Xem mắt? Cư nhiên chỉ là xem mắt? Em họ mình ngày ngày vẻ mặt thẹn thùng liên tục nhắc tới “Quân Diệc ca ca”, cư nhiên không phải là đang nói chuyện yêu đương? Nhưng khi mình nói đến chuyện này, cô ấy cũng chưa từng phản bác qua?
Trong mắt Hạ Nhuế Nhuế xẹt qua không cam lòng, hoàn toàn không nghĩ tới Cố Quân Diệc sẽ đem chuyện này đâm thủng, cho dù còn có rất nhiều chi tiết chưa nói, nhưng cũng đủ để cho tất cả giả tượng cô làm ra trước đó nhất nhất vỡ tan.
Trong lòng tràn ngập ghen ghét, nhưng vẻ mặt cô lại không lộ ra chút nào, ngược lại lập tức khoát tay áo:
“Quân Diệc ca ca, em biết… Chị Huyên đã hiểu lầm, có một số chuyện em còn chưa kịp nói rõ cho chị ấy… chuyện này không phải như mọi người nghĩ, cũng không liên quan đến Tần… Không liên quan đến chị Tô Huyên…”
Lần này, tầm mắt đặt lên trên người Tô Huyên càng nhiều, Hạ Quyết Quyết cũng một lần nữa nhìn chằm chằm nàng.
Không đợi cô ta mở miệng, Tô Huyên liền khoát tay, bình tĩnh ngoài dự liệu của mọi người, nói một câu vu vơ:
“Đừng để người ta coi mình thành súng để sử dụng~”
Lời này là hướng Hạ Quyết Quyết nói.
Chỉ một câu nói, liền làm cho sắc mặt Hạ Nhuế Nhuế trắng bệch.
Trong đầu Hạ Quyết Quyết tựa như có một tiếng sét lôi đình, lập tức nhận ra, mình chính là khẩu súng kia.
Nếu vừa rồi mình nói không chọn lời, nếu Cố Quân Diệc ít nói như trước kia, khinh thường giải thích. Nếu Tô Huyên cũng không phải vân đạm phong khinh như thế… Kết quả hôm nay là, cô sẽ trực tiếp đối chọi với Cố gia cùng Tần gia, nhẹ thì về nhà bị trách mắng, nặng thì có thể sẽ giống như bàng chi Lưu gia kia, mà phụ thân cùng bác hai nhà mình thì, trong một đại gia tộc, làm sao có thể có chuyện huynh đệ thân mật khăng khít…
Lúc này trong lòng mới mơ hồ nổi lên sợ hãi, Hạ Quyết Quyết không khỏi nhớ tới một ít chuyện cũ, trước kia cô luôn cảm thấy em họ mình yếu đuối dễ bị khi dễ, luôn giúp cô ra mặt… Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, tựa hồ mỗi một lần đều không nhận được chỗ tốt gì… Vừa rồi cũng vậy, nhìn thấy biểu tình kia của em họ, cô liền đột nhiên huyết khí dâng lên…
Mắt thấy tình chị em Nhựa có dấu hiệu tan vỡ, Tô Huyên điểm đến là dừng, trực tiếp vòng qua hai người, đi về phía quầy lễ tân.
Nàng cũng không muốn phản ứng, phản ứng đầu tiên của Hạ Quyết Quyết là làm khó mình, còn không phải trong lòng cảm thấy nàng dễ khi dễ sao. Về phần Hạ Nhuế Nhuế, lại càng không cần phải nói. Người như vậy, để cho các nàng tự tiêu hóa đi.
Tô Huyên bình tĩnh đặt một phòng bao lớn, đang chuẩn bị thanh toán, bên cạnh liền có một bàn tay duỗi tới, phía trên là thẻ đen lấp lánh.
“Quẹt thẻ của tôi đi, dù sao cũng là người của Nhật Thăng.”
Nhìn thấy tổng giám đốc ba ba tiến lên, người của Nhật Thăng đều kinh hãi.
Liên tưởng đến cuộc giao phong mơ hồ vừa rồi, rất nhanh có người ý thức được chuyện gì vừa xảy ra, trách không được lần trước sau buổi tụ tập ở KTV, Trần Hạo Vũ thổ lộ với Tô Huyên đột nhiên được chọn đưa đi bồi dưỡng, tuy nói bản thân Trần Hạo Vũ xứng đáng với tư cách kia, tuy nói sau khi đi bồi dưỡng, tuyệt đối sẽ có tiền đồ rộng lớn hơn, là chuyện mà tất cả mọi người đều hâm mộ, nhưng đột nhiên như vậy… hóa ra là…
Mọi người giật mình, sau gáy nổi da gà, nhất là mấy người thường xuyên kể chuyện “tiểu kiều thê cùng tổng tài bá đạo” trước mặt Tô Huyên, hiện tại đã sắp ngất đi. Nếu có một ngày nào đó, tổng giám đốc nhà mình biết, trên con đường theo đuổi vợ yêu, có bọn họ đứng sau giật chân… ôi ôi, kết cục kia thật đáng sợ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nữ nhân Tô gia |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 22/01/2023 03:33 (GMT+7) |