Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mưa và em » Phần 25

Mưa và em


Update Phần 96

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 25

Từ bé đến giờ, tôi ít khi nào quan tâm hay muốn phá đám đến chuyện tình cảm yêu đương của người khác, có chăng là đợt cấp 3 nhiều chuyện với mấy đứa trong lớp, hùa nhau chọc ghẹo mấy đứa thích diễn phim tình cảm Hàn Quốc mà thôi. Theo nhận định cá nhân của tôi, thì khi người ta đã yêu nhau rồi ấy, thì dù mấy đứa bên ngoài có châm chọc đủ kiểu đi chăng nữa, mối quan hệ đó cũng sẽ không thể nào bị phá vỡ, trừ khi là một trong hai người muốn. Đó cũng là một trong những định nghĩa mà tôi nghĩ rằng mình sẽ thuộc nằm lòng, rằng tình yêu tan vỡ khi xuất hiện người thứ 3 thì bạn phải hỏi ngược lại xem rằng, hai người kia có thật sự không có lỗi gì hay không, có thật sự không có sự lung lay từ ban đầu hay không? Nhưng đó là chuyện tình yêu tình báo, còn chuyện của tôi lúc này đây thì lại không phải như thế. Có cho tiền tôi cũng không nghĩ rằng có ngày mình lại rơi vào cái trường hợp oái oăm, rối như tơ vò thế này. Chuyện là hai người bạn thân của tôi đang có mối quan hệ tình cảm với nhau, à không, không đúng, phải nói chính xác là, người bạn thân lâu năm của tôi đang thích người bạn thân mới nhất, mà cái người bạn thân mới nhất kia lại thích nói chuyện với tôi, thành ra người bạn thân lâu năm nổi máu ghen, làm đủ chuyện ruồi bu những mong có thể cứu vớt được sự chú ý của người bạn thân mới nhất của tôi. Nghe có vẻ khó hiểu, nhưng chuyện chỉ có vậy, tôi nào biết giải thích ra sao nữa.

Sau một hồi va chạm nảy lửa, lúc này đây, cơn mưa nặng hạt của buổi trưa không thể giúp mối quan hệ giữa 3 chúng tôi mát lạnh hơn chút nào. Chính xác là mối quan hệ của tôi với cả hai người đó, nhưng phải chia riêng rẽ hai người đó ra nhé, vì hai người đó không hề có chung một dòng suy nghĩ, tôi cam đoan là vậy. Chuyện thằng Đức lao tới đánh tôi để rồi ăn đòn nằm la liệt có lẽ không phải là chuyện mới, thế nhưng tôi vẫn có cảm giác rằng, ngày hôm nay, việc nó làm như vậy không hề là chuyện ngẫu nhiên hay bộc phát. Nhưng mà nếu đó là việc đã được lên kế hoạch trước thì cũng không đúng, vì làm sao nó biết tôi sẽ làm Uyển My khóc, để rồi ra tay hiệp nghĩa anh hùng cứu mỹ nhân, vừa loại tôi ra khỏi vòng chiến, vừa lấy được sự thương cảm của người đẹp như vậy. Phương án thằng Đức đưa tôi vào tròng xem như bị loại bỏ, chỉ còn lại phương án khả dĩ nhất, đó là việc nó đã rất “nhanh nhạy” trong việc đưa ra quyết định trong trường hợp đó. Có thể, việc tôi làm Uyển My khóc sẽ khiến cho một thằng si mê nàng như nó trở nên bực mình và muốn hỏi chuyện tôi cho ra lẽ, nhưng chắc chắn nhiêu đó là không hề đủ để nó có thể ăn thua đủ với tôi như vậy. Vậy nên, sau một hồi đắn đo, suy luận và phân tích, tôi chắc mẩm trong bụng rằng thằng Đức đang diễn một vai diễn để đời, rằng nó đã tận dụng được thời cơ chín muồi để ra tay dẹp luôn đi cái gai trong mắt. Tất nhiên, nó là bạn thân của tôi, nó không ghét tôi, nhưng trong mối quan hệ tình cảm với Uyển My, nói chung chung hơn rằng khi đã thích một ai đó thì sự nhường nhịn không nên xuất hiện, vì dù sao đi nữa, tình yêu là thứ không thể cưỡng cầu mà.

Tôi vẫn đứng phỗng ở phía bên này nhìn sang Uyển My và thằng Đức bên kia. Lúc này cả hai người đã bắt đầu nói chuyện qua lại, chốc chốc lại thấy thằng Đức ôm bụng còn Uyển My tỏ ra vô cùng lo lắng. Chuyện thằng Đức đau bụng như vậy thì cũng có thể hiểu được khi vừa nãy, trong lúc hoảng loạn, tôi lên gối hơi quá lực, cũng may là nó chưa sao, chứ không chắc tôi áy náy dữ lắm. Ngay trong giờ phút này thì tôi cũng chẳng biết mình nên làm gì, hay phải nói gì để chuộc lại sai lầm ban nãy. Cơ mà rõ ràng là tôi không hề cố ý đánh thằng Đức như vậy, chỉ là tôi tự vệ mà thôi. Chợt nhớ lại lúc ấy, ngay sau khi thằng Đức bị tôi đá khuỵu xuống đất, Uyển My không hề nói rằng “đừng đánh nhau nữa”, hay những thứ tương tự như vậy, mà nàng chỉ đích danh tôi, rằng “Phong ơi, đừng mà”. Tất nhiên, với một người chưa biết chuyện gì xảy ra, người ta sẽ thường có xu hướng trung lập hơn, tức là sẽ nói cả hai dừng lại thay vì một người, đã vậy người bị kêu dừng lại còn là nạn nhân nữa chứ. Thế nhưng với Uyển My thì khác, nàng thừa biết chuyện tôi đánh thằng Đức vỡ alo khi còn học cấp 3, và sau đó là việc tôi còn luyện thêm môn võ khác trong suốt những năm sau đó, vậy nên, câu nói của Uyển My có thể hiểu là “Đừng đánh Đức nữa Phong ơi, người biết võ tại sao lại đánh người không biết”. Không phải là tôi không nghe lời khuyên ngăn của Uyển My, nhưng mà trong trường hợp cấp bách, tôi buộc lòng phải hãm cái sự chó điên quá độ của thằng Đức lại, bằng không hậu quả sẽ khôn lường. Nhưng mà Uyển My, nàng có hiểu cho tôi không cơ chứ, hic hic.

Nếu mọi chuyện không có gì diễn biến sau đó thì chắc giờ này tôi cũng mặc kệ đôi bạn trẻ này để lao thẳng một mạch về nhà rồi. Nhưng mà tình thế lúc này của tôi thật sự là không biết phải xử trí sao cho phải, bỏ thì thương mà vương thì tội. Tôi đã đưa Uyển My đến nơi thì cũng phải đưa nàng về đến chốn, chưa kể còn hứa hẹn với ba mẹ nàng rằng sẽ về họp mặt buổi trưa nay kia mà. Thật ra nếu xét về tổng thể, tôi cũng chẳng cần phải làm như vậy, mà nếu tôi có không làm thì cũng chẳng có cái quái gì xảy ra với tôi cả, vì rõ ràng là tôi không liên quan trong câu chuyện rối mù của gia đình Uyển My. Nhưng mà cô bạn đáng yêu của tôi đang mắc phải một rắc rối thật sự là điên đầu, và nếu không có sự trợ giúp đắc lực của tôi thì dễ rằng nàng sẽ phải lên xe bông ngay ngày mai lắm, thật là mệt mỏi quá chừng. Một nửa trong tôi thì muốn dẹp bỏ hết tự ái chạy sang kéo Uyển My ra về cho kịp giờ, một nửa thì lại muốn mặc kệ nàng với thằng Đức trời đánh ở kia đi, hai người hùa nhau bắt nạt tôi như thế rồi thì còn thiết tha gì nữa. Những lúc như thế này, tự dưng tôi lại thấy tủi thân quá mức, ước gì có Ái Quyên ở đây, chắc chắn nàng sẽ không để cho hai người kia đè đầu cưỡi cổ tôi như vậy, hây dà.

Ngẫm nghĩ hồi lâu, tự thấy sẽ không có chuyện quái gì xảy ra nếu cứ tiếp tục đứng đây và nhìn ngó nên tôi cũng nặng nề lết từng bước chân đến chỗ Uyển My và thằng Đức đang đứng. Rõ ràng một vài phút trước thì Uyển My còn ngó lơ tôi, cơ mà chỉ một ít lâu sau, có vẻ cô nàng đã chợt nhận ra rằng, tôi là một viên đạn bạc trong kế hoạch thoát khỏi xiềng xích hôn ước của nàng, vậy nên nàng đã có chút dè dặt nhìn lén về phía tôi. Chẳng cần đợi lâu, ngay sau khi bắt được tín hiệu từ Uyển My, tôi đã không chút do dự mà tiến tới phía nàng. Tính tôi thì không phải là đứa hay giận dỗi lâu, nếu là lúc bình thường, tôi đã nói chuyện hỏi han thằng Đức rồi, nhưng có vẻ là nếu tôi và nó không tương tác với nhau ở thời điểm này thì sẽ tốt hơn, dù sao nó cũng lên kế hoạch để không rủ tôi đi dự sinh nhật rồi mà:

– Về thôi, Uyển My, trễ rồi đó!

Uyển My nhìn tôi bằng ánh mắt đăm chiêu, sau đó lại liếc nhìn thằng Đức cũng đang thập phần khó hiểu với câu nói của tôi. Thoáng chút bối rối, Uyển My nhất thời chưa nói năng được gì cũng như chẳng kịp phản ứng trước lời mời chào của tôi. Chỉ có thằng Đức trời đánh là không kiềm chế được sự tò mò, nó nhìn nàng bằng vẻ ngờ vực xen lẫn hoài nghi:

– Là sao vậy, My? Hai người… đi chung à?

Tôi ban đầu cũng định ngó lơ câu hỏi của thằng Đức, cơ mà nhận thấy đây rõ ràng là cơ hội để khiến nó và tôi nhập vai tốt hơn, tạo xích mích càng to càng tốt, không nhìn mặt nhau trên lớp luôn cũng được:

– Rồi sao? Việc của mày à? Về đi Uyển My, ba mẹ chờ kìa!
– Ba… ba mẹ??

Hai tiếng “ba, mẹ” ngọt như mía lùi xuất phát từ cái miệng dẻo quẹo của tôi đã khiến thằng Đức lúc này thập phần kinh hãi, nó dường như không còn giữ được chút sức lực nào nữa, nhìn tôi bằng ánh mắt hốt hoảng, mồ hôi vã ra như tắm. Chắc có ngu cách mấy thì cũng biết, việc một đứa con trai và một đứa con gái độc thân đi chung một xe, rồi thì cái thằng con trai lại gọi ba mẹ của đứa con gái ngọt lịm như vậy thì còn gì mà nói nữa, gạo đã nấu thành cơm. Đó là thằng Đức nghĩ như thế, chứ chuyện nào phải theo hướng đó, chỉ là tôi đang cố tình làm quá lên nhằm khiến nó sẽ ghét tôi hơn thôi, ít nhất là ở trường, cơ mà, có vẻ, mọi chuyện đang đi theo một đường lối không lấy gì làm tốt đẹp cho lắm. Uyển My lúc này vẫn đứng ngây người ra, nàng có lẽ cũng không biết phải giải thích làm sao với thằng Đức. Rõ ràng ban nãy thì hai người đứng chung chiến tuyến, chửi tôi tắt bếp. Khỏi phải nói cũng biết, nhìn Uyển My mắng tôi như tát nước vào mặt, thằng Đức nó vui sướng đến cỡ nào. Ấy thế mà niềm vui ngắn chẳng tày gang, chỉ một vài khoảnh khắc hạnh phúc bất chợt đó không thể giúp nó níu kéo được Uyển My trong câu chuyện này. Vì ngay sau đó, không để mọi chuyện tốn thêm thời gian, tôi đã nắm lấy tay Uyển My mà kéo nàng đi trong sự ngỡ ngàng của không chỉ nàng, không chỉ thằng Đức, mà còn là cơ số nhiều mấy đứa lớp tôi vẫn đang đứng trú mưa dưới mái hiên:

– Về thôi, không là có chuyện đó!
– My… My về trước nhen Đức, chuyện kia mai mình bàn tiếp!

Thằng Đức không trả lời, dĩ nhiên rồi, chứng kiến cái khung cảnh oái oăm như thế thì có mà tài thánh cũng phải ngã quỵ chứ huống hồ là thằng bệnh phu này. Chắc chắn rằng trong giấc mơ hoang đường nhất của mình, thằng Đức cũng không tài nào có thể nghĩ ra cái viễn cảnh ác mộng như vậy, rằng thằng bạn thân nhất của nó, là tôi, mồm thì nói không có ý gì với Uyển My, rồi thì yên tâm không hớt tay trên của bạn đâu, giờ lại hiên ngang nắm tay người con gái nó thích đi giữa bàn dân thiên hạ, đã vậy nàng còn không thèm phản ứng gì nữa chứ. Nó đứng phỗng ra, đưa mắt nhìn theo từng bước chân của tôi và Uyển My đang ngày một xa dần. Tôi ngày đó cứ nghĩ rằng việc làm của mình là ngầu, là một bước tiến vượt bậc trong mảng diễn xuất, rằng mối quan hệ của tôi với thằng Đức trước mặt mọi người cứ thế mà tan vỡ, mà rạn nứt. Nhưng không hề, tôi đã nhầm, thật sự đã nhầm, việc làm bộc phát đó của tôi đã khiến không chỉ riêng tôi mà ngay cả Uyển My cũng phải gặp những rắc rối không thể nào tưởng tượng được.

Sau khi nắm tay Uyển My đi được một đoạn dài, đủ để tránh xa được sự nghe ngóng của tụi bạn trong lớp cũng như thằng Đức trời đánh, tôi mới buông tay nàng ra:

– Uyển My, mình xin lỗi chuyện lúc nãy, mình không cố ý đánh nó đâu, tại nó… đánh mình trước ấy chứ!

Nàng nhìn tôi bằng ánh mắt đã thôi giận dỗi, mà thay vào đó, là một sự cảm thông nhiều hơn:

– Đừng có làm vậy nữa nha, mình không muốn hai người… xích mích đâu!
– Ừ, mình cũng không cố ý đánh thằng Đức đâu, tại nó… hăng máu quá, buộc lòng phải vậy.
– Xin lỗi Phong nhiều, nãy mình hơi… nặng lời.
– Haha, không sao, có gì đâu.

Uyển My nhìn tôi đắn đo, xem chừng muốn thổ lộ một bí mật thầm kín nào đó, nhưng nàng vẫn ấp úng hồi lâu chưa dám cất lời:

– Uyển My sao thế? Có cảm sốt gì không vậy?

Tôi lấy tay áp lên trán của nàng, vẫn mát mẻ lắm, chắc hẳn là không có bệnh tật gì phát sinh cả. Tạm yên trí, tôi lại cầm hai tay của Uyển My lên mà săm soi, quan sát xem có trầy xước va đập gì không. Ban nãy mọi việc cũng diễn ra hơi bị nhanh, thành ra tôi cũng chưa kịp kiểm tra liệu Uyển My có bị tai bay vạ gió gì không vì ban nãy thằng Đức tuổi tôi chạy cũng mấy vòng chứ chẳng chơi:

– Tay chân nguyên vẹn, không xây xát gì cả, chứ sao vậy?

Nàng khẽ đỏ mặt, nhìn tôi thỏ thẻ:

– Ừm, thật ra thì, có chuyện này…
– Hửm?
– Đức có mời mình cuối tuần đi sinh nhật bạn ấy…

Tôi nhún vai, gì chứ chuyện này thì có gì mà mới, tôi đã biết từ lâu rồi:

– Ừa, thì đi thôi chứ sao.
– Nhưng mà… Đức với Phong như vậy…

Uyển My lại khẽ nhíu mày, nhìn nàng lúc này đáng yêu dữ dội:

– Thì mình không đi đâu, Uyển My đi đi cho Đức nó vui!
– Vậy… mình đi nhé?
– Ừa, đi đi chứ sao nữa, hỏi gì lạ.
– Hì hì.

Thành thật mà nói thì tôi ngày đó ngây thơ vô số tội lắm. Mà cũng không đúng nữa, đó là thành quả sau một quá trình dài dằng dặc né “thính” của các nữ nhân xinh đẹp xung quanh. Tụi con gái lạ lắm, tụi nó thả thính cánh đàn ông con trai cho đã, đến lúc người ta cắn câu rồi thì tụi nó quay ngoắt 180 độ, biến thành con người khác, ngó lơ luôn anh em tụi tôi. Nói đâu xa, tôi cũng từng trải qua hoàn cảnh như vậy không biết bao nhiêu lần rồi, vậy nên tôi cũng có ít nhiều kinh nghiệm trận mạc, đủ để rút ra cho mình bài học xương máu. Ngày nhỏ thì tôi khôn lanh lắm cơ, đứa con gái nào mà có ý với tôi là tôi biết tỏng hết, ấy vậy mà càng lớn thì cái sự nhạy bén đó của tôi càng biến đâu mất, nói chính xác là tự tay tôi chôn vùi nó đi, phải gọi là càng lớn càng ngu mới chuẩn bài. Bây giờ hễ mà cô nào nói ra những câu “sặc mùi” thả thính thì tôi sẽ tự giác mà… bình thường hóa nó đi, tức là tôi sẽ tự động xem nó chỉ là một câu nói vu vơ, một câu nói vô tình, không có hàm ý gì sâu xa cả, thật thà là như thế. Với lại, tôi cũng không tự tin lắm rằng sẽ có một cô gái nào chịu để ý đến mình, huống hồ đấy còn là Uyển My xinh đẹp dịu dàng:

– Phong ở nhà đừng buồn nhé, mình mang bánh kem về cho, hì!
– Khùng quá, sinh nhật thằng Đức mình đi mãi rồi, có gì đâu, kệ đi!
– Ừm, vậy thôi, mình về ha! Ba gọi nè!

Nàng nhìn tôi, lại nhăn mặt, lại thấy đáng yêu nữa rồi:

– Dạ con nghe… Dạ, giờ tụi con chuẩn bị về, mưa lớn quá, cả nhà đói bụng cứ ăn trước đừng chờ con đó. Dạ…

Trong lúc nàng đang mải mê trả lời những câu hỏi của bác trai, tôi thì buộc lòng phải hướng cái nhìn thương cảm của mình về hướng thằng bạn thân ở phía xa. Nó vẫn không ngừng nhìn về phía tôi với Uyển My từ nãy đến giờ. Kể cũng tội nghiệp nó, dù sao việc nó thích Uyển My cũng chẳng có gì sai, đã vậy tôi lại còn là người biết rõ vấn đề, thế nhưng vẫn thường xuyên có những biểu hiện khiến thằng bạn mình phải buồn lòng. Mặc dù tôi không hề cố ý, nhưng ít nhiều gì, tôi vẫn cảm thấy khá áy náy khi nhìn nó như vậy. Có thể tôi không có ý định tiến tới với Uyển My, nhưng không có gì chứng minh được rằng nàng cũng vậy. Rõ ràng sự quan tâm đặc biệt mà Uyển My dành cho tôi, có mù thì tôi cũng nhận ra, chỉ là tôi không chắc chắn lắm về sự quan tâm của nàng ở mức độ nào mà thôi. Trong tình yêu thì nào có đúng có sai, chỉ cần làm theo những gì trái tim mách bảo, dù mọi chuyện có ra sao cũng không phải hối hận. Hít một hơi thật sâu, tôi nhìn thẳng vào mắt Uyển My:

– Uyển My nè, thằng Đức nó thích Uyển My lắm đó, biết không?
– Mình…
– Nó cũng tâm sự với mình nhiều lần rồi. Mình lại là bạn thân của nó nữa, nên cũng không biết nói làm sao?
– Thật ra thì, mình cũng biết… là Đức rất quan tâm đến mình… mình cũng rất mến bạn ấy… nhưng…
– Chưa đánh mà khai nhé, haha!
– Vô duyên ghê luôn đó!

Không kịp để Uyển My nói hết câu, tôi đã cắt ngang lời của nàng để châm chọc. Cũng không hẳn nữa, chính xác thì là bởi vì tôi sợ không dám nghe tiếp vế sau của câu nói, tôi sợ lắm mấy cái chữ “nhưng” trong câu nói của bất cứ ai, vì khả năng cao thì đó sẽ đều là những tin tức không mấy tốt lành cũng như dễ đón nhận, vậy nên, để tránh đêm dài lắm mộng, tôi đã chủ động để vế sau của Uyển My không kịp nói ra. Và cũng chính cái lúc ấy, tôi đã nói một điều mà có lẽ tôi không nên nói, một điều mà khiến tôi cảm thấy vô cùng ngu xuẩn và sai lầm mỗi khi nhắc lại, một điều đã khiến câu chuyện của mấy đứa tụi tôi rẽ sang một hướng hoàn toàn khác:

– Mình cũng đang… theo đuổi Ái Quyên, Uyển My thấy… được không?

Ngày đó, tôi không biết tại sao mình lại nói như vậy, vì câu chuyện của tôi rõ ràng chẳng giải quyết được vấn đề gì, trái lại còn làm cho mọi thứ trở nên phức tạp hơn nhiều lần nữa. Sự vô tư vô tâm của tôi đã phải trả giá rất đắt, thậm chí là đắt gấp trăm gấp ngàn lần những gì tôi đã gây ra cho người đó.

Khoảnh khắc ấy…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Thông tin truyện
Tên truyện Mưa và em
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Update Phần 96
Ngày cập nhật 20/11/2024 05:35 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tình dục & tuổi trẻ của tôi - Tác giả Why Not Me
Sau khi cô mệt mỏi mà thiếp đi thì tôi mò qua phòng kế bên của mẹ cô Phượng. Biết mẹ cô mù không thấy gì nên tôi rón rén bước đến gần giường của bà mà không gây tiếng động. Và tôi mừng vui khi thấy là điều tôi dự đoán đã đúng hoàn toàn. Trong bóng tối lờ mờ, bàn tay của bà đang...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình
Hai cô cháu gái
Xong xuôi tui điện cho thằng Kha... “Kha mày đem mấy con rắn với chuột qua nhà anh rồi đi với anh luôn” Sau đó tui với thằng Kha đến nhà ông anh... gặp nhau 2 anh em tươi cười “Dạ em chào anh 5...” “Uh... anh chào chú... cho xe vào nhà đi...” nói xong ông ta mở cửa cho bọn tui chay vào sân trong...”...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ người yêu cũ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Đồng hồ cát
Phong đang lang thang giữa con phố ồn ào náo nhiệt của thành phố sau giờ tan học. Với nút dịch chuyển, việc đi đây đi đó chẳng phải là cái đó quá to tát đối với hắn. Thông thường thì để trốn cái nóng của thành phố thì hắn thường đến Hawaii và ngắm các em xinh tươi, nhưng bữa nay lại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân