Tuấn đẩy người cô bí thư xuống dưới, khiến cô nàng hiểu ý. Ngậm trọn khúc gân đang căng cứng vô miệng. Lần này thì nó không chỉ chạm vô vòm mà còn sâu vô trong họng tới nghẹn thở luôn. Cái đầu khấc mới thực sự là hùng dũng. Thì ra dương vậy không cần bự mà chỉ cần cái đầu này càng to mới là càng tốt. Vì chỉ cái chỗ đó mới căng ra thì mới kích thích nhiều, chứ thẳng tuột thì kéo ra kéo vô bao nhiêu cũng chỉ vậy thôi.
Rồi gì nữa đây? Tuấn kéo người cô nàng lên. Dựa lưng xuống người yêu nằm bên dưới. Háng tênh hênh mở ra căng hết cái cửa mình bự chà bá. Rồi làm sao đây? Quay qua nhìn người tình nhưng ổng chỉ cười cười. Cúc nhanh trí thò tay mình xuống chụp lấy con cặc cứng ngắc dài thòng đặt cái đầu nó vô giữa lồn, rồi vừa chạy người xuống vừa giữ tay cho nó chui vô. Tuấn cười gật gật khen ngợi, khuyến khích.
Cúc nhấp nhấp từ từ chút một. Con cặc đâm ngược lên mé trên của bên trong âm hộ, khiến xương sống muốn phải ưỡn ngược lên vì sướng. Nầm kiểu này đầu cu chỉ cà cạ chừng vài xen – ti – mét ở gần bên ngoài thôi. Khiến bên trong cũng thèm được cạ vô.
Phải làm sao đây? Tuấn vẫn nằm yên, cười cười, tay một bên xoa xoa đầu ngực nhột nhột bên kia lại bóp vú vò vò khiến cô bí thư nếu mà đang không phải ở trong nhà khách tỉnh ủy là rên ầm ầm lên rồi.
Chỉ còn một cách. Cúc nghĩ ra. Chống tay xuống ngồi dậy. Trời đất quỷ thần tía má ơi. Ngồi lên một cái là con cặc chạy thẳng vô trong. Sướng tới thở hắt ra luôn… Ở đằng sau Tuấn xoa xoa vô mông cô nàng. Nhột nhột. Phê phê.
Cho nên. Còn chờ gì nữa. Ngựa phi đường xa. Cúc cưỡi lên hạ xuống nhấp nhô nhấp nhô. Đầu cặc chạy tưởng chừng sắp ra ngoài thì lại chui ngược vô trong. Thọc sâu vô tuốt cửa tử cung. Bải hoải bài hoài vì sướng.
Thấy người tình dập lên hạ xuống ngày càng gấp. Tuấn biết là cô nàng đã vã lắm rồi. Nên không còn lười nữa. Chồm người dậy. Đẩy cô bí thư bước chân xuống đất. Rồi đứng thẳng lên. Đẩy cô nàng chồm tới phải chống tay vô bệ cửa sổ. Mà không dám nhìn ra ngoài. Cúi xuống trốn để dưới nhà có ai đó vu vơ nhìn lên thì cũng không thấy gì hết. Mà cúi vậy thì dương vật từ đằng sau đâm tới lại vuốt ngược một đường mới, ở hướng lưng chứ không phải hướng bụng như hồi nãy. Tính ra thì từ tối hôm qua tới giờ chỗ nào bên trong âm hộ cũng được cào tới hết trên. Từ hai bên hông, cho tới giờ là trước sau. Và nhứt là cuối mỗi cú dập là sâu tuốt bên trong. Thốn dễ sợ. Chắc chắn là sau bữa nay thì về nhà cô bí thư bỏ “ăn cơm” luôn.
Nhưng đó là chuyện của mai mốt. Chứ còn bây giờ cả hai đều đang tập trung vô cái sự khoái lạc đang càng lúc càng gia tăng trong căn phòng này. Tuấn bóp chặt tay vô eo vô mông Cúc giữ chặt rồi dập hết sức. Dồn dập. Dồn dặp. Cúc đã lên đỉnh từ hồi còn ở trên giường rồi, mà giờ vẫn phải tiếp tục lên nữa, lên nữa, không ngừng nghỉ, từng đợt, từng đợt. Quằn quại. Một tay chống vô bệ cửa sổ. Một tay quờ quạng tìm tay người tình bóp chặt. Cổ họng ú ớ cho xả bớt chút đỉnh đặng mà đừng la chài quải lên.
Tuấn bắn thẳng tinh trùng vô trong. Nghỉ một chút. Rồi ngồi xuống giường. Cúc cảm thấy hết những gì đang diễn ra. Một luồng nước nóng xẹt thẳng qua cổ tử cung. Chạy vô trong. Ngắn thôi. Nhưng mà sung sướng lạ lùng lắm. Không thể tả được. Người tình vừa ngồi xuống là tự động Cúc quay lại, ngồi thụp xuống mút cho hết số tinh trùng còn lại. Cái mùi vị đặc biệt của tình yêu. Thực sự không thể biết tả lại ra làm sao. Chỉ biết là nó cũng khiến cho Cúc tiếp tục lên đỉnh. Âm ỉ. Xốn xang. Rùng hết cả cửa mình.
Bản năng như được giải thoát. Cúc cứ nghĩ tới đâu là làm luôn tới đó. Miệng hết ngoạm lại mút rồi hôn hít thân thể người tình vừa mới đem lại cho mình khoái lạc của cuộc đời. Bây giờ cô nàng không nhăn nhó gì mà tự động với tay lấy bao thuốc rồi rút một điếu đặt lên môi người tình, châm lửa, và để cái gạt tàn lên mé giường cho tiện lợi. Mùi thuốc lá ngoại thơm lạ lùng lắm. Cũng là bao ba số năm thôi nhưng mà mấy bao màu xanh nho nhỏ sản xuất trong nước khác hẳn cái mùi thơm khó sánh được này của bao dẹp vuông oanh – tec ánh vàng.
“Anh có đói không?” Tuấn gật nhưng cản. “Chút nữa đi.” Tay để lên lưng Cúc vuốt ve khiến cô bí thư xã nổi hết gai ốc lên một bên người. Bao nhiêu năm được chồng kể cả lúc chăm sóc nhứt cũng không có được một cử chỉ vuốt ve ân cần yêu đương tới như thế này. Mà đàn bà thì đâu phải chỉ là cái máy đẻ hay ống điếu ủy bay đâu chứ. Cũng có nhu cầu được sướng như đàn ông vậy.
Đàn bà sung mãn thật là đáng gờm. Bảy Cúc giống như là một con người hoàn toàn khác vậy. Trước đây yên phận thủ thường. Giờ bỗng dưng cảm thấy trong mình tràn đầy quyền lực có thể làm được hết mọi chuyện. Nhất là có tình nhân thông minh trợ giúp sau lưng. Chạy qua bên tỉnh ủy ra mắt bí thư mới, mà đặc biệt là nói chuyện với chánh văn phòng cũ, đồng thời cũng là trưởng ban tổ chức cán bộ. Đường quan lộ bỗng nhiên mở toang trước mắt. Đại hội đảng bộ tỉnh đã qua nên chức bí thư xã vẫn nguyên đó. Nhưng quan trọng là được xếp luôn vô dàn cán bộ khung. Có nghĩa là chút nữa phải chạy liền qua bên trường đảng mang giấy giới thiệu đi đăng ký lớp cao cấp.
Mai mốt sẽ trong danh sách bầu cử hội đồng nhân dân tỉnh. Mà vậy có nghĩa là nếu suôn sẻ là tiếp tục vô ứng viên đại biểu quốc hội. Rồi mai mốt sẽ là thị ủy, tức là cơ quan lãnh đạo đảng bên thị xã. Không cần làm cán bộ chủ chốt mà huyện ủy viên thôi là đủ đi tiếp trên bậc thang danh vọng. Mà quan trọng là hỏng phải làm thêm gì khác ngoài những việc đang làm như vận động phụ nữ trong huyện, ngồi họp các phiên quyết định để chốt phương án đầu tư, duyệt ngân sách v. V. Vậy hổng sướng mới là lạ.
Dạo một vòng quanh quanh khu trung tâm của thành phố Cao Lãnh tới trưa về tới nhà khách tỉnh ủy là xong hết mọi chuyện cơ cấu, tự nhiên phát sinh mà lại thành sau cuộc gặp ở quán cháo tối hôm qua. Cúc thầm cảm ơn vị lãnh đạo thiệt có lòng với công cuộc phát triển cho vùng Đồng Tháp Mười, và biết cách trả ơn tốt nhất là làm cho thiệt ngon cái dự án Hội quán cồn Khoai.
Đặt dưới canteen một bữa trưa thiệt ngon. Trước đó ghé chợ mua bịch mắm dưa gang mà Tuấn thích ăn, sẻ riêng ra một chút cho vô cái chén, rồi bưng nguyên khay cơm trưa lên phòng ăn cho nó mát. Cúc thích thú thấy người tình đang ngồi gảy đàn kìm chơi chơi chờ, sau buổi sáng đi bộ vòng vòng qua bên mé nhà thờ rồi về. Thèm được ngâm tiếp trong bồn tắm nhưng còn nhiều việc trong buổi chiều. Hai người trả phòng rồi chạy qua thư viện tỉnh để bàn coi ngày nào thì cán bộ ở đây sẽ cho xe chở sách lưu động qua cho các em nhỏ ở xã mượn đọc, rồi lên tầng trên là văn phòng của sở du lịch để đăng ký điểm đến cho du khách và các tour trên mạng liên hệ về đây. Xế chiều mát là về. Mà hai người còn chạy ra mé trường đại học Đồng Tháp coi mô hình tranh tường và du lịch cồn rồi thả dọc theo con sông Tiền về nhà. Mai mốt qua Cao Lãnh học thì Cúc sẽ có thêm nhiều cơ hội để đi chơi với Tuấn. Lên Hồng Ngự nè. Qua Long Xuyên, Châu Đốc, hay kéo xuống tới Ṛạch Giá, Hà Tiên luôn. Nghĩ tới đâu Cúc cười vui tới đó, đuôi tóc phất phơ trong gió.
… Bạn đang đọc truyện Mùa anh đào năm ấy tại nguồn: http://truyensextv1.com/mua-anh-dao-nam-ay/
Tuấn kêu Cúc thả mình xuống bên chỗ homstay của Hường. Tại sáng mai sẽ đón một đoàn khách đặc biệt nên có rất nhiều việc cần phải chuẩn bị. Đây là hội ba ông già mà chúng ta sẽ tạm gọi là ông Một, ông Hai và ông Ba để giữ bí mật cho họ. Đều quá 70 và đều là bạn mới quen của Tuấn qua mạng. Ai cũng trải qua những năm tháng kiếm tiền cực khổ để hôm nay không phải lo nghĩ trong chuyện chi tiêu, nhưng đã quá muộn để chơi. Trên bảo dưới không nghe. Bao lần bao gái mà cu không ngóc lên nổi. Cho nên lần này chi ra mỗi người 5 triệu về dưới này nghỉ dưỡng không phải là điều gì đó cần phải suy nghĩ. Vấn đề là nếu gia chủ tiếp đãi hiệu quả thì họ sẽ còn về thường xuyên và giới thiệu thêm khách về nữa.
“Mấy cái vụ đó em làm được hết.” Hường gật gù, “nhưng để mấy ổng đút cu vô thì không được đâu.” Bản thân không phải gái nhà lành, và cũng không có giao ước vợ chồng gì với Tuấn, nhưng Hường vẫn muốn để lại điều gì đó dành riêng cho ân nhân. Với lại, vừa làm má mì mà lần đầu tiên gặp mặt đã đi khách luôn thì mất uy tín lắm. Mấy cái quy luật làng chơi thì Hường rành hơn Tuấn nhiều. “Để em kêu con Diễm. Chỉ cần anh dạy thêm cho nó. Phần mát xa thì em làm được, và gọi thêm nhỏ bạn bên tiệm gội đầu nữa.”
Con Diễm làm công nhân bên khu công nghiệp, nhưng đi khách kiếm thêm tiền. Gần đây thấy homestay của Hường mới mở thì hẹn khách về đây sẽ chủ động hơn. Nhưng mà dưới này có đẹp mấy đi nữa thì một dù chỉ trăm rưỡi hai trăm thôi. Trả hai triệu để bao nguyên ngay là quá hời. Nhưng Tuấn vẫn muốn trả nhiều như vậy để con nhỏ nhiệt tình với khách. Rồi hướng dẫn nó cách cởi quần áo sao cho kích thích, hay tư thế ngồi ôm cây đàn sao cho thật là gợi cảm. Và kiểm tra kỹ thuật bú liếm của con nhỏ coi đã ổn chưa. Vậy thôi mà cũng tới khuya mới xong.
Sáng sớm còn đang mơ màng và xe của mấy ông già mới vừa rời đuôi tàu Bình Chánh thôi thì họ đã gọi điện thoại thông báo để cho dưới này chuẩn bị. Cứ thong thả thôi, vì còn phải hai ba tiếng đồng hồ nữa thì xe mới tới nơi. Nhưng mà ở dưới nhà thì con Dung đã tới từ hồi nào, đang đặt nồi cháo loãng, còn Hường thì đã đi chợ về tới, mua đủ hết những thứ cần thiết, máng ba bộ bà ba trắng bằng vải xoa bóng lên cạnh cửa nhà tắm, còn một bộ thì đưa cho Tuấn thay. Con Diễm cũng sốt sắng chạy qua mặc thử đồ mới, rồi cởi ra, rồi ngồi lên bục, rồi tập xoay người. Còn vụng về lắm, vì làm sao chuyên nghiệp được như diễn viên hay người mẫu chỉ có động tác đi thôi có khi cũng phải mất cả tháng mới tạm xong.
Nắng lên quá đầu con sào thì chiếc Inova do ông Một lái từ từ chạy qua cánh cổng vô trong sân. Tuấn đã ngồi dưới gốc cây chờ sẵn, nở nụ cười chào đón. Ông Hai lao xuống, mắt sắc lẻm nhìn Hường đang dọn đồ ăn lên bàn, nháy nháy với Tuấn: “Gà đây hả? Ngon đó.” Tuấn lắc đầu. Cười cười. Bắt tay tiếp ông Ba rồi đưa cả hội vô trong. “Mấy ông bạn cứ thong thả. Bây giờ tắt điện thoại. Đồ đạc gì quý giá thì bỏ hết vô trong két sắt khóa lại. Rồi đi tắm tẩy trần và ăn chén cháo lú.” Mặc dù chưa gặp mấy người này ngoài đời bao giờ nhưng thời gian trao đổi qua lại trên mạng đã quá đủ để biết tính nhau và chọn mấy bộ đồ vừa đúng thân hình. Ba ông già líu ríu trần truồng cười đùa trêu chọc dắt nhau vô tắm rồi thay đồ. Bước ra tới phòng ăn thì trông hoàn toàn khác, phương phi như ba điền chủ giàu sang phú quý. Bởi vậy người ta mới nói bộ quần áo làm thay đổi con người. Hàng hiệu thì nhiều tiền, chứ bộ đồ hàng chợ này có mắc cũng chỉ vài trăm ngàn, làm cho người mặc hưng phấn liền vì thấy mình được nâng lên hàng địa chủ như trong phim ảnh.
Ngồi vô bàn. Tuấn chỉ tay vô Hường đang ân cần múc từng chén cháo trắng cho khách. “Đây là bà chủ động đào sẽ chăm sóc cho các bạn tiên ông trong vòng hai mươi bốn giờ đồng hồ tới. Ai mệt mỏi cần mát – xa để lấy lại sức thì cứ yêu cầu. Mọi dịch vụ đã tính trọn gói hết rồi nên ba anh không cần phải suy nghĩ nhiều. Cứ yên tâm mà hưởng thụ thôi.” Trên bàn là cả chục đĩa thức ăn nho nhỏ. Chỗ thì hột vịt muối, chỗ thì mắm dưa, cá khô, gỏi ngón sen, tép rang v. V. Đúng là một chén cháo tẩy trần để người chơi bắt đầu vô một cuộc vui có lẽ không có trên trần gian này. Nếu nghĩ kỹ chúng ta sẽ thấy đồ ăn là một trong số những yếu tố quan trọng ảnh hưởng tới khả năng tình dục của người đàn ông. Ngày xưa nghèo khổ chỉ cần một bữa có đạm là đủ để con người có sức mà hứng tình. Nhưng ngày nay thức ăn thừa mứa lại khiến cho cơ thể phải mệt mỏi để tiêu hóa, thì còn đâu hơi sức mà chuyển máu cho hoạt động tình dục nữa. Một chén cháo loãng với chút xíu đồ ăn cuối cùng lại là chất kích thích tốt hơn bất cứ loại thuốc men nào khác. Như cái chữ ăn uống sao cho healthy đó, trong tiếng Anh dịch qua tiếng Việt lại thành bố dưỡng, ảnh hưởng từ một thời đói kém, chứ nghĩa gốc là bớt mấy cái đồ bổ đưỡng lại.
“Em mời các anh lên lầu.” Cả hội líu ríu bước chân theo Hường lên tầng áp chót. Mấy tầng dưới đã hoàn thiện thành phòng ngủ, chỉ có tầng này, ngay bên dưới sân thượng, là còn thô như hồi mới đổ bê tông. Hường đã mua nhiều vải lụa về căng theo thiết kế của Tuấn, khiến cho căn phòng rộng trông như một cung điện thời Tam Quốc. Chính giữa là một cái bục. Diễm ngồi trong bộ váy áo cổ trang không ̣cài nút, nửa kín nửa hở ôm cây đàn đoản gảy gảy, vừa tập nhạc vừa ngước lên nhìn đoàn khách đang xuýt xoa, cu giật giật như muốn cương cứng hết cả lên vì ham muốn.
“Chúng ta chọn chỗ ngồi đi”. Tuấn hướng dẫn. Đưa cho mỗi vị một tấm bảng kẹp sẵn giấy vẽ và bút chì. Trên tường treo những bức tranh cổ đã được ông in ra, vẽ những cô gái đẹp đang chơi các loại nhạc cụ. Tiếng cổ cầm nhè nhẹ phát ra từ chiếc loa nhỏ càng khiến khung cảnh thêm cổ quái. Đúng là ngắm người đẹp để vẽ tranh thì còn hưng phấn hơn rất nhiều. Ba ông phì phò thở hổn hển nhìn ngắm người mẫu để gò tay ghi lại nét đẹp lôi cuốn đó lên tờ giấy trắng. Cứ hỏng lại vất bỏ kẹp tờ khác vào.
Mà người mẫu thì cứ một chút lại kéo váy cho hở thêm một chút nữa. Có lúc Diễm bước xuống ngồi lên chiếc võng đang mắc ngay cạnh ông Hai. Ngồi xuống, dạng chân ra, nhưng váy vẫn vắt ngang không nhìn được vào giữa hai háng, thật là bức xúc cho người ngắm. Ba ông già càng lúc càng hào hứng thèm muốn. Vấn đề ở đây cũng giống như chuyện ăn uống vậy. Nếu cứ ráng lên gân rồi bắn xối xả thì càng làm như vậy càng khiến cơ thể kiệt quệ như cái xe máy cũ bắt phải chở nặng, trong khi mục tiêu là chỉ cần tà tà chạy tới đích là được. Bắn 5′ rồi ngồi chờ cả tháng hay sướng lâng lâng cả tháng thì hay hơn?
Chai rượu vang đỏ thượng hạng đã được Tuấn rót ra cái bình chuyên dụng từ sáng, bay hơi thơm nồng khắp phòng. Rượu cũng giống như thức ăn vậy, nhưng ngắm vô máu nhanh hơn, nên tác động mau hơn. Rượu A – ma – công, hay ba kích, hay Mai – quế – lộ lẫn ngâm ngâm gì đi nữa thì cũng chỉ nhắm một chút xíu thôi, chứ thi nhau uống cả chai như lũ phàm phu tục tử thì làm gì còn tác dụng gì nữa chứ. Càng bia rượu thì thằng nhỏ càng khó ngóc đầu dậy, và càng khó xuất tinh. Cứ phải ngà ngà cả ngày như Mao Trạch Đông ngâm mình trong bể nước nóng thì mới được. Tất cả đều là nhờ công của bác sĩ riêng tính toán riêng cho từng bữa ăn, từng chén thuốc.
Ba cụ già đã qua bữa tiệc cháo trắng tẩy trần, giờ có mỹ nữ ngồi ngay cạnh mà chỉ ngắm và vẽ, hít thở mùi rượu thơm, người đê mê khoái lạc gật gù khâm phục chủ nhà đã bày ra trận cờ người này. Sau đúng một canh giờ thì Tuấn ra hiệu cho Diễm thay đổi tư thế, ̣đứng dậy rót rượu từ lọ ra ly cao cho mỗi người. Cốc thì to, nhưng rượu thì ít. Người uống lắc một chút cho bốc hết hơi nồng, rồi lè lưỡi ra liếm rượu, đem vô miệng chấm đẫm hết xung quanh. Làm theo đúng chỉ dạy, ba ông lão thấy đúng là hưng phấn hơn uống rượu rất nhiều lần. Đây đúng là kiểu uống rượu mà người Pháp đã nghĩ ra. Hỏi xem có ai giỏi ăn chơi trai gái hơn là Tây chứ. Được mỹ nữ ngồi lên lòng, tự thân lấy lưỡi chấm vô rượu rồi cho vô miệng, rồi lại một miếng cóc chấm mắm ớt, thật là đã.
Trong lúc ở trên lầu ngồi vẽ, thì dưới bếp con Dung trộn bột rồi thả vô nồi nước làm bánh canh, với nồi nước lèo từ nước luộc khúc móng heo, lại còn trụng cải cúc cùng với cuống hành lá để chấm ăn với chao, thực là món ngon thanh đạm đầy chất kích dục tự nhiên. Vừa xong là bưng lên bàn cho mọi người nghỉ giải lao xuống ăn trưa. Ăn xong mỗi cụ về phòng mình nghỉ ngơi. Diễm chọn vô phòng ông Ba, còn Hường vô phòng ông Một mát – xa, kêu cô bạn vô phòng ông Hai.
Nếu ông Một và ông Hai được nắn bóp cơ bắp từ đầu tới đuôi thật sảng khoái thì ông Ba lại bị hớp hồn không thể nghỉ ngơi. Lão già căng cứng người ngậm chặt vô bầu vú của Diễm, căng cứng cả người. Nhưng mà dương vật vẫn cứ xìn xìu ễn ển không thể nào giật lên được nữa. Bởi vậy mới nói. Đừng có cố. Cố quá là quá cố luôn. Cả buổi trưa cứ thao thức tới mệt mỏi rồi thiếp đi. Trong khi đó ông Một dù phải lái xe cả buổi sáng, nhưng dưới bàn tay chăm sóc của Hương thì bao nhiêu mệt mỏi đều tiêu tan. Không chỉ vậy. Hường còn biết khéo léo mát – xa bụng cho ông.
Thân thể của chúng ta mọi sự không phải đến từ cái đầu, mà từ trong bụng dạ. Có rất nhiều chứng bệnh khởi đầu từ trong bụng mà ta không biết. Chỉ cần nằm ngửa, đặt tay vô bụng nắn bóp là biết khúc nào không tiêu, lấy tay nhấn nhấn theo chiều kim đồng hồ tức là đẩy phân dần xuống hậu môn là mọi buồn phiền sẽ đều tiêu tan. Chiêu thức này rất hữu dụng khi bị stress, vì stress khiến cho hệ tiêu hóa không hoạt động, mà bây giờ nhờ xoa bóp mà khiến cho ruột làm việc bình thường trở lại, thì cơn stress cũng vì vậy mà phải lui bước dần. Ông Một đã nghỉ hưu nhưng vẫn còn nhiều toan tính chưa thành, lại còn thêm chứng liệt dương ám ảnh nữa, cho nên bụng lúc nào cũng đầy chướng khí. Nắn bóp một hồi thì hơi xì ra tứ tung, vô cùng dễ chịu, thầm nghĩ trong bụng bữa nào về sẽ bo thêm ít tiền cho bà chủ.
Chưa hết. Mỗi người bị suy yếu cường dương trước hết đều là do một chứng bệnh gì khác làm tắc nghẽn con đường sung sướng. Ở ông Một thì lý do chính là stress. Bạn nghĩ thử coi. Cường dương là máu dồn xuống dương vật, nhưng ngay cạnh đó là cơ ruột cứ đòi phải bơm máu để xử lý đống thức ăn hư hỏng vì stress, thì lấy đâu ra mà cương nữa. Bây giờ khi bụng đã ổn rồi. Hường chỉ cần một chút thủ thuật bơm máu, tức là vuốt dọc theo mạch máu bên trong háng, từ đầu gối dần lên tới dương vật, là con cu ông già căng căng nhè nhẹ lên, đòi ngóc dậy. Cô nàng mỉm cười đập đập tay vô nó, thì ông già chụp lấy đôi bàn tay lắc lắc ra chiều biết ơn. Để yên vậy. Hường kéo chiếc mền mỏng thơm mùi nước hoa Dior lên cho ông lão chìm vào giấc ngủ trưa.
Cả nhà dần thức dậy khoảng cuối giờ chiều. Con Dung đã chuẩn bị sẵn một dĩa đu đủ chín cho nhuận trường cho Diễm bê lên phòng đút cho ba ông lão. Tuấn đem bao xi măng ra góc vườn trang trí lại lối đi, để lại không gian riêng cho bốn người họ hành lạc. Thường thì khi thức dậy là lúc con cu dễ cương lên nhứt, một phần là do có sẵn chút nước đái khiến cơ địa chỗ đó hoạt động để giữ cái khóa ngăn dòng bên đó lại. Ông Một sung sức nhất, nhờ đã được xả hơi trị lực nguyên buổi trưa. Chỉ cần con Diễm chạm nhẹ vô người là dương vật ngóc dậy bên trong quần. Không chần chờ, nó kéo quần ông già xuống, ngoạm cái miệng ấm nóng vô, khiến hai ông còn lại cũng kích thích vô cùng. Ông Ba nhào vô bóp vú, chừa ông Hai ngoáy ngoáy tay vô cái lồn đang ri rỉ nước.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mùa anh đào năm ấy |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 11/04/2021 01:35 (GMT+7) |