Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 1 » Phần 80

Quan Trường - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 80

Tiếu Giai nhấp nháy mắt, trên mặt đầy vẻ tươi sáng khác thường, cũng cầm chén rượu lên. Hạ Tưởng nhìn cô đầy vẻ ôn hòa, nói:

– Tiếu Giai, cô cảm thấy ý tưởng của tôi có khả thi hay không?

– Tôi muốn làm đại lý cho Tổng giám đốc Phùng, đem nấm khẩu bắc và rau quyết tiến đánh vào thị trường Bắc Kinh!

Tiếu Giai cụng ly xong liền uống một ngụm rượu, hăng hái nói.

Lời này vừa ra, ngay cả Hạ Tưởng cũng hơi cảm thấy kinh hãi. Tiếu Giai thật sự là một cô gái thông minh tuyệt đỉnh, ý tưởng kinh doanh hạng nhất, chỉ liếc mắt một cái là thấy được điểm sáng. Chỉ cần chờ đường núi thông suốt, khoảng cách từ huyện Bá tới Bắc Kinh sẽ từ thiên sơn vạn thủy biến thành gần gang tấc. Chỉ cần cô có thể mở thị trường Bắc Kinh, đối mặt với thị trường khổng lồ của Bắc Kinh, toàn bộ nhà máy gia công thực phẩm nấm khẩu bắc và rau quyết cũng sẽ cung không đủ cầu.

Có nhìn xa hiểu rộng, lại có một bước động tác nhanh hơn người khác, rất nhiều ông trùm bởi vậy mà sinh ra.

Sau khi ăn xong, Hạ Tưởng dẫn Phùng Húc Quang và Tiếu Giai cùng đi gặp Lý Đinh Sơn. Trước khi Phùng Húc Quang đến, Hạ Tưởng đã lộ ra với Lý Đinh Sơn tính toán của hắn. Lý Đinh Sơn tự nhiên không phản đối, nói là huyện nhất định mạnh mẽ ủng hộ. Đây cũng là bước đầu tiên khai đao với Lưu Thế Hiên mà hai người đã sớm thương lượng kỹ. Lý Đinh Sơn ngay trước mặt tỏ thái độ ủng hộ, cho Hạ Tưởng bắt tay đi làm, lấy danh nghĩa tiến cử đầu tư phát triển kinh tế huyện Bá, cho dù đám người Lưu Thế Hiên cực kỳ bất mãn cũng không dám công khai phản đối. Hơn nữa cũng có lý do tin tưởng, Thạch Bảo Lũy ít nhất cũng sẽ giữ thái độ ủng hộ.

Bản thân Thạch Bảo Lũy là chủ tịch huyện, nếu kinh tế huyện Bá tăng lên một bậc thang mới, y cũng có một phần chiến tích trong đó.

Lý Đinh Sơn và Phùng Húc Quang là lần đầu gặp nhau. Vì đều là người thành phố Yến nên cũng không khách sáo nhiều lắm, lại có Phùng Húc Quang giỏi giao tiếp, ăn nói khôi hài, hai người mới quen mà như đã thân, nói chuyện rất vui vẻ. Lý Đinh Sơn cũng không nói nhiều lời khách sáo của quan trường, trực tiếp nói:

– Tổng giám đốc Phùng muốn tới huyện Bá đầu tư xây dựng nhà máy, tôi chỉ có một câu: Tuyên truyền và chính sách ưu đãi không có vấn đề gì. Tôi có thể cam đoan ủng hộ hết sức về mặt chính sách, nhưng các phương diện khác còn phải nhờ anh tự giải quyết.

Phùng Húc Quang cũng hiểu được ẩn ý của Lý Đinh Sơn. Huyện Bá rất nghèo, không thiếu sức lao động rẻ tiền, không thiếu đất, chỉ sợ thiếu tiền, chỉ sợ muốn vay tiền từ ngân hàng cũng có khó khăn nhất định. Y cũng thầm tính toán, theo lời Hạ Tưởng, xây dựng một nhà máy ở huyện Bá quả thật cũng không tiêu phí bao nhiêu, mấy trăm ngàn tài chính, chỉ cần chi tiêu tiết kiệm cộng với nghĩ thêm biện pháp, hẳn là không thành vấn đề.

– Vấn đề tài chính tôi sẽ tự mình giải quyết, xin Bí thư Lý yên tâm, chỉ có điều lo lắng lớn nhất chính là giao thông…

Hạ Tưởng cũng đã nói rõ cho y việc khai phá làng du lịch Tam Sơn sẽ mang đến ích lợi rất lớn, tuy nhiên trước khi có được tin tức xác thực, nếu nói Phùng Húc Quang không lo lắng là lừa mình dối người. Xây dựng nhà máy thực phẩm ở huyện Bá có ưu thế rất lớn nhưng nếu không có một con đường tắt đi tới Bắc Kinh như Hạ Tưởng nói, vậy tất cả cố gắng chỉ có thể là không tưởng. Từ huyện Bá vòng tới thành phố Chương Trình, lại từ thành phố Chương Trình đến Bắc Kinh, tiếp đó lại từ Bắc Kinh đến thành phố Yến. Quá xa, chi phí vận chuyển cũng sẽ khiến người ta phải lắc đầu lè lưỡi.

Lý Đinh Sơn nói rất thật:

– Bạn bè tôi ở Bắc Kinh đang hỏi thăm tin tức, chỉ cần có tin tức tôi sẽ biết trước tiên, cũng chỉ mất hai, ba ngày mà thôi. Dù sao Tổng giám đốc Phùng thật vất vả mới đến huyện Bá một chuyến, khẳng định sẽ muốn đi xung quanh một chút để khảo sát thực địa. Để Hạ Tưởng đi cùng các anh một vòng, vừa lúc trong thời gian chờ tin tức từ Bắc Kinh tới…

Khi còn ở công ty, Tiếu Giai và Lý Đinh Sơn cũng không quá thân thiết, tiếp xúc cũng không nhiều lắm. Cô đột nhiên xuất hiện cũng khiến Lý Đinh Sơn cảm thấy giật mình. Tuy nhiên khi giới thiệu, Hạ Tưởng nói cô là trợ lý của Phùng Húc Quang, Lý Đinh Sơn cũng không hỏi nhiều, chỉ âm thầm quan sát một chút, phát hiện Hạ Tưởng vẻ mặt tự nhiên, Tiếu Giai cũng tự nhiên thoải mái, không chút gượng gạo và xấu hổ, bởi vậy gã cũng bình thường trở lại. Hiện tại Tiếu Giai cũng coi như khách thương, lập trường bất đồng, thân phận bất đồng, ở mặt ngoài vẫn phải giữ thái độ khách khí.

Thỉnh thoảng Lý Đinh Sơn lại liếc Hạ Tưởng với ánh mắt hồ nghi khiến Hạ Tưởng không kìm nổi bất đắc dĩ cười khổ. Tiếu Giai muốn gặp mặt Lý Đinh Sơn, hắn cũng không nên ngăn cản, bởi vì theo kế hoạch lâu dài của hắn, trong bố cục của hắn, Tiếu Giai cũng là người không thể thiếu đối với sự phát triển của huyện Bá. Gặp sớm cũng tốt hơn là gặp muộn, cũng không cần giải thích quá nhiều. Chỉ có điều hắn không quá hiểu Tiếu Giai chủ động tới huyện Bá là có mục đích gì. Rốt cuộc là cô muốn làm gì? Không phải chỉ đơn giản là muốn gặp mặt hắn một lần như vậy chứ?

Hắn hiểu, Lý Đinh Sơn lo lắng hắn không chịu nổi sự hấp dẫn của Tiếu Giai, sẽ phát sinh gì đó với cô. Vấn đề là, sự tình đã phát sinh rồi… Hắn chỉ hơi lặng lẽ gật đầu với Lý Đinh Sơn, ý tứ là hắn tự biết chừng mực.

Trước khi trên Bắc Kinh truyền đến tin tức xác thực, Lý Đinh Sơn không muốn những người trong Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện biết kế hoạch phát triển làng du lịch và nhà máy thực phẩm. Nếu chẳng may bởi vì chuyện làng du lịch Tam Sơn có biến, ảnh hưởng tới việc nối thông đường núi, làng du lịch và nhà máy thực phẩm sẽ thành một chuyện cười, sẽ hạ thấp uy tín của Lý Đinh Sơn trong huyện.

Nhà khách huyện ủy huyện Bá cách tòa nhà huyện ủy một đoạn, ba người lái xe tới nơi, Hạ Tưởng lấy danh nghĩa văn phòng huyện ủy muốn lấy hai phòng. Nhân viên phục vụ thấy Hạ Tưởng, thậm chí không cần chứng minh thư của Phùng Húc Quang và Tiếu Giai, chỉ cần Hạ Tưởng ký là xong việc.

Tuy điều kiện của nhà khách rất bình thường nhưng ưu điểm là sạch sẽ, vệ sinh, hơn nữa còn yên lặng. Vốn huyện Bá có không nhiều người từ ngoài tới, nhà khách huyện ủy to như vậy nhưng không có mấy người vào ở. Hiện tại đúng là mùa huyện Bá đẹp nhất, trong nhà khách có nhiều cây cổ thụ râm mát, đâu đâu cũng màu sắc rực rỡ, hơn nữa còn rất nhiều loài chim nhỏ không biết tên bay tới bay lui, tiếng hót êm tai, khiến người ở trong này có cảm giác thế ngoại đào nguyên.

Tâm trạng Tiếu Giai rất vui. Từ thành phố Yến nóng bức đi tới huyện Bá mát mẻ, lại được một nơi yên lặng tốt đẹp thế này, khiến cô lưu luyến không muốn về, tuy nhiên cô vẫn không quên trêu Hạ Tưởng:

– Được, không hổ là đại thư ký của Bí thư huyện ủy, một khi quyền tới tay liền làm gì cũng được, ngủ trọ cũng không cần tiêu tiền. Tôi coi như tới nơi này nghỉ tạm mười ngày, nửa tháng cũng tốt.

Hạ Tưởng liền cười:

– Chỉ sợ địa phương nhỏ sơn dã phong tình không lưu giữ được mỹ nữ tâm cao bằng trời ở thành phố tới. Nếu nghỉ ngơi thì được chứ thật sự công tác và sinh hoạt ở đây lâu dài, sẽ cảm thấy đơn điệu và phiền chán. Được rồi, đừng cảm khái, hiện tại chúng ta đi thảo nguyên nhìn một chút, khảo sát thực địa.

Hắn quay đầu lại nói với Phùng Húc Quang:

– Đáng tiếc ông anh đi xe Audi, nếu đi một chiếc xe việt dã thì có thể đi một mạch tới sâu trong thảo nguyên. Hiện tại muốn tới xem nơi sinh trưởng của nấm khẩu bắc và rau quyết, chúng ta phải cưỡi ngựa đi.

– Cưỡi ngựa thì tôi không thành vấn đề, chỉ sợ Tiếu Giai không biết cưỡi, ảnh hưởng chúng ta. Nếu không, Tiếu Giai cô cứ ở lại phòng nghỉ ngơi, đừng chạy lung tung.

Không biết xuất phát từ suy xét gì, Phùng Húc Quang không ngờ lại đề xuất để Tiếu Giai ở lại.

Tiếu Giai tự nhiên không chịu:

– Mơ tưởng! Ai nói tôi không biết cưỡi ngựa, trước kia tôi đã từng cưỡi lừa, coi thường người ta! Tổng giám đốc Phùng, hay là anh có tâm tư khác, muốn tách tôi ra để một mình anh nói chuyện kinh doanh với Hạ Tưởng, đúng không?

Phùng Húc Quang khoát tay, lắc đầu cười:

– Coi như tôi chưa nói. Không thấy lòng tốt của người ta! Đến lúc đó cô cưỡi ngựa không chịu được khổ thì đừng trách tôi không nhắc cô trước.

Dừng xe ở một gò đất xã Cổ Trại, Hạ Tưởng không mất bao nhiêu sức lực đã tìm được Hoàng Hải, bảo hắn dắt đến bốn con ngựa, sau đó dẫn đường tới Cổn Long Câu – Khe suối mà nấm khẩu bắc và rau quyết sinh trưởng như trong miệng của dân bản xứ. So với lần trước, biển hoa của Cổn Long Câu rộng lớn hơn không ít – Hạ Tưởng đặt tên là Hoa Hải Nguyên, còn dân bản xứ kêu là Hoa Điện Tử (đồng cỏ hoa chăn nuôi).

Hoàng Hải hứng thú bừng bừng xoay xung quanh Hạ Tưởng không ngừng, nụ cười trên mặt còn rạng rỡ hơn cả ánh mặt trời. Phùng Húc Quang thấy vậy trong lòng không tự tin, liền kéo Hạ Tưởng sang một bên hỏi nhỏ:

– Cậu thuê hắn bao nhiêu tiền mà khiến hắn vui vẻ tới mức này. Bốn con ngựa lại thêm một người, có đắt lắm không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong cười hắc hắc. Cũng nhanh chóng tiến lên đuổi theo. Tuyết Cơ trong lòng phát lạnh, lui về phía sau hai bước, chỉ là phía sau lại là giường. Lùi nữa thì lên trên giường mất. “A a, nhìn bộ dáng của ngươi, tựa hồ là muốn dẫn ta lên giường a.” Lưu Phong vô sỉ nói: “Tất cả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 5
Tôi nghe lão Trần mù kể chuyện xưa, mới biết lão này không ngờ lại từng là ông trùm của băng trộm mộ Xả Lĩnh, cũng là một đại nhân vật phong vân một thuở ở vùng Lưỡng Hồ. Nếu không phải mười mấy năm trước tôi biết một vài chuyện từ chỗ lão Dương Bì, giờ lại chứng thực với lão...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 4
Tuy quyết định sẽ đi Mỹ, song cũng không thể nói đi là đi ngay được, trước khi xuất ngoại còn có rất nhiều việc phải xử lý. Nhà Răng Vàng ở Bắc Kinh, thời gian này hắn và Tuyền béo đi khắp nơi bán đồ cổ, tôi thì về Phúc Kiến thăm nhà, sau đó lại đi thăm nom người nhà của mấy đồng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân