Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Ma Vương – Quyển 7 » Phần 45

Ma Vương - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 45: Tiểu Thú Nhân May Mắn…

Hàn Thạc nằm trên mặt đất, nghe thiếu niên Thú Nhân gọi tới gọi lui, dần dần tỉnh táo lại.

Thiếu niên Thú Nhân này mặc dù rất khỏe mạnh, nhưng lại khó có thể thương tổn được tới Hàn Thạc. Với sức mạnh thân thể này, thiếu niên Thú Nhân cho dù dùng rìu chém vào trên người hắn, Hàn Thạc cũng có thể từ từ khôi phục lại.

Bởi vậy, Hàn Thạc cũng không bối rối, tùy ý mặc cho thiếu niên Thú Nhân hô to gọi nhỏ, mình cứ im lặng tập trung tự chữa trị thân thể cho xong.

Một lát sau, hắn mở mắt, con ngươi đen láy, nhìn vào người tên tiểu Thú Nhân đó.

Bị Hàn Thạc nhìn như vậy, thiếu niên Thú Nhân càng kinh hãi thất sắc, lập tức lui về phía sau mười bước, kinh hãi nhìn Hàn Thạc, hoảng hồn bật kêu lên:

– Ngươi rốt cuộc chết chưa?

Lưỡi chưa được chữa trị, Hàn Thạc tạm thời không thể nói được, chỉ nhìn tiểu Thú Nhân chớp chớp mắt.

Thiếu niên Thú Nhân đầu tiên là kinh hãi nhìn Hàn Thạc chăm chăm trong chốc lát, thấy Hàn Thạc chỉ nhìn hắn, cũng không có ác ý gì, cũng không có hành động gì lạ, nên lá gan dần dần lớn hơn một chút, sau đó đi về phía Hàn Thạc.

– Này, ta có thể giúp ngươi gì được không? – Nghĩ một chút, thiếu niên Thú Nhân dừng trước Hàn Thạc, hỏi vô cùng cẩn thận.

“Quả là một Thú Nhân lương thiện”, Hàn Thạc thầm nghĩ, vẫn bình tĩnh nhìn thiếu niên Thú Nhân, đợi cho lưỡi hoàn toàn khôi phục.

– Ngươi thế nào rồi? Sẽ không chết chứ hả? Ta phải làm sao mới có thể giúp được ngươi? – Thiếu niên Thú Nhân thuần phác cũng không tiêm nhiễm thói quen giết người đoạt tiền của nhân loại, chỉ thăm hỏi, thái độ rất chân thành.

Một lát sau, dòng máu đỏ rỉ ra từ khóe miệng Hàn Thạc, chỉ thấy miệng hắn khẽ nhúc nhích yếu ớt, đột nhiên phát ra tiếng Thú Nhân rất suy yếu:

– Cảm ơn, không cần đâu!

Trong cơ thể Ma Anh dần dần chữa trị xong. Hàn Thạc có thể cảm giác được dưới tác dụng của Ma Nguyên lực, Ma Anh trong từng tế bào và máu huyết đang lại sinh trưởng ra. Trong lòng Hàn Thạc mặc dù lo lắng, lại biết thiếu niên Thú Nhân này căn bản không thể trợ giúp gì cho hắn, do đó cũng không nhiều lời. Nơi này cách nơi viễn cổ Cự Long vừa chết có ngàn dặm. Lộ trình ngàn dặm nói gần không gần, nói xa cũng không xa. Nhất là với cường giả đã tiến vào cảnh giới thần, không lợi dụng truyền tống trận pháp, cũng có thể bay qua ngàn dặm không tốn thời gian lắm.

Tên Trung vị thần của Băng Tuyết Thần Điện, trơ mắt thấy hắn biến mất trước mặt, nhất định sẽ không cam lòng. Hàn Thạc có thể khẳng định người nọ nhất định sẽ không buông tha hắn, nói không chừng lúc này đã lấy khu vực đó làm trung tâm, bắt đầu truy tìm hắn khắp các nơi xung quanh.

Thiếu niên Thú Nhân này tự nhiên không làm thương tổn được Hàn Thạc, song nếu dưới tình huống này, lại làm cho tên Trung vị thần Băng Tuyết thần điện đó tìm đến, Hàn Thạc tin lần này sợ rằng chỉ có đường chết thật sự.

– Không cần? Ngươi bị thương nặng như vậy. Nếu không kịp xử lý, nhất định sẽ chảy máu quá nhiều mà chết! – Thiếu niên Thú Nhân kinh hô, rồi bắt đầu phản đối.
– Ta không chảy máu đâu, yên tâm đi, ta không chết mà, ngươi muốn làm gì thì cứ đi làm đi, không cần phải quan tâm tới ta! – Dần dần theo tốc độ khôi phục Ma Anh, thanh âm Hàn Thạc từ suy yếu trở nên mạnh mẽ hơn một chút.
– Ta sẽ giúp ngươi xử lý một chút. Dù sao ta cũng không muốn ngươi hồi báo gì đâu. Nhân loại các ngươi luôn kỳ quái vậy đó. Ta nghe mẹ nói, các ngươi nói cái gì tri ân phải báo đáp, không muốn nhận ân huệ người ta gì gì đó!

Thiếu niên Thú Nhân không hề rời đi như Hàn Thạc mong muốn, lẩm bẩm vài câu, rồi lấy từ bên hông ra một cái gói da nhỏ, móc ra một bình thuốc rất thô sơ, dốc ra một vốc thuốc phấn bôi vào mấy chỗ vết thương của Hàn Thạc.

Hàn Thạc cảm giác một chút, phát hiện ra thứ phấn này chỉ là loại thuốc phổ thông dùng để cầm máu vào ngừa nhiễm trùng, xoa vào người Hàn Thạc cơ hồ không có tác dụng gì.

– Cảm ơn, nhưng ta không cần thật mà! – Thanh âm Hàn Thạc từ từ khôi phục, đôi mắt vô thần cũng đã có tinh thần.
– Ngươi bị trọng thương như vậy, ngươi không cần thì ai cần! Được rồi, ngươi yên tâm đi, ta không bắt ngươi báo đáp ta đâu, ngươi thật phiền quá đi! – Thiếu niên Thú Nhân không nhịn được lầm bầm, rồi cũng mặc kệ Hàn Thạc đồng ý hay không đồng ý, rồi lấy toàn bộ bình thuốc của hắn đổ hết vào những vết thương trên người Hàn Thạc.

Thấy rõ rồi. Đây là một thiếu niên lương thiện vô cùng. Cảm thụ sự mát lạnh khi lớp phấn tiếp xúc với lớp da, trong lòng Hàn Thạc cũng cảm thấy ấm áp.

– Được rồi, tùy ngươi. – Hàn Thạc không nói nhiều nữa, chỉ dùng mắt cẩn thận đánh giá những vết thương vừa được bôi thuốc, hơn nữa không ngăn thiếu niên Thú Nhân băng bó cho hắn. Nhìn hắn chuyên tâm như vậy, vốn Hàn Thạc còn lo lắng người của Băng Tuyết thần điện có thể tùy thời tìm tới, chợt thấy tâm tình dần dần bình tĩnh lại.

Tâm tình vừa bình tĩnh, quá trình khôi phục thân thể cũng tựa hồ nhanh hơn một chút. Hiện tượng này làm cho tinh thần hắn chấn động, càng buông lỏng hơn.

– Ngươi tên là gì, tới nơi này làm gì? – Hàn Thạc không quan tâm tới tình huống thân thể nữa, ngược lại hỏi thiếu niên Thú Nhân có vẻ rất nhàn nhã.
– Ta tên là Đồ Á Phu, tới đây chặt củi!

Hắn thuận miệng đáp một câu, rồi cổ quái nói:

– Ngươi thật là một nhân loại kỳ quái. Bị thương đến sắp chết, lại không hề lo lắng, còn rảnh mà nói chuyện với ta nữa.

Nói chuyện một lát, hai người dần dần không ước thúc nữa. Hàn huyên với Đồ Á Phu, Hàn Thạc biết hoàn cảnh nhà hắn, thông qua những gì hắn nói, Hàn Thạc cũng hiểu rõ sự gian nan của Thú Nhân.

Nguyên lai vì đất đai cằn cỗi, những việc đồng áng chăn nuôi không thể làm được nữa, Thú Nhân mỗi ngày đều có người đói chết. Lời đồn về việc những Thú Nhân ăn thịt người, đích thật cũng tồn tại thật. Dưới hoàn cảnh này, Thú Nhân muốn được sinh tồn thì không thể không nghĩ biện pháp. Đối với việc cướp bóc Nam Cương, chính là vì họ buộc phải làm để sinh tồn.

Hai năm vừa qua, Thú Nhân đế quốc mất mùa, lâm vào cảnh ngộ nghèo đói nhất trăm năm qua. Vô số Thú Nhân bị đói chết, một vài Thú Nhân sống quá lâu rồi có thể vì muốn tử tôn tiếp tục sinh tồn, không muốn lãng phí lương thực, dứt khoát kéo nhau thành từng nhóm lớn tuyệt thực tự sát, rất nhiều thôn trang Thú Nhân đã bao phủ trong bóng ma tử vong.

Tình cảnh như thế, trước nay những đại bộ lạc Thú Nhân đều đoàn kết chưa từng thấy, không tiếc hy sinh tính mạng của vô số chiến sĩ Thú Nhân, cũng muốn đánh vào Nam Cương để chiếm lấy một khối đất đai phì nhiêu, giảm bớt tình trạng thê lương của quốc gia mình.

Xóm của Đồ Á Phu coi như cũng đỡ, chỉ vì chung quanh có vài quả núi hoang, còn có một vài con dã thú nhỏ bé. Dựa vào mấy con dã thú này họ mới có thể miễn cưỡng duy trì được. Chỉ là, dã thú trong núi hoang cũng có hạn, giống như nơi mà bây giờ Hàn Thạc đang ở, trước kia còn có rất nhiều chó sói và rắn rết, nhưng đã bị săn bắt sạch sẽ rồi, chỉ còn lại có mấy cây nhỏ làm củi đun thôi.

Nghe Đồ Á Phu nói về tình hình đế quốc Thú Nhân, trong lòng Hàn Thạc cảm khái vạn phần. Lần đầu hắn biết tới sự gian nan của Thú Nhân. Nhớ tới mình từng tự tay giết chết mười mấy vạn chiến sĩ Thú Nhân vì cuộc sống mà không thể không xông tới ở vùng Nam Cương, trong lòng cũng không khỏi dâng lên niềm áy náy.

Lần nói chuyện này mới làm Hàn Thạc biết tới những Thú Nhân dã man này, kỳ thật cũng có hạng người lương thiện thẳng thắn, cũng vì cuộc sống mà phải tiến công Nam Cương. Rất nhiều việc nếu nhìn ở một góc độ khác, có đôi khi sẽ giải quyết được quan điểm bất đồng.

Rốt cục, trong khi Hàn Thạc nói chuyện, Ma Anh trong lúc bất tri bất giác đã chữa trị xong.

Tâm thần vừa động, hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ ẩn giấu giữa Ma Anh, đột nhiên bay ra ngoài, ngay trước mặt tên thiếu niên Thú Nhân này, biến thành một Hàn Thạc khác giống như đúc.

– Trời! Cái này… cái này… – Tiểu Thú Nhân kinh hãi lui về phía sau, chỉ vào Hàn Thạc do Khô Lâu pháp trượng biến hóa thành, kinh hoảng không nói ra câu đầy đủ được.
– Ngươi là một tiểu tử khá lắm, ừm, hôm nay gặp gỡ, cũng coi như hữu duyên, đồ vật này ngươi cầm lấy đi, đừng cho bất luận kẻ nào biết. Vật này sẽ hữu dụng đối với ngươi đó, chỉ cần ngươi dụng tâm nghiên cứu, nói không chừng ngươi có thể trở thành một đại Tát Mãn rất giỏi! – Hàn Thạc lấy ra một vòng xương thú, móc vào cổ thiếu niên Thú Nhân, rồi một mũi châm chích vào đầu ngón tay thiếu niên Thú Nhân, nhỏ vào đó vào cái vòng xương thú vài giọt máu tươi.

Chốc lát, thiếu niên Thú Nhân này như chịu một cú đánh nghiêm trọng, thần tình ngây dại, cơ thể như bị một làn sóng mãnh liệt công kích, người lảo đảo muốn ngã.

Vòng xương thú này chính là Hàn Thạc đoạt được của lão Tát Mãn Thú Nhân ở ngoài thành Áo Sâm. Lão Tát Mãn có thực lực sắp đột phá tới Cơ Thần. Vòng xương thú này cũng có tác dụng như một không gian giới chỉ, hơn nữa còn truyền thừa một sức mạnh kỳ diệu nào đó, Hàn Thạc vẫn lưu lại mà không dùng.

Sức mạnh truyền thừa trong vòng xương thú, phải là một Thú Nhân chưa hề tu luyện gì mới có thể nhận được. Lần này gặp được Đồ Á Phu cũng coi như hữu duyên, mặc dù hắn cũng không chính thức giúp gì cho Hàn Thạc, nhưng phần tâm ý đó thì Hàn Thạc cũng thấy rất cảm động, thêm nữa Đồ Á Phu tâm địa lương thiện, con người thuần phác thẳng thắn. Do đó Hàn Thạc mới đưa sức mạnh của vòng xương thú này cho hắn kế thừa.

Đương nhiên, sau khi được kế thừa sức mạnh, Đồ Á Phu cũng không có khả năng lập tức một bước bên trời, tối đa cũng chỉ có thể giúp cho hắn thu phục những con ma thú cường đại, thiết lập liên lạc tâm linh. Về phần Đồ Á Phu sau khi thu phục được những ma thú cường đại này, có thể sử dụng truyền thừa sức mạnh để tu luyện bí thuật Tát Mãn tới cảnh giới của lão Tát Mãn hay không thì Hàn Thạc cũng không rõ.

Hàn Thạc chỉ chỉ ra cho hắn một con đường lớn, đi tới đâu thì tùy vào bản thân của Đồ Á Phu.

Đồ Á Phu run lên, để thành công truyền thừa sức mạnh. Trong khi hắn cắn răng cố chịu đựng sức mạnh truyền thừa này, hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ của Hàn Thạc mang theo bản thể bị thương lặng lẽ rời đi.

Đồ Á Phu phát hiện ra mình như cả người rơi vào trong loạn lưu. Một vài thứ kỳ quái gì đó tràn vào đầu óc hắn, lan vào cơ thể hắn, cho hắn một loại cảm giác rất khó chịu.

Không biết qua bao lâu, thân thể Đồ Á Phu dần dần không run rẩy nữa, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng kinh hãi, trong đó có rất nhiều thứ không thuộc về hắn.

– Ủa, quái nhân kia đâu! – Đồ Á Phu vừa tỉnh lại, đột nhiên hô lên. Hắn cúi đầu nhìn ra xa, phát hiện địa phương Hàn Thạc vừa mới dừng lại không có một bóng người. Đến cả chút dấu vết cũng đều không có. Trên mặt đất bằng phẳng màu vàng quạch bị người ta dùng đầu ngón tay viết vài câu.
– Đồ Á Phu, gặp gỡ nhau tức là hữu duyên. Ta cũng không biết ta làm như vậy là đúng hay sai đối với ngươi. Chỉ là ta cảm thấy Thú Nhân cần phải có một người đứng đầu như ngươi vậy. Ý nghĩa thâm ảo của Tát Mãn đã truyền thừa vào thân thể ngươi, nếu ngươi nguyện ý, có thể từ từ tu luyện tiếp, cống hiến chút gì đó cho Thú Nhân. Ừm, chờ ngươi có thể trở thành một đại Tát Mãn, lúc đó nhất định sẽ rất có quyền uy ở quốc gia Thú Nhân. Hơn nữa nếu muốn vì Thú Nhân mà tìm một con đường ra, ngươi hãy tới thành Bố Lôi Đặc Nhĩ ở đế quốc Lan Tư Lạc Đặc tìm ta. Ta là thành chủ Bố Lôi Đặc Nhĩ – Bố Lai Ân, nhớ kỹ những lời này!

Sau khi đọc, Đồ Á Phu cũng từ từ hiểu được. – Truyền thừa về ý nghĩa thâm ảo Tát Mãn? Ý gì đây? Thật là một tên nhân loại kỳ quái! – Đồ Á Phu mơ màng nhìn mấy dòng chữ viết dưới chân, lẩm bẩm.

Đột nhiên, giống như một đạo linh quang lóe ra trong óc hắn. Thiếu niên Thú Nhân nãy giờ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, trong nháy mắt tựa hồ hiểu được cái gì đó, nhảy dựng lên, như phát điên rồi cười ha hả hét lên:

– Ha ha, ta có thể trở thành Tát Mãn vĩ đại rồi, quả là không thể tin được! Ta nhất định đã gặp được Thần Thú, Thần Thú dẫn đường cho ta!

Hắn sau khi biết được sự thật mừng rỡ như điên. Không ai ngờ thiếu niên Thú Nhân này nhiều năm sau, lại trở thành một Thú Nhân Tát Mãn được tôn kính nhất, hơn nữa chính thức giải quyết nan đề nghèo đói bao năm của Thú Nhân.

Hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ mang theo bản thể Hàn Thạc phi hành tránh những nơi có thể lộ diện, trước khi trời tối rốt cục trở về tới thành Nam Phổ ở Nam Cương.

Tại thành Nam Phổ, Hàn Thạc đã thành một vị Thần được mọi người kính ngưỡng, ở đây hắn thậm chí còn không dám công khai lộ diện, sợ sẽ khiến cho quân dân nơi này làm ồn lên.

Khoác một cái ma pháp bào đen thui, Hàn Thạc dùng truyền tống trận thay đổi liên miên, đi tới thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, không liên lạc với bất luận kẻ nào, lại dùng ma pháp truyền tống trận ở đây về tới Tử Vong Mộ Địa bên trong hồ lô đảo nơi hải vực vô bờ.

Để ngừa vạn nhất, đến cả cái ma pháp truyền tống trận ở sâu dưới đất phủ thành chủ ở thành Bố Lôi Đặc Nhĩ cũng bị hắn thay đổi vị trí, bố trí ra ngoài thành, phía dưới một đầm lầy, hơn nữa lợi dụng ma công dấu đi khí tức trên ma pháp trận.

Những người này rất tinh tường đối với lực lượng nguyên tố, nhưng sức mạnh ma công thì khác hẳn những gì họ biết. Hàn Thạc tin rằng khi lợi dụng ma công để che dấu, họ nhất định không phát hiện được vị trí.

Bên trong hải vực vô bờ, trong Tử Vong Mộ Địa trên hồ lô đảo, sau khi Hàn Thạc vừa về, bản thể lập tức tiếp tục tu luyện.

Hai hóa thân ngoại thân do Hủy Diệt hệ ở lại Tử Vong Mộ Địa, hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ thì đi ra ngoài, muốn nhìn chung quanh xem có gì dị thường không, đảm bảo vạn vô nhất thất.

Ai ngờ hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ của Hàn Thạc vừa mới ra khỏi Tử Vong Mộ Địa, đã cảm giác được ở một hoang đảo cách hồ lô đảo không xa, có một linh hồn không kém đang chiếm cứ.

Linh hồn đó cũng lập tức cảm ứng được Hàn Thạc, truyền tấn nói:

– Rốt cục ta tìm được ngươi rồi, không biến ra khỏi lãnh địa của ta, ta sẽ tới giết ngươi đó!

Hàn Thạc biết, linh hồn đó chính là thứ mà lần trước thần thức hắn cảm ứng được – một ma thú siêu cấp ở hải dương có thực lực khoảng chừng như Già Tác Tư.

– Ngươi muốn chết! – Tâm tình Hàn Thạc không tốt lắm, thêm nữa không muốn để những sinh vật chung quanh làm lộ hành tung hắn, lập tức truyền đạt sát ý băng giá của hắn!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Ma Vương – Quyển 1
Ma Vương – Quyển 2
Ma Vương – Quyển 3
Ma Vương – Quyển 4
Ma Vương – Quyển 5
Ma Vương – Quyển 6
Ma Vương – Quyển 7
Ma Vương – Quyển 8
Ma Vương – Quyển 9
Ma Vương – Quyển 10 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/02/2022 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Yêu trẻ con – Quyển 2
Lễ tang của bố em kết thúc chưa lâu, một ngày nọ bỗng có vụ lùm xùm khiến mọi người xung quanh chú ý. Hôm đó tôi đang ngồi làm ly cà phê ở quán nước đối diện nhà em thì thấy có một chiếc xe máy dừng trước cổng. Bước xuống xe là một người đàn ông trung niên mà thoạt đầu tôi không chú...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Yêu trẻ con
Dâm đãng hệ thống
Tiêu Mị nằm trên giường nhìn thấy Tần Lâm bỗng đứng dậy cởi hết quần áo thì bất ngờ la to. “A Thiếu Gia ngươi đứng dậy được, ngươi phục hồi rồi?” Tần Lâm gằn giọng: “Từ giờ gọi ta chủ nhân, ta cũng không biết thấy sắp đc cùng ngươi ân ái ta bỗng nhiên thấy khỏe hẳn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xuyên không
Hắc Long – Quyển 1
U Linh Dị Hương Lang thành... Ha ha... hôm nay có trân châu ngọc cốt của hồ tộc tới, không biết đã thất lễ, xin lượng thứ, xin lượng thứ... Nào để ta mời Hồ Đế một ly coi như là ta tội... Tiếng nói của một người đàn ông ngồi chính diện của đại điện. Phía dưới, bên phải là ba người...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Làm tình tay ba Truyện 18+ Truyện người lớn Truyện sắc hiệp Truyện sex bạo dâm Truyện sex mạnh Truyện sex phá trinh Tuyển tập Hắc Long
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân