Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 11 » Phần 87

Quan Trường - Quyển 11

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 87

Bởi vì Hạ Tưởng vừa mới nói chuyện điện thoại xong, còn chưa kịp ngồi vào chỗ, chợt nghe Lã Chấn Dương ở bên ngoài gõ cửa:

– Bí thư Hạ, tôi đến kính rượu anh, cảm ơn anh đã quan tâm đến tôi.

Sắc mặt Hạ Tưởng trầm xuống.

Dương Uy ngay lập tức hiểu Hạ Tưởng đang tức giận. “Hừ” một tiếng:

– Lãnh đạo, giao cho tôi được rồi.

Hạ Tưởng không nói gì, chỉ gật đầu, hắn không biết, vừa rồi khi hắn gọi điện thoại, Dương Uy, Từ Tử Kỳ và Bành Vĩnh, ba người đã chụm đầu lại, âm thầm bàn bạc, sắp xếp bước tiếp theo.

Nếu nói Gia Cát Phách Đạo khiêu khích, Hạ Tưởng còn có thể nén chịu, chủ yếu là hắn không muốn tự hạ thấp thân phận, tranh hơn thua với Ngưu Lâm Quảng. Nhưng Lã Chấn Dương vốn là người trong quan trường, sao lại không hiểu phép tắc kính rượu? Y đừng tưởng rằng có Ngưu Lâm Quảng giúp đỡ thì có đủ tư cách kính rượu Bí thư Thành ủy.

Lã Chấn Dương uống quá nhiều rượu rồi, rượu tăng thêm sự bạo dạn, y đẩy cửa bước vào, nghiêng ngả lảo đảo đến gần Hạ Tưởng, vừa đi, rượu cũng đổ đầy dưới đất, vừa cười:

– Hạ, Bí thư Hạ, anh vừa lên chức đã muốn khai đao với tôi, tôi, tôi không hận anh, ngược lại tôi phải cảm ơn anh. Vì sao? Vì…..Bởi vì bây giờ tiền lương hàng năm của tôi đã là 300.000 tệ, đã nhiều hơn rất nhiều so với trước kia khi còn là Cục trưởng cục Giáo dục chết tiệt đó, hơn nữa còn không phải lo lắng đề phòng. Cảm ơn anh, thật sự phải cảm ơn sự quan tâm của anh.

Lã Chấn Dương vừa đi được hai bước, đã bị Bành Vĩnh và Dương Uy một trái một phải giữ lấy cánh tay của y, trực tiếp nâng nửa thân người y lên, ném ra ngoài cửa. Hạ Tưởng rất phiền chán, hôm nay cũng không thanh thản ăn cơm, đứng dậy nói với Nghiêm Tiểu Thì:

– Tiểu Thì, chúng ta đi.

Nghiêm Tiểu Thì rất ngoan ngoãn cầm lấy đồ, mặc quần áo, Hạ Tưởng vừa mới đứng dậy, chợt nghe bên ngoài có tiếng bước chân ồn ào vang đến, có người vừa chạy vừa hô:

– Ai đánh Lã tổng? Mẹ nó, đánh chết mẹ nó.

– Đừng chạy, người nào bỏ chạy người đó không phải là quân tử.

Hạ Tưởng rất tức giận, xông ra ngoài hét vang:

– Dương Uy

Thời gian Dương Uy theo Hạ Tưởng cũng không ngắn, đương nhiên biết Hạ Tưởng hô to là có ý gì. Y chỉ “Ừ” một tiếng, cùng Bành Vĩnh canh giữ ở cửa. Chỉ thấy từ phòng khác có mấy người đàn ông cao lớn thô kệch chạy như bay, đi đến đỡ Lã Chấn Dương, Lã Chấn Dương lấy tay chỉ Dương Uy và Bành Vĩnh mắng, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng:

– Mấy con chó canh cửa…

Nói chưa hết câu, Dương Uy đã đánh Lã Chấn Dương một bạt tai khiến cho mặt của y sưng phù, kính đeo mắt cũng bị đánh bay.

Người đến vội vàng hắn, hô to một tiếng, liền xông vào đánh Dương Uy, không ngờ từ phòng bên cạnh, đột nhiên xuất hiện bảy tám gã thanh niên trai tráng, cả đám thanh niên phối hợp nhịp nhàng, xem ra đã được huấn luyện chuyên biệt, vừa bước ra không nói một lời, hai người đối phó với một người, lôi tất cả mấy tên thanh niên trai tráng và Lã Chấn Dương vào trong phòng, sau đó khóa cửa.

Sau đó, từ trong phòng truyền ra từng cơn kêu la thảm thiết.

Sau vài phút, mọi thứ trở nên im lặng, Dương Uy hô một tiếng:

– Bí thư Hạ, có thể đi rồi.

Bành Vĩnh nhìn thấy choáng váng, trong mắt của y, Dương Uy là người nho nhã yếu đuối, có chút sợ Bí thư Hạ, y nghĩ Dương Uy cũng chỉ là một người bình thường, không ngờ vừa ra tay đã mạnh mẽ và nhanh gọn như vậy, dứt khoát, quyết đoán, cũng là độc thủ, khiến cho y rất khâm phục.

Bành Vĩnh khâm phục nhất là những người đàn ông dám làm dám chịu, tuy rằng y không dám nói, nhưng y cảm thấy Bí thư Hạ hơi yếu đuối … nếu y tận mắt nhìn thấy những gì Hạ Tưởng đã làm ở thành phố Lang, y sẽ không chỉ ngây người trợn tròn mắt, không chừng còn bị sốc trước những gì xảy ra.

Hạ Tưởng và Nghiêm Tiểu Thì dưới sự dẫn đường của Từ Tử Kỳ, từ trong phòng đi ra, xoay người đi xuống lầu. Hạ Tưởng vừa đi, Gia Cát Phách Đạo mới vội vàng từ gian phòng bên đuổi theo, lúc này người của Dương Uy đã ra tay xong, từ trong phòng đi ra, mở cửa, xếp hàng đứng ở phía sau Dương Uy.

Nụ cười trên mặt Gia Cát Phách Đạo đã biến mất, sắc mặt lạnh lùng, quan sát Dương Uy:

– Anh bạn ở đâu? Anh có biết người mà anh đánh là người của ai không?

– Dương Uy, người Bắc Kinh, tức giận à, cứ việc đến Bắc Kinh tìm tôi.

Dương Uy không kiêu ngạo mà thẳng thắn đáp, không hề bị Gia Cát hù dọa.

– Dương Uy…

Gia Cát Phách Đạo đôi mắt hung hăng, nhìm chằm chằm Dương Uy rất lâu,

– Tôi ghi nhớ rồi, Dương Uy, không bao lâu nữa anh sẽ hối hận vì đã để xảy ra chuyện hôm nay.

Dương Uy cũng không sợ hù dọa, gằn từng tiếng nói:

– Sẵn sàng tiếp đón bất cứ lúc nào.

Bành Vĩnh bỗng nói một câu vui đùa:

– Gia Cát Phách Đạo, cái tên thật thối rữa. Anh còn có chuyện gì không vui nữa không, nói cho chúng tôi nghe một chút? Nếu không, chúng tôi đi đây.

Sau lưng Gia Cát Phách Đạo, lúc này có năm sáu người đứng, trong đó còn có một người đang gọi điện thoại, xem ra y đang gọi viện binh đến cứu, y xem xét thời thế, ánh mắt đảo qua đảo lại, rồi cười ha hả:

– Các anh xin cứ tự nhiên.

Dương Uy thấy Gia Cát Phách Đạo không còn giằng co, trong lòng thầm giật mình, âm thầm đánh giá cao hơn về sự nhẫn nhịn của Gia Cát Phách Đạo. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, càng chịu đựng giỏi, càng khó đối phó, y cũng hiểu, hôm nay cùng Gia Cát Phách Đạo kết thù, với sự hung hăng càn quấy của Ngưu Lâm Quảng ở Tần Đường, nhất định sẽ ghi hận, về sau tìm cơ hội trả thù lại.

Nhưng Dương Uy rất tin tưởng Hạ Tưởng, thấy rằng Tần Đường chỉ cần Hạ Tưởng trấn thủ, Ngưu Lâm Quảng đừng có hòng trở mặt, bởi vậy y cũng không sợ hãi Ngưu Lâm Quảng ở Tần Đường bành trướng thế lực.

Dương Uy không quên gật đầu với Gia Cát Phách Đạo, xoay người đi xuống lầu. Khi xuống lầu mới phát hiện, xe số 1 của Hạ Tưởng bị Lincoln chặn đường đi, gần như phía trước đầu xe bị xe Lincoln chắn ngang qua, rõ ràng là cố ý sỉ nhục xe số 1.

Hạ Tưởng không nói lời nào, chỉ nói với Bành Vĩnh:

– Tôi mặc kệ anh dùng biện pháp gì, chỉ cần di chuyển xe ra khỏi đây là được.

Giống như trao quyền cho cấp dưới, để đạt được mục đích mà bất chấp mọi thủ đoạn.

Quả thật hôm nay Gia Cát Phách Đạo hết sức hung hăng càn quấy đã thực sự chọc giận Hạ Tưởng, Hạ Tưởng không phải là người yếu đuối hay dễ bắt nạt, nhưng nếu đối phương xem việc hắn không chấp nhặt với kẻ thiếu hiểu biết thành hắn nhẫn nhịn họ, thì đối phương thật sự sai lầm, hơn nữa còn sai hoàn toàn.

Hạ Tưởng không ra tay, không phải không dám ra tay, mà là chẳng thèm ra tay.

Hạ Tưởng trao quyền cho cấp dưới, Bành Vĩnh ngược lại bị làm khó rồi, không thể lái xe trực tiếp đâm thẳng vào xe Lincoln, cho dù lấy đầu xe Audi đâm thủng đầu xe Lincoln cũng không thể vượt được… Bành Vĩnh đành phải nhìn Từ Tử Kỳ xin giúp đỡ.

Từ Tử Kỳ cũng bó tay không có biện pháp nào khác, chưa nghĩ ra biện pháp nào hay, nhưng y lại không thể hỏi thẳng Hạ Tưởng. Lãnh đạo giao nhiệm vụ nếu không hoàn thành tốt, xem như không làm tròn bổn phận, không có tài cán gì, y đưa ánh mắt nhìn về phía Dương Uy.

Dương Uy nhất thời cũng nghĩ không ra biện pháp nào hay hơn, quả bắt bí, vẻ mặt Nghiêm Tiểu Thì cười yếu ớt, đi đến bên cạnh y, nhỏ giọng nói mấy câu gì, vẻ mặt y ngạc nhiên nhìn Nghiêm Tiểu Thì, trên mặt lộ ra sự kinh ngạc và kính nể, còn giơ ngón tay cái lên chỉ về phía Nghiêm Tiểu Thì.

Nghiêm Tiểu Thì chỉ che miệng mà cười, sau đó lén lút liếc Hạ Tưởng. Hạ Tưởng vẻ mặt bình tĩnh, dường như cũng không đem vấn đề nan giải trước mắt để trong lòng.

Kỳ thật Hạ Tưởng cũng có chút tò mò muốn biết Nghiêm Tiểu Thì đã đưa ra chủ kiến gì khiến Dương Uy khiếp sợ.

Dương Uy kêu Bành Vĩnh và Từ Tử Kỳ thảo luận một lát, hai người tỏ vẻ kính nể Nghiêm Tiểu Thì, sau đó Dương Uy và Từ Tử Kỳ phân công nhau gọi điện thoại.

Mười phút sau, một cảnh tượng làm người ta giật mình xảy ra, một chiếc xe thi công xuất hiện ở bãi đỗ xe trước khách sạn, sau khi dừng xe, một công nhân cắt kim loại bước xuống, dưới sự chỉ dẫn của Dương Uy, tổng cộng có bốn năm người ra tay, nhảy lên trên mui xe Lincoln, lấy dao cắt ra, ngọn lửa lóe sáng, chiếc xe Lincoln xa hoa mà ngạo mạn đã bị cắt ra một cái khe thật dài.

Sau đó mấy tên thợ cắt sắt lập tức ra tay, chưa đến mười phút, xe Lincoln bị cắt thành ba đoạn, vừa đủ khoảng không cho Audi có thể có thể chạy qua.

Nhân viên quản lý khách sạn đều sợ ngây người, cả buổi cũng không dám tiến lên ngăn chặn.

Người qua đường cũng thất kinh, rất ngạo mạn, vì để thông đường đã cắt chiếc xe xa hoa thành ba đoạn, so với diễn điện ảnh còn làm cho người ta khó có thể tin, nhưng mà sự thật lại đang xảy ra trước mắt.

Gia Cát Phách Đạo sau khi nhận được tin, từ dưới lầu chạy thật nhanh lên trên, lúc này đám người của Hạ Tưởng đã nghênh ngang đi, chỉ để lại một đống sắt bừa bãi … chiếc xe Lincoln xa hoa mà ngạo mạn bị cắt thành sắt vụn, các loại nội thất trong xe vương vãi đầy mặt đất, vết cắt còn đang có tia lửa nhấp nháy, đây là đòn phản công tuyên bố đánh trả đối với Gia Cát Phách Đạo.

Gia Cát Phách Đạo cảm thấy mất mặt, không, là toàn thân nhức nhối đau đớn, giống như bị người hành hung đấm đá suốt nửa tiếng đồng hồ, chiếc xe Lincoln mà Ngưu tổng yêu thích nhất, cho y mượn để thị uy dương oai, giờ thành một đống rách nát … toàn bộ Tần Đường gần như tất cả những tên tai to mặt bự đều biết rằng chiếc xe xa hoa màu đen dài 8 số 8, hiện tại phải có bò mới tha hết đống rác rưởi này đi được, y hiện tại giống như bị người khác đạp vào nỗi uất ức trong lòng, muốn giơ chân, muốn giơ chân đạp lại cho hả dạ.

Giơ chân cũng vô dụng, mọi người đã đi xa rồi.

Gia Cát Phách Đạo mắng vài câu, sau đó gọi điện thoại thông báo cho Ngưu Lâm Quảng.

Sau khi Ngưu Lâm Quảng nghe xong, im lặng một lúc, nhưng lại không hề tức giận, ngược lại cười ha hả:

– Có cá tính, thủ đoạn hay, ngang tàng, đem đống sắt vụn kéo về cho tôi để tôi điêu khắc, đặt ở vị trí dễ thấy nhất ỏ công thương nghiệp Trung Thiên, làm kỷ niệm.

Ngưu tổng nói vậy là có ý gì? Gia Cát Phách Đạo suy nghĩ chốc lát chợt hiểu ra, vội vàng làm theo.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/12/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Điệp khúc tình - Tác giả The Kid
Đăng đang quen với một cô nàng xinh đẹp tên Hải Vân, cô là giám đốc của một công ty lớn. Với gương mặt đẹp trai, body chuẩn sáu múi như Đăng thì cô gái nào cũng thích. Đăng dễ dàng cua được Vân cũng nhờ ngoại hình công tử đẹp trai này. Thật ra Đăng đang muốn lợi dụng Vân, chứ không hề...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 4
Đông Lai động. Đại nhân vinh thăng lên sơn chủ rồi ư? Thiên nhi kinh ngạc kêu lên một tiếng. Diêm Tu gật đầu cười vui vẻ, lão cũng có hơi không dám tin tưởng, Đông Lai động mới vừa thất bại tan tác như vậy, Miêu Nghị lại vẫn có thể thăng quan. Cũng đã biết không có chuyện gì có thể làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 25
Cái này... Lệ Quỷ biến sắc mặt nói: Nếu ta nói ra sẽ dễ dàng mất mạng. Lục Tâm Đồng lạnh lùng quát: Ngươi không nói thì sẽ thê thảm ngay! Có người trong bóng tối mời người đối phó ca ca, sắc mặt của Lục Tâm Đồng trở nên âm trầm. Lệ Quỷ ngần ngừ một lúc, nhìn Lục Thiếu Du: Là Lộc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân