Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 11 » Phần 17

Quan Trường - Quyển 11

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 17

Kẻ bề trên thích nhất phương pháp giữ im lặng, bởi vì im lặng khiến kẻ bề dưới chịu áp lực. Hạ Tưởng cũng uống trà, dường như không cảm giác được sự không hài lòng của Ngô Tài Dương vậy.

Hắn suy nghĩ gì thật không thể nói cho Ngô Tài Dương biết được, bởi vì hắn cũng không rõ hôm nay Ngô Tài Dương muốn gặp hắn vì mục đích gì. Tuy rằng thái độ Ngô Tài Dương hôm nay là hiếm thấy, thậm chí còn toát lên vẻ thân thiện, nhưng dù sao hắn vẫn không thể tín nhiệm, ở một khía cạnh nào đó, hai bên vẫn còn đứng trên lập trường đối lập nhau.

Ngô Tài Dương dùng cách này đối với Hạ Tưởng thật không hiệu quả, trong lòng hơi kinh ngạc, cho dù ông có nói mình là cha của Liên Nhược Hạm, nhưng dù sao thân phận cũng là Ủy viên bộ Chính trị Trung ương. Bộ dạng thong dong bình tĩnh của Hạ Tưởng, cũng là quá lên mặt, hay đang giả vờ? Hay Hạ Tưởng đối với việc Tống Triêu Độ sẽ rời tỉnh Yến không hề cảm thấy kinh ngạc, Hạ Tưởng này, cũng giỏi chịu đựng thật.

Tống Triêu Độ rời khỏi tỉnh Yến, vị trí Bí thư Thành ủy Thiên Trạch để trống, đây là cơ hội tốt để nhà họ Ngô thu phục hoàn toàn Hạ Tưởng, nhưng hiện tại xem ra Hạ Tưởng cũng khá dửng dưng, vừa không sợ hãi việc Tống Triêu Độ rời đi, cũng không hi vọng ở vị trí Bí thư Thành ủy, tại sao hắn lại bình tĩnh như vậy?

Khi lợi ích đến trước mắt có mấy người có thể bình tĩnh như vậy? Nếu nói Hạ Tưởng không màng danh vọng, Ngô Tài Dương tuyệt đối không tin. Quan trường là cái thùng nhuộm lớn, ai nhảy vào cũng bị nhuộm thành đủ mọi màu sắc, không có ngoại lệ.

Lại im lặng một lúc, Hạ Tưởng chủ động mở lời, tuy nhiên lại nói đến đề tài Ngô Tài Dương không thấy hứng thú:

– Chú Ngô, có thể tiết lộ một chuyện nhỏ cho cháu được không, Trung ương có biện pháp gì với nguy cơ tín dụng thứ cấp nước Mỹ?

Ngô Tài Dương nghi hoặc nhìn Hạ Tưởng vài lần, khó hiểu việc Hạ Tưởng không màng đến lợi ích trước mắt, nói đến một đề tài vượt qua cả tỉnh Yến và Bắc Kinh, trực tiếp để ý đến chuyện của bên kia đại dương là có dụng ý gì? Ngô Tài Dương lập lờ đáp một câu:

– Tổng thể mà nói không ảnh hưởng lớn đến nền kinh tế trong nước.

Đại khái có thể đối phó với cuộc khủng hoảng tín dụng, trên thực tế cuộc khủng hoảng tín dụng này không ảnh hưởng lớn đến kinh tế thế giới và Trung Quốc. Câu trả lời qua loa của Ngô Tài Dương, đương nhiên cũng khiến Hạ Tưởng không hài lòng, nhưng Hạ Tưởng cũng không muốn thảo luận cùng Ngô Tài Dương. Khủng hoảng tín dụng lên đến đỉnh điểm sẽ khiến ngoại hối Trung Quốc được dự trữ trở thành giấy phế, dân chúng đổ bao mồ hôi nước mắt cũng sẽ tan thành bọt biển, bởi vậy nên hắn chuyển tiếp đề tài:

– Dự án đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch thông qua Ủy ban kế hoạch và Phát triển lập dự án, nhưng cũng không xếp vào hạng mục ưu tiên, chú Ngô có thể ra mặt sắp xếp được không?

Thông qua vài câu hỏi Hạ Tưởng đã đoán được dụng ý của Ngô Tài Dương, là muốn hắn hoàn toàn dựa vào nhà họ Ngô, nếu Ngô Tài Dương có thể mượn cơ hội thu phục hắn, cũng sẽ khiến ông cụ Ngô xem trọng một chút, trái lại hắn còn muốn thử thành ý và ý chí của Ngô Tài Dương.

Đầu tiên sắc mặt Ngô Tài Dương có chút biến đổi, toát ra thần sắc không kiên nhẫn, sau đó lại tự tin mỉm cười:

– Vấn đề này không lớn, vừa lúc tôi và Bộ trưởng Chu có tình cảm qua lại. Nhưng hiệu quả cụ thể cũng khó nói, còn xem tình hình chung thế nào đã.

Nói như vậy có ý là từ chối, tuy nhiên Hạ Tưởng cũng có thể lý giải, đừng nhìn vào vị trí Ủy viên bộ Chính trị của Ngô Tài Dương, nhưng nếu không phải lãnh đạo trực tiếp của bộ Đường sắt, cũng không có tiếng nói gì lớn, ngoại trừ có quan hệ cá nhân. Càng là lãnh đạo cấp cao, càng khó mở miệng.

Hạ Tưởng bằng lòng với câu trả lời của Ngô Tài Dương, ít nhất Ngô Tài Dương hoàn toàn bỏ qua hắn, lời nói còn có chút thành ý.

Hạ Tưởng liền tỏ vẻ cảm ơn và nói:

– Nghe nói Tỉnh ủy sắp xếp cho Tự Phong đảm nhiệm vị trí Bí thư Thành ủy Thiên Trạch, cháu trước kia đã cùng làm việc với Tự Phong, rất tin tưởng đối với việc cùng làm việc chung với y.

Ngô Tài Dương nghe ra ẩn ý của Hạ Tưởng, liền cười ha hả:

– Cũng không chắc, kết quả cuối cùng cũng không chắc có phải là Khâu Tự Phong hay không.

Lời này Hạ Tưởng tin, không phải nhà họ Ngô làm khó mà hiện tại sự việc là biến số lớn, hắn cũng biết rõ, Trần Khiết Văn đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy Đan Thành, Trần Hải Phong đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Thủy Hằng, sau đó lại đến Bí thư Thành ủy Thiên Trạch, ít nhất ba thành phố này phải thay đổi tài nguyên chính trị, Phạm Duệ Hằng sẽ mượn cơ hội này để điều chỉnh nhân sự ở các thành phố cấp 3 của tỉnh Yến.

Mỗi một nhiệm kỳ lại có sự điều chỉnh nhân sự, cũng đã trở thành một thông lệ, cũng là điều kiện tiên quyết của việc chấp chính. Phạm Duệ Hằng điều chỉnh nhân sự trong các thành phố trong tỉnh Yến, khẳng định là đã có dự tính, lấy điểm xuất phát từ tỉnh Yến, chứ không bao giờ tính toán so đo sự được mất của một hai thành phố nào đó. Bởi vậy việc điều chỉnh nhân sự ở thành phố Thiên Trạch, Tự Phong có đảm nhiệm vị trí Bí thư Thành ủy hay không cũng không biết thế nào mà nói trước.

Cho đến sau cùng, cuộc gặp mặt của Hạ Tưởng và Ngô Tài Dương cũng không nói đến vấn đề trung tâm, nói cách khác, hai người không thống nhất được quan điểm. Mặt khác, lúc tạm biệt, Ngô Tài Dương bắt tay Hạ Tưởng, vỗ nhẹ vai hắn, nói một câu rất áp lực:

– Lần trước Tổng bí thư hai lần cậu bắt tay với cậu, khiến cho người ta mơ màng khó hiểu.

Hạ Tưởng biết rằng, Ngô Tài Dương là Ủy viên bộ Chính trị, nên rất hứng thú muốn biết hắn và Tổng bí thư nói cái gì, nhưng hắn không nói, chỉ mỉm cười đáp:

– Tổng bí thư chỉ tò mò vì cháu còn trẻ thôi.

Ngô Tài Dương cũng không hỏi nhiều, mỉm cười chào tạm biệt Hạ Tưởng.

Cuộc gặp gỡ lần này khiến Hạ Tưởng có cảm giác xa lạ với Ngô Tài Dương, cảm giác Ngô Tài Dương so với trước kia có vẻ chín chắn hơn nhiều, hơn nữa vui hay giận không biểu hiện ra rõ ràng. Kỳ thật cũng có thể tưởng tượng ra Ngô Tài Dương là người thế nào, sao có thể dễ dàng nổi giận với hắn được, cũng chỉ đối xử được với hắn như vậy thôi, dù sao hắn cũng đã lừa con gái nhà người ta. Nếu Ngô Tài Dương bỏ qua những khúc mắc liên quan đến Liên Nhược Hạm, dần dần đi theoông cụ Ngô, về sau Ngô Tài Dương, mới càng ngày càng khó đối phó.

Chia tay Ngô Tài Dương, trời cũng đã tối. Hạ Tưởng bất đắc dĩ cười, suy cho cùng lãnh đạo kiêm bề trên, đến bữa tối rồi, cũng không đề cập đến chuyện ăn uống, khiến hắn tự mình phải kiếm chỗ ăn. Bắc Kinh tuy lớn, nhưng muốn kiếm một người cùng ăn cơm cũng khó, đang định gọi cho Tiếu Giai, vừa rút điện thoại ra đã có tiếng chuông vang lên.

Hạ Tưởng vừa thấy số trong lòng không khỏi run lên, là Mai Hiểu Lâm gọi, đã lâu hắn không liên lạc gì với Mai Hiểu Lâm rồi.

Hạ Tưởng nghe máy, giọng điệu Mai Hiểu Lâm khá khách sáo, lại hơi giữ khoảng cách:

– Gọi điện đến Thành ủy Thiên Trạch mới biết anh vừa đến Bắc Kinh, vừa hay tôi cũng đang ở Bắc Kinh, chúng ta có thể gặp mặt không?

Hạ Tưởng không thể nói rõ cảm giác hiện tại đối với Mai Hiểu Lâm là thế nào, tình cảm nhạt như gió, rồi như sợi tơ khó có thể cắt đứt, dù sao cũng còn có Mai Đình, nhưng do gần đây có mâu thuẫn với Mai Thái Bình, nên ít liên hệ với Mai Hiểu Lâm, khiến khoảng cách ngày càng xa.

Mấy khi đến Bắc Kinh, gặp mặt một lần cũng tốt, liền đồng ý:

– Được, cô nói địa điểm đi, tôi lập tức đến ngay.

Mai Hiểu Lâm vui vẻ:

– Trang viên Vân Thiên, tôi chờ anh ở đó.

Hạ Tưởng đến trang viên Vân Thiên vừa lúc đèn hoa được thắp sáng rực rỡ, cũng trang viên Vân Thiên không mở cửa buôn bán rộng rãi nên đèn hoa cũng không sáng ngời, nhưng vẫn thấy rõ trang phục công sở của Mai Hiểu Lâm, năm tháng qua đi vô tình, nhưng lại để lại vết tích trên người Mai Hiểu Lâm, cô đã không còn xinh đẹp như xưa nữa.

Có lẽ chốn quan trường là như vậy, phụ nữ làm quan, bình thường nét mặt đều nghiêm nghị, dần dần cũng khiến mỹ nữ mất hết dung nhan.

Hạ Tưởng đậu xe xong, tiến đến bắt tay Mai Hiểu Lâm. Bắt tay cho phải phép, vì hắn không rõ Mai Hiểu Lâm gặp hắn với tư cách cá nhân hay với thân phận là Phó thị trưởng – Mai Hiểu Lâm là Phó thị trưởng thành phố Tương Giang tỉnh Tương Giang, tuy rằng chưa là Ủy viên thường vụ, nhưng nghe nói cũng sắp rồi, có Trịnh Thịnh chiếu cố, có lẽ chỉ không lâu nữa thôi.

– Hôm nay mời anh đến đây là muốn giới thiệu anh với một người. Người này anh cũng biết, không phải là Chủ tịch tỉnh Trịnh, Chủ tịch tỉnh Trịnh không thu xếp được thời gian… Là Quan Viễn Khúc – Bí thư Hạ Thành ủy thành phố Hạ Giang.

Quan Viễn Khúc, Hạ Tưởng hít thở một chút, thật là tốt, bánh lại từ trên trời rơi xuống đầu hắn chăng? Quan Viễn Khúc là ai? Quan Viễn Khúc chẳng phải là người nối nghiệp?

Mai Hiểu Lâm tại sao lại quen biết với Quan Viễn Khúc?

Mai Hiểu Lâm nhìn vẻ nghi ngờ của Hạ Tưởng liền thản nhiên cười:

– Đừng nghĩ nhiều như vậy, tôi biết Bí thư Quan cũng rất bình thường thôi mà, Bắc Kinh nói to cũng to, mà nói nhỏ cũng nhỏ. Quan trọng là tôi giới thiệu anh với Bí thư Quan, anh cảm ơn tôi hay nghi ngờ tôi thế?

Rốt cuộc Mai Hiểu Lâm vẫn là người ở chốn quan trường, nói chuyện cũng biết cách nói, Hạ Tưởng liền cười:

– Cảm ơn Thị trưởng Mai đã giới thiệu.

Mai Hiểu Lâm cười khúc khích trêu ghẹo:

– Anh là đang nhắc nhở tôi, cấp bậc của anh cao hơn so với tôi, chẳng phải là lãnh đạo của tôi sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/12/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Em là bà xã của anh - Tác giả The Kid
Truyện lấy bối cảnh ở thành phố Hồ Chí Minh, trong một gia đình tương đối khá giả. Hai vợ chồng Mạnh Đức và Di Di đang sống cùng với Thanh Nga, đứa em gái họ của Di Di. Đức và Di Di đều làm việc ở văn phòng, còn Nga đang là sinh viên có niềm đam mê âm nhạc. Ba mẹ của Nga đều mất rồi nên...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hướng Nhật – Quyển 3
Hướng tiên sinh đang làm việc ở đâu? Đối với thân phận của thằng “em rể” tương lai, An Ổn cảm thấy cần phải làm cho rõ ràng. Chính về thế, sau khi ra lệnh cho đám đàn em giải tán, hắn liền kéo lưu manh đi dạo phố. Việc làm thì chưa có, tôi chỉ là một sinh viên thôi. Hướng Nhật...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Cái tội mê gái - Tác giả The Kid
Lâm vừa kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi. Buổi tối anh đi bộ vòng vòng nhìn ngắm phố phường. Sài Gòn về đêm thật đẹp. Khi thấy các cặp đôi đưa nhau đi chơi, Lâm buồn bã nghĩ về cuộc sống độc thân của mình. Lâm nhìn thấy có một cô gái ngồi ở ghế đá chỗ bờ sông. Lâm tiến lại...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân