“Hiền, con đi súc miệng đi rồi mẹ con mình đi ngủ.”
Lời nói ấy khiến người nó nhảy tưng tưng lên vui sướng làm sao, thốt nhiên cả người nó đỏ cả lên, trong lòng vừa hồi hộp lẫn lo sợ.
“Dạ… thưa mẹ con đi liền!”
Hiền đứng dậy, chân tót vô nhà vệ sinh, tuýp kem lên bót đánh răng, nó đánh qua loa rồi tát nước lên mặt, vớ lấy khăn lau lau cái, rồi thằng bé nhìn gương mặt của nó trước gương, xong còn giơ nắm tay lên tỏ hành động gì đó.
Hiền đứng trước cửa phòng, mọi thứ trong mơ giờ cứ như là thực. Rồi nó khẽ gõ cửa, nghĩ rằng mẹ kế sẽ mở cửa ra, đón chào nó bằng bộ áo ngủ gợi cảm, rồi thì cả hai sẽ… sẽ…
Nước dãi ứa ra từ khé miệng nó lúc nào không hay, nó vội lau ngay đi. Suy nghĩ thật đen tối làm sao.
Bỗng có tiếng trong phòng vọng ra, giọng trong trẻo cất lên.
“Con vô đi, mẹ không khóa cửa!”
Thằng bé xoay nắm cửa, mở ra rồi khẽ nhìn vô trong phòng, chỉ thấy tối om như hũ nút, mẹ kế thì nằm đắp chăn một cục thù lù trước đó. Thế nhưng Hiền vẫn ôm mộng, dù hơi khác với mơ một tí xíu.
Nó liền đóng cửa lại, rồi nhanh chân leo lên giường, nằm kế bên mẹ kế. Thằng bé nằm cạnh bên, tim đập thình thịch, mắt cứ ngó sang mẹ kế mãi không thôi, nhưng lúc này đây Mai đang nhắm chặt mắt, muốn chìm vào giấc ngủ thật nhanh.
Rồi chẳng mấy chốc cả hai nằm yên trong không gian im ắng như tờ, Hiền mới vỡ lẽ là giấc mơ của nó đã tan tành mây khói.
Rồi không hiểu sao trong không gian tối ấy, tiếng người lớn vang lên.
“Hiền, con quay lén mẹ khi nào?”
Nó mới giật mình, rồi đầu nó nhảy số.
“Con xin lỗi mẹ, lần sau con không dám nữa”
Nghe vậy cô cũng không hỏi han nữa.
“Thôi con ngủ đi, mẹ thương con”
Nói hết câu mẹ kế liền đưa người ôm lấy thằng bé, cái này gọi là vừa đánh vừa xoa đây. Hiền được mẹ kế ôm vào lòng, nhưng trong lòng lại không ngưng.
Mùi từ người mẹ kế thơm làm sao, khiến Hiền muốn ngủ cũng không được.
Thằng bé cứ nằm đó khẽ lăn qua lăn lại, cứ cố nhắm mắt, rồi khi mở ra đã thấy gương mặt mẹ kế nhìn nó chằm chằm.
Giọng nữ cất lên, trong trẻo làm sao.
“Con không ngủ được sao?”
Rồi bàn tay mát rượi đặt lên trán nó. Khẽ lẩm bẩm.
“Trán không nóng mà?”
Hiền đỏ mặt, lý do cho việc mất ngủ của nó là bởi vì nãy giờ cái đó của nó cương cứng mãi không thôi.
Hiền nhìn xuống, tay bụm quần thật chặt, điều nhỏ đó không qua khỏi ánh mắt của mẹ kế. Cô đưa tay xuống đẩy tay nó ra, tức thì chạm vào cái đó. Tay mẹ kế rụt lại tắp lự.
Giọng mẹ kế cất lên. Cố tỏ ra nghiêm túc.
“Con mắc tiểu thì cứ đi đi, đừng có nhịn.”
Hiền đỏ mặt, sự thực là nó không mắc tiểu.
“Dạ, con không mắc tiểu.”
Giọng nữ khẽ bật cười.
“Không đau tiểu thì sao nó to thế kia?”
Giọng con nít vang lên.
“Dạ… con không biết nữa…”
Thế rồi mẹ kế ngồi dậy, vỗ vai nó.
“Dậy đi ông tướng, để tôi dẫn ông đi tiểu, sợ ma chứ gì?”
Thế rồi nó cũng vâng dạ theo. Mẹ kế khẽ bước chân ra ngoài, nó cũng lẳng lặng theo sau, rồi hình như thằng bé còn sợ sệt điều chi không dám tới, Mai liền quay người lại, nhẹ nhàng cầm tay thằng bé rồi hai người dẫn đến nhà tắm.
Mẹ kế một tay bật đèn, chân khẽ bước nhẹ lên sàn gạch trắng, hơi lạnh làm cô khẽ chau mày. Rồi cô nhìn thằng bé, liếc thấy đũng quần Hiền cương lên một cục to sộ, song Mai vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì, bởi cô nghĩ thằng bé vẫn chỉ là đứa con nít.
Mẹ kế nhẹ nhàng bảo:
“Cơn đi tiểu đi, mẹ đứng đây rồi… ừm…”
Hiền nở nụ cười gượng, song nó vẫn lặng lẽ làm theo, nó tiến đến bồn vệ sinh, đứng chôn chân như thế hồi lâu, làm bộ đi tiểu, sau đó nó quay lại.
“Con tiểu xong rồi mẹ Mai”
Nhưng hành động cỏn con thế sao được mắt mẹ kế, cô nhìn nó rồi khoanh tay lại.
“Con đừng dối mẹ?”
Mai đi tới, kéo quần nó xuống, khiến con cặc bật ra giương lên sừng sững.
Nét mặt mẹ kế đổi sắc. Môi mềm bật lên thành tiếng. Hình dáng con cặc của Hiền đã thay đổi so với năm trước, vừa to lại dài làm sao, nhúm lông đen óng.
Nó vội lấy tay che lại một cách vụng về, gương mặt nó đỏ gấc. Giá đây là mơ nhỉ?
Rồi nó quay lưng đi, tựa hồ muốn che giấu mọi thứ.
Bất chợt nó nghe tiếng cởi đồ, mẹ kế đang trút bỏ xiêm y, áo ngủ rồi đến áo ngực, chỉ còn độc mỗi quần lót.
Giọng trong trẻo làm sao.
“Con nhìn mẹ nè… mẹ cũng ở truồng như con rồi…”
Nó nhìn thấy cơ thể mỹ miều mà miệng cứ đơ ra không cất thành tiếng.
Ở dưới con cặc cương lên giật giật từng cơn.
Mẹ kế nhìn xuống, rồi cô nhoẻn miệng đầy yêu thương.
“Không sao đâu để mẹ giúp con…”
Bàn tay trắng muốt sờ nhẹ lên cặc nó, môi nó bập bẹ tiếng rên nhỏ.
Cặc nó cảm nhận được sự run rẩy trên từng ngón tay của mẹ kế.
Rồi chẳng mấy ngón tay mềm mại vuốt cặc nó lên xuống nhanh dần, khiến nó thở dốc. Còn gương mặt mẹ kế tuyệt nhiên không đổi nét, thật kỳ lạ làm sao, hay mẹ kế đang cố gắng giấu đi?
Nó run run.
“Mẹ Mai ơi… con con… sắp ra rồi…”
Mẹ kế mỉm cười, giọng trong trẻo cất lên.
“Con ra đi…”
Từng dòng tinh nóng hổi bắn ra, ứa đầy trên đôi tay ngọc ngà của mẹ.
Nó thở thành tiếng.
“A… a… mẹ ơi… con ra ướt tay mẹ rồi…”
Mẹ kế lấy vòi nước khẽ xịt nhẹ lên cặc nó, rồi nhẹ nhàng vuốt ve rửa ráy như trước đây, nhưng kỳ lạ ở chỗ càng rửa thì cặc của nó lại cương lên cứng ngắc, mặc kệ mới xuất tinh vài phút trước.
Nó che mặt lại, xấu hổ không nói lên lời.
“Con xin lỗi… mẹ, con lại lên nữa rồi…”
Mẹ kế mỉm cười nhẹ nhàng, trán khẽ lấm tấm mồ hôi, giọng trong trẻo cất lên.
“Không sao đâu con… để mẹ làm lần nữa.”
Nó nhìn mẹ kế sát bên, bầu ngực khẽ trĩu xuống, đầu ti màu đỏ hồng sóng sánh trước mặt nó, khiêu khích nó, mời gọi nó.
Không nhịn được, tay nó đưa tới, bóp lấy bầu ngực trắng trẻo ấy, tiếng mẹ kế bật lên, gương mặt mẹ nhăn lại.
Nó bối rối lẫn run rẩy.
“Con xin lỗi mẹ Mai… con không chịu được…”
Hơi thở người lớn phả ra, má mẹ kế đỏ ửng cả lên.
“Không sao đâu con…”
Được nước làm tới, bàn tay nó lún sâu vào bầu ngực mẹ kế.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mẹ kế tuổi đôi mươi |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 30/10/2023 18:39 (GMT+7) |