Liên tiếp có vài tin tức truyền đến, một là Tần Khản bị vụ tại tiếng vây quanh nhưng lại chọn thái độ im lặng và lảng tránh, không giải thích, không phủ nhận cũng không thừa nhận, dường như chẳng thèm quan tâm đến việc này mà vẫn hăng hái tập trung tinh thần vào công việc, đến thị sát công trình trọng điểm, thăm viếng viện phúc lợi, và thăm hỏi liên đoàn tàn tật.
Phó chủ tịch thường trực tỉnh bị bỏ ra rìa thật là đáng thương, được phân công quản lý toàn là những người không biết việc và một cục diện rối rắm. Nếu là người khác thì đã phản ánh vấn đề với Trung ương xin điều đi nơi khác hoặc kiện lên Bí thư tỉnh ủy tố cáo sự tẩy chay của Chủ tịch tỉnh, nhưng Tần Khản thì lại không, ngược lại còn làm việc tích cực hơn và chăm chỉ hơn trước.
Có thể dùng một câu thành ngữ để hình dung là đại gian tự trung (là một người gian ác nhưng bên ngoài nhìn như một người tốt).
Hai là, Khâu Nhân Lễ đã về thành phố Lỗ.
Khâu Nhân Lễ cũng đã về Bắc Kinh, vốn dĩ nói chỉ ở lại Bắc Kinh hai ngày, không ngờ đã ở lại lâu hơn, cũng không biết là đã phạm sai lầm ở đâu nhưng phần lớn chắc hẳn là vì việc vào Bộ.
Thực ra việc Khâu Nhân Lễ về thành phố Lỗ không hẳn là tin tức gì mới, kì lạ là Trình Tại Thuận về chung chuyến bay với y, liền khiến người khác có chút ngờ vực, Hạ Tưởng lại tin chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, Khâu Nhân Lễ và Trình Tại Thuận chẳng can hệ gì với nhau, tuyệt đối không có khả năng hợp tác.
Ba là, Trình Tại Thuận đã trở về.
Thực ra Trình Tại Thuận về thì về, nếu là trước kia thì chẳng có ai chú ý đến nhất cử nhất động của ông ta nhưng bây giờ lại khác. Trình Tại Thuận đã lui về tuyến hai không ngờ lại trở thành nhân vật làm mưa làm gió ở tỉnh Tề, sức lực còn lại được phát huy quá lớn.
Nhưng việc trở về của Trình Tại Thuận thu hút sự chú ý của nhiều người, không chỉ bởi vì con trai của ông ta là Trình Nhất Dương cùng xuất hiện với ông ta mà còn có một người đi cùng Trình Nhất Dương đến thành phố Lỗ.
Nha Nội!
Đúng vậy, đúng là Nha Nội.
Là một kẻ gây rối ở thành phố Lỗ và cả tỉnh Tề, bóng dáng của Nha Nội vẫn luôn thoáng hiện ở tỉnh Tề, từ trước giờ chưa từng đi xa. Nếu nói trước đây đều liên quan đến lợi ích kinh tế, vậy thì những việc làm của Nha Nội hiện giờ rốt cuộc liên quan tới lợi ích kinh tế hay có mục đích chính trị thì không ai biết được.
Có thể nói, Nha Nội vô tình cùng chuyến bay với Trình Tại Thuận về thành phố Lỗ thực sự là một chuyện lạ không lớn cũng không nhỏ. Cho dù Nha Nội có thể mượn cớ cùng Trình Nhất Dương có quan hệ mật thiết để cho qua chuyện thì bất luận là Tôn Tập Dân hay là Chu Hồng Cơ cũng đều không thể tin lí do Nha Nội đưa ra.
Hạ Tưởng lại càng không tin.
Tin hay không tin không phải vấn đề quan trọng mà quan trọng là sau khi biết được tin Nha Nội cùng Trình Tại Thuận cùng trên một chuyến xe đến thành phố Lỗ thì sắc mặt của Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ không mấy tốt, hai người đã nhanh chóng gặp mặt và cũng không biết đã bàn bạc những gì.
Dường như kỳ lễ Quốc Khánh đã kéo Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ xích lại gần nhau hơn, việc gì cũng cần phải gặp mặt nhau để bàn bạc, còn Nha Nội thì trước giờ chỉ nhúng tay vào phương diện kinh tế ở thành phố Lỗ, chỉ mưu cầu lợi ích kinh tế, đột nhiên thái độ trở nên mờ ám không rõ phương hướng, không chỉ khiến cho Hạ Tưởng không hiểu được động cơ phía sau những thay đổi của Nha Nội, cũng khiến cho Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ càng có thêm nhiều suy đoán và bất mãn.
Nội bộ phe phản đối, cũng không được vững chắc như thép, hành động này của Nha Nội không biết có phải được Chủ tịch Quốc hội bày mưu đặt kế hay không thì không biết, nhưng tuyệt đối đã được Chủ tịch Quốc hội ngầm đồng ý.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv1.com/quan-truong-quyen-17-full/
Hai ngày sau, lễ Quốc Khánh chính thức kết thúc, Tỉnh ủy đã khôi phục lại trật tự bình thường, mà vụ tai tiếng của Tần Khản càng ngày càng rối rắm. Cùng lúc đó, sau khi Nha Nội đến thành phố Lỗ thì như hoàn toàn biến mất không nghe thấy tin tức gì, không biết đã đi đâu, đừng nói là Hạ Tưởng thấy buồn bực, kể cả Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ cũng bực bội, khó chịu nhưng lại không tiện mở miệng hỏi rõ.
Ngày đầu tiên đi làm lại, liên tiếp có hai tin tức truyền đến Tỉnh ủy.
Một là từ Phẩm Đô truyền đến, Lý Đinh Sơn lại ra đòn mạnh, dựa vào những tội danh phạm tội đã chính thức bắt lão Thiết, lão Thiết đã tung hoành ở Phẩm Đô gần chục năm, sau khi Lý Đinh Sơn lên nhậm chức chưa đầy một tháng đã bị hạ gục!
Lão Thiết vừa bị hạ gục thì địa bàn của ông ấy không có ai tiếp tay, nguyên nhân là cục Công an thành phố đã rất thẳng tay trong đợt thanh tra càn quét, đã hoàn toàn dẹp bỏ tất cả những ngọn nguồn kinh doanh bất chính, hơn nữa vì sợ Lý Đinh Sơn lại ra tay càn quét lần nữa nên khiến cho những lão đại trong giới xã hội đen ở thành phố Lỗ đành phải có thái độ đứng ngoài cuộc.
Tuy nhiên cũng bởi vì Lý Đinh Sơn ra tay quá mạnh, thậm chí có không ít người nói muốn lấy mạng của Lý Đinh Sơn, sau khi y nghe được cũng không để bụng, sau lần bị uy hiếp trực tiếp ở thành phố Lỗ và thấy được sự lớn mạnh của các thế lực ở tỉnh Tề thì trong lòng của Lý Đinh Sơn đã bình yên hơn nhiều, sẽ không để cho những lời đồn đoán bên ngoài ảnh hưởng đến sự bố trí của y.
Huống chi y còn có sự ủng hộ vững chắc của Hạ Tưởng.
Sự ra tay của Lý Đinh Sơn nằm trong dự đoán của Hạ Tưởng, đối với người khác có lẽ sẽ rất kinh ngạc nhưng đối với Hạ Tưởng thì chỉ là một việc tất nhiên phải xảy ra mà thôi. Trong thời gian Lý Đinh Sơn đảm nhiệm chức vụ Phó chủ tịch tỉnh ở Tỉnh ủy, vì là chức Phó không có quyền độc lập, làm việc gì cũng phải bó tay bó chân, gặp rất nhiều hạn chế, bây giờ đã trở thành Bí thư Thành ủy ở Phẩm Đô, là nhân vật số một thật sự nên có quyền hành độc lập.
Hơn nữa Lý Đinh Sơn không xem việc nhậm chức ở Phẩm Đô là bàn đạp để có thể bước chân vào chức bộ trưởng, y chỉ dựa vào lương tâm mà làm việc, chỉ dựa vào nguyên tắc mà ra tay, không e dè sẽ đắc tội với thế lực của bên nào, cũng không xem sắc mặt của lãnh đạo Trung ương để làm việc, phải nói việc Lý Đinh Sơn đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Phẩm Đô đối với người dân Phẩm Đô, đối với Tỉnh ủy thậm chí đối với Trung ương mà nói là một nước cờ hay.
Nói qua cũng nói lại, đối với Lý Vinh Thăng mà nói, tạm thời dừng lại ở vị trí Phó chủ tịch tỉnh để hòa hoãn làm bàn đạp cho bước tiến tiếp theo cũng là một chiêu rất tuyệt. Cho nên, dù là ai đã hoán đổi vị trí của Lý Đinh Sơn và Lý Vinh Thăng thì đều là một nước cờ rất hay được trù tính tỉ mỉ.
Cú đánh mạnh của Lý Đinh Sơn đã gây ra không ít xao động ở Tỉnh ủy, không ít người bàn tán xôn xao, đều đang phân tích đằng sau cú đánh của Lý Đinh Sơn là đang tiếp tục bôi nhọ Lý Vinh Thăng hay là có mục đích chính trị gì khác.
Ngay cả Khâu Nhân Lễ cũng ngồi không yên, gọi Hạ Tưởng đến hỏi vài câu về dụng ý từ những việc làm của Lý Đinh Sơn. Sau khi nghe được câu trả lời của Hạ Tưởng, Khâu Nhân Lễ mới cảm thấy yên tâm.
– Đã là thử thách cuối rồi! Hạ Tưởng, không nên xem thường, chờ sau khi bộ máy Ủy ban nhân dân thay đổi nhiệm kỳ mới một cách yên ổn thì tỉnh Tề mới là mùa xuân. Bây giờ là thời kỳ rét lạnh nhất trước khi bước sang mùa xuân.
Khâu Nhân Lễ khẽ nhíu mày, lời nói thành khẩn.
Hạ Tưởng biết rõ sự yên ổn trong đợt thay đổi nhiệm kỳ mới trong bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh đối với Khâu Nhân Lễ cũng có ý nghĩa rất lớn, dù sao Khâu Nhân Lễ cũng kiêm nhiệm chức Chủ tịch Hội đồng nhân dân, trong cuộc tuyển cử xảy ra bất cứ sự bất hòa nào đều bị Trung ương xem là sai lầm của Khâu Nhân Lễ, nếu nghiêm trọng, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến việc vào Bộ của y.
Hạ Tưởng gật đầu:
– Xin Bí thư Khâu cứ yên tâm, tôi sẽ dùng hết khả năng để đảm bảo cục thế ở tỉnh Tề được chuyển tiếp một cách thuận lợi.
Khâu Nhân Lễ đứng dậy đi đến trước mặt Hạ Tưởng, tay đặt trên vai Hạ Tưởng nói:
– Hạ Tưởng, cậu là người tôi đã dõi theo từng bước trưởng thành, tôi luôn xem cậu như người một nhà vậy, trước giờ vẫn xem cậu và Tự Phong như hai anh em. Nhiệm kỳ ở tỉnh Tề có thể là nhiệm kỳ cuối cùng của tôi ở địa phương, có nhiều việc tôi không tiện trực tiếp ra mặt, hi vọng cậu có thể vì tương lai của tỉnh Tề mà tận tâm, tận lực hơn nữa.
Hạ Tưởng cảm nhận được tình cảm nồng hậu và niềm hy vọng tha thiết của Khâu Nhân Lễ, cũng biết được đằng sau lời nói thành khẩn của Khâu Nhân Lễ đã gửi gắm kỳ vọng rất lớn vào hắn, xét theo chuyện công hay tư hắn đều phải đứng trên lập trường của Khâu Nhân Lễ, đã hiến kế và ra sức cho kế hoạch ổn định đoàn kết ở tỉnh Tề.
Sau khi về đến văn phòng, khi chính thức bắt tay vào làm việc thì tin tức thứ hai lại kịp thời truyền tới, thực ra khiến cho Hạ Tưởng hơi bực!
Ngô Thiên Tiếu nhỏ giọng báo cáo:
– Phó Bí thư Hạ, Diệp Thiên Nam vừa đến thành phố Lỗ, đang ở khách sạn Lỗ Năng.
Diệp Thiên Nam đang trong thời kỳ căng thẳng, lại âm thầm đến thành phố Lỗ, y nhất định là có ý đồ gì đó, hơn nữa y không ở tại nhà khách của Tỉnh ủy mà lại ở khách sạn Lỗ Năng tương đối vắng vẻ và hẻo lánh, có thể đoán được dụng ý của y là gì.
Hạ Tưởng càng ngày càng không thích Diệp Thiên Nam, bởi vì Diệp Thiên Nam lúc nào cũng xuất hiện không đúng nơi không đúng lúc, hơn nữa còn gánh vác một sứ mệnh không thực tế, làm một việc xấu không phù hợp với thân phận của y, cũng thực sự là một loại người xấu đến triệt để, xấu một cách có cá tính… khi nào Diệp Thiên Nam có thể ngã quỵ không thể đứng dậy nữa mới là tốt!
Hạ Tưởng thậm chí không cần suy đoán mục đích đến đây của Diệp Thiên Nam thì cũng đưa ra được kết luận, Diệp Thiên Nam lần này đến là để giúp Tần Khản giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt, là để giúp Tần Khản một tay, và còn vì để quấy rối một cách triệt để và bạo lực hơn trong đợt quấy rối cuối cùng ở tỉnh Tề.
Thấy Hạ Tưởng im lặng và sắc mặt không mấy vui, Ngô Thiên Tiếu lập tức biết được trong lòng phó Bí thư Hạ không vui, liền thử xin chỉ thị:
– Lãnh đạo, có cần nghĩ cách gì để khiến cho Diệp Thiên Nam ở thoải mái hơn không?
Hạ Tưởng thờ ơ nhìn Ngô Thiên Tiếu một cái, không trả lời mà ngược lại hỏi một câu:
– Tiêu Ngũ còn chưa tới thành phố Lỗ, cậu gọi điện hỏi thử xem. Còn nữa, dự án của Tập đoàn Đạt Tài tiến triển đến đâu rồi, cũng phải hỏi thăm một chút.
Nhắc đến Tiêu Ngũ trước, sau lại nhắc đến dự án của Tập đoàn Đạt Tài, Ngô Thiên Tiếu không hiểu được ý đồ của lãnh đạo thì uổng công y đã theo Hạ Tưởng một thời gian dài, lập tức gật đầu, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài làm việc.
Sau khi Ngô Thiên Tiếu ra ngoài, điện thoại của Hạ Tưởng vang lên, sau khi bắt máy, giọng của một người phụ nữ vừa lạ vừa quen truyền đến, cũng dường như đã lâu không gặp:
– Phó Bí thư Hạ, sau lần chia tay ở Bắc Kinh giờ lại được gặp lại ở thành phố Lỗ, tối nay có thời gian cùng nhau dùng bữa cơm không?
Là Lưu Nhất Lâm.
Hạ Tưởng cảm thấy Lưu Nhất Lâm vô cùng phức tạp, trong mắt của hắn, Lưu Nhất Lâm như một đám sương mù, lúc gần lúc xa, lúc thì là đồng minh có thể hợp tác, lúc thì cô ấy như đứng ở phía đối lập, thật khiến cho người khác khó tìm được phương hướng. May là từ trước tới giờ hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc hợp tác với Lưu Nhất Lâm, không đặt nhiều hi vọng vào cô ấy thì sẽ không bị thất vọng tràn trề.
– Thật sự không có thời gian.
Thái độ của Hạ Tưởng không thân thiết cũng không xa lạ, nói:
– Thật ngại quá, đã có hẹn rồi.
– Không sao, tôi chỉ muốn thử vận may, sự thật chứng minh là vận may của tôi không được tốt.
Lưu Nhất Lâm nói rất thoải mái:
– Thật ra tôi có một việc cần báo cáo với anh.
– Có chuyện gì?
Câu trả lời của Hạ Tưởng có chút thờ ơ, bởi vì ý nghĩ của hắn không đặt ở Lưu Nhất Lâm mà là ở Diệp Thiên Nam, trực giác nói cho Hạ Tưởng biết Diệp Thiên Nam lần này đến thành phố Lỗ nhất định không có việc gì tốt.
Không ngờ rằng, điểm đột phá lại nằm ở việc mà Lưu Nhất Lâm sắp sửa nói ra!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/01/2018 08:36 (GMT+7) |