Trong các bộ phim mà nói, đặc biệt là cho cánh nam giới xem, thì trong cung chỉ có 2 loại nữ, cung nữ và phi tần. Phi tần là vợ vua, cung nữ là hầu vua và phi tần, mà kệ đi cứ làm vua là chơi được ráo. Đơn giản!
Thực tế thì… nó vô cùng phức tạp.
Nói qua chút về cung nữ và nữ quan Đại Tống.
Điện Trung Tỉnh là cơ quan quản lý nữ quan Đại Tống, gồm có “Lục cục Nhất ty”.
“Lục cục” gồm có Quan Nghi Phục Tẩm Thực Công, mỗi cái quản một mảng sinh hoạt của Hoàng đế Phi tần. Tỷ dụ Thượng Tẩm cục lo giường chiếu ngủ ngáy, Thượng Phục cục lo áo quần trang sức, vân vân các loại. Còn “Nhất ty” là Quan Chính ty, phụ trách giám sát xử lý vi phạm của nữ quan cung nữ trong Lục cục.
Đầu mỗi cục là các Thượng nữ quan. Tỷ dụ Thượng Quan, Thượng Nghi, Thượng Tẩm vân vân, hàm chính ngũ phẩm. Còn đứng đầu Quan Chính ty là Quan Chính, cũng là ngũ phẩm.
Thực ra, trong mỗi cục còn chia làm các ty nhỏ. Tỷ dụ Thượng Tẩm cục có Ti Thiết ty, Ti Dư ty, Ti Uẩn ty, Ti Đăng ty các loại ty. Ba cái đầu tác giả cũng chẳng rõ là cái quái gì, chỉ biết cái cuối Ti Đăng là cung nữ lo đèn đóm trong cung. Khụ.
Nói chung, những cái “ty” này và cái “ty” Quan Chính là không cùng cấp bậc. Nếu phải đem ra cân đo quyền lực thật, thì Quan Chính ty thậm chí gần bằng cả Mật Thám ty Điện Tiền ty. Chẳng qua vì liên quan đến hậu cung nữ giới, nên cũng bị xem nhẹ ít nhiều.
Trong Điện Trung Tỉnh, toàn bộ đều là nữ, kể cả là quan viên đứng đầu, không có bất kỳ thằng đàn ông thái giám hay giả gái nào lọt vào được.
Tiểu Uyển, Tiểu Bích và Sở Linh, hiện tại đang tạm là tập sự, không thuộc ty cục nào. Các nàng ở Dụng Cần viện, sẽ học tập cách ăn nói đi đứng, quy cách ứng xử, luât lệ vai vế trong cung, trước khi được phân đi các nơi.
Sau khi tốt nghiệp ở Dụng Cần viện, 3 nàng sẽ được phân sang Thượng Quan cục, Ti Vệ ty.
Tức là, các nàng vẫn chỉ là… cung nữ.
Thành ra, lần nọ Dương Thanh Phong hứa hẹn cái gì “các con sẽ không phải làm cung nữ, mà là nữ vệ hơn cung nữ một chút”, thực ra là nói bậy.
Đúng là cũng có khác thật, khác… ty, còn đâu cung nữ vẫn là cung nữ.
Đây cũng không phải Dương Thanh Phong nói dối, mà thực ra bản thân y cũng chẳng rõ ràng. Trong cung tùm lum thứ chức vụ tên gọi, ngay đến người trong cung còn nhầm, làm sao một đạo sĩ Toàn Chân ngồi tót ở Chung Nam biết rõ. Thời này cũng không có wikipedia mà tra.
Y nghe Triệu Cát hỏi đến “nữ đệ tử có võ công cao cường” làm nữ vệ cho Lý Sư Sư, thế là trong lúc cần thuyết phục Tiểu Uyển, liền thuận mồm chém gió “chắc là khác đấy các con cứ yên tâm”. Bởi vì nếu không Hoàng đế lại hỏi võ công cao cường làm gì? Bình thường cung nữ đâu có ai cần võ công.
Nói trắng ra là, họ Dương biết thì có một chút mà cứ thích suy diễn tự cho là đúng, bệnh này thì… thằng nào mà chẳng bị.
Nói tiếp Thượng Quan cục mà Tiểu Uyển sẽ vào nay mai.
Trong Lục cục, có thể nói Thượng Quan cục là ngon nhất. Cục này gồm 4 ty, Ti ký ty lo ghi chép, Ti Ngôn ty lo truyền tin, Ti Bạc ty giữ tiền, Ti Vệ ty hộ vệ. Đều là những công việc vào kiểu “quản gia” nhất. Trong các phim hậu cung ăn khách, nội chiến thâm cung đa phần do các cung nữ trong cục này diễn. Thỉnh chư vị thanh niên về sau để ý.
Ngươi vẫn chưa rõ ngon ở chỗ nào?
Thế này, nếu như bị ném vô Thượng Thực cục, Ti Xí ty mà nói… Cả đời thối hoắc, không ngóc lên nổi. Hình như còn chưa nghe nữ chính phim truyền hình nào làm ở ty này, tệ nhất cũng làm bên quần áo nấu ăn.
Lý do thứ hai là, cung nữ Thượng Quan cục sẽ chia theo Phi tần, phụ thuộc nhiều vào chủ nhân, chứ không phải trưởng quan lớn nhất Thượng Quan. Cũng vì vậy, để đỡ rối loạn quyền lực, chức vụ Thượng Quan thông thường sẽ do thân tín Hoàng hậu nắm giữ, thậm chí là không có.
Chủ nhân tương lai của Tiểu Uyển, Lý Sư Sư, là nữ nhân giang hồ, vào cung sẽ rất khó có chỗ đứng. Thành ra, Tiểu Uyển làm hộ vệ cho nàng ta thì sẽ mệt, căn bản không có dễ được tương lai đầy “tươi sáng và hứa hẹn” như đạo sĩ “không biết rõ mà cứ thích chém gió” Dương Thanh Phong đã nói.
Dài như vậy cũng chỉ để nói rằng, chờ đón Tiểu Uyển của chúng ta, sẽ là một chiến trường thâm cung rất khốc liệt.
… Bạn đang đọc truyện Mật thám Phong Vân tại nguồn: http://truyensextv1.com/mat-tham-phong-van/
Sảnh Dụng Cần viện.
Chỉ thấy ba hàng thiếu nữ đang đứng ngay ngắn. Đây là các tân cung nữ đang tập trung trình diện, hôm nay là ngày đầu ra mắt. Lần tiến cung này có khoảng 30 cung nữ, tất cả đều độ tuổi từ khoảng 13 đến 16, chủ yếu là con nhà trung nông.
Ở bên trên, một vị nữ quan tầm 30 tuổi đang cất giọng điểm danh:
– Sở Linh?
– Có tiểu nữ.
– Chương Tử Di?
– Có.
– Lý Tiểu Long… à, Lý Tiểu Linh?
– Có.
Nữ quan đang chủ trì là Tống cô cô, Ti Chính Quan Chính ty, phụ trách tân cung nữ tại Dụng Cần viện. Quan Chính ty ngoài việc giám sát, còn làm luôn việc dạy dỗ phần quy tắc căn bản cho cung nữ.
Tống cô cô đã điểm đến cuối, gọi nốt:
– Dương Tiểu Uyển?
– …
Tống cô cô ngẩng đầu, có chút mất hứng:
– Dương Tiểu Uyển?
Vẫn không có ai đáp.
– Cung nữ Dương Tiểu Uyển có hay không?
Lúc này, ở cổng vào mới có tiếng thiếu nữ đáp:
– Có tiểu nữ.
Tiểu Uyển và Tiểu Bích chạy vội vào, nhất thời cũng không biết nên đứng ở đâu.
Tống cô cô sầm mặt:
– Hai ngươi bước lên trước. Cung nữ còn lại, tên là gì?
Tiểu Bích lấm lét đáp:
– Tiểu nữ là Hồng Bích.
– Không chút lễ phép. Họ tên đầy đủ?
– Dạ, Đàm Hồng Bích.
Tống cô cô ném quyển điểm danh cho một cung nữ bên cạnh, nhìn hai cung nữ đến muộn lạnh giọng:
– Vì sao đến trễ? Nói không ra lý do chính đáng, phải chịu phạt.
Tiểu Uyển liền đứng ra:
– Bẩm cô cô, tất cả đều do tiểu nữ, Tiểu Bích không có tội.
Tiểu Bích lại nói:
– Cô cô, tiểu nữ nguyện chịu phạt chung…
Tống cô cô tức giận:
– Hừm, ta hỏi lý do đến trễ, không có hỏi phạt chung hay riêng.
– Tiểu nữ vì…
Đúng lúc Tiểu Uyển nói chữ “vì” thì…
– Bẩm cô cô, có Điện Tiền ty Viên Tả sứ xin gặp.
– Điện Tiền ty?
Tống cô cô ngẩng đầu kỳ quái. Điện Tiền Thị vệ thì sang đây làm gì?
Tống cô cô tạm dừng chuyện Tiểu Uyển lại, dẫn theo cung nữ thân tín đi ra cửa viện. Chỉ thấy Viên Thế Quý đang đứng ở ngoài xa. Xem ra hắn cũng không dám lỗ mãng, tránh lại thị phi.
Nếu là người ngoài cung, nghe đến cung nữ và thị vệ, chắc hẳn sẽ có cảm giác “liên quan” thế nào đấy. Nói sao, đều là ở trong cung cả thôi. Thị vệ đứng canh, cung nữ đi qua đi lại, đánh đánh con mắt, khều khều chọc chọc cái gì đó…
Kỳ thực, chẳng có liên hệ dễ như vậy.
Thứ nhất, quy củ sâm nghiêm. Cũng đừng quên là, vẫn còn có một đám thái giám chán đời đang canh chừng khắp nơi. Chọc bậy chọc bạ là lên thớt ngay. Ngươi đừng để mấy bộ phim truyền hình đánh lừa.
Thứ hai, nữ quan có nhiều loại nữ quan, mà thị vệ thì cũng lắm loại thị vệ. Nói như Điện Tiền ty, tuy cũng là Thị vệ, nhưng đây là cơ cấu bên Khu Mật viện, là quân đội bảo vệ Hoàng đế. Trong cung còn có một loại vệ khác, Cấm vệ, là thị vệ canh gác cung. Nữ quan nếu có gặp, thì gặp Cấm vệ dễ hơn Điện Tiền.
Chốc lát.
Cũng không có gì phải kịch bản dài dòng, Viên Thế Quý sang chính là vì chuyện trễ của Tiểu Uyển.
Chỉ là, hắn cũng không nói mình quen Tiểu Uyển hay việc ở ngoài cung, mà chỉ nói vừa rồi trên đường Tiểu Uyển vào cung, hai bên va vào nhau, làm chậm trễ thời gian của nàng. Cái này cũng vì tốt cho Tiểu Uyển. Bởi trong cái hoàng cung lắm tai mắt này, nam nữ không thân thích lại “quen biết” nhau, rất dễ gây phiền phức.
Chuyện đi trễ của Tiểu Uyển cứ thế được cho qua. Chẳng qua, ấn tượng của cô ngày ra mắt xem ra đã không tốt.
… Bạn đang đọc truyện Mật thám Phong Vân tại nguồn: http://truyensextv1.com/mat-tham-phong-van/
Nửa ngày sau.
Quanh Dụng Cần viện, các phòng đang vang lên tiếng oanh oanh yến yến. Nếu như các cô nương bên trong ăn mặc khêu gợi hơn một chút, thì quả là không khác nào thanh lâu, khụ!
Tiểu Uyển mặc một bộ váy hồng nhạt, phần eo lại buộc một đoạn vải nhung màu tím, màu sắc hài hòa. Cô vẫn đang tuổi thanh xuân phát dục, tuy nhiên nhờ chịu khó dậy sớm luyện võ, khiến thân thể đường cong mê người, ngay cả tiểu “meo meo” cũng đã lớn không ít.
Tiểu Uyển đang phải lau chùi phòng viện của mình, coi như đang “thực tập”. Trong phòng, cô không quen ai, cũng không muốn vội quen ai, Tiểu Bích và Sở Linh bị chia đi khác phòng.
Một tiểu cung nữ bên cạnh chớp mắt hỏi:
– Ngươi là Tiểu Uyển đúng không? Ta nghe nói ngươi biết võ công?
– Ừm. – Tiểu Uyển ngẩng đầu đáp.
Vài tiểu cung nữ phía sau nghe vậy cũng tiếp cận chỗ Tiểu Uyển tò mò:
– Võ công là sao? Cô đánh người rồi à?
– Không có, ta chưa đánh ai bao giờ.
Đám tỷ muội liền mất hứng, chị em cũng không có ngưỡng mộ luyện võ gì, chỉ là quen một người biết võ thì cũng thấy… hay hay thôi.
Tiểu cung nữ bên cạnh lại hỏi:
– Vậy ngươi vào cung làm gì?
– Ta làm nữ thị vệ cho một mỹ nhân.
– Ồ, vậy sẽ là Thượng Quan cục luôn đó. Ta nghe nói chỗ đó rất nhiều cung nữ muốn vào. Cô thật may mắn nha.
Đằng sau nghe đến “Thượng Quan”, có cung nữ ánh mắt liền khác đi.
Tiểu Uyển lại nói:
– Ta cũng không rõ lắm, nhưng ta hy vọng có thể làm nữ quan. Nghe mấy đại nhân nói, làm nữ quan có thể nhờ quan phủ dán cáo thị tìm người…
– Chỉ một việc nhỏ như vậy?
Tiểu Uyển hồn nhiên gật gật đầu.
Có điều cô lại nghĩ, chuyện của mình không hề nhỏ tí nào.
Tìm Đại ca như mò kim đáy bể, lâu nay cô đã thử qua. Cô thậm chí khôngg biết, giả như có một ngày có thể nhờ quan phủ tìm người thật, cô sẽ tìm kiểu nào?
Chẳng lẽ sẽ viết một bức, đại khái “Đại ca ơi, muội là Tiểu Hoa ăn xin ở thành tây đây, muội còn giữ con dế bằng giấy của Đại ca đó, Đại ca nhận ra thì tìm đến nhé?”.
Cô thậm chí còn không chắc, Đại ca có biết đọc hay không. Ngay như cô hiện tại cũng đang phải tự học viết chữ, để có ngày còn viết cáo thị.
Tiểu cung nữ lại cúi đầu buồn bã nói:
– Chí ít ngươi còn có người thân.
– Thực ra ta chỉ có một đại ca thôi.
– Sao giống ta vậy, cha mẹ ta cũng mất rồi.
Nói đến đó thì tiểu cung nữ sụt sịt. Tiểu Uyển đỡ hơn, cô không có chút ấn tượng nào với cha mẹ mình, cho nên không thấy xúc động mấy.
Tiểu Uyển nhỏ giọng:
– Ngươi thật đáng thương, ngươi không còn ai cả sao?
Tiểu cung nữ lau nước mắt rồi nói:
– Không. Ta còn có một tỷ tỷ, ta thậm chí biết tỷ tỷ đang ở đâu kia, nhưng lại không thể tìm đến.
– Vì sao vậy?
Tiểu Uyển tròn mắt khó hiểu. Cô không tìm được Đại ca ở đâu để gặp, đằng này tiểu cung nữ này thì biết rõ lại không thể đi tìm, là làm sao?
– Bởi vì…
Tiểu cung nữ ngập ngừng, cô nhớ lời Tô Phụng nghi dặn mình vào cung cần phải cẩn thận, liền đổi giọng:
– À, ta là Tiểu Hương, Viên Diệu Hương, làm quen nha.
– Ừm.
Viên Diệu Hương?
Hóa ra lại là cô quận chúa muội muội năm đó Lăng Phong mua về, Vương Diệu Hiên, hiện đã lấy tên là… Viên Diệu Hương. Dù sao cũng là tội chém đầu trốn ra, chẳng thể nào mà giữ tên cũ.
Có điều, cũng không biết là ai làm tên cho nàng ta. Làm giả thẻ tên cũng không dễ như vậy, đặc biệt là để tiến cung.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mật thám Phong Vân |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/04/2021 21:49 (GMT+7) |