếu nữ khỏa thân những lại không hề áp dụng loại hành động tục tĩu như hắn tưởng tượng mà chỉ lợi dụng sự tiếp xúc thân thể để hấp thu năng lượng trong người thiếu nữ.
Hàn Thạc sửng sốt, chợt tỉnh táo lại, bất ngờ vui mừng khôn xiết, lời oán thầm vừa mới có đối với Thủy Giáp thi đã sớm quăng đi mất, cũng giống như nó bắt đầu hưng phấn.
Năng lượng ẩn chứa trong cơ thể cô gái tràn ngập sức mạnh băng thủy kỳ lạ, chỉ có điều lại không chút liên quan đến lực lượng Băng Tuyết nữ thần ban cho, điều này thực sự kỳ quái.
Lần trước khi lồng giam băng ngọc trong tay, Hàn Thạc cũng từng thử nghĩ thông qua Thủy Giáp thi để hấp thu thần lực trong Băng Ngọc lung, nhưng mà nó lại không cách nào liên hệ được với thần lực lấy được trong đó, tự nhiên cũng không thể hấp thu được thần lực này.
Bởi vậy, lúc này đây thấy Băng Tuyết nữ thần tượng này, còn có cô gái kia nữa, Hàn Thạc mới không nghĩ đến để cho Thủy Giáp thi hấp thu lực lượng này. Bây giờ xem ra, Thủy Giáp thi mặc dù không thể hấp thu thần lực Băng Tuyết nữ thần ban cho tín đồ, nhưng lại có thể hấp thu thủy nguyên tố và năng lượng hỗn hợp băng thủy kỳ dị ở chỗ này.
Chỉ thấy Thủy Giáp thi ôm thiếu nữ kia, thân thể bao phủ trong hơi nước mù mịt, năng lượng trong người cô gái không chút sinh khí nào này như là dòng chảy nhỏ xíu, cực nhanh tiến vào thân thể Thủy Giáp thi.
Hàn Thạc có thể cảm nhận được sự hưng phấn của Thủy Giáp thi. Hai mắt nó ánh lên thần thái đắc ý, vừa hấp thu năng lượng rất nhanh, vừa truyền tin cho hắn:
– Cảm ơn cha. Cảm ơn cha!
– Ừm, vận khí ngươi thực không tệ! – Tiếp đó vì cách nghĩ xấu xa của mình lúc trước, còn cả một số ý không tốt mà Hàn Thạc bất giác cảm khái.
– Cha, tin tưởng sau lần này, hắn nhất định có thể dung hợp lực lượng vào trong trận pháp! – Kim Giáp thi ở phía sau cũng đưa tin.
Vừa nghe thấy lời Kim Giáp thi, Hàn Thạc lại thêm vui vẻ. Trong Thiên thi Ngũ hành đại trận thì Hỏa Giáp thi, Kim Giáp thi, Thổ Giáp thi đều đã có thể dung hợp lực lượng lại. Chỉ có Thủy Giáp thi và Mộc Giáp thi bởi thời gian xuất hiện tương đối muộn, hơn nữa không có Mộc hệ, Thủy hệ chí bảo nên vẫn chưa thể dung hợp lực lượng với ba người kia.
Bây giờ Thủy Giáp thi đang hấp thu năng lượng mà Băng Tuyết thần điện dùng để tạo Thần. Một khi nó hoàn toàn dung hợp được lực lượng này, Hàn Thạc không biết nó có thể đạt tới cảnh giới gì, nhưng mà nó nhất định có thể tiến hóa một bước lớn. Dung hợp thành công lực lượng vào Thiên thi Ngũ hành đại trận hẳn sẽ không còn là việc quá khó khăn nữa.
Trong khi tâm tình Hàn Thạc đang rất phấn chấn thì đột nhiên cảm ứng được Băng Tuyết thần điện phía trên chợt truyền đến động tĩnh dị thường. Một đám cường giả đang dưỡng thương với Băng thần Khoa lý cầm đầu thình lình đồng thời tụ tập lại, đồng thời lật đật chạy hết xuống nơi này.
Vách đá mà mấy giáo đồ Băng Tuyết thần điện rời đi trước đó lại bắt đầu vang lên tiếng nhô ra “cót két”.
Hàn Thạc lập tức hiểu được chuyện đã bại lộ, tượng Băng Tuyết nữ thần chế tạo trong Băng Tuyết thần điện này nhất định có sự liên hệ nào đó với bọn chúng mà hắn không biết. Vì lực lượng trong cơ thể thiếu nữ kia chảy rất nhanh nên chắc là đã kinh động tới người của Băng Tuyết thần điện, cho nên bọn chúng mới hoảng loạn mà quay trở lại chỗ này.
Sự đã đến nước này, Hàn Thạc biết tuyệt đối không thể tốt được rồi. Trong lòng bất chấp, lúc này dưới tác dụng lực lượng của Kim Giáp thi, dọc theo thạch đạo tiến lên trên trong chốc lát.
Lúc này, năng lượng của cô gái trong tượng Băng Tuyết nữ thần vẫn chưa bị Thủy Giáp thi hấp thu hết, nó có thể tiến hóa tới trình độ cao nhất hay không thì phải xem Hàn Thạc có thể tranh thủ đủ thời gian cho nó hay không.
– Cha. Con muốn, con muốn lực lượng này mà! – Thủy Giáp thi đang ôm cô gái kia, vừa hấp thu rất nhanh năng lượng, vừa tham lam đưa tin cho Hàn Thạc giống như đứa trẻ xin kẹo.
– Ngươi gấp rút thời gian lên, hấp thu năng lượng này nhanh một chút, còn chuyện khác ngươi đừng quản! – Hàn Thạc hiểu được năng lượng này với Thủy Giáp thi có ý nghĩa gì, liền vội vàng căn dặn nó, chuẩn bị toàn lực tranh thủ thời gian.
Rốt cục, khối đá hoàn toàn nhô ra, một nhóm giáo đồ Băng Tuyết thần điện hoảng hốt lo sợ, vội vội vàng vàng dõi ánh mắt lên bức tượng Băng Tuyết nữ thần hùng vĩ giữa lòng núi.
Trong đám đó ngoại trừ mấy người rời đi lúc trước còn có nhóm Băng thần Khoa lý mà Hàn Thạc đã đụng độ tại sơn cốc Hắc long lần trước. Chỉ cần liếc xéo bọn chúng, hắn có thể khẳng định trận đại chiến vạn dặm mấy ngày trước tại Hỏa tuyệt chi địa đích xác là bọn chúng đã nhúng tay vào.
Nhóm người này vào lúc cuối cùng bại trận tan tác đã bị Hàn Thạc nhân cơ hội dùng thần thức và tinh thần lực tiến hành công kích linh hồn bọn chúng. Dưới tình huống không kịp đề phòng chúng lập tức đã bị thương nặng. Trước kia bọn chúng mặc dù thân thể lạnh như băng, thế nhưng sắc mặt coi như bình thường, chỉ có điều hiện giờ thì sắc mặt cả đám tái nhợt giống như người chết vậy.
So sánh với vẻ thong dong lần đại chiến tại sơn cốc Hắc long trước thì giờ khí tức trên người bọn chúng hỗn loạn bất kham, điều này nói rằng thương thế của bọn chúng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.
– Nữ thần, ôi, đó, đó là cái gì vậy? – Đột nhiên, một tên giáo đồ che ngực, cả người run rẩy chỉ vào Thủy Giáp thi đang ôm chặt thiếu nữ băng cơ ngọc cốt kia, có phần không chịu đựng nổi hét lên.
Trong khi tên giáo đồ thét lên thì đám người Băng Tuyết thần điện trên vách đá cũng đều thấy được tình huống phía dưới, kể cả Băng thần Khoa lý trong tích tắc đuôi mắt như sắp rách ra, tiếng sợ hãi hòa lẫn căm phẫn vang vọng cả lòng núi.
– Cái thứ xấu xí đó, hắn làm sao tiến vào được trong tượng nữ thần! – Khoa lý phẫn nộ rít lên, một chưởng hút vào mặt tên giáo đồ bên cạnh, tên bị hút phải này lập tức miệng đầy máu tươi, ngã nhào xuống dưới.
“Vù vù!” Hắn còn chưa rơi xuống phía dưới thì ma pháp kết giới chung quanh tượng Băng Tuyết nữ thần đột nhiên bị kích khởi, vài miếng băng đã xuyên thủng qua người hắn, máu tươi còn chưa trào ra thì toàn thân đã bị đông cứng, khi rơi xuống đất vỡ tan thành những khối băng.
– Khoa lý đại nhân, Khoa lý đại nhân tha mạng. Chúng ta cũng không biết vì sao lại thế, nếu ngài giết hết chúng ta, kế hoạch tạo thần sẽ vĩnh viễn không thể thành công! – Một tên giáo đồ trong số đó chợt kêu lên sợ hãi hướng về Băng thần quỳ xuống, lớn tiếng van xin.
Vẻ mặt Băng thần Khoa lý xanh mét phẫn nộ đang muốn giết toàn bộ mấy giáo đồ trước đó cho thêm năng lượng thủy tinh, một tay đã chộp vào cổ một tên giáo đồ, đang chuẩn bị cũng giết chết tên thất trách này, vừa nghe tên kia quỳ xuống lớn tiếng van xin vì kế hoạch tạo thần hoàn thành, rốt cục nhẫn nhịn sự kích động lại.
– Lập tức dùng thần lực tiến vào tượng nữ thần, giết chết cái thứ xấu xí kia cho ta, ta muốn linh hồn hắn phải bị giày vò! – Khoa lý tiện tay quăng người nọ ra, nhìn phía dưới cả giận quát, xem ra y quả nhiên cực kỳ tức giận.
Nghĩ đến cũng do kế hoạch này của Băng Tuyết thần điện đã tiến hành trăm năm rồi, mắt thấy sắp thành công, tâm nguyện của Khoa lý y muốn siêu việt hơn Quang Minh giáo hội, Thiên Tai giáo hội có cơ hội đạt thành, nhưng tại thời điểm mấu chốt lại xuất hiện biến cố như thế, sự nhẫn nại không biết đã bao nhiêu năm của Băng thần, sự căm phẫn trong lòng y có thể tưởng tượng được.
– Rõ, rõ thưa đại nhân! – Đến ngay cả đám cường giả chân chính cúc cung tận tụy cho Băng Tuyết thần điện bao năm dưới cơn giận xung thiên của Băng thần Khoa lý cũng nơm nớp lo sợ, vội vàng đáp lời rồi lập tức bắt đầu ra tay đối phó Thủy Giáp thi.
“Vèo vèo vèo”
Đột nhiên, những tiếng rít chợt vang lên, từng loạt cốt mâu sắc bén phá không lao đến, như những mảng trúc riêng biệt bắn về phía đám Băng thần Khoa lý.
– Quỷ tha ma bắt! – Khoa lý lớn tiếng mắng, vội vàng rút ra trường kiếm lạnh như băng, từng đạo kiếm quang lóe lên, hàn khí trong suốt ngưng kết thành tường băng, che chắn trước cốt mâu đầy trời phóng tới.
– Cái lũ vô dụng đần độn các ngươi, lăn hết về cho ta! – Khoa lý vừa vội vàng chống đỡ đợt cốt mâu xạ kích đến vừa mắng to, đá đám giáo đồ vừa quỳ dưới chân y trở về.
Đám giáo đồ Băng Tuyết thần điện này mặc dù cũng là tế tự, thế nhưng bọn chúng chủ tu vẫn là luyện kim thuật, dược tề học, còn có ma pháp trận, các khoa mục thâm ảo phức tạp linh tinh khác, mới có thể thực hiện kế hoạch tạo thần thành công, nhưng thực lực bản thân mỗi người cũng không phải mạnh lắm.
Dưới sự công kích đầy trời của Hàn Thạc, bọn họ rất có khả năng sẽ bị giết sạch, đám giáo đồ đã nghiên cứu kế hoạch tạo thần bao năm này mà chết, vậy thì kế hoạch này cuối cùng rất khó có thể hoàn thành, bởi vậy Khoa lý mặc dù hận không được lập tức giết chết bọn họ, nhưng mà vì sự thành công của kế hoạch, không thể không đặt an toàn của bọn chúng lên đầu tiên.
Băng thần Khoa lý vừa chửi lấy chửi để, vừa tay ném chân đá, quăng hết đám giáo đồ tại các lĩnh vực nghiên cứu chuyên sâu vào bên trong thông đạo, sau đó mới giống như điên cuồng rít ầm lên:
– Đến đây, Bố Lai Ân, ta biết là ngươi, cái tên Vong Linh pháp sư dơ dáy chết tiệt nhà ngươi!
Dưới cơn giận như núi lửa phun trào, vẻ thong dong bình tĩnh ngày thường của Băng thần Khoa lý đã biến mất tăm mất tích, giờ phút này y hơi giống với trạng thái Hàn Thạc lúc nhập ma, quả thật không khác tên điên chút nào, đến ngay cả mấy gã thuộc hạ bên cạnh cũng rất kinh ngạc với sự điên khùng của y.
– Đuổi theo mấy tên chạy trốn, giết chết toàn bộ! – Hàn Thạc tỉnh táo hạ lệnh cho Kim Giáp thi giết chết cái đám nghiên cứu khoa học, rồi mới trầm mặt từ khe thông đạo nhô ra.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/02/2022 11:33 (GMT+7) |