Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 2 » Phần 54

Quan Trường - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 54

Hạ Tưởng không phản bác được. Có một số người có lẽ chỉ là khách qua đường vội vã trong cuộc đời của nhau mà thôi. Về sau không thể gặp mặt Liên Nhược Hạm được nữa, hắn cũng không thể hiểu rõ được.

Chủ nhật, Vương Vu Phân vốn đang định giữ Hạ Tưởng ở nhà thì hắn đã có chuyện phải làm. Bởi vì Lý Hồng Giang tìm hắn có việc.

Lý Hồng Giang đã đổi một chiếc Santana mới tinh, kích động đến tận nhà họ Tào để đón Hạ Tưởng. Tào Vĩnh Quốc vì quan hệ với Hạ Tưởng mà cũng không khách sáo, để anh ta trực tiếp đi lên lầu. Lý Hồng Giang mừng như điên, cố sức mang một bình rượu Ngũ Lương lên theo. Tào Vĩnh Quốc nhìn y một cái, gật đầu:

– Người có thể ở, đồ vật này nọ thì mang đi.

Lý Hồng Giang có chút kích động. Làm lâu trong ngành xây dựng, tâm lý kính sợ đối với Tào Vĩnh Quốc đã sớm thành gốc sâu rễ bền. Y có chút khẩn trương, căng thẳng thành ra lại sợ sệt rõ ràng:

– Lão Giám đốc sở, lão lãnh đạo, không có người ngoài, một chút tâm ý…

Câu “lão Giám đốc sở” đã làm Tào Vĩnh Quốc mềm lòng:

– Bỏ đi, để xuống đó, coi như là cậu đưa cho Hạ Tưởng, là các cậu bạn bè lui tới với nhau.

Lý Hồng Giang vội vàng cúi đầu khom lưng liên tục nói phải. Hạ Tưởng ra đón, khách khí bắt tay y. Tào Thù Quân nghe tiếng cũng đi ra, gật đầu với Lý Hồng Giang:

– Có chút quen mặt, hình như là ở Công ty Xây dựng số 2.

Lý Hồng Giang cao hứng, nháy mắt với Hạ Tưởng. Hạ Tưởng cười cười:

– Là bạn thân của anh, tên là Lý Hồng Giang. Sau này cần nhớ kỹ, anh ấy không phải người ngoài.

Tào Thù Quân khá là nể mặt Hạ Tưởng, hướng về phía trước nắm chặt tay Lý Hồng Giang:

– Anh rể nhìn nhận rất chuẩn, cũng rất cao. Người để anh ấy coi là bạn thân, nhất định là không đơn giản.

Được một câu khen của Tào Thù Quân, mặc dù đối phương chẳng qua mới chỉ là thằng trẻ ranh nhưng Lý Hồng Giang mặt mày vẫn hớn hở. Tào Thù Lê cũng đi ra chào hỏi vài câu, làm cho Lý Hồng Giang cảm thấy cuộc đời tươi sáng, mừng đến độ thiếu chút nữa thì hoa tay múa chân loạn xạ.

Lúc xuống lầu, Lý Hồng Giang thì thầm với Hạ Tưởng vài câu, Hạ Tưởng lắc đầu, tỏ vẻ không đồng ý. Lý Hồng Giang vẻ mặt kiên quyết đến nỗi đỏ cả mặt lên, Hạ Tưởng đành phải bất đắc dĩ cười cười:

– Khách sáo với tôi chứ gì? Thôi được rồi, bạn bè với nhau cả, tôi cũng không khách sáo với anh nữa làm gì.

Nói rồi hắn đưa tay vẫy Tào Thù Quân:

– Ra tiễn Giám đốc Lý đi.

Tào Thù Quân có chút buồn bực, muốn hỏi tại sao, trên đùi đã trúng một đá của Tào Thù Lê. Tào Thù Lê khí thế nói:

– Anh Hạ Tưởng gọi em đi, em phải đi. Đừng có dài dòng.

Tào Thù Quân vẻ mặt đau khổ, lười biếng đi cùng Hạ Tưởng và Lý Hồng Giang xuống lầu, còn lầu bầu nói:

– Em còn chưa tỉnh ngủ mà. Anh rể, anh cố ý gây sự với em có phải không?

Xuống đến dưới lầu, Lý Hồng Giang lấy từ trong túi ra một cái hộp đã chuẩn bị sẵn, nhét vào tay Tào Thù Quân:

– Thù Quân, em xem em lên đại học, là sinh viên rồi mà tay không đeo đồng hồ thì coi sao được? Ở đây vừa lúc anh có một cái, em đeo thử xem? Nếu thích thì cầm lại, không thích thì anh lại đổi cho em cái khác.

Tào Thù Quân hoan hỉ cầm về. Sau khi lên xe, Hạ Tưởng oán trách Lý Hồng Giang:

– Nó còn trẻ con, ông cho nó đồng hồ làm gì, lại còn đắt tiền như thế. Tôi không lầm thì một cái Tissot giá 4000 tệ phải không?

Lý Hồng Giang vừa thành thạo lái xe, vừa cười nói:

– Tôi đang vui, tôi tự nguyện, được không? Thư ký Hạ, không, Chủ nhiệm Hạ, lão Giám đốc sở đã nói không ít lời hay để giúp tôi thăng chức. Tôi đưa cho cậu Tào một cái đồng hồ thì tính là cái gì? Nếu thật là muốn biểu đạt trọn vẹn lòng biết ơn trong nội tâm của tôi thì tôi có đưa một trăm ngàn tệ cũng không nhiều đâu. Có điều bây giờ lão Giám đốc sở là Phó Thị trưởng rồi, tôi không dám thôi.

Hạ Tưởng cười, mắng y vài câu rồi lại hỏi:

– Đi đâu đây?

– Đi gặp một người. Anh ta vẫn muốn gặp cậu nhưng không có cơ hội. Nghe nói cậu quay về thành phố Yến, cứ bắt tôi ra mặt mời cậu ăn cơm. Cậu mà không gặp anh ta thì tôi cũng đến bị anh làm phiền chết mất.

– Ai thế?

Hạ Tưởng cũng bị cái vẻ thần bí của Lý Hồng Giang làm cho mờ mịt.

Ô tô rẽ sáu bảy ngã rồi rốt cuộc dừng lại trước cửa quán trà Chiến Quốc Sách.

Quán trà Chiến Quốc Sách được thiết kế rất có tính nghệ thuật. Trước cửa có hai xe ngựa kiểu thời Chiến Quốc, còn bày một loạt bể cá, cũng không biết là để làm gì. Ngoài cửa hai cô lễ tân cũng ăn mặc rất cổ điển. Tuy rằng nhìn kỹ thì có vẻ ông chẳng ra ông, thằng chẳng ra thằng, nhưng so với những quán trà thông tục khác thì coi như cũng có nhiều nội hàm văn hóa hơn một chút.

Vào cửa, bên trong đậm phong cách cổ kính, đàn tranh tích tịch, nhạc khúc như nước chảy xuôi làm cho lòng người ta lập tức trầm tĩnh lại. Hạ Tưởng thầm nghĩ, chọn gặp mặt ở đây coi như không tồi, ít nhất cũng chứng tỏ người muốn hẹn hắn coi như có chút phẩm vị.

Đi vào một gian phòng phong nhã trên lầu hai, một người phương nam vừa đen vừa gầy nhỏ đi ra đón. Người này vừa nhìn thấy Hạ Tưởng thì đầu tiên là sửng sốt, biểu tình trên mặt vừa kinh ngạc lại vừa khiếp sợ. Một lúc sau mới nói:

– Chủ nhiệm Hạ còn anh tuấn tiêu sái hơn trong tưởng tượng của tôi rất nhiều. Hơn nữa lại còn trẻ nữa. Thật sự là quá trẻ. Không thể tưởng tượng được. Không thể tưởng tượng được. Anh hùng tuổi trẻ. So với Chủ nhiệm Hạ, lão Viên tôi thực là quá già rồi.

Sau đó, anh ta mới thu hồi vẻ tươi cười, nghiêm túc nói:

– Chủ nhiệm Hạ, tôi là Viên Bảo Bình.

Kỳ thật, nếu dựa theo suy tính của Hạ Tưởng thì hắn cũng không định tiếp xúc với Viên Bảo Bình trong khoảng thời gian này. Ý định của hắn là trừ phi lại xuất hiện những biến cố khác không ngờ đến, nếu không hắn sẽ vẫn cố gắng ít lộ diện cho thỏa đáng. Nhúng tay vào khắp nơi sẽ rất dễ lưu lại dấu vết, cuối cùng sẽ làm cho người ta bắt được nhược điểm thì sẽ không hay. Mặc dù hắn cũng tin tưởng vào sự cẩn thận của bản thân mình và vẫn cẩn thận hơn, không dễ lưu lại dấu vết gì, nhưng vẫn phòng ngừa rắc rối có thể xảy ra cho nên nếu có thể không lộ diện thì hắn sẽ không ra mặt.

Có điều hôm nay Lý Hồng Giang lại cứ khăng khăng kéo hắn tới gặp mặt Viên Bảo Bình, mặc dù có chút không quá tình nguyện nhưng cũng không muốn làm mất mặt Lý Hồng Giang cho nên hắn vẫn đồng ý. Nếu có thể, hắn còn muốn tranh thủ cơ hội, từ miệng Viên Bảo Bình moi ra một số chuyện về phu nhân của Bí thư tỉnh ủy Cảnh Hiểu Ảnh.

Ấn tượng đầu tiên là Viên Bảo Bình rất biết đóng kịch, có thể nói là rất biết quan sát nét mặt người khác. Trong lòng Hạ Tưởng cũng hiểu rõ, người phương nam cơ trí linh hoạt hơn người phương bắc, cũng biết ăn nói hơn. Hắn cười ha hả khoát tay:

– Viên lão ca quá khen. Anh khen tôi nhiệt tình như thế nhất định là muốn làm tôi chóng mặt đây, cũng dễ để cho tôi thay anh làm việc, đúng không?

Viên Bảo Bình sửng sốt. Anh ta thật không ngờ rằng Hạ Tưởng chẳng những còn trẻ như thế mà sau khi anh ta khen ngợi lại vẫn còn có thể trầm tĩnh được như vậy thì ánh mắt nhìn Hạ Tưởng không khỏi nặng thêm một chút, cười nói:

– Chủ nhiệm Hạ nói đùa rồi. Tôi chẳng qua là cảm tạ sự trợ giúp của Chủ nhiệm Hạ đối với Công ty xây dựng Phương Nam chúng tôi thôi. Cho nên hôm nay mới cố ý mời Chủ nhiệm Hạ đến đây ngồi một lúc, uống trà, tâm sự, mọi người kết giao bạn bè.

Trong phòng bài trí coi như không tồi. Ghế xếp vòng tròn, ở giữa đặt bàn trà, nhiệt độ bên trong phòng vừa phải, âm nhạc dìu dặt, hài hòa. Ba người lần lượt ngồi xuống, Viên Bảo Bình hỏi Hạ Tưởng uống trà gì. Hạ Tưởng chọn một bình mao tiêm, mùa hè trời nóng, uống trà xanh để hạ nhiệt.

Viên Bảo Bình rất tò mò chuyện Hạ Tưởng âm thầm giúp anh ta nhận được công trình. Anh ta không biết Hạ Tưởng, cũng không tin trên đời này có chuyện tốt tự dưng có miếng bánh từ trên trời rơi xuống, cho nên nếu không gặp được Hạ Tưởng, không trực tiếp gặp mặt Hạ Tưởng để mà hỏi cho rõ ràng thì trong lòng anh ta không yên được.

Hạ Tưởng cũng đoán được tâm tư của Viên Bảo Bình. Uống được vài chén trà, hắn cảm khái vô cùng, nói:

– Tổng giám đốc Viên, mười năm trước, có phải anh đã từng giúp đỡ một số học sinh trung học?

Viên Bảo Bình lộ ra vẻ mặt giật mình:

– Chủ nhiệm Hạ làm sao biết được? Đúng là có chuyện đó.

Ở kiếp trước, trước khi Cao Thành Tùng bị rơi đài, mấy nhân viên quản lý của Công ty xây dựng Phương Nam đều được giới truyền thông đưa tin hết bài này đến bài kia, nhắc tới có một người đã từng giúp đỡ học sinh nghèo. Lúc ấy Hạ Tưởng còn than thở tính cách con người đúng là rất phức tạp, người xấu không nhất định tất cả các mặt đều xấu, cũng có một mặt lương thiện.

Đương nhiên hắn cũng không biết một người trong đó có phải là Viên Bảo Bình ở trước mặt mình đây không. Vì thế mang theo tâm lý thử mà Hạ Tưởng tiếp tục than thở:

– Mười năm trước tôi còn là một học sinh cấp hai, điều kiện gia đình khó khăn. Lúc sắp bị đuổi học thì đột nhiên có một người tốt bụng giúp đỡ, người đó tên là Viên Bảo Bình. Vừa lúc Giám đốc Viên cũng cùng họ cùng tên.

Viên Bảo Bình vội vàng xua tay nói:

– Chủ nhiệm Hạ chắc sai rồi, không phải tôi đâu. 10 năm trước tôi còn ở phía nam, anh là người phương bắc nên cách nhau quá xa. Tôi lúc ấy giúp học sinh ở chỗ tôi thì cũng có, nhưng nhất định không phải Chủ nhiệm Hạ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 28
Vân Liên nữ đế đứng lên: Nếu đã có báu vật này thì không nên chậm trễ. Chúng ta hãy lao ra ngay bây giờ! Vân Liên nữ đế quát to: Chỉ cần Tịch Thiên Vương làm Thần Mẫu đi vào giấc ngủ là có thể lao tới gần, dù không hủy diệt Thần Mẫu được nhưng quyết cướp về! Các Đạo Quân Đạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Linh duyên - Tác giả The Kid
Truyện lấy các nhân vật trong phim “Linh duyên: Bí mật từ hình nhân” Trong đêm tối, Hạnh chạy thục mạng trên con đường vắng. Cô chạy như bị ma đuổi, trông cô có vẻ đang sợ hãi một thứ gì đó. Hạnh chạy mệt nên dừng lại để thở. Bất ngờ Hương xuất hiện từ đằng sau, cô bịt...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập cùng nam tử kia ngồi ở hai bên của một cái bàn bát tiên, hai người nhìn nhau vài lần muốn mở miệng nói chuyện. Tu sĩ tới nơi đây mua đồ, ai cũng không muốn thân thiết cùng người lạ, lỡ như lại dẫn đến địch ý của người khác. Nhưng nam tử ngồi đối diện vẫn tò mò liếc mắt vài...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân