Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 19 » Phần 55

Quan Trường - Quyển 19

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 55

Người đã bắn chết Hồng Phi, là Ngô Công Tử.

Sau khi Ngô Công Tử tận mắt thấy Vương Phúc bị giết chết tại chỗ, anh ta biết rằng, sự tình hôm nay không ổn rồi.

Lại nghe Hồng Phi hét lớn kêu to, anh ta giận dữ rút súng ra, bắn Hồng Phi một phát.

Khang Chí vô cùng hoảng sợ, anh ta cũng không biết Ngô Công Tử mang theo bên mình một khẩu súng lục!

Ngô Công Tử thư thái thoải mái, còn học xã hội đen Hong Kong thổi thổi vào nòng súng, lãnh đạm nói:

– Không cần lo lắng, đã nói là bị cảnh sát bắn chết là được. Chỉ cần anh không bán đứng tôi, sẽ không người nào biết được.

Hiện tại, Khang Chí mới biết được Ngô Công Tử thật sự không hơn một con chó điên, hối hận đã đồng ý làm cộng sự của Ngô Công Tử. Giết người cũng không phải là việc nhỏ, bắt được chỉ còn đường chết, nhưng lại chỉ có thể dối lòng, nói:

– Tôi là loại người như vậy sao? Tuy nhiên sự tình không dễ làm, người của quân đội sao còn chưa tới?

Ngô Công Tử vẫn cho rằng Ngô Hiểu Dương sẽ đến cứu anh ta, vỗ vỗ vào vai Khang Chí nói:

– Không cần lo lắng, cảnh sát dù lợi hại, cũng không đánh lại đại quân. Cứ tin tôi, không tới vài phút nữa, đại quân sẽ tiến vào đánh cảnh sát đến mức phân lăn nước tiểu chảy cho coi.

Thấy Ngô Công Tử còn tự tin mù quáng như vậy, kỳ thật trong lòng Khang Chí đã sớm không còn tự tin. Anh ta ngó mặt nhìn ra phía ngoài thăm dò, đúng lúc thấy cảnh sát tiến vào như thủy triều, lập tức sợ tới mức co đầu rụt cổ, khẩn trương chạy vào phòng, cầm lấy điện thoại gọi cho Khang Hiếu.

– Chú, mau cứu mạng!

Sau khi cảnh sát tiến vào Trung tâm chăm sóc sức khỏe Hà Thiên, lần lượt lục tìm ở các phòng, bất cứ chỗ nào cũng không bỏ qua. Kỳ lạ là, bất cứ thiết bị camera, điện thoại cầm tay của tất cả người khách đều bị tịch thu, không để cho biện bạch. Không phản kháng còn tốt, chỉ cần phản kháng, ngược lại sẽ bị tra còng một lượt.

Không lâu sau, cảnh sát đã lục soát xong tầng một, tiến thẳng lên tầng 2.

Tầng một là khu dành cho khách nữ, không phải là trọng điểm. Tầng hai là khu dành cho khách nam. Hơn nữa cả Ngô Công Tử và Khang Chí đều ở tầng hai, còn có mấy nhân vật quan trọng như Diệp Thiên Nam, Trương Lực và Quý Như Lan. Bởi vậy khi cảnh sát bước tới gần, đã khiến Ngô Công Tử cũng cảm nhận được áp lực rõ ràng cực kỳ lớn.

Tầng hai được xây dựng rất nhiều phòng đơn, hoàn cảnh vô cùng phức tạp, cảnh sát cũng không dám mạo hiểm đi tới, đều sắp hàng có thứ tự, cẩn thận tiến lên phía trước.

Đột nhiên, một tay thủ hạ của Vương Phúc từ trong một căn phòng vọt ra, liên tục bắn ba phát súng, đồng thời điên cuồng kêu loạn lên:

– Ta liều mạng với các ngươi.

Một cảnh sát trúng đạn bị thương. Vài người cảnh sát đồng thời nổ súng phản kích. Thủ hạ của Vương Phúc bị trúng liên tục hơn mười phát súng, toàn thân đầy máu, lảo đảo và ngã quỵ, giống như Hồng Phi lưu manh háo sắc có văn hóa đáng thương đụng phải một chiếc xe lại phải trả một mạng, từ tầng hai ngã thẳng xuống đại sảnh tầng một, chết tại chỗ.

Vương Phúc và tay chân khác của Hồng Phi đều co đầu rút cổ ở trong một căn phòng, sợ tới mức run rẩy. Bình thường, ở Dương Thành, bọn họ làm xằng làm bậy, coi trời bằng vung, là bởi vì lực lượng chuyên chính dân chủ nhân dân không sử dụng đến quả đấm thép, không có giơ cao đánh mạnh, hiện tại nếm được uy quyền của quả đấm thép, mới biết được cái gì là thế lực đen tối, cái gì xã hội đen. Ở trước mặt lực lượng chuyên chính cũng không thể chịu nổi một cú đánh.

Nghĩ năm đó sau khi từ Hongkong trở về, lão đại nào đó trong giới xã hội đen ở Hongkong ăn nói ngông cuồng, nói đại lục không thể làm gì gã. Kết quả là không lâu sau, ngay tại Hongkong, gã đã không có nơi sống yên ổn, sau khi chạy trốn tới đại lục, kết cục chính là trốn trong núi hoang.

Làm sao bây giờ? Là dựa thế hiểm yếu ngoan cố để chống lại, cuối cùng nói không chừng sẽ bị đánh chết tại chỗ, hay là tước vũ khí đầu hàng? Hiện tại, có phải tiếp tục kiên trì trong chốc lát, rồi cứu binh sẽ tới? Dù sao Ngô Công Tử có một một người cha là lãnh đạo cấp cao.

Hồi tưởng lại cảnh vừa rồi, Ngô công tử giết người không chớp mắt, anh ta muốn đầu hàng nhưng lại do dự.

Nghe được tiếng bước chân của cảnh sát bên ngoài càng ngày càng gần, Ngô Công Tử và Khang Chí phòng vẫn đóng chặt cửa chính, chờ đợi thời khắc cuối cùng sẽ đến.

Trong trung tâm chăm sóc sức khỏe Hà Thiên là đao quang kiếm ảnh, thì bên ngoài, cũng là giương cung bạt kiếm!

Cảnh sát đặc vụ phá cửa chính, phá cửa sổ mà vào, bên trong tiếng súng không dứt, không cần nghĩ cũng biết bên trong khẳng định đã chết không ít người. Tóm lại, Ngô Công Tử có thể bị thương rồi hay không? Hoặc đến tận cùng liệu có phải có người bày mưu đặt kế cố ý nhằm vào Ngô Công Tử hay không? Ngô Hiểu Dương cũng không dám nghĩ nhiều, hình như muốn rút súng, tiến thẳng vào.

Chỉ tiếc… không biết hôm nay Lâm Song Bồng làm sao, quyết tâm gác ở cửa, một bước cũng không rời. Hơn nữa, thái độ của anh ta rất lạnh lùng. Ngay cả với Ngô Hiểu Dương cũng không hề nể mặt, dường như bày ra tư thế đó chính là trừ phi Ngô Hiểu Dương bước qua xác anh ta, nếu không, đừng nghĩ có thể bước vào trung tâm chăm sóc sức khỏe Hà Thiên dù chỉ một bước.

Nếu Lâm Song Bồng là người vùng ngoài được điều nhiệm tới làm Bí thư Thành ủy Dương thành, Ngô Hiểu Dương trước tình thế cấp bách, thậm chí sẽ thô bạo một cước đá văng Lâm Song Bồng ra, sau đó mắng anh ta một câu chó tốt không cản đường, nhưng Lâm Song Bồng không phải phái ngoại tỉnh, mà là nhân vật đại biểu cho nhà họ Quý có thực lực mạnh nhất trong ba phái ở Lĩnh Nam, hơn nữa còn là con rể của nhà họ Quý.

Ngô Hiểu Dương không dám coi thường mà làm bừa, bởi vì anh ta thật sự không dám đắc tội với nhà họ Quý. Không nói tới điều gì khác, riêng sức ảnh hưởng nhà họ Quý bên trong Quân ủy cũng không gì sánh kịp!

Theo gia huấn của nhà họ Quý, không tiếp xúc, qua lại với bên quân đội, thật ra chỉ làm ra vẻ, khiến cho mỗi người tới đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy ở Lĩnh Nam được yên tâm mà thôi! Với sức ảnh hưởng của con cháu tướng lĩnh khai quốc của nhà họ Quý, lấy uy vọng của tổ tiên nhà họ Quý trong quân đội, trong Quân ủy thậm chí mấy Quân khu trong nước, đều có sự ảnh hưởng sâu rộng tới không lường được.

Ngô Hiểu Dương sợ không phải là Lâm Song Bồng, mà là ông cụ ở sau lưng Lâm Song Bồng, người vẫn thường ru rú trong nhà ở Mai Hoa!

Nhưng… Ngô Hiểu Dương lại nhẫn nhịn nữa, thì đứa con có khả năng gặp phải tai ương ngập đầu, ông ta rốt cục phải làm … Đang lúc muốn trực tiếp xông vào, thì cuối cùng Khang Hiếu cũng xuất hiện.

Khang Hiếu xuất hiện muộn hơn so với dự định khoảng nửa giờ.

Khang Hiếu cũng không phải là không quan tâm tới Khang Chí, mà là ông ta bị sự tình ràng buộc … ngay sau khi nhận được điện thoại của Khang Chí, lòng ông ta nóng như lửa đốt, mong muốn lập tức bay tới hiện trường, nhưng không may mắn thế nào lại bị Mễ Kỷ Hỏa gọi tới nói chuyện về một hạng mục công tác vô cùng trọng yếu.

Dù sao, Khang Hiếu cũng không thể nói cho Chủ tịch tỉnh biết ông ta muốn đi cứu Khang Chí mà không có thời gian nói chuyện về công tác, đành phải kiên trì đến cùng nghe tinh thần chỉ thị Chủ tịch tỉnh Mễ, nghĩ dù thế nào thì cùng lắm khoảng tám phút, mười phút sẽ chấm dứt, không ngờ Mễ Kỷ Hỏa còn có thể nói chuyện tới nửa giờ.

Nếu không phải Trần Hạo Thiên và Hạ Tưởng tới chơi, nói không chừng đến lúc này Mễ Kỷ Hỏa còn chưa thả ông ta đi.

Rời khỏi phòng làm việc của Chủ tịch tỉnh, Khang Hiếu lại nhận được điện thoại của Khang Chí, mới biết được sự tình đã càng thêm náo loạn, vừa đi ông ta vừa nghĩ, chẳng lẽ sự tình và Hạ Tưởng không có quan hệ. Sao Hạ Tưởng không đi tới hiện trường, ngược lại còn nhàn nhã cùng đi với Trần Hạo Thiên?

Nếu Khang Hiếu biết được, ông ta chân trước vừa rời khỏi Tỉnh ủy, thì sau lưng cũng đã có người lặng lẽ rời khỏi Tỉnh ủy, ông ta khẳng định sẽ cảm thấy lạnh sống lưng, da đầu tê dại.

Lúc Khang Hiếu đuổi tới, Ngô Hiểu Dương suýt chút nữa thì xông vào, vừa thấy Khang Hiếu, Ngô Hiểu Dương giống như thấy cứu tinh, tiến đến tóm chặt lấy Khang Hiếu.

– Phó Chủ tịch tỉnh Khang, mong anh dàn xếp một chút với Bí thư Lâm, bên trong có Ngô Công Tử, tôi muốn đi vào bảo hộ an toàn cho nó. Nhưng nói thế nào Bí thư Lâm cũng không đồng ý, nói đạo lý cũng không thông, thật sự quá cứng nhắc.

– Khang Chí cũng ở bên trong, lòng tôi cũng không yên.

Thứ bậc của Khang Hiếu ở Tỉnh ủy cao hơn so với Lâm Song Bồng, dựa theo chức vụ mà nói, ông ta nói chuyện quả thật cũng có trọng lượng hơn so với Ngô Hiểu Dương.

– Bí thư Lâm, Khang Chí và Ngô Công Tử đều ở bên trong, cảnh sát đi vào cũng không hoàn toàn đảm bảo cho sự an toàn của mọi người trong dó. Nếu chẳng may gây thương tích cho người khác thì làm sao bây giờ? Ai chịu trách nhiệm cho việc này chứ?

– Tôi phụ trách được!

Lâm Song Bồng trước nay chưa từng cứng rắn, mạnh mẽ, lại trực tiếp liền đính chính với Khang Hiếu một câu. Dựa theo lẽ thường, ở trước mặt Khang Hiếu, anh ta phải nói chuyện khách khí vài phần, bởi vì mặc kệ thế nào thì Khang Hiếu cũng có thứ hạng ở trên anh ta. Hôm nay anh lta ại phạm thượng như vậy, cũng thật đáng giận.

– Bí thư Lâm, sao anh lại nói chuyện như vậy? Có hơi quá đáng rồi.

Khang Hiếu thấy mất mặt, thẹn quá hóa giận.

– Tôi mặc kệ, dù Khang Chí là ai, Ngô Công Tử như thế nào, tôi cũng không quan tâm. Tôi chỉ biết là Khang Chí và người của Ngô Công Tử bắt cóc Trương Lực làm con tin, giết chết tại chỗ. Còn nữa, theo tin tức đáng tin cậy, Quý Như Lan ở trung tâm chăm sóc Sức khỏe Hà Thiên cũng bị bắt cóc, hiện tại sống chết chưa rõ.

– Hả?

Khang Hiếu kinh ngạc, lùi lại một bước, lại vấp phải chân của Ngô Hiểu Dương, ông ta một chút không đứng vững, ngồi bệt dưới đất.

Nếu nói vừa rồi là bị mất mặt, thì hiện tại lại càng mất mặt hơn, nhưng Khang Hiếu càng khiếp sợ không lời nào có thể diễn tả được việc bắt cóc thư ký của Chủ tịch tỉnh Trương Lực, bắt cóc Đại tiểu thư nhà họ Quý. Vậy, vậy, vậy khác nào là muốn chết nên đắc tội với nhà họ Quý.

Nếu quả thật Khang Chí và Ngô Công Tử chính là người gây ra… Khang Hiếu thương tâm mà nghĩ, cảnh sát đánh chết Khang Chí và Ngô Công Tử ngay tại chỗ, về sau trên quan trường muốn đánh cũng không thắng được!

Sao Trương Lực và Quý Như Lan cũng ở bên trong? Sao mọi chuyện lại lộn xộn như vậy? Khang Hiếu ngơ ngẩn đến mức không đứng vững, ông ta đã mất đi khả năng suy nghĩ.

Điện thoại của Ngô Hiểu Dương chợt vang lên.

Ngô Hiểu Dương biến sắc, lập tức nghe điện thoại, bên trong truyền đến tiếng khóc nức nở của Ngô Công Tử:

– Ba, mau tới cứu… cứu con, nếu chậm, ba sẽ không còn đứa con này đâu.

Ngô Hiểu Dương máu nóng cuộn trào mãnh liệt, đối mặt với sự sống chết của con mình bị đe dọa, ông ta mất đi lý trí cuối cùng, rút súng ra:

– Ai dám cản tôi, tôi sẽ bắn chết người đó!

– Có khí phách. Ngô Hiểu Dương, nếu những lời này của anh nói với bọn Mỹ, tôi sẽ rất khâm phục anh.

Một giọng nói già nua vang lên, một ông cụ được một người trẻ tuổi dìu, chậm rãi đi tới trước mặt Ngô Hiểu Dương:

– Tôi cản anh, có phải anh cũng muốn bắn tôi hay không?

Quý Trường Hạnh!

Nếu nói Quý Trường Hạnh ra mặt khiến Ngô Hiểu Dương chấn động, thì người trẻ tuổi đang dìu Quý Trường Hạnh, lại khiến cho ông ta càng thêm khiếp sợ, lại ý thức được hôm nay bị thua thảm hại như vậy chắc chắn là không thiếu sự góp mặt của Hạ Tưởng.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 19 tại nguồn: http://truyensextv1.com/quan-truong-quyen-19-full/

Phía xa xa, lãnh đạo Quân ủy ngồi trong xe, sau khi Quý Trường Hạnh xuất hiện, trong mắt xuất hiện một tia khiếp sợ, sau đó phất phất tay, chiếc ô tô lặng lẽ nhanh chóng rời khỏi hiện trường.

Chiếc xe chuyên dụng của lãnh đạo Quân ủy lặng lẽ rời đi được không lâu, xa hơn có một chiếc xe ô tô bình thường cũng lặng lẽ rời đi. Người ngồi bên trong xe chính là Trần Hạo Thiên.

Nếu lãnh đạo Quân ủy không có ra mặt, thì càng không cần Trần Hạo Thiên ra mặt.

Chung quy, khi Ngô Hiểu Dương đối mặt với Quý Trường Hạnh, cũng không dám nói thêm câu nào ngoan độc nữa, mà sau khi Khang Hiếu từ dưới mặt đất đứng lên, cũng mất đi uy phong. Mà uy danh của nhà họ Quý ở Lĩnh Nam đamg rất thịnh, ông ta cũng không dám làm càn!

Trước đó, Ngô Hiểu Dương đã phái một gã thiếu tá dẫn dắt mấy chục đại binh tới vây quanh cảnh sát. Lúc ông ta tới, cũng dẫn theo gần trăm người, tổng cộng cũng gần hai trăm người, đằng đằng sát khí, mang vũ khí hạng nặng, nhưng… ở trước mặt một ông lão có dáng người cũng không cao lớn lắm, ông ta hoàn toàn mất đi dũng khí xung phong, cuối cùng không tiến về phía trước dù chỉ nửa bước.

Cửa… mở ra , cảnh sát giành được toàn thắng áp đảo được vô số thế lực đen tối, vênh váo tự đắc đi ra.

Quần chúng chứng kiến rất nhiều tên lưu manh khốn tiếp trước kia vô cùng ngạo mạn giờ phải cúi đầu, vỗ tay như sấm. Trong tiếng vỗ tay, Hạ Tưởng ném cái nhìn đầy hàm ý về phía Ngô Hiểu Dương.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/02/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 4
Hắn hăng hái bừng bừng, bắt đầu bắt tay vào sửa lại trận pháp trong đầu Chiến Minh cự thú, vị Ma Tôn kia thiết trí trận pháp cực kỳ kỳ lạ tinh diệu, nhưng Giang Nam cũng có thể được xưng tụng trận pháp tông sư. Mặc dù tu vi cùng vị Ma Tôn kia có khác biệt trời vực, nhưng mà Giang Nam chỉ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hẹn hò trong rừng - Tác giả The Kid
Sen và Cu Lì là cặp đôi yêu nhau đã lâu, cả hai đều làm việc cho một gia đình giàu. Sen làm người giúp việc còn Cu Lì làm tài xế. Sen còn rất trẻ đẹp, cô chấp nhận yêu Cu Lì, người lớn hơn cô đến 20 tuổi. Một hôm gia đình giàu có việc phải lên Đà Lạt. Cu Lì lái xe chở chủ đi, Sen cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 5
Tôi nghe lão Trần mù kể chuyện xưa, mới biết lão này không ngờ lại từng là ông trùm của băng trộm mộ Xả Lĩnh, cũng là một đại nhân vật phong vân một thuở ở vùng Lưỡng Hồ. Nếu không phải mười mấy năm trước tôi biết một vài chuyện từ chỗ lão Dương Bì, giờ lại chứng thực với lão...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân