Hách Tư Vị cẩn thận nói chuyện không may trước, rồi bổ sung phương án xử lý sau, sau đó mới nhận sai,
– Xin lỗi, Tổng giám đốc Ngưu, sự việc tan tành, phụ sự ủy thác của anh. Cũng là tôi tính toán sai lầm tình thế, không lợi dụng tốt mâu thuẫn địch ta, đồng thời đánh giá quá cao năng lực Mã Quân, xem nhẹ đối thủ, càng không ngờ đến sẽ có phát sinh ngoài ý muốn…
– Được rồi, được rồi.
Ngưu Lâm Quảng vừa lòng, vẫy vẫy tay, thả súng xuống, điều mà gã thích nhất chính là Hách Tư Vị bình tĩnh, hơn nữa lại giỏi phân tích thế cục, chứ không phải đơn giản giả bộ ngây ngô, càng thích cách Hách Tư Vị khi gặp chuyện đều đảm đương không thoái thác trách nhiệm, liền mỉm cười,
– Bớt lên giọng quan cách với tôi chút đi, tôi không phải là cán bộ chính phủ bụng phệ, nói chuyện không cần nghiền ngẫm từng chữ một.
Tuy là nói vậy, thực ra Ngưu Lâm Quảng vẫn thích bộ dạng ăn nói chững chạc đàng hoàng của Hách Tư Vị, có quá nhiều kẻ thô kệch bên dưới, lời nói của Hách Tư Vị sẽ làm cho gã có cảm giác ở trên cao, cảm giác không phải tên trùm của một băng xã hội đen, mà là một cán bộ chính phủ có kẻ trên người dưới.
Ngưu Lâm Quảng lại nói:
– Tìm rõ lai lịch của đối phương, sau đó trả lại một cách đàng hoàng để cho chúng nó biết sự lợi hại của Ngưu Lâm Quảng, biết thế nào là mông hổ không được sờ, Tần Đường chỉ có thể có một Ngưu Lâm Quảng, một núi không thể chứa hai hổ.
Thấy Ngưu Lâm Quảng đã hơi nguội giận, Hách Tư Vị liền đùa một câu rất hợp lúc:
– Một núi cũng có thể chứa hai hổ, trừ khi là một đực một cái.
– Ha ha, Tư Vị, anh thật là.
Ngưu Lâm Quảng thoải mái cười lớn, tâm trạng buồn bực do chuyện Lữ Chấn Dương, Trương Thần Phương và Mã Quân bị đánh phút chốc đã tan biến, nghĩ tới chuyện gì đó càng cười vang hơn nữa,
– Nghe nói áo ngực Trương Thần Phương bị người ta treo lên cây hả? Còn nổi danh, gọi áo ngực đỏ treo trên cao?
Hách Tư Vị cũng cười:
– Tổng giám đốc Trương nói, sau này cô sẽ không dùng áo ngực đỏ nữa.
Ngưu Lâm Quảng cười một hơi, rồi lại có vẻ đăm chiêu nói:
– Nghe nói Tiểu Quỳ bộ dạng cũng không tồi? Rất có vẻ hoang dã?
Hách Tư Vị giật mình một cái, không biết nói thế nào, Ngưu Lâm Quảng không phải đặc biết háo sắc, nhưng khẩu vị độc đáo, nếu thật sự có người con gái bị gã để ý, gã chắc chắn sẽ dùng trăm phương ngàn kế để có được. Người mà Ngưu Lâm Quảng bái phục nhất là Tam Gia nào đó ở Đông Bắc, nhưng Tam Gia có một sở thích chính là phụ nữ thành thục, sau khi thấy trên phố, sẽ lập tức kéo lên xe xử ngay tại chỗ, sau đó sẽ vứt lên mười ngàn. Lúc đó là những năm 90, số tiền mười ngàn không phải là con số nhỏ.
Ngưu Lâm Quảng khinh bỉ sở thích này của Tam Gia, cho rằng đây là biểu hiện của ác quỷ háo sắc, đói bụng ăn quàng, làm tổn hại hình tượng.
Ngưu Lâm Quảng từng để ý một MC của đài truyền hình Tần Đường, đem tiền và hoa tươi đi tấn công nhưng không thành công, một khi gã giận dữ là uy hiếp đối phương, vừa dọa vừa lừa kết quả cuối cùng cũng chiếm được, trước sau tốn hết hai trăm ngàn.
Nếu chẳng may Ngưu Lâm Quảng để ý tới Tiểu Quỳ thì rắc rối, Hách Tư Vị chớp mắt nhớ tới những mỹ nữ mà mấy năm nay Ngưu Lâm Quảng qua lại, trong lòng cũng có phán đoán đại khái về gu thẩm mỹ của gã.
– Tổng giám đốc Ngưu, một thời gian trước có một thương nhân đến từ Thiên Trạch, tên là Nghiêm Tiểu Thì, là một người đẹp tuyệt sắc, chắc chắn hợp khẩu vị anh…
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensextv1.com/quan-truong-quyen-11-full/
Hách Tư Vị ý nghĩ đen tối, vô tình đã đào một cái hố sâu cho Ngưu Lâm Quảng.
– Ồ, anh chính mắt thấy?
Ngưu Lâm Quảng rất tin tưởng ánh mắt của Hách Tư Vị, y tâm tư nông cạn, liền lập tức bị Hách Tư Vị làm thay đổi sự chú ý, đem Tiểu Quỳ ném sang một bên.
– Lúc ấy tôi đang cùng Chủ tịch Gia Cát cùng nhau ăn cơm, chính là cái lần Chủ tịch Lã bị Dương Uy hành hung, tôi tận mắt nhìn thấy, vóc dáng cao gầy, tươi ngon mọng nước được và giống như mật đào
Hách Tư Vị dốc sức khen ngợi Nghiêm Tiểu Thì xinh đẹp, còn e sợ Ngưu Lâm Quảng không động tâm, liền bất động thanh sắc dùng phép khích tướng
– Tuy nhiên xem bộ dáng cô ấy và Hạ Tưởng đi lại rất thân, nói không chừng là người phụ nữ của Hạ Tưởng
– Phụ nữ của Hạ Tưởng?
Ngưu Lâm Quảng nghiền ngẫm rồi mỉm cười, lại duỗi tay cầm lấy súng, tra vào một viên đạn, đột nhiên xoay chuyển một cái, sau đó nhắm ngay cửa sổ lại nả một phát súng, “bằng” một tiếng súng vang, hù Hách Tư Vị sợ tới mức thiếu đứng không vững đặt mông ngồi xuống đất.
Ngưu Lâm Quảng chơi thật sao?
Vừa nhìn cửa sổ hoàn toàn không bị hư hao gì, Hách Tư Vị mới hiểu được hóa ra là đạn giấy. Y âm thầm kinh hãi, Ngưu Lâm Quảng càng ngày càng vui giận thất thường, phỏng chừng cũng là bị thủ đoạn của Hạ Tưởng làm cho hơi thất thường
Ngưu Lâm Quảng thấy bộ dáng Hách Tư Vị sợ tới mức không biết làm sao, hài lòng mỉm cười, dường như Hạ Tưởng cũng giống như Hách Tư Vị có thể bị phát súng của gã làm cho kinh sợ.
Gã không sao cả nói:
– Phụ nữ Hạ Tưởng nếu bị tôi chơi trên giường, mới thú vị chứ, chẳng sợ ban ngày thuộc về hắn, buổi tối mặc tôi đi, ban ngày Hạ Tưởng, buổi tối Ngưu Lâm Quảng, có phải rất giống với ‘Ban ngày Ngả Thành Văn, buổi tối Nga Ni Trần’ trước kia không?
Hách Tư Vị thuận thế vuốt mông ngựa:
– Những lời này nói rất hay, không chỉ là phụ nữ, mà cả toàn bộ Tần Đường, cũng là ban ngày về Hạ Tưởng, buổi tối Ngưu Lâm Quảng…
– Ha ha…
Ngưu Lâm Quảng ngửa mặt lên trời cười to
– Nói rất hay, Tiểu Hách, chỉ bằng một câu này của anh, tối nay cũng phải tìm một cô bé cho anh chơi. Đầu bảng trong trung tâm tắm hơi, sàn nhảy của thực nghiệp Trung Thiên, tùy anh chọn, cho anh quyền lực chới tới cùng
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensextv1.com/quan-truong-quyen-11-full/
Phạm Tiến vào đến văn phòng Hạ Tưởng, trên mặt rõ ràng có tức giận.
Không tức giận không được, y một chút cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên đúng lúc đó thả Hồ Thư Dương đi, mà Diệp Phàm tiếp tục bỏ đó? Hiện tại thành một mình y nửa vời bị vẽ mặt, y liền nổi giận.
Là thật sự nổi giận.
Nhiều năm từng trải quan trường, lại thêm tính cách cho phép, Phạm Tiến cho rằng y sẽ tức giận, nhưng mùi vị bị người treo cao làm bia ngắm, thật sự không dễ chịu lắm, vẫn là nén không được lửa giận thiêu đốt, muốn tìm Hạ Tưởng phân xử.
Ngoài phân xử, kỳ thật vẫn là nói bóng nói gió, muốn biết rốt cuộc làm sao xảy ra vấn đề. Nếu chẳng may Bí thư Hạ và Lưu Kiệt Huy cũng đạt thành thỏa hiệp, y trái phải không dựa được thì sẽ rơi vào kết cục người ngoài cuộc, cần phải đúng lúc đứng thành hàng
Nhưng vấn đề là, Lưu Kiệt Huy rõ ràng cùng Chương Quốc Vĩ có quan hệ chặt chẽ, sao có thể lại cùng Bí thư Hạ thống nhất mặt trận? Tuy nhiên nghĩ lại, cũng chưa chắc, Lưu Kiệt Huy và Chương Quốc Vĩ nga nào cũng là người giảo hoạt, ai cũng không phục ai, dường như hai người quan hệ rất không sai, kỳ thật cũng là mặt và tâm bất hòa.
Phạm Tiến cũng không biết sự tình Mã Quân, cho nên mới vừa tức vừa vội lại không biết nguyên cớ. Vẻ mặt của y không còn là dấu chấm trước nay, mà là kéo dài vô hạn, thiếu chút nữa thành dấu chấm than.
– Bí thư Hạ, tôi và chủ nhiệm Lưu nhiều lần kết nối, không thể nhất trí, tôi cố ý hướng ngài xin chỉ thị một chút, tôi muốn hướng Tỉnh ủy phản ánh vấn đề
Phạm Tiến một bụng tức tối, rốt cục lộ ra một mặt thất thố.
Kỳ thật trước kia, y đã hướng ở tỉnh tố cáo qua Lưu Kiệt Huy, hiện tại lại lấy giọng điệu trưng cầu xin chỉ thị Hạ Tưởng, vẫn là muốn thử phản ứng của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng không có phản ứng gì, vẻ mặt bình tĩnh:
– Sự tình bên phương diện Hội đồng nhân dân, tôi khó mà nói gì, đều là đồng chí lão thành, có lẽ tư tưởng cố chấp khó xoay chuyển. Bí thư Phạm, chúng ta phải trân trọng và thấu hiểu đồng chí lão thành nhiều một chút
– Tôn kính đồng chí lão thành là nên thế, nhưng có vài người cậy già lên mặt thì không đúng rồi, việc khó do con người làm ra, không ủng hộ quyết định của Thành ủy, quyền uy Thành ủy đặt ở đâu?
Phạm Tiến thấy Hạ Tưởng bất động thanh sắc, càng thêm nhận định giữa Hạ Tưởng và Lưu Kiệt Huy đã đạt thành giao dịch gì đó, trong lòng càng phẫn hận khó bình, có một cảm giác uất ức bị người vứt bỏ
Tốt lắm, người xấu y làm, người tốt anh làm, ưu đãi các anh chia, cuối cùng liền đem một mình y quăng qua một bên ăn không khí, cũng quá là không có tình người rồi. Cho dù quan trường không phải chỗ nói chuyện tình người, ít nhất cũng phải tuân thủ một quy tắc ước định mà thành mới được, tức là ưu đãi mọi người cùng chia, trách nhiệm mọi người cùng gánh.
Nếu ai cũng cho rằng y yếu đuối có thể bắt nạt, có thể bất cứ lúc nào để y làm vật hi sinh, thì người đó sai càng thêm sai
– Vấn đề này tôi cũng đã cùng chủ nhiệm Lưu kết nối qua, chủ nhiệm Lưu cũng rất khó xử, ông ta nói ông ta rất ủng hộ công tác Thành ủy, kiên quyết ủng hộ quyết định của hội nghị thường vụ, nhưng mấy phó chủ nhiệm và ủy viên thường vụ chủ yếu của Hội đồng nhân dân lại có cái nhìn khác với đồng chí Diệp Phàm, anh ta đang lần lượt làm công tác tư tưởng, cần một chút thời gian.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/12/2017 22:36 (GMT+7) |