Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 2 » Phần 88

Quan Trường - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 88

– Anh lại nói bậy gì thế?

Liên Nhược Hạm xấu hổ, giận dữ hỏi lại:

– Thân thể em đầy đặn, đàn hồi, làm sao anh biết?

Hạ Tưởng nhanh mồm:

– Thì lần trước ở cao ốc Quốc Tế, chẳng phải là anh đã đè rồi sao?

– A…

Liên Nhược Hạm đỏ mặt tới tận mang tai, ngay cả cổ cũng hồng lên:

– Anh, lần trước đã bảo là anh không được nhắc lại cơ mà!

Vì nhớ rất rõ nên trong lòng Hạ Tưởng không khỏi ngứa ngáy. Thái độ thẹn thùng, phong thái yểu điệu, cảnh xuân đầy phòng khi đó của Liên Nhược Hạm đúng là khiến hắn không thể nào quên được. Hắn cười xấu xa vẻ không chịu để yên:

– Cố ý đả kích em một chút, để sau này em càng thêm cố gắng, không thể thỏa mãn với hình thể hiện tại, phải tiếp tục rèn luyện, tiếp tục tiến bộ.

Cũng không biết tại sao, Liên Nhược Hạm chợt nhấp nháy mắt, cắn môi, to gan hỏi:

– Vậy nếu em lại nằm xuống, anh có muốn thử độ đàn hồi nữa không?

Vừa lớn mật vừa khiêu khích trắng trợn như vậy, Hạ Tưởng liếc mắt một cái liền thấy ở giữa phòng có một chiếc giường rất rộng rãi, thoải mái, xa hoa, không khỏi có chút động tâm, tiến về phía trước, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Liên Nhược Hạm, ghé vào tai cô hỏi nhỏ:

– Em không hối hận chứ?

Lưng Liên Nhược Hạm trắng như tuyết khiến người ta lóa mắt, lại có một mùi hương con gái dìu dịu. Hai người đứng sát cạnh nhau, chỉ cách lớp vải mỏng, cũng không khác gì lắm so với tiếp xúc da thịt. Hạ Tưởng có thể cảm giác được toàn thân Liên Nhược Hạm nóng bỏng, người cô như nhũn ra, gần như dựa hẳn vào trong ngực hắn.

Giọng Liên Nhược Hạm nhẹ như muỗi kêu:

– Chỉ cần anh hứa hẹn với em một câu, em sẽ tùy anh.

Ngọn lửa của Hạ Tưởng lập tức biến mất. Nếu hắn có thể hứa hẹn với Liên Nhược Hạm thì tốt rồi, nhưng hắn lại không thể! Hắn không thể lừa gạt cô, lại càng không muốn lừa gạt chính mình, mặc dù hắn cũng thừa nhận chính mình hơi vô sỉ, cũng muốn có được Liên Nhược Hạm, nhưng đó chỉ là niềm ham thích nhất thời. Nếu muốn thật sự cùng với Liên Nhược Hạm, hắn sẽ không thể làm nổi.

Hắn mượn cơ hội vỗ vỗ vào lưng Liên Nhược Hạm, thậm chí còn vỗ vào mông cô một cái, sau đó cười ha hả lùi lại sau một bước:

– Quả nhiên cực kỳ đàn hồi, cảm xúc hạng nhất. Hay là em cũng thử độ đàn hồi của anh xem?

Sóng mắt Liên Nhược Hạm như nhòa đi, chậm rãi hóa thành một giọt lệ:

– Đồ nhát gan, anh sợ em vậy sao?

Cô mím môi, vẻ mặt tủi thân và không cam lòng:

– Cho dù chỉ là một lời nói dối cũng không được sao? Chỉ cần lừa gạt em cao hứng, em cũng sẽ cam tâm tình nguyện cho anh! Chẳng lẽ em thật sự không bằng cô bé Lê sao? Thật sự là không xứng đáng với anh sao?

Tâm tình Hạ Tưởng cũng rất nặng nề, hắn nắm bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của cô, nói:

– Là anh không xứng với em. Nếu em chỉ là một cô gái bình thường, anh rất nguyện lòng được ở cùng một chỗ với em, nhưng…

Gương mặt Liên Nhược Hạm khôi phục lại vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng, bỏ tay Hạ Tưởng ra:

– Nếu em và gia tộc cắt đứt quan hệ thì sao?

– Đừng ngốc thế. Quan hệ huyết thống nói cắt đứt là có thể cắt đứt được sao?

Hạ Tưởng cười khổ, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác chua xót.

Hắn biết tình cảm của Liên Nhược Hạm, cũng biết cô là một người con gái dám yêu dám hận, nhưng gia tộc sau lưng cô tuyệt đối không cho phép cô và hắn ở chung một chỗ. Cho dù cô liều mạng hết thảy tranh thủ thu được cơ hội hai người ở cùng một chỗ thì tiền đồ và vận mệnh của Hạ Tưởng cũng không thể tránh khỏi bị gia tộc đó khống chế. Đây chính là kết quả mà Hạ Tưởng hoàn toàn không muốn trông thấy.

Hơn nữa một khi hắn và Liên Nhược Hạm có quan hệ nam nữ, mà hắn lại không thể cưới cô, vậy gia tộc sau lưng cô tuyệt đối sẽ dùng hết thảy thủ đoạn để tiêu diệt hắn, cho nên hắn chỉ có thể buông tha Liên Nhược Hạm:

– Em là em gái của anh, được không?

– Không được! Em không có anh trai, cũng không muốn có anh trai!

Liên Nhược Hạm miễn cưỡng cười, vẻ mặt kiên quyết.

– Coi như tấm lòng em đều cho chó ăn hết. Em không sao cả. Kẻ lòng lang dạ sói là anh, không phải em.

Hạ Tưởng không nói được gì để đáp lại.

Cũng không cần Hạ Tưởng khuyên bảo, vẻ mặt Liên Nhược Hạm lại thản nhiên, không còn nói tới chuyện tình cảm nữa. Lần đầu tiên hai người nói chuyện trực tiếp về vấn đề tình cảm đã kết thúc như vậy. Trong lòng Hạ Tưởng cũng không hề thoải mái, hắn muốn dỗ dành Liên Nhược Hạm nhưng Liên Nhược Hạm lại không thèm để ý tới hắn. Hắn biết lỗi tại mình phụ lòng cô nên đành phải đối xử tốt với cô, còn phải kiên nhẫn nói chuyện để cô vui vẻ.

Liên Nhược Hạm lại thử mấy bộ quần áo, khiến Hạ Tưởng cảm thán, dường như cô vĩnh viễn không bao giờ đổi hết quần áo. Cuối cùng quyết định một bộ, không ngờ là một bộ lễ phục màu trắng sữa, rất tương tự với bộ váy lụa mỏng màu trắng lần trước cô mặt ở cao ốc Quốc Tế.

Liên Nhược Hạm bảo Hạ Tưởng đi dạo ở bờ hồ sen với cô, Hạ Tưởng đang cầu mà không được, lập tức cao hứng nhận lời.

Hai người chậm rãi bước đi bên hồ nước lặng không chút gợn sóng, xung quanh là một mảng đồng ruộng rộng lớn. Bởi vì cách xa nội thành cho nên dù là ban ngày vẫn rất yên lặng, bên tai không hề có tiếng người, xe ồn ào náo nhiệt, chỉ có tiếng gió lao xao theo cành lá rung rinh, mùi hương cây cỏ, còn có tiếng lá cỏ xoàn xoạt vang lên khi có làn gió thổi qua. Liên Nhược Hạm đi bên phải Hạ Tưởng, vừa đi vừa khẽ ngâm nga mấy câu hát, tâm tình dường như vui vẻ lên rất nhiều.

Cho tới giờ Hạ Tưởng đã mấy lần muốn hỏi gia tộc cô rốt cục là gia tộc thế nào, tuy nhiên mỗi lần tới chỗ mấu chốt thì Liên Nhược Hạm luôn chuyển hướng đề tài, hoặc cố tình lờ đi, không nói cho hắn. Hắn chỉ biết rằng, không phải Liên Nhược Hạm cố ý giấu diếm mà là cô rất thông minh, biết có một số việc hắn không biết thì tốt hơn.

Nhìn Liên Nhược Hạm đi tới đi lui một cách vui vẻ, còn thỉnh thoảng hái mấy lá cỏ, hắn cười nói:

– Giờ không nói anh là con nít ranh nữa à? Em chẳng những ít tuổi hơn anh mà tính tình cũng trẻ hơn anh nhiều. Này, gọi là chú đi.

Liên Nhược Hạm không để ý tới hắn, lại dừng chân, chỉ ra hồ sen nói:

– Ở công viên Rừng Rậm, em cũng cho làm một hồ nước. Hồ nước ẩn sau rừng cây, sau đó ở giữa hồ xây một biệt thự. Được không?

– Nhà em cho em tới thành phố Yến là đầu tư kiếm tiền, không phải để em tới hưởng thụ. Em thì ngược lại, chỉ nghĩ làm sao ở cho thoải mái, xây biệt thự như thế nào, liệu có phải xa rời việc chính không?

– Ai cần anh lo, em thích thế!

Liên Nhược Hạm tức giận nói:

– Dù sao trong nhà cũng có tiền, hơn nữa triển vọng đầu tư của thành phố Yến rất tốt, lại có anh giúp đỡ, em còn sợ cái gì? Em đã muốn có một biệt thự thật tốt, không muốn ở đây nữa. Ở đây xa nội thành quá, lại còn không có cảm giác ở nhà.

Hạ Tưởng đành phải mặc kệ cô:

– Gia đình cử em tới thành phố Yến, vậy không tham gia vào quyết sách của em sao? À, đúng rồi, em bận rộn như thế, sao không kiếm một thư ký?

– Mọi quyết sách đều có người phụ trách. Cao lão phụ trách triển khai dự án và quy hoạch tổng thể, thiết kế ra phương an sơ bộ thì báo cáo về Tổng bộ. Sau khi Tổng bộ phê chuẩn thì cho thực hiện. Nhiệm vụ của em chính là ở lại thành phố Yến, làm người phát ngôn của gia tộc. Kỳ thật cũng không có nhiều việc, cần thư ký làm gì?

Nói xong cô nheo mắt nhìn Hạ Tưởng, trong mắt ánh lên vẻ trêu chọc:

– Hay là anh lừa một cô gái nào đó, giờ không tiện xử lý nên muốn bố trí tới chỗ em, để em giải quyết hậu quả cho anh?

Hạ Tưởng vuốt mũi, nghĩ thầm rằng đừng có đoán chuẩn như vậy chứ? Sao tâm tư của phụ nữ còn thính hơn cả mũi linh cẩu vậy? Tuy nhiên Liên Nhược Hạm chỉ đoán đúng một nửa, đúng là hắn muốn giúp một cô gái, tuy nhiên hắn không lừa người ta, thậm chí có thể nói, hắn còn chưa từng gặp mặt người ta.

– Đúng là một cô gái, tuy nhiên em đừng nói bừa, anh không biết cô ấy, hơn nữa cô ấy vẫn còn là sinh viên đại học. Là sinh viên thì không thích hợp làm cả ngày mà chỉ có thể làm bán thời gian. Hiện tại đang nghỉ hè, cô ấy cũng không về nhà chính là vì muốn kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ.

Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, Hạ Tưởng cảm thấy nếu chỉ chi tiền để Vệ Tân chữa bệnh cho mẹ cô mới chỉ là chữa phần ngọn mà không phải là xử lý tận gốc, bởi vậy hắn muốn giúp cô tìm một công việc thật tốt, mới có thể giúp cô vượt qua được giai đoạn gian nan nhất trong cuộc đời này của cô.

Như vậy cũng coi như cảm tạ cô đã cẩn thận quan tâm, chăm sóc hắn ở kiếp trước, coi như giảm bớt sự áy náy của hắn đối với cô.

Hạ Tưởng lại kể cho Liên Nhược Hạm câu chuyện mà hắn đã bịa Tiếu Giai lúc trước.

Liên Nhược Hạm phản ứng khá bình thản, cô không có cảm giác đồng cảm như Tiếu Giai, cũng không có nhận thức gì về sự đau khổ của nhân gian, tuy nhiên Hạ Tưởng đã nói vậy, cô cũng gật đầu thuận theo:

– Rất đơn giản, công ty đang cần thư ký hành chính, có thể cho cô ấy đến văn phòng làm thêm, tiền lương thì anh bảo bao nhiêu sẽ trả cho cô ấy bấy nhiêu.

Hạ Tưởng không biết nói gì với phản ứng này của Liên Nhược Hạm, đành phải nói:

– Không phải cứ cho cô ấy ngồi chơi vẫn được nhận lương, cũng không được để cô ấy cảm thấy mình được quan tâm đặc biệt. Phải làm sao để cô ấy cảm giác tin tưởng mãnh liệt vào cuộc sống, lại khiến cô ấy không biết rằng hết thảy đều tới rất dễ dàng. Nếu không, sự trợ giúp của chúng ta cho cô ấy chỉ là nhất thời nhưng xét về lâu dài, sẽ hủy diệt sự kiên cường của cô ấy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 2
Lâm Nhược Khê không trực tiếp trả lời Dương Thần mà lại nhìn chiếc đồng hồ trên bàn tay trắng muốt của cô, nói: Buổi lễ mừng công sắp bắt đầu rồi, mặc dù đa số đều là nhân viên trong công ty nhưng vẫn không được chậm trễ, chúng ta đi thôi. Không giải thích một chút à? Dương Thần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Nhiều năm sau... Hàng Châu. Xin hỏi tiểu thư họ gì? Ô, là Phan tiểu thư phải không? Cửu ngưỡng cửu ngưỡng! Phan tiểu thư nhất định phải tin tưởng ta, bổn tướng sư suy đoán chính xác, đoán mệnh vô số, bình sinh chưa từng nói dối, ngoài chùa Linh Ẩn, bên bờ Tây Hồ đều có giai thoại!... Chà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Xem xét mấy lượt, nhưng chẳng phát hiện được gì, trên thi thể của nhà tiên tri không hề có bất kỳ ký hiệu, hình vẽ hay văn tự gì mang tính chất gợi ý. Tuyền béo sốt ruột quá, liền đưa tay rờ rẫm khắp hài cốt, nhưng vẫn không thấy gì. Di hài của nhà tiên tri trong tư thế ngồi, chân khoanh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân