Tiếng cười khúc khích vang lên:
– Ấy với chị như vậy anh ấy còn không ghen thì nói chuyện một chút ghen làm sao được em trai. Thế giảng dạy gì cho con gái chị thế? Nó còn bé lắm đấy nhé, cấm được dụ dỗ!
Tôi cười nói lại:
– Có mà Ngọc Anh dụ dỗ em thì có… hì… thôi em có việc em bận chút. Em đi nghỉ sớm đây, chị cũng đi nghỉ sớm nhé!
– Ừ! Em mệt thì thôi! Bye em.
Tôi cúp máy, chơi mấy trò game trên điện thoại rồi ngủ. Hôm sau thì Linh đón xe về vào lúc trưa. Có ghé qua nhà rồi qua quán, thấy quán đông khách thì phấn khởi lắm. Tôi nhìn gương mặt của vợ mình thì thấy một chút gì đó không tự nhiên như thường ngày.
Linh đang uống trà rồi tư tự nhìn xa xăm chứ không chú ý gì đến khách hay nhân viên cả. Tôi tiến đến, hít hà mùi hương từ mái tóc của vợ, đưa bàn tay xoa nhẹ nhẹ vai rồi tôi khẽ hỏi:
– Có việc gì mà vợ tôi thẫn cả người ra thế kia, nói cho chồng nghe nào.
Linh giật mình tỏ vẻ bối rối, tôi biết có chuyện vì bình thường Linh chưa bao giờ có hành động như vậy. Nhoẻn miệng nở nụ cười nhưng nụ cười đó thiếu tự nhiên vô cùng, nắm nhẹ bàn tay của tôi Linh trả lời:
– À chẳng có chuyện gì đâu, em muốn thực tập nhanh rồi về quá, học cho cố nhưng không ngờ thực tập mệt mỏi như vậy!
Tôi cười nắm nhẹ năm đầu ngón tay mềm mại của Linh rồi nói:
– Thối gắng thôi em còn nửa tháng nữa thôi mà nhanh lắm.
Linh gật đầu tôi đoán chắc chắn có chuyện gì muốn tâm sự với tôi lắm. Về nhà chắc được hai ngày nên tôi chẳng cần hỏi cứ để Linh tự nói. Thời gian thấm thoát trôi qua Linh lại lên đường đi thực tập, thằng cu Bin quấn mẹ lắm nhưng lúc mẹ đi thì nó tỉnh bơ coi như không có chuyện gì xảy ra cả.
Thằng Phương thì bị em Vân soi nên không có thời gian đi với Thanh còn Thanh và Vân cũng có vẻ nói chuyện rồi thân thiết với nhau một chút chứ không như nước với lửa. Tôi gặp anh Sơn và thống nhất được cách làm nội thất cho cơ sở mới, mặc dù chưa thuê được mặt bằng nhưng tôi nghĩ thương lượng cũng nhanh chóng thôi.
Cuối tuần chị Tâm gọi điện rủ tôi cùng với mẹ con chị Đoan qua nhà chơi, thằng Phương cũng muốn qua nhưng bị Thanh dẫn đi phượt, chẳng hiểu sao đi phượt như vậy Vân lại đồng ý.
Lái xe đón mẹ con chị Đoan rồi ba người chúng tôi qua nhà chị Tâm.
Vừa chễm chệ trên ghế sau Ngọc Anh đã hí hửng trêu tôi:
– Dạo này không thấy anh Nam qua nhà em chơi gì cả? Chắc là ngại em hả?
Tôi nhìn qua cái gương hậu thấy vẻ mặt đắc chí của Ngọc Anh vì nói kháy được tôi, tằng hắng giọng tôi bảo:
– Anh bận bao nhiêu việc làm gì có thời gian, thế sau tối hôm gì nói chuyện đó đã tán được anh nào chưa?
Thấy tôi trêu lại thì Ngọc Anh ngắn chũn cái mặt lại bảo:
– Chưa! Toàn đứa mê game hơn mê gái hì hì.
Chị Đoan nghe thấy tôi trêu như vậy thì bảo:
– Lo mà học đi nhé, yêu đương nhắng nhít vừa thôi con gái, mà có vẻ thân anh Nam hơn mẹ rồi đấy nhỉ.
Ngọc Anh cười khì khì rồi trả lời:
– Trông thế thôi anh Nam tâm lý hơn mẹ đấy, thề luôn.
Chị Đoan lườm Ngọc Anh rồi nói:
– Vâng! Tâm lý hơn, chỉ được thấy trai đẹp là sáng mắt lên thôi, mai kia đi lấy chồng chắc là không còn nhớ gì đến bà già này nữa đấy nhỉ.
Ngọc Anh cười khúc khích nói:
– Mẹ còn trẻ chán, già cái gì mà già, yên tâm là con vẫn nhớ, không nhớ thì làm sao mà đòi được thừa kế ha ha!
Ngọc Anh chành chọe với mẹ y hệt một người đàn bà ghen chồng khiến cho tôi càng buồn cười. Hai mươi phút sau thì chúng tôi đến nhà chị Tâm. Chị Đoan vào trước còn Ngọc Anh thì đi sau, tủm tỉm cười rồi kéo tôi lại nói khẽ:
– Này! Tí nữa có cần em kéo cái Thủy con cô Tâm đi chơi cho dễ bề hoạt động không? Hôm nay nhìn thấy hai bà có vẻ nứng lắm đấy, chắc sắp đến ngày.
Cái kiểu cong cớn trêu đùa của Ngọc Anh tôi vừa tức nhưng vừa thích thú, có lẽ cô bé nói thật, qua câu chuyện tối hôm gì thì tôi thấy con bé cởi mở hơn, không biết nó có thầm thích tôi không nhưng thái độ thì gần gũi hơn hẳn.
Tôi cười khì khì vuốt nhẹ tóc con bé mà nói:
– Chắc gì! Hôm nay đến chơi thôi chứ có đen tối như em nghĩ đâu, đúng là chỉ được cái thế là không ai bằng!
Ngọc Anh cười khì khì bảo:
– Biết đâu được đấy? Nhìn cái mặt anh có vẻ dâm dê lắm!
– Dâm dê tùy chỗ thôi em gái, không phải chỗ nào cũng có thể dâm dê được đâu, thôi vào nhà đi.
Vào trong nhà thì chị Tâm đã mời tôi ngồi xuống cùng với chị Đoan nói chuyện còn Ngọc Anh chạy tót lên tầng hai để chơi cùng với Thủy. Không biết hai đứa nhóc mới lớn này nói chuyện gì với nhau mà Thủy nhìn tôi với anh mắt khác lạ vô cùng. Không phải soi mói mà nó một cảm giác gì đó tò mò thích thú muốn khám phá vậy.
Chị Tâm cười rồi bảo tôi:
– Hôm nay có ít đồ mới lạ chị đặt tụi bạn mua ở nước ngoài về, chúng ta liên hoan nhé.
Chị Đoan lườm chị Tâm rồi bảo:
– Thế liên hoan bình thường xong có liên hoan cái kia không đấy? Dạo này chồng không bén mảng gì đến nên là cũng bứt rứt hả?
Chị Tâm nghe thấy vậy thì lườm chị Đoạn một cái rồi bảo:
– Bứt rứt cái gì! Chỉ được cái ăn nói linh tinh. Hai đứa nhỏ nó nghe thấy nó lại tò mò rồi nó nói cho!
Chị Đoan cười khì rồi bảo:
– Gớm! Hai đứa nó có khi còn giỏi hơn mình đấy trông chúng nó thế thôi khác chị em mình ngày xưa nhiều.
Chị Tâm xì một tiếng rồi bảo:
– Thôi không nói chuyện đó nữa, hức hức… mày cứ dụ dỗ tao hư như mày ấy!
– Chẳng biết ai hư hơn ai…
Tôi chỉ cười rồi cùng nói chuyện, câu chuyện linh tinh thôi còn đâu chủ yếu là chị Đoan với chị Tâm nói chuyện với nhau. Câu chuyện của phụ nữ thì xoay quanh làm đẹp và thời trang chứ chẳng có cái gì khác, chuyện giường chiếu thì cũng có nhưng chỉ đá đưa thôi. Ngồi hóng chuyện cũng chán nên tôi đứng dậy, ra xem mấy cái hòn non bộ trước nhà và một cái hồ nhỏ nuôi cá coi của vợ chồng chị Tâm.
Ngắm đàn cá một chút thì có tiếng của Ngọc Anh vang lên:
– Anh Nam ơi lên đây em bảo cái này!
Tôi thủng thẳng bước vào thì chị Tâm trêu tôi:
– Này lên trên đó cẩn thận hai đứa nó làm cho hư thân mất nết đấy nhé.
Tôi cười hề hề nheo mắt bảo:
– Em hư thân mất nết lâu rồi nhé, không bao giờ có chuyện hư hơn nữa đâu. Thôi em lên đây coi xem hai đứa bảo gì.
Lững thững bước lên cầu thang rồi tôi đi vào phòng của Thủy. Công nhận phòng của tụi trẻ mới lớn nó khác hẳn, thơm mùi nhẹ nhẹ của nước hoa còn kiểu trang trí đỏng đảnh nữa, nói chung là không hợp với phong cách của tôi.
Thủy và Ngọc Anh đang ngồi trước cái máy tính, thấy tôi lên thì hí hửng bảo?
– Anh coi hộ em máy tính cái, đầy ổ cứng mà em chẳng biết xóa chỗ nào cả!
Tôi lại gần rồi bảo:
– Được rồi để anh xem sao!
Mò mẫm vào cái máy tính để xem tôi thấy ổ C đầy ứ, tôi nghĩ “chắc là lại dowload phim sex về xem nên nó mới đầy thế này đây”. Mò mẫm vào cái ổ đĩa tôi thấy không phải là dowload gì nhiều mà là làm video các kiểu và cài đặt linh tinh nên nó mới đầy ứ cả ổ.
Vừa xóa mấy cái không cần thiết tôi vừa hướng dẫn hai đứa quản lý ổ đĩa của mình. Hai đứa có vẻ chăm chú lắm, còn Thủy thì bảo thêm:
– Anh coi xem mấy cái ổ đĩa còn lại của em đi, em thấy nó cũng đầy lắm!
– Được rồi để anh xem xem nào.
Tôi bắt đầu mò vào mấy ổ đĩa còn lại thì đúng như tôi dự đoán, có khá nhiều đoạn phim nhưng đa phần là ngắn đố ba bốn phút chứ không dài. Gom nó lại rồi tôi quay lại mỉm cười nói:
– Mấy phim đấy có xóa không em gái?
Thủy tủm tỉm cười rồi bảo:
– Không? Anh cứ để đó cho em, hì hì!
Ngọc Anh biết mấy phim đó rồi tủm tỉm hỏi:
– Sao mày không xem mấy phim dài ấy, mấy phim đó mới có cảm xúc chứ mấy phim ngắn thế này thì làm gì có hứng thú.
Thủy cười bảo:
– Mày khác tao khác, tao chỉ cần thế là đủ rồi.
Thủy trả lời Ngọc Anh xong thì quay sang chỗ tôi rồi nói:
– Anh thích xem phim ấy không mà thích dài hay ngắn.
Tôi cười khì khì bảo:
– Đàn ông con trai ai chẳng thích xem phim đấy nhưng quang trọng hơn là làm nữa. Còn nếu riêng nói về xem phim đó thì không quan trong ngắn dài lắm mà quan trọng là diễn viên có xinh không rồi còn biểu cảm ra sao nữa.
Ngọc Anh nghe thấy tôi nói vậy thì khúc khích cười bảo:
– Eo ơi… đấy đúng là dân chuyên xem phim sex chuyên nghiệp rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những cô vợ đa tình |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ tập thể, Truyện 18+ |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 21/09/2020 11:38 (GMT+7) |