Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 19

Quan Trường - Quyển 14

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 19

Giờ đã là giữa mùa hè, thủ đô mùa hè, khô ráo mà nóng bức, rất khó tìm được một chỗ mát mẻ.

Đương nhiên, môi trường điều hòa không khí không tính, ở lâu trong phòng bật điều hòa làm cho người ta cảm giác không phải hưởng thụ, mà là chịu tội.

Cổ Thu Thật cũng có nhã hứng, dẫn Hạ Tưởng đi đến một hồ nước lớn dập dềnh. Mặt hồ rộng lớn, cuộn sóng nghiêng nghiêng, bốn phía núi bao quanh, quả thật là một chốn bồng lai tiên cảnh.

Hạ Tưởng còn có chút kinh ngạc:

– Tại sao tôi chưa bao giờ nghe nói đến chốn này?

– Có một số nơi…chưa bao giờ được công khai.

Cổ Thu Thật dẫn Hạ Tưởng lên du thuyền, du thuyền không lớn nhưng vô cùng thoải mái, chỉ có Hạ Tưởng và Cổ Thu Thật.

Sau khi du thuyền khởi động, thong thả tiến về giữa hồ.

Non sông tươi đẹp, non xanh nước biếc, lại ánh mặt trời rất tốt, không khí bên trong mát mẻ, không khỏi khiến Hạ Tưởng vui vẻ thoải mái, tâm tình tốt.

Cổ Thu Thật cũng có ý tứ, mời hắn lên thuyền, hiện tại xem như cùng một chiến tuyến?

Nói đến cuộc gặp gỡ hôm nay, cũng là kết quả tất nhiên của nhu cầu cả đôi bên, tuy nhiên cũng là Cổ Thu Thật khởi đầu, ông ta chủ động gọi điện thoại tới, nói là Hạ Tưởng đi vào thủ đô họp, ông ta chắc sẽ rất tận tình – Cổ Thu Thật học đại học ở thủ đô, tự nhận một nửa mình là người thủ đô, nói là phải tận tình với khách, cũng coi như nghe được.

Hạ Tưởng liền vui vẻ đáp ứng, thật ra hắn cũng vẫn chờ mong gặp mặt Cổ Thu Thật.

Gần đây, thời gian Cổ Thu Thật ở thủ đô rất nhiều, dù sao tiến vào bộ Chính trị là sự tình thiên đại, không tự mình hoạt động không được. Nhưng từ khí sắc trong ánh mắt Cổ Thu Thật mà nói, Hạ Tưởng rõ ràng, sự tình hơn nửa không quá thuận lợi.

Lực cản… Khẳng định rất lớn.

Không cần nghĩ cũng có thể biết, vào lúc Tổng bí thư tăng cường bố cục, người khác cũng sẽ không ngồi chờ, chắc chắn cũng sẽ tranh thủ lợi ích lớn nhất cho bản thân mình. Lần này Bộ chính trị không ngờ có hẳn một danh sách ghế trống, không ngừng đề bạt người của mình lên, người khác cũng muốn.

Cho nên tới nay, mới chỉ nghe nói một ứng cử viên là Cổ Thu Thật, khẳng định không bình thường, người khác không phải không muốn đề danh, hẳn là vẫn chưa cân nhắc người nào thích hợp.

Một khi đề cử được nêu ra, khẳng định là mọi điều kiện so với Cổ Thu Thật phải tốt hơn một ít, mới có lực đè đầu Cổ Thu Thật.

Cũng may, dựa vào phỏng đoán và hiểu biết tình huống cụ thể của Hạ Tưởng, thế lực gia tộc không đề danh ứng cử viên, cũng không có ý đề danh, khiến cho Hạ Tưởng thẩm thở phào nhẹ nhõm. Không có nhà họ Ngô tham dự, phần thắng của Cổ Thu Thật được nâng cao không ít.

Còn có một chút biến cố, nội bộ Đoàn hệ, Cổ Thu Thật được hưởng ứng nhiều nhất nhưng kinh nghiệm lý lịch chưa chắc đứng thứ nhất, cũng có khối người xếp hạng trước ông ta, ông ta dù sao vẫn còn trẻ một chút, e là ở trong nội bộ Đoàn hệ, cũng không chắc là cùng chung tiếng nói.

Hơn nữa phía quân đội cũng có thể lên tiếng phản đối, cho nên muốn Cổ Thu Thật tiến vào Bộ Chính trị, mức độ khó khăn không hề bình thường.

Trên thuyền có trà, Cổ Thu Thật tự mình ngâm trà, không cho Hạ Tưởng nhúng tay. Còn nói, đường đường Bí thư Tỉnh ủy Cổ Thu Thật, cũng không biết làm sao có thời gian nhàn rỗi mà nghiên cứu trà đạo, ngâm trà trình độ hạng nhất, thủ pháp nghiễm nhiên vô cùng lão đạo.

Uống trà Cổ Thu Thật tự tay ngâm, Hạ Tưởng ha hả cười:

– Người có thể may mắn được uống trà do chính ông tự tay ngâm, trong nước cũng không có mấy người, quả thật rất vinh hạnh.

Cổ Thu Thật cũng cười:

– Một ly trà khiến cho cậu cảm thấy vinh hạnh, ý tứ là nói, nếu tôi để cậu giúp tôi một đại ân, tôi lại mời anh uống trà là được sao?

Hạ Tưởng nghe ra ngụ ý của Cổ Thu Thật, liền nói:

– Hiện tại tôi ở trên thuyền của ông, ông nói cái gì là làm cái đó, nếu không ông không cho thuyền vào bờ thì tôi chắc sẽ thảm lắm.

Cổ Thu Thật cười ha ha:

– Tôi không đến mức ngáng chân cậu đâu…

Ánh mắt lại hướng ra dãy núi phía xa xa,

– Hạ Tưởng, cậu ở tỉnh Tương động tĩnh gây sức ép đúng là không nhỏ, ngay cả chủ ý của quân đội cũng đánh rồi, thật chỉ có cậu.

Cổ Thu Thật thăm dò cái gì? Hạ Tưởng liền bật cười ha hả:

– Bí thư Cổ cứ nói đùa, tôi không có chút chức vụ quân đội nào, làm sao dám đánh chủ ý của quân đội? Sợ là có người lan truyền nhầm cái gì, chứ những người quen biết tôi đều biết rằng, tôi vốn là người tốt và thành thật.

– …

Cổ Thu Thật im lặng cười, hiển nhiên không tiếp thu cách nói tự xưng cho thỏa đáng nhân cách của Hạ Tưởng, nhưng cũng không có ý phản đối, mà còn nói:

– Tôi khuyến cáo cậu một câu. Phương hướng đúng nhưng bước chân không nên bước quá lớn.

Hạ Tưởng áy náy kinh hãi, biết lời nói tuy tùy ý nhưng kỳ thực vẫn là có ý cảnh cáo ngầm, cũng khiến trong lòng hắn hiểu được, phía sau màn luôn luôn có một lực lượng của người nào đó còn khổng lồ đến kinh người, không thể tiếp xúc, vừa chạm vào đã bị bắn ngược trở lại.

Nói vậy cũng đã cảm nhận được sự di chuyển khác thường của quân đội, và áp lực của người nào đó.

– Cũng nhờ Bí thư Cổ chuyển lời lại với Tổng bí thư, trong lòng tôi đều biết rõ, bước chân rất cẩn thận, sẽ không xuất hiện bất luận tình huống gì không thể đoán trước.

Hạ Tưởng với khuôn mặt trẻ tràn ngập tự tin.

– Ông cũng cứ yên tâm, từ Lĩnh Nam đến Tương Giang, rồi đến Trung Nam Hải, phát triển nhanh chóng, thẳng cho đến vùng Trường Bạch Sơn – Hắc Long Giang, tôi hôm nay đến, cũng có một chuyện nhất thiết phải nói với Bí thư Cổ.

Cổ Thu Thật lập tức nghe ra sự ám chỉ mãnh liệt trong lời nói của Hạ Tưởng, không khỏi cầm bình trà lên, rót nước trà cho Hạ Tưởng:

– Nói như thế nào?

– Cho phép tôi nói nho nhỏ mà bảo mật một lần, không phải cố ý thừa nước đục thả câu, là có một số việc, chỉ có tôi tự mình biết mới tốt.

Hạ Tưởng tin tưởng Cổ Thu Thật có thể hiểu được ý tứ của hắn, hắn không nói ra nguyên nhân, Cổ Thu Thật sẽ không biết, nếu sự tình không thành, cũng chỉ mình hắn là người chịu trách nhiệm, Cổ Thu Thật có thể không đếm xỉa đến.

Cổ Thu Thật ngây người sửng sốt, lắc đầu:

– Hạ Tưởng, cậu là người tôi thấy có cá tính cổ quái nhất, làm cho người ta không nhận ra cậu là người còn trẻ tuổi, tuy nhiên lại nói…Cậu cũng là người trẻ tuổi mà tôi yêu thích nhất tán thành nhất. Tấm lòng của cậu, tôi xin ghi nhận, nhưng cậu phải nói cho tôi một ít sự tình bên ngoài, thì cũng tốt để lòng tôi được biết rõ.

– Tôi khẳng định sẽ nói một số gì đó, nhưng trước đó, cũng muốn nhờ ông nói cho tôi biết, Ứng cử viên Ủy viên Bộ Chính trị sẽ có mấy người?

Cổ Thu Thật không chút do dự, vươn ba ngón tay:

– Tính cả tôi, ba người. Mặt khác hai người cậu cũng biết một, một là Mã Vạn Chính, người kia là Vu Hậu Thật.

Mã Vạn Chính thì không cần phải nói, so với Cổ Thu Thật thì kinh nghiệm lý lịch dày hơn, mà so với Cổ Thu Thật cũng là bậc lão niên.

Tuy nhiên việc khiến Hạ Tưởng thấy lạ chính là, Mã Vạn Chính được xem là nhân lực của phái nào, hắn hiểu rõ trong lòng, chắc chắn không phải phái của Tống bí thư, nhưng Vu Hậu Thật thì có chút kỳ quái, bởi vì y từng có gần 10 năm ở Trung ương Đoàn, nhưng ở cương vị cấp thứ trưởng ngủ đông 10 năm, theo sau trên vị trí Phó bí thư Tỉnh ủy, vượt qua Chủ tịch tỉnh mà thăng nhiệm Bí thư Tỉnh ủy.

Lý lịch của y có rất nhiều chỗ hắn không hiểu, không khỏi làm Hạ Tưởng vô cùng kinh ngạc. Theo lý thuyết, y cũng có thể là Đoàn hệ, một lần nữa đề danh y, chẳng lẽ đã mâu thuẫn với Cổ Thu Thật?

Cổ Thu Thật nhìn thấy Hạ Tưởng nghi ngờ, cười lắc lắc đầu:

– Rất nhiều sự tình cũng rất phức tạp, cậu cũng có thể hiểu được một chút, không cần tôi phải nhiều lời.

Chỉ nhẹ nhàng điểm qua, cũng không nói sâu hơn, lại chuyển vào vấn đề của Hạ Tưởng,

– Được rồi, tới phiên cậu.

Hạ Tưởng nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, buông xuống, lại đưa lên uống một ngụm:

– Cũng giống như việc uống trà vậy, ngụm thứ nhất chưa nhận ra được hương vị, ngụm thứ hai mới biết được trà không còn như ban đầu. Gió của Lĩnh Nam thổi tới tỉnh Tương, tỉnh Tương trời sẽ mưa, trời mưa tới Tương Giang, bên trong Tương Giang có một Lâm Tiểu Viễn, bốn người Lâm Tiểu Viễn và Diệp Địa Bắc, Dương Diêu Nhi, Hồ Quân Do, người ta gọi là bốn cậu ấm tỉnh Tương, bọn họ mấy năm qua ở tỉnh Tương vơ vét của cải, ít nhất cũng có mấy chục lần trăm triệu. Riêng một mình Lâm Tiểu Viễn, thẩm tra ra ngay hơn 7 trăm triệu tiền bất chính.

Cổ Thu Thật cũng không biến đổi sắc mặt, một đứa con trai Giám đốc sở Giám sát tỉnh có thể cướp đoạt hơn 7 trăm triệu tệ, thật sự là cả gan làm loạn. Lại suy nghĩ sâu hơn, lập tức như phát hiện ra điều gì:

– Bốn người này ở Tỉnh Tương có phải Diệp Địa Bắc cầm đầu?

Hạ Tưởng cười mà không nói, nâng chén ra hiệu.

Cổ Thu Thật cũng nâng chén trà lên, suy nghĩ sâu xa một lát:

– Hạ Tưởng, cậu nói hết ngọn ngành cho tôi đi, cậu chuẩn bị rót bao nhiêu tiền vốn?

Hạ Tưởng không chút để ý vươn một ngón tay:

– 10 tỷ… Đô la Mỹ!

Cổ Thu Thật hoảng sợ:

– Tôi hỏi cậu độ mạnh yếu, không phải hỏi đầu tư vốn, hơn nữa, cậu từ nơi nào có được 10 tỷ đô la Mỹ? Theo tôi được biết, cậu luôn luôn vượt qua thử thách về kinh tế, đùa một chút, cậu cho dù có tham ô, cũng không thể cướp đoạt được 10 tỷ… hơn nữa còn là đô la Mỹ!

– 10 tỷ đô la Mỹ, khẳng định sẽ có, cũng nhất định cam đoan với Bí thư Cổ, tuyệt đối không đi vào con đường trộm cướp… Giờ chỉ có thể nói như vậy, cũng không biết có đáng giá với tình cảm của việc hôm nay ông tự mình ngâm trà hay không?

Hạ Tưởng vẻ mặt thực nhẹ nhàng, giọng điệu rất trêu chọc.

Cái nhíu mày cau mặt của Cổ Thu Thật lúc mới gặp Hạ Tưởng đã giãn ra, giống như một làn nước biếc sinh động, ông vuốt cằm cười:

– Giá trị, vật siêu giá trị. Tôi vừa phát hiện, ở cùng với cậu, luôn làm cho người ta thưởng thức những niềm vui bất ngờ.

Hạ Tưởng lại lắc đầu nói:

– Tôi nói với ông một câu trong lòng, tôi hiện tại tâm tình giống chiếc thuyền này, phiêu phiêu đãng đãng, nơm nớp lo sợ.

– Ha ha, Hạ Tưởng, con đường của anh rất thẳng rất rộng mở, chỉ cần không quá khác người, làm sao phải nơm nớp lo sợ? Tôi thấy cậu chưa từng phải lùi bước, tôi đây rất khâm phục dũng khí và thủ đoạn của cậu.

Cổ Thu Thật biết Hạ Tưởng muốn ông ta truyền lời hộ, ông ta tự nhiên biết rõ ý trong đó,

– Tổng bí thư gần đây không có thời gian gặp cậu, cậu cũng không nhớ đến, địa bàn tỉnh Tương kinh doanh tốt, nơi không cần cậu quan tâm, chắc chắn sẽ có người thay cậu quan tâm.

Hay cho một câu người thay hắn quan tâm, Hạ Tưởng chỉ biết, hôm nay gặp mặt, không phải không được gì, mà được sự thấu hiểu giữa đôi bên!

Tuy rằng giữa hắn và Cổ Thu Thật thuộc loại bí hiểm, dường như cái gì cũng không chỉ rõ ra, nhưng lại cái gì cũng tường tận, Hạ Tưởng cũng rất là vui vẻ, làm sao có dáng điệu nơm nớp lo sợ? Còn có một điểm mấu chốt, hắn tự tin cho rằng, Cổ Thu Thật đã hoàn toàn tiếp nhận hắn.

Đến lúc này, Hạ Tưởng có lý do để tin tưởng, ở mấu chốt đầu tiên trong ba chiến dịch lớn, hắn đã có thể buông tay đi chú tâm triển khai.

Buổi tối muốn gặp Ngô Tài Dương, cũng là một việc rất rườm rà, Hạ Tưởng chỉ biết, lần trước ông cụ nhà họ Ngô vẫn chưa buông ra, chỉ có điều thái độ hơi buông lỏng, mà hôm nay gặp Ngô Tài Dương, tất sẽ hội đàm đến trọng tâm vấn đề, có thể nói, đây là mấu chốt quyết định thành bại của hắn.

Tuy nhiên nghĩ đến thủ đoạn hắn sắp dùng để đối phó Ngô Tài Dương, trên mặt không khỏi hơi hơi nóng lên, thậm chí còn để tay lên ngực tự hỏi lương tâm … có phải quá âm hiểm một chút hay không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 17
Tuy Tạ Tín Tài chưa hề nói rõ ông ta đến tỉnh Tề với mục đích cuối cùng là gánh vác sứ mệnh bí mật gì, nhưng Hạ Tưởng cũng chẳng hỏi. Thật ra dựa vào mối quan hệ giữa hắn và Ngô Tài Dương, dựa vào quan hệ giữa Tạ Tín Tài và Ngô Tài Dương, nếu như hắn hỏi một tiếng, cũng được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Miêu Nghị – Quyển 27
Đương nhiên trên thực tế đã phô bày toàn bộ, đột nhiên có một tên “Đại Chấp Sự” từ đâu xuất hiện ra lệnh mọi người, không ít người châu đầu vào nhau ghé tai hoặc nhíu mày. Dương Khánh đang đứng một bên lặng lẽ quan sát phản ứng của họ, phát hiện tình huống này không quá...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 28
Tiếng cười chợt tắt, Bắc Cung Hùng thu về nụ cười, mặt xanh mét nhìn Lục Thiếu Du chăm chăm. Lời Lục Thiếu Du vừa nói hoàn toàn chọc tức Bắc Cung Hùng, lão đường đường là Đại trưởng lão của Bắc Cung gia tộc, trong Bắc Cung gia tộc này, dưới tộc trưởng, lão gần như là đệ nhất nhân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân