– Hôhô, cẩu đó hả? Nghe danh không bằng gặp mặt nha, tên rất hay đó.
Lăng Phong cười cười dẫn người vào thẳng chính sảnh.
Lưu Thái thấy một nhóm tào lao nào đi vào, bực mình quát:
– A Thành, đã bảo ngươi canh lương đình, sao còn cho người vào.
– Đại ca, bọn em cản không nổi.
Phùng “Ngưu” nhận ra người quen, thái độ lịch sự hơn chút:
– Thằng nhãi, đến đây làm gì?
– Nghe nói huynh đệ Diêm bang đang giao lưu, vào góp vui. – Lăng Phong cười đáp.
Tên Cẩu không biết đối phương là thể loại nào, mở mồm mắng to:
– M* mày chán sống? Đây là Diêm bang, khôn hồn cút xéo, ông…
– Từ từ!
Tên Xà vội chặn lại.
Gã đang đoán già đoán non. Chuyện hôm nay do gã tự mình âm mưu, sắp hoàn thành tự dưng lọt ra một đám quấy rối. Đám khác còn được, nhưng Lăng Phong Mặc lão thì gã khá ngại, cũng may không có tên Quyền đẹp trai kia đi cùng.
Theo suy nghĩ của Xà, đám Lăng Phong cũng đang xây dựng thế lực riêng ở kinh thành, tương lai sẽ tranh nhau miếng ăn.
– Huynh đệ, anh em đang có chút chuyện riêng. Vậy đi, A Thành, đưa Lăng thiếu gia đây ra nghỉ ngơi, chốc nữa anh tự mình tiếp.
– Ấy, ngồi đây nghỉ ngơi cũng được vậy.
– Huynh đệ, không nể mặt?
Lăng Phong rất ghét cái mắt hí của thằng Xà này:
– Lần trước các hạ cũng có nể mặt đâu?
– Haha, được lắm.
Xà cười âm hiểm. Hôm nay tuy không còn lão Long, nhưng phe Xà có thêm Cẩu. Tên Xà suy tính sâu xa mới hạ mình nói chuyện, vậy mà thằng nhãi họ Lăng này còn bố láo như vậy. Không biết thằng này đến đây mục đích là gì nữa?
Lăng Phong chả có mục đích gì cả, lúc đầu tới đây tính thuê người, nhưng giờ hắn chả muốn thuê nữa, muốn đập phá lấy uy danh, chính thức khai trương Phong Vân tiêu cục.
Tên Cẩu ngứa mắt vừa nói vừa phi tới, tay gã bọc thiết trảo:
– M*, nói nhiều làm chó gì.
– A Hổ, thu được con cẩu này, tùy ngươi chơi. – Lăng Phong hô.
“Keng”.
Lăng Hổ không đáp, vừa rồi hắn đánh đấm chưa đã tay, nghe câu của Lăng Phong đột nhiên bùng lên. Có lẽ bấy lâu bị đem ra làm trò, bây giờ nghe đến dùng người khác làm trò chơi, Lăng Hổ bột phát, cứ thế bay vào đỡ thiết trảo của Cẩu. Lăng Phong không khỏi bái phục, tên kia chả phải người nữa rồi, cứ như không đỡ sắt thép kêu leng keng, nghe đau cả tai.
Lăng Phong từ lúc vào đã nhận ra Long lão đại bị khống chế, hắn nhanh nhạy đoán ra Diêm bang hôm nay có biến. Nếu đã thế, hắn tiện thể phá rối tung lên luôn.
Tên Xà chột dạ.
Hắn còn tưởng không có tên Quyền kia thì bên mình lợi thế, hóa ra ở đâu ra một kẻ khác còn bá đạo hơn, người như sắt thép. Đám kia đâu ra lắm hàng khó chơi vậy?
Xà nghĩ ra gì đó, đánh mắt với Phùng “Ngưu”:
– Ngưu, giúp một tay.
– Lão Phùng, cẩn thận. – Long Bác Khôn khó khăn nhắc nhở.
Lăng Phong cười nói:
– Hêhê, anh trâu, qua đây chúng ta lại gặp nhau.
Phùng “Ngưu” nghe vậy xông đến. Nhưng vừa bước hai bước thì biến cố xảy ra. Gã một đâm xuyên người từ phía sau, ngã dần xuống, mắt không tin được thì thào:
– Xà, ngươi…
Tên Xà tận dụng lúc Phùng “Ngưu” quay mặt về phía Lăng Phong, chủy thủ đâm thẳng vào lưng gã.
Long Bác Khôn thở dài, gã đã nhắc Phùng “Ngưu”, rút cục con trâu kia đầu vẫn quá ngu. Gã cũng chỉ biết cười, bản thân cũng bị con rắn kia âm hiểm chơi sau lưng đấy thôi.
Cặp Hổ Cẩu vẫn giao đấu, nhưng tên Cẩu đang rất chật vật. Đối thủ của hắn dường như không có điểm yếu nào, đánh trúng không ăn thua, ngược lại tên Cẩu bị mấy quét đã sưng tấy hết lên.
Lăng Phong nhìn tình hình, bỗng lóe lên:
– Lão Long, tên huynh đệ này của ngươi rất độc đấy. Có cần bọn ta xử lý giúp không?
– Ngươi nếu giết được hắn, lão Long ta sẽ làm thủ hạ cho ngươi.
– Thành giao!
– Mặc lão, xử lý đám râu ria giúp ta.
– Được!
Nói rồi Lăng Phong nhảy về phía Xà. Đáng lý giao cho Mặc lão xử lý thì tốt hơn, nhưng Lăng Phong muốn tự mình ra trận.
– A Thái, A Thành, còn đứng đó? – Xà hét lên.
– Xà ca, mấy anh em đang canh chừng lão già này.
Hai huynh đệ Lưu Thái Lưu Thành từ đầu đều bảo trì đứng xem. Lưu Thái là một kẻ lươn lẹo, nhìn tình hình này, gã muốn đứng ngoài chơi trò ngư ông đắc lợi. Long lão đại đã bị thương, Ngưu có lẽ đã chết, Cẩu bị đánh chạy như chó nhà có tang, chỉ còn mỗi tên Xà nữa là Lưu Thái hắn có thể thành lão đại.
Tên Xà tức nhưng không nói thêm, Lăng Phong đã áp sát, cầm chủy thủ đâm tới.
– M*, võ công như vậy cũng đòi…
Xà cười khinh, cười chưa hết câu thì ngơ ra.
“Ục.”
– Thế nào? Ông đây đâm thẳng mặt mày nhé.
Lăng Phong cười, lưỡi chủy thủ đã đâm thẳng bụng đối thủ.
– Ngươi dùng… cái… gì?
Xà không thể tin nổi chuyện gì xảy ra, vừa rồi gã đột nhiên đầu óc bị thứ gì đó trùm lấy, trước mắt hoa lên, suy nghĩ trống không, tỉnh táo lại thì đã muộn.
Đúng lúc này có một đám ồn ào xông vào:
– Xà ca, tụi đệ đến muộn.
– Giết… nó. – Xà ôm bụng chỉ phía Lăng Phong.
Đám này là người tên Xà sắp xếp ở ngoài, dự định dọn chiến trường sau khi xử lý xong Long lão đại, tiếp nhận Đông thành.
“V* đông.” Lăng Phong chửi thầm, lại rắc rối rồi đây.
– Công tử, nhanh chóng rút thôi.
– Được. Hổ, rút.
– Đi đâu? – Đám mới tới dàn hàng ra chặn lại.
Lăng Phong cũng không ngán lắm, Mặc lão không nói làm gì, Lăng Hổ mình đồng da sắt, còn hắn làm liều phối hợp choáng và thân pháp có lẽ cũng thoát ra được. Hắn chỉ tiếc muốn kéo Long Bác Khôn vào xem ra không được. Người này tuy từng có đánh nhau với hắn, nhưng Lăng Phong chả hận thù gì gã cả, ngược lại hành động nhắc nhở Phùng “Ngưu” kèm theo thái độ hôm nay của Long Bác Khôn khiến Lăng Phong muốn kết giao.
Lưu Thái thấy người của Xà đã tới, biết mình vẫn còn quá non, nhanh chóng quay sang nịnh nọt:
– Xà ca, không sao chứ?
– Hừ. – Tên Xà hậm hực, gã sẽ tính sau với tên Lưu Thái này.
Xà gượng đứng dậy, cười âm:
– Lăng huynh đệ, lúc trước mời ngươi uống rượu không chịu, bây giờ hối hận vẫn kịp đấy.
– Cũng chưa chắc.
Lăng Phong nói cứng, hắn đang bị vây ở giữa.
– Được, đã vậy ông cũng không khách sáo nữa, giết. – Xà hô lớn.
“Soạt”
Đúng lúc đám lâu la Diêm bang định xông vào, từ phía cửa có tiếng cười:
– Phong ca, đã nói đi quậy phá nhớ để đệ một chân mà.
Lăng Phong gặp lại người quen cũ.
… Bạn đang đọc truyện Mật thám Phong Vân tại nguồn: http://truyensextv1.com/mat-tham-phong-van/
Tên Quyền không biết bằng cách nào thực sự tìm được Hùng Diệp Vinh, vừa xuất hiện đã đánh cho đám lâu la Diêm bang không kịp trở tay.
Lăng Phong giờ mới hiểu, vì sao trước kia tên Hùng không thèm tiếp xúc với mình. Xem ra vì Lăng Phong lúc đó quá non, võ công chẳng có nổi một chiêu.
Hắn liền khách sáo chào:
– Hùng ca, A Diệp, A Vinh, đã lâu không gặp.
Ba người kia đều chỉ gật đầu coi như đã biết.
Có điều, không biết thời gian qua ba vị này làm những gì, đồ đạc mặc trên người lại rất khá. Sẽ không là ăn cướp đi nha. Không có Phong ca là thành phần tri thức đốc thúc, chỉ sợ ba vị nam phụ đã sa vào hắc đạo.
Kệ đi, kể cả như vậy, đã trở lại đây Phong ca sẽ từ từ cải tạo.
Lúc này giữa sảnh, tên Phùng đã nằm trương ra như trâu chết. Đám Diêm bang còn lại đều tập trung sau lưng Long Bác Khôn.
Lại nói, đám này thực ra gió chiều nào theo chiều đó, thấy Long lão đại có người trợ giúp, liền ngay lập tức thay đổi thái độ.
Lưu Thái đang kề đao vào cổ Xà, gã quay qua nói với Long Bác Khôn:
– Long ca, xử lý thế nào?
Lăng Phong không khỏi bội phục thằng nhãi này.
Nửa cái canh giờ thằng này lật mặt ba lần, còn nhanh hơn lật sách. Lúc đầu làm tay trong cho tên Xà, về sau tình hình không đúng muốn ngư ông đắc lợi đứng trung gian, bây giờ lại tỏ vẻ trung thành với Long Bác Khôn.
Long Bác Khôn không đáp, quay qua nói với Lăng Phong:
– Lăng huynh đệ, chuyện ở đây để lại cho ta. Còn chuyện làm thủ hạ, Long Bác Khôn này nhất quyết giữ lời.
– Được!
Lăng Phong vỗ vai Long Bác Khôn rút ra ngoài.
Chuyện ân oán trong Diêm bang, cứ để người Diêm bang quyết định đi. Phong ca còn không dư hơi lẫn vào với chúng.
… Bạn đang đọc truyện Mật thám Phong Vân tại nguồn: http://truyensextv1.com/mat-tham-phong-van/
Tứ Hải lầu, tửu lầu có tiếng ở Đông thành.
Chỗ này gần cổng lớn Diên Hưng, quân lính cũng thường xuyên tụ tập. Đám giang hồ quấy rối nhờ vậy ít đi, ngược lại quân lính rượu vào quấy rối còn dữ hơn.
Lăng Phong cùng mấy huynh đệ đã uống không ít, rượu vào lời ra, kể lại những gì mình trải qua.
Lăng Phong muốn kết giao thực sự, rất nhiệt tình kể chuyện. Đương nhiên, bí mật xuyên không vẫn giấu đi. Có lẽ chuyện này hắn sẽ giữ kín vĩnh viễn, nói ra cũng chả mấy ai tin.
Hùng, Diệp, Vinh ba người không có nhiều biến cố, vẫn làm thuê ở kinh thành. Chẳng qua có lần hộ tống hàng hóa đi rất xa tận Mai Hoa Lĩnh ở phía nam, còn đánh nhau với thổ phỉ suýt mất mạng, cũng nhờ lần đó mới có tiền ăn bận một chút.
Tên Diệp cứ tưởng ít nói, hóa ra rượu vào chém gió như điên, họa hoằn lắm mới để tên Vinh chêm vài câu. Hùng lão đại thì từ đầu chỉ ngồi tu rượu, nửa canh giờ đã xong vài vại, Lăng Phong triệt để kính phục. Rượu cổ đại cũng không tính nặng, nhưng đổ một vại vào bụng cũng đủ làm hắn úp sấp.
Chuyện của Hùng lão đại, cũng do A Diệp kể.
Hùng lão đại xuất thân nghèo hèn, nhờ mối quan hệ của cha mà làm lính coi ngục ở huyện nha. Một lần có vụ án nghiêm trọng dính đến tri huyện, hắn vô danh tiểu tốt bị đem ra làm kẻ chết thay. Hùng không cam chịu, liền nhờ vài bằng hữu giúp, thoát khốn bỏ chạy. Tuy vậy gia đình thì bị liên lụy không cứu được, đều bị đày ra biên cương. Cho nên lão Hùng rất căm thù đám quan lại, cũng tự trách chính mình hại cha mẹ, đâm ra ít nói.
Tên Diệp xuất thân không rõ, chỉ nói là người phía bắc, lúc người Kim loạn lạc nổi lên, hắn theo dòng người Liêu di tản đổ vào đất Tống kiếm ăn, cứ thế đến kinh thành.
Còn A Quyền, trong thời gian Lăng Phong về Tô Châu, hóa ra đã về lại quê nhà, nghe đâu tận đất Tần Phượng tây bắc. Xong xuôi gia tộc lại lục đục, A Quyền lại chán nản rời đi.
Long Bác Khôn xuất thân làng muối gần biển, dần dà nhờ chút bản sự mà làm giám công, sau đó lên kinh thành làm thủ hạ cho Khắc lão đại Diêm bang. Hai năm trước Diêm bang sinh biến cố, hắn cũng nhân cơ hội cướp lấy một phần đất. Chuyện hắn ta bị người Từ gia mua chỉ đúng một phần, lúc đó tay trong của Từ gia quá mạnh, Long Bác Khôn phải chịu khuất phục.
Lăng Hổ chỉ nói mình từ nhỏ bị kẻ thù hãm hại, thất lạc huynh đệ. Về sau lưu lạc lên Dương Châu, bị người của Hưng Nhân vương phủ mua về làm gia nô.
Lăng Phong nghe xong chuyện, mới nâng ly nói:
– Hôm nay tiểu đệ Lăng Phong mời các huynh đệ tới đây. Đệ dự định dựng một cái tiêu cục, vừa để bảo vệ bản thân, vừa để kiếm ăn. Ở đây có Hùng ca, Diệp ca, Long ca đều là cao thủ. A Vinh, A Quyền, A Hổ cũng là bản lĩnh khắp người, Lăng Phong này muốn làm lớn, một mình sợ không đủ sức, miếng ăn kiếm được muốn chia sẻ cùng huynh đệ. Không biết ý các huynh đệ ra sao?
Lăng Phong nói như vậy thực tế chỉ hỏi ý Hùng, Diệp, Vinh ba người, còn Long Bác Khôn và Lăng Hổ và tên Quyền đã theo từ đầu.
Cả Diệp và Vinh đều nhìn về phía gã Hùng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mật thám Phong Vân |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/04/2021 21:49 (GMT+7) |