Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 32

Quan Trường - Quyển 14

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 32

Ba chiếc xe ô tô mới không có biển số, hai chiếc lao thẳng vào Hạ Tưởng nhưng không thành, chiếc thứ ba mượn thế đâm vào xe chuyên dụng của Hạ Tưởng, cuối cùng cũng thành công mà đánh ngã Hạ Tưởng!

Cũng may, cảnh vệ đúng lúc đỡ Hạ Tưởng, mới khiến Hạ Tưởng tránh được thảm kịch không bị rơi xuống rãnh thoát nước bên đường.

Trong đêm tối, nhìn không rõ Hạ Tưởng bị thương nặng cỡ nào, chỉ nghe thấy giọng nói trầm, kiên định mà ra lệnh:

– Nhanh bắt cả người lẫn xe lại!

Cảnh vệ cũng bừng tỉnh lại, biết không phải là một vụ tai nạn xe ngẫu nhiên, có thể là có người cố ý làm thế, vội vàng ra lệnh bắt những chiếc xe kia lại.

Hai chiếc xe trước đã cao chạy xa bay, chiếc xe sau đã bị hỏng nặng, trên xe chỉ có một lái xe đã ngất xỉu, rất dễ bị cảnh sát khống chế.

Là chiếc xe mới, hơn nữa là chiếc xe tốt với giá 500 nghìn tệ, dưới cú va chạm hoàn toàn bị phá hỏng, có thể thấy đối phương ra tay rất ác, là cách muốn bố trí cho Hạ Tưởng chết ngay tại chỗ. Hơn nữa đối phương xem xét thời thế, bình tĩnh ứng đối, hai chiếc xe trước không thành công, một chiếc cuối cùng không chút do dự lấy chết liều mình, ra tay rất mạnh, ý chí và kiên định, người bình thường không thể so sánh được.

Nếu Hạ Tưởng chỉ chậm một chút nữa thôi, thì có khả năng gặp phải bất trắc!

Đợi khi cảnh vệ phát hiện chiếc xe chuyên dụng của Hạ Tưởng bị ép lên hàng rào sắt bên đường, khiến cho hàng rào chắn bằng kim loại rắn chắc bị cong thành hình vòng cung độ dài khoảng hơn một mét, thì không khỏi tự chủ và đã hít một hơi khí lạnh, nếu Hạ Tưởng bị ép vào giữa xe và hàng rào chắn, thì không chết cũng thành tàn phế.

Cảnh vệ nổi cơn thịnh nộ, Tằng Trác cũng tức giận vô cùng, bây giờ tất cả mọi người đều hiểu rõ một điều, không phải là vụ tai nạn xe bình thường, mà là một vụ có ý định mưu sát do con người tạo ra!

Đối phương thật đáng căm hận, Chủ nhiệm đang quên thân mình để cứu hỏa, đối phương không chỉ thấy chết không cứu, còn có ý muốn đâm chết Chủ nhiệm Hạ, thật là tán tậm lương tâm.

Cảnh vệ giận dữ, tóm lấy tên lái xe gây chuyện muốn đánh cho một trận nhớ đời, tuy nhiên đối phương đã hôn mê…

– Trước tiên cứu người là quan trọng!

Hạ Tưởng giọng yếu ớt phân phó một câu, cuối cùng chống đỡ không nổi, cơ thể mềm nhũn, cũng ngất lịm đi.

Tằng Trác mới chú ý đến sắc mặt Hạ Tưởng trắng bệch, trên miệng còn thấy vết máu, lập tức máu dồn ngược lên trên, vô cùng căm phẫn mà la lớn:

– Chủ nhiệm Hạ…

Một hàng ba xe, giữ lại một xe cứu người, một xe bảo vệ hiện trường, còn một xe hộ tống Hạ Tưởng, nhanh như chớp đứa về Tương Giang!

Tương Giang trong đêm nay, nhất định là một đêm không ngủ.

Tương Giang, trụ sở Tỉnh ủy, Văn phòng Tỉnh ủy.

Tuy rằng đã tan tầm, văn phòng của Trịnh Thịnh vẫn đang đèn đuốc sáng trưng, Trịnh Thịnh với vẻ mặt mỉm cười đang nghe báo cáo công tác của Mai Hiểu Lâm.

Bình thường Thị trưởng báo cáo công tác với Bí thư Tỉnh ủy, cần phải báo cáo với văn phòng Tỉnh ủy trước, sau đó qua sự sắp xếp của Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, tiếp đến được sự phối hợp của thư ký Đồng Phàm của Trịnh Thịnh, cuối cùng mới có thể quyết định, trình tự rất rườm rà, bình thường chưa đến mười ngày hay nửa tháng, thì không thể gặp được Bí thư Tỉnh ủy.

Mai Hiểu Lâm cho dù là Thị trưởng Tương Giang, nếu không phải giữa cô và Trinh Thịnh có quan hệ mật thiết, thì cũng không dễ như thế.

Mai Hiểu Lâm là một trong những Thị trưởng của tỉnh Tương, muốn gặp Bí thư Tỉnh ủy dường như là người duy nhất muốn gặp bất cứ luac nào cũng được.

Gần đây công việc của thành phố Tương Giang hơi nhiều, một số vấn đề còn lại của khóa trước, khiến Mai Hiểu Lâm rất đau đầu, quần chúng nhân dân không ngừng phản ánh lên cơ quan cấp trên và yêu cầu giải quyết vấn đề, cáo trạng cũng nhiều, rất phiền toái, khiến cô mệt mỏi ứng phó.

Cũng là nguyên nhân gần đây cô không làm thế nào để liên lạc được với Hạ Tưởng.

Đương nhiên, nguyên nhân khó có thể mở miệng cũng có tâm lý ghen tuông quá cao của cô, những người phụ nữ của Hạ Tưởng sống ở Nam Cung, cô làm sao không biết chứ? Chỉ có thể làm bộ làm như không thấy thôi, nếu không còn có thể như thế nào? Cô là Thị trưởng thành phố Tương Giang, luôn không thể bỏ đi cái tôn của Thị trưởng, đến Nam Cung đi dạo, ngắm cảnh, để biểu hiện một chút tồn tại?

Thân là cán bộ, cho dù là phụ nữ, dù có ghen, cũng phải giữ trong lòng.

Tuy nhiên cô lúc nào cũng chú ý nhất cử nhất động của Hạ Tưởng, biết Hạ Tưởng bên cạnh có nhiều phụ nữ đẹp, nhưng một chút cũng không dính dáng vào, không chỉ không dính vào, mà còn rất chăm chỉ cẩn trọng công tác, khiến cô rất khâm phục.

Mai Hiểu Lâm liền nghĩ, cô cũng đã đủ mệt đủ phiền toái đủ đau đầu rồi, cô không muốn lại mang cho mình thêm rắc rối, để cô thật tốt mà qua được cửa ải khó khăn này rồi hãy nói.

Hạ Tưởng làm cái gì, mưu đồ cái gì, Mai Hiểu Lâm không dám nói là rõ như lòng bàn tay,nhưng ít nhiều cũng hiểu một chút.

Hy vọng có thể làm hậu thuẫn kiên định mà không ai biết đến ở phía sau hắn, khi hắn cần có thể đứng ra, tin rằng hắn cũng có thể hiểu được nỗi khổ tâm này của cô.

Nghĩ như vậy, trong lòng cô cảm thấy cởi mở hơn nhiều.

Kỳ thật cũng không muốn muộn thế này còn báo cáo công tác với Trịnh Thịnh, chủ yếu là nghe nói tối nay Hạ Tưởng trở về, cô nghĩ nếu may mắn, hẳn là có thể gặp hắn… Thật sự có vài lời muốn nói với hắn, con gái lại nhớ hắn, hy vọng hắn bớt thời gian đi thăm cô bé, trong thời gian hắn đến Tương Giang, số lần hắn gặp con gái nhiều hơn những năm trước.

Khi đã sắp báo cáo xong công tác rồi, tại sao vẫn chưa có tin tức hắn trở về? Mai Hiểu Lâm tinh thần có chút lo lắng, cô đoán, sau khi Hạ Tưởng trở về, có lẽ đầu tiên sẽ báo cáo với Trinh Thịnh, mà Trịnh Thịnh hôm nay cố ý tan ca muộn, cũng là vì đợi Hạ Tưởng.

Dựa theo thời gian suy tính, thì bây giờ phải tới rồi, mong là trên đường không xảy ra chuyện gì mới tốt… Mai Hiểu Lâm không khỏi suy nghĩ lung tung, còn vô ý thức làm ra một hành động thất lễ – giơ tay nhìn đồng hồ.

Khi báo cáo công tác với lãnh đạo, chỉ có lãnh đạo mới có tư cách giơ tay nhìn đồng hồ, bởi vì quyền chủ động nằm trong tay lãnh đạo. Cũng may, Trịnh Thịnh và Mai Hiểu Lâm cũng là chỗ quen thuộc, nếu không động tác vô ý vừa rồi của Mai Hiểu Lâm, sẽ khiến cô mất đi ấn tượng tốt trong mắt lãnh đạo.

– Có phải còn đang đợi Hạ Tưởng?

Trịnh Thịnh như cười như không nói một câu.

– Không…

Mai Hiểu Lâm luôn luôn trấn tĩnh, bỗng nhiên có chút lúng túng, lại cảm thấy có chút thất thố, vội cười che dấu,

– Nếu có thể gặp cũng tốt, đúng lúc tiến triển của vụ án Lâm Tiểu Viễn, cần phải kết nối với anh ấy một chút.

– Chắc chuẩn bị về tới nơi rồi.

Trịnh Thịnh nhìn đồng hồ,

– Có lẽ bị tắc đường, nếu không để tôi gọi hỏi xem sao?

Bí thư Tỉnh ủy bình thường không có lòng dạ thảnh thơi gọi điện hỏi cấp dưới khi nào tới, Trinh Thịnh giữ thể diện cho Hạ Tưởng, cũng giữ thể diện cho Mai Hiểu Lâm.

– Cứ để tôi gọi là được rồi.

Mai Hiểu Lâm cũng biết quy củ trên quan trường, lấy điện thoại ra vừa định gọi, thì điện thoại trên bàn của Trịnh Thịnh bỗng nhiên reo lên.

Trịnh Thịnh còn mỉm cười nói một câu:

– Chắc là Hạ Tưởng…

Ông ta nhấc điện thoại lên, vô cùng thoải mái mà nói,

– Xin chào…

Theo sau, sắc mặt ông ta trong nháy mắt lạnh băng, một lúc lâu sau, ông ta bỗng nhiên cúp điện thoại, giận tím mặt:

– Láo xược! Liều lĩnh! Khốn khiếp!

Trịnh Thịnh dưới cơn thịnh nộ, trước mặt Mai Hiểu Lâm, mất đi thân phận của Bí thư Tỉnh ủy mà mắng lời thô tục!

Tin tức Hạ Tưởng bị tai nạn xe, do Tằng Trác dùng điện thoại di động gọi trực tiếp vào máy ở văn phòng của Trịnh Thịnh, không qua tay bất kỳ ai, trực tiếp báo cáo cho Trịnh Thịnh.

Giữa Trịnh Thịnh và Hạ Tưởng, luôn là quan hệ hợp tác hữu hạn, nói trắng ra, chính là sự lợi dụng đồng minh lẫn nhau tạm thời, hơn nữa nói thật, thành kiến của Trịnh Thịnh với Hạ Tưởng từ đầu tới cuối vẫn còn, luôn cho rằng Hạ Tưởng được Tổng Bí thư và Cổ Thu Thật coi trọng, bản thân ông ta không đủ để gánh vác sự mong chờ tha thiết của Tổng bí thư.

Nhưng sau khi công sự hơn nửa năm, Trịnh Thịnh ngày càng phát hiện, ông ta quả thực yêu thích con người trẻ tuổi này.

Quả thật, Hạ Tưởng có sự thành thục và điềm tĩnh vượt qua tuổi của mình, càng có trí tuệ và cách nhìn chính trị hơn người, theo lý thuyết, hẳn là nham hiểm giả dối, là người lọc lõi trên quan trường gian tà xảo quyệt, nhưng trong phương diện nhằm chống tham nhũng ở Thần Đông và Hoài Dương, đối chọi gay gắt với Diệp Thiên Nam, Trịnh Thịnh biết, Hạ Tưởng không phải dựa vào điểm xuất phát làm cán bộ tiên phong cho ông ta, cũng không muốn dành được sự tín nhiệm của ông ta đồng thời mong chờ ông ta coi trọng.

Mà là… dựa vào sự nhiệt thành vì dân chờ lệnh, một trái tim ngay thẳng nghiêm trị sự tham ô sa đọa.

Trịnh Thịnh đã có một chút sự khâm phục.

Mà sự tham nhũng ở Hoài Dương Hạ Tưởng có một lối tắt khác, thành công mà phản chế thủ đoạn của Diệp Thiên Nam, khiến Diệp Thiên Nam thành người câm ăn quả đắng, có khổ mà không nói được, trong lòng Trịnh Thịnh cũng có sự sảng khoái không nói nên lời, hình như muốn vỗ tay tán dương, lần đầu tiên trong cuộc đời vì Hạ Tưởng xảy ra bất ngờ mà thu phục Lưu Vĩ Hồng nhân cơ hội mở rộng thành quả chiến đấu mà tán dương không ngừng.

Thật sự là một trí tuệ chính trị làm người ta ca ngợi làm người ta khó có thể tin được.

Đang lúc Trịnh Thịnh tràn đầy niềm hy vọng chờ đợi gặp mặt Hạ Tưởng, cùng bàn kế hoạch lớn tiếp theo, lại nhận được tin Hạ Tưởng bị tai nạn xe, lại còn là tai nạn xe do người tạo ra, cơn lửa giận trong lòng Trịnh Thịnh bỗng nhiên cháy bùng. Bao năm nay, ông cố gắng tạo được sự bình tĩnh và trầm ổn, e sợ sự thất thố, e sợ mất điểm trước mắt người khác, hôm nay ông ta lại nổi cơn thịnh nộ, sau khi mắng ra một câu thô tục, lại cầm điện thoại bàn lên, rất mạnh mà ném xuống đất, để trút hận trong lòng.

– Phản, phản mất rồi!

Mai Hiểu Lâm còn chưa biết xảy ra chuyện lớn gì, giương mắt đờ đẫn nhìn:

– Bí thư Trịnh, sao thế?

– Hạ Tưởng bị tai nạn xe, bây giờ đang hôn mê bất tỉnh. Bước đầu điều tra rõ, là do người cố ý làm.

– Sao?

Mai Hiểu Lâm rất nhanh đứng bật dậy, vẻ mặt kinh hoàng và đau khổ.

– Sao lại có thể? Ai… Ai hạ gây tội áy này vậy?

– Còn chưa biết.

Trịnh Thịnh dưới cơn thịnh nộ, vẻ mặt thậm chí còn có chút dữ tợn,

– Còn có thể là ai? Thật quá đáng mà, tôi phải đi Bắc Kinh một chuyến, quả thực là coi trời bằng vung mà!

Tỉnh ủy tỉnh Tương, một lát sau, văn phòng của các nhân vật quan trọng, tiếng chuông điện thoại reo lên, trụ sở Tỉnh ủy vốn đã im lặng, chưa đến nửa tiếng đồng hồ, đều loạn hết lên, xe đến xe đi, người qua người lại, văn phòng của mười mấy Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Tương, tất cả đều đèn đuốc sáng trưng.

Họp khẩn cấp hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, nhanh chóng được tổ chức.

Sau khi Phó Tiên Phong nghe tin, kinh hãi, lập tức gọi điện đến Bắc Kinh, sau khi nói xong mấy phút, sắc mặt biến đổi không ngừng.

Diệp Thiên Nam sau khi nghe tin, sắc mặt như thường, cũng gọi điện về phía thủ đô, dập điện thoại, sắc mặt nghiêm túc không ít, tuy nhiên khóe miệng lại nhếch lên nu cười vui sướng khi người gặp họa.

Hội nghị thường vụ vừa tổ chức, Trịnh Thịnh ngồi ở giữa, vẻ mặt trầm xuống, trong ánh mắt tất cả đều là sự lạnh lùng và phẫn nộ.

Hồ Định vừa vào cửa, liền liếc nhìn với Dương Hằng Dịch, trong mắt toàn sự hoảng sợ và kinh hãi, nhưng còn Diệp Thiên Nam ngồi ở vị trí nhân vật số ba, một chút cũng không dị thường, giống như không có gì liên quan đến mình vậy.

Trịnh Thịnh thấy bộ dạng của Diệp Thiên Nam, cơn lửa giận trong mắt lại càng bùng cháy.

Thấy mọi người đến đông đủ, Trịnh Thịnh vừa định mở miệng nói, đột nhiên, điện thoại di động của ông ta vang lên, vừa nhìn dãy số gọi đến đầu óc ông ta không khỏi kêu ong ong, tin tức truyền quá nhanh.

Vội cung kính nhận điện thoại:

– Xin chào Tổng bí thư, tôi đang mở hội nghị thường vụ…

Lời nói này ý là nhắc nhở Tổng bí thư nói chuyện chừng mực.

Không ngờ giọng nói của Tổng bí thư rất lớn, một chút cũng không có ý che dấu sự bất mãn:

– Trịnh Thịnh, cái chức Bí thư Tỉnh ủy đồng chí định làm như thế nào đây, quá không xứng với nó mà, giao cho anh một người anh cũng không chú ý được… Lập tức về Bắc Kinh một chuyến đi!

Ở đây tất cả mọi người đều nghe thấy một cách rất rõ ràng và đều hết sức kinh hãi đến nghẹn lời!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 2
Trải qua một thời gian bận rộn, cuộc sống của Dương Thần cuối cùng cũng trở lại như trước. Sắc Vi bận với việc chỉnh đốn các thế lực ngầm ở khu Tây, giống như một nữ vương đáng nể trong thế giới ngầm, xóa bỏ tất cả những tay chân trước đây, sắp xếp một thứ tự mới mà cô hy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Những thiên thần áo trắng - Tác giả The Kid
Năm người bạn thân là Miu, Ngọc, Tuyết, Bắc và Hùng đã lâu không gặp nhau. Kể từ khi học hết lớp 12 thì mỗi đứa đi một nơi, không còn liên lạc với nhau. Hôm nay cả năm đứa gặp lại nhau ngay tại mái trường cũ. Cả nhóm lên kế hoạch đi chơi xa, cô nàng “cựu lớp trưởng” Miu quyết...
Phân loại: Truyện nonSEX
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Nếu không bị thương, có thể tôi đã đề nghị mọi người đi xem thử, nhưng nhìn phía xa chìm trong bóng tối đặc quánh, mấy lời này lập tức nuốt xuống bụng. Bàn Tử không cảm nhận được nỗi sợ của tôi, vẫn hỏi: “Cậu nói có lý, vậy mấy thứ này dẫn tới nơi nào? Hay chúng ta cứ đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân