Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Ma Vương – Quyển 1 » Phần 88

Ma Vương - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 88: Nhưng Ta Ngại!

Hàn Thạc vẫn lo lắng sẽ bị Đỗ Khắc phát hiện, nhưng khi đi vào Vong Linh hệ lại gạt bỏ hết mọi cố kỵ. Chỉ có điều Hàn Thạc cũng không để ý hai người, ngược lại vui vẻ lấy ra một cái gương đồng mà nhìn bản thân, lúc này mới chợt phát hiện dung mạo hắn bây giờ so với mấy tháng trước, quả nhiên phát sinh biến hóa rất lớn, thân hình vốn gầy yếu biến thành cao khỏe hơn nhiều, vẻ mặt nhu nhược vì trải qua liên tiếp hung hiểm, biến thành cương nghị, có góc có cạnh, trước kia là dáng vẻ thiếu niên thì nay đã trở thành một thanh niên bừng bừng khí thế. Ngay cả Khải lý và Bác Cách từng quen biết, cũng đều không dễ dàng nhận ra hắn, Hàn Thạc cũng không phải lo lắng chuyện Đỗ Khắc sẽ nhận ra nữa. Thêm vào đó, sau khi Khảm Địch Đạt đồng ý giúp hắn giải quyết nỗi lo Tàn Ảnh, Hàn Thạc đột nhiên thoải mái, không phải lo giấu đầu hở đuôi, quang minh chính đại trở về Vong Linh hệ của ma vũ học viện Ba Bỉ Luân.

– A, là Bố Lai Ân. Ngươi đã lâu không quay về học viện, ta còn tưởng ngươi đã gặp chuyện gì rồi chứ! – Ngải Mễ của Vong Linh hệ đang trên đường đi tới giảng đường, sau khi nhìn thấy Hàn Thạc vui vẻ kêu lên.
– Chào ngươi, Ngải Mễ. – Hàn Thạc vui vẻ chào hỏi nàng rồi cùng đi tới giảng đường Hắc Ám hệ.

Khi Hàn Thạc tới cửa giảng đường không khỏi hơi sững sờ chốc lát. Hai tháng trước, hắn chỉ có thể cầm chổi, mượn cớ dọn dẹp vệ sinh chờ thời cơ đứng ngoài cửa sổ nghe Cát Ân giảng bài. Nào ngờ không bao lâu, hắn đã thành một gã đệ tử Vong Linh hệ, có tư cách đi vào giảng đường, ngồi cùng các đệ tử khác nghe giảng bài.

– Đừng chần chừ nữa, bài thứ hai bắt đầu rồi. Mau đi vào thôi! – Thấy Hàn Thạc đứng ngây ngốc ngoài cửa sổ, Ngải Mễ đã chạy tới cửa, đột nhiên lên tiếng thúc giục.

Hàn Thạc lập tức tỉnh lại, nhìn Ngải Mễ cười thiện ý, gật đầu bước vào giảng đường. Hàn Thạc vừa tiến vào bên trong, ánh mắt toàn bộ đệ tử dán vào người hắn. Nhất là Lỵ Toa đang lim dim ở hàng ghế đằng sau, đột nhiên ánh mắt sáng ngời, đứng lên, hướng về Hàn Thạc ngoắc tay gọi:

– Bên này, qua bên này!

Ba Khắc, Bối Lạp bên cạnh, còn có một số đệ tử nữa, nhìn về phía Hàn Thạc với ánh mắt đầy quái dị, thấp giọng thì thầm điều gì đó.

– Bố Lai Ân trở về rồi, ha ha, Ngải Mễ ngươi có tin lời đồn kia không? – A Tây Na gọi Ngải Mễ ngồi xuống, rồi hỏi nhỏ.
– Ta không tin lắm, Phạm Ny sư phụ cùng Bố Lai Ân, xem thế nào cũng không phát sinh chuyện gì được! Mụ phù thủy Khải Mễ Tạp thích nhất là bàn tán thị phi, lời của mụ mà ngươi cũng tin à? – Ngải Mễ bĩu môi, lắc đầu hỏi.
– …

Không chỉ là Ngải Mễ và A Tây Na, trên đường Hàn Thạc đi đến chỗ Lỵ Toa, nghe thấy các đệ tử khác ai cũng bàn tán chuyện của hắn và Phạm Ny. Chuyện Hàn Thạc nằm trên giường Phạm Ny bị Khải Mễ Lạp phát hiện hôm đó được bọn họ tả rất sống động, tỉ mỉ, cứ như là chính họ đã trải qua vậy, nói hắn cùng với Phạm Ny hiển nhiên là một đôi tình nhân vụng trộm bị bắt quả tang. Hàn Thạc bất giác phì cười, không ngờ rằng mụ Khải Mễ Lạp lại có thể lắm mồm đến thế, bây giờ lại khiến cho những đệ tử Vong Linh hệ đều biết, chỉ e rằng điều này có nghĩa là các sư phụ bao gồm cả Phạm Ny sớm đã nghe được phong thanh gì rồi.

Khi Hàn Thạc gượng cười ngồi xuống bên cạnh Lỵ Toa, vẻ mặt Lỵ Toa vốn đang hưng phấn, biến thành thái độ dò xét. Mục quang đầu tiên là kinh ngạc lướt qua một vòng trên cơ thể Hàn Thạc, tựa hồ cảm khái biến hóa của Hàn Thạc, sau đó lạnh lùng hỏi:

– Hừ, ngươi nói đi, chuyện bọn họ nói rốt cuộc có phải là sự thật không, ngươi cùng Phạm Ny sư phụ đã không xảy ra chuyện gì đấy chứ?
– Lỵ Toa, bọn họ không tin ta, chẳng lẽ ngay cả ngươi cũng không tin ta sao. Cho dù ta là loại người đó, thì Phạm Ny sư phụ cũng không thể là người như vậy, thật không ngờ loại chuyện hoang đường như thế mà cũng có người tin, thật đúng là đáng nực cười. – Hàn Thạc đau khổ nhẹ giọng giải thích với Lỵ Toa.

Hàn Thạc vừa giải thích xong, Lỵ Toa thở nhẹ một hơi, sắc mặt cũng đã hòa hoãn hơn, bất quá vẫn có chút nghi ngờ:

– Không có lửa làm sao có khói, ngươi nửa đêm khuya khoắt chạy tới phòng Phạm Ny sư phụ là chuyện thật đúng không? Mụ phù thủy Khải Mễ Lạp mặc dù lắm lời miệng lưỡi không sạch sẽ gì, nhưng cũng không phải vô duyên vô cớ mà vu oan cho các ngươi phải không?

Hàn Thạc nhún vai đáp:

– Ta đúng là chỉ tới hỏi Phạm Ny sư phụ vài vấn đề mà thôi, mụ phù thủy kia lại mượn đó thổi phồng, ta lại không có khả năng bịt miệng mụ, mụ ta thích nói thế nào thì nói, dù sao đối với ta chả có thiệt hại gì.
– Nhưng lại ảnh hưởng rất lớn đối với thanh danh của Phạm Ny sư phụ. Từ đó tới nay, dám chắc mọi người đều cho rằng Phạm Ny sư phụ sinh hoạt phóng túng, hơn nữa ngươi còn là đệ tử của nàng, nàng có thể còn bị học viện trách cứ. – Lỵ Toa nhíu mày, nhắc nhờ Hàn Thạc.

Lỵ Toa vừa nói xong, Hàn Thạc bỗng tỉnh ngộ, chợt hiểu ra bản thân quá ích kỷ, chỉ nghĩ cho bản thân, cơ bản chưa từng có chút lo lắng cho Phạm Ny. Trong khi Hàn Thạc đang thầm tự trách, thì Cát Ân ôm quyển ma pháp rất dày tiến vào giảng đường. Sau khi đi vào, Cát Ân nhìn qua một lượt, liếc thấy Hàn Thạc ngồi phía sau, sắc mặt hắn đột nhiên lạnh xuống.

Bài giảng mới vừa bắt đầu, Cát Ân đột nhiên dừng lại, cười thâm hiểm nhìn về phía Hàn Thạc nói:

– Bố Lai Ân, từ sau khi ngươi trở thành đệ tử Vong Linh hệ còn chưa đến lớp, ta bây giờ giảng một ít kiến thức, có quá cao thâm đối với ngươi hay không, ngươi có thể hiểu không?

Đã cùng Cát Ân trải qua thí luyện trong U Ám sâm lâm, Hàn Thạc biết Cát Ân không phải là người xấu, nguyên nhân là vì Phạm Ny nên mới cố ý làm khó dễ hắn một chút. Bất quá Cát Ân là người nổi tiếng có đạo đức, y gây khó dễ với Hàn Thạc cũng không quá đáng. Bởi vậy đối với Cát Ân, Hàn Thạc cũng không có gì gọi là cừu hận không thể hóa giải. Lúc này đây vì Phạm Ny và hắn bị đồn đại khó nghe, dám chắc làm cho bình giấm chua Cát Ân ghen rồi, cho nên y mới mượn việc giảng bài mà làm cho hắn bẽ mặt trước đám đông.

– Cát Ân sư phụ, kiến thức người giảng ở đây, ta đã đọc qua trong sách ma pháp, đại thể đã nắm được hàm nghĩa đích thực, cho nên ta có thể hiểu được nội dung bài giảng, xin người đừng bận tâm đến ta. – Hàn Thạc hơi ngả người ra sau mỉm cười nhìn Cát Ân trả lời.
– Ồ, nếu có thể thông qua sách ma pháp tự học mà nắm vững ma pháp, như vậy làm sao ma vũ học viện Ba Bỉ Luân chúng ta còn tồn tại. Ha ha, đã như vậy ta hỏi ngươi, dựa theo cách phát ra không giống nhau, ma pháp có thể chia thành mấy loại?
– Chia làm bốn loại: Chú Ngữ, Dẫn Vật, Thủ Thế, Ma Pháp Trận. Phương pháp Chú Ngữ chính là thông qua chú ngữ kết nối nguyên tố ma pháp nhằm phóng ra ma pháp. Phương pháp Dẫn Vật gồm cả ma pháp quyển trục…

Hàn Thạc vẫn duy trì tư thế vênh váo, liên tục nói ra các định nghĩa một cách lưu loát, trong đó bao gồm cả một chút kinh nghiệm tâm đắc của bản thân. Sau khi giảng giải xong, Cát Ân rõ ràng có chút bất ngờ, đầu tiên hơi ngây ngốc sửng sốt một lát, sau đó gật đầu nói:

– Không sai, xem chừng những kiến thức cơ bản trong sách ngươi nắm được rồi. Ta lại muốn hỏi một ít kiến thức khác.

Sau đó Cát Ân nhíu mày, liên tục hỏi Hàn Thạc nhiều vấn đề. Từ những điều cơ bản nhất của ma pháp thường thức tới những điểm mấu chốt chỉ có ma pháp sư sơ cấp mới nắm được, đều bị Cát Ân đem ra chất vấn. Hàn Thạc thao thao bất tuyệt giải thích rõ ràng từng vấn đề. Trong quá trình này, Cát Ân và các đệ tử trong giảng đường, đều trợn mắt há mồm nhìn Hàn Thạc, tựa hồ không ngờ chưa bao lâu mà Hàn Thạc đã có thể biết nhiều kiến thức thâm ảo như vậy. Trên trán Cát Ân lấm thấm mồ hôi, có vẻ hơi cáu, khẽ hừ một tiếng lại hỏi một vấn đề khác.

– Cái này ta không biết! – Hàn Thạc sửng sốt, thành thật trả lời, vấn đề này hẳn là trung cấp ma pháp sư mới nắm chắc, Hàn Thạc thật sự là không hiểu.

Cuối cùng Cát Ân cũng lộ ra nụ cười, đang lúc định mở lời lấy lại thể diện thì Lỵ Toa không nhịn được nói:

– Cát Ân sư phụ, nếu hắn vấn đề gì cũng biết, vậy còn tới đây nghe người giảng bài làm gì?

Lời nói đã ra tới miệng lại bị Lỵ Toa chặn họng, Cát Ân có chút xấu hổ gượng cười vỗ bàn nói:

– Được rồi, ta không hỏi nữa, chúng ta tiếp tục học bài nào.
– Ngươi làm thế nào đột nhiên biết nhiều kiến thức như vậy? – Lỵ Toa hơi rụt đầu thấp giọng hỏi Hàn Thạc.
– Ta không phải vừa nói cho ngươi rồi hay sao, kiến thức này của ta đều do hỏi qua Phạm Ny sư phụ, bằng không mụ Khải Mễ Lạp làm sao tung ra lời đồn đại cơ chứ. – Hàn Thạc trả lời, sau đó bắt đầu chăm chú nghe giảng. Cát Ân giảng mấy nội dung bao hàm cả một ít tri thức ma pháp cao cấp. Đúng là thứ Hàn thạc hiện tại rất cần nắm được, bởi vậy hắn cũng không vì Cát Ân nổi máu ghen mà sinh ra mâu thuẫn gì trong lòng.

Hết giờ học, Lỵ Toa tựa hồ còn có chuyện gì muốn nói với Hàn Thạc, nhưng hắn không cho nàng cơ hội, rời khỏi giảng đường liền lập tức đi đến phòng thí nghiệm của Phạm Ny.

– Phí kỳ, ma pháp này ta đã giảng giải rất nhiều lần rồi, ta nghĩ với khả năng của ngươi hẳn là hiểu rõ rồi, tại sao không thể phóng xuất thành công? – Hàn Thạc đứng trước phòng thí nghiệm, thính giác rất linh mẫn khiến hắn có thể nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong.
– Phạm Ny sư phụ, tâm ý của ta đối với nàng, ta nghĩ nàng hẳn rõ ràng rồi. Tại sao nàng không cho ta lấy một cơ hội, ngược lại còn cam tâm cùng tên tạp dịch ti tiện ở cùng một chỗ, tại sao chứ? – Bên trong truyền đến âm thanh chất chứa oán hận, Hàn Thạc nhẹ nhàng hé cánh cửa ra, nhìn thấy trên mặt Phí kỷ tràn đầy giận dữ.

Phạm Ny mang mắt kính gọng đen mặt mặc một ma pháp bào, lộ vẻ bất đắc dĩ, thở dài nói:

– Phí kỳ, bây giờ ta đối với ngươi ngày càng thất vọng. Bố Lai Ân và ngươi hiện tại đều giống nhau, đều là đệ tử của ta, ngươi không nên so sánh với hắn. Mặt khác ta phát hiện mỗi lần ngươi tới tìm ta giải đáp vấn đề gì, căn bản vẫn không tập trung được, về điểm này Bố Lai Ân tốt hơn ngươi nhiều lắm.
– Lại là Bố Lai Ân, tên tạp dich chết tiệt đó có điểm gì sánh được với ta nào? Tại sao nàng có thể nguyện ý ở cùng với hắn mà không cho ta một chút xíu cơ hội nào? Chẳng lẽ mụ Khải Mễ Lạp nói chính là sự thật? Không ngờ ngươi (1) chẳng biết liêm sỉ đã lên giường với hắn? – Vẻ phẫn nộ trên mặt Phí kỳ càng ngày càng tăng, hạ giọng mà tựa như gào thét.

“Chát”

Phí kỳ bị Phạm Ni cho ăn một cái tát. Nàng đã thực sự phẫn nộ, thần sắc lạnh lùng nhìn Phí kỳ nói:

– Ta nghĩ ta và ngươi đã không còn gì để nói nữa, trước kia ta vì khích lệ ngươi cố gắng nên mới nói đợi đến lúc ngươi tiến vào cảnh giới cao cấp ma pháp sư sẽ nói chuyện tình cảm. Nhưng giờ đây, ta thấy thái độ của ngươi thật quá quắt, ta có thể nói rõ cho ngươi biết, giữa chúng ta tuyệt đối không có khả năng gì, hy vọng ngươi có thể vứt bỏ hết những ảo tưởng hão huyền. Sau này ngươi có vấn đề thắc mắc gì về ma pháp thì đến thí luyện trường hoặc giảng đường tìm ta, phòng thí nghiệm này không hề hoan nghênh ngươi, còn bây giờ mời ngươi lập tức rời đi cho.
– Hóa ra ngươi vốn một mực lừa gạt ta, ha ha, tốt lắm, vô cùng tốt. Ngươi nói sau khi ta tiến vào cảnh giới cao cấp ma pháp sư mới nói chuyện tình cảm, nhưng Bố Lai Ân chỉ là một tên tạp dịch mà cũng có ngoại lệ, đồ đàn bà dối trá vô sỉ, ta sẽ không tin lời ngươi nữa đâu. – Phí kỳ ôm mặt, oán hận cười thảm một tiếng, lao ra ngoài phòng thí nghiệm.

Hàn Thạc hơi lùi lại mấy bước, ẩn mình trong một góc khuất, đợi Phí kỳ rời đi. Lạnh lùng dõi theo bóng dáng của hắn mấy lần, rồi mới thong thả tiến vào phòng thí nghiệm của Phạm Ny.

Lúc Hàn Thạc bước vào, nhìn thấy thần thái Phạm Ny có chút ngỡ ngàng, hai tay yếu ớt chống trên bàn. Nàng cúi đầu thở dài, thì thầm:

– Có lẽ Phí kỳ nói đúng, ta đúng là đồ đàn bà dối trá vô sỉ. Ta tựa hồ thật sự không theo chuẩn mực nào cả…

Phạm Ny lẩm bẩm rất nhỏ nhưng Hàn Thạc cũng nghe được tường tận, bất quá cũng không hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng, không biết rốt cuộc nàng nghĩ gì. Suy nghĩ xong, Hàn Thạc vươn tay gõ gõ xuống chiếc bàn tròn trước mặt.

– Cút đi cho ta! – Phạm Ny đột nhiên ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Hàn Thạc quát lên.

Sau đó nhìn thấy đối tượng biến thành Hàn Thạc, vẻ mặt nàng trở nên vô cùng cổ quái, đầu tiên là ngơ ngẩn, sau đó là cả kinh, trong mắt tựa hồ muốn che dấu điều gì. Cuối cùng vẻ mặt bình tĩnh trở lại, không còn chút tức giận liếc nhìn Hàn Thạc hỏi:

– Ngươi đến đây làm gì?
– Không có gì, cũng là hỏi một số vấn đề. – Hàn Thạc kỳ quái nhìn Phạm Ny đáp lại.
– Ngươi đều đã nghe thấy cả, chuyện vừa rồi ngươi cũng thấy rồi, phải không?

Sắc mặt Phạm Ny biến đổi, đột nhiên căm phẫn trừng mắt nhìn Hàn Thạc nói:

– Chắc chắn là ngươi nghe thấy toàn bộ, ngươi là tên gia hỏa có lỗ tai biến thái! Chẳng lẽ ngươi không biết nghe lén người khác nói chuyện là hành vi vô cùng thất lễ sao?
– Ách… Quả thật ta không muốn nghe đâu, nhưng chúng cứ rơi vào trong tai của ta, ta còn có cách gì khác sao?

Hàn Thạc đểu cáng xòe tay, tỏ vẻ mình không cố ý, sau đó cung kính nhìn Phạm Ny nói:

– Mụ Khải Mễ Lạp vô cùng đáng ghét, đối với ta thì không sao cả, nhưng đối với thanh danh của người ảnh hưởng rất lớn, chẳng lẽ người định cứ thế bỏ qua cho mụ hay sao?
– Cho qua đi, mụ phù thủy đó đúng là người như thế. Dù sao giữa hai chúng ta cũng không có chuyện gì, người khác nói sao cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta, chúng ta càng giải thích người ta sẽ càng cho rằng có tật giật mình, dứt khoát không động đến bọn họ, dù sao chúng ta cây ngay không sợ chết đứng. – Phạm Ny khẽ than một tiếng, có chút ưu phiền, bất quá chuyện này nói ra cũng là nhân nhượng cho yên thân.
– Nhưng ta ngại! – Hàn Thạc đau khổ nói.
– Đáng ghét, ngươi ngại cái gì? – Đột nhiên, khuôn mặt mịn màng của Phạm Ny bỗng đỏ bừng, bất quá vẻ mặt cũng là nổi giận đùng đùng nhìn Hàn Thạc mắng khẽ.
– Bởi vì ta sơ suất mà người khác mới hiểu nhầm người, ta cảm thấy có lỗi với người, đương nhiên là phải ngại. – Hàn Thạc nghiêm trang giải thích với Phạm Ny.

Hàn Thạc nói như vậy, Phạm Ny hơi ngơ ngác, sau đó mới phản ứng, thở hổn hển nói:

– Nguyên là e ngại như thế, vậy mà ta còn tưởng ngươi nói có ý tứ gì khác nữa chứ?
– Có ý tứ gì khác? – Hàn Thạc hỏi lại.
– Không, không có gì. – Như thể đang che giấu cái gì đó, Phạm Ny vội vàng trả lời, sau đó lập tức lảng sang chuyện khác – Lần này ngươi tới tìm ta, lại có chuyện gì hả?

Hàn Thạc đang muốn mở lời đáp lại, đột nhiên cảm ứng thấy có người tới, không trả lời nữa, ngược lại nhìn ra cửa phòng. Một lát sau, Hàn Thạc nhìn thấy Phong hệ Ma đạo sư Đỗ Khắc mang theo nụ cười thân thiện tiến vào phòng Phạm Ny.

– Phạm Ny sư phụ, hôm nay nàng có rảnh không, ta muốn hỏi nàng vài chuyện? – Đỗ Khắc tiến lại gần Phạm Ny chào hỏi.

Sau đó hơi nhướng mày, Đỗ Khắc liếc sang nhìn nhìn Hàn Thạc, Hàn Thạc thầm cả kinh, tuy nhiên vẻ mặt hắn lại vô cùng bình thường, dáng vẻ giống như kinh ngạc, nghi hoặc nhìn Đỗ Khắc như là lần đầu nhìn thấy y, nên muốn biết thân phận lai lịch vậy.

(1): Chỗ này đổi cách xưng hô đột ngột, các bạn độc giả đừng thắc mắc hen. Cứ đặt mình vào nhân vật, chửi đến đoạn đó là biết liền…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Ma Vương – Quyển 1
Ma Vương – Quyển 2
Ma Vương – Quyển 3
Ma Vương – Quyển 4
Ma Vương – Quyển 5
Ma Vương – Quyển 6
Ma Vương – Quyển 7
Ma Vương – Quyển 8
Ma Vương – Quyển 9
Ma Vương – Quyển 10 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Ma Vương - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/01/2022 03:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Người con gái ấy – Quyển 1
Anh... Anh ngủ đấy à. Em vỗ nhẹ vào má khi thấy tôi im lặng nhắm mắt hồi lâu. Hai cánh tay tôi ôm quàng lấy hông em thật chặt, đầu hơi dụi vào người em như đang làm nũng vậy. Không. Để yên anh ôm em một chút. Hay là mình về nhà đi. Ngoài đường gió lắm. Anh lại đang xỉn nữa. Không sao. Một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Người con gái ấy Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex hay Truyện sex phá trinh
Mẹ là hiệu trưởng
Tôi bị nước dâm huyệt đột ngột của dì Ôn làm cho choáng váng, từ mặt chảy dài xuống má, mùi dâm dục tràn ngập khắp phòng. Mặc dù tôi đã từng chứng kiến cảnh dâm thủy của những người phụ nữ, lo lắng của các diễn viên nam bị bắn tinh ra khỏi âm hộ của họ trong av, nhưng khi tôi trực...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Dâm thư Trung Quốc Đụ máy bay Truyện dịch Truyện sex cô giáo
Sex học đường
Sau khi thưởng thức bát mì tôm trứng thì Hải ngồi đó ngắm nhìn An đang ngồi cạnh bên mình... Em biết em đẹp rồi... hihi... An tươi cười vừa nói vừa đưa tay lên lấy rau dính trên môi hắn. Nụ cười thật rạng rỡ và hạnh phúc... Đi chơi chứ... Một ý kiến không tồi chút nào... Hải về nhà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện sex cô giáo Truyện sex học sinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân