Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 18 » Phần 63

Quan Trường - Quyển 18

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 63

– Hiểu Dương, anh có thể đi, nhưng Ngô Công Tử… thì ở lại!

Một câu thuận miệng, lãnh đạm, nhẹ nhàng, không chút nào uy nghiêm uy hiếp, lại khiến Ngô Hiểu Dương hết hồn.

Lời đó, không phải Trần Hạo Thiên nói, cũng không phải Mễ Kỷ Hỏa nói, thậm chí cũng không phải Hạ Tưởng nói, âm thanh vọng đến từ bên ngoài cách khoảng chục mét.

Hơn mười thước bên ngoài, là chỗ góc cầu thang.

Có hai người từ phía cầu thang bước đến. Một bước, hai bước, chầm chậm mà bước kiên định, như hai bóng ma thật lớn, bao phủ hết người Ngô Hiểu Dương.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 18 tại nguồn: http://truyensextv1.com/quan-truong-quyen-18-full/

Ngô Hiểu Dương không hề sợ Hạ Tưởng, Hạ Tưởng không thể định đoạt được vận mệnh của y, cũng không thể chi phối tiền đồ của y.

Ngô Hiểu Dương cũng không sợ Trần Hạo Thiên, tuy Trần Hạo Thiên là Ủy viên bộ Chính trị, nhưng bên ngoài khác với việc bổ nhiệm trong quân đội phải do bộ Chính trị thảo luận quyết định là, việc bổ nhiệm quân đội cấp cao, cơ bản chỉ có mấy người có quyền quyết định.

Nhất là đến cấp bậc của Ngô Hiểu Dương, đối với tiền đồ của y thì Ủy viên bộ Chính trị chỉ ảnh hưởng rất nhỏ mà thôi. Bởi vì vận mệnh của y nằm trong tay Quân ủy Trung ương.

Tức là, ngay cả cá nhân các Ủy viên Thường vụ bộ Chính trị cũng không có chuyện một lời có thể định đoạt tiền đồ của y.

Tính đặc thù trong bổ nhiệm quân đội, cùng với sự độc lập về thế lực của quân đội, ngoại trừ Tổng bí thư đảm nhiệm Chủ nhiệm quân ủy ra, ngoại trừ người tiếp nhiệm chức vụ Phó chủ nhiệm quân ủy ra, các Ủy viên Thường ủy bộ Chính trị còn lại, đều không có quyền nhúng tay vào việc trong quân đội.

Quyền lực quân sự, là đặc biệt lớn, có thể điều động quân đội, khiến quân đội phục tùng vô điều kiện, mới thực sự thể hiện đang nắm quyền. Năm đó, từng có Ủy viên Thường vụ bộ Chính trị có ý đồ nhúng tay vộ Chíệc trong quân đội, kết cục đột nhiên bệnh nặng…

Việc bổ nhiệm của Ngô Hiểu Dương, quyền quyết định tám mươi phần trăm là ở trong Quân ủy. Chỉ cần trong Quân ủy có người bảo đảm cho y, chỉ cần y không phạm phải sai lầm nào, về cơ bản chờ tới nhiệm kì mới, y cố gắng thể hiện sự trung thành, được thăng tới chức Thượng tướng cũng là việc đương nhiên

Có lẽ trong mắt người ngoài, y tuy là trung tướng, thậm chí không phải Ủy viên quân ủy, so ra thì y không bằng một Ủy viên bộ Chính trị như Trần Hạo Thiên, nhưng thực tế, quyền lực trong quân sự trong tay y, so với quyền lực địa phương của Trần Hạo Thiên cũng không yếu kém. Mà trong việc gia nhập Thường vụ, Trần Hạo Thiên dưới sự công kích của đối thủ, liên tục thất bại, thậm chí còn không lo nổi thân mình. Hơn nữa Lĩnh Nam gần đây có rất nhiểu tin tức, chỉ thiếu chút nữa luống cuống chân tay.

Mà y trấn thủ Dương Thành, canh giữ Nam Cương, cai quản mấy quân khu tỉnh, hơn nữa việc trong quân đội không cần lo lắng bị tin tức truyền thông công bố, y nắm trong tay quyền lực to lớn, chỉ sợ Trần Hạo Thiên cũng không bì kịp.

Lại thêm lập trường chính trị khác nhau, y và Trần Hạo Thiên không đứng cùng chiến tuyến, vì vậy mọi chuyện hung hăng cách nấy của y ở Dương thành, rõ ràng là kiêu ngạo, nhưng thực chất cũng là cố ý khiêu khích Trần Hạo Thiên. Chẳng qua Trần Hạo Thiên quá nhẫn nhịn, chu toàn mọi chuyện, không bị mắc bẫy của y.

Nhưng hôm nay, Trần Hạo Thiên được sự giúp đỡ của Hạ Tưởng, thái độ khác thường, lần đầu tiên biểu lộ thái độ mạnh mẽ, cứng rắn, khiến cho y trong lòng thấy rùng mình. Hạ Tưởng sau khi đến Lĩnh Nam nhận chức, chẳng những cục diện chính trị ở Lĩnh Nam chuyển biến, không ngờ cón ảnh hưởng tới cả quân khu Lĩnh Nam, thậm chí cả thế cục ở quân khu Dương Thành … cho nên khi Ngô Hiểu Dương nghe được tiếng của Phù Uyên bỗng vang lên, trong lòng khiếp sợ tột đỉnh.

Quay người lại, nhìn thấy trước mắt là khuôn mặt uy nghiêm là cứng cáp của lão Cổ.

Sau lưng lão Cổ, đúng là Chính ủy Tổng cục Hậu cần, Thượng tướng Phù Uyên.

Trước đó, y nghe được tin, nói là lão Cổ có khả năng đến Dương Thành, đi cùng có cấp cao quân ủy, rốt cuộc là ai, tin tức cũng không rõ ràng. Dựa vào phỏng đoán của Ngô Hiểu Dương, có khả năng là Tổng cục Chính trị hoặc Thủ trưởng Bộ tổng tham mưu, không ngờ lại là Phù Uyên.

Con người Phù Uyên, y hiểu rõ, cứng rắn, nghiêm khắc, hơn nữa coi kẻ tham nhũng như với kẻ thù. Từ khi đảm nhiệm chức vụ Chính ủy Tổng cục Hậu cần tới nay, từng một lần ở đại hội có năm sáu trăm quân nhân tham gia phát biểu cương quyết, mạnh mẽ. Tuyên bố bất kể một người nào chức vị cao bao nhiêu, hoặc đằng sau có chỗ dựa vững chắc thế nào, chỉ cần là kẻ tham nhũng, ông cũng không bỏ qua, cho dù mất chức ông cũng tranh đấu tới cùng với những phần tử tham nhũng.

Phù Uyên là tuyệt đối đối đầu với những phần tử tham nhũng trong đảng, thân phận nhạy cảm của ông cùng với quyết tâm kiên định chống tham nhũng khiến ông trở thành tấm gương tiêu biểu trong quân đội, khiến không những kẻ tham nhũng trong quân đội cũng phải lo sợ.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 18 tại nguồn: http://truyensextv1.com/quan-truong-quyen-18-full/

Cũng là nguyên nhân khiến Ngô Hiểu Dương vừa thoáng nghe thấy tiếng của Phù Uyên vang lên liền hết hồn.

Không phải y sợ lão Cổ, so sánh một chút, lão Cổ đã nghỉ hưu rồi không có quyền lực trực tiếp quyết định vận mệnh của y, chỉ có thể chướng ngại trên đường tiến thân của y mà thôi. Nhưng Phù Uyên lại khác, ông là Chính ủy Tổng cục Hậu cần, là Thượng tướng, nắm quyền to trong tay.

Thân là Chính ủy Tổng cục Hậu cần, lặng lẽ tới Dương Thành, trước đó không có thông báo gì với quân khu Dương Thành, trong lòng Ngô Hiểu Dương có không hiểu. Lần này lại thấy sự xuất hiện cùng lúc của lão Cổ và Phù Uyên, còn xuất hiện ở Tỉnh ủy Lĩnh Nam, chắc hẳn có nguyên nhân sâu xa.

Hơn nữa lại vừa đúng lúc thời khắc quan trọng này.

Nhất là ngay từ câu nói đầu tiên Phù Uyên đã muốn giữ con trai của y lại, càng làm cho Ngô Hiểu Dương áp lực gấp bội. Từ trước đến nay y luôn điềm tĩnh, thậm chí ở trước mặt Trần Hạo Thiên cũng không nhân nhượng nửa bước, bỗng nhiên lúc đó liền cảm giác da đầu như tê dại, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng.

Mà Thi Khải Thuận vừa gặp lão Cổ, lại không tự chủ được thân người rung lên, nhớ lại cảnh tượng khi ở hôn lễ của Hứa Quan Hoa, thiếu chút nữa đã quay người trốn mất.

Lão Cổ, uy lực như vậy!

Hạ Tưởng rốt cục buông Ngô Công Tử ra, hai gã cảnh vệ bên cạnh Ngô Hiểu Dương xông tới giữ lấy Ngô Công Tử. Trần Hạo Thiên thấy tình cảnh vậy, thản nhiên vung tay ra

– Chính ủy Phù có một vụ án, cần Ngô Công Tử phối hợp điều tra, mời Ngô Công Tử lưu lại, nói rõ vấn đề rồi mới đi được. Các anh đưa Ngô Công Tử đi điều trị vết thương trước…

Lập tức có người từ trong tay cảnh vệ của Ngô Hiểu Dương đoạt lấy Ngô Công Tử, mấy gã cảnh vệ còn chưa muốn buông tay, đối phương không khách khí trực tiếp cướp ngang. Là cảnh vệ quân đội, chỉ nghe theo mệnh lệnh của Ngô Hiểu Dương, kể cả Ngô Hiểu Dương có ra lệnh cho bọn họ nã súng vào Hạ Tưởng, bọn họ cũng không chút do dự mà chấp hành. Cho nên hai gã cảnh vệ này, lúc chưa có lệnh của Ngô Hiểu Dương, thì nhất định không chịu nhượng bộ.

Người mà Trần Hạo Thiên đem theo chỉ mặc thường phục, nhưng lại là cảnh vệ của phòng số 8 Bộ công an, cũng là cảnh vệ võ trang của cục cảnh vệ Bộ công an, do biên chế của cục cảnh vệ võ trang, chỉ trực tiếp nghe lệnh Trần Hạo Thiên, không nghe theo bất cứ mệnh lệnh của ai

Với tư cách lãnh đạo cấp phó quốc gia, cảnh vệ của Trần Hạo Thiên đều mang quân hàm binh nhì.

Nếu là lãnh đạo cấp quốc gia, thì là cảnh vệ binh nhất, cơ cấu phụ trách cảnh vệ binh nhất thuộc về Bộ công an cục 9 … trên danh nghĩa mà thôi, về cơ bản không thể can dự vào nghiệp vụ của Bộ công an … cũng chính là cảnh vệ cục Trung ương thường được nói đến. Bởi vì hơn phân nửa Cục trưởng kiêm nhiệm chức vụ Phó chủ nhiệm văn phòng trung ương, đều được gọi là Cục cảnh vệ trung ương.

Cảnh vệ binh nhì tuy là cảnh vệ võ trang, nhưng thân thủ không hề kém hơn bộ đội đặc chủng, nhất là Trần Hạo Thiên lại là bí thư tỉnh ủy một tỉnh lớn, có nền kinh tế phát triển mạnh nhất trong nước, toàn bộ nhân viên cảnh vệ đều có thân thủ cực cao.

Hai gã cảnh vệ Ngô Hiểu Dương dù thân thủ không tồi, nhưng trước mặt cảnh vệ của Trần Hạo Thiên, cũng chỉ đành chịu thiệt. Hai người hơi phản kháng một lúc, cảnh vệ của Trần Hạo Thiên không nói hai lời, ra tay nhanh như điện, trước tiên là lấy mất súng của đối phương, sau đó bẻ gập tay ra sau lưng, trực tiếp chế phục.

Tuy rằng động tĩnh không lớn, động tác cũng không kịch liệt, cũng chỉ trong chớp mắt, nhưng trong mắt mọi người, đã có ý nghĩa chính trị vô cùng quan trọng rồi. Cũng có nghĩa là năm thứ năm kể từ khi Trần Hạo Thiên đến Lĩnh Nam, cũng là lúc Hạ Tưởng mới tới Lĩnh Nam, cuối cùng lần đầu tiên trực tiếp ra mặt mà giao đấu với Ngô Hiểu Dương!

Đường đường là cảnh vệ của Trung tướng, lần đầu tiên bị người khác chế phục, giống như cảm giác khi đứa con trai bị tát vào mặt lúc nãy, mặt Ngô Hiểu Dương như bị cay rát, sau khi bị Hạ Tưởng tát mặt, Trần Hạo Thiên cũng nhân cơ hội mà đánh vào mặt y! Y cũng biết, hôm nay xem như xui tận mạng, mấy năm nay uy danh lẫy lừng, hôm nay đều bị hủy hoại, tất cả đều là nhờ Hạ Tưởng ban tặng.

Mà ưu thế của Trần Hạo Thiên không chỉ ở Tỉnh ủy, mà còn dựa vào ưu thế của lão Cổ và Phù Uyên bên cạnh … Ngô Hiểu Dương đối đầu với Trần Hạo Thiên, lão Cổ và Phù Uyên, ba hòn núi lớn như thế, rốt cục không đỡ được, phải khom lưng rồi.

Ngô Hiểu Dương vung tay lên, hai gã cảnh vệ lập tức dừng phản kháng, cảnh vệ của Trần Hạo Thiên mặt lạnh lùng dẫn Ngô Công Tử đi. Ngô Công Tử ngạo mạn không ai bằng, cứ tưởng có người cha quyền thế thì ngang ngược ỷ thế làm càn. Một Ngô Công Tử từng đệ nhất hống hách ở Dương Thành, hôm nay ngay trước mặt cha, trước mặt Hạ Tưởng, chẳng những bị ăn tát, mất hết thể diện, cuối cùng còn bị áp giải như phạm nhân, cũng coi như ác giả ác báo.

Ngô Công Tử quả nhiên là một cực phẩm, trong trong tình cảnh này, vẫn không cam tâm, hung ác trừng mắt nhìn Hạ Tưởng, nói:

– Xem như anh lợi hại, Hạ Tưởng, hôm nay anh nhiều người, sẽ có một ngày anh cũng sẽ thất thế.

Đủ kiên cường, đã bị bẻ gãy một ngón tay rồi, hơn nữa rõ ràng ở thế hạ phong, không ngờ còn có thể mạnh miệng như vậy, thực không đơn giản. Chỉ có điều y vừa nói xong, đã bị cảnh vệ không không khách khí ấn đầu xuống, sau đó nhanh chóng dẫn đi.

Lão Cổ nhìn Hạ Tưởng gật đầu cười, sau đó liền nhìn về phía Ngô Hiểu Dương và Thi Khải Thuận, nói:

– Hiểu Dương, Khải Thuận, thấy tôi cũng không cúi chào, là tôi già rồi, hay là các cậu không biết lễ phép?

Ngô Hiểu Dương hơi tỏ vẻ xấu hổ, Thi Khải Thuận cười ngượng ngùng. Vừa rồi Trần Hạo Thiên cứng rắn giải Ngô Công Tử đi, khiến Ngô Hiểu Dương nhất thời thất thần, quên mất cúi chào, quả thật không nên.

Ngô Hiểu Dương và Thi Khải Thuận vội vàng theo thứ tự cúi chào lão Cổ, Phù Uyên

Phù Uyên mặt dài, u buồn, vẻ mặt hờ hững, có lẽ là tính cách vốn như thế, khiến cho người ta có cảm giác vô cùng khó gần. Ông chờ Ngô Hiểu Dương cúi chào xong, mới lạnh nhạt đưa tay, nói,

– Đồng chí Hiểu Dương, thân là cán bộ lãnh đạo, quản tốt vợ con việc quan trọng nhất. Việc nhà ổn định mọi việc mới êm đẹp, có bao nhiêu cán bộ lãnh đạo đều do lòng tham không đáy của vợ con mà ngã quỵ, anh cần phải hấp thụ giáo huấn hôm nay .

Mười mấy năm uy phong của Ngô Hiểu Dương, đầu tiên là bị Hạ Tưởng đánh cho tơi bời, lại bị Trần Hạo Thiên làm cho nhục nhã, bây giờ lại phải tiếp thu dạy bảo của Phù Uyên, uy phong của y triệt để bị quét sạch.

Ngô Hiểu Dương chỉ thấy khí huyết quay cuồng, đầu óc xoay chuyển, cũng may dù sao cũng có kinh nghiệm trong trường hợp như thế, rốt cục cũng ổn định được tinh thần. Đứa con trai bị cảnh vệ giải đi ngay trước mặt, dưới cái nhục bị cảnh vệ không coi vào đâu, y cố nén phẫn uất trong mắt, vẫn giữ được bình tĩnh hiếm có:

– Chính ủy Phù phê bình rất đúng, là do tôi công việc quá bận rộn, sơ suất việc giáo dục con, quả thật hổ thẹn với sự bồi dưỡng của Đảng và Nhà nước.

Chưa nói hết lời, Ngô Hiểu Dương bỗng nhiên lại khôi phục vài phần khí thế, nhìn về phía Hạ Tưởng:

– Phó bí thư Hạ, Nhiệm Hải Bảo có nghi ngờ trong vụ buôn lậu của quân khu, liên quan tới cơ mật quân đội, Tỉnh ủy cần giao y đến quân khu, xin phối hợp công tác.

Hay cho một Ngô Hiểu Dương, không ngờ còn có chỗ xoay sở nhanh thế!

Tình hình, lại đột ngột thay đổi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 06/02/2018 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 25
Khí hồn của U Ảnh thần kiếm nhảy lên cao, muốn bài xích giọt máu huyết này, không muốn máu huyết ô nhiễm khí hồn của nó! Ngươi còn dám phản kháng? Lăng Tiếu quát lên như sấm, tay cầm U Ảnh thần kiếm, thiên hỏa đốt khí hồn. Khí hồn kiêng kỵ, nó tin tưởng hỏa diễm này có thể luyện nó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Chịch đi, đừng sợ! - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Yêu đi, đừng sợ!” Tùng và Phương đang yêu nhau. Tùng là ảo thuật gia nổi tiếng, còn Phương làm trợ diễn cho Tùng. Cả hai yêu nhau sau thời gian dài đi lưu diễn cùng nhau. Nhưng chuyện tình của họ không được suôn sẻ lắm do bị hồn ma Vân quấy phá. Vân là một...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Chỉ là tốc độ của bọn họ mặc dù kinh người, dưới sự phối hợp của hai bên vẫn vượt xa Thiên Nhân. Thậm chí cho dù bọn họ có đuổi kịp Bán Thần, nhưng ở dưới sự san giết của mặt quỷ kia ép xuống, vẫn rất khó thật sự chạy thoát được. Lúc này trong khi na di, phía sau bọn họ có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân