Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 12 » Phần 33

Quan Trường - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 33

Hoa Nhài Bạc xuất hiện ở Câu Tửu Lầu của nhà họ Trần, không phải là cô không chịu nổi sự cô độc tĩnh mịch nên phải xuất đầu lộ diện, mà là Nga Ni Trần cố ý muốn cô tiếp xúc một chút việc quản lý khách sạn, chuẩn bị đưa cô đến Thụy Sĩ học tập quản lý khách sạn.

Nga Ni Trần nghĩ thông suốt một chút, ông ta dù có lắm của cải đến thế nào thì cũng không thể bảo vệ con gái mình cả đời được. Chỉ có giỏi một nghề, thì mới có thể có chỗ đứng trên xã hội. Ông ta cũng quyết định về sau sẽ tiến quân ngành khách sạn, định đưa hai cô con gái sang Thụy Sĩ học quản lý khách sạn.

Lần trước Hạ Tưởng nhìn Hoa Nhài Bạc ở Câu Tửu Lầu của nhà họ Trần, thì đã muốn nhắc nhở Nga Ni Trần một tiếng, tốt nhất đừng cho Hoa Nhài Bạc lộ diện ở những nơi công khai ở Tần Đường. Không ngờ hắn nhiều vấn đề quá nên thoắt cái là quên luôn.

Và cứ thế Câu Tửu Lầu của nhà họ Trần trở nên nổi tiếng, ngay cả Chương Quốc Vĩ cũng mộ danh mà đến. Kết quả là bị Ngưu Lâm Quảng nhìn ra.

Ngưu Lâm Quảng vốn có chút ý với Tiểu Quỳ. Về sau được Hách Tư Vị cố ý dẫn đường, nói là Nghiêm Tiểu Thì không tồi, nên gã cũng ghi tạc trong lòng. Về sau cũng thực sự là có ảnh của Nghiêm Tiểu Thì, trong lòng gã mới mừng như mở cờ, tâm trạng kích động khó kìm chế được. Nhưng sau khi nghe ngóng được Phạm Duệ Hằng là dượng của Nghiêm Tiểu Thì, thì gã liền bỏ ý nghĩ trước kia ở trong đầu.

Tạm thời vẫn là không nên vì một người phụ nữ chọc giận Bí thư Tỉnh ủy. Như thế rất không đáng.

Nhưng Nghiêm Tiểu Thì diện mạo đẹp như hoa, càng không chiếm được thì càng gợi lên dục hỏa của Ngưu Lâm Quảng. Tuy bên cạnh anh ta không thiếu phụ nữ nhưng thực sự là những người có phẩm vị cao thì không nhiều. Gã quyết định bất luận thế nào cũng phải tìm được một người không thua kém Nghiêm Tiểu Thì.

May mắn thế nào Hoa Nhài Bạc lại lọt vào mắt gã.

Nhưng hiện tại dù sao đang nói chuyện chính, nên Ngưu Lâm Quảng liền nuốt nước miếng, đánh mắt với thuộc hạ, thuộc hạ lập tức hiểu ý quay người đi xuống lầu nghe ngóng Hoa Nhài Bạc là người thế nào.

Sau khi Hạ Tưởng tan ca thì nhận được điện thoại của Phó Tiên Phong.

– Đánh được một trận rất vẻ vang. Hạ Tưởng, tôi phải cảm ơn anh.

Phó Tiên Phong rất vui. Tiêu Dật Lăng từ một Phó cục trưởng, một bước liền trở thành Chủ tịch quận lớn nhất của thành phố Tần Đường, tương đương với bước vào con đường làm quan thênh thang rộng mở, từ đó tiền đồ càng rộng lớn.

– Phó chủ nhiệm Phó khách khí rồi. Tiêu Dật Lăng bản thân cũng là người có tài, có thể đảm nhiệm chức vụ Chủ tịch quận cho nên mới có được sự ủng hộ của hội nghị thường vụ.

Hạ Tưởng bật cười ha hả, nói một câu khách sáo.

– Ha ha, không cần nói lời khách sáo nữa đâu.

Phó Tiên Phong lại cười to.

– Tiêu Dật Lăng đối nhân xử thế không tồi. Làm việc rất có chừng mực. Anh ta nói sau này sẽ theo sát nhịp bước của Bí thư Hạ, bước nhanh về phía trước theo sự lãnh đạo của Bí thư Hạ.

Sau khi Tiêu Dật Lăng đến nhận chức, quả thực là có sự biểu hiện đến gần hắn. Hạ Tưởng cũng thể hiện sự tiếp nhận. Tiêu Dật Lăng tuy rằng không có khả năng trở thành dòng chính thân thiết của hắn, nhưng ít ra thì cũng giữ đủ khoảng cách với Chương Quốc Vĩ. Cách dùng người, không phải tất cả đều là thân tín của mình, mà là ở việc đoàn kết một bộ phận sức mạnh trung gian.

– Tiêu Dật Lăng không tồi.

Hạ Tưởng chỉ đơn giản đưa ra một kết luận và không nói thêm nữa. Hắn đã hoàn thành xong lời hứa, sẽ chờ Phó Tiên Phong hành động.

– Bắt đầu bắt tay vào giai đoạn tiền kỳ rồi.

Phó Tiên Phong nhắc đến vấn đề.

– Những việc nên làm tôi chắc chắn sẽ làm. Hạ Tưởng, tôi với anh quen nhau cũng không phải là một hai năm nữa rồi. Cách đối nhân xử thế của tôi thì anh cũng biết, những chuyện đã đáp ứng rồi thì chắc chắn sẽ không làm qua loa.

Phó Tiên Phong chỉ nói một cách qua loa, chứ không quá tỉ mỉ và đi sâu vào. Hạ Tưởng cũng biết, có một số lời cũng không tiện nói ra trong điện thoại.

Đối với Phó Tiên Phong, hắn vẫn là khá yên tâm. Tuy nói giữa hắn và Phó Tiên Phong, còn có một ranh giới rộng, nhưng xem ra, Phó Tiên Phong kỳ thật có khi còn đáng yêu hơn Chương Quốc Vĩ. Ít nhất anh ta muốn cái gì, thì lợi ích luôn đặt phía trước. Chứ không như Chương Quốc Vĩ đâu đâu cũng diễn trò, trước mặt một bộ dạng, sau lưng là một bộ dạng khác thì mới khó đối phó.

– Tiên Tiên gần đây sức khỏe không tốt lắm…

Dường như cảm thấy giữa Phó Tiên Tiên và Hạ Tưởng là không rõ ràng. Phó Tiên Phong rõ ràng muốn cho Hạ Tưởng chủ động đến thăm Phó Tiên Tiên nhưng thực sự lại không nói ra được nên lại đành xấu hổ ho một tiếng:

– Thái độ của Chủ tịch Quốc hội rất kiên quyết, khó khăn không nhỏ. Anh phải chuẩn bị cả hai biện pháp.

Buối tối ở Tần Đường, tuy sắp đến tháng ba nhưng đêm vẫn lạnh. Hạ Tưởng hai tay chắp sau lưng, một mình lững thững bước đi trên đường lớn xe cộ nườm nượp. Hắn đi bộ khoảng mười mấy phút rồi mới quay người lại đi vào một cái ngõ nhỏ.

Ánh đèn trong ngõ hơi mờ nhạt, lờ mờ chẳng phân biệt được rõ ràng. Nhưng sự im lặng đặc biệt đó dường như không hợp chút nào với sự phồn hoa náo nhiệt bên ngoài kia.

Cuối ngõ là một căn nhà cũ kỹ. Nhưng kỳ thực cũng rất sạch sẽ, rất có hơi thở cuộc sống.

Vệ Tân đang sống ở đây.

Vệ Tân đến Tần Đường đã ba ngày.

Sau tết, Liên Nhược Hạm và Tào Thù Lê đã sớm đến Thiên Trạch đi làm. Lý Thấm cũng đã đi – may sao Lý Thấm và Tề Á Nam cuối cùng cũng định được ngày, sẽ kết hôn vào ngày mồng một tháng năm. Tề Á Nam cũng yên tâm, coi như có được mỹ nhân – Liên Nhược Hạm mời Vệ Tân cùng đi. Vệ Tân lại nói cái gì cũng không chịu.

Nhưng thịnh tình của Liên Nhược Hạm thì không thể chối từ. Vệ Tân cuối cùng đành phải nói việc không muốn quan tâm quá nhiều để tránh sinh bệnh làm lý do, nên mới khiến Liên Nhược Hạm bỏ đi suy nghĩ đó trong đầu. Thực sự là Liên Nhược Hạm muốn tốt cho Vệ Tân. Từ nhỏ, cô từ nhỏ đã không có anh chị em, nên tuy nói là tình như tỷ muội với Tào Thù Lê, nhưng cô bé Lê thì quá thông minh, thân thế lại tốt khiến cho cô không tìm được lý do để yêu thuơng.

Vệ Tân vừa khéo bù lại cái tâm nguyện có một người em để yêu thương đó.

Sự săn sóc dịu dàng của Vệ Tân cùng với sự tự giác, tự yêu cà còn có cả bệnh tình của cô, đều khiến Liên Nhược Hạm vô cùng thương tiếc và yêu quý, chỉ muốn dùng thời gian cả cuộc đời để quan tâm đến Vệ Tân, muốn coi Vệ Tân như là cô em gái thân thiết để quan tâm yêu thương.

Nhưng dưới sự biểu hiện yếu đuối của Vệ Tân, lại có một trái tim kiên cường và cố chấp. Liên Nhược Hạm không khuyên được cô. Cũng chỉ đành bất đắc dĩ chấp nhận hiện thực, cũng may giữa cô và Vệ Tân cũng có sự qua lại về kinh doanh, Vệ Tân cũng có một chút cổ phần của công ty. Tuy không nhiều nhưng cũng đủ để cô dùng cả đời.

Vệ Tân bỏ qua rất nhiều cơ hội, đơn giản là muốn ở cùng với Hạ Tưởng. Bởi vì với cô mà nói, có lẽ có một ngày sinh mệnh của cô sẽ kết thúc. Nếu thực sự như thế thì cô muốn được chết trong lòng Hạ Tưởng.

Một người phụ nữ thực sự muốn yêu thương sâu sắc một người đàn ông, là thực sự nguyện ý buông hết thảy vì anh ta. Vệ Tân chính là như thế. Kiếp trước, cô đau khổ chờ đợi Hạ Tưởng mấy năm. Kiếp này cô lại vì Hạ Tưởng trả giá tất cả.

Tình yêu của Vệ Tân, là trọng lượng của cuộc sống mà tất cả đàn ông đều không thể chịu đựng được.

Hạ Tưởng cũng đã nghĩ thông suốt rồi, quyết tâm trân trọng yêu quý Vệ Tân, không để cho cô chịu đau khổ, chỉ để cô ở nhà như một cô vợ bé nhỏ an tâm chờ đợi chồng đi làm về.

Vệ Tân mặc một bộ quần áo mặc ở nhà, là chất liệu nhung mà Hạ Tưởng yêu thích nhất. Hơn nữa cổ tay áo và túi áo còn rất hoạt hình, có hình con thỏ ở trên.

Là một căn phòng hai gian diện tích không lớn. Phòng khách không lớn, phòng ngủ không lớn, ban công cũng không lớn. Là kiểu nhà ngày xưa.

Vệ Tân không thích kiểu nhà mới hiện nay. Phòng khách và phòng ăn quá lớn, tạo thành việc lãng phí tài nguyên. Trên thực tế ở sâu thẳm trái tim cô thì không thích phòng lớn. Bởi vì khi cô ở một mình mà nhìn căn phòng trống rỗng thì trong lòng liền có cảm giác thiếu vắng mất mát.

Vừa thấy Hạ Tưởng trở về, Vệ Tân ríu rít bổ nhào vào lòng Hạ Tưởng, dùng sức ôm chặt lấy eo hắn, tựa đầu vào ngực hắn, thì thào nói:

– Hôm nay lại chậm mười phút.

Hạ Tưởng đến chỗ Vệ Tân ở, trước đến giờ đều là đi bộ, bởi vì đi bộ là an toàn nhất mà cũng thoải mái nhất, cũng là cơ hội tốt để hắn suy nghĩ những chuyện trong ngày, đồng thời sắp xếp cả công việc ngày hôm sau. Hôm nay sở dĩ muộn hơn một chút, là vì vừa ra cửa thì dường như phát hiện có người theo dõi phía sau.

Hiện tại là hắn đang trong giai đoạn mấu chốt có khả năng lên Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy nên phải cẩn trọng. Không thể khiến cho bất cứ ai nắm được nhược điểm. Tuy nói đối với cấp bậc hiện tại của hắn, thì vấn đề phụ nữ không đủ để lật đổ được hắn. Hơn nữa cũng không có ai lấy vấn đề phụ nữ để nói chuyện cả. Nhưng cẩn thận một chút thì cũng nên. Tốt nhất không thể để cho Chương Quốc Vĩ nắm được nhược điểm nào trong tay.

Bởi vì phía sau Chương Quốc Vĩ còn có Ngưu Lâm Quảng.

Ngưu Lâm Quảng thì không từ thủ đoạn tồi tệ nào.

Hạ Tưởng không muốn để Ngưu Lâm Quảng biết bất cứ cái riêng tư gì của hắn. Lại càng không muốn cho Ngưu Lâm Quảng gây tổn thương đến bất cứ người thân nào của hắn. Lần trước ở thành phố Lang, còn có người có ý muốn đánh hắn, vô tình gây thương thích đến Tiêu Ngũ và Vệ Tân, khiến hắn vô cùng đau lòng.

Hạ Tưởng vỗ vỗ lưng Vệ Tân:

– Được rồi, đừng giống trẻ con thế chứ. Em là người lớn rồi cơ mà.

– Này, anh còn muốn lừa gạt một thiếu nữ vị thành niên hay là sao? Hay là chê em già rồi ?

Vệ Tân yêu kiều nũng nịu.

– Không được chê em già. Dù là em có già thì tuổi thanh xuân của em cũng đã cho anh rồi.

Hạ Tưởng lại một tay ôm lấy Vệ Tân vào lòng. Không hiểu sao sống mũi cay cay, nước mắt rơi xuống. Vệ Tân đã đem tuổi thanh xuân cho hắn, còn cho hắn tình yêu của hai kiếp và cả sinh mệnh của kiếp này nữa.

Vệ Tân thấy Hạ Tưởng hơi xúc động nên thấy khó hiểu:

– Này, anh giả vờ giống thế. Giống như anh yêu em lắm vậy. Phụ nữ bên anh nhiều như thế. Em chỉ là một trong số đó mà thôi, có thể nhận được một phần mười tình yêu của anh cũng là tốt lắm rồi.

Bình tĩnh mà xem xét, Hạ Tưởng có lẽ không phải yêu Vệ Tân nhất, nhưng hắn tuyệt đối đắm chìm nhất đối với tình yêu của Vệ Tân.

– Khi ở bên em thì em là tất cả của anh.

Hạ Tưởng nói một câu thật lòng.

Vệ Tân cảm động:

– Em chỉ cần có một phút là tất cả của anh, thì em cũng đã thỏa mãn rồi.

Hạ Tưởng hiện tại chỉ hy vọng Vệ Tân được bình an, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn là được rồi. Dù cho là một ngày nào đó Vệ Tân giống như Cổ Ngọc ra đi không từ giã hoặc không còn để ý đến hắn nữa thì hắn cũng không oán trách. Chỉ mong họ được sống hạnh phúc khỏe mạnh một đời.

Nguyện vọng của Hạ Tưởng có thực hiện được không?

Hai ngày sau, cuộc điều chỉnh nhân sự tỉnh Yến có động tĩnh lớn. Phó Bí thư Tỉnh ủy Mai Thái Bình điều nhiệm sang Phó bí thư, Ủy viên thường vụ, Tỉnh ủy viên tỉnh Sở, được đề danh làm ứng cử viên Chủ tịch tỉnh. Cùng lúc đó Trung ương tuyên bố, Thị trưởng thành phố Sơn Thành Trần Phong đảm nhiệm Bí thư, Ủy viên thường vụ, Tỉnh ủy viên tỉnh Sở.

Bí thư tỉnh, Chủ tịch tỉnh Sở toàn bộ thay phiên.

Ngay sau đó, Trung ương lại tuyên bố, Hồ Tăng Chu đảm nhiệm Phó bí thư, Ủy viên thường vụ, Tỉnh ủy viên tỉnh Yến, không đề cập đến Bí thư Thành ủy thành phố Yến. Vu Phồn Nhiên đảm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Yến, Ủy viên thường vụ, Tỉnh ủy viên tỉnh Yến.

Trải qua vài năm lắng đọng, Vu Phồn Nhiên rốt cục đã đi được một bước mấu chốt ở thành phố Yến, tiến vào hội nghị thường vụ Tỉnh ủy.

Sau đó, nguyên Phó thị trưởng thường trực Lục Nho của thành phố Yến chính thức phù chính, đề danh làm ứng cử viên Thị trưởng. Nguyên Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Bình Hòa chuyển sang đảm nhiệm chức Phó thị trưởng thường trực. Nguyên Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy thành phố Lang Lưu Nhất Lâm tiếp nhận chức vụ Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy thành phố Yến.

Lưu Nhất Lâm một bước từ Phó giám đốc sở bước lên Giám đốc sở. Xem như con đường làm quan càng rộng lớn.

Nhưng sau một loạt sự điều chỉnh nhân sự hỗn loạn đến hoa mắt, Tỉnh ủy tỉnh Yến dường như đại cục đã xác định. Tất cả các Ủy viên thường vụ mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng. Căn bản không có ghế trống. Chẳng lẽ nói, chuyện Hạ Tưởng tiến vào chức vụ Ủy viên thường vụ, thì xem như không có câu kết rồi sao?

Điều mà không ai nhờ tới chính là, mạch nước ngầm mãnh liệt, một sự việc ngoài ý muộn động trời khiến mọi người trở tay không kịp.

Trong khoảng thời gian ngắn, Tần Đường và tỉnh Yến đã xảy ra hai sự kiện lớn…

Sự kiện lớn của Tần Đường, thực ra là do một chuyện vô cùng nhỏ gây nên. Sự việc vẫn là do Mã Quân khơi mào.

Mã Quân đã về nước, với trình độ ngoại ngữ người trong nước nghe không hiểu, người nước ngoài cũng không nghe rõ thì việc sống ở nước ngoài hoàn toàn là một kiểu tra tấn. Hơn nữa lại thêm việc nhớ vợ con nên luôn muốn về nước. Lại lo lắng Hạ Tưởng trả đũa nên cứ chậm chạp chưa thể thành được gì.

Không ngờ Lưu Kiệt Huy bất ngờ bị bắt, hơn nữa đến Kiệt Huy cũng nghe nói là có người ở phía sau lấy tài liệu việc tham ô nhận hối lộ của Mã Quân để trị y, tốt, y cũng đã nhận rồi. Nhưng về sau thì chỉ khiến y ngã ngựa, chứ không hỏi Mã Quân, ông ta liền biết, Mã Quân đã vượt qua cửa ải rồi.

Cho nên Lưu Kiệt Huy gật đầu một cái, Mã Quân liền lập tức về nước.

Mã Quân vừa mới quay về Tần Đường thì trước hết là tìm nhân tình ngày trước quấn quyết hai ngày. Bởi vì ở nước ngoài thật không chịu nổi hương vị của đàn bà Tây. Những ngày không có phụ nữ khiến hắn một ngày như một năm.

Mã Quân cả đời có hai cái ham mê lớn. Thứ nhất là rượu trong cốc, thứ hai là người trên giường. Nói mỹ miều hơn là rượu ngon trong cốc và người đẹp trên giường, trên thực tế để cho y làm quan thật đúng là nhân tài không được trọng dụng. Nghề mà thích hợp nhất với y chính là giám đốc phòng tắm hơi, dẫn đầu phòng khiêu vũ, hay gọi thô tục là đầu gà.

Mã Quân và tình nhân sau khi quấn lấy nhau hai ngày, nhưng vẫn cảm thấy chưa đã. Dù sao con người ai cũng có tâm lý có mới nới cũ. Y liền nhờ thuộc hạ lưu ý giúp hắn mấy cô gái nhà lành. Đương nhiên cũng không phải thực sự là nhà lành. Nhà lành thực sự thì cũng không vào tay được.

Đàn bà cũng chia làm hai loại. Một loại là giả đứng đắn, một loại là giả không đứng đắn. Loại giả đứng đắn chính là đàng hoàng trong mắt Mã Quân, bình thường đoan trang như thục nữ, nhưng sau khi kéo mặt nạ xuống thì điên cuồng như ma nữ.

Giả không đứng đắn chính là loại bình thường nói chuyện rất phóng khoáng nhưng trên thực tế khi vào việc thật thì liền lùi bước. Ngược lại chính là kiểu khiêu khích tiếng lòng của đàn ông nhất.

Cũng không biết thủ hạ của Mã Quân làm ăn thế nào, đi tới đi lui liền phát hiện Phó Tiên Tiên.

Phó Tiên Tiên ở Tần Đường bận rộn công việc của nhà máy may mặc, mệt đến gầy cả người đi, lại còn bị nhiễm phong hàn, cảm cúm, ho khan. Cách ăn mặc của cô vốn là thời thuợng nhưng lại cố ý kiềm chế nên lại thấy có hương vị rất giống với người phụ nữ giả đứng đắn trong mắt đàn ông.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensextv1.com/quan-truong-quyen-12-full/

Sau khi Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Phó Tiên Phong, vốn định đi thăm Phó Tiên Tiên một chút, nhưng vì Vệ Tân nên hắn trì hoãn lại. Kết quả là trong lúc trì hoãn, đã xảy ra chuyện.

Hạ Tưởng gần đây cũng rất bận, chuyện ở Tỉnh, chuyện ở Bắc Kinh, điện thoại không ngớt. Bởi vì sau khi việc điều chỉnh ở Tỉnh ủy được xác định, thì khiến hắn vô cùng kinh ngạc. Cho rằng mọi chuyện đã không còn cơ hội thay đổi nữa. Không ngờ từ chỗ Mai Thái Bình, Trần Phong còn có cả thông tin từ Tào Vĩnh Quốc, vẫn chưa phải là kết quả cuối cùng. Thậm chí ngay cả Tống Triêu Độ cũng đích thân gọi điện đến bảo hắn đừng có nản lòng. Kết quả cuối cùng còn chưa xuất hiện.

Hạ Tưởng lại an tâm chút ít.

Chỉ có điều trái tim từ đầu đến cuối cứ treo ngược lên. Quả nhiên khó khăn rất lớn, rất lớn, chứ không phải lớn bình thường. Dù là mấy quan lớn cấp Bộ trưởng đều dị khẩu đồng thanh nói vẫn là còn hy vọng, nhưng đồng thời cũng nói với hắn, ý kiến của nguời phản đối chính là nắm lấy vấn đề tuổi tác của hắn không buông. Lý do đó rất khiến người ta chú ý, không có lợi cho sự trưởng thành của hắn.

Cứ như thế mà đợi, dù sao thì cũng từ xuất phát điểm là lo nghĩ cho hắn.

Đến tầng cao, thì cho dù phản đối anh cũng sẽ là xuất phát từ góc độ yêu quý anh, cũng muốn anh phục tùng một cách vô điều kiện, mà còn khiến cho anh phải cảm kích. Đạo dùng người, nằm ở chỗ muốn anh sống muốn anh chết, muốn anh chết đi sống lại hơn nữa còn không hờn không oán hận.

Nói đi lại phải nói lại, quả thật có rối lên thì cũng chẳng tác dụng gì. Hắn một chút cũng chẳng có sức nào. Tống Triêu Độ và Trần Phong cũng chỉ có thể thúc đẩy từ phía sau. Bởi vì bọn họ cũng không phải là Ủy viên bộ Chính trị.

Điều khiến Hạ Tưởng cảm thấy không ngờ nhất chính là, đột nhiên, hắn nhận được điện thoại của Cổ Thu Thực.

Hạ Tưởng đang ở văn phòng nghe Tiêu Dật Lăng báo cáo công tác thì Cổ Thu Thực điện thoại đến. Tiêu Dật Lăng nhìn thần thái của Hạ Tưởng thì biết là cuộc gọi quan trọng, nên lập tức cáo từ.

– Bí thư Cổ, chào ngài.

Hạ Tưởng rất nhiệt tình.

– Hạ Tưởng, Tết vừa rồi không có dịp gặp cậu ở Bắc Kinh thật là đáng tiếc quá. Tháng ba tôi sẽ đến Bắc Kinh họp, đến lúc đó có thời gian thì lại nói chuyện tiếp nhé?

Cổ Thu Thực vẫn là tính cách thẳng thắn, nói ngay vào vấn đề.

Hạ Tưởng rất tán thưởng tính cách của Cổ Thu Thực, có nét giống với Trần Phong nhưng so với Trần Phong thì diễn trò ít hơn một chút, có sức cuốn hút phi thường, hơn nữa làm cho người ta cảm thấy vô cùng thân thiết.

– Đương nhiên là được rồi, thật là vinh hạnh.

Hạ Tưởng không khỏi khách sáo nói vài câu.

– Hạ Tưởng, nếu như không nhầm thì năm nay cậu 33 tuổi hả?

Cổ Thu Thực đột ngột hỏi một câu.

– Vâng, đúng vậy.

– Cũng đảm nhiệm chức vụ Giám đốc sở hai ba năm rồi nhỉ?

Câu hỏi của Cổ Thu Thực dường như là tùy ý mà hỏi, lại dường như là bắn tên có đích.

Hạ Tưởng liền đáp:

– Sắp ba năm rồi.

– Mỗi lần xem thi đấu thể thao, đều có thể nghe thấy MC nghìn bài một điệu kể ra kỷ lục thế giới và kỷ lục Trung Quốc là bao nhiêu. Mỗi lần tôi đều nghĩ, kỷ lục là cái gì? Kỷ lục chính là dùng để người sau đó phá vỡ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/12/2017 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 8
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói. Lẽ nào... Sắc mặt Đới lão quỷ trầm xuống nói: Phi Linh môn, Đông Vô Mệnh, người chính là Linh Suất bên trong Phi Linh môn, chính là ngươi? Không sai, ta đã sớm cảnh cáo Quỷ Vũ Tông ngươi không nên trêu chọc vào Phi Linh môn thế nhưng Quỷ Vũ Tông ngươi hết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Quan Trường – Quyển 5
Lý do tặng ngọc rất đơn giản. Chính là ông nội của cô lão Cổ Hà yêu mến Hạ Tưởng, muốn tặng món quà đính hôn. Tìm hết nửa ngày, thì tùy tiện tìm một miếng ngọc trong nhà đem đi tặng. Về phần rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền, có thể là bốn mươi ngàn, cũng có thể là không có giá trị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Cuối cùng anh cũng đến - Tác giả The Kid
Hà năm nay đã sắp 30 tuổi rồi mà cô vẫn chưa có người yêu. Không hiểu sao cô lại bị ế trong khi cô rất xinh đẹp và nóng bỏng. Chán nản, Hà tìm đến một ông thầy bói để hỏi về chuyện tình duyên. Ông thầy bói này rất giỏi, ông có khả năng nhìn thấy được quá khứ của người khác và phán...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân