Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Ma Vương – Quyển 7 » Phần 22

Ma Vương - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 22: Vô Địch, Chân Thần!

Sáu người đến tập kích đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, không tên nào sống sót thoát khỏi. Hàn Thạc coi như đã vì những bình dân của thành Áo Sâm chết dưới Quang Mạc Ba mà báo thù.

Toàn bộ thần khí của Quang Minh giáo hội đều bị Hàn Thạc dọn dẹp sạch sẽ. Linh hồn Quang Minh Giáo Hoàng cũng bị hắn cầm tù. Từ nay về sau, ngoại trừ Thánh nữ Quang Minh giáo hội ở trên Thánh sơn, cả một Quang Minh giáo hội cũng không còn có một cao thủ chính thức nào có thể dùng được nữa.

Cái làm Hàn Thạc cảm thấy sung sướng nhất là linh hồn trong Chén Thánh. Là một người tu luyện Thời Không pháp tắc lưu lãng, hắn nhất định rất quen thuộc với các vấn đề về các vị diện, có người nọ trợ giúp, những hiểu biết của Hàn Thạc về vũ trụ mênh mông cũng sẽ không còn như kẻ mù sờ voi nữa.

Thi thể sáu người bị Hàn Thạc tiện tay xóa đi, thần thức hắn triển khai, cẩn thận cảm ngộ tình huống chung quanh một chút, phát hiện không có gì dị thường.

Lấy Chén Thánh cất đi, Hàn Thạc dùng tốc độ thật nhanh hóa thành một cái bóng nhạt, trở lại học viện ma vũ Ba Bỉ Luân ở thành Bắc thành Áo Sâm.

Người Hàn Thạc vừa động, còn chưa bay ra khỏi ngàn thước, đã phát hiện Tiểu Khô Lâu cưỡi Cốt Long chạy tới. Cuộc chiến vừa rồi, vì Hàn Thạc nghe được hướng dẫn của người trong Chén Thánh, sợ khi thời gian đông kết sẽ làm cho Tiểu Khô Lâu bị nạn theo, do đó hắn liên lạc với linh hồn Tiểu Khô Lâu, bảo Tiểu Khô Lâu tạm thời đợi ở cửa thành.

Quang Minh Giáo Hoàng bị Hàn Thạc chế trụ xong, Hàn Thạc cũng không truyền tấn cho Tiểu Khô Lâu. Do đó hắn một mạch lưu lại ở đó. Tiểu Khô Lâu đợi khá lâu, vẫn không thấy Hàn Thạc truyền thêm tin tức gì, rất lo lắng cho phụ thân mình, nên không đợi Hàn Thạc tiếp tục ra lệnh, cấp tốc chạy tới.

Sau khi Tiểu Khô Lâu thành thần, đã không để cho Hàn Thạc dùng Vong Linh ma pháp ước thúc nữa. Sở dĩ sau này Tiểu Khô Lâu vẫn còn tuân lệnh Hàn Thạc, là vì trong lúc bất tri bất giác, hai người có một cảm tình còn mạnh hơn cả sức mạnh khế ước.

Bởi vậy, Tiểu Khô Lâu không phải không thể vi phạm lệnh của Hàn Thạc. Một khi Tiểu Khô Lâu cảm thấy hắn bị nguy hiểm, dưới tình huống nóng lòng lo cho Hàn Thạc, sẽ bất chấp lệnh của hắn.

– Phụ thân, người không việc gì chứ? – Tiểu Khô Lâu đang đâm đầu chạy tới, vừa thấy Hàn Thạc bình yên vô sự, lập tức truyền tấn nói.
– Ừ, không sao. Vừa rồi ta quên gọi ngươi. Được rồi, ngươi bất tất lo lắng, sự tình bên này ta xử lý xong rồi, ta sẽ đưa ngươi đi. – Hàn Thạc cười đáp, dùng vong linh chú ngữ đưa Tiểu Khô Lâu trở lại Vong Linh giới.

Tại Vong Linh giới, Tiểu Khô Lâu còn có một vài sự tình rất lớn phải xử lý. Hắn chẳng những vẫn đang mở rộng biên giới ở Vong Linh giới, còn thu phục tín ngưỡng của những sinh vật bất tử. Mặt khác Vong Hồn bia có rất nhiều bí mật bên trong, Tiểu Khô Lâu đến nay vẫn chưa biết rõ, do đó khi không có đại sự phát sinh, Hàn Thạc bình thường sẽ không lãng phí thời gian của nó.

Tiểu Khô Lâu biến thành một đạo dị quang biến mất, Hàn Thạc tiếp tục bay nhanh về phía học viện ma vũ Ba Bỉ Luân. Vài phút sau, hắn rời đi chưa bao lâu, bây giờ lại xuất hiện trên quảng trường học viện. Hai người A Nhĩ Mai lý Khắc và Cách Lại Ai, đang lặng lẽ chờ đợi cùng các quý tộc đế quốc trên quảng trường. Hàn Thạc chỉ nhìn thoáng qua, đã biết sau khi hắn đi, chỗ này không xảy ra tập kích gì khác.

Những quý tộc đế quốc này sở dĩ không lập tức rời đi, đều vì Quang Mạc Ba vừa rồi dọa cho vỡ mật. Họ nghĩ rằng có Hàn Thạc ở xung quanh, cho nên mới dừng lại đây, hy vọng có thể tìm được sự che chở từ Hàn Thạc. Bên ngoài Quang Mạc Ba tạo thành thảm cảnh, ở đó có rất nhiều người trơ mắt nhìn thân nhân bị Quang Mạc Ba đánh trúng tan thành mây khói, vẫn đang khóc lóc thảm thiết, nên những quý tộc đế quốc này càng không dám đi ra khỏi phạm vi này.

Quốc Vương Lao Luân Tư thần sắc trấn định, tựa hồ đã quên mất một màn hung hiểm vừa rồi, lúc này đang cười khổ, nghe Phạm Lôi Trạch ca cẩm với hắn.

Phạm Ny một thân ma pháp bào, thần sắc bình yên, khóe miệng nhếch lên nụ cười phơn phớt, thú vị nhìn phụ thân nàng bức bách Lao Luân Tư, la hét kêu gào về sự khốn khổ của nhân dân Nam Cương, mà Lao Luân Tư lại không cấp đủ tiền bạc quân sĩ cho hắn.

Mấy năm nay, đế quốc Lan Tư Lạc Đặc đại chiến liên miên, quốc khố gần như trống rỗng. Lao Luân Tư căn bản không còn bao nhiêu tiền có thể xuất ra. Nhưng hắn cũng biết nỗi khổ của Phạm Lôi Trạch. Hiểu được thân là người bảo vệ đế quốc, những chiến sĩ Nam Cương đích xác phải nỗ lực tính mạng rất nhiều. Nghe Phạm Lôi Trạch kêu la và yêu cầu, Lao Luân Tư chỉ có thể cười khổ giải thích, mang nỗi khó xử của đế quốc trước mắt ra nói rõ ràng.

– Ta mặc kệ, nhân dân Nam Cương vì an nguy của đế quốc, nỗ lực mấy vạn tính mạng. Trải qua nhiều năm chiến hỏa, cô nhi quả mẫu khắp nơi, rất nhiều người đến cả cơm cũng không no, nếu đế quốc không thể giải quyết vấn đề cơm áo cơ bản nhất ở Nam Cương, làm sao có thể phục chúng chứ? – Phạm Lôi Trạch quay về Lao Luân Tư vểnh râu trừng mắt, căn bản không có lấy một chút khép nép nào của một vị hạ thần.

Cả đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, người dám nói với Lao Luân Tư như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Phạm Lôi Trạch thôi. Hàn Thạc có thể lợi dụng sức mạnh của mình làm cho Lao Luân Tư thay đổi quyết sách của hắn, nhưng sẽ không có phong độ gào lên như vậy.

Lao Luân Tư tuy bị Phạm Lôi Trạch gào ầm lên, nhưng cũng vẫn không giận, bởi vì hắn hiểu rõ tác dụng của Phạm Lôi Trạch đối với đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, cũng hiểu được sự trung thành của lão đối với đế quốc. Năm đó phụ thân hắn còn sống, Phạm Lôi Trạch cũng y như thế. Tới bây giờ, sau khi quan hệ giữa Phạm Ny và Hàn Thạc đã xác định, Lao Luân Tư còn phải dựa vào Phạm Lôi Trạch nhiều hơn, mà yêu cầu của Phạm Lôi Trạch cũng hợp tình hợp lý. Nếu quốc khố dồi dào, Lao Luân Tư chẳng cần lão nói cũng tự mình trợ giúp.

Chỉ là, hắn thật sự không có tiền. Phạm Lôi Trạch có gào thét đến đâu, thì Lao Luân Tư cũng chẳng có tiền mà cấp.

– Được rồi, đừng gào nữa, Lao Luân Tư không có tiền thật đó, ông gọi đến vỡ cổ cũng không hữu dụng! – Thanh âm Hàn Thạc đột nhiên vang lên. Lời vừa dứt, hắn đã chợt hiện ra bên cạnh Phạm Ny, không ai nhìn rõ hắn đến như thế nào.
– Bố Lai Ân, rốt cuộc là việc gì? Ngươi không có việc gì chứ? – Lao Luân Tư vừa thấy Hàn Thạc xuất hiện, vội vàng hỏi.

Mỉm cười, Hàn Thạc nói vẻ dễ dàng:

– Không có việc gì, ta vừa mới đi ra ngoài thành một chuyến, xử lý vài tên chuột nhắt.
– Có phải là Quang Minh giáo hội không? – Khảm Địch Đạt không biết từ đâu chen vào, âm trầm hỏi.

Hắn vừa nói thế, tất cả ánh mắt những người bên này đều đột nhiên ngưng tụ cả trên người Hàn Thạc, đợi xem Hàn Thạc giải thích việc này như thế nào.

Khẽ gật đầu, Hàn Thạc nói vẻ dương dương:

– Đúng. Hơn nữa Quang Minh Giáo Hoàng còn tự mình ra tay, khà khà. Hắn cũng bị ép tới mức phải hành động. Sau khi biết Băng Tuyết thần điện bị diệt, kế tiếp sẽ đến phiên Quang Minh giáo hội, do đó đi trước một bước ra tay tiêu diệt chúng ta.
– Dám đơn thân tiến đến đế quốc Lan Tư Lạc Đặc chúng ta, chúng ta không thể dễ dàng để hắn rời đi được. – Trong mắt Khảm Địch Đạt tràn đầy sát khí nồng nặc, nói vẻ hậm hực.

Lần này học viện ma vũ Ba Bỉ Luân bị tập kích, làm cho Khảm Địch Đạt cảm thấy cực kỳ mất mặt. Trước đó hắn đích xác thu được vài manh mối. Thế mà tuy đã chuẩn bị rất kỹ, chuẩn bị sẵn sàng chặn đứng những mối họa có thể xảy ra. Thế mà việc này vẫn xảy ra, điều này làm cho Khảm Địch Đạt rất tự trách, do đó muốn vội vàng lấy công chuộc tội.

Nhún vai, Hàn Thạc cười hắc hắc lấy ra Quang Minh vương miện mà Quang Minh Giáo Hoàng luôn luôn đội trên đầu, còn có cây thập tự và cái Chén Thánh của Quang Minh giáo hội, cành ô liu đại biểu cho ý chí của Thần, dưới cái nhìn đờ đẫn của mọi người, hắn thong dong nói:

– Tổng cộng sáu người tập kích, trong đó có hai Thánh Ma đạo sư của Băng Tuyết Thần Điện. Một lão Tát Mãn của Thú Nhân đế quốc có thực lực Bán thần, một Thần Kỵ sĩ một pháp sư Bán thần của Quang Minh giáo hội, thêm nữa còn có Quang Minh Giáo Hoàng thực lực kinh khủng. Nhưng, toàn bộ đã chết, không thoát tên nào cả, do đó không cần lãng phí tinh lực trên người chúng nữa đâu!

Khắp nơi yên tĩnh đáng sợ.

Tất cả mọi người đều ngẩn người nhìn Hàn Thạc, việc hít thở cũng dường như ngừng lại, không ai nói một câu, vô cùng im lặng.

Họ biết Hàn Thạc rất cường đại. Điểm này từ việc hắn lợi dụng sinh vật bất tử đồ sát mười mấy vạn Thú Nhân ở thành Nam Phổ, nghe đồn còn hủy diệt cả Băng Tuyết Thần Điện.

Nhưng, họ vẫn không biết Hàn Thạc mạnh như thế nào.

Nhưng lúc này, nghe Hàn Thạc dương dương tự đắc nói ra việc này, tất cả mọi người đại khái có thể đoán ra hắn rốt cuộc cường đại đến mức nào.

Hai Thánh Ma đạo sư, ba cường giả Bán thần, một Quang Minh Giáo Hoàng cơ hồ vô địch ở đại lục kỳ Áo, sáu người, mỗi người đều là nhân vật truyền kỳ, vài Bán thần thậm chí là những cường giả không ai có thể chiến thắng trong truyền thuyết.

Toàn là những nhân vật cường đại vô cùng, lại bị một mình Hàn Thạc trong nửa giờ ngắn ngủi giết sạch không chừa một ai. Việc này có nghĩa là gì?

Vô địch, chân Thần! Đây là định nghĩa về Hàn Thạc trong lòng mọi người!

– Sao vậy, sao không nói gì thế?

Hàn Thạc phì cười, lắc lắc đầu, nói với Lao Luân Tư:

– Ta nói với ngươi rồi, sẽ giúp ngươi nhất thống đại lục kỳ Áo. Nếu không có chút thực lực, sao ta dám nói mạnh miệng như vậy?

Lao Luân Tư thần tình ngây dại, nghe Hàn Thạc vừa nói như vậy, rốt cục tỉnh lại, cười khổ nhìn Hàn Thạc, nói:

– Bố Lai Ân, có đôi khi ta thấy ngươi căn bản không phải là một người, những việc xảy ra trên người ngươi, luôn siêu việt cả!
– Người này chẳng phải là còn cường đại hơn cả khai quốc công thần A Nhĩ Mai Lý Khắc lão tổ sao?

Lão Cáp Ân cũng không biết có phải vì quá hưng phấn không, hay là còn bị sự thật chấn nhiếp ngây người, thân thể run lên như lên cơn động kinh, năm ngón tay nắm chặt lấy đùi, thần sắc thống khổ quái dị.

Nghe lão nói thế, Hàn Thạc chỉ cười, rồi ngẩng đầu nhìn lên bóng dáng của A Nhĩ Mai Lý Khắc trên chung lâu. Hắn biết lão có thể nghe được tiếng nói phía dưới, cảm thấy lời nói của Lão Cáp Ân rất thú vị.

– Có thể nói như vậy, chỉ là các ngươi cẩn thận coi chừng lão tổ A Nhĩ Mai Lý Khắc nghe các ngươi nói như vậy sẽ nổi giận đó. – Hàn Thạc hướng về phía chung lâu nháy mắt, cười hì hì với Lão Cáp Ân.
– Tổ tiên đã biến mất năm trăm năm rồi, khẳng định đã sớm không còn ở đây nữa, ha ha, ngài không nghe được đâu. – Lão Cáp Ân nói oang oang.

“Việc đó không nhất định”, trong lòng Hàn Thạc thầm nói một câu như vậy, ngoài Chén Thánh ra, toàn bộ thần khí của Quang Minh giáo hội đều ném cho Phạm Lôi Trạch, cười nói:

– Ông đừng than khổ nữa, đem bán mấy thứ này đi, cũng đủ cho ông trọng kiến hai quân đoàn ở Nam Cương rồi!

Vì đây là thần khí Quang hệ, nên Hàn Thạc thấy chẳng hợp nhãn chút nào, mà cũng không dùng được, mà bằng hữu hắn cũng chẳng có ai tu luyện lực lượng nguyên tố Quang hệ, lưu lại cũng vô dụng. Không bằng cho Phạm Lôi Trạch bán đi để bù đắp cho sự nghèo khổ của Nam Cương.

“Keng keng!”

Quang Minh vương miện rơi vào người Phạm Lôi Trạch, cả người hắn chấn động, run run cầm lấy mấy thánh vật của Quang Minh giáo hội trong truyền thuyết, nhìn Hàn Thạc không nói gì.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Ma Vương – Quyển 1
Ma Vương – Quyển 2
Ma Vương – Quyển 3
Ma Vương – Quyển 4
Ma Vương – Quyển 5
Ma Vương – Quyển 6
Ma Vương – Quyển 7
Ma Vương – Quyển 8
Ma Vương – Quyển 9
Ma Vương – Quyển 10 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/02/2022 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Những người con gái của tôi - Tác giả The Sand
Chớp mắt cái đã gần bốn tháng trôi qua, tôi và Thùy Dương dần ít liên lạc lại. Phần vì em đang bận ôn thi THPT QG, phần vì tôi bận khá là nhiều việc ở công ty. Trong thời gian này Kiều Trinh thường nhắn tin qua lại và thường hẹn tôi đi cafe, đi ăn... Thế rồi trong một lần bị rượu dẫn lối...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Không trọn vẹn
Nó đánh cờ rất khá, ông bác cũng không phải tay mơ nên trận cờ khá căng thẳng. Lúc đầu nó còn để ý, ra vẻ đau đầu vì gặp phải cao thủ, thỉnh thoảng nhường nhưng càng đánh càng hăng, lại có hơi rượu bốc lên nên cũng chẳng cần nể nang gì nữa., Cứ thẳng tay mà đánh. Ông cụ đỏ mặt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Loạn luân với chị Ba
Tôi cứ nghĩ chuyện tình cảm của mình và chị sẽ tốt đẹp cho đến khi tôi biết chị có bạn trai. Cảm xúc lẫn lộn bên trong con người tôi. Tôi biết đó là ghen, đó là muốn sở hữu, cảm giác mất mát đi chị khiến tôi không thể kiềm chế được bản thân. Hè năm lớp 10, khi đấy chị Ba vẫn còn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ chị gái Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân