Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Quan Tri huyện » Phần 17

Quan Tri huyện


Update Phần 270

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 17: Múc nước cũng có thành tựu

Lãnh Nghệ đợi một lúc, nghe ngóng xung quanh không có động tĩnh gì mới leo lên xà nhà không cao, đem va li da của mình và bọc y phục đặt ở một góc kín đáo trên xà nhà. Nhẹ nhàng thả người xuống, cài chốt cửa sổ rồi ra khỏi cửa, từ xa nhìn thấy Trác thị đi vào một cái cửa nhỏ nên cũng đi theo, thì ra phía sau là hậu hoa viên, không rộng lắm, nhưng có giả sơn, có chiếc ao nhỏ, trồng ít hoa sen. Chỉ là giờ là lúc đầu đông, lá sen khô héo, bên bờ ao còn phủ lớp băng mỏng.

Cái ao này dùng nước thông với một cái kênh, rồi chảy qua kênh khác, nước lưu thông không lo bị thối.

Cách chỗ nước chảy ra kênh không xa có một cái giếng, bên giếng lấy những tảng đá chất thành một đài giặt quần áo. Dưới đài có rãnh nước nhỏ thông với kênh, dẫn nước bẩn ra ngoài.

Trác thị đặt chậu gỗ xuống bên giếng, lấy từ trong chậu ra cái hộp gỗ đựng bột bồ kết, đi tới bên giếng, một chân quỳ trên miệng giếng hình tròn, nắm dây thừng thả thùng nước xuống giếng.

“Để ta làm cho.” Lãnh Nghệ đứng nhìn nãy giờ, hai người mới lần đầu gặp, ấn tượng có một chút, cảm xúc chưa thể nói tới, nếu có thì chỉ là thương cảm giành cho nàng, trượng phu chết rồi, nàng không hay biết gì cả. Nhìn vóc dáng nhỏ nhắn ấy bận bịu, lòng y nặng trĩu, lúc giả mạo người ta, y chỉ lo tới bị phát hiện hay không, giờ mới hiểu đó còn là gánh nặng tội lỗi lẫn trách nhiệm.

Trác thị không biết Lãnh Nghệ theo phía sau, thình lình nghe thấy tiếng y, làm nàng giật mình run tay, thùng nước rơi uỳnh xuống giếng, theo bản năng với tay tóm lại.

Lãnh Nghệ sợ nàng rơi xuống, nhảy vọt tới giữ lấy tay nàng.

Trác thị quay đầu, thấy là y mới cười nhẹ: “Quan nhân.”

Lãnh Nghệ chỉ “ừ” một tiếng nhận lấy dây thừng, giúp nàng lấy nước. Trác thị kinh ngạc nhìn y, có vẻ bất an ngó quanh quất, nhìn thấy ở cửa hậu viện có hai bà tử đang đứng nhìn họ, không khỏi luống cuống. Nàng đưa tay ra muốn lấy lại dây thừng, lại không dám.

Giếng nước này khá sâu, đứng trên nhìn không thấy được mặt nước, mà Lãnh Nghệ thì chưa bao giờ lấy nước từ giếng, chuyện này không ngờ chẳng dễ dàng. Mặc cho y làm đủ trò, cái thùng gỗ cứng đầu kia cứ nổi bập bềnh trên mặt nước, không chịu chìm xuống cho y lấy nước.

Nhìn động tác lóng ngóng của Lãnh Nghệ, khóe miệng Trác thị hiện ra nụ cười: “Quan nhân, để thiếp làm cho.”

Lãnh Nghệ xấu hổ, nhưng y lắc dây thừng toát mồ hôi rồi mà không xong, đành đưa trả nàng.

Trác thị chỉ lắc cổ tay một cái, thế là thùng nước ngoan ngoãn chìm xuống, đôi tay mảnh mai thoăn thoắt kéo lên cả gầu nước đầy.

Lãnh Nghệ đỏ mặt khen: “Tay phu nhân thật khéo.”

Trác thị kỳ quái nhìn y.

Lãnh Nghệ tim đập lộp bộp, biết mình nói có gì đó sai rồi, hắng giọng che giấu: “Sao thế?”

“Quan nhân trước kia đều gọi khuê danh Xảo Nương của thiếp mà… Sao hôm nay khách khí thế?”

Xảo Nương? Vậy nàng tên là Trác Xảo Nương, Lãnh Nghệ phản ứng nhanh, chỉ chỉ: “Có người ngoài mà, gọi nàng là phu nhân tôn trọng hơn một chút.”

Người ta đâu có nghe thấy, nhưng Trác Xảo Nương không phản biện, chỉ cười rồi lại lấy nước.

Lãnh Nghệ quan sát, thấy động tác của Trác Xảo Nương rất nhẹ nhàng, tựa hồ trọng lượng của thùng nước không ảnh hưởng gì tới nàng, thả xuống kéo lên như không. Có điều sao có thể đứng trơ ra như vậy, khi Trác Xảo Nương định lấy thêm hùng nước nữa thì y nhận lấy thùng, nói: “Để ta làm.”

Vừa xong y quan sát động tác của Trác Xảo Nương rồi, cũng bắt chiếc theo nàng, làm không xong. Tốn nửa ngày trời còn được Trác Xảo Nương chỉ dẫn, mướt mồ hôi mới lấy được thùng nước đầu tiên, đổ vào chậu gỗ.

Trác Xảo Nương thật ra luống cuống hơn cả Lãnh Nghệ múc nước ấy chứ, chuyện chân tay này sao có thể để tướng công làm, tướng công là đại lão gia, phải làm việc lớn. Nàng rất muốn nhận lấy cái thùng gỗ lại không dám, đôi tay đỏ ứng cứ mài vào váy vải thô, thấy Lãnh Nghệ không hề có ý đưa thùng nước cho mình, đành ngồi xuống, mở hộp bột tạo giác, cho một ít vào chậu, mông đặt lên cái đôn đá, bắt đầu giặt quần áo.

Lãnh Nghệ lấy được thùng nước giếng đầu tiên trong đời, ai ngờ cảm giác rất có thành tựu, hơn nữa tìm ra yếu quyết rồi, lại hăm hở múc thêm thùng nữa, rồi lại thùng nữa…

Trác Xảo Nương phát hoảng, rốt cuộc cũng phải nói: “Nước đủ rồi quan nhân.”

Đúng là quá đủ rồi, đầy tới tràn ra ngoài, Lãnh Nghệ dừng múc nước, sắn tay áo ngồi xuống, cầm lấy y phục trong chậu: “Để ta giúp nàng.”

“Đừng.” Trác Xảo Nương cứ như mèo bị dẫm phải đuôi, gần như hét lên, đồng thời mắt lại liếc về phía cổng hậu viện, hai bà tử kia đang thì thầm gì đó. Dứt khoát cướp lấy y phục từ tay Lãnh Nghệ, Trác Xảo Nương gần như khẩn cầu: ” Quan nhân, chàng đi vất vả rồi, mau về nghỉ đi.”

“Ta không mệt.” Lãnh Nghệ sao không thấy Trác Xảo Nương nãy giờ mấy lần nhìn hai bà từ kia, hừ lạnh một tiếng, cao giọng nói: ” Muốn xem thì tới đây mà xem, đừng lén lén lút lút đứng đó.”

Hai bà tử xoay người trốn nhanh như chuột.

Vừa rồi cho tay vào nước giặt y phục, Lãnh Nghệ nhận ra nước rất lạnh, bảo sao hai tay Trác Xảo Nương lại sưng đỏ như thế, không biết là phải giặt bao nhiêu y phục rồi, lửa giận nhen nhóm, từng thấy chuyện ác nô bắt nạn chủ trên phim, ai ngờ giờ tận mắt chứng kiến: “Đám nha hoàn bà tử đó giỏi thật, không làm việc thì cần họ làm gì? Đợi thờ như Bồ Tát à?”

Tác Xảo Nương khó xử nói: “Cũng không thể trách họ, họ không phải phó tòng nhà ta, chúng ta lại dùng tiền lương mấy tháng của họ, sao có thể trách họ không làm việc? Không sao, dù gì cũng chẳng có bao việc, một mình thiếp có thể làm được.”

Nghe nàng giải thích Lãnh Nghệ tức thì hiểu ra, đám nha hoàn bà từ này hẳn là thị tòng mà triều đình phân phối cho quan viên rồi, nói cách khác là triều đình bỏ tiền mời họ phục vụ quan viên. Chi phí do triều đình gánh, đây là một ưu đãi của triều Tống với sĩ đại phu. Chỉ là số tiền công mà đáng lẽ phải trả cho họ bị tri huyện dùng vào việc khác rồi, những người đó không phó thực sự, mà là kiểu nhân viên gia chính đời sau, không trả tiền cho họ, họ tất nhiên chẳng nề mặt mình.

Bảo sao viên tri huyện kia ngay tiền phòng tiền cơm của khách sạn cũng nợ nhiều như thế, hắn thực sự thiếu tiền tới phát điên rồi. Nhưng không biết hắn dùng số tiền đó vào việc gì, vì đãi ngộ quan viên thời Tống nổi tiếng là cao nhất lịch sử. Đời sau vẫn còn lưu truyền câu thơ “Tam niên thanh tri phủ, thập vạn tuyết hoa ngân”, ý là làm quan phủ thanh liêm ba năm cũng có mười vạn lượng bạc, câu này có phần khoa trương, song cho thấy quan viên Đại Tống sống dư dả, không thể nghèo thành thế này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Tình trạng Update Phần 270
Ngày cập nhật 20/11/2024 05:55 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô Dung hàng xóm
Lại một ngày như mọi ngày. Hôm ấy đang nằm ngủ ở nhà, vì cả nhà đi vắng, đang nằm thiu thiu ngủ thì có tiếng kêu: Cháu ơi, có nhà không? Ra ngoài ngỏ thì cô Dung đang ở đó gọi tôi. Có cô. Có chuyện gì không. Không cô đi ngang nhà nên gọi thôi. Cô vào chơi nhà, không có ai ở nhà hết. Vô nhà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ bạn Đụ với hàng xóm Làm tình nơi công cộng Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex mạnh
Những cuộc tình đã qua
Mình không cần đi khách sạn đâu, anh biết có nơi này hay lắm. Ở đâu, anh lại có ý tưởng gì lạ lùng rồi phải không? Em nhìn tôi hơi ngờ vực. Haha, em yên tâm đi, em cũng sẽ thích mà, em ngồi lại đi. Nói rồi tôi xoay người lại ngồi trên xe, đẩy xe tới trước cho chân chống tự gạt xuống, em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Sextoy Tâm sự bạn đọc Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện sex có thật Truyện sex khổ dâm Truyện sex nhẹ nhàng Truyện sex phá trinh Truyện teen Vợ chồng
Đối đầu
Biệt thự Trần Dĩ. Đại ca Trần à anh coi làm sao thì làm anh chơi vố này mặt mũi thằng Võ này bỏ đâu hả?? Một giọng nói hét to trong điện thoại. Anh Võ nói sao tôi chưa hiểu à... Anh hỏi con gái quý giá của anh đi... muốn cho con trai thằng này đổ vỏ à! Anh được lắm! Tạch... tít... tít... tít...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Sextoy Thuốc kích dục Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện xã hội
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân