Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 17 » Phần 44

Quan Trường - Quyển 17

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 44

Từ khi Hạ Tưởng nhậm chức ở tỉnh Tề tới nay, chưa bao giờ hội đàm ba bên với Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ. Cơ hội hắn và Chu Hồng Cơ cùng ngồi với nhau là không ít, nhưng với Tôn Tập Dân, dường như luôn luôn có ngăn cách vậy, trong ấn tượng, thật đúng là chưa từng có một cơ hội đơn độc ngồi cùng nhau.

Hôm nay cũng không thể xem như đơn độc ngồi cùng nhau, bởi vì Chu Hồng Cơ mời khách, nhưng coi như là một lần khó có được mặt đối mặt nói chuyện giữa Hạ Tưởng và Tôn Tập Dân.

Kỳ thật giữa Hạ Tưởng và Tôn Tập Dân, cũng không có mâu thuẫn thâm căn cố đế. Ân oán từng có khi còn ở tỉnh Yến cũng theo thời gian xói mòn mà phai nhạt. Sau khi Tôn Tập Dân đến tỉnh Tề, cũng không có xung đột lợi ích một cách trực tiếp với Hạ Tưởng. Mặc dù lúc bắt đầu bởi vì vấn đề của ngành muối, mà đứng ở lập trường riêng, từng có đọ sức âm thầm, nhưng cũng là một loại thái độ bình thường trong quan trường.

Dù sao Chủ tịch tỉnh có quyền quyết định, không có khả năng mọi chuyện đều thuận theo ý của Hạ Tưởng, thậm chí cũng sẽ không thuận theo ý của Khâu Nhân Lễ. Cho dù thấy Tôn Tập Dân hơi hành động theo cảm tính trong vấn đề của Tập đoàn Đạt Tài, nhưng Hạ Tưởng vẫn hiểu được việc làm của Tôn Tập Dân, cũng không cảm thấy Tôn Tập Dân phạm sai lầm.

Hắn cũng từng phạm phải sai lầm hoặc bị mê mẩn giống như vậy, Tôn Tập Dân cũng nhất thời bị mê muội hai mắt với phe bình dân, là nguyên nhân có thể hiểu được.

Hôm nay ngồi cùng nhau, tiến thêm một bước khó có được. Trong lòng Hạ Tưởng cũng cảm thấy vui mừng, không đấu tranh không có nghĩa là thỏa hiệp, mà là vì tiến bộ chung. Hiện giờ hắn và hai chủ lực lớn của phe phản đối có khả năng ngồi cùng nhau, thảo luận làm cách nào ổn định thế cục tỉnh Tề, là chuyện không thể tưởng tượng lúc mới đến tỉnh Tề.

Nhưng hôm nay, chuyện vô cùng chân thật đã xảy ra, cũng chỉ có thể nói là, tình thế mạnh hơn con người.

Hạ Tưởng trong lòng cảm thán, khác nhau rất lớn với suy nghĩ trong lòng Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ. Nếu nói Hạ Tưởng chỉ có cảm thán, thì còn lại Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ ngoài cảm kích ra còn có bất đắc dĩ và xấu hổ.

Cảm kích chính là, dù ở phe đối lập, ở thời khắc mấu chốt Hạ Tưởng vẫn vô tư trợ giúp đối với bọn họ, không nói chuyện điều kiện, không đề cập tới trao đổi, điểm xuất phát chỉ vì đại cục tỉnh Tề. Một người lặn ngụp trong quan trường dần dần bị tiêm nhiễm thói quan liêu và lạnh lùng, cũng phải âm thầm thở dài vì tâm tư chân thật và thẳng thắn của Hạ Tưởng.

Bất đắc dĩ và xấu hổ là do, bọn họ đã được Hạ Tưởng trợ giúp rất nhiều, chẳng những không có gì báo đáp, còn nhờ vả Hạ Tưởng rất nhiều chỗ trong các công tác sau này, ngoại trừ xấu hổ, bọn họ còn có thể nói được gì đây?

Cho nên hôm nay tụ hội, là do Tôn Tập Dân chủ động khởi xướng, và không tiếc lấy tôn nghiêm của Chủ tịch tỉnh, tự mình mời Hạ Tưởng uống rượu.

– Phó bí thư Hạ, tôi mời anh một ly.

Tôn Tập Dân tay nâng chén, không đợi Hạ Tưởng nói, liền uống một hơi cạn sạch,

– Cảm ơn Phó bí thư Hạ cho tới nay vẫn mạnh mẽ ủng hộ công tác của tôi.

Tuy rằng không có nói thẳng ra trước mặt là kính trọng, kỳ thật đã rõ ràng không lầm lẫn là muốn biểu đạt ý kính nể.

Hạ Tưởng cũng vội uống một hơi cạn sạch:

– Chủ tịch tỉnh Tôn khách sáo rồi, những gì tôi làm, đều là thuộc bổn phận, đều là chuyện cần phải làm.

Tôn Tập Dân rất cảm động:

– Làm Chủ tịch tỉnh, cần phải vì nước vì dân, vì phát triển kinh tế tỉnh Tề mà cống hiến.

– Làm cán bộ quốc gia, cần phải liêm chính làm theo việc công, chí công vô tư, nên là làm quan một lần, tạo phúc cho một phương. Trên thế giới có nhiều điều cần phải làm lắm, nhưng có bao nhiêu người làm được những điều đó? Chúng ta phiên dịch cán bộ có nghĩa là phải có thái độ tốt, sắc mặt tốt, công tác tích cực chủ động, là nên thế, là việc thuộc bổn phận, nhưng hiện tại lại thành tiêu chuẩn cao, yêu cầu cao! Thành ra một cán bộ Đảng viên không tham ô không hủ bại chính là cán bộ Đảng viên tốt, đây là logic gì vậy? Đây là bổn phận nên phải thế mà!

– Ở thời đại tiến bộ, cán bộ Đảng viên chúng ta, đạo đức không có, năng lực thấp, tham ô hủ bại là chuyện bình thường, chỉ cần cầm tiền liền làm việc mới là quan tốt, chỉ cần sau khi tham ô không hại nước hại dân, không cuỗm tiền bỏ trốn, còn ở trong nước nộp lệ phí đến tận nơi, chính là một cán bộ thật tốt với tổ quốc. Đây là hiện tượng gì? Đây là sự thụt lùi đạo đức lớn nhất trong mấy ngàn năm lịch sử dân tộc Trung Hoa, là bi kịch của xã hội, là sỉ nhục quốc gia!

– Còn có một số cán bộ lãnh đạo, nơi nào cũng hô khẩu hiệu vì nước vì dân, kỳ thật một chút chuyện thực tế cũng không xử lý, chỉ vì lo nghĩ cho bản thân, không tiếc lấy cục diện yên ổn đoàn kết của toàn bộ tỉnh Tề làm lợi thế chính trị, đây là hành vi gì? Đây là phần tử bại hoại lớn nhất.

Cũng không biết sao, Tôn Tập Dân dường như hơi quá mức kích động, vừa nói liền thành một hồi phân trần khẳng khái, khiến Hạ Tưởng nhất thời kinh ngạc. Tuy Tôn Tập Dân nói cũng là tình hình thực tế, nhưng liên tưởng đến thân phận Chủ tịch tỉnh của Tôn Tập Dân, nói ra lời nói trên, xem như rất khác thường.

Rơi vào trong tai của lãnh đạo trung ương, Tôn Tập Dân liền bị mất điểm.

Hạ Tưởng cũng biết rõ, lời nói của Tôn Tập Dân có ý ám chỉ, người kéo bè kết phái là Hà Giang Hải. Người ngồi không ăn bám là Thang Thế Thành. Người hại nước hại dân là Tư Mã Bắc. Kẻ bại hoại lớn nhất là Tần Khản.

Quả thật, dưới câu nói dõng dạc của Chủ tịch tỉnh Tôn, có lẽ cũng chưa biết được dụng ý ẩn núp dưới biệt tài ăn nói. Nhưng Hạ Tưởng cũng biết rõ dân tộc Trung Hoa mấy chục năm qua, vẫn ham thích đấu tranh nội bộ, mấy chục năm còn không yên tĩnh, còn có niềm vui đi gây rối người khác, nhưng lịch sử vẫn tiếp diễn sóng sau sô sóng trước, sức lực của một cá nhân thật sự nhỏ bé, có thể thay đổi được bao nhiêu thì thay đổi bấy nhiêu là tốt lắm rồi.

Mà Chủ tịch tỉnh Tôn vừa nói liền làm ra một mở đầu rất cao, khiến cho Hạ Tưởng cũng không đoán định gì, cũng không tiếp lời của Tôn Tập Dân, chỉ im lặng cười.

Chu Hồng Cơ liền nói:

– Phó bí thư Hạ, hôm nay Chủ tịch tỉnh Tôn hơi kích động, kỳ thật ông ấy có ý là muốn giao lưu với anh. Chủ tịch tỉnh Tôn và tôi hôm nay là trăm phần trăm thực lòng đến ngồi nói chuyện với anh.

Chu Hồng Cơ giảng hòa thay Tôn Tập Dân, anh ta lo lắng Hạ Tưởng sẽ bởi vậy mà nghĩ nhiều. Bởi vì vừa rồi biểu hiện của Tôn Tập Dân quả thật hơi cấp tiến một chút, không phù hợp lắm với thân phận của một Chủ tịch tỉnh, cũng chỉ có anh ta hiểu rõ khổ sở trong lòng Tôn Tập Dân. Có điều khiến anh ta kinh ngạc hoảng sợ chính là, thế nào mà Tôn Tập Dân lại thất thố như thế ở trước mặt Hạ Tưởng, nói ra ý nghĩ chân thật?

Hạ Tưởng giơ chén rượu lên đáp lễ Tôn Tập Dân:

– Tôi mời Chủ tịch tỉnh Tôn một ly. Kỳ thật khi ở tỉnh Yến, tôi đã vô cùng kính nể cách Chủ tịch tỉnh Tôn đối nhân xử thế, có tha thứ, có tinh thần trọng nghĩa, có chủ ý. Năng lực và phẩm hạnh của một người không nằm ở chỗ chức quan cao hay thấp, mà ở trái tim yêu nước thương dân thực lòng. Cổ nhân thường có câu quan vì dân là cử chỉ cao thượng, ở hiện tại, chẳng ai còn nhớ. Làm quan không làm chủ cho dân không bằng về nhà bán khoai lang, nói một câu giác ngộ rồi sau đó để trong lòng sao? Cán bộ thời cổ đại cũng không phải do dân bầu ra …

Hạ Tưởng vốn dĩ chỉ là nói tiếp lời nói của Tôn Tập Dân, không ngờ xong buổi nói chuyện, Tôn Tập Dân gần như kích động, cầm tay Hạ Tưởng:

– Phó bí thư Hạ, đúng là tri kỷ, hiểu tôi rất chính xác à.

Lúc này Tôn Tập Dân ở trước mặt Hạ Tưởng thể hiện ra hình tượng của một phần tử trí thức, mà không phải là một Chủ tịch tỉnh quen thói quan liêu, lại càng không phải là chính khách lúc trước trong vụ tranh giành vấn đề của Tập đoàn Đạt Tài, vì lợi ích của bản thân mà không nghĩ đến đại cục tỉnh Tề. Mỗi người đều có một mặt phức tạp, Tôn Tập Dân cũng là như thế. Năm đó tại tỉnh Yến, ông ta một lòng lôi kéo Hạ Tưởng, lôi kéo không được, rồi lại ra tay chèn ép, chính là diện mạo của một vị quan liêu mười phần.

Nhưng ở tỉnh Tề, Tôn Tập Dân đã trải qua rất nhiều chuyện, cũng trưởng thành rất nhiều, và quay đầu nhìn lại quá khứ, đã nhìn thấu rất nhiều điều.

Hạ Tưởng cũng không biết rằng, hôm nay Tôn Tập Dân ở trước mặt hắn làm đủ chuyện, đều không phải là thất thố, cũng không phải biểu diễn, mà là biểu lộ nội tâm chân thật. Sau lúc này không lâu, một chuyện đại sự phát sinh, Hạ Tưởng lại nhớ lại cảnh tượng ngày hôm nay, mới giật mình kinh hãi, không khỏi thở dài khóc than.

Hạ Tưởng kỳ thật cũng không phải tri kỷ của Tôn Tập Dân, hắn và Tôn Tập Dân cũng không có giao kết giữa hai người tri kỷ. So sánh ra thì, Hạ Tưởng tình nguyện thừa nhận hắn là tri kỷ của Diệp Thạch Sinh, bởi vì từ trước tới nay, giữa hắn và Tôn Tập Dân luôn luôn có ý nghĩ không hòa hợp. Có lẽ cảm giác giữa người với người chính là vô cùng kỳ quái, hắn luôn cảm thấy thiếu một cơ duyên có thể đến gần Tôn Tập Dân.

Thậm chí còn không bằng với Chu Hồng Cơ, tuy rằng thời gian quen biết ngắn, nhưng có tiếng nói chung. Lại có lẽ bởi vì những gì Tôn Tập Dân đã làm ở tỉnh Tề, vẫn khiến Hạ Tưởng trong lòng không vui.

– Nha Nội đã quay về Bắc Kinh, trước khi đi, anh ta còn bảo tôi gửi lời cảm ơn đến anh.

Chu Hồng Cơ nhắc tới Nha Nội. Nha Nội sau khi bị người ta hành hung không lâu thì trở về Bắc Kinh trị liệu, cũng đồng nghĩa với tỏ thái độ không truy cứu việc này, rõ ràng dứt khoát hơn nhiều so với lần trước bám chặt lấy không chịu đi.

Hạ Tưởng gật đầu:

– Điều kiện chữa bệnh ở Bắc Kinh đỡ hơn một chút, trở về cũng tốt. Tổ điều tra điều tra cũng đã mấy ngày, một hai ngày nữa là cho ra kết quả …

Cũng là vì thân phận của Nha Nội đặc biệt, nếu không, chỉ là một thương nhân bị hành hung một chút, cũng không kinh động Tỉnh ủy thành lập tổ điều tra sự cố, thật đúng là có thể diện rất lớn.

Thể diện không phải là cho Nha Nội, là cho người nào đó ở Bắc Kinh.

Trước ngày hôm qua, Hạ Tưởng còn gửi gắm kỳ vọng cao vào kết luận của tổ điều tra, nhưng hôm nay, sau khi hắn bị Tống Triêu Độ đánh thức, liền biết sự kiện Nha Nội bị đánh, sự kiện tai nạn mỏ, cùng với sự kiện tình hình bệnh dịch, vân vân, còn có dự án xe khách dùng nguồn năng lượng mới, công trình Ngũ Đóa Kim Hoa, đều chỉ là thủ đoạn đòn gió bịp bợm, đều không phải là sát chiêu đích thực.

Cho nên có thể khẳng định là, tổ điều tra sẽ không tra ra được kết luận nào hữu dụng, cho dù cuối cùng theo căn cứ chính xác chỉ vào Tần Khản, cũng không có khả năng bởi vì một lần xảy ra việc đánh người mà làm được gì một vị Phó chủ tịch tỉnh. Tổ điều tra càng đi sâu vào điều tra, lại càng dấn sâu vào kế chuyển dời tầm mắt của Tần Khản.

Cụ thể sát chiêu của Tần Khản để ở nơi nào, Hạ Tưởng còn không dám khẳng định, nhưng có thể khẳng định chính là, một loạt sự kiện leo thang phát sinh, cho dù là nhằm vào Tôn Tập Dân, hay nhằm vào Chu Hồng Cơ, cũng không phải điểm dừng chân đích thực của Tần Khản.

Không thể không nói, Tần Khản là một trạm kiểm soát lớn nhất mà Hạ Tưởng gặp phải từ khi đi theo chính trị tới nay, lớn nhất, nhưng không phải khó khăn nhất, cũng là khiến cho người ta không cân nhắc được gì nhất.

Cũng phải thừa nhận, Tần Khản thành công, ít nhất ông ta nhất thời giấu diếm được Hạ Tưởng. Tuy rằng ông ta không đa mưu túc trí bằng Diệp Thiên Nam, cũng không cấp tiến dũng mãnh như Chu Hồng Cơ, nhưng dưới bề ngoài ra vẻ trung hậu của ông ta, ẩn núp bên trong nếp nhăn trên mặt cũng không phải là do làm việc lâu ngày để lại, mà là từng lớp từng lớp suy nghĩ xấu xa.

Khi chấm dứt tụ họp, Tôn Tập Dân mới hơi chút nhắc tới đề tài chính:

– Sau khi bước sang nhiệm kỳ mới, tôi muốn phân công điều chỉnh thích hợp một chút bộ máy chính phủ, đến lúc đó hy vọng Phó bí thư Hạ và Bí thư Khâu đề nghị thêm.

Hạ Tưởng bên ngoài là gật đầu, ngoài miệng nói cũng là:

– Hy vọng Chủ tịch tỉnh Tôn chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhiệm kỳ mới, chỉ sợ sẽ không thuận buồm xuôi gió!

Tôn Tập Dân hiển nhiên không có cái nhìn sâu xa như Hạ Tưởng, kinh ngạc:

– Phó bí thư Hạ có tin tức gì sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/01/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dân buôn đồ âm
Tôi hít một hơi thật sâu, cảm thấy rất có thể nàng đang dụ dỗ tôi, sau đó thừa dịp tôi không chú ý, cắn nát cổ tôi, uống máu của tôi, biến tôi thành cương thi như nàng. Tôi có thể trúng chiêu ư? Đương nhiên không thể. Tôi trấn định, tự nhiên nói: “Trên chân nổi bóng nước, tốt nhất...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Linh Lâm Vương quá sốt ruột, tranh thủ thời gian mở miệng, lời này vừa dứt thì lập tức những người nghe thấy sắc mặt đều trở nên cổ quái. Bạch Tiểu Thuần nghe vậy cũng có chút đau đầu, nghĩ tới Hứa San, hắn ở dưới Quy Văn Nồi liếc nhìn Linh Lâm Vương. Sau đó lại cân nhắc, chính mình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Đường Môn – Quyển 4
Áo Tư Tạp cũng không giấu diếm, ở trong lòng hắn, Trữ Phong Trí chính là cha vợ tương lai của hắn. “Đệ lục hồn kỹ của ta là do liệp sát một con kính ảnh thú hai vạn năm tu vi mà đến, hiệu quả là phục chế. Chỉ cần có được một giọt máu của hồn sư, ta có thể thông qua hồn kỹ của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân