Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Miêu Nghị – Quyển 37 » Phần 71

Miêu Nghị - Quyển 37

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 71

Lãnh cung? Cái gì gọi là lãnh cung? Lãnh lãnh thanh thanh, cô hàn tịch mịch, chỉ có kiến trúc băng lành, không có lầu các đài cao cho ngươi thưởng cảnh, không có hoa tươi xán lạn, cũng không có rừng cây xanh ngát, thậm chí không nhìn được thực vật gì, trừ một ít người thanh lãnh lui tới, cơ hồ không có hơi thở của sự sống.

Thanh Chủ lại sao có thể trơ mắt nhìn Chiến Như Ý chịu tội như vậy, nhưng lãnh cung chính là lãnh cung, không tiện cải tạo nơi đây thành phồn hoa tựa cẩm, dễ dàng bị người nói ra nói vào.

Thế là Thanh Chủ nghĩ ra một cách để đường cong cứu quốc, không đông vào lãnh cung, thì cải tạo cải tạo sơn lâm sau lãnh cung chắc vẫn được đúng không? Thế là bèn để người khe khẽ cải tạo một hồi.

Chẳng những là khe khẽ cải tạo, việc này ngay cả Chiến Như Ý, Thanh Chủ cũng không nói cho, hắn chỉ nói cho Chiến Như Ý biết rằng vùng sơn lâm mặt sau cũng thuộc phạm vi lãnh cung, tỏ ý Chiến Như Ý có thể tự do ra vào, thỉnh thoảng còn sẽ khẽ khàng sắp xếp để phu phụ Chiến Bình tới đây gặp mặt cùng Chiến Như Ý. Trên thực tế, lãnh cung chính là vùng đất bên trong bức tường băng lãnh kia, sơn lâm mặt sau không can hệ gì đến lãnh cung cả, nhưng đây là hoàng ngôn thiên ý của Thanh Chủ, hắn sợ sau khi biết chân tướng Chiến Như Ý sẽ cự tuyệt ý tốt của mình, sự cố chấp của Chiến Như Ý đôi khi khiến đường đường là Thiên đế như hắn cũng không biết phải làm sao, chỉ có thể âm thầm thương yêu nàng như thế.

Thác nước nơi ru thẳng xuống, dòng chảy quẹo hướng phương xa, đến sơn cốc bên này chỉ còn là suối chảy róc rách, rừng cây che trời tầng tầng lớp lớp, sơn hoa quyến lệ, trùng minh chim hót, hồng diệp sinh trưởng bên hai bờ sơn cốc, từng mảnh hồng diệp phiêu lạc theo tiếng suối chảy vui thích, lăn lộn đong đưa phiêu đãng mà đi.

Sợ người ngoài nhìn ra manh mối, cũng sợ Chiến Như Ý phát giác ra cái gì không đúng, nên nơi đây không cải tạo thành quá hoa mỹ, chỉ dày công suy nghĩ, đem vẻ đẹp nhất của đại tự nhiên phô bày đi ra.

Bên bờ sơn khê, trên một vách đá chìa ra giữa lòng suối, Chiến Như Ý bạch y như tuyết, tóc dài phiêu phiêu an tĩnh đứng trên đó, không mặt hoa da phấn, cũng không đeo chút trang sức nào, cứ thế an tĩnh đứng đối mặt với trời chiều.

Hoàng hôn dần xuống, dư huy phủ khắp cánh rừng, nữ nhân bạch y như tuyết, tóc dài bay bay, tay áo phiêu phiêu tắm gội trời chiều, một màn mỹ cảnh khiến người xem rụng rời tâm can.

Hoàng hôn mỗi là thời điểm nơi này đẹp nhất, bởi thế Chiến Như Ý cũng thích đến đây vào mỗi cuối chiều. Mỗi lần như thế, nàng mới sẽ cảm thấy được an tĩnh sống tiếp cũng là một điều rất tốt đẹp.

Bên bờ suối canh đó, Ngân Sương cùng Bạch Tuyết thỉnh thoảng bật cười khe khẽ, hai người hái xuống rêu xanh từ bờ đá, đặt lên hồng diếp thả xuống dòng nước, xem của ai có thể phiêu đi càng xa, niềm vui đôi khi chỉ giản đơn như thế.

Nhưng niềm vui đơn giản tịnh không duy trì được lâu, Ngân Sương, Bạch Tuyết đột nhiên ngẩng đầu nhìn hướng không trung, lập tức trong mắt lộ rõ thần sắc kinh khủng. Song song đồng thời đứng lên.

Tiếng cười tan biến, Chiến Như Ý như phát giác cái gì, nhìn hai người một cái, cũng chầm chậm ngẩng đầu nhìn hướng không trung, trên mặt lập tức lộ ra thần sắc hơi mất tự nhiên, giữa không trung có một đội ngũ từ trời giáng xuống, kẻ cầm đầu chính là thiên hậu Hạ Hầu Thừa Vũ.

– Nương nương! Nơi này là lãnh cung, bệ hạ có chỉ không cho phép bất luận kẻ nào thiện xông.

Thống lĩnh hộ vệ từ không trung theo gót mà đến cũng dọa nhảy dựng, mới phát hiện nơi mà Hạ Hầu Thừa Vũ muốn tới không ngờ là cấm địa lãnh cung, vội cuống cuồng khuyên ngăn.

– Bản cung không đi lãnh cung, nhường ra!

Hạ Hầu Thừa Vũ giận quát một tiếng, hai mắt như toát ra hỏa quang, nàng nhìn thấy, nàng đã nhìn thấy Chiến Như Ý thân ở bên ngoài lãnh cung, cánh nhiên thật có loại chuyện này, tiện nhân kia không ngờ thật có thể tự nhiên ra vào lãnh cung, lửa giận trong ngực nàng như muốn thiêu đốt toàn thân, không nhìn thống lĩnh hộ vệ ngăn trở, trực tiếp xông xuống dưới.

Thống lĩnh hộ vệ luống cuống tay chân, thiên hậu nói nàng không tới lãnh cung, không có mệnh lệnh từ mặt trên, hắn cũng không dám tự tiện động thủ với thiên hậu.

Ngân Sương, Bạch Tuyết ở phía dưới đã nhảy lên mỏm đá, một mặt kinh hoảng thất thố, nhìn thấy Hạ Hầu Thừa Vũ giống như chuột thấy mèo, trái phải phù lấy tay Chiến Như Ý, vội vàng thúc giục nói:

– Nương nương, sợ là thiên hậu lai giả bất thiện (kẻ đến không thiện), chúng ta nhanh chút trở về, trở về trong cung, nàng không dám thiện xông vào đó!

Chiến Như Ý có phần do dự, nhìn thấy thiên hậu không đi lên kiến lề ngược lại còn tránh đi thì ra thể thống gì, nơi này cũng là cảnh nội lãnh cung, mình lại không làm sai, hộ về chung quanh hẳn cũng sẽ không để thiên hậu làm loạn. Chẳng qua xét thấy không nên gây thêm phiền phức, nàng cũng cảm thấy mắt không thấy tâm không phiền, còn là tránh đi một lát mới tốt.

Nhưng mà đã muộn, Hạ Hầu Thừa Vũ đã bị lửa giận xung váng đầu, không nhìn hết thảy xông mở ngăn trở, cường hành trên đầu mỏm đá, ngăn cản không cho Chiến Như Ý đi về, đôi mắt lạnh lẽo sít sao coi chừng Chiến Như Ý.

– Gặp qua thiên hậu nương nương!

Chiến Như Ý cúi người hành lễ.

Hạ Hầu Thừa Vũ lại không thèm đáp lai, từng bước hướng tới Chiến Như Ý.

Cận vệ quận chung quanh bị kinh động khoái tốc bước lên nhanh chóng ngăn ở trước mặt Chiến Như Ý, thủ tướng chắp tay nói:

– Mạt tướng gặp qua thiên hậu nương nương!

Vừa nói, tròng mắt còn liếc về phía vị thống lĩnh hộ vệ hộ tống thiên hậu đến đây, giống như đang hỏi, ngươi muốn làm cái gì?

Vị thống lĩnh hộ vệ kia cũng là âm thầm kêu khổ, hắn nào biết Hạ Hầu Thừa Vũ thì ra là mượn cớ muốn đến nơi này, càng không nghĩ tới Chiến Như Ý không ngờ sẽ ở bên ngoài lãnh cung, hắn đương nhiên biết Thanh Chủ sủng ái Chiến Như Ý đến mức nào, nhưng không có mênh lệnh từ mặt trên, thiên hâu lại không xông vào lãnh cung, hắn muốn ngăn cũng ngăn không được, không có ý chi từ bệ hạ, dám mạo phạm thiên hậu chính là tử tội, ai dám a!

Trong mắt hắn cũng có ý trách cứ đối phương, làm sao ngươi dám để Chiến Như Ý chạy ra lãnh cung? Nếu là trong phạm vi lãnh cung, thủ vệ có ý chi bệ hạ trong tay, ngày sau sao dám xông vào, các ngươi làm thế không phải là đang tự tìm phiền hà.

Thủ tướng bảo hộ Chiến Như Ý cũng là có khổ nan ngôn, đây là tư mật của bệ hạ a!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Miêu Nghị – Quyển 1
Miêu Nghị – Quyển 2
Miêu Nghị – Quyển 3
Miêu Nghị – Quyển 4
Miêu Nghị – Quyển 5
Miêu Nghị – Quyển 6
Miêu Nghị – Quyển 7
Miêu Nghị – Quyển 8
Miêu Nghị – Quyển 9
Miêu Nghị – Quyển 10
Miêu Nghị – Quyển 11
Miêu Nghị – Quyển 12
Miêu Nghị – Quyển 13
Miêu Nghị – Quyển 14
Miêu Nghị – Quyển 15
Miêu Nghị – Quyển 16
Miêu Nghị – Quyển 17
Miêu Nghị – Quyển 18
Miêu Nghị – Quyển 19
Miêu Nghị – Quyển 20
Miêu Nghị – Quyển 21
Miêu Nghị – Quyển 22
Miêu Nghị – Quyển 23
Miêu Nghị – Quyển 24
Miêu Nghị – Quyển 25
Miêu Nghị – Quyển 26
Miêu Nghị – Quyển 27
Miêu Nghị – Quyển 28
Miêu Nghị – Quyển 29
Miêu Nghị – Quyển 30
Miêu Nghị – Quyển 31
Miêu Nghị – Quyển 32
Miêu Nghị – Quyển 33
Miêu Nghị – Quyển 34
Miêu Nghị – Quyển 35
Miêu Nghị – Quyển 36
Miêu Nghị – Quyển 37
Miêu Nghị – Quyển 38
Miêu Nghị – Quyển 39
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 37
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/02/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 13
Tử Viên Ma Đế trầm mặc chốc lát, thở dài nói: Ta cùng với Lan Lăng tiểu đạo hữu tới, là vì nhắc nhở ngươi, trên người Huyền Thiên Giáo Chủ này có một kiện dị bảo khó lường. Ta cùng hắn đối địch, cơ hồ bị hắn giết chết. Cũng không dám dùng thần tính đoạt xá hắn. Tiểu tử này, ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 37
Ầm ầm! Chỉ trong nháy mắt này, thuộc tính áo nghĩa kinh thiên động địa bạo phát ra ngoài, trong lúc mơ hồ mang theo tiếng sấm nổ mạnh, dùng xu thế như bôn lôi bao phủ Liệt Thổ. Cùng lúc này, dùng Liệt Thổ làm trung tâm, lực lượng trầm trọng bao phủ không gian, không gian chi lực nặng nề trói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 14
Vân Tri Thu, nói chuyện đừng quá đáng, cùng lắm sau này để thư phòng cho nàng dùng, ta không vào là được! Miêu Nghị ném lại câu nói, buông bút, quay đầu bỏ đi. Hắn không có mặt mũi nào ở lại đây. Vân Tri Thu kéo Miêu Nghị lại, cố nặn ra nụ cười: Là thiếp thân nói sai, phu quân đừng giận...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân