Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 14 » Phần 75

Quan Trường - Quyển 14

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 75

Phó Bá Cử cũng không ở lại ăn tối, sau khi nói chuyện xong, liền từ biệt rời đi.

Màn đêm hoàn toàn buông xuống, đêm cuối tháng chín ở Thủ đô, có mấy phần mát mẻ của trời thu, lay động cây cỏ trong sân, vang lên âm hưởng xào xạc của mùa thu.

Bữa cơm chiều, ông cụ ôm Hạ Tưởng một cái vẫn chưa đủ, vẫn không buông tay, sợ một khi buông tay thì sẽ bỏ chạy giống như Liên Hạ. Ngô Tài Dương lắc đầu cười không ngừng, Liên Nhược Hạm ánh mắt sống động hơn rất nhiều, thỉnh thoảng lại liếc mắt với Hạ Tưởng một cái, tựa hồ trong ánh mắt có không ít điều muốn nói.

Hạ Tưởng biết rằng, Liên Nhược Hạm đã quyết định để Liên Hạ ở lại bên cạnh ông cụ, ai cũng không muốn cướp đoạt niềm hạnh phúc của một ông già.

Trong bữa cơm, ông cụ cũng không nhắc đến việc Phó Bá Cử đến nhà họ Ngô làm gì, có ý muốn lờ đi không nhắc đến. Sau khi ăn xong, Ngô Tài Dương bảo Hạ Tưởng đi tản bộ cùng ông ta, Liên Nhược Hạm và Liên Hạ thì cùng nhau nói chuyện với ông cụ.

Từ lúc Hạ Tưởng tới nhà họ Ngô, đây là lần đầu tiên hắn cùng Ngô Tài Dương quan hệ hòa hợp như thế, mà ông cụ Ngô lại đúng lúc mà đứng lên bỏ mặc ông chủ, khiến Hạ Tưởng không thể không bội phục mặt cơ trí và ung dung của ông cụ.

Kỳ thật ông cụ luôn quan sát toàn cục, có khi thật thông minh, có lúc lại giả bộ hồ đồ, chuyện lớn ở nhà họ Ngô, hết thảy đều ở trong tầm khống chế của ông cụ. Giống như quan hệ giữa hắn và Ngô Tài Dương có chút biến hóa, ông cụ cũng rõ như lòng bàn tay, bởi vậy, khi hắn có thể cùng Ngô Tài Dương chân chính liên thủ triển khai mọi việc, ông cụ vô cùng vui mừng mà khoanh tay đứng nhìn, không nói lời nào.

Ngô Tài Dương vẫn nói ra suy nghĩ của mình, Hạ Tưởng cũng kỳ vọng nói chuyện sâu sắc cùng Ngô Tài Dương lại một lần.

Lúc Phó Bá Cử rời đi, đã từ miệng của Hạ Tưởng chứng thực được khuynh hướng nghiêng về phía Tổng bí thư, bước tiếp theo trong lòng ông ta càng giữ vững kế hoạch, mặc kệ là lợi ích trước mắt hay lợi ích lâu dài, nhà họ Phó lúc này luôn luôn phải theo sát bước chân của nhà họ Ngô, cuộc chiến sắp bắt đầu, chặt chẽ hợp tác mới có khả năng thắng lợi.

Không chỉ là sở hữu một vị trí Chủ tịch tỉnh, mà còn là thắng thua trong tranh đấu chính trị sâu trong các tầng cấp, nhà họ Phó tuy rằng giỏi đầu cơ, nhưng trước những vấn đề đúng sai, vẫn sẽ kiên định lập trường, phân rõ nặng nhẹ.

Hạ Tưởng chẳng qua chỉ là khéo léo trong lúc đối thoại với Tổng bí thư, vô cùng hứng thú nói một câu, mà câu hắn nói lúc đó chính là:

– Bí thư Diệp quả thật rất thích hợp làm công tác của Đảng.

Mà Tổng bí thư dường như chỉ là thuận miệng trả lời:

– Cái nhìn của anh rất phù hợp thực tế.

Trên thực tế, đã kín đáo biểu lộ thái độ rõ ràng.

Về phần đối thoại khác giữa Hạ Tưởng và Tổng bí thư, Phó Bá Cử không hề quan tâm, ông ta chỉ cần biết lập trường của Tổng bí thư là đủ rồi. Từ nay về sau, nhà họ Phó sẽ cùng nhà họ Ngô chém chông chặt gai, mở một con đường tuy rằng gian nan nhưng nhất định thành công.

Đối với việc có thể qua mặt được nhà họ Khâu và nhà họ Mai mà cùng bắt tay chặt chẽ với nhà họ Ngô, Phó Bá Cử không phải không có chút hưng phấn, ông ta hoàn toàn tin tưởng, cuối cùng nhà họ Phó có thể trở thành gia tộc lớn thứ hai ngay sau nhà họ Ngô.

Hạ Tưởng cũng nhìn thấy được sự bốc đồng và lòng tin của Phó Bá Cử, tin tưởng trong lòng đối với tiền đồ tương lai cũng tăng lên. So với nhà họ Khâu và nhà họ Mai, âm mưu, thủ đoạn của nhà họ Phó hữu dụng hơn nhiều. Lấy một người chân chính như Phó Tiên Phong đi đối phó ngụy quân tử Diệp Thiên Nam, khẳng định là sẽ có một vở kịch hay vô cùng xuất sắc.

Đêm mùa thu, quả thực là có hơi lạnh.

Ngô Tài Dương rất ít khi hút thuốc, trong ấn tượng của Hạ Tưởng, cán bộ cấp bậc càng cao, thì hút thuốc càng ít, chỉ sợ là có quy định theo thứ tự cấp bậc, xét tới việc coi trọng sức khỏe và hình tượng, tất cả đều phải cai thuốc lá.

Ngô Tài Dương lấy ra một điếu thuốc, dặt ở dưới mũi ngửi, nghĩ muốn hút nhưng cuối cùng lại cất trở lại, cười với Hạ Tưởng :

– Điều tôi thích nhất ở cậu chính là sự tự chủ, ít khi hút thuốc, uống rượu cũng rất ít, hơn nữa, không bao giờ uống say. Lấy tuổi tác hiện tại của cậu, có thể kiềm chế được như vậy, quả thực không dễ dàng.

Mới đầu là khen Hạ Tưởng một câu xong, Ngô Tài Dương lại ngẩng đầu nhìn trời, tựa như vô cùng xúc động nói:

– Nhớ trước đây bầu trời tràn đầy sao đêm, vô hạn chấm nhỏ luôn khiến trí tưởng tượng của con người ta bay xa. Sau khi tới tỉnh Tây Bắc, không khí cũng không bị ô nhiễm nhiều, buổi tối cũng còn có thể thấy sao. Sau khi trở lại Thủ đô, trong trí nhớ của tôi, dường như chưa có lần nào nhìn lên trời thấy được bầu trời đêm đầy sao. Xã hội phát triển, đi đôi với nó là nhiều thứ tốt đẹp cũng bị mất đi.

Khó có thể thấy được mặt thơ mộng của Ngô Tài Dương, tuy nhiên, nghĩ đến cũng có thể lý giải, năm đó Ngô Tài Dương khí phách một mình ở Tây Bắc, một mình khởi hành, phỏng chừng cũng không có ít thời điểm nhìn lên sao trời.

Hạ Tưởng không nói tiếp, biết Ngô Tài Dương không phải muốn hắn trả lời, mà chỉ muốn hắn nghe.

Sau đó, Ngô Tài Dương lại nói một số chuyện ông ta từng trải qua ở Tây Bắc, dường như chỉ là tản mạn nói chuyện không mục đích, nhưng kỳ thật vẫn là do hôm nay hội đàm liên tục với Phó Bá Cử, bởi vì ông ta chỉ nói lại những hiểm nguy thăng tiến đã từng trải qua, cũng là muốn ám chỉ với Hạ Tưởng, có đôi khi gian nan hiểm trở cũng không quá đáng sợ, quan trọng là phải duy trì lòng tin, đồng thời, còn phải bình tĩnh đối mặt, không thể có một chút sai lầm nào.

– Chuyện hôm nay còn cần cậu chuyển lời qua Tổng bí thư, nếu chỉ bằng một thế lực gia tộc, cũng không chịu nổi áp lực từ hai phía.

Ngô Tài Dương quay lại, vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng.

– Phải nói gì thì cũng không cần tôi phải nhiều lời, trong lòng cậu chắc cũng có thể biết được, sự tình quan trọng, không thể qua loa.

Hạ Tưởng gật đầu.

Khuôn mặt Ngô Tài Dương ẩn hiện dưới ánh đèn đường, thật sự, ông ta vẫn còn hơi do dự một chút, ước chừng nửa phút sau, mới giống như hạ quyết tâm rất lớn, nói:

– Có một chuyện vốn không nghĩ sẽ nói cho cậu, sợ cậu phân tâm, sợ cậu phải chịu áp lực quá lớn, tuy nhiên tôi đã cân nhắc, cậu chắc hẳn còn có thể gánh vác áp lực lớn hơn nữa, có đôi khi, áp lực ngược lại còn có thể thúc đẩy người khác tiến bộ tốt hơn.

Hạ Tưởng không nói gì, thúc đẩy là chuyện tốt, nhưng không có thể đánh giá quá cao năng lực chịu đựng của hắn bởi vì hắn không phải mạnh mẽ đến mức đè không sụp. Tuy nhiên, nếu Ngô Tài Dương quyết định nói một bí mật khác cho hắn, ngược lại, hắn nguyện ý lắng nghe và đón nhận.

Trầm mặc gật đầu, kiên định không nói gì, biểu hiện bình tĩnh trầm mặc của Hạ Tưởng khiến Ngô Tài Dương cảm thấy hài lòng, người bình thường nghe thấy Trưởng ban Tổ chức Trung ương vô cùng nghiêm túc chỉ bảo, ít nhiều cũng có biểu hiện hoảng hốt.

Tất nhiên cũng là do Hạ Tưởng đã có tiền đề là quen biết Ngô Tài Dương từ trước, nhưng cũng phải thừa nhận, con đường thăng tiến mà hắn đã trải qua, có rất nhiều gian khổ mà nhiều người không tưởng tượng được, cũng đã rèn luyện tâm trí và nghị lực của hắn.

– Diệp Thiên Nam là lực lượng hậu bị mà mà Thủ tướng đề nghị kết hợp bồi dưỡng, kỳ thật, một phái khác cũng ra sức bồi dưỡng một người được tuyển khác, người đó tuy rằng không có vị trí cao như Diệp Thiên Nam, cũng không chắc có được trí tuệ chính trị thành thục như Diệp Thiên Nam, nhưng người đó có ưu thế về tuổi tác, cũng là cấp thứ trưởng giống cậu, đảm nhiệm Thứ trưởng Bộ văn hóa, năm nay 40 tuổi.

40 tuổi đã lên đến cấp Thứ trưởng, mặc dù cũng không phải là quá sức ngạc nhiên, nhưng cũng có thể coi là thăng tiến thần tốc, sở dĩ không có danh tiếng, hẳn là do các bộ ở thủ đô và ủy ban trung ương muốn che giấu. Không cần Ngô Tài Dương phải nói, Hạ Tưởng cũng hiểu rõ, nhiệm kỳ mới 2 năm sau, vừa ra Thủ đô danh tiếng sẽ vang dội, đảm nhiệm chủ tịch của một tỉnh, hoặc bất cứ lúc nào cũng có thể ra Thủ đô, đảm nhiệm Phó bí thư tỉnh ủy hoặc đảm nhiệm ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh.

Chỉ lấy tuổi tác và cấp bậc mà nói, quả thật là đối thủ mạnh mẽ của hắn, Hạ Tưởng liền nói ra suy nghĩ trong lòng:

– Là hai năm sau sẽ ra Thủ đô hay là thuận theo tình thế, sắp tới sẽ ra Thủ đô?

– Theo tôi phỏng đoán, trước khi có sự kiện Diệp Thiên Nam, Chu Hồng Cơ sẽ ẩn nấp lại 2 năm nữa, và một năm sau mới đến Thủ đô, một lần sẽ vào được chính Bộ. Nhưng vì Diệp Thiên Nam chế tạo cơ hội, có khả năng sẽ thuận theo tình hình mà hành động, nói không chừng nửa năm sau sẽ xuất hiện.

Ngô Tài Dương lắc đầu cười.

– Từ cậu và Diệp Thiên Nam, người ở Thủ đô phỏng chừng sẽ cùng đưa ra một kết luận, vẫn là địa phương sản sinh nhân tài.

Chu Hồng Cơ…Hạ Tưởng im lặng nhớ kỹ tên này, đúng là trước kia hắn chưa từng nghe qua cái tên Chu Hồng Cơ, tuy nhiên cũng có thể giải thích, tên của anh ta có lẽ rất nhiều người bên trong cũng đã từng nghe nói qua, nhưng đối với người bên ngoài, cũng không phải là tiếng tăm lừng lẫy. Hơn nữa, nếu nói đối phương cố ý khiến Chu Hồng Cơ khiêm tốn làm việc, cũng sẽ không khó lý giải việc Chu Hồng Cơ ngang trời xuất thế.

Trước có Diệp Thiên Nam, sau có Chu Hồng Cơ, Hạ Tưởng cúi đầu im lặng, cho dù hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý, con đường đi của hắn cho dù có Tổng bí thư đẩy mạnh, nhà họ Ngô thúc đẩy, cũng sẽ không phải là con đường bằng phẳng rực rỡ ánh mặt trời, nhưng cũng không nghĩ rằng lại gập ghềnh như vậy, phía trước có trở ngại, phía sau lại có truy binh, dùng mấy từ vô cùng khó khăn để hình dung quả thật cũng không quá.

Chỉ là…còn có thể làm sao? Khi phải đối mặt với vô số vấn đề nghiêm trọng và uy hiếp, hắn chưa từng lùi bước? Thậm chí ngay cả khi gặp phải người thân bị uy hiếp, hắn chưa từng lui về phía sau dù chỉ một bước? Cẩu lợi quốc gia sinh tử dĩ, khởi nhân họa phúc tị xu chi (Chỉ cần có lợi cho đất nước, cho dù hy sinh bản thân mình cũng cam lòng, tuyệt đối không vì mình rất có thể sẽ gặp tai họa mà trốn tránh), ở trong miệng Diệp Thiên Nam có lẽ chỉ là một khẩu hiệu chính trị, nhưng đối với hắn mà nói, cũng là lời thề và niềm tin mà hắn cần dùng sinh mạng và nỗ lực để chứng minh.

– Ngày mai, vẫn còn có thời gian, cậu đi gặp mặt Cổ Thu Thật, buổi chiều thì trở về Tương Giang.

Ngô Tài Dương nói xong một câu cuối cùng, quay người trở về phòng, để Hạ Tưởng ở lại một mình trong sân, ở dưới hơi gió thu, trầm tư.

Ngày hôm sau, Hạ Tưởng được toại nguyện gặp mặt Cổ Thu Thật, Cổ Thu Thật còn chưa rời Thủ đô, cũng bởi vì muốn gặp mặt Hạ Tưởng đàm luận sâu sắc một lần.

Nếu nói Hạ Tưởng bị ràng buộc bởi thế lực gia tộc, thì Cổ Thu Thật chính là cầu nối của Tổng bí thư, Hạ Tưởng gặp mặt Cổ Thu Thật, tương đương với việc Tổng bí thư và thế lực gia tộc gián tiếp qua lại.

Hạ Tưởng và Cổ Thu Thật gặp mặt, không nhiều không ít, vừa vặn phù hợp, thậm chí còn vừa kịp đến chuyến bay buổi chiều. Buổi chiều cùng ngày, Hạ Tưởng bay trở về Tương Giang, cùng lúc đó, Cổ Thu Thật bay trở về Hắc Liêu.

Thủ đô cũng không vì Hạ Tưởng và Cổ Thu Thật rời đi mà yên bình, bởi vì Hạ Tưởng và Cổ Thu Thật đến thủ đô giống như đầm nước gặp 2 khối đá lớn, làm gợi lên từng đợt sóng. Hai người đi rồi, một vòng lại một vòng mở ra, mặt trên tuy không có gì, kỳ thực ở mặt nước dưới, đang nổi lên một mạch sóng ngầm rất lớn.

Điều khiến Hạ Tưởng không ngờ, đó là vừa hạ cánh, lại gặp Diệp Thiên Nam đến đón!

Tình huống bình thường, nếu như hắn đi công cán, khi trở lại Tương Giang cũng phải là Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật đến tiếp đón, tuy nhiên, Hạ Tưởng cũng không quá để ý đến những nghi thức xã giao, thậm chí, còn không yêu cầu Ủy ban Kỷ luật phái người đến đón tiếp.

Nhưng bất luận về công hay về tư, cũng đều không thể kinh động đến tận Diệp Thiên Nam. Diệp Thiên Nam mặc dù sắp rời khỏi chức vụ nhưng dù sao hiện giờ vẫn còn là Phó bí thư tỉnh ủy, trong Đảng chức vụ cao hơn Hạ Tưởng!

Nhưng đúng như một câu ngạn ngữ, tặng lễ cho người, ắt có điều nhờ vả, Diệp Thiên Nam còn có thủ đoạn gì chuẩn bị thi triển? Sự việc thành ra cho tới giờ, Diệp Thiên Nam còn có tâm tư nào muốn biểu diễn trước mặt hắn?

Bắt tay hàn huyên, tỏ ý cảm tạ, hơn nữa còn tỏ vể rất cung kính, Hạ Tưởng khách sáo lên xe của Diệp Thiên Nam.

Xe bắt đầu đi, vẻ mặt của Diệp Thiên Nam đang từ mỉm cười bỗng chuyển thành nghiêm túc, nói câu đầu tiên:

– Chủ nhiệm Hạ, thật không dám giấu, tôi đến đây để bàn điều kiện với anh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/12/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 2
Giám đốc nhà hàng vội vã chạy đến hiện trường, nhìn thấy cảnh Dương Thần đem Tề Khải giẫm đến hộc máu suýt nữa ngất xỉu! Tiên sinh, tiên sinh! Mong ngài lưu tình! Mong ngài lưu tình! Vị giám đốc kia đầu đầy mồ hôi chạy đến, ông ta rốt cục hận chính mình vì tiết kiệm tiền mà không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Quan Trường – Quyển 4
Thôi Hướng mặt tái xanh, muốn trả đòn, nhưng hắn đang đứng trước tình thế đã bị đảo ngược, hắn không dám xúc phạm đến cơn giận của mọi người. Hắn đành phải vờ như không hiểu lời Mai Thái Bình, lại hỏi Diệp Thạch Sinh: Bí thư Diệp, đoàn khảo sát tỉnh Lĩnh Nam cuối cùng xảy ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lăng Tiếu – Quyển 27
Lôi Chiến Dương, Áo Tư Lạc ở trước mặt lực lượng tuyệt đối của Lăng Tiếu đều bị triệt để mài thành cặn bã, ngay cả không gian lực lượng của bọn hắn cũng bị cửu thải không gian của Lăng Tiếu dung phệ mất! Kể cả Khương Tà Vương, Tam đại Vĩnh Hằng đã triệt để biến thành hạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân